-
Chương 4526-4530
Chương 4526: Sẵn sàng chiến đấu cấp một
Trong tòa nhà văn phòng.
Nguyên Thống đang ngồi trên ghế, lo lắng đợi tin tức.
Lúc này người đàn ông dẫn đường cho Hứa Chỉ Sương trước đó vội vàng bước vào.
“Nguyên Thống đại nhân, phái đoàn Long Quốc đã đến, bây giờ được chúng ta sắp xếp ở khách sạn Lộ Lợi. Bọn họ muốn đàm phán với ông”.
Người đàn ông mỉm cười nói.
“Đàm phán? Hừ, người Long Quốc này đã giết nhiều người của chúng ta như thế, còn đàm phán gì nữa? Trước tiên không nói đến họ, đợi tôi xử lý tên này rồi nói chuyện với người Long Quốc, đến lúc đó người này đã gây ra bao nhiêu thiệt hại cho nước Dick của chúng ta, chúng ta phải đòi bồi thường gấp đôi từ Long Quốc”.
Nguyên Thống hừ một tiếng nói.
“Nguyên Thống cao minh”.
Người đàn ông cười nói.
Nguyên Thông vung tay lên tỏ ý bảo hắn lui ra ngoài.
Người đàn ông lập tức cúi người định đi.
Ngay lúc này một bóng người toàn thân đầy máu lảo đảo chạy vào.
Nguyên Thống và người đàn ông đều sửng sốt, lập tức đưa mắt nhìn bóng người đó.
“Thống soái Mạc Tây?”
Nguyên Thống bỗng đứng dậy, trợn tròn hai mắt ngạc nhiên nhìn người nọ, vẻ mặt trở nên kinh ngạc: “Cậu làm sao thế?”
“Nguyên Thống, xin lập tức phát ra cảnh báo cao nhất, nước Dick phải tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một”.
Thống soái tên Mạc Tây nói.
“Cái gì? Trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một?”
Người đàn ông bên cạnh tỏ ra kinh ngạc nhìn thống soái Tây Mạc, thất thanh nói: “Thống soái Tây Mạc, anh điên à? Vô duyên vô cớ tại sao lại làm thế?”
Mỗi một người nước Dick đều hiểu trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một có nghĩa là gì.
Nếu Nguyên Thống thủ lĩnh cao nhất phát đi cảnh báo này tức là nước Dick có nguy cơ bị diệt vong.
Đây không phải là chuyện đùa.
“Nguyên Thống, người Long Quốc mà chúng ta không ngăn được kia đã muốn vượt qua đường biên giới, muốn đánh vào lãnh thổ nước ta”.
Chỉ nghe Tây Mạc cố sức hét lên, gương mặt đầy vẻ hoảng sợ.
“Cậu nói sao?”
Nguyên Thống mặt đầy vẻ khó tin, trợn mắt hỏi: “Máy bay chiến đấu Lôi Điện đâu? Chẳng phải đã điều động hai máy bay chiến đấu Lôi Điện rồi sao? Tại sao tên đó vẫn chưa bị tiêu diệt?”
“Không còn nữa đâu Nguyên Thống, máy bay chiến đấu Lôi Điện bị tên đó bắn hạ, quân đội của chúng ta đã bị tổn thất hơn nửa, không thể ngăn lại được”.
Thống soái Tây Mạc đau lòng nói.
“Hả?”
Nguyên Thống ngây người.
“Tên đó là thần sao?”
Người đàn ông há hốc miệng.
Nguyên Thống hoàn hồn, cúi đầu trầm tư, sắc mặt tái nhợt.
Ông ta chưa từng nghĩ chuyện sẽ thành ra như vậy.
Quả thật không thể tin được.
Sức mạnh của cả một đất nước sao có thể không đối phó được với một người?
“Nguyên Thống, nếu không còn cách nào khác thì chúng ta gọi phái đoàn Long Quốc đến để họ xoa dịu người đó”.
Người đàn ông do dự, sau đó bước đến nói.
“Xoa dịu? Tức là nước Dick chúng ta thậm chí không thể đối phó với một người Long Quốc ư? Nếu điều này bị truyền ra ngoài thì vị thế nước ta trên trường quốc tế sẽ giảm sút đến mức nào? Thể diện của chúng ta để ở đâu? Như thế quá nhục nhã! Tôi không đồng ý!”
Nguyên Thống nói.
“Nhưng…”
“Bây giờ hãy phát ra cảnh báo chiến đấu cấp một. Tôi sẽ điều động toàn bộ quân đội trên khắp đất nước để đối phó với người đó. Tôi không tin một mình cậu ta có thể tự mình tiêu diệt toàn bộ nước Dick chúng ta”.
Nguyên Thống nói.
“Chuyện này…”
“Đi mau đi”.
“Vâng”.
Hai người không thể khuyên được Nguyên Thống cực đoan, chỉ đành đồng ý.
Đợi hai người đi khỏi, Nguyên Thống lập tức đi đến trước bàn, cầm điện thoại cố định lên.
Do dự một chốc, ông ta vẫn gọi cho một số.
“Alo, tôi là Nguyên Thống nước Dick, đón tôi ở tòa nhà Lục Mang”.
Chương 4527: Tôi lại muốn xem thử
Vù!!!
Tiếng kèn du dương vang lên khắp nước Dick.
Nước Dick không rộng lắm nên tất cả mọi người đều nghe thấy âm thanh trầm thấp và nặng nề này.
Thoáng chốc xe đều dừng lại ở sân bay cả nước.
Tất cả người dân đều quay về nhà.
Các thành viên đội Cấm Vệ ở trong khách sạn cũng nghe thấy âm thanh này, đều đi đến bên cửa sổ, ngạc nhiên nhìn ra ngoài.
“Âm thanh này là sao? Cảnh báo phòng không à?”
“Anh ngốc à? Cảnh báo phòng trên không là âm thanh gì cũng không phân biệt được? Rõ ràng là không phải”.
“Vậy đây là tiếng gì thế?”
“Là tiếng cảnh báo chiến đấu cấp một của nước Dick”.
Zero ngồi trước laptop búng ngón tay nói.
“Cảnh báo chiến đấu cấp một?”
Hứa Chỉ Sương ngạc nhiên nhìn Zero: “Chắc chắn không nhầm chứ?”
“Không nhầm”.
Zero dừng lại, chăm chú nhìn màn hình trước mặt, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Trên web đen có tin tức, người đó đã sắp đánh vào đường biên giới nước Dick rồi”.
“Cái gì?”
Mọi người đều ngạc nhiên thất thanh nói, vội chạy đến trước máy tính nhìn xem.
Lúc này web đen đang bàn tán xôn xao chuyện này.
Lần này không ai dám nghi ngờ tính chân thật của bức ảnh do những đăng trước đó đăng nữa.
Vì bây giờ khắp nơi trên web đen đều là ảnh.
Nhấn vào một bức ảnh cũng đều là thi thể, máu chảy thành sông.
Nghe nói đã có người đến biên giới để lấy chứng cứ.
Không chỉ vậy, Bộ Quốc phòng của nước Dick còn công khai mời chào các cao thủ trên web đen, hy vọng ai đó có thể đến biên giới của nước Dick để tiêu diệt nhân vật đang quấy rối nước Dick này.
Nước Dick báo giá một tỷ, có thể kết hợp thành một đội.
Nhưng rất ít người đăng ký.
Dù sao một cao thủ siêu cấp có thể chống lại quân đội nào phải là người họ có thể trêu vào?
Bộ Quốc phòng nước Dick lại không hết hy vọng, lại nâng giá lên.
