Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1001
Nhưng tài xế xe taxi đã từng chở Lý Mạt cố tình lại mất tích theo, vậy không thể không làm người ta nghi ngờ giữa hai người này có mối liên hệ gì đó. Càng điều tra sâu, tính chất của vụ án bắt đầu trở nên2càng ngày càng nghiêm trọng, đã từ người dân mất tích phát triển thành án hình sự rồi, bởi vậy vụ án này rất nhanh chóng được chuyển từ tay Triệu Tinh Vũ sang cho Bạch Kiện. Điều này đối với chúng tôi cũng không có gì khác5biệt, gần như chỉ là vụ án chuyển từ tay một người quen này tới tay một người quen khác thôi. Đội Bạch Kiện tất nhiên chuyên nghiệp hơn so với phía Triệu Tinh Vũ rất nhiều, vụ án vừa tới tay, bọn họ đã muốn đi làm6rõ ràng hai việc đầu tiên.
Một, Dương Hoài Minh bây giờ đang ở chỗ nào.
Hai, Lý Mạt rốt cuộc còn sống hay đã chết.
Dựa theo bọn họ phân tích, chỉ cần giải quyết vấn đề thứ nhất, vấn đề thứ hai cũng sẽ được giải đáp rất nhanh.
Bạch5Kiện làm việc sấm rền gió cuốn, trước tiên liên hệ cục cảnh sát nơi hiện giờ xe taxi đang ở, nhờ đối phương hỗ trợ tìm Dương Hoài Minh và xe taxi của hắn, còn người của Bạch Kiện cũng sẽ đuổi theo qua đó.
Sau khi nhận3được lời yêu cầu giúp đỡ của Bạch Kiện, cảnh sát địa phương lập tức phái người tìm kiếm, nhanh chóng tìm ra chiếc xe taxi màu xanh vàng kia ở một vùng ngoại ô. Có điều rất đáng tiếc, trên xe không có Dương Hoài Minh, hơn nữa căn cứ vào mô tả của người dân gần đó, chiếc xe taxi mang biển kiểm soát của nơi khác đã đỗ ở đây hơn một tuần, mãi vẫn không có ai đến lái đi.
Mới đầu cảnh sát điều tra đều cho rằng có thể là Dương Hoài Minh bỏ xe chạy trốn, xét cho cùng nếu cảnh sát muốn truy lùng xe taxi này là một chuyện rất dễ dàng. Nhưng tiếp theo khi điều tra viên mở cửa sau xe lại phát hiện, vụ án vốn phức tạp hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của mọi người... Mặc dù nhìn từ bên ngoài, chiếc xe taxi này cũng không có vấn đề gì quá lớn. Tuy nhiên cảnh sát lại phát hiện trên tấm thảm lót ở ghế sau xe và đệm dưới chân có từng mảng màu nâu sậm, qua giám định được biết những dấu vết đó đều là máu người.
Nhìn vào lượng máu chảy ra, khả năng người chảy máu còn sống rất nhỏ, bởi vì đó chắc là do động
mạch chủ ở chỗ nào đó trên người bị vỡ tạo thành. Đặc biệt là cửa sổ và trần xe đều có vết máu phun tung toé, trên cửa sổ xe còn có rất nhiều dấu vết từng bị lau đi.
Sau khi người của Bạch Kiện đuổi tới, lập tức lấy mẫu máu trong xe để về làm đối chiếu ADN với Lý Mạt, xem thử người bị hại này rốt cuộc có phải cô ta hay không.
Nhưng phía Bạch Kiện cũng không có mẫu ADN của Lý Mạt, vì thế anh ta đành phải cử người đi Tân Cương tìm cha mẹ của Lý Mạt đang chịu tù tội, thu thập mẫu ADN để có thể tiến hành so sánh, nhưng cứ như vậy lại chậm trễ rất nhiều ngày.
Lý Mạt ở đâu? Dương Hoài Minh có thể ở đâu? Cảnh sát tra tới tra lui hai vấn đề này mãi vẫn không giải được, Dương Hoài Minh bỏ xe ở ngoại ô, cơ bản không tìm thấy có camera giám sát có thể dùng được, cho nên căn bản không thể xác định sau đó Dương Hoài Minh có thể trốn theo hướng nào.
Hơn nữa trước mắt cảnh sát còn chưa tìm được xác của Lý Mạt, cho nên vẫn chưa thể ra lệnh truy nã đối với Dương Hoài Minh, lỡ như nhầm lẫn thì sao? Đến lúc đó trách nhiệm này ai cũng không gánh vác nổi.
Cho nên bây giờ cho dù có gấp thế nào cũng chỉ có thể chờ, chờ đến khi có kết quả đối chiếu ADN, cảnh sát mới bố trí phương hướng điều tra kể tiếp được. Trên thực tế, kết quả hiện giờ cũng là điều chúng tôi không muốn nhìn thấy, dù sao cũng là một mạng người, cho nên chúng tôi cũng hy vọng thật sự là nhầm lẫn, hiện giờ Lý Mạt vẫn có thể còn sống... Nhưng khi chúng tôi đang nôn nóng chờ người của Bạch Kiện đi nhà tù Tân Cương thu thập ADN của cha mẹ Lý Mạt, một tốp cảnh sát khác đã tìm thấy một thi thể nam giới vô danh trong một ao cá gần khu vực phát hiện xe taxi của Dương Hoài Minh.
