Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1791
Chương 1791: Thay đổi thân xác
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Tôi lạnh lùng nhìn thẳng vào đứa bé đang ngồi dưới đất nói: “Ở đây không có người ngoài, mày không cần phải vất vả giả vờ như thể đâu...” Mặc dù ngoài miệng tôi nói như nước chảy mây trôi, nhưng vừa nói tay tôi cũng đưa ra chỗ hông, tìm cơ hội rút Kim Cương Hàng Ma Xử ra
Không ngờ Tiểu Tuấn Bác ở dưới đất như nghe không hiểu, vẫn luôn ngây ngốc nhìn chúng tôi.
Chú Lê nhướng mày nói: “Hình như có điểm gì đó là lạ...”
Nghe xong tôi ngồi xổm xuống trước mặt bé Tuấn Bác và lập tức ngửi thấy mùi khai của nước tiểu, hóa ra đứa bé này sợ đến mức tè dầm ra quần! Tôi thầm nghĩ không đến mức một thứ đồ trang trí rơi cũng khiến hắn sợ đến tè ra quần chứ?
Trong lúc tôi cảm thấy3hơi đáng nghi, Chú Lê cũng ngồi xổm xuống, sau đó lật mí mắt của đứa bé kia nhìn qua: “Có chuyện rồi, đứa bé này không có hồn, bây giờ nó chỉ là một đứa ngốc thôi!”
Đinh Nhất trầm giọng nói: “Thứ kia đâu? Nó rời bỏ thân thể đứa bé này rồi?”
Chú Lê gật gật đầu, sau đó đứng lên cảnh giác nhìn xung quanh nói: “Nó chắc chắn đã tìm được vật dẫn mới, nếu không sẽ không tùy tiện rời khỏi thân thể đứa bé này.”
“Vật dẫn? Nhưng hiện giờ nơi này ngoại trừ mấy người chúng ta đâu còn ai?” Tôi nói
Chú Lê lắc đầu nói: “Không chỉ có mấy người chúng ta, cháu đừng quên còn một người vừa mới ra ngoài.”
Tôi giật mình nói: “Chú muốn nói đến Triệu Kiến Hoa? Vậy thì không tốt rồi!”
Tôi vội vàng lấy điện thoại1di động gọi cho Bạch Kiện, nhưng mãi không có người bắt máy..
Một dự cảm không lành xuất hiện trong lòng tôi, thế là tôi lập tức chạy xuống dưới lầu, chạy được nửa đường tôi đột nhiên sững lại, sau đó quay đầu nói với Chú Lê: “Trống đứa bé này cẩn thận!”
Chú Lê gật đầu nói: “Yên tâm đi! Thứ kia đã rời khỏi thân thể này thì đừng mơ quay lại nữa!”
Nghe Chú Lê nói như vậy tôi mới yên tâm xuống dưới...
Chúng tôi không ai nghĩ đến chuyện tà thần Nam Dương này còn có thể tạm thời đổi thân thể, xem ra chúng tôi vẫn chưa hiểu rõ thuộc tính của hắn, chỉ hy vọng bên phía Bạch Kiện đừng xảy ra chuyện gì, Đến khi tôi và Đinh Nhất chạy xuống dưới sân, nhìn thấy xe của Bạch Kiện vẫn đang đỗ6ở đó
Cửa kính xe của bọn họ đều là thủy tinh màu trà, bởi vậy nhìn từ bên ngoài không thể thấy rõ tình huống bên trong, nhưng từ bên trong thì nhìn thấy bên ngoài rất rõ
Trong tình huống bình thường, nếu bọn Bạch Kiên nhìn thấy tôi và Đinh Nhất đi xuống chắc chắn sẽ bước xuống xe hỏi chúng tôi có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không có chút phản ứng nào giống như bây giờ
Lúc này tôi lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Kiện, tiếng chuông quen thuộc vang lên từ trong xe, thế nhưng vẫn không có ai nghe máy.
Tôi và Đinh Nhất nhìn nhau, lập tức biết có chuyện xảy ra, vội vàng chạy đến định mở cửa xe, lại nhìn thấy bên dưới của xe đang có máu chảy xuống..
