Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1704
Chương 1704: Quỷ môn quan
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Tôi nghe không hiểu nên hỏi lại: “Chẳng lẽ âm sai không thể cưỡng chế bắt bọn họ về sao?” “Đương nhiên không thể, những âm hồn có thể bị âm sai bắt đi đều là những âm hồn tự nguyện buông lỏng những chấp niệm trong lòng, chấp nhận sự thật mình đã chết đi, nếu không cho dù là ai cũng không thể đưa bọn họ đến Địa Phủ được...”
Tôi cười hì hì nói với lão Bạch: “Vậy thì loại âm hồn chủ động đi đến Địa Phủ giống như tôi rất hiếm phải không?”
Lão Bạch quay đầu nhìn tôi và bảo: “Ừm, đúng là như vậy..
thời đại này những kẻ tự mình đi bốc cứt đúng là không nhiều.” Tôi bị mất mặt đành câm chặt miệng, sau đó cẩn thận thưởng thức phong cảnh hai3bên đường, dù sao phong cảnh trên đường xuống Hoàng Tuyền này không phải ai cũng có hứng nhìn ngắm...
Không bao lâu sau, tôi theo lão Hắc và lão Bạch đến trạm dịch Hoàng Tuyền, nơi này vẫn giống như lần trước tôi đến, âm sai và âm hồn đều tụ tập ở đây, nhìn qua đã thấy cả biển người đồng nghìn nghịt, náo nhiệt như phòng mua vé xe về quê vào mùa Tết vậy.
Mặt siêu dài lần trước đưa tôi đến đây, lần này lại nhìn thấy tôi thì có vẻ ngạc nhiên, nhưng dù sao cậu ta cũng là thủ hạ thân tín của lão Hắc và lão Bạch, tất nhiên là biết cách mượn gió bẻ măng.
Mặt siêu dài cười rạng rỡ, nói: “Ồ, đây không phải là ngài Trương sao? Lần này ngài1lại đến tìm sinh hồn của người anh em kia à?” Lão Bạch kéo mặt siêu dài đến bên cạnh, sau đó thì thầm vào tai cậu ta mấy cậu
Cậu ta nghe xong miệng há thật to, khiến khuôn mặt càng to hơn
Tôi đoán lão Bạch muốn ném củ khoai nóng là tôi vào tay mặt siêu dài, để cậu ta đưa tôi xuống Địa Phủ.
Quả nhiên, mặt siêu dài bày ra vẻ mặt đau khổ, nói: “Chủ nhiệm Bạch, sao có thể làm như vậy được?”
Lão Bạch dùng vẻ mặt nghiêm túc, bảo: “Sợ cái gì? Không phải có bọn ta ở đây à? Ngươi chỉ cần làm đúng theo lời ta nói, chắc chắn sẽ không có việc gì...” Tôi không biết lão Bạch làm thế nào thuyết phục mặt siêu dài, tóm lại trước khi chúng3tôi chính thức bước lên đường Hoàng Tuyền, lão Hắc và lão Bạch giao tôi cho mặt siêu dài, sau đó hai lão bày ra vẻ mặt nhẹ nhõm rồi biến mất trước mặt tôi.
Trong phút chốc tôi bị lão Hắc và lão Bạch vứt bỏ, trong lòng cũng cảm thấy hơi bất an, dù sao cấp bậc của lão Hắc và lão Bạch cũng khác hẳn, nếu như trước khi vào được Địa Phủ mà đã gặp chuyện thì coi như lần này công sức của tối đổ sông đổ biến rồi!
Mà trong lòng mặt siêu dài vẫn còn sợ hãi chuyện lần trước tôi đến quấy phá trạm dịch Hoàng Tuyền, cho nên khi tôi đi đến điểm giao giữa hai cõi Âm Dương, cậu ta vẫn đang thấp thỏm nhìn bốn phía..
May mà lần này không3có cuồng phong nổi lên giống như lần trước, tôi giống như những âm hồn bình thường kia, bình tĩnh bước vào Hoàng Tuyền, không gây nên tí sóng gió nào.
Mặt siêu dài thấy tất cả đều bình thường thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra chuyện lần trước đã dọa cậu ta sợ chết khiếp..
Có điều mặt siêu dài cũng có chỗ tốt của mặt siêu dài, có những chuyện lão Bạch và lão Hắc không kể cho tôi nghe thì có thể nghe ngóng từ cậu ta, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu ta cũng muốn nói.
