-
Chương 4396-4400
Chương 4396: Thất kinh
“Tôi mà uống rượu thì cô có thể nói ra mục đích không?”, anh hỏi.
“Đương nhiên”, Tina nhún vai.
Lâm Chính gật đầu, uống cạn ly rượu không chút do dự. Tina cười đắc ý và cũng uống cạn ly của mình. Sau đó cô ta đặt hai tay lên vai Lâm Chính, dựa vào người anh.
Cô ta tin dưới tác dụng của cồn và thuốc thì Lâm Chính sẽ nhanh chóng choáng váng và chỉ muốn vồ lấy cô ta.
Đợi sau khi quay tất cả quá trình này lại và giao cho Tô Nhu thì chắc chắn Tô Nhu sẽ tuyệt vọng và không chấp nhận tha thứ cho anh.
Tới khi đó Lousi sẽ nhân cơ hội bước vào an ủi Tô Nhu, mang tới cho cô sự ấm áp, làm chỗ dựa cho cô thì khi đó dù có là sắt đá cũng sẽ tan chảy thôi. Như vậy, có được Tô Nhu sẽ dễ vô cùng.
Giờ chỉ cần cô ta hoàn thành được bước này thì coi như là xong. Tina nheo mắt, hơi thở bỗng trở nên dồn dập như muốn khơi lên nguồn dục vọng của Lâm Chính. Nhưng đúng lúc này Lâm Chính chộp lấy tay cô ta.
“Á, Tina kêu lên như con mèo. Cô ta tưởng là Lâm Chính đã không thể nhịn được nữa.
Thế nhưng một giây sau Lâm Chính đột nhiên đẩy cô ta ra. Tina vội vàng lùi về sau, cô ta loạng choạng trên đôi giày cao gót.
Cô ta vội vàng vịn tay vào quầy bar, nhìn Lâm Chính bằng vẻ không dám tin.
“Cô gái, đừng lãng phí thời gian của cả hai bên nữa. Chút trò vặt vãnh này không có tác dụng với tôi đâu. Nếu như cô muốn sống sót rời khỏi đây thì hãy nói ra những gì cô biết cho tôi. Nếu không hôm nay cô đừng hòng rời khỏi đây”, Lâm Chính dập điếu thuốc.
Anh không định nương tay. Nếu thật sự không thể điều tra ra mục đích của đám người Louis thì thà anh giết nhầm còn hơn bỏ sót. Dù sao thì đối phương đã để lộ địch ý với anh rồi.
Sắc mặt Tina vô cùng khó coi nhưng cô ta nhanh chóng nở nụ cười ý vị: “Thật không ngờ anh lại không hề bị tôi quyến rũ. Lợi hại. Thật lợi hại. Người đàn ông như anh thật đặc biệt”.
Nói xong cô ta khẽ phất tay. Khách trong quán tản đi hết. Đồng thời một lượng lớn các cao thủ chạy tới bao vây Lâm Chính.
Đây là địa bàn của Louis, những người ở đây đều là người của hắn nên cô ta không sợ. Lâm Chính chẳng thèm bận tâm tới đám người này.
Đúng lúc này…
Pằng pằng..Bỗng có tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên. Đầu của đám cao thủ đột nhiên xuất hiện một cái lỗ lớn. Tất cả đều ngã ra đất, máu xối ra.
“Cái gì?”
Tina biến sắc nhìn đầu của đám cao thủ và đột nhiên ý thức được điều gì đó bèn nhìn ra phía một góc cửa: “Adro sao?”
Một người đàn ông mặc vest và quần bò bước ra. Người đàn ông cầm súng, mỉm cười: “Hi, baby đã lâu không gặp”
Lâm Chính thấy vậy thì đanh mặt. Người ngoại vực đã vào Giang Thành rồi. Vậy mà anh không nhận được bất kỳ tin tức gì.
“Adro, sao anh lại ở đây?”
“Đương nhiên là nhớ baby rồi, chúng ta phải tính toán hẳn hoi chứ?”, Adro hút một điếu thuốc, nhún vai.
Lâm Chính đang định lên tiếng thì…Pằng…
Khẩu súng trong tay Adro lại phát nổ, nhằm thẳng vào trán Lâm Chính.
“Không”, Tina kêu lên.
Thế nhưng vô ích, đạn ra bay ra khỏi nòng súng.
Một giây sau…Keng…tia lửa lóe sáng.
Viên đạn của Adro bắn vào trán Lâm Chính bị vỡ vụn. Tina trố mắt.
Chương 4397: Trân trọng
Adro sững sờ nhìn Lâm Chính. Đầu óc hắn trở nên trống rỗng. Một viên đạn như thế bắn vào đầu mà người này không hề hấn gì. Ngược lại viên đạn còn bay bật ra và vỡ vụn.
“Anh là ai?”, Adro vội lùi lại. Hắn cảm nhận được sự uy hiếp.
“Tôi hỏi anh, anh vào Giang Thành bằng cách nào?”, Lâm Chính đặt ly rượu xuống, hỏi Adro.
Adro vội vàng lấy ra thêm vài viên đạn đặc biệt lắp vào vào chĩa thẳng vào Lâm Chính: “Đứng lại”
Lâm Chính chẳng buồn quan tâm, cũng không hề dừng lại.
“Tôi bảo anh đứng lại, anh bị điếc à?”, Adro gầm lên, lập tức bóp cò.
Pằng pằng…
Tiếng súng nổ liên tiếp vang lên. Hắn đã bắn hết số đạn mới lắp vào. Tiếng súng nổ nhức tai cho tới khi dừng lại.
Keng…Những viên đạn tông trúng người Lâm Chính bay bật ra liền rơi xuống đất.
Adro trố tròn mắt. Tina cũng á khẩu. Cô ta dụi mắt của mình, tưởng bị ảo giác. Lâm Chính đi tới trước mặt Adro, chộp lấy súng trong tay hắn và khẽ phát lực.
Rắc. Cây súng nát vụn.
“Tôi cho anh thêm một cơ hội cuối cùng. Anh đã vào Giang Thành như thế nào?”, Lâm Chính hỏi.
“Là Rattlesnake?”
“Hắn là ai?”
“Thành viên của tổ chức Forerver Night, chuyên vận chuyển chúng tôi vào Long Quốc và Giang Thành. Tất cả đều do người này sắp xếp nhưng cũng cần phải đưa cho hắn một khoản phí”, Adro nói.
