Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1610
Chương 1610: Nghi vấn lớn nhất
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
“Nhưng không tra tiếp thì phải nói với ông chủ Lan thế nào? Đâu thể nói người chết có liên quan đến vợ ông ta, nên chúng ta không tiện tiếp tục điều tra được?” Đàm Lỗi nói với vẻ bất đắc dĩ. Hoàn toàn chính xác, lời này đúng là không thể nói thẳng ra như thế, nhưng nếu không nói thẳng ra, thì phải tìm cớ gì để đẩy vấn đề này đi? Hơn nữa Viên Lãng rõ ràng chết oan, nếu như chúng tôi không tiếp tục tìm hiểu thì cha mẹ cậu ta sẽ vĩnh viễn không biết con trai mình chết như thế nào?
Thật ra có nhiều thời điểm, chúng tôi đều băn khoăn giữa việc “Xen vào việc của người khác” và “Không muốn tự tìm phiền phức”, không biết nên làm thế nào... Theo lý thuyết, cái thai ma trong bụng3Lan San San đã bị phá, chúng tôi cũng coi như giúp ông Lan một chuyện lớn, lúc này chúng tôi mượn cớ đẩy sự tình lên cũng không phải không được. Thế nhưng việc này đã điều tra được một nửa, hơn nữa làm việc cũng phải có uy tín, nếu đột nhiên không điều tra tiếp nữa, thì có cảm giác không phải cho lắm. Còn nữa, chúng tôi từ trước tới giờ chưa từng điều tra chuyện gì nửa vời rồi từ bỏ!
Chú Lê thấy tôi có vẻ băn khoăn thì hỏi: “Cháu có chắc tìm được thi thể Viên Lãng không?”
Tôi lắc đầu: “Khó nói ạ... Bây giờ chúng ta vẫn chưa tìm được đồ vật có tàn hồn của Viên Lãng, mà âm hồn của Viên Lãng trên núi ngọc trong nhà họ Lan lại không nhớ điều gì, nói thẳng ra là0hiện tại chúng ta không biết cậu ta chết như thế nào, tại sao chết, cũng không biết thi thể của cậu ta bị chôn ở đâu. Nếu như cảnh sát có thể tham gia, có lẽ sẽ điều tra được ba năm trước ở biệt thự nhà họ Lan đã xảy ra chuyện gì dẫn đến cái chết của Viên Lãng. Nhưng bây giờ chỉ dựa vào sự nghi ngờ của chúng ta đối với vợ của ông chủ Lan, cảnh sát không thể tham gia vào được.”
Đàm Lỗi cũng gật đầu: “Đúng thế! Hơn nữa năm đó không chỉ có một mình vợ ông ta! Chẳng phải còn có cả con trai cả của ông ta và người giúp việc nữa đấy sao? Biết đâu hai người kia mới là thủ phạm thì sao?”
Tôi lắc đầu nói: “Khả năng này không cao, con trai của ông5Lan ba năm trước mới lên cấp ba, không biến thái đến mức giết cả gia sư của mình chứ? Còn người giúp việc chị Ngô kia nữa, khi cô ta nhìn thấy ảnh phác họa Viên Lãng thì vẻ mặt không hề biến đổi, nếu như chị ta đang diễn thì có thể đoạt giải Oscar rồi. Đương nhiên, đây cũng không phải là tuyệt đối không thể, nhưng vợ ông Lan có một điểm gây nghi ngờ lớn nhất, đó chính là trước nay bà ta không đồng ý để ông Lan cầm núi ngọc kia đến nhà vợ hai, vì sao sau đó lại đột nhiên đồng ý? Chẳng lẽ vì ông Lan đã bù cho bà ta chiếc ô tô bốn trăm nghìn kia sao?
Đinh Nhất nãy giờ không lên tiếng đột nhiên nói chen vào: “Hẳn là bà ta sợ thứ kia ở4trong nhà, hoặc đơn giản là bà ta không muốn nhìn thấy thứ kia nữa.” “Cháu đồng ý với Đinh Nhất, cho nên dù bà ta không phải hung thủ giết Viên Lãng, thì ít nhất cũng là người biết chuyện...” Tôi gật đầu nói.
