• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần (122 Viewers)

  • Chương 4376-4380

Chương 4376: Anh thua rồi

Lâm Chính nhìn xung quanh, nhíu chặt mày.

Anh phát hiện khí tức của từng trưởng lão này hơi lạ.

Ánh mắt họ hơi ngây dại, trông không có cảm xúc gì, cứ thế ngây ngốc nhìn Lâm Chính, trống rỗng như thể con rối gỗ.

“Những người này đã trải qua lễ rửa tội bằng nước thần Thiên Trì của tôi, được tăng cường các cấm thuật. Lâm minh chủ, tôi thừa nhận thực lực của Lục Địa Thần Tiên quả thật rất siêu, nhưng không phải là bất khả chiến bại, anh đánh bại Diệp Viêm ở núi Thiên Thần, chẳng phải cũng là đánh với ông ta bằng cơ thể của người thường đó sao?”

Ánh mắt Nữ Hoàng Thiên Trì dần hiện lên sát khí: “Hôm nay tôi muốn giết thần, tôi muốn giết tiên! Tôi muốn cho người đời biết được uy lực của Thiên Trì, không thể xâm phạm”.

Nói xong Nữ Hoàng Thiên Trì nắm chặt năm ngón tay, một thanh kiếm dài màu đỏ máu xuất hiện.

“Giết!”

Người trong đại điện lập tức xông đến chỗ Lâm Chính.

Vô số đao quang, kiếm ảnh như muốn nhấn chìm anh.

Lâm Chính lập tức rút Thiên Sinh Đao ra định phản công.

Sức mạnh phi thăng cực mạnh thuần túy lan ra xung quanh muốn đánh văng đám người xung quanh này.

Nhưng lúc này một sức mạnh ăn mòn đáng sợ bỗng lao về phía Lâm Chính.

Sức mạnh ăn mòn này cực kỳ quái dị, nó thế mà lại có thể xuyên qua sức mạnh phi thăng thuần túy để đánh vào người Lâm Chính.

Lâm Chính lập tức cảm thấy da thịt toàn thân nóng như lửa đốt, ngay cả quần áo chúng cũng có thể xuyên qua chứ đừng nói là chân khí bảo vệ.

Lâm Chính nhíu mày.

“Đây là sức mạnh của nước thần Thiên Trì à?”

“Đây là một loại khí tinh thần tương tự, Lâm Chính, thế giới này lớn như vậy, có rất nhiều điều kỳ lạ, cho dù anh có mạnh nhưng cũng đừng hòng một tay che trời. Vực Diệt Vong lớn như vậy vẫn chưa đến lượt anh xưng vương xưng bá đâu”.

Nữ Hoàng Thiên Trì nói, cầm kiếm dài màu máu lao đến.

Sức mạnh ăn mòn bao phủ trên thanh kiếm dài đó mạnh mẽ lao ra.

Cho dù nhát kiếm này không thể phá được cơ thể Thần Tiên nhưng cũng đủ để làm anh bị thương.

Lâm Chính hừ một tiếng, trở tay đánh trả.

Vù!

Sức mạnh phi thăng cực mạnh lao ra trấn áp trên người Nữ Hoàng Thiên Trì.

Nữ Hoàng Thiên Trì run lên, nhưng cô ta không dừng lại mà bất chấp vung nhát kiếm này ra.

“Hả?”

Lâm Chính cảm thấy hơi khó hiểu.

Uy lực của nhát kiếm này trở nên rất nhỏ dưới sự trấn áp của đại thế, tiếp tục tấn công thì Nữ Hoàng Thiên Trì sẽ gặp nguy hiểm, tại sao cô ta còn muốn bất chấp chứ?

Lâm Chính nhướn mày, lại vung cánh tay lên.

Vèo!

Sức lực khủng khiếp được đánh ra theo nắm đấm của anh.

Nữ Hoàng Thiên Trì sắp đến gần cũng không chống đỡ được nữa, cơ thể bị kình khí trên nắm đấm đánh trúng, bị văng ra xa ngã mạnh xuống đất.

Nhưng ngay khi cô ta văng ra xa, huyết kiếm trong tay cô ta cũng văng ra ngoài.