“Hắn ở đâu?”, Lâm Chính hỏi.
“Tôi không biết”
“Thật sự không biết sao?”
“Thật sự”
“Được”, Lâm Chính gật đầu, đập bốp tay lên đầu Adro. Trong nháy mắt đầu hắn vỡ nát. Hắn chết ngay tại chỗ.
“Á”
Tina sợ mất hồn vội hét lớn và ngã phịch ra đất. Lâm Chính lấy giấy lau lau máu rồi đi về phía Tina.
“Anh...tôi sai rồi. Xin hãy tha mạng cho tôi. Xin anh”, Tina run rẩy lên tiếng.
Cô ta không ngờ chồng của Tô Nhu lại đáng sợ như vậy. Tên Louis đáng chết này. Không phải hắn nói chồng của Tô Nhu là một kẻ vô dụng sao, tại sao lại đáng sợ như thế này.
Tina thầm chửi rửa Louis. Thế nhưng giờ có chửi cũng vô ích. Cô ta nhìn Lâm Chính giống như nhìn thấy một ác ma vậy.
“Cô biết Rattle snake không?”, Lâm Chính vứt tờ giấy, thản nhiên hỏi.
“Biết”, cô ta vội vàng nói.
“Đưa tôi đi gặp người đó”.
“Rattle Snake là người của tổ chức Forerver night, muốn tìm được anh ta rất khó, hơn nữa anh ta ít khi xuất hiện trước đám đông, tôi sợ....”
“Được”
Lâm Chính lại giơ tay lên. Thấy vậy, Tina như muốn phát điên, cô ta vội hét lớn: “Tôi biết rồi. Tôi đưa anh đi gặp. Tôi biết người đó ở đâu”
Lúc này Lâm Chính mới hạ tay xuống.
“Hãy biết trân trọng cơ hội của mình đi”, anh nói rồi đi ra ngoài.
Tina vịn ghế, run rẩy đứng dậy nhìn Adro chết ngay đó mà nín thở, loạng choạng đi ra ngoài.
Chương 4398: Nhưng các người gây rắc rối rồi đấy!
Lên xe, Tina mới khẽ thở phào. Chỉ có một đoạn đường thôi mà cô ta cảm thấy khó khăn vô cùng. Thế nhưng Tina không bận tâm điều đó mà cô ta chỉ quan tâm có thể sống sót trong tay Lâm Chính được hay không.
“Rattle Snake chắc chắn là kẻ do Forerver Night cử tới để đoạt mỏ khoáng Huyền Hoàng. Tôi cho rằng hiện tại có không ít người của tổ chức này đang ở đây. Theo như tôi phân tích thì bọn họ chắc chắn nằm ở khung vực Đông Nam bởi vì đó là nơi gần mỏ khoáng nhất”, Tina lấy lại vẻ bình tĩnh, thận trọng nói.
“Mỏ Huyền Hoàng sao?”
Lâm Chính giật mình: “Đó là gì vậy?”
“Anh không biết sao. Giang Thành phát hiện ra một mỏ khoáng Huyền Hoàng hiếm gặp”, Tina liếc nhìn kính chiếu hậu.
“Ở đâu?”
“Ở khu vực ngoại thành?”
“Hạng mục của Tô Nhu sao?”
Lâm Chính đột nhiên hiểu ra: “Vì vậy, gia tộc Louis đột nhiên muốn hợp tác với Tô Nhu là vì Huyền Hoàng à?”
“Nếu không thì sao một gia tộc như thế lại vô duyên vô cớ chạy tới một thành phố nhỏ ở Long Quốc trước?”, Tina cười khổ.
“Vậy mỏ khoáng đó là gì?”
“Nghe nói là một loại khoáng hiếm có thời cổ đại. Mỗi một viên đá khoáng đều quý hơn kim cương hàng trăm lần. Mỏ khoáng này có thể dùng để gia tăng tu vi, cũng có thể làm vũ khí. Đương nhiên tác dụng lớn nhất là luyện cơ thể. Theo như lịch sử ghi chép thì từng có người dùng khoáng thạch của mỏ này luyện ra một cơ thể vô địch, đao thương bất nhập giống như anh vậy”
“Giang Thành còn có đồ như vậy cơ à?”, Lâm Chính cảm thấy khó tin.
“Gia tộc Louis định kiểm soát khu vực đó, dần dần khai thác mỏ khoáng. Chỉ cần có được quyền khai thác thì tài sản của gia tộc đó đủ để tăng lên hàng nghìn lần. Nguồn tài sản cực lớn đủ để họ bồi dưỡng thêm các cao thủ, luyện thêm vũ khí, thế nên bọn họ mới không tiếc tâm huyết tới đây để đoạt được quyền khai thác mỏ khoáng”, Tina nói.
“Hóa ra là như vậy. Tổ chức Forerver Night cũng tới vì điều đó đúng không?”
“Đúng vậy, Rattle Snake là nhân viên tình báo hàng đầu của tổ chức. Nhiệm vụ của người này là làm rõ vị trí của mỏ khoáng, thiết lập mối quan hệ để những tiểu đội của họ có thể vào Giang Thành. Sức mạnh của những tiểu đội này rất khủng khiếp. Bọn họ chỉ cần ba ngày là có thể khai thác được hết cả mỏ khoáng
“Thiết lập quan hệ sao?”
“Đúng vậy, dù sao thì ai cũng biết Giang Thành có một vị sát thần là thần y Lâm. Nếu như thần y Lâm biết chuyện thì chắc chắn sẽ không để yên. Tổ chức này không muốn gặp rắc rối nên mới bảo Rattle Snake âm thầm hành động”, Tina giải thích
“Tôi thấy các người làm lớn chuyện đấy, các người không sợ gây sự với thần y Lâm sao?”, Lâm Chính hỏi.
“Chúng tôi làm theo quy trình hợp pháp mà. Hơn nữa vốn là dùng quan hệ để có được quyền sở hữu mỏ khoáng như vậy thì sao thần y Lâm có thể gây rắc rối với chúng tôi được. Huống hồ, chúng tôi không giống như đám người của tổ chức Forever Night”, Tina mỉm cười.
“Nhưng như vậy thì vẫn gây sự với thần y Lâm đấy”, anh nói.
“Sao có thể?”
Tina giật mình, vội cười: “Chúng tôi thậm chí còn chưa thấy mặt của thần y Lâm nữa”.
