Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1815
Chương 1815: Kẻ khác loài bất tử
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem quẻ này, chỉ sợ cháu không thể hưởng tuổi thọ như người bình thường...” Chú Lê mở miệng đầu tiên
Tôi gật đầu và đáp: “Không quan trọng
Có thể tính ra cháu còn dư lại bao nhiêu thời gian không?”
Chú Lê lắc đầu với vẻ mặt tiếc nuối: “Xin lỗi, chú không tính ra...”
Tôi biết Chú Lê đã cố hết sức
Đừng nói là chú ấy, không phải ngay cả lão Bạch cũng nói anh ta và lão Hắc cũng không ai tính ra số tuổi thọ của tôi rốt cuộc là bao nhiêu hay sao, huống chi là Chú Lê?
Lúc này chú họ thấy vẻ mặt tôi hơi mất mát, bèn bước tới vỗ nhẹ vai tôi và nói: “Tiến Bảo, chú là một người3cũng không tin số phận
Chú có thể đứng ở đây nói chuyện với cháu cũng đã chứng minh số phận của chú do chú chứ không do trời, cho nên cháu đừng lo lắng
Chú nhất định có thể tìm được cách kéo dài mạng sống cho cháu.”
Tôi nhìn sang chú họ, không biết nên nói gì
Mặc dù tôi biết chú ấy nói được là nhất định có thể làm được, nhưng mà cái giá là gì? Lần trước cái giá kéo dài mạng sống cho tôi chính là cha mẹ tôi chết sớm
Nếu lúc này đây còn phải trả cái giá tương đương, tôi thà rằng đến Âm Ti chơi với lão Hắc và lão Bạch cho rồi.
Vì thế tôi khẽ thở dài và nói:1“Chú họ, cháu không muốn đeo trên lưng quá nhiều thứ để sống lâu thêm mấy năm
Chỉ là có một việc cháu không nghĩ ra, tại sao số phận của cháu lại thay đổi chứ?”
Chú họ cũng tỏ vẻ khó xử: “Điều này chủ cũng chưa rõ, Chú luôn không tin số phận là bởi vì số phận không phải vật chết, nó có thể sửa chữa, chỉ là phần lớn người phàm cam chịu, bởi vậy người có thể bất chấp bất cứ giá nào như chú cũng không nhiều
Nếu số phận có thể sửa chữa, như vậy tất nhiên cũng sẽ lệch khỏi quỹ đạo ban đầu bởi vì một vài biển số..
Chỉ là cho tới bây giờ chúng ta vẫn chưa tìm6ra biển số đó là cái gì?”
Tôi rút Kim Cương Xử phía sau ra và nói: “Là bởi vì nó ư? Trước đó cháu đã dùng nó giết mấy âm hồn làm điều ác.”
Chú họ nhận lấy Kim Cương Xử trong tay tôi và xem xét kĩ: “Hơi thở bên trên vật này không thích hợp
Mặc dù nó là pháp khí của nhà Phật, nhưng xung quanh lại bị một lớp lệ khí dày đặc bao bọc, là vật vừa chính vừa tà...” “Tại sao lại như vậy? Trước đây thứ này do Lục Hoàn Tích Trượng của một vị cao tăng đắc đạo biến thành, đáng lẽ không có lệ khí gì chứ?” Tôi khó hiểu.
Chú họ nghe xong gật đầu nói: “Nó đúng4thật là Lục Hoàn Tích Trượng của cao tăng, nhưng đồng thời nó cũng có thể hấp thụ lệ khí
Trước đây cháu dùng nó để giết ma quỷ nên tất cả lệ khí sinh ra đều bị hút vào
Có điều cháu có được thứ này không bao lâu, không đủ để bởi vì vậy mà thay đổi số phận của cháu, nhất định là có nguyên nhân gì khác.”
Sau khi nói xong, chú họ đưa trả lại Kim Cương Xử cho tôi: “Cháu cất kĩ đi
Đây thật sự là một vật báu, còn tốt hơn thanh Thiên Nhân Trảm của chú.”
Tôi nhìn Kim Cương Xử trong tay, nhất thời không biết có nên giữ lại nó trên người hay không
Chú họ nhìn ra suy nghĩ3của tôi nên gằn giọng nói với tôi: “Bây giờ nó có thể rơi vào tay cháu là chứng minh cháu có duyên với nó
Mặc dù đây cũng là pháp khí tà ma, nhưng vào thời khắc mấu chốt có thể có tác dụng to lớn, cho nên cháu vẫn nên giữ kĩ đi
Về phần cháu còn bao nhiêu dương thọ, bây giờ cũng không ai nói được, có điều dù cháu đã không còn ai chí thân có thể mượn thọ, nhưng không có nghĩa là chú không mượn thọ được...” Tôi lập tức tỏ vẻ, không thể hại chết những người không liên quan để cứu tôi, nếu không cho dù tôi có thể sống đến một trăm tuổi thì có ích gì? Chú họ búng vào ót tôi và nói: “Nghĩ cái gì đấy hả? Cho dù cháu cầu xin chủ làm như vậy thì chú cũng sẽ không đồng ý
Chú nói mượn thọ là tìm một người đặc biệt để mượn...”
