Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1938: Ngoại truyện 20
Con lợn rừng kia vốn đang cúi đầu ăn cỏ, đến khi ngẩng đầ3u lên lại phát hiện ra mình ở một nơi hoàn toàn xa lạ, l4ập tức kinh hoảng chạy về phía trung tâm bãi săn..
<5br>Nữ Oa hơi lo lắng nói: “Ngươi lại làm liều rồi, thả r1a như vậy nếu chẳng may có kẻ nào lao vào, làm bị thương5 mấy tên vô dụng hoàng thất kia thì làm sao?”
thì là do bọn chúng xui xẻo! Hơn nữa, thính giác của quân thượng vô cùng tinh tường, nhất định ngài ấy sẽ tìm được con lợn đó trước.” Vẫn là Trang Hà hiểu Thái Úc Lũy, đúng như gã nói, con lợn rừng kia vừa mới hoảng sợ lao vào bãi săn, Thái Úc Lũy đã nhận ra, thể là y lập tức quay đầu ngựa lao thẳng về hướng con lợn rừng kia..
Một tên này đương nhiên không thể giết chết lợn rừng, bình thường trong tình huống này đều sẽ có thợ săn bí mật ẩn nấp ở nơi nào đó bắn thêm một tên hỗ trợ vào lợn rừng
Doanh Tắc không nghĩ đến tính khí con lợn rừng năm nay lại như vậy, lúc đó cũng sững sờ, căn bản chưa biết nên phản ứng thế nào..
Ngay lúc Tần Vương Doanh Tắc có nguy cơ trở thành vị hoàng đế đầu tiên bị chết do lợn rừng húc, thì Thái Úc Lũy đang đi tìm con lợn cũng vừa vặn đến nơi, y thấy tình huống khẩn cấp cũng không chú ý được quá nhiều, lập tức giương cung bắn chết con lợn rừng đang muốn lao đến con ngựa của Tần Vương
Dù là như thế thì thân thể con lợn rừng bị nghiêng đi vẫn đâm vào ngựa của một tên người hầu bên cạnh Tần Vương, khiến cho mấy người trong đoàn tùy tùng của Tần Vương đều chịu ảnh hưởng, trong lúc nhất thời người ngã ngựa đổ..
Chuyện này lại thành ra vô cùng náo nhiệt, thứ nhất Tần Vương chẳng những không bắn trúng con lợn rừng tượng trưng cho mùa màng bội thu, mà còn bị nó đâm ngã xuống đất! Thái Úc Lũy cảm thấy cảnh này cũng bối rối, tiến lên cũng không được mà lùi lại cũng không xong..
Mấy người thuộc hạ của Bạch Khởi lúc này đã vọt ra trước, luống cuống chân tay đỡ Tần Vương từ dưới đất lên
Lại nhìn Doanh Tắc, mũ bị lệnh, mặt tái xanh, quần áo trên người cũng không biết bị rách từ lúc nào! Đâu còn dáng vẻ của vương thượng? Thái Úc Lũy muốn cười nhưng lúc này mà cười thì đương nhiên là không thích hợp
Lúc này có khá nhiều người đi vào bãi săn muộn phát hiện ra tình huống của Tần Vương, cả đám nhao nhao chạy đến đây..
Thái Úc Lũy muốn nhân cơ hội này chạy đi, nhưng kết quả bị Doanh Tắc vừa chỉnh đốn lại trang phục chỉ vào mình và nói: “Vị tiên sinh này, không biết là khách khanh nhà ai? Cứu được quả nhận lại định âm thầm rời đi?” Giọng nói của Doanh Tắc hơi trầm, nghe vậy lòng Thái Úc Lũy nặng nề, thầm nghĩ không biết có phải mình đã gây họa cho Bạch Khởi rồi hay không? Thế nhưng y vẫn chậm rãi quay người, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt thi lễ nói: “Tại hạ Thái Úc Lũy, là khách khanh trong phủ Vũ An Hầu Bạch Khởi, bởi vì mới đến nên không hiểu quy tắc của nước Tần, nếu như có gây nên điều gì, xin Tần Vương thứ lỗi
Doanh Tắc cẩn thận quan sát người trước mặt, mặc dù hắn khom người thi lễ với mình, nhưng lại mang cảm giác không..
hèn mọn giống nhưng kẻ khác
Trong tiệc mừng công Doanh Tắc đã từng gặp Thái Úc Lũy, lúc đó ông ta còn hỏi người hầu người này là ai? Tiếc rằng người hầu cũng chỉ biết y đi theo Vũ An Hầu về cung, còn về người này là ai? Hắn cũng không biết.
