-
Chương 3071-3075
Chương 3071: Ma tính bộc phát
Phụt!
Phụt....
Tàn Ma còn chưa kịp đứng dậy thì đã điên cuồng phun ra một ngụm máu, sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng nhợt nhạt hơn.
Đám ma nhân xung quanh đều ngây người, sững sờ nhìn cảnh tượng này.
Tàn Ma mạnh nhất trong lòng họ sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy?
Người này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
"Vạn sát khí quy về một mối! Người này đã biến đổi rồi, Tàn Ma sao có thể là đối thủ?"
Trưởng thôn yên lặng quan sát hết thảy, sau đó thì thầm.
Ông ấy nhìn về phía cấm địa, đột nhiên như nhận ra điều gì đó, ông ấy liền đẩy người đang đỡ mình ra, liều lĩnh tiến lên vài bước.
"Trưởng thôn, ông sao vậy? ?"
Những người bên cạnh không hiểu chuyện gì, vội vàng hỏi.
Trưởng thôn không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào cấm địa, nhìn những thi thể đang thối rữa nằm như ngả rạ trên mặt đất.
"Trưởng thôn, xem ra... Tổ tiên chúng ta lựa chọn người này!"
Bà lão ôm ngực đi tới, cười khổ nói.
Trưởng thôn nhắm mắt lại hồi lâu rồi hít một hơi thật sâu.
"Tất cả những điều này đều là lựa chọn của tổ tiên chúng ta, chúng ta không thể đi ngược lại. Không ngờ rằng tộc Ẩn Ma chúng ta đã đợi lâu như vậy, nhưng tổ tiên lại không chọn người trong tộc, mà giao phó sinh tử của chúng ta cho một người ngoài... Vận mệnh, thật thích trêu ngươi!"
"Trưởng thôn, nên tôn trọng lựa chọn của tổ tiên!", bà cụ nói.
Trưởng thôn không nói gì, chỉ yên lặng gật đầu.
Vì người đàn ông đi ra từ cấm địa này mà cục diện lúc này trở nên rất quỷ dị.
Tàn Ma được một số người dìu đứng dậy.
Sự tức giận và không cam tâm hiện rõ trên khuôn mặt ông ta.
"Giết! Xông lên hết cho tôi! Giết hắn! Mau lên! !"
Tàn Ma lại gầm lên.
"Bao vây!"
"Giết!"
Thiên Ma Đạo Nhân từ bốn phía một lần nữa lao tới.
Đám đông như biển, nhấn chìm bóng dáng đó.
Ma nhân vốn là những kẻ khát máu và tàn bạo, mặc dù người đàn ông kia có sức mạnh rất đáng sợ, nhưng đám ma nhân kia cũng không sợ chết mà tiếp tục lao về phía trước.
Tàn Ma cũng vậy.
Hắn khoanh chân ngồi xuống, lấy ra mấy viên đan dược, do dự một chút rồi trực tiếp nhét vào trong miệng.
"Đại nhân!"
Ma nhân bên cạnh mặt tái nhợt vì kinh ngạc, vội vàng ngăn cản nhưng không kịp, hắn lập tức quỳ rạp trên mặt đất, đau đớn nói: "Đại nhân, tại sao phải làm như vậy? Nếu như rừng còn thì lo gì không có củi đốt!
"Nếu không đánh thắng kẻ này, không chiếm được thôn Ẩn Ma thì trở về cũng chết! Thiên Ma Đạo gần đây thất bại quá nhiều! Tử Long Thiên thất bại thảm hại, mất đi Khuyết Thần Giả. Nếu giờ lại thua, Đạo chủ làm sao có thể dung thứ cho tôi? Cho nên hôm nay, tôi nhất định phải ra tay!"
Tàn Ma gầm lên, giơ lòng bàn tay lên và móc vào tim chính mình.
Phụt!
Năm ngón tay của ông ta trực tiếp đâm vào trong cơ thể, máu tươi phun ra, nhuộm đỏ lồng ngực. Sau đó ông ta rút năm ngón tay đỏ như máu ra điên cuồng quất vào mặt mình.
Hàng loạt lá bùa gớm ghiếc và đáng sợ xuất hiện.
Đồng thời, đan dược mà Tàn Ma nuốt vào cũng bắt đầu phát huy dược tính, lá bùa tựa hồ cảm nhận được uy lực của đan dược nên lập tức bùng phát ra một luồng ánh sáng màu máu đáng sợ.
Hơi thở của Tàn Ma bắt đầu mạnh lên.
"Ma tính bộc phát??"
Trưởng thôn vừa nhìn thấy thì cả kinh, lập tức quay đầu lại hét lớn: "Cậu Lâm! Mau ngăn Tàn Ma lại! Hắn đang giải phóng hết ma tính của mình, một khi làm như vậy, thực lực của hắn sẽ tăng lên gấp mấy chục lần, khi đó sẽ không ai ngăn được hắn!"
Sau khi nói xong, trưởng thôn bất chấp tất cả lao về phía trước cùng với tất cả các thành viên của tộc Ẩn Ma.
"Bảo vệ Tàn Ma đại nhân!"
"Ngăn bọn chúng lại, không cho bọn chúng tới gần!"