Huyết kiếm bị khí ý ăn mòn bao phủ, lúc bị khí kình của Lâm Chính đánh trúng cũng không nhận được bao nhiêu lực cản, huyết kiếm khẽ lướt qua cánh tay Lâm Chính rồi rơi xuống đất.

Cánh tay Lâm Chính xuất hiện một vết thương có thể thấy bằng mắt thường, máu chảy ra.

Huyết kiếm không còn được tà khí bao phủ, cũng không thể chịu được sức mạnh phi thăng quanh người Lâm Chính nữa, lập tức nổ tung.

Thân kiếm nứt ra thành rất nhiều mảnh vỡ, văng ra xung quanh.

Nhưng Nữ Hoàng Thiên Trì lại không hề đau lòng cho thanh kiếm của mình.

Dù bị đòn tấn công của Lâm Chính đánh đến mức nôn ra máu, cơ thể bị thương nặng, cô ta cũng không tiếc.

Nhìn thấy vết thương trên người Lâm Chính, Nữ Hoàng Thiên Trì lộ ra vẻ mặt kích động.

“Thành công rồi! Thành công rồi!”

Cô ta khó khăn bò dậy, ôm bộ ngực đầy đặn, lộ ra vẻ mừng rỡ: “Kể từ hôm nay, Thiên Trì giết thần diệt tiên, Thiên Trì tạo ra lịch sự! Ha ha ha…”

“Tạo ra lịch sử?”

Lâm Chính nhướng mày, như nhận ra điều gì đó.

Anh mới phát hiện những người Thiên Trì xung quanh này chưa từng tấn công mình, mà đều niệm khẩu quyết, hai tay giơ tay phóng loại khí đặc biệt nào đó về phía anh.

Khí thể này khá giống với khí ăn mòn đó, nhưng lại có nhiều khí tức đẫm máu và tà ác hơn.

“Sức mạnh đặc biệt thật”.

Lâm Chính hơi nghiêng đầu.

Bị sức mạnh này bao phủ, vết thương trên cánh tay anh chảy rất nhiều máu.

Chúng như bị sức mạnh của mọi người thu hút, đều chảy ra khỏi người Lâm Chính.

Nếu cứ tiếp tục như thế, e là chẳng mấy chốc Lâm Chính sẽ trở thành xác khô.

Anh vội lấy Long Châm đâm vào trên cánh tay.

Máu ngừng chảy.

Nhưng lực ăn mòn kỳ lạ quanh người càng nhiều hơn.

Lâm Chính nhận thấy tình hình không ổn, lập tức lùi về sau.

Nhưng chưa đi được mấy bước.

Keng!

Sau lưng mình như đụng phải vật cứng gì đó.

Quay đầu lại nhìn, thì ra là kết giới y đạo bày bố đầy bùa chú.

Hóa ra cả đại điện này đã bị Nữ Hoàng Thiên Trì cải tạo thành một trận pháp bẫy cực lớn.

Tất cả mọi người, kể cả các trưởng lão đó đều là mắt trận.

Mà cô ta, Nữ Hoàng Thiên Trì chính là nguồn gốc của trận pháp.

“Lâm minh chủ, trận pháp Thiên Trì này là trận pháp thượng tổ được tổ tiên Thiên Trì tôi truyền lại, một khi bị bao vây ở trong trận pháp này, cho dù là ai cũng không có khả năng chạy thoát”.

Nữ Hoàng Thiên Trì lau máu trên khóe miệng, ánh mắt hiện lên vẻ đắc ý và thích thú, cười nhạo.

“Lâm minh chủ, anh thua rồi”.
Chương 4377: Hiểu rõ

Bùa chú với đủ loại hình dạng di chuyển ở kết giới trước mặt.

Chúng không ngừng lơ lửng trên kết giới như cá.

Kết giới kết nối với trên dưới đại điện, phần trên dính liền với mái nhà, phần dưới thì cắm vào trong gạch đá.

Lúc này Lâm Chính mới nhận ra kết giới này không phải do Nữ Hoàng Thiên Trì lâm trận bày bố, mà đã tồn tại trong đại điện từ trước, do tổ tiên Thiên Trì để lại.

