-
Chương 3641-3645
Chương 3641: Mộng tưởng
Đám đông nín thở, cảm giác tim như muốn rớt ra ngoài. Sức tấn công khủng khiếp quá. Thế nhưng Lâm Chính có thể sống sót ra khỏi thần mộ thì cũng đâu phải dạng vừa. Lâm Chính đanh mắt, cánh tay rung lên, dị hỏa khủng khiếp bùng cháy.
Bùm! Hai bên va chạm. Khí tức của Cửu Tử Chân Nhân bị dị hỏa đốt cháy, lửa bắt đầu lan sang cánh tay của bà ta
“Dị hỏa?”
Cửu Tử Chân Nhân kêu lên, vội vàng lùi lại, bà ta cứ thế tự chặt đứt cánh tay mình. Cánh tay rơi xuống, bị cháy rụi. Bà ta dùng châm ghim lên chỗ xương nhô ra. Chỗ cánh tay gãy lập tức mọc ra một cánh tay mới.
“Cậu biết về cả dị hỏa cơ à?”, Cửu Tử Chân Nhân không dám tin.
“Lửa khắc độc. Cửu Tử Chân Nhân, bà dùng độc uy hiếp nhưng độc của bà dù có đáng sợ thì cũng có tác dụng gì chứ”, Lâm Chính thản nhiên nói.
“Đừng quá đắc ý. Tưởng rằng Cửu Tử Chân Nhân chỉ có chút chiêu trò thôi sao?”
Bà ta cười lạnh, đột nhiên giơ tay lên phóng ra châm bạc nhưng không phải về phía Lâm Chính mà về phía đệ tử của mình. Các đệ tử giật mình, khựng người ngay tại chỗ như tượng gỗ. Những đệ tử khác chưa bị ghim châm thì vội vàng lùi lại.
“Thủ đoạn thông thường mà muốn giết cậu chắc khó, vậy thì tôi dùng tuyệt chiêu vậy. Mê Vụ Khán Hoa”.
Cửu Tử Chân Nhân nhảy dựng lên, cơ thể xoay quanh không gian. Một lượng lớn bột được rắc xuống. Lâm Chính lập tức sử dụng dị hỏa đốt cháy những thứ này. Thế nhưng bộc này không phải độc nên dị hỏa không làm gì được.
Lâm Chính đanh mặt. Số bột rơi xuống phủ lên Lâm Chính. Lâm Chính nhìn xung quanh, lập tức định thoát ra.
Thế nhưng lúc này cảnh tượng xung quanh có sự thay đổi. Không còn là hình ảnh tan hoang của nhà họ Dục nữa mà là một khu vực có non xanh nước biếc.
Chuyện gì vậy? Không phải mình đang ở nhà họ Dục sao?
Lâm Chính nhìn xung quanh. Phía sau là một con đường bằng phẳng.
Anh trố mắt…Lúc này một chiếc xe màu đỏ đỗ cạnh anh. Cửa xe mở ra, Tô Nhu bước xuống.
“Tô…Nhu?”, Lâm Chính há mồm trợn mắt.
“Ông xã”, Tô Nhu lập tức ôm lấy anh, hôn lên mặt anh vô cùng ngọt ngào. Lâm Chính nín thở, không dám tin vào cảnh tượng trước mặt. Anh nhìn Tô Nhu, cảm giác mọi thứ không hề chân thật.
“Tô Nhu, chúng ta…đang ở đâu vậy?”
“Ông xã, anh quên rồi sao? Chúng ta đang đi tuần trăng mật mà. Anh mau ngồi vào xe đi, em đấm lưng cho anh nhé?”
Tô Nhu cười ngọt ngào, sau đó định đấm lưng cho anh. Lâm Chính bị đẩy nằm ra bãi cỏ. Trời xanh mây trắng khiến anh có cảm giác như giấc mơ.
Đợi đã...Lâm Chính đột nhiên mở mắt ra như ý thức được điều gì đó. Anh lập tức tung quyền về phía Tô Nhu nhưng không kịp.
Khuôn mặt xinh xắn, ngọt ngào của Tô Nhu lập tức thay bằng một khuôn mặt dữ tợn với con dao đang đâm về phía bụng của Lâm Chính.
Phụt!
Lâm Chính vội vàng lùi lại. Cảnh tượng xung quanh trở nên méo mó.
Chương 3642: Bà nhầm lớn rồi!
Khung cảnh non xanh nước biếc biến mất. Sau đó cảnh tượng nhà họ Dục lại hiện ra. Tô Nhu thì đã hóa thành Cửu Tử Chân Nhân.
Một tay của bà ta nhuốn máu, bà ta bị Lâm Chính đấm lùi lại. Cửu Tử Chân Nhân mỉm cười dữ dằn nhìn Lâm Chính với vẻ ý vị: “Đòn tấn công này của tôi khiến khí mạch của cậu bị đánh vỡ rồi. Nhóc, cậu chết chắc rồi đấy”
Lâm Chính ôm bụng, lạnh lùng nhìn về phía trước.
Anh nhìn bức bình phong được tạo ra ở xung quanh: “Hóa ra là những thứ này tấn công và tư tưởng của một người, nó gây ra độc tố với hệ thần kinh à?”
“Đúng vậy! Dị hỏa của cậu có thể đốt được khí độc của tôi, vậy thứ này thì sao? Có thể không?”
“Bà phải chết”, Lâm Chín dường như đã bị chọc giận. Đôi mắt anh đỏ như máu
Một giây sau, cảnh tượng kỳ lạ lại xuất hiện. Giờ không còn là cảnh trời xanh mây trắng nữa mà là cảnh tượng của một tòa nhà đổ nát. Hình như đây là Giang Thành.
Lâm Chính đanh mắt.
“Lâm Chính cậu đang nhìn gì vậy? Định chết hay gì?”, có giọng nói từ phía sau vọng tới.