Tôi cười cười nói với mặt siêu dài: “Ở Âm Ti các vị có ai thích rút tinh phách của người sống không?” Mặt siêu dài nhướng mày: “Rút tinh phách của người sống? Khả năng này9rất thấp, vì làm như vậy sẽ dẫn đến việc khi âm hồn kia chuyển thể, hồn phách không được đầy đủ..
Nhưng chuyện này cũng không phải không thể xảy ra, ví dụ như một người phạm vào tội lớn thì rất có khả năng bị rút đi tinh phách, những kẻ điên điên khùng khùng trong thế giới các người chính là những kẻ như thế.” “Người phạm vào tội lớn? Tội lớn đến thế nào?” Tôi không hiểu được nên hỏi.
Mặt siêu dài nghĩ một chút rồi nói: “Vấn đề này cũng rất rộng, ví dụ như giết cha giết mẹ, phá cầu phá miểu, lạm sát kẻ vô tội, bất trung bất hiếu..
Tóm lại những người đó đều phạm vào tội lớn, bọn họ hoặc là bị đầu thai thành súc vật, hoặc bị rút đi một phần tinh phách.”
Tôi thầm nghĩ trong lòng, không biết Đinh Nhất đã phạm phải tội ác gì mà bị rút đi tinh phách? Lúc này tôi không khỏi nhớ đến giấc mơ trước kia, không phải Đinh Nhất là Vũ An Hầu đấy chứ? Nếu đúng thì tội của anh ta có phải là lạm sát kẻ vô tội không nhỉ?
Tôi lại tiếp tục hỏi mặt siêu dài: “Thể trong Địa Phủ ai là người chịu trách nhiệm rút tinh phách của âm hồn?”
Mặt siêu dài nói ngay: “Còn có thể là ai được nữa? Đương nhiên là phán quan đại nhân rồi!” Tôi hỏi tiếp: “Phán quan? Phán quan Thôi à?” Mặt siêu dài cười nói: “Không hẳn, còn có Lục phán, Ngụy phán cùng Chung phán nữa...”
Tôi lập tức cảm thấy hối hận phát điên lên, sao lúc trước tôi cứ chỉ hỏi phu nhân Kim xem có phải là phán quan Thôi không nhỉ? Bây giờ thì hay rồi, không ngờ trong Địa Phủ lại còn mấy vị phán quan nữa, chẳng lẽ tôi phải đến hỏi thăm từng người một? Mặt siêu dài thấy mặt mày tôi ủ dột, bèn thì thầm với tôi: “Ngài Trương đừng vội, tôi có quen một người làm nha môn trong phán quan, tình cảm không tệ, nếu như ngài muốn nghe ngóng chuyện gì thì có thể tìm anh ta.”
Tôi lập tức vui vẻ nói: “May mà cậu quen biết nhiều, sau này nếu như có việc tôi có thể giúp cậu cứ nói nhé.” Mặt siêu dài cười gian: “Ngài Trương khách sáo quá, ngài là bạn của hai vị chủ nhiệm, chỉ cần là việc tiểu nhân có thể làm được, tất nhiên là không thể từ chối...”
Sau đó tôi và mặt siêu dài vừa đi vừa nói chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh, không bao lâu sau đã đến Quỷ môn quan
Lúc này mặt siêu dài chỉ vào cái cổng cao phía trước và bảo: “Ngài Trương nhìn kìa, phía trước chính là Quỷ môn quan, sau khi chúng ta đi qua Quỷ môn quan sẽ chính thức bước vào địa phận quản lý của Địa Phủ
Đến khi đó ngài nói chuyện nên thận trọng một chút, tuyệt đối đừng để người khác biết được ngài là sinh hồn nhập vào Địa Phủ.”
Tôi gật đầu: “Yên tâm, chuyện này tôi hiểu rõ.” Có lẽ vì đã sắp đến Quỷ môn quan, cho nên những âm hồn trước và sau tôi đều đột nhiên tăng nhanh tốc độ, tranh nhau lao đến Quỷ môn quan..
Tôi không hiểu: “Tranh cái gì mà tranh! Vội vàng đi đầu thai đến thế à!”
