Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1227: Nhà Họ Phùng Vô Cùng Tức Giận
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Sắc mặt cậu Phùng lập tức trở nên trắng bệch, anh ta nghiến răng, hét lớn lên: “Lâm Mạc Huy, tôi...!Tôi cảnh cáo anh.”
"Bây giờ thả tôi ra thì tôi có thể bỏ qua chuyện này.”
“Nếu như anh còn tiếp tục làm loạn thì tức là đã đối đầu với mười gia tộc lớn ở đây rồi đấy!”
Lâm Mạc Huy không thèm để ý đến anh ta mà dứt khoát đâm một nhát vào tim anh ta.
Cậu Phùng tội ác đầy mình đã chết thảm ngay tại chỗ.
Còn về phần những người còn lại ở đó thì mặc dù Lâm Mạc Huy không giết bọn họ nhưng anh cũng không bỏ qua cho họ.
Mỗi người họ, nếu không bị chặt tay thì cũng bị chặt chân, nói chung ai cũng đều bị Lâm Mạc Huy trừng phạt rất nặng.
Lâm Mạc Huy xử lý xong tất cả mọi chuyện thì quay người bỏ đi.
Lúc anh vừa xuống tới dưới lầu thì có một nhóm bảo vệ mặc áo đen xông lên trên lầu.
Lâm Mạc Huy đánh đổ hết tất cả những người đó sau đó lái xe nghênh ngang rời đi.
Anh vừa mới rời khỏi đó chưa bao lâu thì có mấy chiếc xe hơi khí thế hùng hồn được lái đến hội sở Ngự Tôn.
Người trên mấy chiếc xe này đều là người nhà họ Phùng.
Người dẫn đầu là bố của cậu Phùng và cũng chính là gia chủ nhà họ Phùng, ông Phùng Thiết Sơn.
Ông ta nhận được tin tức thì đã lập tức dẫn người qua.
Ông ta chạy lên lầu thì liền nhìn thấy thi thể của cậu Phùng, ông ta tức đến hộc máu ngay tại đó.
Sau khi hỏi những người có mặt ở hiện trường thì ông ta đã biết được là do Lâm Mạc Huy gây ra, ông ta đập mạnh bàn tay lên bàn làm chiếc bàn nãy nát tương rồi hét lớn: “Lâm Mạc Huy, cậu dám giết con trai tôi sao?”
“Tôi muốn cậu phải máu đền nợ máu!”
“Người đâu, lập tức phong tỏa toàn tỉnh, chặn cậu ta lại cho tôi!”
“Lần này, bất luận thế nào cũng không để cho cậu ta trở về được thành phố Hải Tân nữa.”
“Còn nữa, thông báo cho mười gia tộc lớn, lập tức triệu tập hội nghị mười gia tộc lớn!”
Phùng Thiết Sơn dặn dò xong thì ôm lấy xác con trai, rơi nước mắt và rời khỏi đó.
Sau khi người của nhà họ Phùng nhận được lệnh của Phùng Thiết Sơn thì tức tốc hành động.
Mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương và mười gia tộc lớn của thành phố Hải Tân hoàn toàn không giống nhau.
Vì thành phố Hải Tân có sự tồn tại của Nam Bá Lộc nên mười gia tộc lớn chỉ như vật trang trí.
Nhưng mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương thì lại có thể khống chế mọi thứ trong tỉnh Hải Dương, ngoại trừ thành phố Hải Tân ra.
Hơn nữa, bất luận là thực lực hay là căn cơ hay là thừa kế thì mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương cũng mạnh hơn rất nhiều so với mười gia tộc lớn của thành phố Hải Tân.
Kiểu gia tộc lớn này không chỉ có nền tảng kinh tế vững vàng và nền tảng về thực lực mà quan trọng hơn nữa là bọn họ còn có nền tảng vững mạnh về vũ lực.
Gần như đời sau của những gia tộc lớn này ai nấy cũng đều học võ.