Thiên Ma Đạo Nhân cũng phản ứng lại, ngay lập tức dàn thành một hàng trước mặt Tàn Ma để bảo vệ ông ta.
Người của tộc Ẩn Ma cũng là ma nhân, bọn họ biết Tàn Ma đang dùng thủ đoạn gì.
Nếu không thể ngăn cản càng sớm càng tốt, một khi ông ta bộc phát thành công tất cả ma tính của mình thì nơi đây không ai có thể là đối thủ của Tàn Ma.
Tộc Ẩn Ma tấn công như đã phát điên, nhưng nhiều người vốn đã bị thương nặng, quân số lại không đủ nên làm sao có thể dễ dàng xuyên thủng hàng phòng ngự và ngăn chặn Tàn Ma?
Nghe được lời của trưởng thôn, bóng người đột nhiên ngẩng đầu lên, mang theo tà khí vô tận lao về phía Tàn Ma.
Nhưng đám Thiên Ma Đạo Nhân bây giờ thậm chí còn điên rồ hơn.
Một số lượng lớn ma nhân ấy ra đan dược, noi gương Tàn Ma, giải phóng ma tính trong cơ thể, tất cả đều dùng tính mạng để ngăn cản đối thủ.
Mặc dù xung quanh cơ thể anh đều là tà khí giống như cối xay thịt, ai tới gần sẽ bị tà khí xé xác nhưng đám ma nhân kia vẫn không chịu dừng tay.
Toàn bộ thôn Ẩn Ma bị nhuộm đỏ bởi máu.
Gần như có một lớp thịt và máu dày trên mặt đất.
Những trận chiến tàn khốc được thăng hoa bằng ý chí điên cuồng của con người.
Bóng người ấy cứ bước đi, cố gắng tiến về phía trước.
Với sự xuất hiện của anh, tuyến phòng thủ bảo vệ Tàn Ma bắt đầu thất bại.
Xoạc!
Sau khi một ma nhân bị tà khí xé xác, tuyến phòng thủ cuối cùng cũng bị xé toạc.
Thấy vậy, một người của tộc Ẩn Ma lập tức bay vào và toan giết chết Tàn Ma bên trong.
Nhưng người đó chưa kịp đến gần.
Bùm!
Một luồng không khí đen tuyền thổi tới và đánh trúng người đó.
Trong tích tắc, cơ thể người đàn ông nổ tung và anh ta tử vong tại chỗ.
"Cái gì?"
Trưởng thôn sửng sốt.
Mọi người dừng lại và nhìn chằm chằm về phía trước với đôi mắt mở to.
Chỉ thấy một luồng ma khí phóng vụt lên bầu trời.
Một tiếng gầm khiến người khác run sợ vang vọng khắp không gian.
Ma tính của Tàn Ma đã được giải phóng hoàn toàn.
Đại ác ma đã đến!
Chương 3072: Thời khắc mạnh nhất
Ma ý đáng sợ giống như sóng lớn dâng trào, lấy Tàn Ma làm trung tâm lan tràn ra bốn phía.
Tất cả ma nhân cảm nhận được luồng ma ý này đều quỳ xuống, kinh hoàng khiếp hãi.
Dù là người của tộc Ẩn Ma cũng bị luồng ma ý này chinh phục, run lẩy bẩy, bàng hoàng chao đảo, hoàn toàn không dám tiến tới.
Lúc này Tàn Ma đã hóa thành đại ma vô địch thiên hạ.
Ông ta đứng bên này, ma nhân hay ai khác đều mất đi ý chí chiến đấu, chỉ biết dập đầu khuất phục, xin tha.
“Tiêu rồi! Tiêu cả rồi!”.
“Phải làm sao đây?”.
Trưởng thôn và những người khác mở to hai mắt, sợ hãi lùi về sau, trừng to hai mắt nhìn ra đằng sau phòng tuyến của Thiên Ma Đạo.
Nơi đó sương đen lan tràn, khói dày đặc cuồn cuộn, một bóng người dữ tợn bước ra.
Đó là Tàn Ma.
Bây giờ Tàn Ma đã khác hoàn toàn với lúc trước.
Cơ thể ông ta rắn chắc hơn gấp đôi, người toàn là cơ bắp, da vô cùng đỏ. Ma văn tràn ngập toàn thân, huyết quản nổi lên bao phủ tứ chi, mười móng tay dài như dao lưỡi liềm, răng cũng trở nên sắc nhọn hơn.
“Đây là thời khắc mạnh nhất của tôi”.
Tàn Ma hung dữ nhìn người kia, lạnh lùng nói.
Cả đời ông ta chưa bao giờ có thời khắc nào mạnh mẽ như lúc này, sức mạnh tràn ngập mỗi một tấc xương thịt, mỗi một huyết quản trong người ông ta.
Lúc này, ông ta cảm thấy mình như có thể phân cao thấp với cả đạo chủ.
“Mặc dù tôi phóng ra ma tính cuối cùng sẽ kiệt quệ mà chết, nhưng tôi không được phép thất bại! Tôi sẽ tự tay xé xác cậu! Tôi sẽ bảo vệ vinh quang của Thiên Ma Đạo!”.
Tàn Ma hét lên, cất bước lao về phía người kia.
Vù!
Tốc độ giống như dịch chuyển tức thời, Tàn Ma ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt người kia, hai tay siết chặt thành nắm đấm đánh về phía đầu người kia.
Ầm!
Những làn sóng sức mạnh nổ ra ở nơi va đập, giống như sóng cuộn trào, không ngừng lan rộng ra tứ phía.
Người xung quanh bị sóng sức mạnh hất văng, người đứng ở gần bị ảnh hưởng mà nôn ra máu, có người tử vong ngay tại chỗ.
Người kia thì bị Tàn Ma đánh sâu xuống lòng đất một nghìn mét.
Một hố sâu không thấy đáy được hình thành.
“Vẫn chưa kết thúc đâu!”.
Tàn Ma gào lên, chui xuống dưới lòng đất, đào đất lên.
Ục ục ục…
Mọi người nhìn thấy dưới lòng đất phát ra những âm thanh quỷ dị, bề mặt đất rung chuyển.
Ầm!
Không bao lâu sau, một tiếng nổ lớn vang lên, người bị đánh sâu vào lòng đất lại bị hất văng ra ngoài, bay lên không trung cao vạn trượng.
Tàn Ma cũng bay ra khỏi lòng đất, trên người bùng nổ vô số ma khí hóa thành muôn vàn xúc tu vây quanh bóng người trên không trung.
Chẳng mấy chốc, người trên không trung đã bị bao bọc thành chiếc bánh chưng, sau đó…
Ầm!
Vụ nổ rung trời lại xảy ra giữa không trung.
Bánh chưng do xúc tu bao bọc lại bị kích nổ.
Ánh sáng nổ ra trông giống như cây thánh giá hình thành giữa không trung.
Nhưng Tàn Ma vẫn chưa dừng lại.
Ông ta gào lên lao vọt tới, ma khí trên người lại hóa thành xúc tu bao bọc lấy người kia dẫn nổ. Cùng lúc đó, ông ta tiến sát đến, hai nắm đấm thô to điên cuồng vung ra.
Một bên là nắm đấm với sức mạnh khổng lồ có thể sánh ngang mấy vạn cân.
Một bên là xúc tu tạo thành từ ma khí đáng sợ ầm ầm nổ tung.
Trước đòn tấn công dày đặc này, đừng nói là người, e là thần linh cũng sẽ bị đánh nát vụn.
Tất cả mọi người kinh hãi ngẩng đầu lên, nhìn chỗ đang phát nổ liên tục trên bầu trời, không khỏi kinh hãi.
Ma khí lan tràn nhuộm đen cả bầu trời, che khuất mặt trời, nuốt chửng người kia, cứ vậy kéo dài mười mấy phút.
Ầm!
Một tiếng nứt vỡ vang lên, tựa như tiếng gào thét của cự ma từ vực sâu. Sau đó, bóng người ấy bay ra từ trong ma khí dày đặc, giống như sao băng va vào một ngọn núi nguy nga bên ngoài thôn Ẩn Ma.
Ầm ầm…
Cả ngọn núi hóa thành cát bụi, không còn tồn tại trên đời.
Ai nấy há hốc miệng kinh ngạc.
Chương 3073: Giờ phút sinh tử
Tàn Ma từ trên trời đáp xuống, vẫn còn thở hổn hển.
Đòn vừa rồi tiêu tốn rất nhiều sức lực của ông ta.
Nhưng nó không còn quan trọng nữa.
Sau khi giải phóng ma tính, sinh mệnh của ông ta không còn bao lâu, tiêu hao bao nhiêu năng lượng, tiêu hao bao nhiêu sinh mệnh cũng không quan trọng.
"Người này thật sự là rất lợi hại. Ẩn Ma tộc từ lúc nào lại xuất hiện một cao thủ đáng sợ như vậy? Tin tình báo sao lại có sai lầm nghiêm trọng như vậy, những kẻ kia rốt cuộc đang làm cái gì?"
Tàn Ma thở hổn hển, trong mắt là sự tàn nhẫn.
Bất luận thế nào, người đàn ông kia phải chết.
Như vậy hậu hoạ mới được giải quyết.
Tàn Ma xoay người, nhìn về phía người của tộc Ẩn Ma đã bị áp chế, lạnh lùng nói: "Hy vọng của các người đã chết! Các người có thể tiếp tục tuyệt vọng”.
"Nhưng ông cũng không sống được bao lâu nữa!" Một tộc nhân nghiến răng nói.
"Đúng vậy, tôi thật sự không sống được bao lâu, nhưng nếu có thể đem người của tộc Ẩn Ma chôn cùng thì cũng không hề lỗ! Huống chi, tôi chỉ kiệt sức mà chết, còn các người thì chết thảm!”
Tàn Ma gầm lên dữ dội.
Lúc này, ông ta vô cùng tức giận.
Ban đầu, ông ta nghĩ rằng trận chiến này sẽ rất dễ dàng, nhưng không ngờ rằng mình lại đi đến nước đường này.
Nhưng ông ta không hối hận.
Dù sao nếu trận này thất bại, trở về cũng chỉ có chết. Vậy thà là liều một lần, có lẽ sau khi trở về Thiên Ma Đạo, Đạo Chủ sẽ thương xót và cứu mạng ông ta.
Nhưng trước đó, ông ta phải xử lý tộc nhân tộc Ẩn Ma cái đã.
“Người đâu! Chuẩn bị dụng cụ rút xương, xẻo thịt, rút gân, xé xác cho tôi ngay tại chỗ! Sau đó kéo tất cả phụ nữ và trẻ em trong làng ra ngoài! Tôi sẽ tra tấn con cái các người đến chết trước mặt các người! Tôi sẽ làm nhục vợ các người trước mặt các người! Tôi muốn các người đau đớn, sống còn không bằng chết! ! "
Tàn Ma gầm lên, hoàn toàn mất trí.
"Cái gì?"
Gương mặt những tộc nhân tái nhợt vì sợ hãi.
"KHÔNG!!"
"Tha cho tôi đi!"
“Buông vợ tôi ra! "
Thiên Môn Đạo Nhân lao vào đám đông và lôi phụ nữ và trẻ em ra.
Khung cảnh thật hỗn loạn.
Các thành viên khác của tộc Ẩn Ma điên cuồng lao tới để ngăn cản họ, nhưng vô ích, họ nhanh chóng bị đàn áp bởi những ác ma khác từ Thiên Ma Đạo.
Khát khao muốn báo thù của Tàn Ma bùng cháy dữ dội!
Ông ta muốn sử dụng các phương thức tàn nhẫn và đau đớn nhất để đối phó với tộc Ẩn Ma!
"Sắp chết rồi, cũng nên phát tiết chứ nhỉ? Nên bắt đầu với ai đây?"
Tàn Ma nhìn xung quanh với đôi mắt lạnh như băng.
Rất nhanh, ánh mắt của ông ta dừng lại ở Tần Linh đang hấp hối trên mặt đất, sau đó lập tức đi tới.
"Dừng lại! Mày chết đi!”
Ma Bình và những người khác lao ra khỏi đám đông, muốn giết chết Tàn Ma.
Tuy nhiên, một số người đã bị thương nặng, làm sao họ có thể là đối thủ của Tàn Ma đã giải phóng hết ma tính của mình cơ chứ?
Rắc rắc rắc...
Nhưng trước khi họ kịp đến gần thì đã bị ma khí của Tàn Ma thổi bay, xương cốt vỡ vụn, thổ huyết ngã xuống đất, thậm chí nội tạng cũng bị đánh tan thành từng mảnh.
"Muốn cứu cô ta sao? Người đâu, kéo bọn chúng tới đây cho tôi, tôi muốn tra tấn cô ta ngay trước mặt chúng!"
Tàn Ma lạnh lùng nói.
Một số kẻ ngay lập tức kéo mấy người Ma Bình tới gần.
"Cầm thú! Cầm thú!"
“Chúng mày không phải là cầm thú! Chúng mày còn thua kém cầm thú! "
Ma Bình và đám đông la hét thê lương.
Nhưng càng như vậy, Tàn Ma càng hưng phấn.
Ông ta một tay bóp cổ Tần Linh, nhấc bổng cô lên, định cởi quần áo của cô ra.
Tần Linh lúc này đã không còn sức lực để phản kháng, chỉ có thể thở yếu ớt, mở to hai mắt nhìn người đàn ông này muốn làm gì với mình thì làm
Nhưng vào lúc này.
Vút!
Một thứ gì đó vừa xé toạc không trung rồi bay vút lên
"Hả?"
Tàn Ma lập tức quay đầu lại.
Từ ngọn núi phía xa, một bóng người giống như chùm sáng đột nhiên bộc phát, phóng thẳng lên trời, sau đó vẽ một đường vòng cung trên chín mây rồi lao xuống đất.
Bùm!
Thực thể đó rơi xuống, làm tan nát mặt đất và làm rung chuyển mọi thứ xung quanh.
Mọi người kinh hãi vội vàng giương mắt nhìn
Thực thể vừa rơi xuống chính là người đàn ông lúc trước.
Tàn Ma chết lặng.
"Không thể nào...."
Chương 3074: Đối mặt tử thù
"Còn tưởng mình bị thương rồi chứ!"
Người đó đáp xuống đất rồi phủi phủi bụi trên người, thản nhiên nói.
Tàn Ma trợn to mắt, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Người này hoàn toàn không hề bị thương.
Sao có thể như vậy?
Chịu một đòn như vậy mà vẫn có thể sống tiếp?
"Mày... mày rốt cuộc là thứ quái thai gì?", Tàn Ma lắp bắp nói, đưa mắt nhìn người trước mặt.
Người kia quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Tần Linh đang bị Tàn Ma bóp cổ. Lập tức anh cau mày lại, sát khí bắt đầu nổi lên.
Tàn Ma bắt đầu thở gấp.
Vèo!
Bóng người vụt bay tới, trong nháy mắt đã đánh gãy cánh tay của Tàn Ma.
"Ối..."
Tàn Ma liên tục lùi về phía sau, đợi khi ông ta đứng vững lại thì mới nhận ra tay trái của mình đã biến mất không tăm tích, chỉ còn miệng vết thương đang không ngừng rỏ máu.
Còn Tần Linh đã được cứu, giờ đang nằm trong lòng người kia.
Tốc độ này thực sự khiến người ta bàng hoàng.
Cho dù Tàn Ma có bộc phát hết ma tính cũng không thể theo kịp.
"Không thể nào! Không thể nào, tao đã giải phóng toàn bộ ma tính, tại sao vẫn không thể đánh lại mày? Mày... mày rốt cuộc là thứ quái thai gì? Tại sao tộc Ẩn Ma lại sinh ra ác ma như mày?", Tàn Ma run rẩy đến nỗi răng đánh vào nhau lập cập, dùng sức hét lớn".
"Tôi chưa bao giờ là ma".
Bóng người kia đáp bằng giọng khàn khàn.
"Không phải ma?", Tàn Ma sững lại, run rẩy hỏi: "Vậy mày...là ai?"
"Có lẽ ông cũng biết tôi đấy".
Người kia lạnh lùng nhìn Tàn Ma, sau đó giơ tay lên xua đi tà khí trên mặt, để lộ dung mạo thật.
"Lâm thần y!!"
Tàn Ma gần như hét lên.
Ông ta không thể nào ngờ tới người xuất hiện ở thôn Ẩn Ma lại chính là Lâm thần y - kẻ thù không đội trời chung của Thiên Ma Đạo!
Mặc dù Tàn Ma lần đầu gặp anh, nhưng người bị Thiên Ma Đạo liệt vào danh sách đen thì tất cả ma nhân đều đã được xem ảnh rồi.
Nhưng dù là Lâm thần y của Giang Thành thì mạnh đến mức này cũng thật vô lý!
Có thể bình thường ông ta không phải đối thủ của Lâm thần y, nhưng một khi bộc phát ma tính thì sức mạnh sẽ tăng lên hàng chục lần. Tại sao ông ta vẫn không thắng được Lâm thần y?"
"Lẽ nào Lâm thần y đã mạnh ngang với Đạo chủ?"
"Không thể nào!"
"Tuyệt đối không thể nào!"
Tàn Ma trợn to mắt, run rẩy suy nghĩ.
Đám ma nhân ở đó cũng kinh ngạc không kém.
Bọn chúng cũng từng nghe tới Lâm thần y - kẻ tử thù của Thiên Ma Đạo.
Người này đã liên tiếp đánh bại đồ đệ của Đạo chủ là An Huyền, còn cả ma quân hàng đầu Tử Long Thiên.
Thiên Ma Đạo hết lần này đến lần khác phải chịu tổn thất nặng nề vì người này, nên đương nhiên đây không phải người thường.
Nhưng đám ma nhân đều chỉ nghe danh chứ chưa từng gặp. Hôm nay gặp mặt thì Lâm thần y lại ép Tàn Ma vào đường cùng. Điều đó khiến đám ma nhân không khỏi nhìn anh bằng ánh mắt khiếp sợ.
"Tao không tin!!"
Lúc này, Tàn Ma đột nhiên gầm lên giận dữ, sau đó lệ khí của ông ta bốc lên, ma khí cũng dâng lên ngùn ngụt.
Lâm Chính đưa mắt nhìn về phía đó.
Tàn Ma đã hoàn toàn phát điên, ông ta kêu gọi sức mạnh có thể huỷ diệt toàn bộ thôn Ẩn Ma để tấn công Lâm Chính.
Lâm Chính quả thực rất mạnh.
Tàn Ma cũng cho rằng mình không phải đối thủ của anh.
Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến quyết tâm sống mái đến cùng của ông ta!
Dù gì sau khi ma tính bộc phát thì ông ta cũng chỉ chờ chết.
Nếu đã sắp chết, đương nhiên cũng chẳng còn gì đáng sợ.
Cho dù Lâm Chính có mạnh bằng trời, ông ta cũng quyết một phen sống còn.
"Cút ra đây cho tôi!"
Tàn Ma gầm lên.
Thiên Ma Đạo Nhân xung quanh đều đứng hình.
Bọn họ giương mắt sợ hãi nhìn Tàn Ma. Lúc này không ai nghe theo lệnh Tàn Ma nữa mà sợ hãi lùi về phía sau.
"Chạy đi đâu vậy? Đến đây! Cùng tôi tiêu diệt Lâm thần y!"
Tàn Ma lại gào thét, trên người phát ra một lực hút hình xoắn ốc khủng khiếp hút những ma nhân xung quanh lại.
Những ma nhân chậm chân đều bị lực hút này hút lấy, bay về phía Tàn Ma.
Khi bay về phía Tàn Ma, trên cơ thể họ bắt đầu xuất hiện những vết nứt, máu tươi từ vết nứt tứa ra, thất khiếu không ngừng chảy máu khiến họ đau đớn kêu la không ngớt.
Vài giây sau.
Rắc!
Rắc!
Rắc!
Những người bị Tàn Ma hút lại đều cứ như vậy mà chết thảm.
Máu và xương của họ biến thành những cột máu lao về phía Tàn Ma.
Lâm Chính cau chặt mày lại.
Tộc Ẩn Ma thì kinh ngạc.
"Hắn ta đang hiến tế! Hắn đang hút sức mạnh của những ma nhân này, hiến máu xương của họ để đổi lấy sức mạnh kinh hoàng! Người anh em, nhất định phải cẩn thận đấy", có người vội vã hét to.
"Hiến tế?"
"Được lắm, Lâm thần y, đây sẽ là chiêu mạnh nhất của tao, tao sẽ mai táng cho mày và cả tộc Ẩn Ma này luôn! Hôm nay tất cả đều phải chết, tất cả!!"
Tàn Ma gào thét, tăng lực hút lên.
Càng lúc càng nhiều ma nhân bị hút vào, biến thành năng lượng cho ông ta.
Sức mạnh và khả năng phá hoại của Tàn Ma càng lúc càng tăng lên, đã đến mức không thể ngăn chặn được.
Lâm Chính hừ lạnh một tiếng, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Anh giơ tay lên, sau đó khẽ nắm tay lại.
*Vù!
Sát lực tập trung lại trong lòng bàn tay anh.
"Nếu đã vậy thì tôi cũng sẽ đánh một trận nghiêm túc mới được!", Lâm Chính nói giọng lạnh như băng.
"Nghiêm túc?", Tàn Ma ngẩn người, sau đó mặt lộ vẻ hung tợn, càng lúc càng tăng lực hút.
"Vậy chẳng lẽ đó giờ mày không đánh nghiêm túc hả? Khốn nạn! Mày coi thường tao sao? Tao muốn mày phải chết, phải tan xương nát thịt!"
Tàn Ma đã hoàn toàn phát điên, điên cuồng hút hết ma nhân xung quanh vào.
Đám người Thiên Ma Đạo cũng sợ xanh mặt, bỏ chạy thục mạng.
Thế nhưng ngoài số ít may mắn sống sót thì những người còn lại đều bị hút lại.
Tàn Ma lúc này trông chẳng khác nào một con huyết ma, tất cả ma khí trên người hoá thành máu tươi. Còn sức mạnh trong người ông ta thì sôi sùng sục.
"Lâm thần y của Giang Thành! Sẽ do tao giết chết! Hôm nay, tao sẽ trừ mối hoạ này vì Thiên Ma Đạo!"
Tàn Ma như đã đạt đến sức mạnh cực hạn, rống lên một tiếng, dùng hết sức bình sinh điên cuồng lao về phía Lâm Chính.
"Cửu Diệt Huyết Ma Kích!"
Đoàng!
Tiếng rống rít như của hàng ngàn ác ma dưới địa ngục vang vọng trong không gian.
Sau đó một cột máu khổng lồ hoá thành huyết long, phóng ra từ chỗ Tàn Ma. Nó toả ra khí tức có thể huỷ diệt vạn vật. Con huyết long lao về phía Lâm Chính.
Đất trời tối sầm lại.
Mặt trăng và mặt trời cũng như muốn vỡ nát.
Chương 3075: Là tôi lựa chọn bọn họ
Cú đánh này làm chấn động núi sông.
Cú đánh này khiến cả thế giới run sợ.
Cú đánh này không thể ngăn cản.
Tất cả người dân trong thôn Ẩn Ma đều ngước mắt lên, sững sờ nhìn Huyết Long đang lao tới, bọn họ đều như người mất hồn.
Đó là loại sức mạnh cường đại gì thế?
Đòn đánh này hung hãn đến mức nào?
Chiêu pháp như vậy đủ để quét sạch toàn bộ thôn Ẩn Ma.
Nhưng khi tiếng gầm kinh hoàng của Huyết Long vang lên.
"Thiên Sát!"
Lâm Chính đột nhiên hét lớn, sau đó giơ tay, tung cú đấm về phía trước.
Trong phút chốc, một âm thanh kỳ dị giống như hư không vỡ nát truyền đến trong lòng mọi người.
Cùng lúc đó, cả thế giới trở nên vô cùng trắng xóa, mọi thứ dường như đã trở về hư vô.
Thời gian như dừng lại.
Đôi mắt của mọi người trong thôn Ẩn Ma hoàn toàn trắng bệch, họ không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Tai của họ cũng rơi vào tình trạng điếc tạm thời sau khi nghe thấy tiếng nổ cực lớn đó.
Xảy ra chuyện gì thế?
Mình chết rồi sao?
Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Mọi người bối rối nhìn xung quanh.
Nhưng không còn gì trước mặt ngoại trừ khoảng không trắng xóa bao la.
"Anh Lâm... Anh Lâm... anh ở đâu?"
Tần Linh cố gắng hết sức để đứng dậy nhưng không thể, chỉ biết gào khóc trong vô vọng.
Hiện tượng này kéo dài không biết bao lâu, mới dần trở lại bình thường.
Sự trắng xóa giữa bầu trời mặt đất dần biến mất.
Thần sắc trong mắt mọi người dần dần khôi phục.
Định thần nhìn lại.
Lâm Chính vẫn đứng thẳng trước mặt họ.
“Cậu Lâm?”, trưởng thôn trợn to hai mắt, thất thanh nói.
Nhưng vào lúc này, ông ta đột nhiên ý thức được điều gì đó, vội vàng nhìn sang hai bên.
Chỉ với một lần liếc mắt, tất cả những người trong thôn Ẩn Ma đều chết lặng.
Ở cả hai phía của thôn Ẩn Ma, đã xuất hiện hai cái hố đen nhánh.
Cái hố nào cũng sâu không thấy đáy.
Nơi bọn họ đang đứng là mảnh đất duy nhất còn nguyên vẹn, còn phần kiến trúc, núi sông, đá tảng ở hai bên trái phải đã hoàn toàn biến mất.
Ngay cả Đầm Lầy Chết phía xa... cũng bị chia làm hai!
Đây là đòn tấn công mạnh nhất của Tàn Ma.
Nhưng....
Ông ta đã thua!
Lâm Chính không hề ngã xuống.
Ông ta không giết được thần y Lâm!
Tàn Ma chậm rãi hạ hai tay xuống.
Thời điểm đó, tất cả sát lực giữa trời đất đều tiêu tan.
Có vẻ như mọi thứ đã kết thúc.
Mọi người nhìn về phía Tàn Ma.
Khoảnh khắc này, Tàn Ma gầy như que củi, già đi không biết bao nhiêu tuổi, như ngọn nến trước gió.
Ông ta hét lên một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn, sau đó cả người chao đảo, lui về phía sau mấy bước, kiệt sức ngồi trên mặt đất, dựa vào tảng đá, yếu ớt thở dốc.
"Kết thúc rồi...”, Tàn Ma khàn giọng nói.
Lúc này, sự không cam lòng và cơn giận trong lòng ông ta đều biến mất.
Nếu ngay cả đòn đánh này cũng không giết được Lâm Chính, thì chỉ có thể nói ông ta lực bất tòng tâm, chứ không phải ông ta không dùng hết toàn lực.
"Đúng vậy, kết thúc rồi”.
Lâm Chính thờ ơ nói.
"Sát lực vô tận này không phải là thứ mà một người phàm tục như mày có thể tu luyện ra được... nói cho tao biết, rốt cuộc mày đã điều khiển sát lực này như thế nào? Rốt cuộc là tại sao?", Tàn Ma khó khăn ngẩng đầu lên nói.
Không chỉ có ông ta, mà tất cả người tộc Ẩn Ma đều vô cùng nghi hoặc.
Chỉ có thôn trưởng mơ hồ đoán ra được điều gì đó, hô hấp dồn dập hơn.
"Sát lực này là sức mạnh của tổ tiên tộc Ẩn Ma!", Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Tổ tiên tộc Ẩn Ma ư? Đám yêu ma cái thế đó sao?", Tàn Ma mở to mắt.
"Chẳng lẽ... tổ tiên tộc Ẩn Ma chúng ta lại... lựa chọn thần y Lâm?", một người trong tộc Ẩn Ma ngơ ngác hỏi.
"Không”.
Lâm Chính lắc đầu, khàn giọng nói: "Là tôi... lựa chọn bọn họ!"
Phụt!
Phụt....
Tàn Ma còn chưa kịp đứng dậy thì đã điên cuồng phun ra một ngụm máu, sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng nhợt nhạt hơn.
Đám ma nhân xung quanh đều ngây người, sững sờ nhìn cảnh tượng này.
Tàn Ma mạnh nhất trong lòng họ sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy?
Người này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
"Vạn sát khí quy về một mối! Người này đã biến đổi rồi, Tàn Ma sao có thể là đối thủ?"
Trưởng thôn yên lặng quan sát hết thảy, sau đó thì thầm.
Ông ấy nhìn về phía cấm địa, đột nhiên như nhận ra điều gì đó, ông ấy liền đẩy người đang đỡ mình ra, liều lĩnh tiến lên vài bước.
"Trưởng thôn, ông sao vậy? ?"
Những người bên cạnh không hiểu chuyện gì, vội vàng hỏi.
Trưởng thôn không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào cấm địa, nhìn những thi thể đang thối rữa nằm như ngả rạ trên mặt đất.
"Trưởng thôn, xem ra... Tổ tiên chúng ta lựa chọn người này!"
Bà lão ôm ngực đi tới, cười khổ nói.
Trưởng thôn nhắm mắt lại hồi lâu rồi hít một hơi thật sâu.
"Tất cả những điều này đều là lựa chọn của tổ tiên chúng ta, chúng ta không thể đi ngược lại. Không ngờ rằng tộc Ẩn Ma chúng ta đã đợi lâu như vậy, nhưng tổ tiên lại không chọn người trong tộc, mà giao phó sinh tử của chúng ta cho một người ngoài... Vận mệnh, thật thích trêu ngươi!"
"Trưởng thôn, nên tôn trọng lựa chọn của tổ tiên!", bà cụ nói.
Trưởng thôn không nói gì, chỉ yên lặng gật đầu.
Vì người đàn ông đi ra từ cấm địa này mà cục diện lúc này trở nên rất quỷ dị.
Tàn Ma được một số người dìu đứng dậy.
Sự tức giận và không cam tâm hiện rõ trên khuôn mặt ông ta.
"Giết! Xông lên hết cho tôi! Giết hắn! Mau lên! !"
Tàn Ma lại gầm lên.
"Bao vây!"
"Giết!"
Thiên Ma Đạo Nhân từ bốn phía một lần nữa lao tới.
Đám đông như biển, nhấn chìm bóng dáng đó.
Ma nhân vốn là những kẻ khát máu và tàn bạo, mặc dù người đàn ông kia có sức mạnh rất đáng sợ, nhưng đám ma nhân kia cũng không sợ chết mà tiếp tục lao về phía trước.
Tàn Ma cũng vậy.
