Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1461
Chương 1461: Sương mù ma quái chắn lối
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Cho dù tôi có nói sự thật với anh, anh ta cũng không thể tìm được bằng chứng chứng minh điều đó
Tôi than nhẹ: “Nói với anh thế nào nhỉ, thật ra chỉ cần tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn, tôi tin rằng cảnh sát sẽ điều tra được nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của ông ta, có điều trong mắt tôi, cái chết của ông ta là ngoài ý muốn.”
Lý Mộc nghe xong như có điều băn khoăn nhìn tôi, nói: “Vậy ngày mai chúng ta đi tìm thi thể Lưu Vạn Toàn được chứ?”
Tôi gật đầu: “Đương nhiên là được, có điều có thể thông báo cho công ty năng lượng của Triệu Vĩ, để họ đi cùng không?” Lý Mộc nghĩ một chút rồi nói: “Chuyện này không vấn đề gì, tình hình vụ án phát triển2như thế này, Lưu Vạn Toàn làm ở công ty đó, họ hoàn toàn có quyền biết mọi chuyện.” Nghe anh ta nói vậy tôi cũng an tâm hơn, vì chúng tôi cũng do Tổng giám đốc Vương mời đến, nếu bây giờ đột nhiên đi theo tổ điều tra, không thông báo gì với công ty năng lượng thì không được hay lắm.
Sáng hôm sau, mấy người chúng tôi chờ đợi đi tìm xác ở cửa khách sạn, tôi thấy số lượng người được huy động lần này nhiều hơn lần trước chúng tôi đi nhiều.
Trong những người này có cảnh sát, có người của tổ điều tra, ngay cả Triệu Vũ cũng đưa thêm ba người đồng nghiệp đến
Xem ra thời gian cho vụ án này đã sắp hết rồi! Nếu như vẫn không tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn, thì9quá mất mặt chuyên gia như tôi
May mà đoàn người chúng tôi vừa đến đỉnh cao nhất của Hổ Khiêu Hiệp, thì tôi đã tìm được tảng đá đập vào sau gáy Lưu Vạn Toàn.
Với kích thước của tảng đá này, con khỉ đó nhất định phải rất lớn
Mặc dù kích thước của nó hiện giờ chưa nói lên được điều gì, nhưng vết máu trên đó đủ để cảnh sát coi trọng.
Hôm nay dưới vách núi vẫn còn sương mù, cho dù là nhìn từ trên xuống hay từ dưới lên đều khó có thể nhìn rõ cây đại thụ xiêu vẹo trên vách núi
Cuối cùng, một cảnh sát trẻ tuổi mang theo dây thừng leo xuống dưới, mới tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn ở chỗ tôi chỉ.
Vì mấy ngày nay nhiệt độ không khí tương đối thấp, nên dù vụ6án đã xảy ra hơn một tuần, nhưng thi thể Lưu Vạn Toàn vẫn chưa phân hủy, có điều bộ dạng của ông ta khá thảm hại, hai xương đùi đều bị gãy, xương trắng trên đầu lộ hết ra ngoài.
Dù sao cũng đã làm việc với nhau nhiều năm, đột nhiên nhìn thi thể Lưu Vạn Toàn như vậy, mấy người Triệu Vĩ đều sững người đứng im tại chỗ
Tôi vỗ vai Triệu Vĩ và nói: “Trước tiên gọi cho Tổng giám đốc Vương đi, báo cho ông ấy biết chúng ta đã tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn.” Triệu Vĩ nghe tôi nói mới hồi phục tinh thần, hốt hoảng lấy điện thoại di động trong túi ra, mãi mới bấm được số của Tổng giám đốc Vương
cũng không trách được bọn họ sợ hãi đến vậy, vì thi thể Lưu0Vạn Toàn quả thật rất đáng sợ, hơn nữa lại là người mình quen, người bình thường ai cũng sẽ phản ứng như vậy
Nếu như họ có thể nhìn thấy thi thể mà bình tĩnh như chúng tôi, thì có khi họ còn bị nghi không phải người bình thường ấy chứ! Bây giờ đã tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn, nhiệm vụ này của chúng tôi coi như hoàn thành, còn chuyện sau đó cảnh sát làm thế nào điều tra ra được nguyên nhân cái chết, tổ điều tra sẽ điều tra tình tiết vụ án thể nào không còn liên quan đến chúng tôi nữa
Vẫn câu đó, nơi này quá thâm sâu, chúng tôi nếu không buộc phải tham dự vẫn nên không tham dự thì hơn.