Chẳng mấy chốc tiền thưởng đã lên đến năm tỷ.
Với số tiền thưởng cao như thế chắc chắn sẽ có người can đảm đăng ký.
Không lâu sau có hơn ba mươi người đăng ký.
Hơn ba mươi người này kết hợp lại thành một tiểu đội ám sát, lập tức di chuyển đến đường biên giới.
Chỉ cần họ có thể giết được mục tiêu thì chia đều năm tỷ này.
“Khốn nạn!”
Hứa Chỉ Sương tức giận đập vào cái ghế bên cạnh, chiếc ghế được làm bằng gỗ lập tức nát tan tành.
“Đám người này hoàn toàn không có ý định đàm phán với chúng ta. Chúng định giết người Long Quốc đó. Thật ghê tởm”, A Mai tức giận mắng.
“Bây giờ chuyện đã lớn đến mức này, chúng không giết không được. Nếu không giết người này, danh tiếng trên thế giới của nước Dick sẽ bị tổn hại rất lớn, xem ra chúng ta không thể ở lại đây thêm nữa. Chúng ta phải tìm cách đến chiến trường ngay lập tức”.
Hứa Chỉ Sương trầm giọng nói: “Mọi người thu dọn đồ đạc, bây giờ chúng ta đi ngay”.
“Được”.
Mọi người gật đầu, lập tức chuẩn bị rời khỏi khách sạn.
Nhưng lúc này một đám người bỗng bước vào phòng.
“Các vị muốn đi đâu?”
Người dẫn đầu là một người đàn ông mặc đồng phục, thân hình cao lớn.
Người đàn ông đeo một khẩu súng lục trên thắt lưng, tứ chi khỏe mạnh, nước da ngăm đen, khí tức rất mạnh.
“Chúng tôi muốn gặp Nguyên Thống”.
Hứa Chỉ Sương nói.
“Xin lỗi, bây giờ Nguyên Thống không có thời gian”.
“Không rảnh? Vậy được, chúng tôi ra ngoài đi dạo”.
“Cũng không được, mọi người tạm thời không thể ra khỏi khách sạn”.
Người đàn ông lắc đầu nói.
“Khốn kiếp! Các anh đang giam lỏng chúng tôi sao?”
“Tôi nói cho các người biết, chúng tôi đi đâu không ai có quyền ngăn cản”.
Thành viên đội Cấm Vệ đều gào lên, sau đó muốn xông ra ngoài.
“Đánh hạ chúng cho tôi! Trói hết lại”.
Người đàn ông cũng không sợ sệt, lập tức hét lên.
Người phía sau lập tức lao đến chỗ các thành viên đội Cấm Vệ.
“Lao ra ngoài”.
Hứa Chỉ Sương tức giận nói, dẫn người xông ra ngoài.
Hai bên xô xát với nhau.
Cùng lúc đó trên đường biên giới nước Dick…
Lâm Chính cả người đầy máu chậm rãi đi về phía bên này.
Phía sau anh là rất nhiều xe tăng bọc thép đã biến hình.
Mặt đất đầy ổ gà, thi thể ở khắp mọi nơi.
Lâm Chính kéo mặt nạ, sải bước nhảy qua đường biên giới.
Đoàng đoàng đoàng...
Lúc này vô số viên đạn lao đến, cùng với mấy quả đạn pháo.
Đùng!
Đạn pháo nhắm chuẩn xác vào người anh.
Tiếng nổ cực lớn vang lên khắp nơi.
Mặt đất bị nổ tung thành từng mảnh.
Không khí trở nên nóng bức.
Nhưng Lâm Chính lại không bị ảnh hưởng gì, bình thản bước ra.
Bất kể là đạn pháo gì cũng không có tác dụng với anh.
Người trên phòng tuyến ở phía xa ngơ ngác.
Chỉ thấy Lâm Chính bỗng giơ tay lên.
Vèo.
Một luồng Thiên Hỏa rơi xuống nhấn chìm cả phòng tuyến.
Tất cả mọi thứ trong phòng tuyến đều bị thiêu đốt thành tro.
Lâm Chính tiếp tục đi về phía trước.
“Cậu này, hãy dừng lại”.
Đúng lúc này, một chiếc ô tô màu đen nhanh chóng dừng lại trên con đường cách Lâm Chính không xa, một người đàn ông tóc vàng mặc đồ vest, đeo kính gọng vàng nhanh chóng bước xuống xe.
Người đàn ông hơi hói, khoảng bốn mươi tuổi, trông có vẻ khá gầy, rất giàu kinh nghiệm.
Đặc điểm của ông ta không giống người nước Dick, có vẻ giống người nước Mỹ Kiên hơn.
“Ông là ai?”
Lâm Chính lạnh nhạt hỏi.
“Cậu này, tôi là Jon, là sứ giả nước Mỹ Kiên phái đến, tôi muốn nói chuyện với cậu”.
Người đàn ông mỉm cười nói.
“Ông muốn nói gì?”
Lâm Chính cũng không vội, bình tĩnh hỏi.
“Chắc cậu là người Long Quốc nhỉ? Nói đúng ra, cậu là võ giả Long Quốc! Chắc chắn võ lực của cậu rất mạnh, nhưng cậu phải biết thế giới này có trật tự và quy tắc riêng của nó, bất kỳ võ giả có thực lực mạnh nào cũng không ngoại lệ, cậu phải tuân theo quy tắc của thế giới này”.
Jon mỉm cười nói: “Cho nên tôi hy vọng cậu có thể dừng hành vi thô bạo hiện tại của mình ngay lập tức. Đừng tiếp tục nữa, nếu không cậu sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc”.
Nghe thế, Lâm Chính hơi kinh ngạc, anh lặng thinh nhìn Jon, sau đó mới chậm rãi nói: “Cho nên ông không phải đến đàm phán với tôi mà là đến uy hiếp tôi?”
“Cậu đừng hiểu lầm! Tôi chỉ đang khuyên cậu thôi. Cậu phải biết trên thế giới này có rất nhiều người bình thường một tay trói gà không chặt, thực lực của cậu lại giống một vị thần ở trước mặt họ, nếu chúng ta không ràng buộc những người như cậu thì chẳng phải thế giới sẽ hỗn loạn sao?”
Jon nhún vai cười nói.
“Vậy nếu tôi không nghe theo các ông, xem thường sự ràng buộc của các ông thì sao?”
Lâm Chính hỏi ngược lại.
“Tôi nghĩ đây là một quyết định rất ngu ngốc, cậu phải hiểu rằng chúng ta không phải là người mà một quốc gia nhỏ bé như nước Dick có thể so sánh, có lẽ cậu có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn ở đây, nhưng khi chúng ta quyết định hành động, cậu sẽ hiểu ngay rằng dù sao sức mạnh của một người cũng có hạn”.
Jon liên tục lắc đầu, tận tình khuyên bảo.
“Vậy à?”
Lâm Chính gật đầu, im lặng một lát rồi bình tĩnh nói: “Nếu như thế, tôi lại muốn xem thử ông có bản lĩnh gì”.
Chương 4528: Không biết tốt xấu
Nghe thế, gương mặt Jon lộ ra vẻ bất mãn.
“Cậu này, tôi nghĩ chắc chắn cậu không biết nhiều về luật pháp và thực lực quốc tế của chúng tôi, nếu không cậu sẽ không nói những lời thiếu hiểu biết như vậy”.
Jon lạnh lùng nói.
“Vậy các ông biết gì về bản lĩnh của tôi? Các ông có biết tôi là người thế nào không?”
Lâm Chính không cảm xúc hỏi.
Jon lặng thinh.
