Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 345
Đinh Hiểu Manh nhìn thấy mẹ đi ngay trước mặt nên bước nhanh hai bước đuổi kịp mẹ, nhưng bi kịch phát sinh vào lúc này, cô bé vừa bước được một bước thì cảm giác dưới chân bị hẫng, sau đó ngã vào trong nước.
Tất cả phát sinh quá đột ngột, đến mức Đinh Hiểu Manh khi ngã xuống nước bị kinh hoảng tột độ, quờ quạng xung quanh. Thật ra cô bé vốn biết bơi, nhưng lúc đó dòng nước quá xiết, nước mưa từ bốn phương tám hướng chảy đến dưới cống, cho dù là người biết bơi cũng không có cách nào nổi lên.
Đinh Hiểu Mạnh cũng từng nghĩ đến việc bơi sang bên cạnh, nhưng cô không nhìn thấy rõ thứ gì trong dòng nước đục, cảm thấy bơi đến phía nào cũng khó khăn. Cuối cùng, Đinh Hiểu Minh uống phải mấy ngụm nước, sau đó thể lực không chống đỡ được nữa nên ngất đi.
Trong tình huống đó, một người không còn ý thức, thân thể sẽ theo dòng nước chảy trong cống trôi ngày càng sâu...
Ra khỏi trí nhớ của Đinh Hiểu Manh, tôi bất đắc dĩ nhìn chú Lê, không phải tôi không muốn giúp họ, mà tôi thật sự không biết Đinh Hiểu Manh ở đâu.
Chú Lê thấy tôi không thu được kết quả gì, nhưng chú ấy cũng không nói thẳng sự thật với cha mẹ Đinh Hiểu Manh, nếu bây giờ nói trực tiếp với họ, chúng tôi không có cách nào tìm được thi thể con gái của ông bà, vậy thì cũng quá tàn nhẫn với họ.
Sau khi từ nhà họ Đinh về, chúng tôi không về nhà ngay mà quay lại nơi xảy ra chuyện, đi loanh quanh vài vòng, chỗ cửa cống nuốt người kia đã được đóng lại. Chỉ vì một miệng cống ngầm nho nhỏ mà một sinh mệnh vui vẻ đã ra đi mãi mãi! Nếu như trước đó có người để ý, cắm cành cây cảnh báo, có lẽ bi kịch đã không xảy ra....
Cuộc sống luôn có nhiều điều bất đắc dĩ, không phải mọi chuyện đều có thể kiểm soát, tôi tin rằng đến chủ tịch của Liên Hiệp Quốc cũng không phải chuyện gì đều theo ý mình được. Nhưng nghĩ đến cha mẹ của Đinh Hiểu Manh, trong lòng tôi rất khó chịu.
Ban đêm sau khi về đến nhà, tôi rầu rĩ không vui, Hàn Cẩn nhìn bộ dạng của tôi thì hỏi Đinh Nhất có chuyện gì? Đinh Nhất kể chuyện ở nhà Đinh Hiểu Manh cho cô ta nghe!
Hàn Cẩn nói với tôi: “Thật ra muốn tìm thì vẫn tìm được, nếu không ngại dùng cách ngu ngốc một tí thì có thể tìm được thi thể cô bé kia.”
Tôi vội hỏi: “Cách gì?”
Hàn Cẩn đi đến bàn trà lấy giấy bút, sau đó vẽ phác thảo sơ đồ một cống ngầm, sau đó nói với tôi: “Thật ra cách ngu ngốc nhất có hai cái, một là xuống cống tìm! Nhưng tôi nghĩ chắc cách này đã dùng rồi và tất nhiên là không có kết quả. Vậy phải dùng biện pháp còn lại, đó chính là tìm tuyến đường mà khi cô bé rơi xuống có khả năng bị dòng nước cuốn đi nhất, sau đó cậu ở ven đường tìm kiếm, tôi cảm thấy với năng lực của cậu, không khó để cảm nhận thi thể dưới vài mét đất...”
Nghe Hàn Cẩn nói xong, tôi suy nghĩ một lúc thì hiểu ý của cô ta, nếu như có thể tìm được dòng chảy ngày hôm đó thì có thể phân tích xem thi thể sẽ trôi theo đường nào, rồi tìm kiếm trên mặt đất.
Cách này đúng là hơi ngu ngốc, nhưng cũng là biện pháp duy nhất! Nhưng muốn thực hiện được chuyện này, chúng tôi phải có bản vẽ mặt bằng chi tiết của hệ thống cống thoát nước thành phố mới được!
Sáng hôm sau, tôi nói cách này với chú Lê, chú ấy cũng cảm thấy biện pháp này hơi ngốc nghếch vụng về nhưng hoàn toàn có thể thực hiện được. Vấn đề bây giờ là, người bình thường không thể lấy được bản vẽ mặt bằng hệ thống thoát nước của thành phố được.
