Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1113: Buổi tối không ở cùng với tôi
Lâm Mạc Huy cũng chẳng phải là lần đầu tiên gặp mặt Độc Tri Chu. Thế nhưng trong nháy mắt nhìn thấy bà ta thì Lâm
Mạc Huy vẫn luôn có cảm giác kinh ngạc đến choáng ngợp.
Hoặc chẳng, là do vẻ đẹp của bà và Hứa Thanh Mây, và cả Tổng Lan Ngọc, rồi thì Ngọc Mạn đều rất tương xứng.
Nhưng mà, duy chhỉ có khí thế bậc này từ trên người bà lại đủ để áp bức mọi người
Bà chỉ cần lặng thinh đứng ở đằng đó thôi thì cũng đã tự thành nên cái khi thế mạnh mẽ trấn áp của bậc nữ vương rồi.
Tựa như thế bà là nữ vương nắm giữ hết thảy trong tay, mà mọi người ai nấy đều phải phủ phục cung kính dưới chân bà vậy!
Dù sao thì bà cũng chính là Độc Trị Chu của Hải Phòng, là nữ vương độc nhất vô nhị của cái thành phố Hải Phòng này mà!
Lâm Mạc Huy vội vàng chắp tay: “Cháu xin lỗi, cháu... Cháu với Thái Tử là anh em với nhau, thế nên mới gọi cô là dì."
Độc Tri Chu lên tiếng ngắt lời Lâm Mạc Huy ngay tắp lự: “Câm miệng!” “Tôi không cần quan tâm cậu với Thái Tử có phải anh em gì không, cậu không được gọi tôi là dì!”
Nói rồi Độc Tri Chu đi đến trước mặt Lâm Mạc Huy, với tay túm cổ áo anh, ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Mạc Huy: “Bởi vì, nói không chừng có ngày nào đó cậu sẽ yêu phải tôi, dù sao thì tôi cũng phải cho cậu chút cơ hội chứ đúng không?”
Lâm Mạc Hạy tỏ vẻ không nói gì, vị Độc Tri Chu này đúng là nói chuyện không thèm kiêng nể gì hết . Mà Thái Tử thì lại vẫn một vẻ rất chi là bình tĩnh, như thể đã sớm luyện thành thói quen từ lâu rồi.
Lâm Mạc Huy bước lùi dần sau đằng sau, chắp tay nói; “Bất kể thế nào, chuyện lần này vẫn phải cảm ơn cô." “Tôi đã cho người đi tính toán tài sản của nhà họ Vương, đến khi đó tôi sẽ chuyển một nửa tài sản của nhà họ Vương cho cô!”
Độc Tri Chu phất tay: “Mấy chuyện này tự cậu xem rồi xử lý đi. “Nếu không có chuyện gì thì tôi đi về trước đây.
Lâm Mạc Huy kinh ngạc hỏi: “Sáng nay cô mới đến Hà Nội thế mà nhanh vậy đã định đi rồi ạ?”
Độc Tri Chu đáp: “Chuyện của nhà họ Vương tôi đã giúp cậu xử lý rõ ràng, nhiệm vụ của tôi cũng đã hoàn thành” “Còn tiếp tục ở lại đây hả, buổi tối cậu cũng không ở cùng tôi, chẳng lẽ định để tội một mình một phòng chăn đơn gối chiếc à?”
Lâm Mạc Huy nhất thời không biết nói gì, nói ra lời như này thì anh biết phải trả lời thế nào đây.
Độc Tri Chu thì lại cười ha ha, như thể đã đùa giỡn được người ta thành công, thế rồi đắc ý cực kỳ mà rời đi.
Thái Tử tiễn bước Độc Trị Chu đi rồi quay trở lại trong phòng, hỏi xem tình hình của Lâm Mạc Huy thế nào.
Chờ khi Lâm Mạc Huy nói xong, Thái Tử liền vỗ tay cười lớn: “Quá tốt rồi.” “Qua chuyện lần này chì bảy đại gia tộc này nhất định sẽ khăng khít một lòng với cậu.” “Từ đó suy ra, chẳng khác nào cậu đã hoàn toàn nắm giữ cái tỉnh Hà Nội này”
Lâm Mạc Huy thong thả gật đầu.
Chuyện lần này, giết nhà họ Vương, hạ bệ nhà họ Hứa, cũng coi như là giết gà dọa khỉ.
Anh lại đưa ra lợi ích khổng lồ như thế phân chia cho bảy đại gia tộc này, coi như là ban phát ân huệ.