Đây là cái bẫy Nữ Hoàng Thiên Trì hao tâm tổn sức tạo ra.

Đợi Lâm Chính rơi vào bẫy.

Lâm Chính nhìn chằm chằm kết giới xung quanh, lạnh nhạt nói: “Kết giới này đúng là lợi hại và tuyệt diệu, nhưng muốn kích hoạt kết giới, cần nhiều sức mạnh thuần túy hơn, với sức mạnh của các người thì có thể là đối thủ của tôi sao?”

Dứt lời, anh bỗng lấy hết sức mạnh phi thăng trong người ra đánh về phía kết giới định ép đám người Nữ Hoàng Thiên Trì lùi lại, ngăn kết giới thoát ra ngoài.

Nhưng sức mạnh phi thăng của Lâm Chính vừa lao đến đã bị năng lượng cực kỳ dày ngăn lại.

Anh nhíu mày, nhìn về phía Nữ Hoàng Thiên Trì và các trưởng lão xung quanh cô ta, sắc mặt sa sầm.

Sức mạnh của đám người Nữ Hoàng Thiên Trì rất lạ.

Sức mạnh phi thăng này không thay đổi, nhưng sức mạnh bên ngoài lại khiến người ta khó bề tưởng tượng.

Lâm Chính căng thẳng, lại tăng thêm sức đánh về phía kết giới.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Kết giới rộng lớn như núi Thái Sơn, rộng lớn vô biên.

Đám người Nữ Hoàng Thiên Trì kiên trì như thế nhưng Lâm Chính thế mà lại không hề bị lay động.

“Bỏ cuộc đi, Lâm minh chủ, chỗ mà anh đang đứng là kết giới cổ xưa do tổ tiên Thiên Trì bọn tôi truyền lại, thứ duy trì sức mạnh của kết giới này là sức mạnh nguyên bản thuần khiết nhất của Thủy Thần Thiên Trì. Cho dù anh là Lục Địa Thần Tiên, muốn phá vỡ sức mạnh này thì phải trong một ngày. Lâm minh chủ, tôi đã nói anh thua rồi”.

Nữ Hoàng Thiên Trì cười nhạo, trong mắt đều là sự đắc ý.

Chỉ có thể nhốt mình một ngày sao?

Lâm Chính nhìn kết giới dần bị lay động, thầm gật đầu.

Đúng là kết giới này trông có vẻ chắc chắn nhưng không phải không thể phá được.

Mặc dù đám người Nữ Hoàng Thiên Trì phải có nước thần Thiên Trì hỗ trợ, khí kình khá mạnh nhưng vẫn cách biệt với Lục Địa Thần Tiên quá lớn.

Có thể nhốt Lâm Chính một ngày đã là kỳ tích.

Nhưng với Lâm Chính, một ngày… quá lâu.

Anh nhìn bùa chú, trận pháp đã lơ lửng quanh kết giới, dần xuất thần.

Lâm Chính bỗng nhận ra điều gì đó.

“Những trận pháp kết giới này… đang ăn mòn mình?”

Anh lẩm bẩm.

“Xem ra Lâm minh chủ có thể đạt đến cảnh giới Lục Địa Thần Tiên không phải chỉ nhờ vào may mắn, tài năng và khả năng giác ngộ của anh đúng là đáng kinh ngạc”.

Nữ Hoàng Thiên Trì gật đầu, trầm giọng nói: “Kết giới này không chỉ dùng để bẫy anh, nó cũng khó nhốt được anh, uy lực thật sự của nó là luyện hóa”.

Sắc mặt Lâm Chính trở nên nghiêm trọng.

Luyện hóa?

Hóa ra kết giới này là một Đỉnh Lô cực lớn.

Nữ Hoàng Thiên Trì muốn dùng kết giới thượng cổ này để luyện hóa một Lục Địa Thần Tiên?

To gan thật!

Quá mức điên cuồng!

Có thể nói đây là việc mà rất nhiều người vực Diệt Vong cũng không dám nghĩ đến.

Nhưng Nữ Hoàng Thiên Trì lại dám thử.

Thậm chí không tiếc cái giá là tính mạng của người cả Thiên Trì.