Dứt lời, Tina ý thức được điều gì đó bèn tái mặt. Cô ta sững sờ nhìn Lâm Chính rồi lắp bắp: “Anh, lẽ nào anh chính là thần y Lâm?"
“Đúng vậy”
Lâm Chính gật đầu: “Tô Nhu, chính là vợ của tôi”.
Ầm!
Tina cảm giác đầu mình như nổ tung. Cô ta cảm giác đầu óc trống rỗng, cơ thể như bị rút sạch sức lực.
Chương 4399: Rattle Snake
Dụ dỗ vợ của người khác, còn hãm hại đối phương, gây ly gián tình cảm vợ chồng của họ. Nghĩ tới mọi việc họ làm với Lâm Chính mà Tina run bắn người, cô ta cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Tina đột nhiên phanh lại, cô ta gào khóc như sắp phát điên: “Anh Lâm, xin hãy tha thứ cho tôi, một kẻ ngốc nghếch đi. Lúc này cô ta đã thật sự sợ lắm rồi.
“Đừng dừng xe, tiếp tục lái đi. Thời gian của tôi quý giá lắm”, Lâm Chính đưa tay ra rút cây châm trên cổ, hồi phục lại dáng vẻ ban đầu
Nhìn thấy khuôn mặt như thiên thần của anh, Tina thất thất, càng lúc càng tin vào thân phận của anh.
Cô ta lại run rẩy đạp chân ga, tiếp tục lái xe đi. Lúc này đầu óc cô vô cùng hỗn loạn.
Chiếc xe tới khu vực Đông Nam thì dừng lại. Tina dẫn Lâm Chính loạng choạng đi vào một quán mới mở.
“Chào mừng chủ nhân quay về”, bốn cô gái đứng cửa cúi mình cười. Giọng nói của họ khiến người ta cảm thấy thật thoải mái.
“Hai vị chủ nhân có gì dặn dò không ạ?”, một cô gái buộc tóc đuôi gà mỉm cười nói.
“Tôi muốn gọi ba phần combo A, chơi trò chơi mật thất ba lần, ngoài ra tôi muốn một ly trà hoa quả, không thêm đá, phải rồi, nhớ thêm một cái ô nhỏ để trang trí”, Tina nói thuần thục.
“Vâng chủ nhân, mời đi theo tôi”, cô gái mỉm cười sau đó dẫn hai người lên lầu.
Lâm Chính lẳng lặng quan sát xung quanh. Quán này mới mở, mọi thứ đều rất mới, những cô gái làm ở đây đều là sinh viên ở gần khu vực này, không thể nhìn ra được ở đây có liên quan gì tới tổ chức Forerver Night.
“Hai vị, để tôi dẫn hai vị đi thăm quan khu mật thất trước nhé. Bởi vì chỗ trúng tôi khá rộng, để tránh mọi người bị lạc được thì chúng tôi sẽ đưa mọi người đi một vòng trước”.
Vừa bước vào, một cô gái đã nói vậy. Tina vội vàng nói: “Không cần, chúng tôi tự đi là được”.
“Thật sự không cần sao?”
“Thật”, Tina mỉm cười, vội vàng đi vào trong. Lâm Chính cũng đi theo.
“Vậy thì hi vọng các vị sẽ chơi vui nhé’", cô gái đứng ngoài, cười ý vị rồi đóng cửa lại.
“Tất cả đều là ám thị đúng không?”, Lâm Chính hỏi.
“Đúng vậy, nói như vậy thì họ sẽ đưa chúng ta tới đây. Mà tới đây thì chúng ta phải tự đi vào trong. Nếu họ đưa vào thì chúng ta sẽ không thể gặp được Rattle Snake”, Tina nói.
“Người này thận trọng nhỉ”.
“Nếu tôi đoán không nhầm thì có thể Rattle Snake đã biết chúng ta tới rồi, thậm chí biết cả chuyện ở quán bar rồi”, Tina nói.
“Giờ tôi chỉ muốn gặp được người đó”, Lâm Chính đáp.
Tina không nói thêm gì. Cô ta đưa Lâm Chính đi qua vài căn phòng tới một toilet. Sau đó cô ta mở một tấm kinh trong toilet ra, ở bên trong có một nút mở.
Bức tường lập tức phát ra tiếng kêu ầm ầm. Ngay sau đó, có một giọng nói nhức tai vang lên: “Muốn thăm dò tin tức hay là vào Giang Thành”.
“Muốn gặp anh”, Tina lập tức nói.
Chương 4400: Truy bắt
Dứt lời, ô bí mật trong tường im lặng.
Không biết qua bao lâu mới có giọng nói vang lên.
“Các người là ai?”.
“Chúng tôi… Chúng tôi là…”.
Tina không biết trả lời thế nào.
Lâm Chính lại bình tĩnh nói: “Chúng tôi là ai không quan trọng, quan trọng là anh, nói tôi biết, anh ở đâu”.
“Adro đi đến quán bar hình như không thể sống sót trở ra, cô Tina chắc chắn không giết được Adro, là anh giết hắn đúng không?”.
Giọng của Rattlesnake vang lên.
“Forever Night thuộc ngoại vực, mà người ở ngoại vực không được phép vào Long Quốc, Giang Thành cũng không phải chỗ các người có thể đến. Tôi hi vọng các người có thể kịp thời rời khỏi đây, như vậy sẽ có ích cho các người hơn”.
Lâm Chính nói.
“Ha ha, anh đúng là lo chuyện bao đồng, anh là người của chính phủ sao, hay là cảnh sát? Forever Night chúng tôi làm việc chưa bao giờ cần sự cho phép của người khác. Tôi nói anh biết, Forever Night chúng tôi không chỉ tiến vào Giang Thành, mà tôi sẽ còn đón thêm nhiều người ở ngoại vực vào Giang Thành”.
Rattlesnake lạnh lùng cười, dường như không coi trọng những gì Lâm Chính nói.
“Nói vậy là anh sẽ đối địch với tôi?”.
Lâm Chính nhíu mày.
“Rốt cuộc anh là ai?”.
Rattlesnake hỏi.
Lâm Chính không nói gì mà nhắm mắt lại, dường như đang tìm kiếm gì đó, đột nhiên đưa tay đánh về phía chỗ bí mật.
Rầm!
Nơi đó nổ tung.
Mọi thứ trong tường cũng lộ ra.