Nhìn thấy cảnh này tim tôi thắt lại, nhanh chóng mở4cửa xe ra, nhưng cửa xe đã bị khóa lại.
“Bạch Kiện! Mở cửa ra Bạch Kiện!” Lúc đó tôi khá luống cuống, tay không ngừng giật tay nắm cửa xe, cuối cùng Đinh Nhất phải kéo tôi ra, sau đó cùng dụng cụ thử hai ba lần đã mở được cửa xe ra
Cửa xe mở ra, một mùi máu tanh nồng xộc ra khiến tôi thiếu chút nữa không đứng vững, trong xe khắp nơi đều là vết máu tung tóe, mấy người đồng nghiệp của Bạch Kiện đều nằm trong xe, không có phản ứng gì..
Tôi vừa định vào xe kiểm tra, thì Đinh Nhất kéo lại: “Cậu đừng lên xe vội, chờ cảnh sát đến rồi nói, hơn nữa trong xe cũng không còn ai sống sót.” Tôi nhẹ nhàng đẩy anh ta ra nói: “Bạch Kiện vẫn còn ở trong xe, tôi phải đưa anh3ta ra, biết đâu..
biết đâu anh ta chưa chết?”
Đinh Nhất nghe xong không cản tôi lại nữa, mà lấy điện thoại của tôi gọi cho Triệu Tinh Vũ
Trong xe dường như không có chỗ nào để đặt chân, tôi chỉ có thể cố gắng không giẫm lên những phần thân thể của họ
Thật khó để tưởng tượng ra nơi này khi nãy đã xảy ra chuyện gì, khiến những người còn sống sờ sờ bị xé nát trong nháy mắt.
Tôi cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu, lật những phần thân thể không lành lặn tìm kiếm Bạch Kiện, nhưng cuối cùng tôi chỉ tìm thấy chiếc điện thoại của Bạch Kiện rơi trong vũng máu.
Lúc này tôi cũng không còn tâm tư quan tâm đến chuyện có phá vỡ hiện trường vụ án hay không, vì cho dù thế nào tôi cũng phải biết Bạch Kiện còn sống hay đã chết..
Trong lúc tôi như điên cuồng tìm kiếm Bạch Kiện trong đám tàn thi thì lại bất ngờ phát hiện ra thị thế của Triệu Kiến Hoa!
Lúc đó trong lòng tôi nhảy ra một vạn khả năng, nhưng sau đó tôi lập tức phủ định những suy nghĩ đó
Đến tận khi một khả năng lớn nhất từ từ xuất hiện trong đầu tôi, tâm trạng của tôi bây giờ không biết nên vui mừng hay nên sợ hãi nữa...
Sau khi nhận được điện thoại của Đinh Nhất, Triệu Tinh Vũ lập tức đưa người vội vàng chạy đến, cũng chính cậu ta là người kéo tôi cả người đầy máu đang đứng vững trong xe ra ngoài
Tôi thấy Triệu Tinh Vũ đã đến, vội kéo cậu ta và nói: “Bạch Kiện không có trong xe..
anh ấy chưa chết.” Triệu Tinh Vũ chỉ gật nhẹ mà không nói thêm câu gì với tôi, cậu ta quay người lại nói chuyện với Đinh Nhất: “Anh mau đưa anh ấy đi tắm đi, cả người anh ấy toàn là máu.” Đinh Nhất kéo tối đến một đài phun nước bên cạnh hàng cây xanh trong khu chung cư, để tôi rửa sạch máu trên tay mình trước..
Lúc này, tôi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mặt nước, cả người toàn là máu, nhìn qua rất đáng sợ.
Video đến đây kết thúc, chắc là Bạch Kiện đã tắt camera giám sát..
Nhìn đến cảnh này tôi chỉ cảm thấy may mắn, chí ít đoạn video này có thể chứng minh Bạch Kiện không tự mình sát hại những người đồng nghiệp này.
Nhưng tiếp theo thì sao? Không ai biết tà thần sau khi ám vào người Bạch Kiện sẽ làm ra những chuyện gì, cho nên chúng tôi nhất định phải tìm được anh ta trong thời gian ngắn nhất
Thế là Triệu Tinh Vũ lập tức đi lấy video giám sát của khu chung cư, muốn tìm xem sau khi Bạch Kiện xuống xe đã chạy trốn theo hướng nào.
