Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1612
Chương 1612: Chết không đáng
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
“Cậu... Cậu nói láo! Tôi không biết Viên Lãng mà cậu nhắc đến là ai, cậu ta sống hay chết liên quan gì đến tôi?” Bà Lan bày ra tư thể lợn chết không sợ nước sôi.
Tôi hừ lạnh: “Thật sao? Vậy bà phải nghĩ thật kĩ vào, vì chỉ cần gọi con trai của bà về hỏi một chút là biết... Viên Lãng ba năm trước có phải là gia sư đến dạy cậu ta hay không.”
Ông Lan đứng cạnh nghe chúng tôi nói chuyện kiểu cạnh khóe nhau, nổi giận tát cho vợ mình một cái: “Nói! Cuối cùng là có chuyện gì?”. Lực tay của ông Lan không nhẹ, đánh làm một bên má của bà ta sưng phồng lên. Bị đánh, bà Lan ôm mặt, phẫn nộ nói: “Ông có tư cách gì hỏi tôi? Tôi làm3cái gì thì liên quan gì đến ông? Nếu như không phải mấy năm nay ông vẫn luôn không về nhà, tôi có thể... Tôi có thể trở thành như bây giờ sao?”
Bà Lan nói xong ôm mặt khóc, khóc rất đau lòng! Ông Lan thì lo lắng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, thấy vợ mình hỏi gì cũng không nói, đành nhìn về phía tôi hỏi: “Cậu Trương, không biết những lời cậu vừa nói có ý gì? Vợ tôi đã làm chuyện gì thế?”
Tôi lắc đầu nói với ông ấy: “Ông chủ Lan vốn là một người thông minh, cho dù tôi không nói, ông cũng đoán được cái chết của Viên Lãng có liên quan đến ai rồi chứ? Lúc đầu chúng tôi chỉ muốn giúp ông giải quyết vấn đề, cũng không muốn thêm một0chuyện nữa cho ông. Nhưng vấn đề là bây giờ nghiệp chướng lại vướng lên người con gái ông, nếu như không thể nhanh chóng giải quyết, thì sợ rằng người tiếp theo sẽ là con trai ông... thậm chí là cả ông!”
Con người đều ích kỷ, một khi liên quan đến mình, việc đầu tiên ông Lan làm nhất định là tìm cách để tự vệ. Hơn nữa ông ta vốn không thích người vợ chính thức này, cho nên ở thời điểm này dĩ nhiên sẽ không để ý đến suy nghĩ của bà ta.
“Người phụ nữ điên rồ này lại đi giết người trong nhà? Báo cảnh sát... tôi muốn báo cảnh sát!” Ông Lan tức giận không kiềm chế được.
Bà Lan vừa nghe thấy ông ta muốn báo cảnh sát, cũng hoảng hồn, vẻ mặt kinh hoàng5nói: “Tôi không cố ý! Tôi không muốn giết người! Cậu ta chết là ngoài ý muốn...”
“Nói! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!” Ông Lan tức giận hét lớn. Sau đó, bà Lan vừa khóc vừa kể lại cho chúng tôi biết, năm đó vì chồng mình quá lạnh lùng, khiến một người phụ nữ mới hơn bốn mươi tuổi như bà ta mà đã giống như quả phụ, ông ta lại ở ngoài chơi bời sung sướng, còn cùng ả tình nhân kia sinh một đứa con.
Vì để trả thù chồng mình, bà Lan nhất quyết không đồng ý ly hôn... Bà ta cảm thấy ông đã ăn chả thì bà phải ăn nem! Thế nên bà ta suốt ngày ra ngoài chơi bài, còn không ngừng tìm kiếm đối tượng để mình “đi quá giới hạn”! Nhưng bà4Lan vốn tính nhát gan, sợ tìm bừa một người đàn ông bên ngoài sẽ không an toàn, nên luôn có gan nghĩ mà không có gan làm. Đến tận khi thấy Viên trẻ tuổi đẹp trai xuất hiện, mới khiến bà ta thực sự động tâm.
Qua mất lần tiếp xúc, bà Lan phát hiện dù mình đã hết sức thể hiện, nhưng Viên Lãng vẫn luôn giữ vẻ đứng đắn, một lòng quyết tâm chỉ thực hiện đúng công việc của mình, không hề có một chút suy nghĩ nào đối với những chuyện khác.
Bà Lan thăm dò mấy lần, liền quyết định làm mạnh tay, chính là cho Viên Lãng dùng thuốc! Đến lúc đó gạo nấu thành cơm, mọi chuyện đều dễ làm... Thế là bà ta nhân dịp một hôm Viên Lãng đến dạy con trai học9thêm, đuổi con trai và người giúp việc đi, còn lừa Viên Lãng uống ly nước có “thứ kia”.