Nhưng bên trong không có người nào, ngược lại có một cái máy.
Giọng nói của Rattlesnake vang lên từ chiếc máy đó.
“Đừng nói anh tưởng tôi ở bên trong tường thật chứ? Ha ha ha, đồ ngu xuẩn!”.
Rattlesnake cười lớn.
“Tôi biết anh không ở trong này, bởi vì anh đang ở trên nóc nhà”.
Lâm Chính nhìn dọc theo dây nối chiếc máy, bình tĩnh nói.
Anh nói xong, Rattlesnake lập tức im lặng.
Lâm Chính cũng không khách sáo, nhảy lên phá vỡ trần nhà, bay thẳng tới nóc nhà.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Căn nhà năm tầng bị Lâm Chính đâm xuyên.
Toàn bộ quán người hầu gái rung chuyển.
Tiếng la hét vang lên không dứt.
Khi Lâm Chính lên đến nóc nhà, mấy bóng người lao thẳng về phía anh chém giết, đồng thời có nhiều bóng người nhảy xuống tầng dưới, bỏ chạy theo nhiều phương hướng.
Rattlesnake thật giảo hoạt!
Trong thời gian ngắn, Lâm Chính không phân biệt được ai là người thật, ai là giả!
Anh vung tay.
Vèo vèo vèo…
Châm khí bay ra, đâm lên đám người “Forever Night”, trong nháy mắt điểm huyệt bọn họ.
Sau đó, anh lao đi nhanh như chớp, đuổi theo những người khác.
Khi Lâm Chính đuổi đến, bọn họ đã trà trộn vào đám đông biến mất.
“Anh… Anh Lâm!”.
Tina run rẩy chạy tới.
Cô ta cũng muốn chạy, nhưng đây là Giang Thành, là địa bàn của Lâm Chính, cô ta biết nếu mình chạy thì sẽ bị Lâm Chính bắt lại, chỉ đành làm liều quay về bên cạnh Lâm Chính.
Lâm Chính gọi điện thoại, bảo Từ Thiên dẫn người tới đưa đám người Forever Night về học viện, chậm rãi thẩm vấn.
Hiện nay Giang Thành có bao nhiêu người ngoại vực, Lâm Chính phải từ từ điều tra.
Phải bắt cho được Rattlesnake.
Nếu để hắn lén vận chuyển người ngoại vực đến Giang Thành thì rất nguy hại cho Giang Thành, mang mối họa tiềm ẩn rất lớn.
Phải biết rằng người ngoại vực kẻ nào cũng ác, bọn họ coi thường sinh mệnh, giết người như giết chó, ra tay không nể nang gì.
Cao thủ ngoại vực nhiều vô kể, như Long Vương Điện cũng là tổ chức ở ngoại vực.
Nếu cứ để mặc không quan tâm, Lâm Chính sẽ sống cũng không yên ổn.
“Chuyện hôm nay đừng nói với người ngoài, đừng tiết lộ thân phận của tôi, rõ chưa?”.
Đợi Từ Thiên đưa thành viên của Forever Night đi hết, Lâm Chính quay lại nói với Tina.
“Vâng, vâng, anh yên tâm, tôi sẽ không nói bậy bạ”.
Tina vội vàng bảo đảm, run rẩy nói.
“Đợi tôi xử lý xong mỏ Huyền Hoàng, tôi sẽ thả cô đi. Trong thời gian này cô sẽ ở lại Giang Thành, không được làm chuyện gì lén lút. Tôi muốn giết cô dễ như trở bàn tay!”.
Lâm Chính nói, đột nhiên nắm hờ vào hư không.
Ầm!
Trên bầu trời bỗng vang lên tiếng nổ, mây trên trời lại nổ tung.
Tina nhìn thủ đoạn như thần tiên đó, sợ đến mức tinh thần chấn động, gật đầu liên tục: “Tôi… tôi sẽ không làm gì cả, tôi thề với danh nghĩa của tổ tiên tôi!”.
“Vậy thì tốt!”.
Lâm Chính gật đầu, sau đó nhảy vọt lên bay về phương xa, biến mất không thấy.
Nhìn cảnh đó, cả người Tina yếu ớt ngã quỵ xuống đất, toàn thân bị mồ hôi thấm ướt đẫm.
Lúc này, chuông điên thoại đột nhiên reo lên.
Tina cố gắng lấy điện thoại ra bấm nút nghe.
“Em yêu, chuyện thế nào rồi? Bên anh đã chuẩn bị xong rồi!”.
Trong điện thoại vang lên tiếng hối thúc của Louis.
Hắn rất mong chờ được dùng bữa tối với Tô Nhu, sau đó hái đóa hoa xinh đẹp phương Đông này về cho mình.
“Thất… thất bại rồi! Louis, bỏ kế hoạch này đi!”.
Tina run rẩy nói.
“Cái gì?”.
Louis sửng sốt, vội hỏi: “Tina, em sao vậy? Cả tên vô dụng đó cũng không giải quyết được?”.
“Louis, đó không phải tên vô dụng, anh ta… anh ta bất lực… anh ta không bị ảnh hưởng bởi sự quyến rũ của tôi!”.
Tina vội vàng sửa lời.
“Thế sao? Chẳng trách… không có người đàn ông nào chịu được sự quyến rũ của em, trừ khi kẻ đó bất lực…”.
Louis nhếch khóe miệng, mỉm cười nói: “Tôi nghĩ người phụ nữ đó chắc chắn là rất cô đơn, tôi cảm thấy đây là cơ hội!”.
“Không được!”.
Louis vừa nói xong, Tina lập tức hét lên.
“Sao vậy, Tina?”.
Louis nhíu mày hỏi.
“Anh đừng đụng vào cô Tô Nhu, tôi nghĩ kế hoạch này phải bàn bạc lại, hiểu chưa?”.
“Em điên rồi à? Bàn lại kế hoạch? Thế chẳng phải những gì chúng ta bỏ ra trước kia đều thành lãng phí?”.
“Bây giờ tôi không giải thích cho anh được. Tóm lại, anh không được động vào cô Tô Nhu! Nếu không, tôi sẽ không khách sáo với anh đâu!”.
Tina nghiêm túc nói.
Câu này làm Louis hoảng hốt.
Một lúc lâu sau, trong điện thoại vang lên giọng nói nghi hoặc của Louis.
“Em yêu, lẽ nào em ghen à?”.
“Cút!”.