Ông ta biết Lâm Chính là người Long Quốc, nhưng Lâm Chính lại che mặt rất kỹ, đến nỗi ông ta không thể biết được thân phận của người này, cũng như không thể điều tra đối phương.
Nhưng Jon không phải là người thích dây dưa quá nhiều.
Ông ta hít sâu một hơi, nhìn Lâm Chính nói: “Xem ra quan điểm của chúng ta không giống nhau. Nếu đã thế, tôi chỉ có thể cho cậu một lời khuyên chân thành cuối cùng. Nếu bây giờ cậu chịu dừng tay, vậy thì chúng tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm cậu nữa, cậu chỉ cần lập tức rời khỏi biên giới nước Dick. Nếu cậu không dừng lại, chúng tôi sẽ trừng phạt cậu một cách nghiêm khắc theo luật trật tự quốc tế. Tôi nghĩ cậu sẽ không muốn biết luật trật tự quốc tế như thế nào đâu”.
“Luật trật tự quốc tế gì đó là do ai đặt ra?”
Lâm Chính hỏi ngược lại.
“Dĩ nhiên là do quốc tế đặt ra rồi”.
“Chẳng phải là do nước Mỹ Kiên các ông đặt ra sao?”
Lâm Chính cười nhạo.
Jon sửng sốt.
Lâm Chính không hề sợ nói: “Cái gọi là quy tắc đó chỉ là những thứ có lợi cho các ông thôi, tôi biết nước Dick có liên hệ và hợp tác rất chặt chẽ với nước Mỹ Kiên các ông, nếu đổi lại là một nước không có bất kỳ mối quan hệ hợp tác với các ông, không ảnh hưởng gì đến lợi ích nào của các ông thì các ông vẫn sẽ ra mặt chứ? Các ông vẫn sẽ can thiệp chứ?”
Jon biến sắc, cau mày nói: “Cậu này, những gì cần nói tôi đều đã nói rồi, số mệnh nằm trong tay bản thân cậu, nếu cậu là người thông minh, tôi nghĩ ông trời sẽ chiếu cố cậu, hy vọng cậu có thể đưa ra lựa chọn đúng đắn”.
“Tôi cho ông một phút rời khỏi đây, một phút sau cho dù là ai, chỉ cần chắn trước mặt tôi, tôi đều sẽ giết chết”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Cậu!”
Jon hãi hùng nói.
“Bắt đầu đếm”.
Lâm Chính nhìn đồng hồ trên tay.
Sắc mặt Jon lúc đỏ lúc trắng, lúc này ông ta không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành miễn cưỡng lên xe rời đi.
Một phút không đủ cho ông ta rời khỏi đây.
Nếu do dự nữa, Lâm Chính sẽ ra tay thật thì phiền phức lắm.
Chẳng mấy chốc xe của Jon đã rời khỏi đó.
Lâm Chính tiếp tục tiến về phía trước.
“Đúng là cái thứ không biết tốt xấu”.
Jon thấp giọng mắng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho một số.
“Tôi là Simmons”.
Đầu bên kia vang lên giọng nói trầm thấp.
“Ông Simmons, thật đáng tiếc, tên này không nghe chúng ta khuyên can. Tôi đề nghị phái tiểu đội Thiên Sa đến đối phó với hắn”.
Jon kiềm chế cơn giận cầm điện thoại nói.
“Vậy sao? Tôi biết rồi, mười phút nữa, tiểu đội Thiên Sa sẽ vào biên giới nước Dick bằng phương tiện nhanh nhất, dọn sạch mục tiêu. Trong khoảng thời gian này, chúng ta cần sức chiến đấu của nước Dick có thể ổn định người này”.
“Ông Simmons yên tâm, web đen đã có một đội sắp đến gần mục tiêu rồi”.
“Vậy sao?”
Simmons lập tức mở ra giao diện web đen ra, nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp phía trên, cẩn thận so sánh đội hình của được phái đi lần này, không khỏi mỉm cười: “Có lẽ tiểu đội Thiên Sa đi một chuyến vô ích rồi”.
“Có lẽ thế”.
Jon cũng lướt nhìn đội hình được phái đi này, cơn giận đã dịu đi vài phần.
“À đúng rồi, kiểm tra thân phận của người này, nhớ lấy lại tất cả thông tin của hắn, đây sẽ là một cơ hội tuyệt vời để đối phó với Long Quốc, đừng bỏ lỡ”.
“Vâng, thưa ông Simmons”.
Chương 4529: Chúng ta không phải kẻ vô dụng
Web đen đã trở nên nhốn nháo.
Thậm chí tin tức bị vài truyền thông quốc tế ghi lại.
Cho dù nước Dick có cố gắng che giấu hành động này nhưng giấy không gói được lửa.
Chuyện đã bắt đầu lên men, ngày càng có nhiều người nhìn chằm chằm đường biên giới nước Dick.
Nhưng Nguyên Thống nước Dick cũng biết chuyện này không thể bị truyền ra ngoài, thế nên phong tỏa đường biên giới trước.
Tuy nhiên một phòng phát sóng trực tiếp độc quyền trên web đen lại đang được tổ chức.
Đây là đội lính đánh thuê được lập ra bởi phần thưởng của web đen.
Nước Dick đã treo tiền thưởng lên đến bảy tỷ.
Với số tiền thưởng lớn như vậy, ngày càng có nhiều cường giả gia nhập vào đoàn lính đánh thuê.
Cuối cùng xác nhận danh sách có ba mươi hai người.
Ba mươi hai người này đều là những người có tiếng trên web đen.
Có những tay ném bom hàng đầu, có mình đồng da sắt có thể chống chọi với bom đạn, còn có những Ninja giỏi về cải trang ám sát.
Các thành viên của đội này có thể không phải thuộc top sát thủ web đen, nhưng chắc chắn họ có thứ hạng cao, ai cũng đều là cấp S.
Một đội như thế cho dù là đối mặt với nhiệm vụ nào cũng đều có thể gọi là xuất sắc.
Nhưng ngày càng có nhiều người trên web đen quan tâm đến người dám một mình đột kích đường biên giới một nước nên sẵn sàng chi ba trăm triệu để yêu cầu đội lính đánh thuê này tiến hành phát sóng trực tiếp.
Dĩ nhiên những người này cực kỳ vui vẻ, thản nhiên đồng ý.
Có điều, những người lập ra đội này lúc đầu lại phản đối.
Hắn nghĩ nếu đã đảm nhận nhiệm vụ này thì nên dốc toàn lực, bắt đầu phát sóng trực tiếp rõ ràng là không tôn trọng đối thủ, cũng không tôn trọng nhiệm vụ này.
“Tôi nói này Thiên Sứ Tình Yêu, sao cô lại nhát gan như thế? Không giống cô chút nào”.
Tại sân bay thủ đô của nước Dick, đội lính đánh thuê được lập ra bởi cường giả web đen lên một chiếc ô tô chạy đến biên giới, trên xe có một người đàn ông để quả đầu màu đỏ bật cười nói với người phụ nữ nho nhã và thanh lịch ngồi ở ghế phó lái.
Người phụ nữ tên Thiên Sứ Tình Yêu, là người nước Y, nghe nói kỹ năng đấu súng của cô ta đã đạt đến hàng đầu thế giới, chỉ trong ba nước không ai là đối thủ của cô ta.
Người đàn ông cười nhạo Thiên Sứ Tình Yêu tên là Death, đến từ nước Mỹ Kiên.
Người này là một võ sĩ quyền anh, nghe nói hắn có một đôi găng tay đặc biệt, mỗi khi hắn ra nắm đấm, đạn sẽ bắn ra từ găng tay.