“Người đặc biệt à? Người đặc biệt như thế nào?” Tôi nghi ngờ hỏi.
Chú họ nghĩ ngợi rồi đáp: “Nói thế nào với cháu đây nhỉ? Thật ra ở trên thế gian này có tồn tại rất nhiều kẻ khác loài mà cháu không tưởng tượng được
Bọn họ không phải ma, không phải yêu, không phải tiên, là kẻ khác loài đứng ngoài tam giới, không nằm trong ngũ hành.” Tôi nhỏ giọng nói thầm: “Thể không phải chính là chú đấy sao?”
Chú họ trừng mắt lườm tôi: “Đừng ngắt lời, nghe chủ nói hết được không? Nói đến đâu rồi?”
“Đứng ngoài tam giới, không nằm trong ngũ hành...” Đinh Nhất ở cạnh cất lời nhắc nhở.
Chú họ gật đầu: “Đúng vậy, trước đây những kẻ khác loài đó đều là người bình thường, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà trở thành không già không chết
Thời gian đối với bọn họ mà nói không có bất cứ ý nghĩa gì
Nhưng đồng thời ở chỗ Âm Ti, bọn họ vẫn là người được đăng ký trong danh sách, cho nên số tuổi thọ của bọn họ sẽ từ từ tăng lên theo thời gian bọn họ ở nhân thể..
Bởi vậy chỉ cần tìm được một người như vậy, mượn thọ kẻ đó là sẽ không có vấn đề gì.”
Tôi không tin tưởng cho lắm: “Còn có người như vậy tồn tại hay sao? Sao trước nay cháu chưa từng nghe nói?”
Không ngờ lúc này chú họ cũng nhún hai vai và đáp: “Cháu chưa từng nghe là bình thường, ngay cả chú cũng chưa từng thật sự gặp được người như thế này
Bởi vì tất cả bọn họ đều ẩn nấp trong số người bình thường, bề ngoài cũng không có bất cứ chỗ nào khác người bình thường, cho nên rất khó bị người khác phát hiện chỗ đặc biệt của bọn họ.”
Thể chả là vớ vẩn à? Cả chủ họ cũng chưa từng gặp được, tôi đi đâu mà tìm? Cho dù tôi số đỏ, cho tôi gặp được thật thì làm sao? Người ta dựa vào đâu mà phải cho tôi mượn tuổi thọ chứ? Chẳng lẽ là bởi vì số tuổi thọ của bọn họ nhiều chắc? Điều này giống như giữa kẻ có tiền và người nghèo, kẻ có tiền nhiều tiền đấy, nhưng người ta dựa vào đâu mà khi không cho một người nghèo mượn?
Chú họ thấy tôi ít nhiều hơi nhụt chí, bèn vỗ về tôi: “Cháu đừng vội
Nếu chú đã nghĩ đến cách này thì nhất định có thể tìm được kẻ khác loài đặc biệt này
Về phần đến lúc đó nên mượn thọ của bọn họ như thế nào thì không cần cháu nhọc lòng, chú tự có cách
Cứ như vậy thì lương tâm của cháu cũng không bất an, bởi vì dù cho cháu mượn bao nhiêu tuổi thọ của loại người này đều sẽ không làm cho tuổi thọ của bọn họ ngắn đi.”
Nghe xong, tôi than thở: “Nói nghe dễ dàng, nhưng chú có thể đi đâu mà tìm ra một người như vậy chứ?”
Chú họ cười một cách bí ẩn: “Thật ra chỉ cần có lòng tìm là không khó tìm ra loại người này, bởi vì bọn họ đều sẽ có một ít đặc điểm lộ rõ
Nếu dựa theo đặc điểm đó đi tìm thì nhất định có thể tìm được!”
“Đặc điểm gì?” Tôi hỏi.
Chủ họ ngẫm nghĩ và đáp: “Đầu tiên chắc chắn là loại người này không có họ hàng thân thích trên đời, cho dù có..
cũng không phải quan hệ huyết thống
Còn nữa là người như bọn họ sẽ không sống ở cùng một chỗ quá nhiều năm, bởi vì như vậy sẽ dễ dàng bị người ta phát hiện bọn họ không già đi
Còn nữa là hầu hết loại người này đều rất có tiền
Cháu nghĩ đi, bọn họ sống trên đời rất nhiều năm, tất nhiên là biết làm thế nào để an cư lạc nghiệp.”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Tôi gật đầu và đáp: “Không quan trọng
Có thể tính ra cháu còn dư lại bao nhiêu thời gian không?”