Bây giờ Thái Úc Lũy đã tự giới thiệu là khách khanh của Bạch Khởi, trong lòng Doanh Tắc cũng thầm nghĩ, không ngờ Vũ An Hầu cũng bắt đầu chiêu nạp khách thanh rồi? Lúc này có thái y trong cung đến kiểm tra cho Tần Vương, may mà chỉ là va chạm nhẹ, cũng không có gì đáng lo ngại.
Chuyện xảy ra bất ngờ khiến Tần Vương chỉ có thể rút lui giữa chừng, quay lại nghỉ ngơi..
Không ngờ khi Doanh Tắc vừa muốn rời đi, thì con lợn rừng được chuẩn bị sẵn lại khoan thai lững thững bước ra sân khấu
Tần Vương nhìn thấy thì tức giận trong lòng không có chỗ phát tiết, bèn giương cung bắn một phát, con lợn này cuối cùng cũng được vương thượng nước Tẩn bắn thành công
Sau khi Tần Vương rời khỏi bãi săn, bầu không khí trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, không ít công tử thể gia lúc này vội vã mang theo người hối hả đi săn, muốn có chút điềm lành
Thái Úc Lũy lại mất hết hứng thú, bởi vì, phát hiện ra một vấn đề, đó chính là khi nãy ở chỗ Tấn Vương náo nhiệt như thế, nhưng lại không thấy bọn Bạch Khởi đến xem?
Thái Úc Lũy càng nghĩ càng thấy không đúng, y lập tức quay lại nơi chia tay với Bạch Khởi tìm kiếm, kết quả phát hiện ra trong bụi cỏ có vết máu..
Lòng Thái Úc Lũy trầm xuống, Bạch Khởi nhất định đã xảy ra chuyện rồi, y bèn vội vàng bảo mấy tên thân tín của Bạch Khởi tiếp tục tìm kiếm
Theo lý thuyết, nơi này là bãi săn của hoàng gia, những người dân bình thường nhất định không vào được, người có thể đi vào đây ngoại trừ bá quan văn võ và dòng họ hoàng thất, thì chỉ có tùy tùng
Những người này đương nhiên không thể gây tổn thương cho Bạch Khởi, mà bên cạnh hắn còn có mấy thuộc hạ đi cùng, bởi vật chỉ sợ rằng thích khách “Thiên Khiến” đã xâm nhập được vào trong bãi săn Ly Sơn.
Nghĩ đến đây, Thái Úc Lũy xoay người nhảy xuống khỏi lưng ngựa, sau đó dặn dò một thuộc hạ của Bạch Khởi: “Ngươi mau đi bẩm báo với Tần Vương, nói là bãi săn Lý Sơn có thích khách mưu phản, hiện giờ tướng quân Bạch Khởi đang truy lùng thích khách, vì đảm bảo sự an toàn của Tần Vương mời ngài ấy nhanh chóng hồi cung.” Sau đó Thái Úc Lũy lại căn dặn những người khác mấy câu, để bọn họ quay về điều binh đến bao vây bãi săn, không để tên “Thiên Khiển” kia chạy thoát! Sau đó ném dây cương cho mấy người kia, một mình lần theo vết máu, đi vào trong rừng rậm..
Thật ra Thái Úc Lũy cũng không quá lo lắng cho an nguy của Bạch Khởi, vừa rồi những vết máu kia có lẽ là của tùy tùng bên cạnh Bạch Khởi..
Dù sao không phải ai cũng có được thân thủ như Vũ An Hầu
Có điều, chính vì vậy có thể đoán ra số lượng thích khách chắc chắn không ít, nếu như Thái Úc Lũy không nhớ nhầm, thì bên cạnh Bạch Khởi có tất cả bảy tùy tùng, bây giờ đối phương có thể làm người của Bạch Khởi bị thương thì số lượng thích khách nhất định phải vượt xa bảy người.
Đương nhiên, những vết máu này cũng có thể là của bạn thích khách để lại, nếu Thái Úc Lũy đoán trúng thì đám thích khách cảm thấy không đánh lại Bạch Khởi nên đã quay đầu chạy trốn, còn Bạch Khởi đương nhiên sẽ không để cho bọn chúng chạy mất, nên đã đuổi theo.