Viên đạn đặc biệt này có thể dễ dàng xuyên qua cơ thể của võ giả, cho dù là tông sư cũng không thể đỡ được, Death đã giết hơn một nghìn võ giả bằng chiếc găng tay này.
“Cô Thiên Sứ Tình Yêu, cô không nghĩ chúng ta nhiều người như thế mà không thể đối phó được với một kẻ vô danh từ đâu chui ra à? Cô coi thường chúng tôi hay là cô sợ người đó?”
Một người đàn ông lực lưỡng da cứng như sắt hừ một tiếng nói.
“Wolverine, tôi nghĩ nên cẩn thận một chút vẫn hơn”.
Thiên Sứ Tình Yêu lắc đầu, tự mình châm một điếu thuốc.
“Suy cho cùng phụ nữ lúc nào cũng nhát gan”.
Người đàn ông tên Wolverine khinh thường nói.
Thiên Sứ Tình Yêu nhíu mày, nhưng không nói gì.
“Thật ra tôi nghĩ cô Thiên Sứ Tình Yêu nói rất có lý, kẻ địch lần này của chúng ta không giống trước”.
Lúc này một người đàn ông mặc đồ vest trắng, tóc trắng ngồi phía sau nói.
Người đàn ông tên là Hakuoh, sắc mặt gã tái nhợt, thân hình gầy gò, khí tức cả người lạnh lẽo, gã cầm khăn tay che miệng bịt mũi, hình như không thích mùi trong xe lắm.
“Nước Dick đã phái một đội quân lớn đến cũng không thể đối phó với người đó. Tôi nghe nói nước Dick cũng đã điều động hai máy bay chiến đấu Lôi Điện duy nhất trong nước, kết quả là cả hai đều bị người đàn ông đó bắn hạ. Có thể thấy sức mạnh của người này rất đáng sợ, tôi đề nghị không nên phát sóng trực tiếp, tôi nghĩ chúng ta nên có một kế hoạch lâu dài để đối phó với người này”.
“Hành vi của kẻ hèn nhát”.
“Chúng ta không phải là kẻ vô dụng mà nước Dick nuôi”.
“Tôi đã nghe nói đến chuyện máy bay chiến đấu Lôi Điện, hình như là trên bầu trời đột nhiên có sấm sét, dĩ nhiên bắn hạ nó không liên quan đến người đó”.
“Hakuoh, anh còn hèn nhát hơn cả phụ nữ”.
“Ha ha ha!”
Tiếng cười vui vẻ ngập tràn trong xe.
Hakuoh và Thiên Sứ Tình Yêu đều nhíu mày.
Lúc này chiếc xe dừng lại.
Tài xế nở nụ cười, quay đầu lại nói: “Các vị, chúng ta đến nơi rồi”.
Mọi người sửng sốt, nhìn về phía trước.
Chỉ thấy các tòa nhà ở phía xa rất hoang tàn, mặt đất nứt toác, bầu trời xám xịt.
Một bóng người đang chậm rãi bước đến từ phía xa xa.
Chương 4530: Tìm tôi có việc gì?
Đám lính đánh thuê xuống xe, đều lấy vũ khí của mình ra nhìn người phía trước.
Đám người Wolverine đã bắt đầu lắp đặt thiết bị.
Wolverine đặt một máy quay ở trước trán mình, sau đó lên tiếng chào.
“Các vị, có thể nghe được tôi nói không? Alo?”
Sau một hồi thử thiết bị, Wolverine bắt đầu chào những người trong phòng trực tiếp.
Lúc này người ở phòng phát sóng trực tiếp đã lên đến mấy ngàn người.
Những người này đều là cư dân mạng nội bộ trong web đen, hơn nữa còn số còn liên tục tăng lên.
“Được rồi Wolverine, các anh bắt đầu nhanh đi”.
“Mau cho chúng tôi thấy rốt cuộc tên đó mạnh thế nào”.
“Chính là tên phía trước kia sao? Có vẻ không lực lưỡng lắm mà nhỉ”.
“Ha ha, nếu tôi ở hiện trường, chắc chắn tôi có thể đánh nát mông hắn”.
Các cư dân mạng web đen trong phòng trực tiếp đều bình luận những lời cười nhạo.
Wolverine cong môi nhìn bóng người ở phía xa, lộ ra vẻ khinh thường.
“Thiên Sứ Tình Yêu, cô nghĩ thế nào?”
Hakuoh cảm thấy không ổn, cẩn thận quan sát bóng người phía xa, nghiêng đầu thấp giọng hỏi.
“Im lặng quan sát thay đổi”.
Thiên Sứ Tình Yêu khàn giọng nói, sau đó lặng lẽ lùi về sau.
Chắc là cô ta không rõ được thực lực của người này nên quyết định để mấy người Wolverine và Death lên trước xem thử thực lực của đối phương thế nào.
Hakuoh không nói gì, ngầm lùi lại phía sau cùng với Thiên Sứ Tình Yêu.
Đi theo với họ còn có hai người lính đánh thuê nữa.
Những người khác đều thờ ơ bước về phía bóng người đó.
Họ không để ý đến mấy người Thiên Sứ Tình Yêu phía sau.
Những người này nghĩ cho dù đối phương mạnh đi chăng nữa, dù mọi người không thể giết anh, ít nhất chạy thoát cũng không thành vấn đề.
“Wolverine, mau bảo tên đó cút qua đây, đừng lãng phí thời gian của mọi người nữa”.
Death đeo găng tay lên, cử động khớp tay cười nói.
“Hừ, sao anh không gọi hắn đến, tôi đang phát sóng trực tiếp mà. Mau lên, bảo hắn cút sang đây để mọi người nhìn thấy dáng vẻ của hắn”.
Wolverine cười nói.
“Ha ha ha!”
Xung quanh có vang lên tiếng cười.
Mọi người vừa cười vừa nói chậm rãi di chuyển về phía trước.
Lúc này bóng người ở phía đối diện đã từ từ đến gần đám lính đánh thuê.
Lúc này tất cả lính đánh thuê mới nhìn rõ bộ dáng của người đến.
Đó là một thanh niên đeo mặt nạ, cả người dính đầy máu.
Không nhìn rõ mặt nhưng cả người từ trên xuống dưới đều bị dính máu, cực kỳ đáng sợ.
Tiếng cười dần nhỏ lại.
Mọi người đều bị dáng vẻ của đối phương làm cho khiếp sợ.
“Các người đến đây làm gì?”
Người đến cũng chính là Lâm Chính bình tĩnh quan sát đám lính đánh thuê trước mặt, lạnh nhạt hỏi.
“Này, anh đến đây”.
Death hoàn hồn, thu lại ý cười, siết chặt nắm đấm nói.
Nghe thế Lâm Chính hơi nghiêng đầu nhìn Death.
“Có chuyện gì à?”
“Bảo anh cút sang đây thì cứ làm đi, sao mà nhiều lời thế? Nếu không đến đây thì ông đây nhất định sẽ bóp nát đầu của anh”.
Death mắng bằng câu tiếng Long Quốc bập bẹ.
Lâm Chính lặng thinh nhìn hắn, không nói gì, cũng chẳng động đậy.
Death nổi giận, còn định nói gì đó.
Vèo!
Lâm Chính bỗng lắc mình.
Death run lên, còn chưa kịp phản ứng thì bỗng cảm thấy trời đất quay cuồng.
Mọi người giật mình vội nhìn sang.
Mới nhận ra trong tay Lâm Chính vừa đứng ở cách đó không xa có thêm một thứ hình tròn.
Nhìn lại mới thấy là đầu của Death.
“Anh tìm tôi có việc gì sao?”