Chú Lê lắc đầu với vẻ mặt tiếc nuối: “Xin lỗi, chú không tính ra...”
Tôi biết Chú Lê đã cố hết sức
Đừng nói là chú ấy, không phải ngay cả lão Bạch cũng nói anh ta và lão Hắc cũng không ai tính ra số tuổi thọ của tôi rốt cuộc là bao nhiêu hay sao, huống chi là Chú Lê?
Lúc này chú họ thấy vẻ mặt tôi hơi mất mát, bèn bước tới vỗ nhẹ vai tôi và nói: “Tiến Bảo, chú là một người3cũng không tin số phận
Chú có thể đứng ở đây nói chuyện với cháu cũng đã chứng minh số phận của chú do chú chứ không do trời, cho nên cháu đừng lo lắng
Chú nhất định có thể tìm được cách kéo dài mạng sống cho cháu.”
Tôi nhìn sang chú họ, không biết nên nói gì
Mặc dù tôi biết chú ấy nói được là nhất định có thể làm được, nhưng mà cái giá là gì? Lần trước cái giá kéo dài mạng sống cho tôi chính là cha mẹ tôi chết sớm
Nếu lúc này đây còn phải trả cái giá tương đương, tôi thà rằng đến Âm Ti chơi với lão Hắc và lão Bạch cho rồi.
Vì thế tôi khẽ thở dài và nói:1“Chú họ, cháu không muốn đeo trên lưng quá nhiều thứ để sống lâu thêm mấy năm
Chỉ là có một việc cháu không nghĩ ra, tại sao số phận của cháu lại thay đổi chứ?”
Chú họ cũng tỏ vẻ khó xử: “Điều này chủ cũng chưa rõ, Chú luôn không tin số phận là bởi vì số phận không phải vật chết, nó có thể sửa chữa, chỉ là phần lớn người phàm cam chịu, bởi vậy người có thể bất chấp bất cứ giá nào như chú cũng không nhiều
Nếu số phận có thể sửa chữa, như vậy tất nhiên cũng sẽ lệch khỏi quỹ đạo ban đầu bởi vì một vài biển số..
Chỉ là cho tới bây giờ chúng ta vẫn chưa tìm6ra biển số đó là cái gì?”
Tôi rút Kim Cương Xử phía sau ra và nói: “Là bởi vì nó ư? Trước đó cháu đã dùng nó giết mấy âm hồn làm điều ác.”
Chú họ nhận lấy Kim Cương Xử trong tay tôi và xem xét kĩ: “Hơi thở bên trên vật này không thích hợp
Mặc dù nó là pháp khí của nhà Phật, nhưng xung quanh lại bị một lớp lệ khí dày đặc bao bọc, là vật vừa chính vừa tà...” “Tại sao lại như vậy? Trước đây thứ này do Lục Hoàn Tích Trượng của một vị cao tăng đắc đạo biến thành, đáng lẽ không có lệ khí gì chứ?” Tôi khó hiểu.
Chú họ nghe xong gật đầu nói: “Nó đúng4thật là Lục Hoàn Tích Trượng của cao tăng, nhưng đồng thời nó cũng có thể hấp thụ lệ khí
Trước đây cháu dùng nó để giết ma quỷ nên tất cả lệ khí sinh ra đều bị hút vào
Có điều cháu có được thứ này không bao lâu, không đủ để bởi vì vậy mà thay đổi số phận của cháu, nhất định là có nguyên nhân gì khác.”
Sau khi nói xong, chú họ đưa trả lại Kim Cương Xử cho tôi: “Cháu cất kĩ đi
Đây thật sự là một vật báu, còn tốt hơn thanh Thiên Nhân Trảm của chú.”
Tôi nhìn Kim Cương Xử trong tay, nhất thời không biết có nên giữ lại nó trên người hay không
Chú họ nhìn ra suy nghĩ3của tôi nên gằn giọng nói với tôi: “Bây giờ nó có thể rơi vào tay cháu là chứng minh cháu có duyên với nó
Mặc dù đây cũng là pháp khí tà ma, nhưng vào thời khắc mấu chốt có thể có tác dụng to lớn, cho nên cháu vẫn nên giữ kĩ đi
Về phần cháu còn bao nhiêu dương thọ, bây giờ cũng không ai nói được, có điều dù cháu đã không còn ai chí thân có thể mượn thọ, nhưng không có nghĩa là chú không mượn thọ được...” Tôi lập tức tỏ vẻ, không thể hại chết những người không liên quan để cứu tôi, nếu không cho dù tôi có thể sống đến một trăm tuổi thì có ích gì? Chú họ búng vào ót tôi và nói: “Nghĩ cái gì đấy hả? Cho dù cháu cầu xin chủ làm như vậy thì chú cũng sẽ không đồng ý
Chú nói mượn thọ là tìm một người đặc biệt để mượn...”
