Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 537
Không ngờ chú Lê lại sầm mặt nói: “Cùng nhau tham gia hội dưỡng sinh tất nhiên không có vấn đề gì, thế nhưng khiến thân thể khỏe mạnh rắn chắc thì không thể nào!”
“Ý chú là gì ạ? Chẳng lẽ người trung niên không thể có thân thể tráng kiện?” Tôi nghi ngờ hỏi.
Không ngờ chú Lê lại trợn mắt nói với tôi: “Cháu2thì biết cái quái gì! Chờ đến lúc cháu đến tuổi của ta sẽ biết, nếu như không phải do kiên trì rèn luyện cơ thể nhiều năm, không thể nào trong thời gian ngắn có thể cường tráng thể chất được!”
Tôi sờ cằm: “Chú nghi ngờ hội dưỡng sinh này có quan hệ với việc họ mất tích?”
“Khó mà nói trước, nhưng bây giờ5xem ra, hội nhóm này đúng là đáng nghi…” Chú Lê trầm giọng nói.
Sau đó tôi cũng hỏi thăm mấy vị phu nhân còn lại, tình trạng chồng họ cũng không khác Tất Hữu Phúc là bao, đều là rời khỏi nhà một mình, mất tích ở nơi không có camera theo dõi.
Chú Lê sau khi nghe họ nói, nặng nề nói: “Đã như vậy,6chúng ta phải đến hội dưỡng sinh kia xem sao.”
Hôm sau, ba chúng tôi đến địa chỉ hội dưỡng sinh ở số hai mươi tám Thủy Long quán, phía ngoài hội sở trang trí phải gọi là vàng son lộng lẫy, cảm giác như hoàng cung vậy.
Sau khi vào trong, nhân viên lễ tân ở đây không giống những nơi khác, nhiệt tình giới thiệu5các mức phí cấp bậc, chỉ lãnh đạm hỏi chúng tôi có phải hội viên ở đây không?”
Chúng tôi ngạc nhiên, có điều chú Lê đã bình tĩnh hỏi: “Muốn trở thành hội viên ở đây thì phải thế nào?”
Không ngờ nhân viên phục vụ kia mặt còn thối hơn: “Thật xin lỗi ngài, nếu như không phải là hội viên chỗ chúng tôi thì3không được vào.”
Lần này thì ai cũng trợn mắt, đây là kiểu phục vụ mẹ gì vậy? Chúng tôi cũng không phải không trả tiền, hội viên thì ngon à? Muốn tham gia cũng không được?
Chú Lê nói giọng khó chịu: “Vậy điều kiện gia nhập hội là gì?”
Lúc này nhân viên phục vụ mặt nghiêm nghị nói: “Phải là quản lý của bọn tôi tự mời mới có thể trở thành hội viên.”
Thế này có phải hơi quá không? Nếu không phải chúng tôi đến đây điều tra chuyện mấy người lão Tất biến mất, thì có mời tôi cũng chả thèm đến đâu! Mấy người cho rằng chỗ này của mấy người là hoàng cung thật à?
Đúng là gừng càng già càng cay, chỉ thấy mặt chú Lê nặng nề, sau đó quay sang nói với tôi: “Tiến Bảo, không phải chúng ta đi nhầm chứ, nơi này có đúng là chỗ Tất Hữu Phúc giới thiệu không?”
Tôi giả vờ nghi ngờ: “Địa chỉ đúng mà! Cũng không biết mấy hôm nay tổng giám đốc Tất đi đâu, nếu có thể gọi cho ông ấy thì đã không phiền phức như vậy!”
Tôi liếc nhìn nhân viên kia, lúc cô ta nghe được ba chữ Tất Hữu Phúc, biểu hiện rõ ràng biến đổi, lúc này đã thay sự lãnh đạm vừa rồi thành vẻ cười tươi: “Nếu như là do ngài Tất giới thiệu ngài đến thì xin chờ một chút, tôi đi gọi quản lý tới…”
Một lúc sau, một người đàn ông trung niên chạy đến, thái độ khác hẳn với mấy người nhân viên vừa rồi, niềm nở mời ba chúng tôi vào phòng khách, sau đó lấy menu đồ ăn của các loại hội viên để chúng tôi chọn.
“Xin chào ngài, tôi họ Đan, tên Lương, đây chính là phúc lợi của hội viên…” Quản lý béo mỉm cười nói.
Mém chút nữa là tôi đã phì cười rồi, người như vậy mà “thiện lương”, không biết là lương thiện thật hay giả nữa? Tôi nhìn thoáng qua tờ giới thiệu, mức phí trên đó cũng dọa tôi hết hồn!