Lâm Chính lập tức quay đầu lại.
“Tử Long Thiên”, Lâm Chính nhìn về phía người đang đứng trên tòa nhà đổ nát.
“Để xem tôi sẽ giết cậu báo thù cho Thiên Ma Đạo thế nào”, Tử Long Thiên hét lớn, rút kiếm lao về phía anh.
Lâm Chính vô thức tung đòn đỡ lại. Nhưng đúng lúc này có tiếng hét xé phổi vang len.
“Lâm Chính cứu em”, Lâm Chính khựng người. Tô Nhu máu me be bét đang bị một ma nhân vác đao tới gần.
“Tô Nhu”, Lâm Chính kêu lớn.
Anh định chạy đi cứu nhưng Tử Long Thiên cũng đã ập tới. Tình hình vô cùng cấp bách.
Đúng lúc này Lâm Chính bị một thứ gì đó đâm vào lưng. Cơn đau dữ dội chạy khắp cơ thể. Anh bỗng trở nên tỉnh táo.
Tử Long Thiên đã biến mất.Tô Nhu cũng không thấy đâu. Chỉ có một bóng hình đen xì ở sau anh. Đó chính là Cửu Tử Chân Nhân.
Lúc này một tay của bà ta đã đâm xuyên ngực Lâm Chính. Mau tươi nhỏ ròng ròng trên cánh tay khô khốc của bà ta.
“Lâm Chính”, Ái Nhiễm thấy vậy thì gào lên.
“Cậu Lâm”.
“Không hay rồi, chúng ta phải nhanh chóng giúp cậu ấy”.
“Ra tay”, đám đông vội chạy xuống núi.Lâm Chính nôn ra máu, ánh mắt trở nên vô cùng dữ tợn.
Anh chộp ngực mình, phóng ra dị hỏa. Cửu Tử Chân Nhân thất kinh, vội lùi lại, nhìn dị hỏa lan tới.
Lâm Chính khuỵu xuống, khó có thể đứng dậy được. Trúng phải huyền thuật của Cửu Tử Chân Nhân, anh bị chịu thiệt liên tục, khó mà đối đầu được với bà ta.
Dù sao thì đòn tấn công này của bà ta cũng khó có thể phòng ngự được vì nó ảnh hưởng trực tiếp tới hệ thần kinh.
“Ha ha Lâm Chính, cậu thua rồi”.
Bà ta liếm máu tươi trên cánh tay, bật cười. Lâm Chính thở hồng hộc, đôi mắt đỏ như máu, sát ý thổi bùng lên.
Cửu Tử Chân Nhân đơ mặt. Lâm Chính ôm ngực, từ từ đứng dậy. Anh nhìn chăm chăm Cửu Tử Chân Nhân.
“Bà…nhầm lớn rồi”.
Chương 3643: Vảy ngược
“Nhầm lớn sao?”
Cửu Tử Chân Nhân bàng hoàng, nhìn vẻ thê thảm của Lâm Chính và bật cười: “Nhầm lớn gì vậy?”
“Chẳng phải bà biến thành vợ tôi để lừa tôi sao?”, khuôn mặt Lâm Chính trở nên lạnh như băng.
“Ồ? Đó là vợ của cậu à? Tôi lại không biết đấy, nhưng tôi thấy có lẽ đó là người rất quan trọng với cậu. Không sử dụng cô ta thì sao có thể khiến cậu bị mắc bẫy được chứ?”, Cửu Tử Chân Nhân bật cười.
“Vậy bà có biết dùng cô ấy lừa tôi thì sẽ có hậu quả như thế nào không?”, Lâm Chính lạnh lùng hỏi.
“Tôi không biết, chỉ biết là cậu sắp biết thành vong hồn rồi thôi”.
Cửu Tử Chân Nhân bật cười, tiếp tục lao tới. Lúc bà ta tiếp cận thì xung quanh Lâm Chính lại biến đổi. Lần này Lâm Chính nhắm mắt lại, mặc kệ sự thay đổi sở xung quanh.
“Lâm Chính mau cứu em”
“Lâm Chính, tại sao anh lại nhắm mắt, tại sao anh thấy em chết mà không cứu vậy?”
“Không phải em là người anh yêu nhất sao?”
Giọng nói của Tô Nhu vang lên. Nhưng lần này Lâm Chính vô cùng cứng rắn. Anh đứng bất động tại chỗ. Dường như không hề bị giọng nói kia gây ảnh hưởng.
Đúng lúc này...
“Tìm thấy bà rồi”, Lâm Chính mở mắt, lao về một hướng.
Bùm! Âm thanh nặng nề vang lên trong không gian.
“Á”.
Cùng với tiếng kêu thảm thiết vang lên thì Cửu Tử Chân Nhân cũng bay bật ra, đập mạnh vào một căn nhà ở bên cạnh. Căn nhà đổ sụp. Cảnh tượng xung quanh trở nên méo mó và quay lại hiện thực.
“Sư tôn", đám đệ tử của cửu tử chân nhân lập tức chạy tới đỡ bà ta.
“Tâm trí của cậu không còn bị ảnh hưởng bởi huyền độc của tôi nữa rồi sao?”
Cửu Tử Chân Nhân vội đừng dậy và bặm môi. Lâm Chính không nói gì, chỉ bước về phía bà ta.
Sát khí hừng hực bao lấy cơ thể anh. Cửu Tử Chân Nhân giật mình.
Lần này bà ta mới ý thức được có gì đó không ổn. Lâm Chính lần đầu trúng huyền độc, Cửu Tử Chân Nhân đã đánh nát khí mạch của anh, vậy tại sao giờ anh vẫn có thể điều động được khí tức chứ?
Đợi đã...Đây hình như không phải khí tức. Cửu Tử Chân Nhân lập tức phản ứng lại. Sức mạnh mà Lâm Chính sử dụng quá mạnh không giống như khí tức thông thường.