Có một điều khiến tôi không ngờ tới chính là, trên đường đưa thi7thể Lưu Vạn Toàn xuống núi đã xảy ra tai nạn, đầu tiên là xe chở thi thể bị hỏng ở ven đường, tiếp đó trên đường núi bất ngờ xuất hiện sương mù, đến mức hai xe
đâm vào nhau.
Lúc này Lý Mộc đi đến cạnh xe chúng tôi và nói: “Tiền Bảo, sương mù dày quá, tầm nhìn xa không đến ba mét, không thể đi tiếp được! Chúng ta phải đến bãi đỗ xe trước mặt nghỉ đã, chờ sương mù tan rồi đi tiếp!” Tôi gật đầu, sau đó ra hiệu Đinh Nhất cùng lái xe về phía trước, đến bãi đỗ xe rồi tính tiếp
Nhưng khi chúng tôi đến nơi, thấy chiếc xe du lịch kia lại đang đỗ ở đây
“Sao lại quay lại đây? Chúng ta không phải đã đi xuống núi một đoạn rồi sao?” Đàm Lỗi buồn bực nói
Thật ra không phải mình cậu ta, ngay cả tôi cũng nghĩ rằng chúng tôi đã rời khỏi khu vực này một đoạn rồi, sao sương mù vừa xuất hiện chúng tôi lại vòng về đây? Nét mặt Chú Lê nghiêm trọng nhìn ra ngoài cửa sổ, hình như có chuyện lo lắng
Tôi hỏi chú ấy: “Sao thể ạ? Có chuyện gì không đúng sao?” Chú Lê chỉ lớp sương mù ngoài cửa sổ: “Sương mù này có vấn đề.” Tôi thấy chú ấy nói vậy, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: “Chủ nói là sương mù này đến không bình thường?” Chú Lê gật đầu: “Hôm đó chúng ta nhìn xuống Hổ Khiêu Hiệp, chú đã thấy sương mù dưới đó không bình thường, nhưng khi đó nghĩ là không liên quan đến chuyện này, nhưng có lẽ nó có liên quan đến Lưu Vạn Toàn.” “Không phải chứ? Ý chú là ông ta chết không nhắm mắt?” Tôi nghi ngờ hỏi
Chú Lê hừ nhẹ: “Đổi lại là cháu, cháu có cam tâm không? Vô duyên vô cớ bị khỉ đánh chết, nói ra cũng không ai tin.” Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng đây là sự thật mà! Không ai tin thì vẫn là sự thật! Chỉ là không biết lớp sương mù này có phải đang ngăn cản chúng tôi đưa thi thể Lưu Vạn Toàn đi hay không? Dù sao suy nghĩ của người và ma cũng khác nhau, khi còn sống có thể ông ta hiểu chuyện, nhưng chết oan ức thì không biết lý trí sẽ thay đổi thế nào
“Vậy bây giờ làm thế nào ạ? Hay cháu với Đinh Nhất xuống xe xem thử?” Tôi đề nghị
Chú Lê nghĩ một chút, rồi lấy ra một lá bùa đưa cho tôi: “Cũng được, nhưng đừng đi xa quá, nếu như phát hiện có điểm bất thường thì lập tức đốt lá bùa này
Đốt nó có thể gọi được âm sai gần nhất đến, coi như có thể câu được âm hồn Lưu Vạn Toàn đi, cũng có thể tán được lớp sương mù trước mắt.” Tối nhận lá bùa, rồi mở cửa bước ra ngoài
Nhưng vừa xuống xe chúng tôi đã gặp Lý Mộc, anh ta thấy tôi và Đinh Nhất cùng đi, vội hỏi: “Sao các cậu lại xuống? Có chuyện gì sao?” Tôi khoát tay nói: “Không có gì, trong xe bí quá nên chúng tôi xuống hít thở thôi, không biết khi nào sương mù này mới tan đây?”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Tôi than nhẹ: “Nói với anh thế nào nhỉ, thật ra chỉ cần tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn, tôi tin rằng cảnh sát sẽ điều tra được nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của ông ta, có điều trong mắt tôi, cái chết của ông ta là ngoài ý muốn.”