Lâm Chính cầm cái đầu lên, bình tĩnh nói.
Trong tòa nhà văn phòng.
Nguyên Thống đang ngồi trên ghế, lo lắng đợi tin tức.
Lúc này người đàn ông dẫn đường cho Hứa Chỉ Sương trước đó vội vàng bước vào.
“Nguyên Thống đại nhân, phái đoàn Long Quốc đã đến, bây giờ được chúng ta sắp xếp ở khách sạn Lộ Lợi. Bọn họ muốn đàm phán với ông”.
Người đàn ông mỉm cười nói.
“Đàm phán? Hừ, người Long Quốc này đã giết nhiều người của chúng ta như thế, còn đàm phán gì nữa? Trước tiên không nói đến họ, đợi tôi xử lý tên này rồi nói chuyện với người Long Quốc, đến lúc đó người này đã gây ra bao nhiêu thiệt hại cho nước Dick của chúng ta, chúng ta phải đòi bồi thường gấp đôi từ Long Quốc”.
Nguyên Thống hừ một tiếng nói.
“Nguyên Thống cao minh”.
Người đàn ông cười nói.
Nguyên Thông vung tay lên tỏ ý bảo hắn lui ra ngoài.
Người đàn ông lập tức cúi người định đi.
Ngay lúc này một bóng người toàn thân đầy máu lảo đảo chạy vào.
Nguyên Thống và người đàn ông đều sửng sốt, lập tức đưa mắt nhìn bóng người đó.
“Thống soái Mạc Tây?”
Nguyên Thống bỗng đứng dậy, trợn tròn hai mắt ngạc nhiên nhìn người nọ, vẻ mặt trở nên kinh ngạc: “Cậu làm sao thế?”
“Nguyên Thống, xin lập tức phát ra cảnh báo cao nhất, nước Dick phải tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một”.
Thống soái tên Mạc Tây nói.
“Cái gì? Trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một?”
Người đàn ông bên cạnh tỏ ra kinh ngạc nhìn thống soái Tây Mạc, thất thanh nói: “Thống soái Tây Mạc, anh điên à? Vô duyên vô cớ tại sao lại làm thế?”
Mỗi một người nước Dick đều hiểu trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một có nghĩa là gì.
Nếu Nguyên Thống thủ lĩnh cao nhất phát đi cảnh báo này tức là nước Dick có nguy cơ bị diệt vong.
Đây không phải là chuyện đùa.
“Nguyên Thống, người Long Quốc mà chúng ta không ngăn được kia đã muốn vượt qua đường biên giới, muốn đánh vào lãnh thổ nước ta”.
Chỉ nghe Tây Mạc cố sức hét lên, gương mặt đầy vẻ hoảng sợ.
“Cậu nói sao?”
Nguyên Thống mặt đầy vẻ khó tin, trợn mắt hỏi: “Máy bay chiến đấu Lôi Điện đâu? Chẳng phải đã điều động hai máy bay chiến đấu Lôi Điện rồi sao? Tại sao tên đó vẫn chưa bị tiêu diệt?”
“Không còn nữa đâu Nguyên Thống, máy bay chiến đấu Lôi Điện bị tên đó bắn hạ, quân đội của chúng ta đã bị tổn thất hơn nửa, không thể ngăn lại được”.
Thống soái Tây Mạc đau lòng nói.
“Hả?”
Nguyên Thống ngây người.
“Tên đó là thần sao?”
Người đàn ông há hốc miệng.
Nguyên Thống hoàn hồn, cúi đầu trầm tư, sắc mặt tái nhợt.
Ông ta chưa từng nghĩ chuyện sẽ thành ra như vậy.
Quả thật không thể tin được.
Sức mạnh của cả một đất nước sao có thể không đối phó được với một người?
“Nguyên Thống, nếu không còn cách nào khác thì chúng ta gọi phái đoàn Long Quốc đến để họ xoa dịu người đó”.
Người đàn ông do dự, sau đó bước đến nói.
“Xoa dịu? Tức là nước Dick chúng ta thậm chí không thể đối phó với một người Long Quốc ư? Nếu điều này bị truyền ra ngoài thì vị thế nước ta trên trường quốc tế sẽ giảm sút đến mức nào? Thể diện của chúng ta để ở đâu? Như thế quá nhục nhã! Tôi không đồng ý!”
Nguyên Thống nói.
“Nhưng…”
“Bây giờ hãy phát ra cảnh báo chiến đấu cấp một. Tôi sẽ điều động toàn bộ quân đội trên khắp đất nước để đối phó với người đó. Tôi không tin một mình cậu ta có thể tự mình tiêu diệt toàn bộ nước Dick chúng ta”.
Nguyên Thống nói.
“Chuyện này…”
“Đi mau đi”.
“Vâng”.
Hai người không thể khuyên được Nguyên Thống cực đoan, chỉ đành đồng ý.
Đợi hai người đi khỏi, Nguyên Thống lập tức đi đến trước bàn, cầm điện thoại cố định lên.
Do dự một chốc, ông ta vẫn gọi cho một số.
“Alo, tôi là Nguyên Thống nước Dick, đón tôi ở tòa nhà Lục Mang”.
Chương 4527: Tôi lại muốn xem thử
Vù!!!
Tiếng kèn du dương vang lên khắp nước Dick.
Nước Dick không rộng lắm nên tất cả mọi người đều nghe thấy âm thanh trầm thấp và nặng nề này.
Thoáng chốc xe đều dừng lại ở sân bay cả nước.
Tất cả người dân đều quay về nhà.
Các thành viên đội Cấm Vệ ở trong khách sạn cũng nghe thấy âm thanh này, đều đi đến bên cửa sổ, ngạc nhiên nhìn ra ngoài.
“Âm thanh này là sao? Cảnh báo phòng không à?”
“Anh ngốc à? Cảnh báo phòng trên không là âm thanh gì cũng không phân biệt được? Rõ ràng là không phải”.
“Vậy đây là tiếng gì thế?”
“Là tiếng cảnh báo chiến đấu cấp một của nước Dick”.
Zero ngồi trước laptop búng ngón tay nói.
“Cảnh báo chiến đấu cấp một?”
Hứa Chỉ Sương ngạc nhiên nhìn Zero: “Chắc chắn không nhầm chứ?”
“Không nhầm”.
Zero dừng lại, chăm chú nhìn màn hình trước mặt, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Trên web đen có tin tức, người đó đã sắp đánh vào đường biên giới nước Dick rồi”.
“Cái gì?”
Mọi người đều ngạc nhiên thất thanh nói, vội chạy đến trước máy tính nhìn xem.
Lúc này web đen đang bàn tán xôn xao chuyện này.
Lần này không ai dám nghi ngờ tính chân thật của bức ảnh do những đăng trước đó đăng nữa.
Vì bây giờ khắp nơi trên web đen đều là ảnh.
Nhấn vào một bức ảnh cũng đều là thi thể, máu chảy thành sông.
Nghe nói đã có người đến biên giới để lấy chứng cứ.
Không chỉ vậy, Bộ Quốc phòng của nước Dick còn công khai mời chào các cao thủ trên web đen, hy vọng ai đó có thể đến biên giới của nước Dick để tiêu diệt nhân vật đang quấy rối nước Dick này.
Nước Dick báo giá một tỷ, có thể kết hợp thành một đội.
Nhưng rất ít người đăng ký.
Dù sao một cao thủ siêu cấp có thể chống lại quân đội nào phải là người họ có thể trêu vào?
Bộ Quốc phòng nước Dick lại không hết hy vọng, lại nâng giá lên.
Chẳng mấy chốc tiền thưởng đã lên đến năm tỷ.