Vì một khi thất bại, Lâm Chính chỉ sẽ tẩy sạch cả Thiên Trì bằng máu.

Uy lực của tiên nhân là thứ không thể xâm phạm.

Mắt mọi người sáng rực nhìn Lâm Chính, ánh mắt đều đỏ ngầu.

Lâm Chính cũng nhìn chằm chằm kết giới, định dùng hết sức lực để đột phá.

Soạt soạt soạt!

Sức mạnh phi thăng tàn bạo điên cuồng gào thét trong kết giới.

Cả đại điện đều hơi rung chuyển.

Mọi người trợn to mắt nhìn Lâm Chính đang tỏa ra ánh sáng trong kết giới, trong lòng mọi người đều có nỗi sợ hãi vô tận.

Mặc dù cách một kết giới, gần như chặn được uy năng của sức mạnh phi thăng, nhưng cho dù chỉ nhìn một cái, mọi người cũng run lên không ngừng.

“Đừng sợ! Người bị nhốt trong kết giới này đâu chỉ là Thần Tiên? Mặc dù thực lực của chúng ta không thể so với tổ tiên, nhưng muốn ngăn Lâm Chính lại tuyệt đối không thành vấn đề”.

Nữ Hoàng Thiên Trì hừ một tiếng, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh nhạt: “Mặc cho anh ta tấn công thế nào đều không sao cả, anh ta không phá được kết giới này đâu”.

Nghe Nữ Hoàng Thiên Trì tự tin nói thế, mọi người đều im lặng gật đầu, nỗi lo sợ cũng tan biến đi không ít.

Nhưng lúc Lâm Chính tích tụ sức mạnh phi thăng đến mức cực hạn…

Bụp!

Sức mạnh phi thăng quanh người anh bỗng biến mất.

Nữ Hoàng Thiên Trì sửng sốt.

Chỉ thấy Lâm Chính tiêu tán hết sức mạnh, chú tâm nhìn kết giới như đang suy nghĩ gì đó.

Nữ Hoàng sửng sốt, trầm giọng nói: “Sao anh không tấn công nữa?”

“Tấn công… hình như không có tác dụng”.

Lâm Chính bình tĩnh nói: “Cho dù tôi cố gắng hết sức, chỉ sợ cũng phải mất hơn mười hai giờ mới có thể phá vỡ được kết giới. Nhưng lấy uy lực của kết giới thượng cổ này, luyện hóa tôi chỉ cần năm tiếng là được”.

“Xem ra anh không ngốc”.

Nữ Hoàng gật đầu, cười nói: “Vậy anh muốn ngồi đợi chết sao?”

“Không! Tôi thấy kết giới này hình như có thể phá từ bên trong”.

Lâm Chính nói.

“Ồ? Anh thế mà lại biết rõ thế?”

Nữ Hoàng nói: “Đúng thế, trong các bùa chú này quả thật có ẩn chứa cách phá kết giới, nhưng muốn tìm được cách này trừ khi anh xuyên qua kết giới này”.

Xuyên qua kết giới?

Điều này tức là khống chế kết giới, dĩ nhiên có thể thoát thân từ trong kết giới.

Nhưng với Nữ Hoàng Thiên Trì, xuyên qua kết giới gần như là chuyện không thể.

Dù sao người tạo ra kết giới này là sự tồn tại mà ngay cả Lục Địa Thần Tiên cũng chỉ có thể kính ngưỡng.

Lâm Chính ngồi xuống nhìn kết giới, bắt đầu suy nghĩ.

Nữ Hoàng lắc đầu.

“Lãng phí thời gian!”
Chương 4378: Khả năng nhận biết kinh người

Nghe Nữ Hoàng nói thế, mọi người đều nở nụ cười đắc ý, ai cũng chế nhạo nhìn Lâm Chính.

“Kết giới thượng cổ đâu phải là thứ có thể xuyên qua dễ dàng được chứ”.

“Hừ, Lâm Chính, cậu đã sắp chết đến nơi rồi, tại sao không ngoan ngoãn cầu xin? Nếu cậu tự hủy bỏ tu vi của mình, có lẽ Nữ Hoàng bệ hạ sẽ nhân từ tha cho cậu một mạng”.