Nhưng có một điểm đến giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra, đó chính là, bất luận là vợ cả của ông Lan hay hai người còn lại trong nhà... Bọn họ đều không có lý do gì giết chết một gia sư như Viên Lãng? Chẳng lẽ Viên Lãng đã phát hiện ra bí mật nào đó không thể để người khác biệt của bọn họ?
Nhưng cũng không nhất thiết phải như vậy chứ! Nhà bọn họ có nhiều tiền như thế, đưa tiền bịt miệng là được, cần gì phải tốn công tốn sức giết người diệt khẩu? Mà Viên Lãng cũng không9giống hạng tiểu nhân vô liêm sỉ, cho dù cậu ta có biết bí mật của khách hàng cũng sẽ không dùng nó để không chế người khác phải không? Hơn nữa, vợ cả của ông Lan cũng chỉ là phụ nữ, bà ta sao có thể một mình xử lý thi thể của Viên Lãng? Viên Lãng cũng phải đến sáu bảy mươi kỷ, một người phụ nữ dù khỏe mạnh thế nào cũng không thể một mình di chuyển thi thể đó đi.
Hoặc có thể nói, bà ta không di chuyển xác Viên Lãng đi xa, mà chôn ở chỗ gần đó? Điều này cũng không phải là không thể... Rất khó để tưởng tượng một người phụ nữ làm thế nào có thể một mình hoàn thành việc “Giết người chôn xác”?
Cuối cùng chúng tôi bàn bạc lại, quyết định vẫn thử một lần nữa. Nếu quả thật có thể tìm được thi thể Viên Lãng thì tất cả đều vui vẻ, còn nếu không tìm được, thì chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi.
Thể là khi trời sáng, Chú Lê nói với ông Lan, chúng tôi có thể đến nhà vợ cả ông ta xem qua không, có lẽ vấn đề nằm ở căn nhà đó? Ông Lan không băn khoăn gì, lập tức vui vẻ đồng ý.
Chuyện của Lan San San, ông Lan không nói với vợ cả của mình, dù sao cũng không phải là chuyện quang minh chính đại gì, lại thêm quan hệ của hai bên không tốt, cho nên thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện... Mà chúng tôi cũng chỉ nói đơn giản với bà ta là chúng tôi đến xem phong thủy của ngôi nhà thôi. Lúc mấy người chúng tôi đến biệt thự nhà vợ cả ông Lan, thấy một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, dáng vẻ thùy mị đứng ở cửa chờ chúng tôi. Tôi không ngờ vợ cả của ông Lan lại rất nhiệt tình tiếp đón chúng tôi, như thể cũng đang muốn mời thầy phong thủy vậy.
Biệt thự của bà vợ cả này là biệt thự kiểu cũ, hẳn là do ông Lan mua từ lúc bắt đầu phất lên. Mặc dù giá không rẻ nhưng cách thức trang trí đều lộ ra vẻ cũ kỹ.
Đầu tiên Chú Lê dẫn chúng tôi đi lòng vòng xung quanh biệt thự, sau đó thì thầm hỏi ông Lan trước đó tòa núi ngọc kia được bày ở đâu? Ông Lan đưa tay chỉ về chiếc tủ bên cạnh tivi. Chú Lê đi đến chỗ ông ta chỉ xem xét, thấy trên mặt đất đúng là có dấu vết vật nặng đặt lâu ngày, mặc dù núi ngọc kia đã di dời đi một thời gian, những dấu vết vẫn còn nguyên. Điều này nói rõ núi ngọc đã để ở đây nhiều năm, cho dù đã bị dọn đi những dấu vết kia thì không thể xóa được. Chú Lê ra hiệu gọi tôi ra cảm nhận, xem có thể cảm giác được chút tàn hồn nào của Viên Lãng hay không... Tôi đi đến đó sờ vào dấu vết trên đất, kết quả chẳng cảm nhận được cái rắm gì cả. Chẳng còn cách nào tôi đành đứng lên, nhẹ lắc đầu với Chú Lê. Chú ấy than nhẹ một tiếng, sau đó tiếp tục tìm ở những nơi khác trong biệt thự. Lúc này vợ cả của ông Lan lại gần và nói: “Đại sư, ngài thấy đấy, ngôi nhà này đã cũ rồi, tôi luôn luôn cảm thấy nơi này âm khí quá nặng, không biết có thể tác động phong thủy một chút, khiến dương khí nơi này dồi dào lên không?” Chú Lê gật đầu với bà ta: “Đúng là âm khí nơi này cũng hơi nặng, bà chủ đừng vội, để tôi xem xét phong thủy trong ngoài căn nhà rồi sẽ định đoạt.”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Thật ra có nhiều thời điểm, chúng tôi đều băn khoăn giữa việc “Xen vào việc của người khác” và “Không muốn tự tìm phiền phức”, không biết nên làm thế nào... Theo lý thuyết, cái thai ma trong bụng3Lan San San đã bị phá, chúng tôi cũng coi như giúp ông Lan một chuyện lớn, lúc này chúng tôi mượn cớ đẩy sự tình lên cũng không phải không được. Thế nhưng việc này đã điều tra được một nửa, hơn nữa làm việc cũng phải có uy tín, nếu đột nhiên không điều tra tiếp nữa, thì có cảm giác không phải cho lắm. Còn nữa, chúng tôi từ trước tới giờ chưa từng điều tra chuyện gì nửa vời rồi từ bỏ!