Cùng lúc đó, tôi kể cho Triệu Tinh Vũ chi tiết những chuyện đã xảy ra, cậu ta nghe xong cũng rất khiếp sợ, không ngờ trên đời này còn có thứ như thể tồn tại...
Tôi bất đắc dĩ nói với cậu ta: “Trên thế giới này có rất nhiều chuyện không thể dùng lý lẽ bình thường để giải thích, chỉ mong chúng ta có thể tìm được Bạch Kiện trước khi anh ấy mất kiểm soát làm ra những chuyện khác người nào đó.”
Dựa theo video giám sát của khu chung cư, sau khi Bạch Kiện xuống xe, đầu tiên vừa đi vừa cởi bỏ cái áo toàn máu ra, sau đó dùng nó lau sạch máu trên tay rồi đi về cửa phía Nam của khu chung cư.
Sau đó, Triệu Tinh Vũ thông qua những “Mắt thần” này dò theo con đường Bạch Kiện đã đi qua, phát hiện sau khi anh ta ra khỏi khu chung cư, đã lên một chuyến xe buýt ra khỏi thành phố
Chúng tôi bèn nhanh chóng lái xe đi, chỉ mong có thể đuổi kịp chiếc xe đang hướng ra ngoại thành thành phố.
Trước tiên, Triệu Tinh Vũ liên hệ với công ty xe buýt để điều tra hành trình của chiếc xe kia, vì chỉ cần chiếc xe đó ra khỏi thành phố thì chúng tôi cũng sẽ mất dầu Bạch Kiện, cho nên chúng tôi nhất định phải nghĩ cách chặn nó lại khi nó vẫn còn đang trong thành phố.
Thế nhưng, khi Triệu Tinh Vũ liên hệ với công ty xe buýt thì nhận được một tin xấu, trên chiếc xe kia đang có rất đông hành khách, chủ yếu là người cao tuổi
Vì hôm nay là ngày mùng tám tháng tư, là ngày hội làng một năm một lần, cho nên những hành khách trên xe hầu hết là những Phật tử lớn tuổi đi hội làng.
Kế hoạch trước đó của bọn Triệu Tinh Vũ là trong khi Bạch Kiện vẫn chưa biết chuyện gì, để chiếc xe dừng lại ở một khu vực hoang vắng ngoài ngoại ô, như vậy sẽ tiện cho họ dàn trận bắt người
Nhưng trong tình huống hiện tại thì không thể làm như vậy dược, dù sao cảnh sát cũng không thể mạo hiểm với tính mạng của cả một xe toàn những người già như thế được.
Điều chúng tôi có thể làm bây giờ là phải đuổi kịp chiếc xe buýt trước khi Bạch Kiện xuống xe, nếu không chỉ cần anh ta tùy tiện xuống bất cứ trạm xe nào không có camera thì sẽ vô cùng khó khăn nếu muốn tìm được anh ta
Lúc này, công ty xe buýt gửi đến vị trí mới nhất của chiếc xe buýt kia, Đinh Nhất nhìn thoáng qua sau đó giẫm lên chân ga, trong thoáng chốc đã không còn thấy bóng dáng những chiếc xe của các đồng nghiệp khác của Triệu Tinh Vũ đâu nữa.
Triệu Tinh Vũ đang ngồi trên xe của chúng tôi, cậu ta vội vàng nắm chặt tay cầm và nói: “Đuổi thế này có khi nào xe bị rời ra không?” Tôi nhìn cậu ta nói: “Yên tâm đi, xe này của chúng tôi đã được sửa lại, chắc chắn không bị rời ra đâu, nhưng nhận hóa đơn phạt thì có đấy, đến lúc đó còn phải nhờ cậu xóa giúp mấy cái hóa đơn đó đi!” Triệu Tinh Vũ quá sợ hãi với tốc độ xe của Đinh Nhất, vội vàng gật đầu: “Chuyện này..
chuyện này không thành vấn đề.”