Cái quái gì! Đây mà là hội dưỡng sinh à! Cướp tiền mới đúng? Trên đó ghi rõ hội viên hạng Bạc hội phí thường niên là mười vạn; Hội viên hạng Vàng, phí thường niên là năm mươi vạn; hội viên hạng Bạch Kim là một triệu; hội viên hạng Kim Cương là hai triệu….
Chú Lê không giống tôi, dù sao cũng thường xuyên qua lại với các đại gia, nên đối với mức phí ngất ngưởng này dù không quen nhưng cũng không phải chưa nhìn qua. Thế nên chú ấy liếc một lần, nét mặt không đổi nói: “Hạng hội viên của lão Tất là gì?”
Quản lý Đan lập tức mỉm cười nói: “Ngài Tất lúc nào cũng là hội viên hạng Bạch Kim.”
Chú Lê gật đầu: “Ừm, các dạng hội viên đều được hưởng thụ phục vụ dưỡng sinh à?”
Quản lý Đan làm một động tác như ảo thuật, lập tức lấy một quyển giới thiệu khác ra: “Mời ngài xem, đây chính là những phần ăn dưỡng sinh mà hội viên Kim Cương được hưởng thụ.”
Chú Lê nhìn qua rồi đưa cho tôi, tôi nhìn cũng không phát hiện ra có gì đặc biệt, chỉ là một số món ăn dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe, ngoại trừ phía trên có nhắc đến hội viên hạng Kim Cương và Bạch Kim mỗi tuần sẽ được uống một viên Long tinh gan hổ hoàn.
“Long tinh gan hổ hoàn là cái gì?” Tôi chỉ vào phần dưỡng sinh của hạng Kim Cương hỏi.
Quản lý Đan làm mặt thần bí nói: “Đó chính là thứ tốt nhất, dù trung niên cũng sẽ tinh lực dồi dào, sức sống lan tỏa!”
“Bổ thận?” Tôi trào phúng hỏi.
Quản lý Đan lắc đầu: “Không chỉ đơn giản là bổ thận, còn có tác dụng bổ dưỡng những tạng khí khác, tóm lại rất tốt với cơ thể đàn ông, vì số lượng có hạn, nên chỉ có hội viên hạng Bạch Kim và Kim Cương mới được tặng. Có nhiều ông chủ vì thuốc viên này của chúng tôi mới tham gia, chỉ tiếc thứ này quá đắt đỏ nên sản lượng hằng năm của chúng tôi không nhiều, mới phải giới hạn số lượng hội viên tham gia. Nếu như không phải hội viên khác giới thiệu đến, người bình thường không thể tùy tiện gia nhập.”
Chú Lê nghe anh ta nói xong hình như có suy tư gì đó: “Không biết thủ tục gia nhập có rườm rà không? Bây giờ tôi có thể gia nhập luôn không?”
Không ngờ quản lý Đan lại nói: “Nếu ngài thật sự muốn gia nhập hội, dù sao ngài cũng do tổng giám đốc Tất giới thiệu đến, chúng tôi có thể giúp ngài làm thủ tục, có điều hôm nay có hơi vội vàng, tôi nghĩ ngài cũng không cung cấp đủ thông tin được trong ngày đúng không?!”
Tôi giật mình: “Vào hội còn phải cung cấp thông tin?”
“Đương nhiên, những tài liệu này bao gồm hồ sơ kiểm tra sức khỏe tổng quát của ngài gần đây, giới thiệu thành viên gia đình, đương nhiên, còn cả danh sách tài sản của ngài.” Quản lý Đan nghiêm túc nói, không giống đang nói đùa.
Chú Lê hơi cau mày: “Còn đưa cả danh sách tài sản? Cái này cũng liên quan gì đến việc tôi đến đây dưỡng sinh à?”
Quản lý Đan kiên nhẫn giải thích: “Đương nhiên là có, dưỡng dinh bảo vệ sức khỏe ở hội sở chúng tôi phải kiên trì nhiều năm mới có được hiệu quả lâu dài, nếu như không có thực lực kinh tế nhất định thì rất khó kiên trì nổi. Nếu vậy thì những hiệu quả trị liệu ban đầu sẽ hoàn toàn lãng phí, chính vì vậy mà cần chọn những người có tài lực thực sự.”
Tôi nghĩ thầm: “Móa! Cái này cũng thực tế quá đi, xem ra bọn họ muốn loại bỏ những kẻ không có việc gì đến đây tinh tướng, để những ông chủ có tiền chân chính gia nhập!”