Nếu như chúng tôi đến tòa thị chính tìm bộ phận quản lý, họ chắc chắn chẳng thèm để ý đến chúng tôi. Nên chú Lê gọi điện cho Đinh Bảo Thiền, bảo ông ấy lấy danh nghĩa tìm con gái đến hỏi.
Theo như chú Lê nói, mấy nhân viên thị chính kia chắc chắn không dám không cho, vì dù sao cũng là do sai sót trong công tác của họ, mới khiến con gái người ta gặp nạn, mà phức tạp nhất là đến giờ vẫn chưa tìm được thi thể!
Chuyện này theo phương pháp làm việc của cơ quan quản lý nhà nước, khẳng định là trước trấn an người thân, sau đó cố gắng xử lý để khống chế sự việc ở mức nhỏ nhất có thể. Họ sợ nhất là bị gia đình người bị hại làm loạn lên, cho nên bọn họ nhất định sẽ giao thứ đó cho người nhà họ Đinh.
Quả nhiên, bộ phận quản lý thị chính chẳng những giao đồ, lại còn phái một cán bộ hỗ trợ chúng tôi! Lúc chúng tôi nhìn thấy người nhân viên này, có thể đoán được anh ta không phải là người thường xuyên ngồi ở văn phòng.
Hỏi mới biết, nhân viên này tên là Từ Hổ, năm nay hơn 40 tuổi, mặt mày chất phác, công việc thường ngày của anh ta là phụ trách chống ứ nước ở các cống thoát nước. Anh ta là người làm việc ở tuyến đầu, chắc chắn sẽ hiểu rõ tình huống hơn những người khác!
Thế là tôi nhiệt tình lôi kéo anh ta: “Anh Từ, anh có thể giúp đỡ thì chuyện đơn giản hơn nhiều rồi, có anh không phải là có bản đồ thoát nước sống sao?”
Từ Hổ hơi ngượng ngùng cười nói: “Bản đồ sống thì không dám nhận, nhưng tình huống bên dưới thì tôi hiểu rõ hơn người khác!”
Sau đó Từ Hổ nói với tôi, thật ra xảy ra chuyện cũng là không may đối với bọn họ, miệng cống ngầm bị người ta đánh cắp, bình thường tháng nào họ cũng đi kiểm tra, nếu bị trộm sẽ nhanh chóng bổ sung thay thế. Nhưng không phải ngày nào cũng có người trông coi kiểm tra hết được các cống ngầm, mà toàn thành phố thì nhiều nắp cống như vậy!
Từ sau khi chuyện này xảy ra, toàn bộ đám công nhân bọn họ bị cắt một năm tiền thưởng! Cố gắng làm vất vả cả năm, đến cuối cùng không có gì tốt! Từ Hổ nói tuổi này của anh ta làm dưới cống vẫn còn là trẻ, mấy người đồng nghiệp của anh ta đều đã gần 60 tuổi, mà ngày nào cũng phải chui xuống cống chống tắc nghẽn. Người trẻ tuổi bây giờ không ai muốn làm công việc mệt mỏi bẩn thỉu như vậy, nên những công nhân vệ sinh bọn họ người cao tuổi nhiều hơn.
Nghe anh ta nói trong lòng tôi cũng khó chịu, tôi nghe trong tin tức có nói qua quá trình thông cống của bọn họ, đó thật sự không phải là công việc mà người kiếm sống bình thường có thể làm được! Chưa nói đến mùi, chỉ cần nói đến điều kiện làm việc thôi, vừa oi bức lại ẩm ướt, người không được đứng thẳng, có thể làm được chuyện này nếu không phải là những người có tinh thần hi sinh vì dân phục vụ thì không làm được!
Sau đó, Từ Hổ cầm bản vẽ cống thoát nước chỉ cho chúng tôi chỗ Đinh Hiểu Manh rơi xuống sẽ chảy đến miệng cống ở ngoại thành và mấy đường cống có khả năng bị trôi vào. Sau đó chúng tôi kết hợp với bản vẽ mặt bằng thành phố, cuối cùng tìm ra ba tuyến đường!
Tôi cũng có hỏi Từ Hổ trong đường cống ngầm có chỗ nào có khả năng bị kẹt lại không? Nhưng Từ Hổ lại nói, bất kỳ chỗ nào cũng có thể bị kẹt, dưới này có đủ loại rác rưởi.
Tôi nghe xong dậy lên lòng hiếu kỳ hỏi: “Những loại rác rưởi này có thể chặn đường cống lại sao?”
Từ Hổ liền nói: “Đương nhiên! Nếu như là rác thải sinh hoạt thông thường, phần lớn trọng lượng nhẹ, những rác thải này sẽ trôi nổi trên mặt nước. Một phần những rác thải khác vì trọng lượng lớn hơn sẽ chìm xuống nước, nhưng cũng sẽ trôi theo dòng nước về phía trước, thế nhưng nếu cả hai loại này cùng gặp nhau một chỗ, sẽ hình thành trầm tích, lâu dần sẽ ngày càng đọng lại nhiều, cuối cùng có thể bịt kín miệng cống.”