Hình như là...sức mạnh phi thăng?
Cửu Tử Chân Nhân run rẩy. Cơ thể Lâm Chính phát ra ánh sáng màu vàng, sau đó những vết thương trên người anh dần được hồi phục. Chưa tới ba giây thì cơ thể anh đã hồi phục như thường.
“Không thể nào", Cửu Tử Chân Nhân gào lên.
Đám đệ tử cũng run rẩy, trố tròn mắt. Cửu Tử Chân Nhân đã sử dụng tử khí đặc biệt đê tấn công. Người bình thường không thể nào hóa giải được chiêu thức này.
Vậy mà Lâm Chính lúc này lại chẳng hề hấn gì. Anh không hề dùng châm, cũng không dùng thuốc, thế mà thương thế đã hồi phục lại rồi.
Điều này đối với Cửu Tử Chân Nhân đúng là thần kỳ. Bà ta lúc này đã cảm thấy sợ hãi thật rồi. Lâm Chính cứ thể bước tới, nhìn bà ta bằng ánh mắt đáng sợ.
“Bà có thể sỉ nhục tôi, khiến tôi bị thương thậm chí giết tôi...”
“Nhưng...bà không được lấy cô ấy ra để lừa tôi”.
“Bà đã động vào cái vảy ngược của tôi rồi”, Lâm Chính lạnh lùng nói và tiếp tục khở động Lạc Linh Huyết.
Thần cốt chí tôn trong cơ thể của anh cũng được sử dụng. Anh phải giết chết Cửu Tử Chân Nhân bằng mọi giá.
Chương 3644: Thiên độc
Khí thế như nước lũ ập tới. Trong nháy mắt cả không gian bị một nguồn sức mạnh kinh người bao phủ. Nguồn sức mạnh khiến lớp ảo ảnh nổ tung. Sức mạnh phi thăng chèn ép lên người Cửu Tử Chân Nhân.
Cửu Tử Chân run bắn người. Bà ta nhìn Lâm Chính bằng vẻ không dám tin. Nguy hiểm quá. Sức mạnh gì vậy. Bà ta trố tròn mắt. Sức mạnh phi thăng như vậy bà ta chưa thấy bao giờ.
Kẻ này không hề đơn giản.
Cửu Tử Chân Nhân bừng tỉnh, lúc này bà ta mới ý thức được việc mình đang đối đầu với một kẻ đáng sợ như thế nào.
Nghĩ cũng phải, một người có thẻ sống sót rời khỏi thần mộ chí tôn cơ mà?
“Không thể chiến đấu tiếp được nữa rồi”.
Bà ta hét lớn: “Tất cả mau rời đi”.
Vài người đồ đệ của bà ta còn chưa kịp phản ứng. Lâm Chính lao nhanh như một cơn gió. Nguồn sức mạnh như điện chớp ập tới. Cửu Tử Chân Nhân nín thở.
Bà ta cảm nhận được khí tức xung quanh mình đang bị phá hủy. Chúng bị sức mạnh phi thăng của Lâm Chính đánh bại. Khí tức của bà ta sao có thể chống đỡ được sức mạnh phi thăng chứ
Bùm! Cửu Tử Chân Nhân lúc này dường như chẳng có gì có thể phòng bị. Bà ta điên cuồng lùi lại.
“Bảo vệ sư tôn”.
“Tuân lệnh”.
Các đệ tử trung thành khác lao lên với ý đồ chặn Lâm Chính lại. Thế nhưng họ chẳng làm gì được anh.
Tất cả họ đều chết thảm.
“Á”.
Những người còn lại tái mặt, há mồm trợn mắt.
“Sức mạnh phi thăng của người này quá đáng sợ. Rõ ràng cậu ta không phải Lục Địa Thần Tiên mà tại sao lại có sức mạnh phi thăng chứ?”
Cửu Tử Chân Nhân cảm thấy da đầu tê dại, bà ta không dám dừng lại vội giơ tay lên đỡ đòn. Đệ tử của bà ta cũng bắt đầu bỏ chạy.
Những người khi nãy bị ghim châm muốn bỏ chạy cũng không được. Sau đó luồng khí tức quỷ dị màu xanh đâm từ cơ thể của Cửu Tử Chân Nhân phóng ra, bao trùm lấy họ.
Những người bị ghim châm lập tức bị khí độc bao vây, họ kêu la đau đớn.
“Độc tế”, Lâm Chính khựng người.
“Thật không ngờ cậu còn có sức mạnh phi thăng. Bất ngờ đấy. Nhưng chỉ dựa vào thứ này thì vẫn không thể đánh bại được tôi đâu. Giờ thì để tôi cho cậu xem Thiên Thi Huyền Độc Công của tôi”.
Cửu Tử Chân Nhân gầm lớn. Mười mấy cơ thể kia lập tức vồ về phía Lâm Chính. Độc lực đã ngấm vào cơ thể của những người này. Không chỉ vậy, độc lực còn biến họ trở nên mạnh hơn nhiều lần.
“Á”
Họ tung những cú đấm về phía Lâm Chính. Lâm Chính tái mặt. Anh phóng ra sát khí màu trắng.
Cú đấm của đám người kia và chạm với sát khí lập tức bị hóa giải.
Rắc...Sát khí bị nứt ra. Độc lực của bọn họ đã ngấm vào sát khí của anh.
“Cái gì?”, Lâm Chính đanh mắt.
Đây không phải độc bình thường mà là...Thiên độc.
Chương 3645: Cửu Tử Thần Công
Sát khí mà Lâm Chính phóng ra là sức mạnh Thiên Sát thuần khiết nhất.
Chỉ có Thiên Độc mới có thể phá được luồng sát lực như vậy.
Mười mấy người điên cuồng đánh phá, cào xé, trút độc lực.
Không lâu sau, sức mạnh Thiên Sát bùng nổ.
Trảo độc đáng sợ xé rách cơ thể Lâm Chính.
Cửu Tử Chân Nhân thấy vậy, trong mắt toát lên ý cười lạnh lùng.
“Để xem lần này cậu sẽ chết như thế nào!”.
Nhưng đúng lúc đó.
Ầm ầm ầm ầm…
Những tiếng nổ đáng sợ vang lên.
Sức mạnh Thiên Độc từ trên người mười mấy độc nhân đột nhiên tan biến, sau đó từng người bay vụt đi giống như bao cát, đập mạnh lên mấy tòa kiến trúc, tất cả đều tắt thở.
“Cái gì?”.
Cửu Tử Chân Nhân há hốc miệng, vội vàng nhìn sang.
“U Minh Sát Khu?”.
Bà ta sửng sốt.
“Sao cậu ta… lại có cơ thể vạn độc bất xâm?”.
Thiên Độc rất đáng sợ, phẩm cấp cực kỳ cao, độc lực bình thường không thể so sánh, thế mà lại không phá được U Minh Sát Khu!
“Cửu Tử Chân Nhân, bà tế sống mười mấy đồ đệ, dùng Thiên Độc tôi luyện bọn họ để giết tôi, thủ đoạn tàn độc ghê tởm. Nhưng với thể chất này, những thủ đoạn của bà sẽ chẳng có tác dụng gì với tôi cả!”.
Lâm Chính thản nhiên nói.
Cửu Tử Chân Nhân kinh hãi, lần này không dám do dự nữa, quay đầu bỏ chạy.
Giây lát sau, một luồng khí tức mạnh mẽ dày dặn ngút trời bao trùm về phía bà ta.
Sau đó, một bóng người xuất hiện ở bên cạnh bà ta.
Đó là Lâm Chính.
“Không!”.
Cửu Tử Chân Nhân hét lên chói tai.
Nhưng bây giờ Lâm Chính không nương tay nữa.
Bà ta dám dùng Tô Nhu để lừa anh, còn dùng Huyễn Độc ăn mòn một phần thần kinh của anh, định xem trộm kí ức của anh.
Bà ta đã chạm vào giới hạn của anh, tuyệt đối không thể giữ lại!
Ánh mắt Lâm Chính lạnh lùng, sát ý dâng tràn, một quyền đánh thẳng vào tim Cửu Tử Chân Nhân.
Ầm!
Nắm đấm thế như chẻ tre, giống như đánh vào đậu hũ, thoáng chốc đâm xuyên ngực của Cửu Tử Chân Nhân, xé nát tim bà ta, nội tạng cũng bị đánh nát.
Cửu Tử Chân Nhân đột nhiên khựng lại, miệng nôn ra máu lẫn thịt, ngũ quan gần như biến dạng.
Bà ta mở to mắt, khó khăn quay đầu nhìn Lâm Chính, dường như không dám tin Lâm Chính lại hung hãn như vậy.
“Lâm Chính!”.
“Cậu Lâm!”.
Ái Nhiễm và nhóm người trang chủ Vân Tiếu đuổi tới từ sau núi nhìn thấy cảnh này cũng sửng sốt.
Không ngờ Cửu Tử Chân Nhân danh tiếng lẫy lừng lại chết trong tay Lâm Chính như vậy!
“Thủ đoạn của anh Lâm đúng là không thể tin được!”.
Sở Thu lẩm bẩm.
“Cậu Lâm có thể rời khỏi thần mộ chí tôn đã là siêu phàm trác tuyệt, nhân vật thế này phải chúng ta không thể bì kịp ”, trang chủ Vân Tiếu nói.
Ái Nhiễm và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.
“Hay lắm! Hay lắm! Cuối cùng bà ta cũng chết rồi!”.
“Vậy thì nhà họ Dục chúng ta không còn gì phải lo nữa!”.
Người nhà họ Dục vô cùng vui vẻ, nhảy cẫng hoan hô.
Ái Nhiễm bước nhanh tới chỗ Lâm Chính, vẻ mặt mừng rỡ.
Đúng lúc đó, cô ta đột nhiên nhận ra điều gì đó, ánh mắt run rẩy, sau đó hét lên: “Lâm Chính, cẩn thận!”.
“Ồ?”.
Lâm Chính nhíu mày, vẫn chưa hiểu ra chuyện gì.
Phụt!
Một bàn tay đâm vào ngực anh.
Nhìn lại thì đó là Cửu Tử Chân Nhân!
“Cái gì? Người… Người này vẫn chưa chết?”.
“Không thể nào, lục phủ ngũ tạng của bà ta đều bị đánh nát, sao vẫn có thể sống được?”.
Bọn họ liên tục chấn động.
Ánh mắt Lâm Chính trở nên hung dữ, anh bẻ cánh tay Cửu Tử Chân Nhân, giật đứt nó, sau đó đánh một quyền vào đầu bà ta.
Sức mạnh thô bạo đủ để khiến đầu của Cửu Tử Chân Nhân nát vụn.
Nhưng giây lát sau.
Soạt…
Cửu Tử Chân Nhân đột nhiên chuyển động cơ thể, chạy điên cuồng về phía trước, tốc độ cực kỳ nhanh.
“Hả?”.
Tất cả mọi người đều há hốc miệng.
Nên biết nơi lồng ngực của Cửu Tử Chân Nhân vẫn còn một lỗ cực lớn xuyên từ trước ra sau!
Thế mà bà ta… lại chạy trốn như không có chuyện gì…
Nếu không phải tận mắt chứng kiến thì không ai dám tin.
“Chẳng lẽ là… Cửu Tử Thần Công?”.
Đúng lúc đó, Độc Cô Diệp của thế gia Độc Cô lên tiếng.
“Cửu Tử Thần Công?".
Đám đông nín thở, cảm giác tim như muốn rớt ra ngoài. Sức tấn công khủng khiếp quá. Thế nhưng Lâm Chính có thể sống sót ra khỏi thần mộ thì cũng đâu phải dạng vừa. Lâm Chính đanh mắt, cánh tay rung lên, dị hỏa khủng khiếp bùng cháy.
Bùm! Hai bên va chạm. Khí tức của Cửu Tử Chân Nhân bị dị hỏa đốt cháy, lửa bắt đầu lan sang cánh tay của bà ta
“Dị hỏa?”
Cửu Tử Chân Nhân kêu lên, vội vàng lùi lại, bà ta cứ thế tự chặt đứt cánh tay mình. Cánh tay rơi xuống, bị cháy rụi. Bà ta dùng châm ghim lên chỗ xương nhô ra. Chỗ cánh tay gãy lập tức mọc ra một cánh tay mới.
“Cậu biết về cả dị hỏa cơ à?”, Cửu Tử Chân Nhân không dám tin.
“Lửa khắc độc. Cửu Tử Chân Nhân, bà dùng độc uy hiếp nhưng độc của bà dù có đáng sợ thì cũng có tác dụng gì chứ”, Lâm Chính thản nhiên nói.
“Đừng quá đắc ý. Tưởng rằng Cửu Tử Chân Nhân chỉ có chút chiêu trò thôi sao?”
Bà ta cười lạnh, đột nhiên giơ tay lên phóng ra châm bạc nhưng không phải về phía Lâm Chính mà về phía đệ tử của mình. Các đệ tử giật mình, khựng người ngay tại chỗ như tượng gỗ. Những đệ tử khác chưa bị ghim châm thì vội vàng lùi lại.
“Thủ đoạn thông thường mà muốn giết cậu chắc khó, vậy thì tôi dùng tuyệt chiêu vậy. Mê Vụ Khán Hoa”.
Cửu Tử Chân Nhân nhảy dựng lên, cơ thể xoay quanh không gian. Một lượng lớn bột được rắc xuống. Lâm Chính lập tức sử dụng dị hỏa đốt cháy những thứ này. Thế nhưng bộc này không phải độc nên dị hỏa không làm gì được.
Lâm Chính đanh mặt. Số bột rơi xuống phủ lên Lâm Chính. Lâm Chính nhìn xung quanh, lập tức định thoát ra.
Thế nhưng lúc này cảnh tượng xung quanh có sự thay đổi. Không còn là hình ảnh tan hoang của nhà họ Dục nữa mà là một khu vực có non xanh nước biếc.
Chuyện gì vậy? Không phải mình đang ở nhà họ Dục sao?
Lâm Chính nhìn xung quanh. Phía sau là một con đường bằng phẳng.
Anh trố mắt…Lúc này một chiếc xe màu đỏ đỗ cạnh anh. Cửa xe mở ra, Tô Nhu bước xuống.
“Tô…Nhu?”, Lâm Chính há mồm trợn mắt.
“Ông xã”, Tô Nhu lập tức ôm lấy anh, hôn lên mặt anh vô cùng ngọt ngào. Lâm Chính nín thở, không dám tin vào cảnh tượng trước mặt. Anh nhìn Tô Nhu, cảm giác mọi thứ không hề chân thật.
“Tô Nhu, chúng ta…đang ở đâu vậy?”
“Ông xã, anh quên rồi sao? Chúng ta đang đi tuần trăng mật mà. Anh mau ngồi vào xe đi, em đấm lưng cho anh nhé?”
Tô Nhu cười ngọt ngào, sau đó định đấm lưng cho anh. Lâm Chính bị đẩy nằm ra bãi cỏ. Trời xanh mây trắng khiến anh có cảm giác như giấc mơ.
Đợi đã...Lâm Chính đột nhiên mở mắt ra như ý thức được điều gì đó. Anh lập tức tung quyền về phía Tô Nhu nhưng không kịp.
Khuôn mặt xinh xắn, ngọt ngào của Tô Nhu lập tức thay bằng một khuôn mặt dữ tợn với con dao đang đâm về phía bụng của Lâm Chính.
Phụt!
Lâm Chính vội vàng lùi lại. Cảnh tượng xung quanh trở nên méo mó.
Chương 3642: Bà nhầm lớn rồi!
Khung cảnh non xanh nước biếc biến mất. Sau đó cảnh tượng nhà họ Dục lại hiện ra. Tô Nhu thì đã hóa thành Cửu Tử Chân Nhân.
Một tay của bà ta nhuốn máu, bà ta bị Lâm Chính đấm lùi lại. Cửu Tử Chân Nhân mỉm cười dữ dằn nhìn Lâm Chính với vẻ ý vị: “Đòn tấn công này của tôi khiến khí mạch của cậu bị đánh vỡ rồi. Nhóc, cậu chết chắc rồi đấy”
Lâm Chính ôm bụng, lạnh lùng nhìn về phía trước.
Anh nhìn bức bình phong được tạo ra ở xung quanh: “Hóa ra là những thứ này tấn công và tư tưởng của một người, nó gây ra độc tố với hệ thần kinh à?”
“Đúng vậy! Dị hỏa của cậu có thể đốt được khí độc của tôi, vậy thứ này thì sao? Có thể không?”
“Bà phải chết”, Lâm Chín dường như đã bị chọc giận. Đôi mắt anh đỏ như máu
Một giây sau, cảnh tượng kỳ lạ lại xuất hiện. Giờ không còn là cảnh trời xanh mây trắng nữa mà là cảnh tượng của một tòa nhà đổ nát. Hình như đây là Giang Thành.
Lâm Chính đanh mắt.
“Lâm Chính cậu đang nhìn gì vậy? Định chết hay gì?”, có giọng nói từ phía sau vọng tới.
Lâm Chính lập tức quay đầu lại.
“Tử Long Thiên”, Lâm Chính nhìn về phía người đang đứng trên tòa nhà đổ nát.
“Để xem tôi sẽ giết cậu báo thù cho Thiên Ma Đạo thế nào”, Tử Long Thiên hét lớn, rút kiếm lao về phía anh.
Lâm Chính vô thức tung đòn đỡ lại. Nhưng đúng lúc này có tiếng hét xé phổi vang len.
“Lâm Chính cứu em”, Lâm Chính khựng người. Tô Nhu máu me be bét đang bị một ma nhân vác đao tới gần.
“Tô Nhu”, Lâm Chính kêu lớn.
Anh định chạy đi cứu nhưng Tử Long Thiên cũng đã ập tới. Tình hình vô cùng cấp bách.
Đúng lúc này Lâm Chính bị một thứ gì đó đâm vào lưng. Cơn đau dữ dội chạy khắp cơ thể. Anh bỗng trở nên tỉnh táo.
Tử Long Thiên đã biến mất.Tô Nhu cũng không thấy đâu. Chỉ có một bóng hình đen xì ở sau anh. Đó chính là Cửu Tử Chân Nhân.
Lúc này một tay của bà ta đã đâm xuyên ngực Lâm Chính. Mau tươi nhỏ ròng ròng trên cánh tay khô khốc của bà ta.
“Lâm Chính”, Ái Nhiễm thấy vậy thì gào lên.
“Cậu Lâm”.
“Không hay rồi, chúng ta phải nhanh chóng giúp cậu ấy”.
“Ra tay”, đám đông vội chạy xuống núi.Lâm Chính nôn ra máu, ánh mắt trở nên vô cùng dữ tợn.
Anh chộp ngực mình, phóng ra dị hỏa. Cửu Tử Chân Nhân thất kinh, vội lùi lại, nhìn dị hỏa lan tới.
Lâm Chính khuỵu xuống, khó có thể đứng dậy được. Trúng phải huyền thuật của Cửu Tử Chân Nhân, anh bị chịu thiệt liên tục, khó mà đối đầu được với bà ta.
Dù sao thì đòn tấn công này của bà ta cũng khó có thể phòng ngự được vì nó ảnh hưởng trực tiếp tới hệ thần kinh.
“Ha ha Lâm Chính, cậu thua rồi”.
Bà ta liếm máu tươi trên cánh tay, bật cười. Lâm Chính thở hồng hộc, đôi mắt đỏ như máu, sát ý thổi bùng lên.
Cửu Tử Chân Nhân đơ mặt. Lâm Chính ôm ngực, từ từ đứng dậy. Anh nhìn chăm chăm Cửu Tử Chân Nhân.
“Bà…nhầm lớn rồi”.
Chương 3643: Vảy ngược
“Nhầm lớn sao?”
Cửu Tử Chân Nhân bàng hoàng, nhìn vẻ thê thảm của Lâm Chính và bật cười: “Nhầm lớn gì vậy?”
“Chẳng phải bà biến thành vợ tôi để lừa tôi sao?”, khuôn mặt Lâm Chính trở nên lạnh như băng.
“Ồ? Đó là vợ của cậu à? Tôi lại không biết đấy, nhưng tôi thấy có lẽ đó là người rất quan trọng với cậu. Không sử dụng cô ta thì sao có thể khiến cậu bị mắc bẫy được chứ?”, Cửu Tử Chân Nhân bật cười.
“Vậy bà có biết dùng cô ấy lừa tôi thì sẽ có hậu quả như thế nào không?”, Lâm Chính lạnh lùng hỏi.
“Tôi không biết, chỉ biết là cậu sắp biết thành vong hồn rồi thôi”.
Cửu Tử Chân Nhân bật cười, tiếp tục lao tới. Lúc bà ta tiếp cận thì xung quanh Lâm Chính lại biến đổi. Lần này Lâm Chính nhắm mắt lại, mặc kệ sự thay đổi sở xung quanh.
“Lâm Chính mau cứu em”
“Lâm Chính, tại sao anh lại nhắm mắt, tại sao anh thấy em chết mà không cứu vậy?”
“Không phải em là người anh yêu nhất sao?”
Giọng nói của Tô Nhu vang lên. Nhưng lần này Lâm Chính vô cùng cứng rắn. Anh đứng bất động tại chỗ. Dường như không hề bị giọng nói kia gây ảnh hưởng.
Đúng lúc này...
“Tìm thấy bà rồi”, Lâm Chính mở mắt, lao về một hướng.
Bùm! Âm thanh nặng nề vang lên trong không gian.
“Á”.
Cùng với tiếng kêu thảm thiết vang lên thì Cửu Tử Chân Nhân cũng bay bật ra, đập mạnh vào một căn nhà ở bên cạnh. Căn nhà đổ sụp. Cảnh tượng xung quanh trở nên méo mó và quay lại hiện thực.
“Sư tôn", đám đệ tử của cửu tử chân nhân lập tức chạy tới đỡ bà ta.
“Tâm trí của cậu không còn bị ảnh hưởng bởi huyền độc của tôi nữa rồi sao?”
Cửu Tử Chân Nhân vội đừng dậy và bặm môi. Lâm Chính không nói gì, chỉ bước về phía bà ta.
Sát khí hừng hực bao lấy cơ thể anh. Cửu Tử Chân Nhân giật mình.
Lần này bà ta mới ý thức được có gì đó không ổn. Lâm Chính lần đầu trúng huyền độc, Cửu Tử Chân Nhân đã đánh nát khí mạch của anh, vậy tại sao giờ anh vẫn có thể điều động được khí tức chứ?
Đợi đã...Đây hình như không phải khí tức. Cửu Tử Chân Nhân lập tức phản ứng lại. Sức mạnh mà Lâm Chính sử dụng quá mạnh không giống như khí tức thông thường.
Hình như là...sức mạnh phi thăng?
Cửu Tử Chân Nhân run rẩy. Cơ thể Lâm Chính phát ra ánh sáng màu vàng, sau đó những vết thương trên người anh dần được hồi phục. Chưa tới ba giây thì cơ thể anh đã hồi phục như thường.
“Không thể nào", Cửu Tử Chân Nhân gào lên.
Đám đệ tử cũng run rẩy, trố tròn mắt. Cửu Tử Chân Nhân đã sử dụng tử khí đặc biệt đê tấn công. Người bình thường không thể nào hóa giải được chiêu thức này.
Vậy mà Lâm Chính lúc này lại chẳng hề hấn gì. Anh không hề dùng châm, cũng không dùng thuốc, thế mà thương thế đã hồi phục lại rồi.
Điều này đối với Cửu Tử Chân Nhân đúng là thần kỳ. Bà ta lúc này đã cảm thấy sợ hãi thật rồi. Lâm Chính cứ thể bước tới, nhìn bà ta bằng ánh mắt đáng sợ.
“Bà có thể sỉ nhục tôi, khiến tôi bị thương thậm chí giết tôi...”
“Nhưng...bà không được lấy cô ấy ra để lừa tôi”.
“Bà đã động vào cái vảy ngược của tôi rồi”, Lâm Chính lạnh lùng nói và tiếp tục khở động Lạc Linh Huyết.
Thần cốt chí tôn trong cơ thể của anh cũng được sử dụng. Anh phải giết chết Cửu Tử Chân Nhân bằng mọi giá.
Chương 3644: Thiên độc
Khí thế như nước lũ ập tới. Trong nháy mắt cả không gian bị một nguồn sức mạnh kinh người bao phủ. Nguồn sức mạnh khiến lớp ảo ảnh nổ tung. Sức mạnh phi thăng chèn ép lên người Cửu Tử Chân Nhân.
Cửu Tử Chân run bắn người. Bà ta nhìn Lâm Chính bằng vẻ không dám tin. Nguy hiểm quá. Sức mạnh gì vậy. Bà ta trố tròn mắt. Sức mạnh phi thăng như vậy bà ta chưa thấy bao giờ.
Kẻ này không hề đơn giản.
Cửu Tử Chân Nhân bừng tỉnh, lúc này bà ta mới ý thức được việc mình đang đối đầu với một kẻ đáng sợ như thế nào.
Nghĩ cũng phải, một người có thẻ sống sót rời khỏi thần mộ chí tôn cơ mà?
“Không thể chiến đấu tiếp được nữa rồi”.
Bà ta hét lớn: “Tất cả mau rời đi”.
Vài người đồ đệ của bà ta còn chưa kịp phản ứng. Lâm Chính lao nhanh như một cơn gió. Nguồn sức mạnh như điện chớp ập tới. Cửu Tử Chân Nhân nín thở.
Bà ta cảm nhận được khí tức xung quanh mình đang bị phá hủy. Chúng bị sức mạnh phi thăng của Lâm Chính đánh bại. Khí tức của bà ta sao có thể chống đỡ được sức mạnh phi thăng chứ
Bùm! Cửu Tử Chân Nhân lúc này dường như chẳng có gì có thể phòng bị. Bà ta điên cuồng lùi lại.
“Bảo vệ sư tôn”.
“Tuân lệnh”.
Các đệ tử trung thành khác lao lên với ý đồ chặn Lâm Chính lại. Thế nhưng họ chẳng làm gì được anh.
Tất cả họ đều chết thảm.
“Á”.
Những người còn lại tái mặt, há mồm trợn mắt.
“Sức mạnh phi thăng của người này quá đáng sợ. Rõ ràng cậu ta không phải Lục Địa Thần Tiên mà tại sao lại có sức mạnh phi thăng chứ?”
Cửu Tử Chân Nhân cảm thấy da đầu tê dại, bà ta không dám dừng lại vội giơ tay lên đỡ đòn. Đệ tử của bà ta cũng bắt đầu bỏ chạy.
Những người khi nãy bị ghim châm muốn bỏ chạy cũng không được. Sau đó luồng khí tức quỷ dị màu xanh đâm từ cơ thể của Cửu Tử Chân Nhân phóng ra, bao trùm lấy họ.
Những người bị ghim châm lập tức bị khí độc bao vây, họ kêu la đau đớn.
“Độc tế”, Lâm Chính khựng người.
“Thật không ngờ cậu còn có sức mạnh phi thăng. Bất ngờ đấy. Nhưng chỉ dựa vào thứ này thì vẫn không thể đánh bại được tôi đâu. Giờ thì để tôi cho cậu xem Thiên Thi Huyền Độc Công của tôi”.
Cửu Tử Chân Nhân gầm lớn. Mười mấy cơ thể kia lập tức vồ về phía Lâm Chính. Độc lực đã ngấm vào cơ thể của những người này. Không chỉ vậy, độc lực còn biến họ trở nên mạnh hơn nhiều lần.
“Á”
Họ tung những cú đấm về phía Lâm Chính. Lâm Chính tái mặt. Anh phóng ra sát khí màu trắng.
Cú đấm của đám người kia và chạm với sát khí lập tức bị hóa giải.
Rắc...Sát khí bị nứt ra. Độc lực của bọn họ đã ngấm vào sát khí của anh.
“Cái gì?”, Lâm Chính đanh mắt.
Đây không phải độc bình thường mà là...Thiên độc.
Chương 3645: Cửu Tử Thần Công
Sát khí mà Lâm Chính phóng ra là sức mạnh Thiên Sát thuần khiết nhất.
Chỉ có Thiên Độc mới có thể phá được luồng sát lực như vậy.
Mười mấy người điên cuồng đánh phá, cào xé, trút độc lực.
Không lâu sau, sức mạnh Thiên Sát bùng nổ.
Trảo độc đáng sợ xé rách cơ thể Lâm Chính.
Cửu Tử Chân Nhân thấy vậy, trong mắt toát lên ý cười lạnh lùng.
“Để xem lần này cậu sẽ chết như thế nào!”.
Nhưng đúng lúc đó.
Ầm ầm ầm ầm…
Những tiếng nổ đáng sợ vang lên.
Sức mạnh Thiên Độc từ trên người mười mấy độc nhân đột nhiên tan biến, sau đó từng người bay vụt đi giống như bao cát, đập mạnh lên mấy tòa kiến trúc, tất cả đều tắt thở.
“Cái gì?”.
Cửu Tử Chân Nhân há hốc miệng, vội vàng nhìn sang.
“U Minh Sát Khu?”.
Bà ta sửng sốt.
“Sao cậu ta… lại có cơ thể vạn độc bất xâm?”.
Thiên Độc rất đáng sợ, phẩm cấp cực kỳ cao, độc lực bình thường không thể so sánh, thế mà lại không phá được U Minh Sát Khu!
“Cửu Tử Chân Nhân, bà tế sống mười mấy đồ đệ, dùng Thiên Độc tôi luyện bọn họ để giết tôi, thủ đoạn tàn độc ghê tởm. Nhưng với thể chất này, những thủ đoạn của bà sẽ chẳng có tác dụng gì với tôi cả!”.
Lâm Chính thản nhiên nói.
Cửu Tử Chân Nhân kinh hãi, lần này không dám do dự nữa, quay đầu bỏ chạy.
Giây lát sau, một luồng khí tức mạnh mẽ dày dặn ngút trời bao trùm về phía bà ta.
Sau đó, một bóng người xuất hiện ở bên cạnh bà ta.
Đó là Lâm Chính.
“Không!”.
Cửu Tử Chân Nhân hét lên chói tai.
Nhưng bây giờ Lâm Chính không nương tay nữa.
Bà ta dám dùng Tô Nhu để lừa anh, còn dùng Huyễn Độc ăn mòn một phần thần kinh của anh, định xem trộm kí ức của anh.
Bà ta đã chạm vào giới hạn của anh, tuyệt đối không thể giữ lại!
Ánh mắt Lâm Chính lạnh lùng, sát ý dâng tràn, một quyền đánh thẳng vào tim Cửu Tử Chân Nhân.
Ầm!
Nắm đấm thế như chẻ tre, giống như đánh vào đậu hũ, thoáng chốc đâm xuyên ngực của Cửu Tử Chân Nhân, xé nát tim bà ta, nội tạng cũng bị đánh nát.
Cửu Tử Chân Nhân đột nhiên khựng lại, miệng nôn ra máu lẫn thịt, ngũ quan gần như biến dạng.
Bà ta mở to mắt, khó khăn quay đầu nhìn Lâm Chính, dường như không dám tin Lâm Chính lại hung hãn như vậy.
“Lâm Chính!”.
“Cậu Lâm!”.
Ái Nhiễm và nhóm người trang chủ Vân Tiếu đuổi tới từ sau núi nhìn thấy cảnh này cũng sửng sốt.
Không ngờ Cửu Tử Chân Nhân danh tiếng lẫy lừng lại chết trong tay Lâm Chính như vậy!
“Thủ đoạn của anh Lâm đúng là không thể tin được!”.
Sở Thu lẩm bẩm.
“Cậu Lâm có thể rời khỏi thần mộ chí tôn đã là siêu phàm trác tuyệt, nhân vật thế này phải chúng ta không thể bì kịp ”, trang chủ Vân Tiếu nói.
Ái Nhiễm và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.
“Hay lắm! Hay lắm! Cuối cùng bà ta cũng chết rồi!”.
“Vậy thì nhà họ Dục chúng ta không còn gì phải lo nữa!”.
Người nhà họ Dục vô cùng vui vẻ, nhảy cẫng hoan hô.
Ái Nhiễm bước nhanh tới chỗ Lâm Chính, vẻ mặt mừng rỡ.
Đúng lúc đó, cô ta đột nhiên nhận ra điều gì đó, ánh mắt run rẩy, sau đó hét lên: “Lâm Chính, cẩn thận!”.
“Ồ?”.
Lâm Chính nhíu mày, vẫn chưa hiểu ra chuyện gì.
Phụt!
Một bàn tay đâm vào ngực anh.
Nhìn lại thì đó là Cửu Tử Chân Nhân!
“Cái gì? Người… Người này vẫn chưa chết?”.
“Không thể nào, lục phủ ngũ tạng của bà ta đều bị đánh nát, sao vẫn có thể sống được?”.
Bọn họ liên tục chấn động.
Ánh mắt Lâm Chính trở nên hung dữ, anh bẻ cánh tay Cửu Tử Chân Nhân, giật đứt nó, sau đó đánh một quyền vào đầu bà ta.
Sức mạnh thô bạo đủ để khiến đầu của Cửu Tử Chân Nhân nát vụn.
Nhưng giây lát sau.
Soạt…
Cửu Tử Chân Nhân đột nhiên chuyển động cơ thể, chạy điên cuồng về phía trước, tốc độ cực kỳ nhanh.
“Hả?”.
Tất cả mọi người đều há hốc miệng.
Nên biết nơi lồng ngực của Cửu Tử Chân Nhân vẫn còn một lỗ cực lớn xuyên từ trước ra sau!
Thế mà bà ta… lại chạy trốn như không có chuyện gì…
Nếu không phải tận mắt chứng kiến thì không ai dám tin.
“Chẳng lẽ là… Cửu Tử Thần Công?”.
Đúng lúc đó, Độc Cô Diệp của thế gia Độc Cô lên tiếng.
“Cửu Tử Thần Công?".