Không ngờ mặt siêu dài lại cười bảo: “Đúng như ngài nói, ngài nhìn xem phía trước Quỷ môn quan xếp một hàng dài thế kia cơ mà, ngài không biết đâu, dạo này chỗ nào trong Địa Phủ cũng bận rộn, đi đến đâu cũng phải xếp hàng chờ đến lượt, bởi vậy những âm hồn muốn được đầu thai sớm đều phải chen nhau đến Quỷ môn quan trước, như thể có thể nhanh chóng qua cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà...”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Tôi cười hì hì nói với lão Bạch: “Vậy thì loại âm hồn chủ động đi đến Địa Phủ giống như tôi rất hiếm phải không?”
Lão Bạch quay đầu nhìn tôi và bảo: “Ừm, đúng là như vậy..
thời đại này những kẻ tự mình đi bốc cứt đúng là không nhiều.” Tôi bị mất mặt đành câm chặt miệng, sau đó cẩn thận thưởng thức phong cảnh hai3bên đường, dù sao phong cảnh trên đường xuống Hoàng Tuyền này không phải ai cũng có hứng nhìn ngắm...
Không bao lâu sau, tôi theo lão Hắc và lão Bạch đến trạm dịch Hoàng Tuyền, nơi này vẫn giống như lần trước tôi đến, âm sai và âm hồn đều tụ tập ở đây, nhìn qua đã thấy cả biển người đồng nghìn nghịt, náo nhiệt như phòng mua vé xe về quê vào mùa Tết vậy.
Mặt siêu dài lần trước đưa tôi đến đây, lần này lại nhìn thấy tôi thì có vẻ ngạc nhiên, nhưng dù sao cậu ta cũng là thủ hạ thân tín của lão Hắc và lão Bạch, tất nhiên là biết cách mượn gió bẻ măng.
Mặt siêu dài cười rạng rỡ, nói: “Ồ, đây không phải là ngài Trương sao? Lần này ngài1lại đến tìm sinh hồn của người anh em kia à?” Lão Bạch kéo mặt siêu dài đến bên cạnh, sau đó thì thầm vào tai cậu ta mấy cậu
Cậu ta nghe xong miệng há thật to, khiến khuôn mặt càng to hơn
Tôi đoán lão Bạch muốn ném củ khoai nóng là tôi vào tay mặt siêu dài, để cậu ta đưa tôi xuống Địa Phủ.
Quả nhiên, mặt siêu dài bày ra vẻ mặt đau khổ, nói: “Chủ nhiệm Bạch, sao có thể làm như vậy được?”
Lão Bạch dùng vẻ mặt nghiêm túc, bảo: “Sợ cái gì? Không phải có bọn ta ở đây à? Ngươi chỉ cần làm đúng theo lời ta nói, chắc chắn sẽ không có việc gì...” Tôi không biết lão Bạch làm thế nào thuyết phục mặt siêu dài, tóm lại trước khi chúng3tôi chính thức bước lên đường Hoàng Tuyền, lão Hắc và lão Bạch giao tôi cho mặt siêu dài, sau đó hai lão bày ra vẻ mặt nhẹ nhõm rồi biến mất trước mặt tôi.
Trong phút chốc tôi bị lão Hắc và lão Bạch vứt bỏ, trong lòng cũng cảm thấy hơi bất an, dù sao cấp bậc của lão Hắc và lão Bạch cũng khác hẳn, nếu như trước khi vào được Địa Phủ mà đã gặp chuyện thì coi như lần này công sức của tối đổ sông đổ biến rồi!
Mà trong lòng mặt siêu dài vẫn còn sợ hãi chuyện lần trước tôi đến quấy phá trạm dịch Hoàng Tuyền, cho nên khi tôi đi đến điểm giao giữa hai cõi Âm Dương, cậu ta vẫn đang thấp thỏm nhìn bốn phía..
May mà lần này không3có cuồng phong nổi lên giống như lần trước, tôi giống như những âm hồn bình thường kia, bình tĩnh bước vào Hoàng Tuyền, không gây nên tí sóng gió nào.
Mặt siêu dài thấy tất cả đều bình thường thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra chuyện lần trước đã dọa cậu ta sợ chết khiếp..
Có điều mặt siêu dài cũng có chỗ tốt của mặt siêu dài, có những chuyện lão Bạch và lão Hắc không kể cho tôi nghe thì có thể nghe ngóng từ cậu ta, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu ta cũng muốn nói.
Tôi cười cười nói với mặt siêu dài: “Ở Âm Ti các vị có ai thích rút tinh phách của người sống không?” Mặt siêu dài nhướng mày: “Rút tinh phách của người sống? Khả năng này9rất thấp, vì làm như vậy sẽ dẫn đến việc khi âm hồn kia chuyển thể, hồn phách không được đầy đủ..
Nhưng chuyện này cũng không phải không thể xảy ra, ví dụ như một người phạm vào tội lớn thì rất có khả năng bị rút đi tinh phách, những kẻ điên điên khùng khùng trong thế giới các người chính là những kẻ như thế.” “Người phạm vào tội lớn? Tội lớn đến thế nào?” Tôi không hiểu được nên hỏi.
Mặt siêu dài nghĩ một chút rồi nói: “Vấn đề này cũng rất rộng, ví dụ như giết cha giết mẹ, phá cầu phá miểu, lạm sát kẻ vô tội, bất trung bất hiếu..
Tóm lại những người đó đều phạm vào tội lớn, bọn họ hoặc là bị đầu thai thành súc vật, hoặc bị rút đi một phần tinh phách.”
Tôi thầm nghĩ trong lòng, không biết Đinh Nhất đã phạm phải tội ác gì mà bị rút đi tinh phách? Lúc này tôi không khỏi nhớ đến giấc mơ trước kia, không phải Đinh Nhất là Vũ An Hầu đấy chứ? Nếu đúng thì tội của anh ta có phải là lạm sát kẻ vô tội không nhỉ?
Tôi lại tiếp tục hỏi mặt siêu dài: “Thể trong Địa Phủ ai là người chịu trách nhiệm rút tinh phách của âm hồn?”
Mặt siêu dài nói ngay: “Còn có thể là ai được nữa? Đương nhiên là phán quan đại nhân rồi!” Tôi hỏi tiếp: “Phán quan? Phán quan Thôi à?” Mặt siêu dài cười nói: “Không hẳn, còn có Lục phán, Ngụy phán cùng Chung phán nữa...”
Tôi lập tức cảm thấy hối hận phát điên lên, sao lúc trước tôi cứ chỉ hỏi phu nhân Kim xem có phải là phán quan Thôi không nhỉ? Bây giờ thì hay rồi, không ngờ trong Địa Phủ lại còn mấy vị phán quan nữa, chẳng lẽ tôi phải đến hỏi thăm từng người một? Mặt siêu dài thấy mặt mày tôi ủ dột, bèn thì thầm với tôi: “Ngài Trương đừng vội, tôi có quen một người làm nha môn trong phán quan, tình cảm không tệ, nếu như ngài muốn nghe ngóng chuyện gì thì có thể tìm anh ta.”
Tôi lập tức vui vẻ nói: “May mà cậu quen biết nhiều, sau này nếu như có việc tôi có thể giúp cậu cứ nói nhé.” Mặt siêu dài cười gian: “Ngài Trương khách sáo quá, ngài là bạn của hai vị chủ nhiệm, chỉ cần là việc tiểu nhân có thể làm được, tất nhiên là không thể từ chối...”
Sau đó tôi và mặt siêu dài vừa đi vừa nói chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh, không bao lâu sau đã đến Quỷ môn quan
Lúc này mặt siêu dài chỉ vào cái cổng cao phía trước và bảo: “Ngài Trương nhìn kìa, phía trước chính là Quỷ môn quan, sau khi chúng ta đi qua Quỷ môn quan sẽ chính thức bước vào địa phận quản lý của Địa Phủ
Đến khi đó ngài nói chuyện nên thận trọng một chút, tuyệt đối đừng để người khác biết được ngài là sinh hồn nhập vào Địa Phủ.”
Tôi gật đầu: “Yên tâm, chuyện này tôi hiểu rõ.” Có lẽ vì đã sắp đến Quỷ môn quan, cho nên những âm hồn trước và sau tôi đều đột nhiên tăng nhanh tốc độ, tranh nhau lao đến Quỷ môn quan..
Tôi không hiểu: “Tranh cái gì mà tranh! Vội vàng đi đầu thai đến thế à!”
Không ngờ mặt siêu dài lại cười bảo: “Đúng như ngài nói, ngài nhìn xem phía trước Quỷ môn quan xếp một hàng dài thế kia cơ mà, ngài không biết đâu, dạo này chỗ nào trong Địa Phủ cũng bận rộn, đi đến đâu cũng phải xếp hàng chờ đến lượt, bởi vậy những âm hồn muốn được đầu thai sớm đều phải chen nhau đến Quỷ môn quan trước, như thể có thể nhanh chóng qua cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà...”