“Tự hủy tu vi? Tôi nghĩ vẫn nên thôi đi, chi bằng luyện sống hắn. Nếu như mọi người biết Thiên Trì chúng ta giết một Thần Tiên thì sẽ rất kính trọng Thiên Trì đấy, không dám đắc tội với chúng ta nữa, địa vị ở vực Diệt Vong của Thiên Trì cũng sẽ được nâng cao, người đời đều kính ngưỡng chúng ta”.

“Nói hay lắm, tiêu diệt Lâm minh chủ, giành lấy liên minh Thanh Huyền, vực Diệt Vong sẽ do chúng ta nắm quyền”.

Ánh mắt mọi người trở nên nóng bỏng, hơi thở gấp gáp.

Như thể cảnh tượng xưng bá vương đã hiện ra trước mắt.

Nhưng lúc này Lâm Chính bỗng đứng dậy đi đến cạnh kết giới, tay chạm vào bùa chú trên kết giới, sau đó dùng sức khiến bùa chú đó chuyển động.

Với cường độ của sức mạnh phi thăng có thể làm bùa chú chuyển động.

Nhưng cho dù bùa chú chuyển động cũng không ảnh hưởng gì đến kết giới.

Nó vẫn đang ăn mòn Lâm Chính từng chút.

Khí tức bên ngoài của Lâm Chính đã bắt đầu suy giảm, da thịt xuất hiện vết nứt.

Nhưng Lâm Chính mặc kệ, tiếp tục di chuyển bùa chú.

Nữ Hoàng Thiên Trì sửng sốt, chăm chú nhìn Lâm Chính.

Một lúc sau.

Két két!

Sau khi Lâm Chính dịch chuyển được một lá bùa, kết giới bỗng phát ra âm thanh kỳ lạ.

Nữ Hoàng Thiên Trì run lên.

Mọi người cũng đều ngạc nhiên.

“Đây là âm thanh gì thế?”

Ánh mắt Nữ Hoàng Thiên Trì dần trở nên nghiêm trọng.

Chỉ thấy Lâm Chính lại bóp chặt mấy lá bùa đó, dịch chuyển một lúc như đang gom góp thứ gì đó.

Chẳng mấy chốc những lá bùa đó được Lâm Chính xếp thành một hình kỳ lân ở giữa không trung.

Đến khi hoa văn được hình thành.

Rắc!

Kết giới trước mặt Lâm Chính lập tức xuất hiện một vết nứt khá sâu.

“Cái gì?”

Mọi người sửng sốt.

Cuối cùng các trưởng lão không còn giữ được vẻ mặt lạnh nhạt nữa, lộ ra vẻ không thể tin được.

“Đây… không thể nào”.

“Cậu ta… cậu ta… cậu ta muốn phá kết giới sao?”

“Bệ hạ, rốt… rốt cuộc là sao?”

Mọi người run rẩy nói.

“Đừng lo lắng”.

Nữ Hoàng Thiên Trì cố sức kiềm chế sự chấn động của mình, đè thấp giọng nói: “Có lẽ là người này gặp may thôi, hắn chỉ vừa mới đột phá một trong bốn cấm chế của kết giới, hơn nữa lại là cái đơn giản nhất, chỉ cần không phá hết toàn bộ bốn cấm chế thì không thể khống chế được kết giới này… Hừ, cho dù đổi lại là tôi, không mất từ ba đến năm năm thì chắc chắn không phá được”.

“Bệ hạ mất bao lâu cho cấm chế đó?”

Một người bên cạnh vô thức hỏi.

Vừa dứt lời, người đó nhận ra mình lỡ lời, vội cúi đầu nói: “Thuộc hạ nhất thời buột miệng, mong bệ hạ thứ lỗi”.

Nữ Hoàng Thiên Trì nhìn hắn, bình thản nói: “Tôi mất mười lăm ngày mới có thể phá được cấm chế này. Tôi phải thừa nhận rằng thiên phú, trí tuệ và khả năng lĩnh hội của người này vượt xa tôi. Nhưng muốn loại bỏ hết trong một ngày là tuyệt đối không thể”.

Nghe thế mọi người đều thở phào.