Chú Lê thấy tôi có vẻ băn khoăn thì hỏi: “Cháu có chắc tìm được thi thể Viên Lãng không?”
Tôi lắc đầu: “Khó nói ạ... Bây giờ chúng ta vẫn chưa tìm được đồ vật có tàn hồn của Viên Lãng, mà âm hồn của Viên Lãng trên núi ngọc trong nhà họ Lan lại không nhớ điều gì, nói thẳng ra là0hiện tại chúng ta không biết cậu ta chết như thế nào, tại sao chết, cũng không biết thi thể của cậu ta bị chôn ở đâu. Nếu như cảnh sát có thể tham gia, có lẽ sẽ điều tra được ba năm trước ở biệt thự nhà họ Lan đã xảy ra chuyện gì dẫn đến cái chết của Viên Lãng. Nhưng bây giờ chỉ dựa vào sự nghi ngờ của chúng ta đối với vợ của ông chủ Lan, cảnh sát không thể tham gia vào được.”
Đàm Lỗi cũng gật đầu: “Đúng thế! Hơn nữa năm đó không chỉ có một mình vợ ông ta! Chẳng phải còn có cả con trai cả của ông ta và người giúp việc nữa đấy sao? Biết đâu hai người kia mới là thủ phạm thì sao?”
Tôi lắc đầu nói: “Khả năng này không cao, con trai của ông5Lan ba năm trước mới lên cấp ba, không biến thái đến mức giết cả gia sư của mình chứ? Còn người giúp việc chị Ngô kia nữa, khi cô ta nhìn thấy ảnh phác họa Viên Lãng thì vẻ mặt không hề biến đổi, nếu như chị ta đang diễn thì có thể đoạt giải Oscar rồi. Đương nhiên, đây cũng không phải là tuyệt đối không thể, nhưng vợ ông Lan có một điểm gây nghi ngờ lớn nhất, đó chính là trước nay bà ta không đồng ý để ông Lan cầm núi ngọc kia đến nhà vợ hai, vì sao sau đó lại đột nhiên đồng ý? Chẳng lẽ vì ông Lan đã bù cho bà ta chiếc ô tô bốn trăm nghìn kia sao?
Đinh Nhất nãy giờ không lên tiếng đột nhiên nói chen vào: “Hẳn là bà ta sợ thứ kia ở4trong nhà, hoặc đơn giản là bà ta không muốn nhìn thấy thứ kia nữa.” “Cháu đồng ý với Đinh Nhất, cho nên dù bà ta không phải hung thủ giết Viên Lãng, thì ít nhất cũng là người biết chuyện...” Tôi gật đầu nói.
Nhưng có một điểm đến giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra, đó chính là, bất luận là vợ cả của ông Lan hay hai người còn lại trong nhà... Bọn họ đều không có lý do gì giết chết một gia sư như Viên Lãng? Chẳng lẽ Viên Lãng đã phát hiện ra bí mật nào đó không thể để người khác biệt của bọn họ?