Lý Mộc nghe xong như có điều băn khoăn nhìn tôi, nói: “Vậy ngày mai chúng ta đi tìm thi thể Lưu Vạn Toàn được chứ?”
Tôi gật đầu: “Đương nhiên là được, có điều có thể thông báo cho công ty năng lượng của Triệu Vĩ, để họ đi cùng không?” Lý Mộc nghĩ một chút rồi nói: “Chuyện này không vấn đề gì, tình hình vụ án phát triển2như thế này, Lưu Vạn Toàn làm ở công ty đó, họ hoàn toàn có quyền biết mọi chuyện.” Nghe anh ta nói vậy tôi cũng an tâm hơn, vì chúng tôi cũng do Tổng giám đốc Vương mời đến, nếu bây giờ đột nhiên đi theo tổ điều tra, không thông báo gì với công ty năng lượng thì không được hay lắm.
Sáng hôm sau, mấy người chúng tôi chờ đợi đi tìm xác ở cửa khách sạn, tôi thấy số lượng người được huy động lần này nhiều hơn lần trước chúng tôi đi nhiều.
Trong những người này có cảnh sát, có người của tổ điều tra, ngay cả Triệu Vũ cũng đưa thêm ba người đồng nghiệp đến
Xem ra thời gian cho vụ án này đã sắp hết rồi! Nếu như vẫn không tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn, thì9quá mất mặt chuyên gia như tôi
May mà đoàn người chúng tôi vừa đến đỉnh cao nhất của Hổ Khiêu Hiệp, thì tôi đã tìm được tảng đá đập vào sau gáy Lưu Vạn Toàn.
Với kích thước của tảng đá này, con khỉ đó nhất định phải rất lớn
Mặc dù kích thước của nó hiện giờ chưa nói lên được điều gì, nhưng vết máu trên đó đủ để cảnh sát coi trọng.
Hôm nay dưới vách núi vẫn còn sương mù, cho dù là nhìn từ trên xuống hay từ dưới lên đều khó có thể nhìn rõ cây đại thụ xiêu vẹo trên vách núi
Cuối cùng, một cảnh sát trẻ tuổi mang theo dây thừng leo xuống dưới, mới tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn ở chỗ tôi chỉ.
Vì mấy ngày nay nhiệt độ không khí tương đối thấp, nên dù vụ6án đã xảy ra hơn một tuần, nhưng thi thể Lưu Vạn Toàn vẫn chưa phân hủy, có điều bộ dạng của ông ta khá thảm hại, hai xương đùi đều bị gãy, xương trắng trên đầu lộ hết ra ngoài.
Dù sao cũng đã làm việc với nhau nhiều năm, đột nhiên nhìn thi thể Lưu Vạn Toàn như vậy, mấy người Triệu Vĩ đều sững người đứng im tại chỗ
Tôi vỗ vai Triệu Vĩ và nói: “Trước tiên gọi cho Tổng giám đốc Vương đi, báo cho ông ấy biết chúng ta đã tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn.” Triệu Vĩ nghe tôi nói mới hồi phục tinh thần, hốt hoảng lấy điện thoại di động trong túi ra, mãi mới bấm được số của Tổng giám đốc Vương
cũng không trách được bọn họ sợ hãi đến vậy, vì thi thể Lưu0Vạn Toàn quả thật rất đáng sợ, hơn nữa lại là người mình quen, người bình thường ai cũng sẽ phản ứng như vậy
Nếu như họ có thể nhìn thấy thi thể mà bình tĩnh như chúng tôi, thì có khi họ còn bị nghi không phải người bình thường ấy chứ! Bây giờ đã tìm được thi thể Lưu Vạn Toàn, nhiệm vụ này của chúng tôi coi như hoàn thành, còn chuyện sau đó cảnh sát làm thế nào điều tra ra được nguyên nhân cái chết, tổ điều tra sẽ điều tra tình tiết vụ án thể nào không còn liên quan đến chúng tôi nữa
Vẫn câu đó, nơi này quá thâm sâu, chúng tôi nếu không buộc phải tham dự vẫn nên không tham dự thì hơn.