Lúc này Lâm Chính đã đi đến bên phải kết giới, bắt đầu dịch chuyển phù văn, tính toán gì đó…

Sức mạnh phi thăng của anh đều tập trung vào đây.

Hàng ngàn tù nhân ở kết giới bên trái nhanh chóng di chuyển giữa các ngón tay của anh.

Thoáng chốc đã được di chuyển.

Nữ Hoàng Thiên Trì lặng lẽ nhìn, tim cũng đập ngày càng nhanh.

Dần dần cô ta nhận ra gì đó, hơi thở trở nên gấp gáp.

“Không thể nào… tuyệt đối không thể”.

Cô ta lẩm bẩm.

Người bên cạnh sửng sốt, nhìn Nữ Hoàng Thiên Trì.

Lúc này.

Rắc!

Lại một âm thanh kỳ lạ vang lên.

Sau đó trên màn chắn kết giới bên phải cũng xuất hiện một vết nứt.

Cấm chế thứ hai bị phá vỡ.
Chương 4379: Yêu nghiệt cái thế

Lúc này đại điện cực kỳ tĩnh lặng.

Mọi người ngây ngốc nhìn Lâm Chính xoay người đi đến bức tường kết giới thứ ba, dường như tim ai cũng nhảy lên đến cổ.

“Sao lại như thế… sao lại thế được?”

Nữ Hoàng Thiên Trì cũng không còn giữ được vẻ bình tĩnh.

Kết giới thứ nhất bị Lâm Chính dễ dàng phá được, mặc dù cô ta ngạc nhiên cũng vẫn có thể chấp nhận được.

Vì không khó để có thể lĩnh hội được kết giới thứ nhất, cô ta biết Lâm Chính có thiên phú, là yêu nghiệt hiếm thấy trong thế gian, giải được phong tuyến đầu tiên này chắc chắn nhanh hơn cô ta rất nhiều.

Nhưng tốc độ này vượt xa những gì cô ta nghĩ.

Nhưng cũng may có thể chấp nhận được.

Vì Nữ Hoàng Thiên Trì nghĩ cấm chế thứ hai có độ khó gấp mười lần cấm chế thứ nhất.

Nữ Hoàng Thiên Trì nghĩ Lâm Chính muốn giải được cấm chế thứ hai ít nhất phải tiêu tốn bốn đến sáu tiếng.

Thế nhưng… Lâm Chính không như thế.

Anh vẫn nhanh chóng phá được cấm chế thứ hai.

Thời gian phá giải thế mà lại gần bằng với thời gian ở cấm chế đầu tiên.

Nữ Hoàng Thiên Trì hơi hoảng hốt.

Cô ta không biết rốt cuộc tài năng của Lâm Chính mạnh đến mức nào, không biết rốt cuộc khả năng tiếp nhận của người này đạt đến cảnh giới nào.

Kết giới này là câu hỏi khó ngàn năm ở bên ngoài.

Tại sao… không làm khó được người này?

Lúc này ngoài việc duy trì cường độ của kết giới để nó từ từ luyện hóa Lâm Chính thì Nữ Hoàng Thiên Trì không thể làm gì được.

Lâm Chính ở bên trong lại giơ tay lên, vươn tay đến chỗ bùa chú ở kết giới thứ ba.

Bắt đầu giải đề hệt như học sinh giỏi đứng trước bảng đen.

Tim mọi người đều đập thình thịch.

Đầu ngón tay Lâm Chính đã đè lên bùa chú.

Sức mạnh phi thăng bao trọn lấy bùa chú.

Trái tim Nữ Hoàng Thiên Trì treo lơ lửng.

Nhưng lần này Lâm Chính lại do dự không di chuyển ngón tay…

Mọi người yên lặng nhìn.

Cứ thế mười phút trôi qua, Lâm Chính vẫn không có động tác gì.

Như thể cả người đã hóa đá.

Khiến mọi người đều cảm thấy khó hiểu.

“Bệ hạ, cậu ta… cậu ta sao thế?”

Có người thận trọng hỏi.