Chuyện xảy ra cũng không khác lắm so với ký ức của Viên Lãng, chỉ có điều bà Lan không ngờ được là sau khi uống thuốc, Viện Lãng lại chạy loạn khắp nơi, một thoáng bà ta không chú ý cậu ta đã ngã vào tòa núi ngọc trong phòng khách, khi ấy cậu ta bị đập đầu vào đó nên máu chảy ra.
Lúc đó, bà Lan không nghĩ đến chuyện Viên Lãng sẽ chết, bà ta thấy Viên Lãng bị đập đầu, vội vàng dìu cậu ta vào phòng mình, còn giúp cậu ta băng bó vết thương. Vì lúc đó Viên Lãng ngã vào núi ngọc để lại khá nhiều máu trên đó, nên bà Lan để Viên Lãng nằm ngủ ở phòng mình, rồi chạy ra phòng khách thu dọn. Đến khi bà ta thu dọn xong quay lại phòng ngủ xem Viên Lãng thì hoảng sợ phát hiện cậu ta đã tắt thở... Theo tôi phân tích, nguyên nhân cái chết của Viên Lãng có thể do bị dị ứng với thuốc hoặc bị xuất huyết não... Tóm lại, đợi đến khi bà Lan phát hiện sự tình không tốt thì người đã không cứu được nữa.
Trong lòng biết mình đã gây ra họa lớn, bà Lan luống cuống không biết nên xử lý chuyện này thế nào, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đành dùng chiếc vali lớn nhất trong nhà đặt xác vào đó trước. Sau khi bà ta dùng hết “Sức chín trâu hai hổ” nhét được Viên Lãng vào vali, lại nhớ ra kính và balo của cậu ta vẫn đang để ở phòng khách, bà ta vội vàng chạy đi nhặt chúng, sau đó lôi kéo rương hành lý nặng nề vứt vào hai phòng để đồ linh tinh ở sân sau, tạm thời để xác ở đó.
Không bao lâu sau, Lan Tiểu Lỗi và người giúp việc quay về nhà, thế nhưng bọn họ không ai phát hiện ra, trong nhà vừa có một người trẻ tuổi chết đi... Buổi tối, bà Lan nương vào bóng đêm, lái xe đưa thi thể Viên Lãng trong chiếc vali đến một nhà máy của nhà họ Lan ở vùng ngoại ô cách xa thành phố, bà ta ném chiếc vali vào một nhà kho hẻo lánh rồi vội vàng rời đi.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Tôi hừ lạnh: “Thật sao? Vậy bà phải nghĩ thật kĩ vào, vì chỉ cần gọi con trai của bà về hỏi một chút là biết... Viên Lãng ba năm trước có phải là gia sư đến dạy cậu ta hay không.”
Ông Lan đứng cạnh nghe chúng tôi nói chuyện kiểu cạnh khóe nhau, nổi giận tát cho vợ mình một cái: “Nói! Cuối cùng là có chuyện gì?”. Lực tay của ông Lan không nhẹ, đánh làm một bên má của bà ta sưng phồng lên. Bị đánh, bà Lan ôm mặt, phẫn nộ nói: “Ông có tư cách gì hỏi tôi? Tôi làm3cái gì thì liên quan gì đến ông? Nếu như không phải mấy năm nay ông vẫn luôn không về nhà, tôi có thể... Tôi có thể trở thành như bây giờ sao?”
Bà Lan nói xong ôm mặt khóc, khóc rất đau lòng! Ông Lan thì lo lắng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, thấy vợ mình hỏi gì cũng không nói, đành nhìn về phía tôi hỏi: “Cậu Trương, không biết những lời cậu vừa nói có ý gì? Vợ tôi đã làm chuyện gì thế?”
Tôi lắc đầu nói với ông ấy: “Ông chủ Lan vốn là một người thông minh, cho dù tôi không nói, ông cũng đoán được cái chết của Viên Lãng có liên quan đến ai rồi chứ? Lúc đầu chúng tôi chỉ muốn giúp ông giải quyết vấn đề, cũng không muốn thêm một0chuyện nữa cho ông. Nhưng vấn đề là bây giờ nghiệp chướng lại vướng lên người con gái ông, nếu như không thể nhanh chóng giải quyết, thì sợ rằng người tiếp theo sẽ là con trai ông... thậm chí là cả ông!”
Con người đều ích kỷ, một khi liên quan đến mình, việc đầu tiên ông Lan làm nhất định là tìm cách để tự vệ. Hơn nữa ông ta vốn không thích người vợ chính thức này, cho nên ở thời điểm này dĩ nhiên sẽ không để ý đến suy nghĩ của bà ta.