Tina mắng, cúp điện thoại.
“Tôi mà uống rượu thì cô có thể nói ra mục đích không?”, anh hỏi.
“Đương nhiên”, Tina nhún vai.
Lâm Chính gật đầu, uống cạn ly rượu không chút do dự. Tina cười đắc ý và cũng uống cạn ly của mình. Sau đó cô ta đặt hai tay lên vai Lâm Chính, dựa vào người anh.
Cô ta tin dưới tác dụng của cồn và thuốc thì Lâm Chính sẽ nhanh chóng choáng váng và chỉ muốn vồ lấy cô ta.
Đợi sau khi quay tất cả quá trình này lại và giao cho Tô Nhu thì chắc chắn Tô Nhu sẽ tuyệt vọng và không chấp nhận tha thứ cho anh.
Tới khi đó Lousi sẽ nhân cơ hội bước vào an ủi Tô Nhu, mang tới cho cô sự ấm áp, làm chỗ dựa cho cô thì khi đó dù có là sắt đá cũng sẽ tan chảy thôi. Như vậy, có được Tô Nhu sẽ dễ vô cùng.
Giờ chỉ cần cô ta hoàn thành được bước này thì coi như là xong. Tina nheo mắt, hơi thở bỗng trở nên dồn dập như muốn khơi lên nguồn dục vọng của Lâm Chính. Nhưng đúng lúc này Lâm Chính chộp lấy tay cô ta.
“Á, Tina kêu lên như con mèo. Cô ta tưởng là Lâm Chính đã không thể nhịn được nữa.
Thế nhưng một giây sau Lâm Chính đột nhiên đẩy cô ta ra. Tina vội vàng lùi về sau, cô ta loạng choạng trên đôi giày cao gót.
Cô ta vội vàng vịn tay vào quầy bar, nhìn Lâm Chính bằng vẻ không dám tin.
“Cô gái, đừng lãng phí thời gian của cả hai bên nữa. Chút trò vặt vãnh này không có tác dụng với tôi đâu. Nếu như cô muốn sống sót rời khỏi đây thì hãy nói ra những gì cô biết cho tôi. Nếu không hôm nay cô đừng hòng rời khỏi đây”, Lâm Chính dập điếu thuốc.
Anh không định nương tay. Nếu thật sự không thể điều tra ra mục đích của đám người Louis thì thà anh giết nhầm còn hơn bỏ sót. Dù sao thì đối phương đã để lộ địch ý với anh rồi.
Sắc mặt Tina vô cùng khó coi nhưng cô ta nhanh chóng nở nụ cười ý vị: “Thật không ngờ anh lại không hề bị tôi quyến rũ. Lợi hại. Thật lợi hại. Người đàn ông như anh thật đặc biệt”.
Nói xong cô ta khẽ phất tay. Khách trong quán tản đi hết. Đồng thời một lượng lớn các cao thủ chạy tới bao vây Lâm Chính.
Đây là địa bàn của Louis, những người ở đây đều là người của hắn nên cô ta không sợ. Lâm Chính chẳng thèm bận tâm tới đám người này.
Đúng lúc này…
Pằng pằng..Bỗng có tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên. Đầu của đám cao thủ đột nhiên xuất hiện một cái lỗ lớn. Tất cả đều ngã ra đất, máu xối ra.
“Cái gì?”
Tina biến sắc nhìn đầu của đám cao thủ và đột nhiên ý thức được điều gì đó bèn nhìn ra phía một góc cửa: “Adro sao?”
Một người đàn ông mặc vest và quần bò bước ra. Người đàn ông cầm súng, mỉm cười: “Hi, baby đã lâu không gặp”
Lâm Chính thấy vậy thì đanh mặt. Người ngoại vực đã vào Giang Thành rồi. Vậy mà anh không nhận được bất kỳ tin tức gì.
“Adro, sao anh lại ở đây?”
“Đương nhiên là nhớ baby rồi, chúng ta phải tính toán hẳn hoi chứ?”, Adro hút một điếu thuốc, nhún vai.
Lâm Chính đang định lên tiếng thì…Pằng…
Khẩu súng trong tay Adro lại phát nổ, nhằm thẳng vào trán Lâm Chính.
“Không”, Tina kêu lên.
Thế nhưng vô ích, đạn ra bay ra khỏi nòng súng.
Một giây sau…Keng…tia lửa lóe sáng.
Viên đạn của Adro bắn vào trán Lâm Chính bị vỡ vụn. Tina trố mắt.
Chương 4397: Trân trọng
Adro sững sờ nhìn Lâm Chính. Đầu óc hắn trở nên trống rỗng. Một viên đạn như thế bắn vào đầu mà người này không hề hấn gì. Ngược lại viên đạn còn bay bật ra và vỡ vụn.
“Anh là ai?”, Adro vội lùi lại. Hắn cảm nhận được sự uy hiếp.
“Tôi hỏi anh, anh vào Giang Thành bằng cách nào?”, Lâm Chính đặt ly rượu xuống, hỏi Adro.
Adro vội vàng lấy ra thêm vài viên đạn đặc biệt lắp vào vào chĩa thẳng vào Lâm Chính: “Đứng lại”
Lâm Chính chẳng buồn quan tâm, cũng không hề dừng lại.
“Tôi bảo anh đứng lại, anh bị điếc à?”, Adro gầm lên, lập tức bóp cò.
Pằng pằng…
Tiếng súng nổ liên tiếp vang lên. Hắn đã bắn hết số đạn mới lắp vào. Tiếng súng nổ nhức tai cho tới khi dừng lại.
Keng…Những viên đạn tông trúng người Lâm Chính bay bật ra liền rơi xuống đất.
Adro trố tròn mắt. Tina cũng á khẩu. Cô ta dụi mắt của mình, tưởng bị ảo giác. Lâm Chính đi tới trước mặt Adro, chộp lấy súng trong tay hắn và khẽ phát lực.
Rắc. Cây súng nát vụn.
“Tôi cho anh thêm một cơ hội cuối cùng. Anh đã vào Giang Thành như thế nào?”, Lâm Chính hỏi.
“Là Rattlesnake?”
“Hắn là ai?”
“Thành viên của tổ chức Forerver Night, chuyên vận chuyển chúng tôi vào Long Quốc và Giang Thành. Tất cả đều do người này sắp xếp nhưng cũng cần phải đưa cho hắn một khoản phí”, Adro nói.