Thấy thế, trái tim Nữ Hoàng Thiên Trì cuối cùng cũng rơi về vị trí ban đầu, thở phào nói: “Có lẽ hắn không biết phải phá giải cấm chế bên này thế nào, nhất định gặp phải khó khăn”.

“Thì ra là thế”.

Mọi người đều thở phào.

“Mặc dù hắn là thiên tài nhưng kết tinh trí tuệ nhiều năm của tổ tiên sao có thể bị hắn phá giải dễ dàng như thế được? Chúng ta lo lắng thừa rồi”.

Nữ Hoàng Thiên Trì mỉm cười nói, lần này xem như yên tâm rồi.

Mọi người đều gật đầu, yên lặng nhìn theo.

“Đừng sơ suất, đừng buông lỏng cảnh giác, phóng toàn bộ khí kình của mọi người ra, nhanh chóng luyện hóa người này, người này chết thì Thiên Trì chúng ta có thể sống, các người cũng một bước lên mây”.

“Vâng”.

Tất cả cao thủ Thiên Trì đều điên cuồng tăng cường khí kình.

Nhưng ngay lúc này…

Soạt soạt soạt...

Lâm Chính trong kết giới bỗng nhanh chóng di chuyển ngón tay, bắt đầu dịch chuyển những lá bùa đó.

Nữ Hoàng Thiên Trì run lên, khó tin trợn tròn mắt.

Sau khi ngón tay anh liên tục di chuyển, tất cả bùa chú dường như nhảy múa trên đầu ngón tay anh như tinh linh.

Dần dà những bùa chú này nhanh chóng tạo thành hoa văn một con rùa đen.

Sau đó…

Rắc!

Âm thanh này lại vang lên.

Một vết nứt rất bắt mắt xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.

Kết giới thứ ba… bị phá rồi!

Thấy thế, Nữ Hoàng Thiên Trì ngừng tăng cường khí kình, cả người như thể mất hồn, hai chân mềm nhũn quỳ xuống đất, ngơ ngác nhìn Lâm Chính.

“Sao… lại như thế…”
Chương 4380: Chi viện

“Không hổ là kết giới thượng cổ, quả nhiên tinh xảo tuyệt diệu khiến người ta phải cảm khái”.

Lâm Chính dừng lại nhìn ba mặt kết giới đã bị phá, lẩm bẩm.

Người bên ngoài đều hóa đá.

Cấm chế thứ ba cũng chỉ mất hơn mười phút là phá được rồi…

Cứ như thế chẳng phải Lâm Chính cũng có thể dễ dàng phá giải được cấm chế thứ tư sao?

Xem ra là chúng ta đánh giá thấp bản lĩnh của Lục Địa Thần Tiên rồi…

Trưởng lão đứng đầu hít sâu một hơi, khàn giọng nói: “Thật ra với những thiên tài yêu nghiệt, độ khó trong mắt chúng ta thật ra cũng chỉ là chuyện dễ dàng, không hề tồn tại cái gì gọi là khó khăn cả… Bệ hạ… chúng ta thua rồi”.

Nữ Hoàng Thiên Trì sững sờ, nhưng chẳng mấy chốc ánh mắt lại lộ ra vẻ không cam lòng và hận thù.

“Tôi không tin! Tôi không tin! Ba cấm chế trước đó bị phá giải thì thế nào? Cấm chế thứ tư khó nhất, chắc chắn anh ta không phá được trong thời gian ngắn”.

Nữ Hoàng Thiên Trì gần như hét lên.

Nhưng đã có người Thiên Trì mất đi lòng tin.

Phụt!

Một người trong đó quỳ xuống cầu xin Nữ Hoàng Thiên Trì: “Bệ hạ, nhân lúc trước khi Lâm Chính vẫn chưa ra khỏi kết giới, chúng ta hãy chạy đi. Bây giờ là thời cơ tốt nhất để chúng ta chạy trốn, nếu không rời đi ngay bây giờ thì sẽ không kịp”.

Vừa dứt lời, mọi người đều nhìn Nữ Hoàng Thiên Trì, ánh mắt đều hiện lên khát vọng.

Quả thật bây giờ là thời điểm thích hợp để chạy nhất.