“Người đặc biệt à? Người đặc biệt như thế nào?” Tôi nghi ngờ hỏi.
Chú họ nghĩ ngợi rồi đáp: “Nói thế nào với cháu đây nhỉ? Thật ra ở trên thế gian này có tồn tại rất nhiều kẻ khác loài mà cháu không tưởng tượng được
Bọn họ không phải ma, không phải yêu, không phải tiên, là kẻ khác loài đứng ngoài tam giới, không nằm trong ngũ hành.” Tôi nhỏ giọng nói thầm: “Thể không phải chính là chú đấy sao?”
Chú họ trừng mắt lườm tôi: “Đừng ngắt lời, nghe chủ nói hết được không? Nói đến đâu rồi?”
“Đứng ngoài tam giới, không nằm trong ngũ hành...” Đinh Nhất ở cạnh cất lời nhắc nhở.
Chú họ gật đầu: “Đúng vậy, trước đây những kẻ khác loài đó đều là người bình thường, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà trở thành không già không chết
Thời gian đối với bọn họ mà nói không có bất cứ ý nghĩa gì
Nhưng đồng thời ở chỗ Âm Ti, bọn họ vẫn là người được đăng ký trong danh sách, cho nên số tuổi thọ của bọn họ sẽ từ từ tăng lên theo thời gian bọn họ ở nhân thể..
Bởi vậy chỉ cần tìm được một người như vậy, mượn thọ kẻ đó là sẽ không có vấn đề gì.”
Tôi không tin tưởng cho lắm: “Còn có người như vậy tồn tại hay sao? Sao trước nay cháu chưa từng nghe nói?”
Không ngờ lúc này chú họ cũng nhún hai vai và đáp: “Cháu chưa từng nghe là bình thường, ngay cả chú cũng chưa từng thật sự gặp được người như thế này
Bởi vì tất cả bọn họ đều ẩn nấp trong số người bình thường, bề ngoài cũng không có bất cứ chỗ nào khác người bình thường, cho nên rất khó bị người khác phát hiện chỗ đặc biệt của bọn họ.”
Thể chả là vớ vẩn à? Cả chủ họ cũng chưa từng gặp được, tôi đi đâu mà tìm? Cho dù tôi số đỏ, cho tôi gặp được thật thì làm sao? Người ta dựa vào đâu mà phải cho tôi mượn tuổi thọ chứ? Chẳng lẽ là bởi vì số tuổi thọ của bọn họ nhiều chắc? Điều này giống như giữa kẻ có tiền và người nghèo, kẻ có tiền nhiều tiền đấy, nhưng người ta dựa vào đâu mà khi không cho một người nghèo mượn?
Chú họ thấy tôi ít nhiều hơi nhụt chí, bèn vỗ về tôi: “Cháu đừng vội
Nếu chú đã nghĩ đến cách này thì nhất định có thể tìm được kẻ khác loài đặc biệt này
Về phần đến lúc đó nên mượn thọ của bọn họ như thế nào thì không cần cháu nhọc lòng, chú tự có cách
Cứ như vậy thì lương tâm của cháu cũng không bất an, bởi vì dù cho cháu mượn bao nhiêu tuổi thọ của loại người này đều sẽ không làm cho tuổi thọ của bọn họ ngắn đi.”
Nghe xong, tôi than thở: “Nói nghe dễ dàng, nhưng chú có thể đi đâu mà tìm ra một người như vậy chứ?”
Chú họ cười một cách bí ẩn: “Thật ra chỉ cần có lòng tìm là không khó tìm ra loại người này, bởi vì bọn họ đều sẽ có một ít đặc điểm lộ rõ
Nếu dựa theo đặc điểm đó đi tìm thì nhất định có thể tìm được!”
“Đặc điểm gì?” Tôi hỏi.
Chủ họ ngẫm nghĩ và đáp: “Đầu tiên chắc chắn là loại người này không có họ hàng thân thích trên đời, cho dù có..
cũng không phải quan hệ huyết thống
Còn nữa là người như bọn họ sẽ không sống ở cùng một chỗ quá nhiều năm, bởi vì như vậy sẽ dễ dàng bị người ta phát hiện bọn họ không già đi
Còn nữa là hầu hết loại người này đều rất có tiền
Cháu nghĩ đi, bọn họ sống trên đời rất nhiều năm, tất nhiên là biết làm thế nào để an cư lạc nghiệp.”