Hơn nữa, bên trong các gia tộc đều có nuôi cao thủ.
Chẳng hạn như em trai của Phùng Thiết Sơn là Phùng Chí Quyền chính là một cao thủ thật sự, ông ta là cao thủ xếp thứ ba ở tỉnh Hải Dương, biệt hiệu Thiết Quyền Vô Địch.
Sau khi Phùng Thiết Sơn phát lệnh thì hầu như các cao thủ của nhà họ Phùng đều đổ ra, bắt đầu truy sát Lâm Mạc Huy.
Không chỉ có như thế, người nhà họ Mã còn bắt đầu dốc toàn lực điều tra camera, truy tìm tung tích của Lâm Mạc Huy.
Bản thân Phùng Thiết Sơn thì hẹn mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương, kể hết mọi chuyện cho mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương nghe.
Mười gia tộc lớn đã sớm nghe nói đến tên tuổi của Lâm Mạc Huy, năm đó nhà họ Hoắc chính là bị Lâm Mạc Huy đánh sập.
Nhưng theo như mười gia tộc lớn nhìn nhận thì nhờ có sự che chở của Nam Bá Lộc nên Lâm Mạc Huy mới có thể đánh bại được nhà họ Hoắc.
Mười gia tộc lớn vốn dĩ không xem Lâm Mạc Huy ra gì.
Nếu như không phải ngại Nam Bá Lộc thì e rằng mười gia tộc lớn đã giết chết Lâm Mạc Huy từ lâu để chứng minh với người đời thực lực họ rồi.
Bây giờ, không ngờ Lâm Mạc Huy lại dám chạy đến tỉnh Hải Dương, giết chết cậu chủ của nhà họ Phùng, chuyện này đối với mười gia tộc lớn mà nói rõ ràng là một sự khiêu khích cực kỳ lớn.
Cộng thêm việc gần đây Nam Bá Lộc sắp sửa rời khỏi, mười gia tộc lớn đã rục rịch từ sớm, muốn nuốt chửng thành phố Hải Tân.
.
**********
Sắc mặt cậu Phùng lập tức trở nên trắng bệch, anh ta nghiến răng, hét lớn lên: “Lâm Mạc Huy, tôi...!Tôi cảnh cáo anh.”
"Bây giờ thả tôi ra thì tôi có thể bỏ qua chuyện này.”
“Nếu như anh còn tiếp tục làm loạn thì tức là đã đối đầu với mười gia tộc lớn ở đây rồi đấy!”
Lâm Mạc Huy không thèm để ý đến anh ta mà dứt khoát đâm một nhát vào tim anh ta.
Cậu Phùng tội ác đầy mình đã chết thảm ngay tại chỗ.
Còn về phần những người còn lại ở đó thì mặc dù Lâm Mạc Huy không giết bọn họ nhưng anh cũng không bỏ qua cho họ.
Mỗi người họ, nếu không bị chặt tay thì cũng bị chặt chân, nói chung ai cũng đều bị Lâm Mạc Huy trừng phạt rất nặng.
Lâm Mạc Huy xử lý xong tất cả mọi chuyện thì quay người bỏ đi.
Lúc anh vừa xuống tới dưới lầu thì có một nhóm bảo vệ mặc áo đen xông lên trên lầu.
Lâm Mạc Huy đánh đổ hết tất cả những người đó sau đó lái xe nghênh ngang rời đi.
Anh vừa mới rời khỏi đó chưa bao lâu thì có mấy chiếc xe hơi khí thế hùng hồn được lái đến hội sở Ngự Tôn.
Người trên mấy chiếc xe này đều là người nhà họ Phùng.
Người dẫn đầu là bố của cậu Phùng và cũng chính là gia chủ nhà họ Phùng, ông Phùng Thiết Sơn.
Ông ta nhận được tin tức thì đã lập tức dẫn người qua.
Ông ta chạy lên lầu thì liền nhìn thấy thi thể của cậu Phùng, ông ta tức đến hộc máu ngay tại đó.