May mà có tay lái tốc độ của Đinh Nhất, cuối cùng chúng tôi cũng đuổi kịp chiếc xe kia trước khi nó ra khỏi thành phố
Tiếc là, vì có quá nhiều người trên xe đứng nhốn nha nhốn nháo, cho nên chúng tôi không nhìn rõ Bạch Kiện có còn ở trên xe hay không.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Không ngờ Tiểu Tuấn Bác ở dưới đất như nghe không hiểu, vẫn luôn ngây ngốc nhìn chúng tôi.
Chú Lê nhướng mày nói: “Hình như có điểm gì đó là lạ...”
Nghe xong tôi ngồi xổm xuống trước mặt bé Tuấn Bác và lập tức ngửi thấy mùi khai của nước tiểu, hóa ra đứa bé này sợ đến mức tè dầm ra quần! Tôi thầm nghĩ không đến mức một thứ đồ trang trí rơi cũng khiến hắn sợ đến tè ra quần chứ?
Trong lúc tôi cảm thấy3hơi đáng nghi, Chú Lê cũng ngồi xổm xuống, sau đó lật mí mắt của đứa bé kia nhìn qua: “Có chuyện rồi, đứa bé này không có hồn, bây giờ nó chỉ là một đứa ngốc thôi!”
Đinh Nhất trầm giọng nói: “Thứ kia đâu? Nó rời bỏ thân thể đứa bé này rồi?”
Chú Lê gật gật đầu, sau đó đứng lên cảnh giác nhìn xung quanh nói: “Nó chắc chắn đã tìm được vật dẫn mới, nếu không sẽ không tùy tiện rời khỏi thân thể đứa bé này.”
“Vật dẫn? Nhưng hiện giờ nơi này ngoại trừ mấy người chúng ta đâu còn ai?” Tôi nói
Chú Lê lắc đầu nói: “Không chỉ có mấy người chúng ta, cháu đừng quên còn một người vừa mới ra ngoài.”
Tôi giật mình nói: “Chú muốn nói đến Triệu Kiến Hoa? Vậy thì không tốt rồi!”
Tôi vội vàng lấy điện thoại1di động gọi cho Bạch Kiện, nhưng mãi không có người bắt máy..
Một dự cảm không lành xuất hiện trong lòng tôi, thế là tôi lập tức chạy xuống dưới lầu, chạy được nửa đường tôi đột nhiên sững lại, sau đó quay đầu nói với Chú Lê: “Trống đứa bé này cẩn thận!”
Chú Lê gật đầu nói: “Yên tâm đi! Thứ kia đã rời khỏi thân thể này thì đừng mơ quay lại nữa!”
Nghe Chú Lê nói như vậy tôi mới yên tâm xuống dưới...
Chúng tôi không ai nghĩ đến chuyện tà thần Nam Dương này còn có thể tạm thời đổi thân thể, xem ra chúng tôi vẫn chưa hiểu rõ thuộc tính của hắn, chỉ hy vọng bên phía Bạch Kiện đừng xảy ra chuyện gì, Đến khi tôi và Đinh Nhất chạy xuống dưới sân, nhìn thấy xe của Bạch Kiện vẫn đang đỗ6ở đó
Cửa kính xe của bọn họ đều là thủy tinh màu trà, bởi vậy nhìn từ bên ngoài không thể thấy rõ tình huống bên trong, nhưng từ bên trong thì nhìn thấy bên ngoài rất rõ
Trong tình huống bình thường, nếu bọn Bạch Kiên nhìn thấy tôi và Đinh Nhất đi xuống chắc chắn sẽ bước xuống xe hỏi chúng tôi có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không có chút phản ứng nào giống như bây giờ
Lúc này tôi lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Kiện, tiếng chuông quen thuộc vang lên từ trong xe, thế nhưng vẫn không có ai nghe máy.
Tôi và Đinh Nhất nhìn nhau, lập tức biết có chuyện xảy ra, vội vàng chạy đến định mở cửa xe, lại nhìn thấy bên dưới của xe đang có máu chảy xuống..
Nhìn thấy cảnh này tim tôi thắt lại, nhanh chóng mở4cửa xe ra, nhưng cửa xe đã bị khóa lại.