Thực thi ân uy cùng ban, bảy đại gia tộc coi như đã hoàn toàn lọt tròng.
Tiếp đó, chính là phải làm sao từng bước từng bước nâng cao thực lực của chính mình!
Mấy ngày kế tiếp đó, Lâm Mạc Huy một mực bận rộn trồng cọi mọi chuyện trong khắp Hà Nội.
Nhà họ Vương bị giết, nhà họ Hứa bị hạ bên, chuyện này đã gây ra sự chấn động đối với cả thành phố.
Nếu không phải có Lâm Mạc Huy tự mình tọa trấn ở chốn này thì chỉ dựa vào bảy đại gia tộc, chỉ sợ là không thể nào sắp xếp ổn thỏa hết được.
Mà Lâm Mạc Huy tự mình ở lại Hà Nội, hơn nữa lại có
Thái Tử hỗ trợ, thế là việc này được xử lý ổn thỏa.
Tiếp đó Lâm Mạc Huy lại phải làm một chuyện quan trọng nữa, đó chính là một lần nữa thiết lập cơ cấu mười đại gia tộc của Hải Dương.
Trước đó Lâm Mạc Huy tiêu diệt nhà họ Phùng, mười đại gia tộc biến thành chín đại gia tộc.
Lúc này đây, Lâm Mạc Huy lại diệt nhà họ Vương, khiến nhà họ Hứa rớt đài.
Mười địai gia tộc, bấy giờ chỉ còn lại bảy đại gia tộc. Thế nên, Lâm Mạc Huy phải tuyển chọn lại các gia tộc một lần nữa, bổ sung cho đầy cái danh hiệp mười đại gia tộc này.
Mà sau khi thông tin này được phát ra thì các đại gia tộc ở Hải Dương nhà nào nhà nấy đều trở nên kích động.
Cần biết rằng, có thể ngồi vào vị thế mười đại gia tộc thì đó ckhông chỉ là một sự vinh quang mà còn lại một loại cơ hội.
Mười đại gia tộc tức là có thể có được càng nhiều cơ hội và tiếng nói, bất kỳ gia tộc nào cũng hao phí trăm phương ngàn kế để chen chân được vào phạm vi của mười đại gia tộc.
Thế nên, sau khi tin tức này được phát ra thì rất nhiều đại gia tộc đều nóng lòng sốt ruột ứng thử.
Trước
Tiếp
Mạc Huy vẫn luôn có cảm giác kinh ngạc đến choáng ngợp.
Hoặc chẳng, là do vẻ đẹp của bà và Hứa Thanh Mây, và cả Tổng Lan Ngọc, rồi thì Ngọc Mạn đều rất tương xứng.
Nhưng mà, duy chhỉ có khí thế bậc này từ trên người bà lại đủ để áp bức mọi người
Bà chỉ cần lặng thinh đứng ở đằng đó thôi thì cũng đã tự thành nên cái khi thế mạnh mẽ trấn áp của bậc nữ vương rồi.
Tựa như thế bà là nữ vương nắm giữ hết thảy trong tay, mà mọi người ai nấy đều phải phủ phục cung kính dưới chân bà vậy!
Dù sao thì bà cũng chính là Độc Trị Chu của Hải Phòng, là nữ vương độc nhất vô nhị của cái thành phố Hải Phòng này mà!
Lâm Mạc Huy vội vàng chắp tay: “Cháu xin lỗi, cháu... Cháu với Thái Tử là anh em với nhau, thế nên mới gọi cô là dì."
Độc Tri Chu lên tiếng ngắt lời Lâm Mạc Huy ngay tắp lự: “Câm miệng!” “Tôi không cần quan tâm cậu với Thái Tử có phải anh em gì không, cậu không được gọi tôi là dì!”
Nói rồi Độc Tri Chu đi đến trước mặt Lâm Mạc Huy, với tay túm cổ áo anh, ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Mạc Huy: “Bởi vì, nói không chừng có ngày nào đó cậu sẽ yêu phải tôi, dù sao thì tôi cũng phải cho cậu chút cơ hội chứ đúng không?”
Lâm Mạc Hạy tỏ vẻ không nói gì, vị Độc Tri Chu này đúng là nói chuyện không thèm kiêng nể gì hết . Mà Thái Tử thì lại vẫn một vẻ rất chi là bình tĩnh, như thể đã sớm luyện thành thói quen từ lâu rồi.