Sau khi hỏi những người có mặt ở hiện trường thì ông ta đã biết được là do Lâm Mạc Huy gây ra, ông ta đập mạnh bàn tay lên bàn làm chiếc bàn nãy nát tương rồi hét lớn: “Lâm Mạc Huy, cậu dám giết con trai tôi sao?”
“Tôi muốn cậu phải máu đền nợ máu!”
“Người đâu, lập tức phong tỏa toàn tỉnh, chặn cậu ta lại cho tôi!”
“Lần này, bất luận thế nào cũng không để cho cậu ta trở về được thành phố Hải Tân nữa.”
“Còn nữa, thông báo cho mười gia tộc lớn, lập tức triệu tập hội nghị mười gia tộc lớn!”
Phùng Thiết Sơn dặn dò xong thì ôm lấy xác con trai, rơi nước mắt và rời khỏi đó.
Sau khi người của nhà họ Phùng nhận được lệnh của Phùng Thiết Sơn thì tức tốc hành động.
Mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương và mười gia tộc lớn của thành phố Hải Tân hoàn toàn không giống nhau.
Vì thành phố Hải Tân có sự tồn tại của Nam Bá Lộc nên mười gia tộc lớn chỉ như vật trang trí.
Nhưng mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương thì lại có thể khống chế mọi thứ trong tỉnh Hải Dương, ngoại trừ thành phố Hải Tân ra.
Hơn nữa, bất luận là thực lực hay là căn cơ hay là thừa kế thì mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương cũng mạnh hơn rất nhiều so với mười gia tộc lớn của thành phố Hải Tân.
Kiểu gia tộc lớn này không chỉ có nền tảng kinh tế vững vàng và nền tảng về thực lực mà quan trọng hơn nữa là bọn họ còn có nền tảng vững mạnh về vũ lực.
Gần như đời sau của những gia tộc lớn này ai nấy cũng đều học võ.
Hơn nữa, bên trong các gia tộc đều có nuôi cao thủ.
Chẳng hạn như em trai của Phùng Thiết Sơn là Phùng Chí Quyền chính là một cao thủ thật sự, ông ta là cao thủ xếp thứ ba ở tỉnh Hải Dương, biệt hiệu Thiết Quyền Vô Địch.
Sau khi Phùng Thiết Sơn phát lệnh thì hầu như các cao thủ của nhà họ Phùng đều đổ ra, bắt đầu truy sát Lâm Mạc Huy.
Không chỉ có như thế, người nhà họ Mã còn bắt đầu dốc toàn lực điều tra camera, truy tìm tung tích của Lâm Mạc Huy.
Bản thân Phùng Thiết Sơn thì hẹn mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương, kể hết mọi chuyện cho mười gia tộc lớn của tỉnh Hải Dương nghe.
Mười gia tộc lớn đã sớm nghe nói đến tên tuổi của Lâm Mạc Huy, năm đó nhà họ Hoắc chính là bị Lâm Mạc Huy đánh sập.
Nhưng theo như mười gia tộc lớn nhìn nhận thì nhờ có sự che chở của Nam Bá Lộc nên Lâm Mạc Huy mới có thể đánh bại được nhà họ Hoắc.
Mười gia tộc lớn vốn dĩ không xem Lâm Mạc Huy ra gì.
Nếu như không phải ngại Nam Bá Lộc thì e rằng mười gia tộc lớn đã giết chết Lâm Mạc Huy từ lâu để chứng minh với người đời thực lực họ rồi.
Bây giờ, không ngờ Lâm Mạc Huy lại dám chạy đến tỉnh Hải Dương, giết chết cậu chủ của nhà họ Phùng, chuyện này đối với mười gia tộc lớn mà nói rõ ràng là một sự khiêu khích cực kỳ lớn.
Cộng thêm việc gần đây Nam Bá Lộc sắp sửa rời khỏi, mười gia tộc lớn đã rục rịch từ sớm, muốn nuốt chửng thành phố Hải Tân.
.