<5br>Nữ Oa hơi lo lắng nói: “Ngươi lại làm liều rồi, thả r1a như vậy nếu chẳng may có kẻ nào lao vào, làm bị thương5 mấy tên vô dụng hoàng thất kia thì làm sao?”
thì là do bọn chúng xui xẻo! Hơn nữa, thính giác của quân thượng vô cùng tinh tường, nhất định ngài ấy sẽ tìm được con lợn đó trước.” Vẫn là Trang Hà hiểu Thái Úc Lũy, đúng như gã nói, con lợn rừng kia vừa mới hoảng sợ lao vào bãi săn, Thái Úc Lũy đã nhận ra, thể là y lập tức quay đầu ngựa lao thẳng về hướng con lợn rừng kia..
Một tên này đương nhiên không thể giết chết lợn rừng, bình thường trong tình huống này đều sẽ có thợ săn bí mật ẩn nấp ở nơi nào đó bắn thêm một tên hỗ trợ vào lợn rừng
Doanh Tắc không nghĩ đến tính khí con lợn rừng năm nay lại như vậy, lúc đó cũng sững sờ, căn bản chưa biết nên phản ứng thế nào..
Ngay lúc Tần Vương Doanh Tắc có nguy cơ trở thành vị hoàng đế đầu tiên bị chết do lợn rừng húc, thì Thái Úc Lũy đang đi tìm con lợn cũng vừa vặn đến nơi, y thấy tình huống khẩn cấp cũng không chú ý được quá nhiều, lập tức giương cung bắn chết con lợn rừng đang muốn lao đến con ngựa của Tần Vương
Dù là như thế thì thân thể con lợn rừng bị nghiêng đi vẫn đâm vào ngựa của một tên người hầu bên cạnh Tần Vương, khiến cho mấy người trong đoàn tùy tùng của Tần Vương đều chịu ảnh hưởng, trong lúc nhất thời người ngã ngựa đổ..
Chuyện này lại thành ra vô cùng náo nhiệt, thứ nhất Tần Vương chẳng những không bắn trúng con lợn rừng tượng trưng cho mùa màng bội thu, mà còn bị nó đâm ngã xuống đất! Thái Úc Lũy cảm thấy cảnh này cũng bối rối, tiến lên cũng không được mà lùi lại cũng không xong..
Mấy người thuộc hạ của Bạch Khởi lúc này đã vọt ra trước, luống cuống chân tay đỡ Tần Vương từ dưới đất lên
Lại nhìn Doanh Tắc, mũ bị lệnh, mặt tái xanh, quần áo trên người cũng không biết bị rách từ lúc nào! Đâu còn dáng vẻ của vương thượng? Thái Úc Lũy muốn cười nhưng lúc này mà cười thì đương nhiên là không thích hợp
Lúc này có khá nhiều người đi vào bãi săn muộn phát hiện ra tình huống của Tần Vương, cả đám nhao nhao chạy đến đây..
Thái Úc Lũy muốn nhân cơ hội này chạy đi, nhưng kết quả bị Doanh Tắc vừa chỉnh đốn lại trang phục chỉ vào mình và nói: “Vị tiên sinh này, không biết là khách khanh nhà ai? Cứu được quả nhận lại định âm thầm rời đi?” Giọng nói của Doanh Tắc hơi trầm, nghe vậy lòng Thái Úc Lũy nặng nề, thầm nghĩ không biết có phải mình đã gây họa cho Bạch Khởi rồi hay không? Thế nhưng y vẫn chậm rãi quay người, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt thi lễ nói: “Tại hạ Thái Úc Lũy, là khách khanh trong phủ Vũ An Hầu Bạch Khởi, bởi vì mới đến nên không hiểu quy tắc của nước Tần, nếu như có gây nên điều gì, xin Tần Vương thứ lỗi
Doanh Tắc cẩn thận quan sát người trước mặt, mặc dù hắn khom người thi lễ với mình, nhưng lại mang cảm giác không..
hèn mọn giống nhưng kẻ khác
Trong tiệc mừng công Doanh Tắc đã từng gặp Thái Úc Lũy, lúc đó ông ta còn hỏi người hầu người này là ai? Tiếc rằng người hầu cũng chỉ biết y đi theo Vũ An Hầu về cung, còn về người này là ai? Hắn cũng không biết.