“Bạch Kiện! Mở cửa ra Bạch Kiện!” Lúc đó tôi khá luống cuống, tay không ngừng giật tay nắm cửa xe, cuối cùng Đinh Nhất phải kéo tôi ra, sau đó cùng dụng cụ thử hai ba lần đã mở được cửa xe ra
Cửa xe mở ra, một mùi máu tanh nồng xộc ra khiến tôi thiếu chút nữa không đứng vững, trong xe khắp nơi đều là vết máu tung tóe, mấy người đồng nghiệp của Bạch Kiện đều nằm trong xe, không có phản ứng gì..
Tôi vừa định vào xe kiểm tra, thì Đinh Nhất kéo lại: “Cậu đừng lên xe vội, chờ cảnh sát đến rồi nói, hơn nữa trong xe cũng không còn ai sống sót.” Tôi nhẹ nhàng đẩy anh ta ra nói: “Bạch Kiện vẫn còn ở trong xe, tôi phải đưa anh3ta ra, biết đâu..
biết đâu anh ta chưa chết?”
Đinh Nhất nghe xong không cản tôi lại nữa, mà lấy điện thoại của tôi gọi cho Triệu Tinh Vũ
Trong xe dường như không có chỗ nào để đặt chân, tôi chỉ có thể cố gắng không giẫm lên những phần thân thể của họ
Thật khó để tưởng tượng ra nơi này khi nãy đã xảy ra chuyện gì, khiến những người còn sống sờ sờ bị xé nát trong nháy mắt.
Tôi cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu, lật những phần thân thể không lành lặn tìm kiếm Bạch Kiện, nhưng cuối cùng tôi chỉ tìm thấy chiếc điện thoại của Bạch Kiện rơi trong vũng máu.
Lúc này tôi cũng không còn tâm tư quan tâm đến chuyện có phá vỡ hiện trường vụ án hay không, vì cho dù thế nào tôi cũng phải biết Bạch Kiện còn sống hay đã chết..
Trong lúc tôi như điên cuồng tìm kiếm Bạch Kiện trong đám tàn thi thì lại bất ngờ phát hiện ra thị thế của Triệu Kiến Hoa!
Lúc đó trong lòng tôi nhảy ra một vạn khả năng, nhưng sau đó tôi lập tức phủ định những suy nghĩ đó
Đến tận khi một khả năng lớn nhất từ từ xuất hiện trong đầu tôi, tâm trạng của tôi bây giờ không biết nên vui mừng hay nên sợ hãi nữa...
Sau khi nhận được điện thoại của Đinh Nhất, Triệu Tinh Vũ lập tức đưa người vội vàng chạy đến, cũng chính cậu ta là người kéo tôi cả người đầy máu đang đứng vững trong xe ra ngoài
Tôi thấy Triệu Tinh Vũ đã đến, vội kéo cậu ta và nói: “Bạch Kiện không có trong xe..
anh ấy chưa chết.” Triệu Tinh Vũ chỉ gật nhẹ mà không nói thêm câu gì với tôi, cậu ta quay người lại nói chuyện với Đinh Nhất: “Anh mau đưa anh ấy đi tắm đi, cả người anh ấy toàn là máu.” Đinh Nhất kéo tối đến một đài phun nước bên cạnh hàng cây xanh trong khu chung cư, để tôi rửa sạch máu trên tay mình trước..
Lúc này, tôi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mặt nước, cả người toàn là máu, nhìn qua rất đáng sợ.
Video đến đây kết thúc, chắc là Bạch Kiện đã tắt camera giám sát..
Nhìn đến cảnh này tôi chỉ cảm thấy may mắn, chí ít đoạn video này có thể chứng minh Bạch Kiện không tự mình sát hại những người đồng nghiệp này.
Nhưng tiếp theo thì sao? Không ai biết tà thần sau khi ám vào người Bạch Kiện sẽ làm ra những chuyện gì, cho nên chúng tôi nhất định phải tìm được anh ta trong thời gian ngắn nhất
Thế là Triệu Tinh Vũ lập tức đi lấy video giám sát của khu chung cư, muốn tìm xem sau khi Bạch Kiện xuống xe đã chạy trốn theo hướng nào.