Có một điều khiến tôi không ngờ tới chính là, trên đường đưa thi7thể Lưu Vạn Toàn xuống núi đã xảy ra tai nạn, đầu tiên là xe chở thi thể bị hỏng ở ven đường, tiếp đó trên đường núi bất ngờ xuất hiện sương mù, đến mức hai xe
đâm vào nhau.
Lúc này Lý Mộc đi đến cạnh xe chúng tôi và nói: “Tiền Bảo, sương mù dày quá, tầm nhìn xa không đến ba mét, không thể đi tiếp được! Chúng ta phải đến bãi đỗ xe trước mặt nghỉ đã, chờ sương mù tan rồi đi tiếp!” Tôi gật đầu, sau đó ra hiệu Đinh Nhất cùng lái xe về phía trước, đến bãi đỗ xe rồi tính tiếp
Nhưng khi chúng tôi đến nơi, thấy chiếc xe du lịch kia lại đang đỗ ở đây
“Sao lại quay lại đây? Chúng ta không phải đã đi xuống núi một đoạn rồi sao?” Đàm Lỗi buồn bực nói
Thật ra không phải mình cậu ta, ngay cả tôi cũng nghĩ rằng chúng tôi đã rời khỏi khu vực này một đoạn rồi, sao sương mù vừa xuất hiện chúng tôi lại vòng về đây? Nét mặt Chú Lê nghiêm trọng nhìn ra ngoài cửa sổ, hình như có chuyện lo lắng
Tôi hỏi chú ấy: “Sao thể ạ? Có chuyện gì không đúng sao?” Chú Lê chỉ lớp sương mù ngoài cửa sổ: “Sương mù này có vấn đề.” Tôi thấy chú ấy nói vậy, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: “Chủ nói là sương mù này đến không bình thường?” Chú Lê gật đầu: “Hôm đó chúng ta nhìn xuống Hổ Khiêu Hiệp, chú đã thấy sương mù dưới đó không bình thường, nhưng khi đó nghĩ là không liên quan đến chuyện này, nhưng có lẽ nó có liên quan đến Lưu Vạn Toàn.” “Không phải chứ? Ý chú là ông ta chết không nhắm mắt?” Tôi nghi ngờ hỏi
Chú Lê hừ nhẹ: “Đổi lại là cháu, cháu có cam tâm không? Vô duyên vô cớ bị khỉ đánh chết, nói ra cũng không ai tin.” Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng đây là sự thật mà! Không ai tin thì vẫn là sự thật! Chỉ là không biết lớp sương mù này có phải đang ngăn cản chúng tôi đưa thi thể Lưu Vạn Toàn đi hay không? Dù sao suy nghĩ của người và ma cũng khác nhau, khi còn sống có thể ông ta hiểu chuyện, nhưng chết oan ức thì không biết lý trí sẽ thay đổi thế nào
“Vậy bây giờ làm thế nào ạ? Hay cháu với Đinh Nhất xuống xe xem thử?” Tôi đề nghị
Chú Lê nghĩ một chút, rồi lấy ra một lá bùa đưa cho tôi: “Cũng được, nhưng đừng đi xa quá, nếu như phát hiện có điểm bất thường thì lập tức đốt lá bùa này
Đốt nó có thể gọi được âm sai gần nhất đến, coi như có thể câu được âm hồn Lưu Vạn Toàn đi, cũng có thể tán được lớp sương mù trước mắt.” Tối nhận lá bùa, rồi mở cửa bước ra ngoài
Nhưng vừa xuống xe chúng tôi đã gặp Lý Mộc, anh ta thấy tôi và Đinh Nhất cùng đi, vội hỏi: “Sao các cậu lại xuống? Có chuyện gì sao?” Tôi khoát tay nói: “Không có gì, trong xe bí quá nên chúng tôi xuống hít thở thôi, không biết khi nào sương mù này mới tan đây?”