“Sao lại là thi thể nam?” Sau khi nghe được tin tức, tôi và Bạch Kiện đều giật mình không thôi. Để có thể nhanh chóng cởi bỏ bí ẩn trong lòng, Bạch Kiện bảo tôi và Đinh Nhất đi cùng anh ta đến tỉnh bên cạnh ngay trong đêm.
Khi mấy người chúng tôi một nắng hai sương chạy tới, pháp y ở địa phương đã tiến hành khám nghiệm tử thi xong rồi. Bởi vì thời gian thi thể bị ngâm trong nước đã hơn một tuần, cho nên cả người trương phình lên, ngay cả mẹ ruột đến đây đoán chừng cũng không nhận ra người kia là ai!
Tuy nhiên, theo báo cáo khám nghiệm tử thi của pháp y, người chết là bị người dùng sợi dây mảnh như dây thép siết cổ gây vỡ động mạch mà chết. Nửa cái cổ của người chết gần như đều bị dây thép mảnh sắc bén cắt đứt, chỉ còn sót lại một ít da thịt nối với phần mình.
Trong lúc nhất thời cảnh sát cũng không rõ thi thể nam giới vô danh này có liên quan gì tới vụ Lý Mạt mất tích hay không, nhưng có một điều chắc chắn, đó chính là những vết máu lớn trên ghế sau xe taxi đã được xét nghiệm, có thể xác nhận là của người đàn ông vô danh này.
Lúc này tác dụng của tôi được thể hiện rồi, bởi vì chỉ cần trên thi thể của người đàn ông bị ngâm trương lên này còn có tàn hồn, như vậy xác định thân phận của anh ta không phải việc khó khăn gì cả, hơn nữa còn nhanh hơn cảnh sát so sánh ADN rất nhiều. Vì thế ngày hôm đó Bạch Kiện dẫn tôi đi xem cái xác bị trương phình như phù trúc kia...
Bởi vì đã khám nghiệm tử thi rồi, thi thể nam giới vô danh tạm thời được đặt trong phòng giữ xác của cục cảnh sát. Khi Bạch Kiện mở ngăn kéo tủ lạnh ra, tôi nhìn thấy ngay một cái xác to mọng lạ thường, nếu không phải đã biết trước đây là vì bị trương lên, kiểu gì tôi cũng cho rằng người này là
một người rất mập mạp cơ! May mắn là, trong nháy mắt Bạch Kiện vừa mở túi đựng xác ra, ký ức trong tàn hồn của người chết liền ùa vào trong óc tôi. Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới là, thi thể nam giới vô danh này lại là Dương Hoài Minh! Sao có thể là anh ta? Anh ta chết ở đây, vậy Lý Mạt đầu?
Bạch Kiện thấy biểu cảm của tôi kinh ngạc liền vội hỏi: “Thế nào? Người đàn ông này là ai? Có quan hệ gì với vụ án Lý Mạt mất tích hay không?”
Tôi chỉ vào thị thể rồi nói với Bạch Kiện bằng vẻ mặt kỳ lạ: “Anh ta... Sao anh ta lại là Dương Hoài Minh chứ?”
“Cái gì?! Người này là Dương Hoài Minh?? Vậy Lý Mạt đâu? Cô ta ở chỗ nào?” Bạch Kiện giật mình nói. Tôi lắc đầu bất đắc dĩ: “Không biết... Nhưng có thể khẳng định một điểm, đó chính là hình như phương hướng chúng ta truy tìm sai rồi...”
Tiếp đó tôi kể lại tình hình nhìn thấy trong ký ức tàn hồn của Dương Hoài Minh với Bạch Kiện, hoá ra vào cùng ngày Dương Hoài Minh đưa Lý Mạt về nhà, cũng không dừng lại quá lâu, mà lái thẳng ra khỏi khu dân cư.
Lúc ấy Dương Hoài Minh đã chạy xe cả đêm rồi nên muốn về nhà ngủ một giấc trước, kết quả anh ta vừa mới về đến nhà thì nhận được điện thoại từ một người tên A Khôn gọi tới. Đối phương hỏi hắn qua điện thoại là có một vụ lớn, muốn nhận hay không? Nói là chở một người khách sang tỉnh bên cạnh, đi về trong ngày, tiền xe một nghìn nhân dân tệ.
Tuy lúc đó Dương Hoài Minh đã rất mệt, nhưng anh ta vừa nghe giá tiền này thì lại lái xe ra khỏi nhà, tới địa chỉ A Khốn nói đón người, nhưng anh ta không ngờ lại có hai người đàn ông lên xe.
Bởi vì một người trong đó là A Khôn mà mình quen, cho nên lúc ấy Dương Hoài Minh cũng không nghĩ nhiều, lái xe chở hai người kia ra khỏi thành phố. Anh ta đi theo tuyến đường mà đối phương chỉ, nhanh chóng đến được gần vùng ngoại ô này...