Nhưng cũng không nhất thiết phải như vậy chứ! Nhà bọn họ có nhiều tiền như thế, đưa tiền bịt miệng là được, cần gì phải tốn công tốn sức giết người diệt khẩu? Mà Viên Lãng cũng không9giống hạng tiểu nhân vô liêm sỉ, cho dù cậu ta có biết bí mật của khách hàng cũng sẽ không dùng nó để không chế người khác phải không? Hơn nữa, vợ cả của ông Lan cũng chỉ là phụ nữ, bà ta sao có thể một mình xử lý thi thể của Viên Lãng? Viên Lãng cũng phải đến sáu bảy mươi kỷ, một người phụ nữ dù khỏe mạnh thế nào cũng không thể một mình di chuyển thi thể đó đi.
Hoặc có thể nói, bà ta không di chuyển xác Viên Lãng đi xa, mà chôn ở chỗ gần đó? Điều này cũng không phải là không thể... Rất khó để tưởng tượng một người phụ nữ làm thế nào có thể một mình hoàn thành việc “Giết người chôn xác”?
Cuối cùng chúng tôi bàn bạc lại, quyết định vẫn thử một lần nữa. Nếu quả thật có thể tìm được thi thể Viên Lãng thì tất cả đều vui vẻ, còn nếu không tìm được, thì chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi.
Thể là khi trời sáng, Chú Lê nói với ông Lan, chúng tôi có thể đến nhà vợ cả ông ta xem qua không, có lẽ vấn đề nằm ở căn nhà đó? Ông Lan không băn khoăn gì, lập tức vui vẻ đồng ý.
Chuyện của Lan San San, ông Lan không nói với vợ cả của mình, dù sao cũng không phải là chuyện quang minh chính đại gì, lại thêm quan hệ của hai bên không tốt, cho nên thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện... Mà chúng tôi cũng chỉ nói đơn giản với bà ta là chúng tôi đến xem phong thủy của ngôi nhà thôi. Lúc mấy người chúng tôi đến biệt thự nhà vợ cả ông Lan, thấy một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, dáng vẻ thùy mị đứng ở cửa chờ chúng tôi. Tôi không ngờ vợ cả của ông Lan lại rất nhiệt tình tiếp đón chúng tôi, như thể cũng đang muốn mời thầy phong thủy vậy.
Biệt thự của bà vợ cả này là biệt thự kiểu cũ, hẳn là do ông Lan mua từ lúc bắt đầu phất lên. Mặc dù giá không rẻ nhưng cách thức trang trí đều lộ ra vẻ cũ kỹ.
Đầu tiên Chú Lê dẫn chúng tôi đi lòng vòng xung quanh biệt thự, sau đó thì thầm hỏi ông Lan trước đó tòa núi ngọc kia được bày ở đâu? Ông Lan đưa tay chỉ về chiếc tủ bên cạnh tivi. Chú Lê đi đến chỗ ông ta chỉ xem xét, thấy trên mặt đất đúng là có dấu vết vật nặng đặt lâu ngày, mặc dù núi ngọc kia đã di dời đi một thời gian, những dấu vết vẫn còn nguyên. Điều này nói rõ núi ngọc đã để ở đây nhiều năm, cho dù đã bị dọn đi những dấu vết kia thì không thể xóa được. Chú Lê ra hiệu gọi tôi ra cảm nhận, xem có thể cảm giác được chút tàn hồn nào của Viên Lãng hay không... Tôi đi đến đó sờ vào dấu vết trên đất, kết quả chẳng cảm nhận được cái rắm gì cả. Chẳng còn cách nào tôi đành đứng lên, nhẹ lắc đầu với Chú Lê. Chú ấy than nhẹ một tiếng, sau đó tiếp tục tìm ở những nơi khác trong biệt thự. Lúc này vợ cả của ông Lan lại gần và nói: “Đại sư, ngài thấy đấy, ngôi nhà này đã cũ rồi, tôi luôn luôn cảm thấy nơi này âm khí quá nặng, không biết có thể tác động phong thủy một chút, khiến dương khí nơi này dồi dào lên không?” Chú Lê gật đầu với bà ta: “Đúng là âm khí nơi này cũng hơi nặng, bà chủ đừng vội, để tôi xem xét phong thủy trong ngoài căn nhà rồi sẽ định đoạt.”