“Hắn ở đâu?”, Lâm Chính hỏi.
“Tôi không biết”
“Thật sự không biết sao?”
“Thật sự”
“Được”, Lâm Chính gật đầu, đập bốp tay lên đầu Adro. Trong nháy mắt đầu hắn vỡ nát. Hắn chết ngay tại chỗ.
“Á”
Tina sợ mất hồn vội hét lớn và ngã phịch ra đất. Lâm Chính lấy giấy lau lau máu rồi đi về phía Tina.
“Anh...tôi sai rồi. Xin hãy tha mạng cho tôi. Xin anh”, Tina run rẩy lên tiếng.
Cô ta không ngờ chồng của Tô Nhu lại đáng sợ như vậy. Tên Louis đáng chết này. Không phải hắn nói chồng của Tô Nhu là một kẻ vô dụng sao, tại sao lại đáng sợ như thế này.
Tina thầm chửi rửa Louis. Thế nhưng giờ có chửi cũng vô ích. Cô ta nhìn Lâm Chính giống như nhìn thấy một ác ma vậy.
“Cô biết Rattle snake không?”, Lâm Chính vứt tờ giấy, thản nhiên hỏi.
“Biết”, cô ta vội vàng nói.
“Đưa tôi đi gặp người đó”.
“Rattle Snake là người của tổ chức Forerver night, muốn tìm được anh ta rất khó, hơn nữa anh ta ít khi xuất hiện trước đám đông, tôi sợ....”
“Được”
Lâm Chính lại giơ tay lên. Thấy vậy, Tina như muốn phát điên, cô ta vội hét lớn: “Tôi biết rồi. Tôi đưa anh đi gặp. Tôi biết người đó ở đâu”
Lúc này Lâm Chính mới hạ tay xuống.
“Hãy biết trân trọng cơ hội của mình đi”, anh nói rồi đi ra ngoài.
Tina vịn ghế, run rẩy đứng dậy nhìn Adro chết ngay đó mà nín thở, loạng choạng đi ra ngoài.
Chương 4398: Nhưng các người gây rắc rối rồi đấy!
Lên xe, Tina mới khẽ thở phào. Chỉ có một đoạn đường thôi mà cô ta cảm thấy khó khăn vô cùng. Thế nhưng Tina không bận tâm điều đó mà cô ta chỉ quan tâm có thể sống sót trong tay Lâm Chính được hay không.
“Rattle Snake chắc chắn là kẻ do Forerver Night cử tới để đoạt mỏ khoáng Huyền Hoàng. Tôi cho rằng hiện tại có không ít người của tổ chức này đang ở đây. Theo như tôi phân tích thì bọn họ chắc chắn nằm ở khung vực Đông Nam bởi vì đó là nơi gần mỏ khoáng nhất”, Tina lấy lại vẻ bình tĩnh, thận trọng nói.
“Mỏ Huyền Hoàng sao?”
Lâm Chính giật mình: “Đó là gì vậy?”
“Anh không biết sao. Giang Thành phát hiện ra một mỏ khoáng Huyền Hoàng hiếm gặp”, Tina liếc nhìn kính chiếu hậu.
“Ở đâu?”
“Ở khu vực ngoại thành?”
“Hạng mục của Tô Nhu sao?”
Lâm Chính đột nhiên hiểu ra: “Vì vậy, gia tộc Louis đột nhiên muốn hợp tác với Tô Nhu là vì Huyền Hoàng à?”
“Nếu không thì sao một gia tộc như thế lại vô duyên vô cớ chạy tới một thành phố nhỏ ở Long Quốc trước?”, Tina cười khổ.
“Vậy mỏ khoáng đó là gì?”
“Nghe nói là một loại khoáng hiếm có thời cổ đại. Mỗi một viên đá khoáng đều quý hơn kim cương hàng trăm lần. Mỏ khoáng này có thể dùng để gia tăng tu vi, cũng có thể làm vũ khí. Đương nhiên tác dụng lớn nhất là luyện cơ thể. Theo như lịch sử ghi chép thì từng có người dùng khoáng thạch của mỏ này luyện ra một cơ thể vô địch, đao thương bất nhập giống như anh vậy”
“Giang Thành còn có đồ như vậy cơ à?”, Lâm Chính cảm thấy khó tin.
“Gia tộc Louis định kiểm soát khu vực đó, dần dần khai thác mỏ khoáng. Chỉ cần có được quyền khai thác thì tài sản của gia tộc đó đủ để tăng lên hàng nghìn lần. Nguồn tài sản cực lớn đủ để họ bồi dưỡng thêm các cao thủ, luyện thêm vũ khí, thế nên bọn họ mới không tiếc tâm huyết tới đây để đoạt được quyền khai thác mỏ khoáng”, Tina nói.
“Hóa ra là như vậy. Tổ chức Forerver Night cũng tới vì điều đó đúng không?”
“Đúng vậy, Rattle Snake là nhân viên tình báo hàng đầu của tổ chức. Nhiệm vụ của người này là làm rõ vị trí của mỏ khoáng, thiết lập mối quan hệ để những tiểu đội của họ có thể vào Giang Thành. Sức mạnh của những tiểu đội này rất khủng khiếp. Bọn họ chỉ cần ba ngày là có thể khai thác được hết cả mỏ khoáng
“Thiết lập quan hệ sao?”
“Đúng vậy, dù sao thì ai cũng biết Giang Thành có một vị sát thần là thần y Lâm. Nếu như thần y Lâm biết chuyện thì chắc chắn sẽ không để yên. Tổ chức này không muốn gặp rắc rối nên mới bảo Rattle Snake âm thầm hành động”, Tina giải thích
“Tôi thấy các người làm lớn chuyện đấy, các người không sợ gây sự với thần y Lâm sao?”, Lâm Chính hỏi.
“Chúng tôi làm theo quy trình hợp pháp mà. Hơn nữa vốn là dùng quan hệ để có được quyền sở hữu mỏ khoáng như vậy thì sao thần y Lâm có thể gây rắc rối với chúng tôi được. Huống hồ, chúng tôi không giống như đám người của tổ chức Forever Night”, Tina mỉm cười.
“Nhưng như vậy thì vẫn gây sự với thần y Lâm đấy”, anh nói.
“Sao có thể?”
Tina giật mình, vội cười: “Chúng tôi thậm chí còn chưa thấy mặt của thần y Lâm nữa”.