Với số tiền thưởng cao như thế chắc chắn sẽ có người can đảm đăng ký.
Không lâu sau có hơn ba mươi người đăng ký.
Hơn ba mươi người này kết hợp lại thành một tiểu đội ám sát, lập tức di chuyển đến đường biên giới.
Chỉ cần họ có thể giết được mục tiêu thì chia đều năm tỷ này.
“Khốn nạn!”
Hứa Chỉ Sương tức giận đập vào cái ghế bên cạnh, chiếc ghế được làm bằng gỗ lập tức nát tan tành.
“Đám người này hoàn toàn không có ý định đàm phán với chúng ta. Chúng định giết người Long Quốc đó. Thật ghê tởm”, A Mai tức giận mắng.
“Bây giờ chuyện đã lớn đến mức này, chúng không giết không được. Nếu không giết người này, danh tiếng trên thế giới của nước Dick sẽ bị tổn hại rất lớn, xem ra chúng ta không thể ở lại đây thêm nữa. Chúng ta phải tìm cách đến chiến trường ngay lập tức”.
Hứa Chỉ Sương trầm giọng nói: “Mọi người thu dọn đồ đạc, bây giờ chúng ta đi ngay”.
“Được”.
Mọi người gật đầu, lập tức chuẩn bị rời khỏi khách sạn.
Nhưng lúc này một đám người bỗng bước vào phòng.
“Các vị muốn đi đâu?”
Người dẫn đầu là một người đàn ông mặc đồng phục, thân hình cao lớn.
Người đàn ông đeo một khẩu súng lục trên thắt lưng, tứ chi khỏe mạnh, nước da ngăm đen, khí tức rất mạnh.
“Chúng tôi muốn gặp Nguyên Thống”.
Hứa Chỉ Sương nói.
“Xin lỗi, bây giờ Nguyên Thống không có thời gian”.
“Không rảnh? Vậy được, chúng tôi ra ngoài đi dạo”.
“Cũng không được, mọi người tạm thời không thể ra khỏi khách sạn”.
Người đàn ông lắc đầu nói.
“Khốn kiếp! Các anh đang giam lỏng chúng tôi sao?”
“Tôi nói cho các người biết, chúng tôi đi đâu không ai có quyền ngăn cản”.
Thành viên đội Cấm Vệ đều gào lên, sau đó muốn xông ra ngoài.
“Đánh hạ chúng cho tôi! Trói hết lại”.
Người đàn ông cũng không sợ sệt, lập tức hét lên.
Người phía sau lập tức lao đến chỗ các thành viên đội Cấm Vệ.
“Lao ra ngoài”.
Hứa Chỉ Sương tức giận nói, dẫn người xông ra ngoài.
Hai bên xô xát với nhau.
Cùng lúc đó trên đường biên giới nước Dick…
Lâm Chính cả người đầy máu chậm rãi đi về phía bên này.
Phía sau anh là rất nhiều xe tăng bọc thép đã biến hình.
Mặt đất đầy ổ gà, thi thể ở khắp mọi nơi.
Lâm Chính kéo mặt nạ, sải bước nhảy qua đường biên giới.
Đoàng đoàng đoàng...
Lúc này vô số viên đạn lao đến, cùng với mấy quả đạn pháo.
Đùng!
Đạn pháo nhắm chuẩn xác vào người anh.
Tiếng nổ cực lớn vang lên khắp nơi.
Mặt đất bị nổ tung thành từng mảnh.
Không khí trở nên nóng bức.
Nhưng Lâm Chính lại không bị ảnh hưởng gì, bình thản bước ra.
Bất kể là đạn pháo gì cũng không có tác dụng với anh.
Người trên phòng tuyến ở phía xa ngơ ngác.
Chỉ thấy Lâm Chính bỗng giơ tay lên.
Vèo.
Một luồng Thiên Hỏa rơi xuống nhấn chìm cả phòng tuyến.
Tất cả mọi thứ trong phòng tuyến đều bị thiêu đốt thành tro.
Lâm Chính tiếp tục đi về phía trước.
“Cậu này, hãy dừng lại”.
Đúng lúc này, một chiếc ô tô màu đen nhanh chóng dừng lại trên con đường cách Lâm Chính không xa, một người đàn ông tóc vàng mặc đồ vest, đeo kính gọng vàng nhanh chóng bước xuống xe.
Người đàn ông hơi hói, khoảng bốn mươi tuổi, trông có vẻ khá gầy, rất giàu kinh nghiệm.
Đặc điểm của ông ta không giống người nước Dick, có vẻ giống người nước Mỹ Kiên hơn.
“Ông là ai?”
Lâm Chính lạnh nhạt hỏi.
“Cậu này, tôi là Jon, là sứ giả nước Mỹ Kiên phái đến, tôi muốn nói chuyện với cậu”.
Người đàn ông mỉm cười nói.
“Ông muốn nói gì?”
Lâm Chính cũng không vội, bình tĩnh hỏi.
“Chắc cậu là người Long Quốc nhỉ? Nói đúng ra, cậu là võ giả Long Quốc! Chắc chắn võ lực của cậu rất mạnh, nhưng cậu phải biết thế giới này có trật tự và quy tắc riêng của nó, bất kỳ võ giả có thực lực mạnh nào cũng không ngoại lệ, cậu phải tuân theo quy tắc của thế giới này”.
Jon mỉm cười nói: “Cho nên tôi hy vọng cậu có thể dừng hành vi thô bạo hiện tại của mình ngay lập tức. Đừng tiếp tục nữa, nếu không cậu sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc”.
Nghe thế, Lâm Chính hơi kinh ngạc, anh lặng thinh nhìn Jon, sau đó mới chậm rãi nói: “Cho nên ông không phải đến đàm phán với tôi mà là đến uy hiếp tôi?”
“Cậu đừng hiểu lầm! Tôi chỉ đang khuyên cậu thôi. Cậu phải biết trên thế giới này có rất nhiều người bình thường một tay trói gà không chặt, thực lực của cậu lại giống một vị thần ở trước mặt họ, nếu chúng ta không ràng buộc những người như cậu thì chẳng phải thế giới sẽ hỗn loạn sao?”
Jon nhún vai cười nói.
“Vậy nếu tôi không nghe theo các ông, xem thường sự ràng buộc của các ông thì sao?”
Lâm Chính hỏi ngược lại.
“Tôi nghĩ đây là một quyết định rất ngu ngốc, cậu phải hiểu rằng chúng ta không phải là người mà một quốc gia nhỏ bé như nước Dick có thể so sánh, có lẽ cậu có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn ở đây, nhưng khi chúng ta quyết định hành động, cậu sẽ hiểu ngay rằng dù sao sức mạnh của một người cũng có hạn”.
Jon liên tục lắc đầu, tận tình khuyên bảo.
“Vậy à?”
Lâm Chính gật đầu, im lặng một lát rồi bình tĩnh nói: “Nếu như thế, tôi lại muốn xem thử ông có bản lĩnh gì”.
Chương 4528: Không biết tốt xấu
Nghe thế, gương mặt Jon lộ ra vẻ bất mãn.
“Cậu này, tôi nghĩ chắc chắn cậu không biết nhiều về luật pháp và thực lực quốc tế của chúng tôi, nếu không cậu sẽ không nói những lời thiếu hiểu biết như vậy”.
Jon lạnh lùng nói.
“Vậy các ông biết gì về bản lĩnh của tôi? Các ông có biết tôi là người thế nào không?”
Lâm Chính không cảm xúc hỏi.
Jon lặng thinh.
Ông ta biết Lâm Chính là người Long Quốc, nhưng Lâm Chính lại che mặt rất kỹ, đến nỗi ông ta không thể biết được thân phận của người này, cũng như không thể điều tra đối phương.
Nhưng Jon không phải là người thích dây dưa quá nhiều.
Ông ta hít sâu một hơi, nhìn Lâm Chính nói: “Xem ra quan điểm của chúng ta không giống nhau. Nếu đã thế, tôi chỉ có thể cho cậu một lời khuyên chân thành cuối cùng. Nếu bây giờ cậu chịu dừng tay, vậy thì chúng tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm cậu nữa, cậu chỉ cần lập tức rời khỏi biên giới nước Dick. Nếu cậu không dừng lại, chúng tôi sẽ trừng phạt cậu một cách nghiêm khắc theo luật trật tự quốc tế. Tôi nghĩ cậu sẽ không muốn biết luật trật tự quốc tế như thế nào đâu”.
“Luật trật tự quốc tế gì đó là do ai đặt ra?”
Lâm Chính hỏi ngược lại.
“Dĩ nhiên là do quốc tế đặt ra rồi”.
“Chẳng phải là do nước Mỹ Kiên các ông đặt ra sao?”
Lâm Chính cười nhạo.
Jon sửng sốt.
Lâm Chính không hề sợ nói: “Cái gọi là quy tắc đó chỉ là những thứ có lợi cho các ông thôi, tôi biết nước Dick có liên hệ và hợp tác rất chặt chẽ với nước Mỹ Kiên các ông, nếu đổi lại là một nước không có bất kỳ mối quan hệ hợp tác với các ông, không ảnh hưởng gì đến lợi ích nào của các ông thì các ông vẫn sẽ ra mặt chứ? Các ông vẫn sẽ can thiệp chứ?”
Jon biến sắc, cau mày nói: “Cậu này, những gì cần nói tôi đều đã nói rồi, số mệnh nằm trong tay bản thân cậu, nếu cậu là người thông minh, tôi nghĩ ông trời sẽ chiếu cố cậu, hy vọng cậu có thể đưa ra lựa chọn đúng đắn”.
“Tôi cho ông một phút rời khỏi đây, một phút sau cho dù là ai, chỉ cần chắn trước mặt tôi, tôi đều sẽ giết chết”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Cậu!”
Jon hãi hùng nói.
“Bắt đầu đếm”.
Lâm Chính nhìn đồng hồ trên tay.
Sắc mặt Jon lúc đỏ lúc trắng, lúc này ông ta không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành miễn cưỡng lên xe rời đi.
Một phút không đủ cho ông ta rời khỏi đây.
Nếu do dự nữa, Lâm Chính sẽ ra tay thật thì phiền phức lắm.
Chẳng mấy chốc xe của Jon đã rời khỏi đó.
Lâm Chính tiếp tục tiến về phía trước.
“Đúng là cái thứ không biết tốt xấu”.
Jon thấp giọng mắng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho một số.
“Tôi là Simmons”.
Đầu bên kia vang lên giọng nói trầm thấp.
“Ông Simmons, thật đáng tiếc, tên này không nghe chúng ta khuyên can. Tôi đề nghị phái tiểu đội Thiên Sa đến đối phó với hắn”.
Jon kiềm chế cơn giận cầm điện thoại nói.
“Vậy sao? Tôi biết rồi, mười phút nữa, tiểu đội Thiên Sa sẽ vào biên giới nước Dick bằng phương tiện nhanh nhất, dọn sạch mục tiêu. Trong khoảng thời gian này, chúng ta cần sức chiến đấu của nước Dick có thể ổn định người này”.
“Ông Simmons yên tâm, web đen đã có một đội sắp đến gần mục tiêu rồi”.
“Vậy sao?”
Simmons lập tức mở ra giao diện web đen ra, nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp phía trên, cẩn thận so sánh đội hình của được phái đi lần này, không khỏi mỉm cười: “Có lẽ tiểu đội Thiên Sa đi một chuyến vô ích rồi”.
“Có lẽ thế”.
Jon cũng lướt nhìn đội hình được phái đi này, cơn giận đã dịu đi vài phần.
“À đúng rồi, kiểm tra thân phận của người này, nhớ lấy lại tất cả thông tin của hắn, đây sẽ là một cơ hội tuyệt vời để đối phó với Long Quốc, đừng bỏ lỡ”.
“Vâng, thưa ông Simmons”.
Chương 4529: Chúng ta không phải kẻ vô dụng
Web đen đã trở nên nhốn nháo.
Thậm chí tin tức bị vài truyền thông quốc tế ghi lại.
Cho dù nước Dick có cố gắng che giấu hành động này nhưng giấy không gói được lửa.
Chuyện đã bắt đầu lên men, ngày càng có nhiều người nhìn chằm chằm đường biên giới nước Dick.
Nhưng Nguyên Thống nước Dick cũng biết chuyện này không thể bị truyền ra ngoài, thế nên phong tỏa đường biên giới trước.
Tuy nhiên một phòng phát sóng trực tiếp độc quyền trên web đen lại đang được tổ chức.
Đây là đội lính đánh thuê được lập ra bởi phần thưởng của web đen.
Nước Dick đã treo tiền thưởng lên đến bảy tỷ.
Với số tiền thưởng lớn như vậy, ngày càng có nhiều cường giả gia nhập vào đoàn lính đánh thuê.
Cuối cùng xác nhận danh sách có ba mươi hai người.
Ba mươi hai người này đều là những người có tiếng trên web đen.
Có những tay ném bom hàng đầu, có mình đồng da sắt có thể chống chọi với bom đạn, còn có những Ninja giỏi về cải trang ám sát.
Các thành viên của đội này có thể không phải thuộc top sát thủ web đen, nhưng chắc chắn họ có thứ hạng cao, ai cũng đều là cấp S.
Một đội như thế cho dù là đối mặt với nhiệm vụ nào cũng đều có thể gọi là xuất sắc.
Nhưng ngày càng có nhiều người trên web đen quan tâm đến người dám một mình đột kích đường biên giới một nước nên sẵn sàng chi ba trăm triệu để yêu cầu đội lính đánh thuê này tiến hành phát sóng trực tiếp.
Dĩ nhiên những người này cực kỳ vui vẻ, thản nhiên đồng ý.
Có điều, những người lập ra đội này lúc đầu lại phản đối.
Hắn nghĩ nếu đã đảm nhận nhiệm vụ này thì nên dốc toàn lực, bắt đầu phát sóng trực tiếp rõ ràng là không tôn trọng đối thủ, cũng không tôn trọng nhiệm vụ này.
“Tôi nói này Thiên Sứ Tình Yêu, sao cô lại nhát gan như thế? Không giống cô chút nào”.
Tại sân bay thủ đô của nước Dick, đội lính đánh thuê được lập ra bởi cường giả web đen lên một chiếc ô tô chạy đến biên giới, trên xe có một người đàn ông để quả đầu màu đỏ bật cười nói với người phụ nữ nho nhã và thanh lịch ngồi ở ghế phó lái.
Người phụ nữ tên Thiên Sứ Tình Yêu, là người nước Y, nghe nói kỹ năng đấu súng của cô ta đã đạt đến hàng đầu thế giới, chỉ trong ba nước không ai là đối thủ của cô ta.
Người đàn ông cười nhạo Thiên Sứ Tình Yêu tên là Death, đến từ nước Mỹ Kiên.
Người này là một võ sĩ quyền anh, nghe nói hắn có một đôi găng tay đặc biệt, mỗi khi hắn ra nắm đấm, đạn sẽ bắn ra từ găng tay.