Lâm Mạc Huy bước lùi dần sau đằng sau, chắp tay nói; “Bất kể thế nào, chuyện lần này vẫn phải cảm ơn cô." “Tôi đã cho người đi tính toán tài sản của nhà họ Vương, đến khi đó tôi sẽ chuyển một nửa tài sản của nhà họ Vương cho cô!”
Độc Tri Chu phất tay: “Mấy chuyện này tự cậu xem rồi xử lý đi. “Nếu không có chuyện gì thì tôi đi về trước đây.
Lâm Mạc Huy kinh ngạc hỏi: “Sáng nay cô mới đến Hà Nội thế mà nhanh vậy đã định đi rồi ạ?”
Độc Tri Chu đáp: “Chuyện của nhà họ Vương tôi đã giúp cậu xử lý rõ ràng, nhiệm vụ của tôi cũng đã hoàn thành” “Còn tiếp tục ở lại đây hả, buổi tối cậu cũng không ở cùng tôi, chẳng lẽ định để tội một mình một phòng chăn đơn gối chiếc à?”
Lâm Mạc Huy nhất thời không biết nói gì, nói ra lời như này thì anh biết phải trả lời thế nào đây.
Độc Tri Chu thì lại cười ha ha, như thể đã đùa giỡn được người ta thành công, thế rồi đắc ý cực kỳ mà rời đi.
Thái Tử tiễn bước Độc Trị Chu đi rồi quay trở lại trong phòng, hỏi xem tình hình của Lâm Mạc Huy thế nào.
Chờ khi Lâm Mạc Huy nói xong, Thái Tử liền vỗ tay cười lớn: “Quá tốt rồi.” “Qua chuyện lần này chì bảy đại gia tộc này nhất định sẽ khăng khít một lòng với cậu.” “Từ đó suy ra, chẳng khác nào cậu đã hoàn toàn nắm giữ cái tỉnh Hà Nội này”
Lâm Mạc Huy thong thả gật đầu.
Chuyện lần này, giết nhà họ Vương, hạ bệ nhà họ Hứa, cũng coi như là giết gà dọa khỉ.
Anh lại đưa ra lợi ích khổng lồ như thế phân chia cho bảy đại gia tộc này, coi như là ban phát ân huệ.
Thực thi ân uy cùng ban, bảy đại gia tộc coi như đã hoàn toàn lọt tròng.
Tiếp đó, chính là phải làm sao từng bước từng bước nâng cao thực lực của chính mình!
Mấy ngày kế tiếp đó, Lâm Mạc Huy một mực bận rộn trồng cọi mọi chuyện trong khắp Hà Nội.
Nhà họ Vương bị giết, nhà họ Hứa bị hạ bên, chuyện này đã gây ra sự chấn động đối với cả thành phố.
Nếu không phải có Lâm Mạc Huy tự mình tọa trấn ở chốn này thì chỉ dựa vào bảy đại gia tộc, chỉ sợ là không thể nào sắp xếp ổn thỏa hết được.
Mà Lâm Mạc Huy tự mình ở lại Hà Nội, hơn nữa lại có
Thái Tử hỗ trợ, thế là việc này được xử lý ổn thỏa.
Tiếp đó Lâm Mạc Huy lại phải làm một chuyện quan trọng nữa, đó chính là một lần nữa thiết lập cơ cấu mười đại gia tộc của Hải Dương.
Trước đó Lâm Mạc Huy tiêu diệt nhà họ Phùng, mười đại gia tộc biến thành chín đại gia tộc.
Lúc này đây, Lâm Mạc Huy lại diệt nhà họ Vương, khiến nhà họ Hứa rớt đài.
Mười địai gia tộc, bấy giờ chỉ còn lại bảy đại gia tộc. Thế nên, Lâm Mạc Huy phải tuyển chọn lại các gia tộc một lần nữa, bổ sung cho đầy cái danh hiệp mười đại gia tộc này.
Mà sau khi thông tin này được phát ra thì các đại gia tộc ở Hải Dương nhà nào nhà nấy đều trở nên kích động.
Cần biết rằng, có thể ngồi vào vị thế mười đại gia tộc thì đó ckhông chỉ là một sự vinh quang mà còn lại một loại cơ hội.
Mười đại gia tộc tức là có thể có được càng nhiều cơ hội và tiếng nói, bất kỳ gia tộc nào cũng hao phí trăm phương ngàn kế để chen chân được vào phạm vi của mười đại gia tộc.
Thế nên, sau khi tin tức này được phát ra thì rất nhiều đại gia tộc đều nóng lòng sốt ruột ứng thử.
Trước
Tiếp