Dứt lời, Tina ý thức được điều gì đó bèn tái mặt. Cô ta sững sờ nhìn Lâm Chính rồi lắp bắp: “Anh, lẽ nào anh chính là thần y Lâm?"
“Đúng vậy”
Lâm Chính gật đầu: “Tô Nhu, chính là vợ của tôi”.
Ầm!
Tina cảm giác đầu mình như nổ tung. Cô ta cảm giác đầu óc trống rỗng, cơ thể như bị rút sạch sức lực.
Chương 4399: Rattle Snake
Dụ dỗ vợ của người khác, còn hãm hại đối phương, gây ly gián tình cảm vợ chồng của họ. Nghĩ tới mọi việc họ làm với Lâm Chính mà Tina run bắn người, cô ta cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Tina đột nhiên phanh lại, cô ta gào khóc như sắp phát điên: “Anh Lâm, xin hãy tha thứ cho tôi, một kẻ ngốc nghếch đi. Lúc này cô ta đã thật sự sợ lắm rồi.
“Đừng dừng xe, tiếp tục lái đi. Thời gian của tôi quý giá lắm”, Lâm Chính đưa tay ra rút cây châm trên cổ, hồi phục lại dáng vẻ ban đầu
Nhìn thấy khuôn mặt như thiên thần của anh, Tina thất thất, càng lúc càng tin vào thân phận của anh.
Cô ta lại run rẩy đạp chân ga, tiếp tục lái xe đi. Lúc này đầu óc cô vô cùng hỗn loạn.
Chiếc xe tới khu vực Đông Nam thì dừng lại. Tina dẫn Lâm Chính loạng choạng đi vào một quán mới mở.
“Chào mừng chủ nhân quay về”, bốn cô gái đứng cửa cúi mình cười. Giọng nói của họ khiến người ta cảm thấy thật thoải mái.
“Hai vị chủ nhân có gì dặn dò không ạ?”, một cô gái buộc tóc đuôi gà mỉm cười nói.
“Tôi muốn gọi ba phần combo A, chơi trò chơi mật thất ba lần, ngoài ra tôi muốn một ly trà hoa quả, không thêm đá, phải rồi, nhớ thêm một cái ô nhỏ để trang trí”, Tina nói thuần thục.
“Vâng chủ nhân, mời đi theo tôi”, cô gái mỉm cười sau đó dẫn hai người lên lầu.
Lâm Chính lẳng lặng quan sát xung quanh. Quán này mới mở, mọi thứ đều rất mới, những cô gái làm ở đây đều là sinh viên ở gần khu vực này, không thể nhìn ra được ở đây có liên quan gì tới tổ chức Forerver Night.
“Hai vị, để tôi dẫn hai vị đi thăm quan khu mật thất trước nhé. Bởi vì chỗ trúng tôi khá rộng, để tránh mọi người bị lạc được thì chúng tôi sẽ đưa mọi người đi một vòng trước”.
Vừa bước vào, một cô gái đã nói vậy. Tina vội vàng nói: “Không cần, chúng tôi tự đi là được”.
“Thật sự không cần sao?”
“Thật”, Tina mỉm cười, vội vàng đi vào trong. Lâm Chính cũng đi theo.
“Vậy thì hi vọng các vị sẽ chơi vui nhé’", cô gái đứng ngoài, cười ý vị rồi đóng cửa lại.
“Tất cả đều là ám thị đúng không?”, Lâm Chính hỏi.
“Đúng vậy, nói như vậy thì họ sẽ đưa chúng ta tới đây. Mà tới đây thì chúng ta phải tự đi vào trong. Nếu họ đưa vào thì chúng ta sẽ không thể gặp được Rattle Snake”, Tina nói.
“Người này thận trọng nhỉ”.
“Nếu tôi đoán không nhầm thì có thể Rattle Snake đã biết chúng ta tới rồi, thậm chí biết cả chuyện ở quán bar rồi”, Tina nói.
“Giờ tôi chỉ muốn gặp được người đó”, Lâm Chính đáp.
Tina không nói thêm gì. Cô ta đưa Lâm Chính đi qua vài căn phòng tới một toilet. Sau đó cô ta mở một tấm kinh trong toilet ra, ở bên trong có một nút mở.
Bức tường lập tức phát ra tiếng kêu ầm ầm. Ngay sau đó, có một giọng nói nhức tai vang lên: “Muốn thăm dò tin tức hay là vào Giang Thành”.
“Muốn gặp anh”, Tina lập tức nói.
Chương 4400: Truy bắt
Dứt lời, ô bí mật trong tường im lặng.
Không biết qua bao lâu mới có giọng nói vang lên.
“Các người là ai?”.
“Chúng tôi… Chúng tôi là…”.
Tina không biết trả lời thế nào.
Lâm Chính lại bình tĩnh nói: “Chúng tôi là ai không quan trọng, quan trọng là anh, nói tôi biết, anh ở đâu”.
“Adro đi đến quán bar hình như không thể sống sót trở ra, cô Tina chắc chắn không giết được Adro, là anh giết hắn đúng không?”.
Giọng của Rattlesnake vang lên.
“Forever Night thuộc ngoại vực, mà người ở ngoại vực không được phép vào Long Quốc, Giang Thành cũng không phải chỗ các người có thể đến. Tôi hi vọng các người có thể kịp thời rời khỏi đây, như vậy sẽ có ích cho các người hơn”.
Lâm Chính nói.
“Ha ha, anh đúng là lo chuyện bao đồng, anh là người của chính phủ sao, hay là cảnh sát? Forever Night chúng tôi làm việc chưa bao giờ cần sự cho phép của người khác. Tôi nói anh biết, Forever Night chúng tôi không chỉ tiến vào Giang Thành, mà tôi sẽ còn đón thêm nhiều người ở ngoại vực vào Giang Thành”.
Rattlesnake lạnh lùng cười, dường như không coi trọng những gì Lâm Chính nói.
“Nói vậy là anh sẽ đối địch với tôi?”.
Lâm Chính nhíu mày.
“Rốt cuộc anh là ai?”.
Rattlesnake hỏi.
Lâm Chính không nói gì mà nhắm mắt lại, dường như đang tìm kiếm gì đó, đột nhiên đưa tay đánh về phía chỗ bí mật.
Rầm!
Nơi đó nổ tung.
Mọi thứ trong tường cũng lộ ra.
Nhưng bên trong không có người nào, ngược lại có một cái máy.