Viên đạn đặc biệt này có thể dễ dàng xuyên qua cơ thể của võ giả, cho dù là tông sư cũng không thể đỡ được, Death đã giết hơn một nghìn võ giả bằng chiếc găng tay này.
“Cô Thiên Sứ Tình Yêu, cô không nghĩ chúng ta nhiều người như thế mà không thể đối phó được với một kẻ vô danh từ đâu chui ra à? Cô coi thường chúng tôi hay là cô sợ người đó?”
Một người đàn ông lực lưỡng da cứng như sắt hừ một tiếng nói.
“Wolverine, tôi nghĩ nên cẩn thận một chút vẫn hơn”.
Thiên Sứ Tình Yêu lắc đầu, tự mình châm một điếu thuốc.
“Suy cho cùng phụ nữ lúc nào cũng nhát gan”.
Người đàn ông tên Wolverine khinh thường nói.
Thiên Sứ Tình Yêu nhíu mày, nhưng không nói gì.
“Thật ra tôi nghĩ cô Thiên Sứ Tình Yêu nói rất có lý, kẻ địch lần này của chúng ta không giống trước”.
Lúc này một người đàn ông mặc đồ vest trắng, tóc trắng ngồi phía sau nói.
Người đàn ông tên là Hakuoh, sắc mặt gã tái nhợt, thân hình gầy gò, khí tức cả người lạnh lẽo, gã cầm khăn tay che miệng bịt mũi, hình như không thích mùi trong xe lắm.
“Nước Dick đã phái một đội quân lớn đến cũng không thể đối phó với người đó. Tôi nghe nói nước Dick cũng đã điều động hai máy bay chiến đấu Lôi Điện duy nhất trong nước, kết quả là cả hai đều bị người đàn ông đó bắn hạ. Có thể thấy sức mạnh của người này rất đáng sợ, tôi đề nghị không nên phát sóng trực tiếp, tôi nghĩ chúng ta nên có một kế hoạch lâu dài để đối phó với người này”.
“Hành vi của kẻ hèn nhát”.
“Chúng ta không phải là kẻ vô dụng mà nước Dick nuôi”.
“Tôi đã nghe nói đến chuyện máy bay chiến đấu Lôi Điện, hình như là trên bầu trời đột nhiên có sấm sét, dĩ nhiên bắn hạ nó không liên quan đến người đó”.
“Hakuoh, anh còn hèn nhát hơn cả phụ nữ”.
“Ha ha ha!”
Tiếng cười vui vẻ ngập tràn trong xe.
Hakuoh và Thiên Sứ Tình Yêu đều nhíu mày.
Lúc này chiếc xe dừng lại.
Tài xế nở nụ cười, quay đầu lại nói: “Các vị, chúng ta đến nơi rồi”.
Mọi người sửng sốt, nhìn về phía trước.
Chỉ thấy các tòa nhà ở phía xa rất hoang tàn, mặt đất nứt toác, bầu trời xám xịt.
Một bóng người đang chậm rãi bước đến từ phía xa xa.
Chương 4530: Tìm tôi có việc gì?
Đám lính đánh thuê xuống xe, đều lấy vũ khí của mình ra nhìn người phía trước.
Đám người Wolverine đã bắt đầu lắp đặt thiết bị.
Wolverine đặt một máy quay ở trước trán mình, sau đó lên tiếng chào.
“Các vị, có thể nghe được tôi nói không? Alo?”
Sau một hồi thử thiết bị, Wolverine bắt đầu chào những người trong phòng trực tiếp.
Lúc này người ở phòng phát sóng trực tiếp đã lên đến mấy ngàn người.
Những người này đều là cư dân mạng nội bộ trong web đen, hơn nữa còn số còn liên tục tăng lên.
“Được rồi Wolverine, các anh bắt đầu nhanh đi”.
“Mau cho chúng tôi thấy rốt cuộc tên đó mạnh thế nào”.
“Chính là tên phía trước kia sao? Có vẻ không lực lưỡng lắm mà nhỉ”.
“Ha ha, nếu tôi ở hiện trường, chắc chắn tôi có thể đánh nát mông hắn”.
Các cư dân mạng web đen trong phòng trực tiếp đều bình luận những lời cười nhạo.
Wolverine cong môi nhìn bóng người ở phía xa, lộ ra vẻ khinh thường.
“Thiên Sứ Tình Yêu, cô nghĩ thế nào?”
Hakuoh cảm thấy không ổn, cẩn thận quan sát bóng người phía xa, nghiêng đầu thấp giọng hỏi.
“Im lặng quan sát thay đổi”.
Thiên Sứ Tình Yêu khàn giọng nói, sau đó lặng lẽ lùi về sau.
Chắc là cô ta không rõ được thực lực của người này nên quyết định để mấy người Wolverine và Death lên trước xem thử thực lực của đối phương thế nào.
Hakuoh không nói gì, ngầm lùi lại phía sau cùng với Thiên Sứ Tình Yêu.
Đi theo với họ còn có hai người lính đánh thuê nữa.
Những người khác đều thờ ơ bước về phía bóng người đó.
Họ không để ý đến mấy người Thiên Sứ Tình Yêu phía sau.
Những người này nghĩ cho dù đối phương mạnh đi chăng nữa, dù mọi người không thể giết anh, ít nhất chạy thoát cũng không thành vấn đề.
“Wolverine, mau bảo tên đó cút qua đây, đừng lãng phí thời gian của mọi người nữa”.
Death đeo găng tay lên, cử động khớp tay cười nói.
“Hừ, sao anh không gọi hắn đến, tôi đang phát sóng trực tiếp mà. Mau lên, bảo hắn cút sang đây để mọi người nhìn thấy dáng vẻ của hắn”.
Wolverine cười nói.
“Ha ha ha!”
Xung quanh có vang lên tiếng cười.
Mọi người vừa cười vừa nói chậm rãi di chuyển về phía trước.
Lúc này bóng người ở phía đối diện đã từ từ đến gần đám lính đánh thuê.
Lúc này tất cả lính đánh thuê mới nhìn rõ bộ dáng của người đến.
Đó là một thanh niên đeo mặt nạ, cả người dính đầy máu.
Không nhìn rõ mặt nhưng cả người từ trên xuống dưới đều bị dính máu, cực kỳ đáng sợ.
Tiếng cười dần nhỏ lại.
Mọi người đều bị dáng vẻ của đối phương làm cho khiếp sợ.
“Các người đến đây làm gì?”
Người đến cũng chính là Lâm Chính bình tĩnh quan sát đám lính đánh thuê trước mặt, lạnh nhạt hỏi.
“Này, anh đến đây”.
Death hoàn hồn, thu lại ý cười, siết chặt nắm đấm nói.
Nghe thế Lâm Chính hơi nghiêng đầu nhìn Death.
“Có chuyện gì à?”
“Bảo anh cút sang đây thì cứ làm đi, sao mà nhiều lời thế? Nếu không đến đây thì ông đây nhất định sẽ bóp nát đầu của anh”.
Death mắng bằng câu tiếng Long Quốc bập bẹ.
Lâm Chính lặng thinh nhìn hắn, không nói gì, cũng chẳng động đậy.
Death nổi giận, còn định nói gì đó.
Vèo!
Lâm Chính bỗng lắc mình.
Death run lên, còn chưa kịp phản ứng thì bỗng cảm thấy trời đất quay cuồng.
Mọi người giật mình vội nhìn sang.
Mới nhận ra trong tay Lâm Chính vừa đứng ở cách đó không xa có thêm một thứ hình tròn.
Nhìn lại mới thấy là đầu của Death.
“Anh tìm tôi có việc gì sao?”
Lâm Chính cầm cái đầu lên, bình tĩnh nói.