Nếu Nữ Hoàng Thiên Trì không giết được Lâm Chính, vậy thì rời khỏi đây sớm mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng Nữ Hoàng Thiên Trì sao có thể bỏ chạy lúc này được?

Cô ta muốn bỏ chạy hoặc đầu hàng thì sẽ không đợi đến lúc này.

Cô ta không cam lòng chắp tay nhường Thiên Trì cho người khác, để căn nghiệp tổ tiên truyền lại bị hủy trong tay mình.

“Không cho phép đi! Không ai được phép rời khỏi đây”.

Nữ Hoàng Thiên Trì gào lên: “Các người phải bảo vệ nơi này, kiên trì đến cùng cho tôi! Người nào dám chạy thì tôi giết người đó trước”.

Mọi người toát mồ hôi lạnh, cực kỳ hoảng sợ.

Nữ Hoàng Thiên Trì đã nói đến mức này, mọi người không còn sự lựa chọn nào khác.

Nữ Hoàng Thiên Trì lại đứng lên, tiếp tục sử dụng khí tức cho kết giới.

Lâm Chính cũng đứng trước cấm chế mặt thứ tư.

Anh ngẩng đầu lên lặng yên nhìn, nhíu mày.

Lần này Lâm Chính đứng rất lâu.

Chừng khoảng một tiếng vẫn không thấy anh động đậy.

Trái tim lo sợ của Nữ Hoàng Thiên Trì lại dấy lên hy vọng.

“Anh chắc chắn không thể phá được cấm chế thứ tư, độ khó của nó là tổng hợp của ba cấm chế trước đó”.

“Không ai có thể phá giải được cấm chế thứ tư trong một ngày, không có ai cả”.

Nữ Hoàng Thiên Trì lẩm bẩm.

Thời gian cứ thế trôi qua.

Mà ở dưới núi.

Mọi người đang lo lắng chờ đợi.

“Đã đến giờ rồi”.

Sở Thu nhìn đồng hồ Rolex trên cổ tay, trầm giọng nói: “Minh chủ vẫn chưa xuống, chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi. Các vị, chúng ta mau lên núi thôi”.

“Được”.

Mọi người không do dự nữa, lập tức sử dụng khí kình chạy lên đỉnh núi Thiên Trì.

Nhưng lúc mọi người chạy đến sườn núi, một khí tức hung hãn dâng lên.

“Không ổn! Có mai phục!”

Sau đó tất cả mọi người đều rút đao kiếm ra nhìn xung quanh.

Chỉ thấy rất nhiều trận pháp trôi lên từ sườn núi, cùng lúc đó vô số bóng người không biết từ đâu lao ra chặn mọi người lại.

“Giết!”

Mọi người lập tức dùng sức mạnh phi thăng biến dị lao về phía đám người này.

Hai bên lao vào chém giết.

Thực lực của người Thiên Trì không mạnh, dựa vào kết giới tạm thời làm giảm tốc độ lên đỉnh núi của mọi người.

Thế nhưng giữ chân một hồi, người Thiên Trì dần mất sức.

Uy lực của sức mạnh phi thăng biến dị quá mạnh.

Vương Nhất Thánh xông vào vùng kết giới, tay không đánh một đòn phá vỡ kết giới.

Thấy thế những người khác đều tấn công vào kết giới.

Ầm!

Bịch!

Rầm!

Vèo!

Sau khi kết giới liên tục bị đánh vỡ, người Thiên Trì tê cả da đầu.

Kết giới mà họ cẩn thận bày bố thế mà bị đám người liên minh Thanh Huyền này phá vỡ dễ dàng như thế.

“Gì cơ?”

“Đây… đây là làm sao?”

“Lẽ nào những người này cũng là Lục Địa Thần Tiên sao?”

Mọi người tê cả da đầu, sắc mặt ai cũng trắng bệch.

Sở Thu lại tấn công lần nữa.

Lần này người Thiên Trì không chống đỡ được, mất đi sự bảo vệ của kết giới lập tức bại trận.

Rất nhiều người Thiên Trì bị giết chết.

Mọi người không dám chần chừ, lập tức chạy lên đỉnh núi.

Không lâu sau, mấy người Sở Thu đánh lên đến cửa núi, xông vào đại điện.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom