Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1620
Chương 1620: Máu trong nén hương
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ra ý muốn tìm chết của Lưu Lực An vô cùng kiên quyết, có lẽ một trăm con trâu cũng không kéo lại được.
Chỉ tiếc cho những người kia, vui vẻ đến ăn bữa cơm đoàn viên, vậy mà thức ăn ngon lành trên bàn còn chưa kịp động tới đã rủ nhau lên đường...
Sau khi ra khỏi phòng pháp y, tôi hơi tiếc nuối nói với Bạch Kiện: “Tôi không tìm được nguyên nhân thi thể bị mất trong trí nhớ của những người này, hay là anh dẫn tôi đến hiện trường xem một chút đi! Chúng ta sẽ đi lại con đường hôm đó, bắt đầu từ hiện trường phát hiện vụ án ở nhà họ Lưu.”
Bạch Kiện nghe thấy tôi không nhìn ra được3gì cũng chỉ đành tự mình lái xe chở tôi và Đinh Nhất đi tới hiện trường phát hiện vụ án.
Trên đường anh ta còn không ngừng phàn nàn về cấp trên: “Cậu thử nói xem vụ án này cũng không phải trọng án vậy mà cứ bắt bọn anh phải tham gia..
Chưa nói đến giết gà dùng dao mổ trâu mà lại còn bị tai bay vạ gió
Bọn anh quanh năm suốt tháng đầu được ngày nào an nhàn, mãi mới được mấy ngày nghỉ Tết vậy mà cuối cùng lại bận đến đít thể này!” Tôi cười khuyên anh ta: “Được rồi được rồi! Tôi nói cho anh biết những lời này nói ở đây thôi, tuyệt đối đừng để cấp dưới của anh trông thấy loại0tâm tình này, bằng không bọn họ làm việc lại càng kém nhiệt tình!”
Bạch Kiện tức giận nói: “Cậu cho rằng không để bọn họ nghe thấy thì bọn họ sẽ nhiệt tình? Cái c*t ấy!” “Há? Khuyên anh một câu là anh lại được đà lấn tới! Chuyện có gì to tát đâu! Tìm thi thể về là xong mà!” Tôi cười lắc đầu
Bạch Kiện nghe thế liền thở dài: “Nói thì dễ, thật ra trước đó bọn anh đã tìm một ngày, nếu như không phải thực sự không tìm được thì sao phải tìm đến cậu lúc tết nhất này!”
Tôi nghe xong vội hỏi: “A? Nói như vậy nghĩa là kỳ hạn mà cấp trên giao cho chỉ còn hai ngày?” Bạch Kiện cười khổ: “Nói5một cách chính xác thì còn chưa đến 40 giờ!”
Tôi nghe xong lập tức im lặng, xem ra đúng là thời gian eo hẹp mà nhiệm vụ lại nặng nề: Nếu như không tranh thủ thời gian thì chỉ sợ phần thưởng danh hiệu của mấy người Bạch Kiện sẽ không giữ được
Thế là sau khi đến nhà họ Lưu, mấy người chúng tôi cũng không chậm trễ mà tranh thủ tìm kiếm tại hiện trường xem có chỗ nào khả nghi hay không.
Theo lý thuyết nơi này đã bị mấy người Bạch Kiện lật tung nên gần như chẳng còn chỗ nào khả nghi cả, hơn nữa vụ án này cũng không phức tạp, căn bản không tồn tại đối tượng tình nghi nào khác.
Dựa theo logic lúc4đầu của mấy người Bạch Kiện, thi thể không tự mình biến mất, cũng không giống con mèo con chó mà tự chạy mất cho nên chắc chắn đã có người đánh cắp thi thể của Lưu Lực An..
Nhưng vấn đề là ai sẽ đi trộm một bộ thi thể chứ?
Người nhà của hắn? Chắc chắn không phải, bởi vì người nhà của Lưu Lực An còn chết trước hẳn
Kẻ bệnh tâm thần có ham mê trộm xác? Nhưng khả năng này rất nhỏ bởi vì muốn trộm thi thể từ trong tay cảnh sát mà không có kế hoạch chặt chẽ thì cũng không thể làm được.
Cho dù đã lên kế hoạch từ trước và đối phương cũng sớm biết nhà bọn họ sẽ chết người vậy thì9tại sao không trộm thi thể trước khi cảnh sát đến? Mà quan trọng nhất là Lưu Lực An cao một mét bảy, cân nặng lại vượt quá một trăm ký..
Một bộ thi thể nặng như thế thì muốn trộm là có thể trộm hay sao? Lúc đó mấy người chúng tôi tìm một lần toàn bộ nhà họ Lưu từ trong ra ngoài cũng không phát hiện có chỗ nào khả nghi, nhưng ngay tại lúc chuẩn bị rời đi thì Đinh Nhất đột nhiên ngây người nhìn chằm chằm vào một góc tường phòng bếp
Tôi thấy thế liền đi qua hỏi: “Sao thế? Nơi này có vấn đề gì à?”
Anh ta nghe tôi hỏi thì chỉ tay vào góc tường, nói: “Nơi này có một ít tàn hương chắc do trước đó thờ cúng thứ gì?” Nghe anh ta bảo thế, tôi cũng ngồi xổm xuống kiểm tra thì phát hiện thật sự trên mặt đất có dấu vết của một bát nhang nhỏ và bài vị không biết thờ cái gì..
Lúc này Bạch Kiện đi tới và nói: “Có phải thờ Táo quân không? Có một số người thờ ông Táo trong bếp...” Tôi lắc đầu bảo: “Nếu thật sự là thờ Táo quân tại sao lại phải mang đi? Nhìn dấu vết này chắc là vừa mang đi cách đây không lâu..
Mà tôi không nhìn thấy trong trí nhớ của Vương Na, bọn họ có thờ thần linh gì ở đấy?”
Lúc này Đinh Nhất nhẹ nhàng về tàn hương trên đất rồi đưa lên mũi ngửi thử, sau đó nhướng mày nói: “Đây không phải tàn hương bình thường mà trong hương có trộn lẫn máu gà.” Tôi lập tức thấy nghi ngờ, nếu như là một gia đình bình thường thờ Táo quân thì đầu dùng loại hương đặc biệt như thế này? Nghĩ tới đây tôi hỏi Đinh Nhất: “Loại hương nào mà bên trong sẽ trộn lẫn máu gà?” Vậy mà Đinh Nhất lại lắc đầu: “Tôi cũng không biết, tôi chỉ ngửi ra được bên trong nén hương này thực sự có máu gà nhưng còn về công dụng cụ thể là gì thì phải trở về hỏi sư phụ.”.
Tôi nghe xong mà phát sầu day mi tâm, giờ làm gì có thời gian chạy về mà hỏi, thế là tôi vội lấy điện thoại di động ra bấm số Chú Lê
Sau khi kết nối, tôi bèn nói qua tình huống của chỗ này cho chú và hỏi loại hương có trộn lẫn máu gà được dùng để thờ cái gì?
Chú Lê nghe tôi nói xong liền bảo tôi miêu tả qua tình huống trong nhà của Lưu Lực An cho chú biết, đặc biệt là vị trí xếp đặt, cuối cùng chú có một kết luận là nơi này trước đó nhất định từng thờ cúng đồ vật gì đó ma quái, bởi vì không có bất kỳ thần linh chính thức nào mà lại tiếp nhận hương có mùi máu.
Tôi nghe xong thấy nặng nề trong lòng, xem ra thi thể của Lưu Lực An cũng không phải mất tích mà không có lý do, chẳng lẽ thật sự có chuyện ma quái nào ở đây? Ngay lúc mấy người chúng tôi đang ngẩn người nhìn tàn hương thì Bạch Kiện đột nhiên nhận được điện thoại của đồng nghiệp nói là đã tìm được thi thể Lưu Lực An!
Cũng không biết vì lý do gì mà đồng nghiệp của Bạch Kiện lại ấp a ấp úng trong điện thoại, anh ta nói mặc dù tìm được thi thể thế nhưng bọn họ không dám tùy tiện xê dịch, cho nên lúc này mới gọi điện thoại xin chỉ thị từ Bạch Kiện xem nên làm cái gì?
Bạch Kiến nghe xong thì không hiểu mà hỏi lại: “Cái gì gọi là không dám tùy tiện xê dịch?” “Ái chà! Em cũng không biết giải thích thế nào, tóm lại anh vẫn nên tự mình đến xem đi! Bọn em đã phong tỏa hiện trường, tốt nhất anh nên đến nhanh...” Đồng nghiệp của Bạch Kiện nói bằng giọng lo lắng
Tôi nghe thấy thi thể đã tìm được vậy chắc không có phần của chúng tôi nữa, thế là tôi muốn cùng với Đinh Nhất đi về trước..
nhưng lại bị Bạch Kiện kéo lại: “Mấy cậu đi trước với anh nhìn xem thi thể đã, vừa rồi Tiểu Vương nói chuyện ấp a ấp úng, anh sợ thi thể có chuyện gì đó xảy ra!”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Chỉ tiếc cho những người kia, vui vẻ đến ăn bữa cơm đoàn viên, vậy mà thức ăn ngon lành trên bàn còn chưa kịp động tới đã rủ nhau lên đường...
Sau khi ra khỏi phòng pháp y, tôi hơi tiếc nuối nói với Bạch Kiện: “Tôi không tìm được nguyên nhân thi thể bị mất trong trí nhớ của những người này, hay là anh dẫn tôi đến hiện trường xem một chút đi! Chúng ta sẽ đi lại con đường hôm đó, bắt đầu từ hiện trường phát hiện vụ án ở nhà họ Lưu.”
Bạch Kiện nghe thấy tôi không nhìn ra được3gì cũng chỉ đành tự mình lái xe chở tôi và Đinh Nhất đi tới hiện trường phát hiện vụ án.
Trên đường anh ta còn không ngừng phàn nàn về cấp trên: “Cậu thử nói xem vụ án này cũng không phải trọng án vậy mà cứ bắt bọn anh phải tham gia..
Chưa nói đến giết gà dùng dao mổ trâu mà lại còn bị tai bay vạ gió
Bọn anh quanh năm suốt tháng đầu được ngày nào an nhàn, mãi mới được mấy ngày nghỉ Tết vậy mà cuối cùng lại bận đến đít thể này!” Tôi cười khuyên anh ta: “Được rồi được rồi! Tôi nói cho anh biết những lời này nói ở đây thôi, tuyệt đối đừng để cấp dưới của anh trông thấy loại0tâm tình này, bằng không bọn họ làm việc lại càng kém nhiệt tình!”
Bạch Kiện tức giận nói: “Cậu cho rằng không để bọn họ nghe thấy thì bọn họ sẽ nhiệt tình? Cái c*t ấy!” “Há? Khuyên anh một câu là anh lại được đà lấn tới! Chuyện có gì to tát đâu! Tìm thi thể về là xong mà!” Tôi cười lắc đầu
Bạch Kiện nghe thế liền thở dài: “Nói thì dễ, thật ra trước đó bọn anh đã tìm một ngày, nếu như không phải thực sự không tìm được thì sao phải tìm đến cậu lúc tết nhất này!”
Tôi nghe xong vội hỏi: “A? Nói như vậy nghĩa là kỳ hạn mà cấp trên giao cho chỉ còn hai ngày?” Bạch Kiện cười khổ: “Nói5một cách chính xác thì còn chưa đến 40 giờ!”
Tôi nghe xong lập tức im lặng, xem ra đúng là thời gian eo hẹp mà nhiệm vụ lại nặng nề: Nếu như không tranh thủ thời gian thì chỉ sợ phần thưởng danh hiệu của mấy người Bạch Kiện sẽ không giữ được
Thế là sau khi đến nhà họ Lưu, mấy người chúng tôi cũng không chậm trễ mà tranh thủ tìm kiếm tại hiện trường xem có chỗ nào khả nghi hay không.
Theo lý thuyết nơi này đã bị mấy người Bạch Kiện lật tung nên gần như chẳng còn chỗ nào khả nghi cả, hơn nữa vụ án này cũng không phức tạp, căn bản không tồn tại đối tượng tình nghi nào khác.
Dựa theo logic lúc4đầu của mấy người Bạch Kiện, thi thể không tự mình biến mất, cũng không giống con mèo con chó mà tự chạy mất cho nên chắc chắn đã có người đánh cắp thi thể của Lưu Lực An..
Nhưng vấn đề là ai sẽ đi trộm một bộ thi thể chứ?
Người nhà của hắn? Chắc chắn không phải, bởi vì người nhà của Lưu Lực An còn chết trước hẳn
Kẻ bệnh tâm thần có ham mê trộm xác? Nhưng khả năng này rất nhỏ bởi vì muốn trộm thi thể từ trong tay cảnh sát mà không có kế hoạch chặt chẽ thì cũng không thể làm được.
Cho dù đã lên kế hoạch từ trước và đối phương cũng sớm biết nhà bọn họ sẽ chết người vậy thì9tại sao không trộm thi thể trước khi cảnh sát đến? Mà quan trọng nhất là Lưu Lực An cao một mét bảy, cân nặng lại vượt quá một trăm ký..
Một bộ thi thể nặng như thế thì muốn trộm là có thể trộm hay sao? Lúc đó mấy người chúng tôi tìm một lần toàn bộ nhà họ Lưu từ trong ra ngoài cũng không phát hiện có chỗ nào khả nghi, nhưng ngay tại lúc chuẩn bị rời đi thì Đinh Nhất đột nhiên ngây người nhìn chằm chằm vào một góc tường phòng bếp
Tôi thấy thế liền đi qua hỏi: “Sao thế? Nơi này có vấn đề gì à?”
Anh ta nghe tôi hỏi thì chỉ tay vào góc tường, nói: “Nơi này có một ít tàn hương chắc do trước đó thờ cúng thứ gì?” Nghe anh ta bảo thế, tôi cũng ngồi xổm xuống kiểm tra thì phát hiện thật sự trên mặt đất có dấu vết của một bát nhang nhỏ và bài vị không biết thờ cái gì..
Lúc này Bạch Kiện đi tới và nói: “Có phải thờ Táo quân không? Có một số người thờ ông Táo trong bếp...” Tôi lắc đầu bảo: “Nếu thật sự là thờ Táo quân tại sao lại phải mang đi? Nhìn dấu vết này chắc là vừa mang đi cách đây không lâu..
Mà tôi không nhìn thấy trong trí nhớ của Vương Na, bọn họ có thờ thần linh gì ở đấy?”
Lúc này Đinh Nhất nhẹ nhàng về tàn hương trên đất rồi đưa lên mũi ngửi thử, sau đó nhướng mày nói: “Đây không phải tàn hương bình thường mà trong hương có trộn lẫn máu gà.” Tôi lập tức thấy nghi ngờ, nếu như là một gia đình bình thường thờ Táo quân thì đầu dùng loại hương đặc biệt như thế này? Nghĩ tới đây tôi hỏi Đinh Nhất: “Loại hương nào mà bên trong sẽ trộn lẫn máu gà?” Vậy mà Đinh Nhất lại lắc đầu: “Tôi cũng không biết, tôi chỉ ngửi ra được bên trong nén hương này thực sự có máu gà nhưng còn về công dụng cụ thể là gì thì phải trở về hỏi sư phụ.”.
Tôi nghe xong mà phát sầu day mi tâm, giờ làm gì có thời gian chạy về mà hỏi, thế là tôi vội lấy điện thoại di động ra bấm số Chú Lê
Sau khi kết nối, tôi bèn nói qua tình huống của chỗ này cho chú và hỏi loại hương có trộn lẫn máu gà được dùng để thờ cái gì?
Chú Lê nghe tôi nói xong liền bảo tôi miêu tả qua tình huống trong nhà của Lưu Lực An cho chú biết, đặc biệt là vị trí xếp đặt, cuối cùng chú có một kết luận là nơi này trước đó nhất định từng thờ cúng đồ vật gì đó ma quái, bởi vì không có bất kỳ thần linh chính thức nào mà lại tiếp nhận hương có mùi máu.
Tôi nghe xong thấy nặng nề trong lòng, xem ra thi thể của Lưu Lực An cũng không phải mất tích mà không có lý do, chẳng lẽ thật sự có chuyện ma quái nào ở đây? Ngay lúc mấy người chúng tôi đang ngẩn người nhìn tàn hương thì Bạch Kiện đột nhiên nhận được điện thoại của đồng nghiệp nói là đã tìm được thi thể Lưu Lực An!
Cũng không biết vì lý do gì mà đồng nghiệp của Bạch Kiện lại ấp a ấp úng trong điện thoại, anh ta nói mặc dù tìm được thi thể thế nhưng bọn họ không dám tùy tiện xê dịch, cho nên lúc này mới gọi điện thoại xin chỉ thị từ Bạch Kiện xem nên làm cái gì?
Bạch Kiến nghe xong thì không hiểu mà hỏi lại: “Cái gì gọi là không dám tùy tiện xê dịch?” “Ái chà! Em cũng không biết giải thích thế nào, tóm lại anh vẫn nên tự mình đến xem đi! Bọn em đã phong tỏa hiện trường, tốt nhất anh nên đến nhanh...” Đồng nghiệp của Bạch Kiện nói bằng giọng lo lắng
Tôi nghe thấy thi thể đã tìm được vậy chắc không có phần của chúng tôi nữa, thế là tôi muốn cùng với Đinh Nhất đi về trước..
nhưng lại bị Bạch Kiện kéo lại: “Mấy cậu đi trước với anh nhìn xem thi thể đã, vừa rồi Tiểu Vương nói chuyện ấp a ấp úng, anh sợ thi thể có chuyện gì đó xảy ra!”