Bây giờ Thái Úc Lũy đã tự giới thiệu là khách khanh của Bạch Khởi, trong lòng Doanh Tắc cũng thầm nghĩ, không ngờ Vũ An Hầu cũng bắt đầu chiêu nạp khách thanh rồi? Lúc này có thái y trong cung đến kiểm tra cho Tần Vương, may mà chỉ là va chạm nhẹ, cũng không có gì đáng lo ngại.
Chuyện xảy ra bất ngờ khiến Tần Vương chỉ có thể rút lui giữa chừng, quay lại nghỉ ngơi..
Không ngờ khi Doanh Tắc vừa muốn rời đi, thì con lợn rừng được chuẩn bị sẵn lại khoan thai lững thững bước ra sân khấu
Tần Vương nhìn thấy thì tức giận trong lòng không có chỗ phát tiết, bèn giương cung bắn một phát, con lợn này cuối cùng cũng được vương thượng nước Tẩn bắn thành công
Sau khi Tần Vương rời khỏi bãi săn, bầu không khí trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, không ít công tử thể gia lúc này vội vã mang theo người hối hả đi săn, muốn có chút điềm lành
Thái Úc Lũy lại mất hết hứng thú, bởi vì, phát hiện ra một vấn đề, đó chính là khi nãy ở chỗ Tấn Vương náo nhiệt như thế, nhưng lại không thấy bọn Bạch Khởi đến xem?
Thái Úc Lũy càng nghĩ càng thấy không đúng, y lập tức quay lại nơi chia tay với Bạch Khởi tìm kiếm, kết quả phát hiện ra trong bụi cỏ có vết máu..
Lòng Thái Úc Lũy trầm xuống, Bạch Khởi nhất định đã xảy ra chuyện rồi, y bèn vội vàng bảo mấy tên thân tín của Bạch Khởi tiếp tục tìm kiếm
Theo lý thuyết, nơi này là bãi săn của hoàng gia, những người dân bình thường nhất định không vào được, người có thể đi vào đây ngoại trừ bá quan văn võ và dòng họ hoàng thất, thì chỉ có tùy tùng
Những người này đương nhiên không thể gây tổn thương cho Bạch Khởi, mà bên cạnh hắn còn có mấy thuộc hạ đi cùng, bởi vật chỉ sợ rằng thích khách “Thiên Khiến” đã xâm nhập được vào trong bãi săn Ly Sơn.
Nghĩ đến đây, Thái Úc Lũy xoay người nhảy xuống khỏi lưng ngựa, sau đó dặn dò một thuộc hạ của Bạch Khởi: “Ngươi mau đi bẩm báo với Tần Vương, nói là bãi săn Lý Sơn có thích khách mưu phản, hiện giờ tướng quân Bạch Khởi đang truy lùng thích khách, vì đảm bảo sự an toàn của Tần Vương mời ngài ấy nhanh chóng hồi cung.” Sau đó Thái Úc Lũy lại căn dặn những người khác mấy câu, để bọn họ quay về điều binh đến bao vây bãi săn, không để tên “Thiên Khiển” kia chạy thoát! Sau đó ném dây cương cho mấy người kia, một mình lần theo vết máu, đi vào trong rừng rậm..
Thật ra Thái Úc Lũy cũng không quá lo lắng cho an nguy của Bạch Khởi, vừa rồi những vết máu kia có lẽ là của tùy tùng bên cạnh Bạch Khởi..
Dù sao không phải ai cũng có được thân thủ như Vũ An Hầu
Có điều, chính vì vậy có thể đoán ra số lượng thích khách chắc chắn không ít, nếu như Thái Úc Lũy không nhớ nhầm, thì bên cạnh Bạch Khởi có tất cả bảy tùy tùng, bây giờ đối phương có thể làm người của Bạch Khởi bị thương thì số lượng thích khách nhất định phải vượt xa bảy người.
Đương nhiên, những vết máu này cũng có thể là của bạn thích khách để lại, nếu Thái Úc Lũy đoán trúng thì đám thích khách cảm thấy không đánh lại Bạch Khởi nên đã quay đầu chạy trốn, còn Bạch Khởi đương nhiên sẽ không để cho bọn chúng chạy mất, nên đã đuổi theo.