Cùng lúc đó, tôi kể cho Triệu Tinh Vũ chi tiết những chuyện đã xảy ra, cậu ta nghe xong cũng rất khiếp sợ, không ngờ trên đời này còn có thứ như thể tồn tại...
Tôi bất đắc dĩ nói với cậu ta: “Trên thế giới này có rất nhiều chuyện không thể dùng lý lẽ bình thường để giải thích, chỉ mong chúng ta có thể tìm được Bạch Kiện trước khi anh ấy mất kiểm soát làm ra những chuyện khác người nào đó.”
Dựa theo video giám sát của khu chung cư, sau khi Bạch Kiện xuống xe, đầu tiên vừa đi vừa cởi bỏ cái áo toàn máu ra, sau đó dùng nó lau sạch máu trên tay rồi đi về cửa phía Nam của khu chung cư.
Sau đó, Triệu Tinh Vũ thông qua những “Mắt thần” này dò theo con đường Bạch Kiện đã đi qua, phát hiện sau khi anh ta ra khỏi khu chung cư, đã lên một chuyến xe buýt ra khỏi thành phố
Chúng tôi bèn nhanh chóng lái xe đi, chỉ mong có thể đuổi kịp chiếc xe đang hướng ra ngoại thành thành phố.
Trước tiên, Triệu Tinh Vũ liên hệ với công ty xe buýt để điều tra hành trình của chiếc xe kia, vì chỉ cần chiếc xe đó ra khỏi thành phố thì chúng tôi cũng sẽ mất dầu Bạch Kiện, cho nên chúng tôi nhất định phải nghĩ cách chặn nó lại khi nó vẫn còn đang trong thành phố.
Thế nhưng, khi Triệu Tinh Vũ liên hệ với công ty xe buýt thì nhận được một tin xấu, trên chiếc xe kia đang có rất đông hành khách, chủ yếu là người cao tuổi
Vì hôm nay là ngày mùng tám tháng tư, là ngày hội làng một năm một lần, cho nên những hành khách trên xe hầu hết là những Phật tử lớn tuổi đi hội làng.
Kế hoạch trước đó của bọn Triệu Tinh Vũ là trong khi Bạch Kiện vẫn chưa biết chuyện gì, để chiếc xe dừng lại ở một khu vực hoang vắng ngoài ngoại ô, như vậy sẽ tiện cho họ dàn trận bắt người
Nhưng trong tình huống hiện tại thì không thể làm như vậy dược, dù sao cảnh sát cũng không thể mạo hiểm với tính mạng của cả một xe toàn những người già như thế được.
Điều chúng tôi có thể làm bây giờ là phải đuổi kịp chiếc xe buýt trước khi Bạch Kiện xuống xe, nếu không chỉ cần anh ta tùy tiện xuống bất cứ trạm xe nào không có camera thì sẽ vô cùng khó khăn nếu muốn tìm được anh ta
Lúc này, công ty xe buýt gửi đến vị trí mới nhất của chiếc xe buýt kia, Đinh Nhất nhìn thoáng qua sau đó giẫm lên chân ga, trong thoáng chốc đã không còn thấy bóng dáng những chiếc xe của các đồng nghiệp khác của Triệu Tinh Vũ đâu nữa.
Triệu Tinh Vũ đang ngồi trên xe của chúng tôi, cậu ta vội vàng nắm chặt tay cầm và nói: “Đuổi thế này có khi nào xe bị rời ra không?” Tôi nhìn cậu ta nói: “Yên tâm đi, xe này của chúng tôi đã được sửa lại, chắc chắn không bị rời ra đâu, nhưng nhận hóa đơn phạt thì có đấy, đến lúc đó còn phải nhờ cậu xóa giúp mấy cái hóa đơn đó đi!” Triệu Tinh Vũ quá sợ hãi với tốc độ xe của Đinh Nhất, vội vàng gật đầu: “Chuyện này..
chuyện này không thành vấn đề.”
May mà có tay lái tốc độ của Đinh Nhất, cuối cùng chúng tôi cũng đuổi kịp chiếc xe kia trước khi nó ra khỏi thành phố
Tiếc là, vì có quá nhiều người trên xe đứng nhốn nha nhốn nháo, cho nên chúng tôi không nhìn rõ Bạch Kiện có còn ở trên xe hay không.