“Người phụ nữ điên rồ này lại đi giết người trong nhà? Báo cảnh sát... tôi muốn báo cảnh sát!” Ông Lan tức giận không kiềm chế được.
Bà Lan vừa nghe thấy ông ta muốn báo cảnh sát, cũng hoảng hồn, vẻ mặt kinh hoàng5nói: “Tôi không cố ý! Tôi không muốn giết người! Cậu ta chết là ngoài ý muốn...”
“Nói! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!” Ông Lan tức giận hét lớn. Sau đó, bà Lan vừa khóc vừa kể lại cho chúng tôi biết, năm đó vì chồng mình quá lạnh lùng, khiến một người phụ nữ mới hơn bốn mươi tuổi như bà ta mà đã giống như quả phụ, ông ta lại ở ngoài chơi bời sung sướng, còn cùng ả tình nhân kia sinh một đứa con.
Vì để trả thù chồng mình, bà Lan nhất quyết không đồng ý ly hôn... Bà ta cảm thấy ông đã ăn chả thì bà phải ăn nem! Thế nên bà ta suốt ngày ra ngoài chơi bài, còn không ngừng tìm kiếm đối tượng để mình “đi quá giới hạn”! Nhưng bà4Lan vốn tính nhát gan, sợ tìm bừa một người đàn ông bên ngoài sẽ không an toàn, nên luôn có gan nghĩ mà không có gan làm. Đến tận khi thấy Viên trẻ tuổi đẹp trai xuất hiện, mới khiến bà ta thực sự động tâm.
Qua mất lần tiếp xúc, bà Lan phát hiện dù mình đã hết sức thể hiện, nhưng Viên Lãng vẫn luôn giữ vẻ đứng đắn, một lòng quyết tâm chỉ thực hiện đúng công việc của mình, không hề có một chút suy nghĩ nào đối với những chuyện khác.
Bà Lan thăm dò mấy lần, liền quyết định làm mạnh tay, chính là cho Viên Lãng dùng thuốc! Đến lúc đó gạo nấu thành cơm, mọi chuyện đều dễ làm... Thế là bà ta nhân dịp một hôm Viên Lãng đến dạy con trai học9thêm, đuổi con trai và người giúp việc đi, còn lừa Viên Lãng uống ly nước có “thứ kia”.
Chuyện xảy ra cũng không khác lắm so với ký ức của Viên Lãng, chỉ có điều bà Lan không ngờ được là sau khi uống thuốc, Viện Lãng lại chạy loạn khắp nơi, một thoáng bà ta không chú ý cậu ta đã ngã vào tòa núi ngọc trong phòng khách, khi ấy cậu ta bị đập đầu vào đó nên máu chảy ra.
Lúc đó, bà Lan không nghĩ đến chuyện Viên Lãng sẽ chết, bà ta thấy Viên Lãng bị đập đầu, vội vàng dìu cậu ta vào phòng mình, còn giúp cậu ta băng bó vết thương. Vì lúc đó Viên Lãng ngã vào núi ngọc để lại khá nhiều máu trên đó, nên bà Lan để Viên Lãng nằm ngủ ở phòng mình, rồi chạy ra phòng khách thu dọn. Đến khi bà ta thu dọn xong quay lại phòng ngủ xem Viên Lãng thì hoảng sợ phát hiện cậu ta đã tắt thở... Theo tôi phân tích, nguyên nhân cái chết của Viên Lãng có thể do bị dị ứng với thuốc hoặc bị xuất huyết não... Tóm lại, đợi đến khi bà Lan phát hiện sự tình không tốt thì người đã không cứu được nữa.
Trong lòng biết mình đã gây ra họa lớn, bà Lan luống cuống không biết nên xử lý chuyện này thế nào, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đành dùng chiếc vali lớn nhất trong nhà đặt xác vào đó trước. Sau khi bà ta dùng hết “Sức chín trâu hai hổ” nhét được Viên Lãng vào vali, lại nhớ ra kính và balo của cậu ta vẫn đang để ở phòng khách, bà ta vội vàng chạy đi nhặt chúng, sau đó lôi kéo rương hành lý nặng nề vứt vào hai phòng để đồ linh tinh ở sân sau, tạm thời để xác ở đó.
Không bao lâu sau, Lan Tiểu Lỗi và người giúp việc quay về nhà, thế nhưng bọn họ không ai phát hiện ra, trong nhà vừa có một người trẻ tuổi chết đi... Buổi tối, bà Lan nương vào bóng đêm, lái xe đưa thi thể Viên Lãng trong chiếc vali đến một nhà máy của nhà họ Lan ở vùng ngoại ô cách xa thành phố, bà ta ném chiếc vali vào một nhà kho hẻo lánh rồi vội vàng rời đi.