Giọng nói của Rattlesnake vang lên từ chiếc máy đó.
“Đừng nói anh tưởng tôi ở bên trong tường thật chứ? Ha ha ha, đồ ngu xuẩn!”.
Rattlesnake cười lớn.
“Tôi biết anh không ở trong này, bởi vì anh đang ở trên nóc nhà”.
Lâm Chính nhìn dọc theo dây nối chiếc máy, bình tĩnh nói.
Anh nói xong, Rattlesnake lập tức im lặng.
Lâm Chính cũng không khách sáo, nhảy lên phá vỡ trần nhà, bay thẳng tới nóc nhà.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Căn nhà năm tầng bị Lâm Chính đâm xuyên.
Toàn bộ quán người hầu gái rung chuyển.
Tiếng la hét vang lên không dứt.
Khi Lâm Chính lên đến nóc nhà, mấy bóng người lao thẳng về phía anh chém giết, đồng thời có nhiều bóng người nhảy xuống tầng dưới, bỏ chạy theo nhiều phương hướng.
Rattlesnake thật giảo hoạt!
Trong thời gian ngắn, Lâm Chính không phân biệt được ai là người thật, ai là giả!
Anh vung tay.
Vèo vèo vèo…
Châm khí bay ra, đâm lên đám người “Forever Night”, trong nháy mắt điểm huyệt bọn họ.
Sau đó, anh lao đi nhanh như chớp, đuổi theo những người khác.
Khi Lâm Chính đuổi đến, bọn họ đã trà trộn vào đám đông biến mất.
“Anh… Anh Lâm!”.
Tina run rẩy chạy tới.
Cô ta cũng muốn chạy, nhưng đây là Giang Thành, là địa bàn của Lâm Chính, cô ta biết nếu mình chạy thì sẽ bị Lâm Chính bắt lại, chỉ đành làm liều quay về bên cạnh Lâm Chính.
Lâm Chính gọi điện thoại, bảo Từ Thiên dẫn người tới đưa đám người Forever Night về học viện, chậm rãi thẩm vấn.
Hiện nay Giang Thành có bao nhiêu người ngoại vực, Lâm Chính phải từ từ điều tra.
Phải bắt cho được Rattlesnake.
Nếu để hắn lén vận chuyển người ngoại vực đến Giang Thành thì rất nguy hại cho Giang Thành, mang mối họa tiềm ẩn rất lớn.
Phải biết rằng người ngoại vực kẻ nào cũng ác, bọn họ coi thường sinh mệnh, giết người như giết chó, ra tay không nể nang gì.
Cao thủ ngoại vực nhiều vô kể, như Long Vương Điện cũng là tổ chức ở ngoại vực.
Nếu cứ để mặc không quan tâm, Lâm Chính sẽ sống cũng không yên ổn.
“Chuyện hôm nay đừng nói với người ngoài, đừng tiết lộ thân phận của tôi, rõ chưa?”.
Đợi Từ Thiên đưa thành viên của Forever Night đi hết, Lâm Chính quay lại nói với Tina.
“Vâng, vâng, anh yên tâm, tôi sẽ không nói bậy bạ”.
Tina vội vàng bảo đảm, run rẩy nói.
“Đợi tôi xử lý xong mỏ Huyền Hoàng, tôi sẽ thả cô đi. Trong thời gian này cô sẽ ở lại Giang Thành, không được làm chuyện gì lén lút. Tôi muốn giết cô dễ như trở bàn tay!”.
Lâm Chính nói, đột nhiên nắm hờ vào hư không.
Ầm!
Trên bầu trời bỗng vang lên tiếng nổ, mây trên trời lại nổ tung.
Tina nhìn thủ đoạn như thần tiên đó, sợ đến mức tinh thần chấn động, gật đầu liên tục: “Tôi… tôi sẽ không làm gì cả, tôi thề với danh nghĩa của tổ tiên tôi!”.
“Vậy thì tốt!”.
Lâm Chính gật đầu, sau đó nhảy vọt lên bay về phương xa, biến mất không thấy.
Nhìn cảnh đó, cả người Tina yếu ớt ngã quỵ xuống đất, toàn thân bị mồ hôi thấm ướt đẫm.
Lúc này, chuông điên thoại đột nhiên reo lên.
Tina cố gắng lấy điện thoại ra bấm nút nghe.
“Em yêu, chuyện thế nào rồi? Bên anh đã chuẩn bị xong rồi!”.
Trong điện thoại vang lên tiếng hối thúc của Louis.
Hắn rất mong chờ được dùng bữa tối với Tô Nhu, sau đó hái đóa hoa xinh đẹp phương Đông này về cho mình.
“Thất… thất bại rồi! Louis, bỏ kế hoạch này đi!”.
Tina run rẩy nói.
“Cái gì?”.
Louis sửng sốt, vội hỏi: “Tina, em sao vậy? Cả tên vô dụng đó cũng không giải quyết được?”.
“Louis, đó không phải tên vô dụng, anh ta… anh ta bất lực… anh ta không bị ảnh hưởng bởi sự quyến rũ của tôi!”.
Tina vội vàng sửa lời.
“Thế sao? Chẳng trách… không có người đàn ông nào chịu được sự quyến rũ của em, trừ khi kẻ đó bất lực…”.
Louis nhếch khóe miệng, mỉm cười nói: “Tôi nghĩ người phụ nữ đó chắc chắn là rất cô đơn, tôi cảm thấy đây là cơ hội!”.
“Không được!”.
Louis vừa nói xong, Tina lập tức hét lên.
“Sao vậy, Tina?”.
Louis nhíu mày hỏi.
“Anh đừng đụng vào cô Tô Nhu, tôi nghĩ kế hoạch này phải bàn bạc lại, hiểu chưa?”.
“Em điên rồi à? Bàn lại kế hoạch? Thế chẳng phải những gì chúng ta bỏ ra trước kia đều thành lãng phí?”.
“Bây giờ tôi không giải thích cho anh được. Tóm lại, anh không được động vào cô Tô Nhu! Nếu không, tôi sẽ không khách sáo với anh đâu!”.
Tina nghiêm túc nói.
Câu này làm Louis hoảng hốt.
Một lúc lâu sau, trong điện thoại vang lên giọng nói nghi hoặc của Louis.
“Em yêu, lẽ nào em ghen à?”.
“Cút!”.
Tina mắng, cúp điện thoại.