Hắn khoanh chân ngồi xuống, lấy ra mấy viên đan dược, do dự một chút rồi trực tiếp nhét vào trong miệng.
"Đại nhân!"
Ma nhân bên cạnh mặt tái nhợt vì kinh ngạc, vội vàng ngăn cản nhưng không kịp, hắn lập tức quỳ rạp trên mặt đất, đau đớn nói: "Đại nhân, tại sao phải làm như vậy? Nếu như rừng còn thì lo gì không có củi đốt!
"Nếu không đánh thắng kẻ này, không chiếm được thôn Ẩn Ma thì trở về cũng chết! Thiên Ma Đạo gần đây thất bại quá nhiều! Tử Long Thiên thất bại thảm hại, mất đi Khuyết Thần Giả. Nếu giờ lại thua, Đạo chủ làm sao có thể dung thứ cho tôi? Cho nên hôm nay, tôi nhất định phải ra tay!"
Tàn Ma gầm lên, giơ lòng bàn tay lên và móc vào tim chính mình.
Phụt!
Năm ngón tay của ông ta trực tiếp đâm vào trong cơ thể, máu tươi phun ra, nhuộm đỏ lồng ngực. Sau đó ông ta rút năm ngón tay đỏ như máu ra điên cuồng quất vào mặt mình.
Hàng loạt lá bùa gớm ghiếc và đáng sợ xuất hiện.
Đồng thời, đan dược mà Tàn Ma nuốt vào cũng bắt đầu phát huy dược tính, lá bùa tựa hồ cảm nhận được uy lực của đan dược nên lập tức bùng phát ra một luồng ánh sáng màu máu đáng sợ.
Hơi thở của Tàn Ma bắt đầu mạnh lên.
"Ma tính bộc phát??"
Trưởng thôn vừa nhìn thấy thì cả kinh, lập tức quay đầu lại hét lớn: "Cậu Lâm! Mau ngăn Tàn Ma lại! Hắn đang giải phóng hết ma tính của mình, một khi làm như vậy, thực lực của hắn sẽ tăng lên gấp mấy chục lần, khi đó sẽ không ai ngăn được hắn!"
Sau khi nói xong, trưởng thôn bất chấp tất cả lao về phía trước cùng với tất cả các thành viên của tộc Ẩn Ma.
"Bảo vệ Tàn Ma đại nhân!"
"Ngăn bọn chúng lại, không cho bọn chúng tới gần!"
Thiên Ma Đạo Nhân cũng phản ứng lại, ngay lập tức dàn thành một hàng trước mặt Tàn Ma để bảo vệ ông ta.
Người của tộc Ẩn Ma cũng là ma nhân, bọn họ biết Tàn Ma đang dùng thủ đoạn gì.
Nếu không thể ngăn cản càng sớm càng tốt, một khi ông ta bộc phát thành công tất cả ma tính của mình thì nơi đây không ai có thể là đối thủ của Tàn Ma.
Tộc Ẩn Ma tấn công như đã phát điên, nhưng nhiều người vốn đã bị thương nặng, quân số lại không đủ nên làm sao có thể dễ dàng xuyên thủng hàng phòng ngự và ngăn chặn Tàn Ma?
Nghe được lời của trưởng thôn, bóng người đột nhiên ngẩng đầu lên, mang theo tà khí vô tận lao về phía Tàn Ma.
Nhưng đám Thiên Ma Đạo Nhân bây giờ thậm chí còn điên rồ hơn.
Một số lượng lớn ma nhân ấy ra đan dược, noi gương Tàn Ma, giải phóng ma tính trong cơ thể, tất cả đều dùng tính mạng để ngăn cản đối thủ.
Mặc dù xung quanh cơ thể anh đều là tà khí giống như cối xay thịt, ai tới gần sẽ bị tà khí xé xác nhưng đám ma nhân kia vẫn không chịu dừng tay.
Toàn bộ thôn Ẩn Ma bị nhuộm đỏ bởi máu.
Gần như có một lớp thịt và máu dày trên mặt đất.
Những trận chiến tàn khốc được thăng hoa bằng ý chí điên cuồng của con người.
Bóng người ấy cứ bước đi, cố gắng tiến về phía trước.
Với sự xuất hiện của anh, tuyến phòng thủ bảo vệ Tàn Ma bắt đầu thất bại.
Xoạc!
Sau khi một ma nhân bị tà khí xé xác, tuyến phòng thủ cuối cùng cũng bị xé toạc.
Thấy vậy, một người của tộc Ẩn Ma lập tức bay vào và toan giết chết Tàn Ma bên trong.
Nhưng người đó chưa kịp đến gần.
Bùm!
Một luồng không khí đen tuyền thổi tới và đánh trúng người đó.
Trong tích tắc, cơ thể người đàn ông nổ tung và anh ta tử vong tại chỗ.
"Cái gì?"
Trưởng thôn sửng sốt.
Mọi người dừng lại và nhìn chằm chằm về phía trước với đôi mắt mở to.
Chỉ thấy một luồng ma khí phóng vụt lên bầu trời.
Một tiếng gầm khiến người khác run sợ vang vọng khắp không gian.
Ma tính của Tàn Ma đã được giải phóng hoàn toàn.
Đại ác ma đã đến!
Chương 3072: Thời khắc mạnh nhất
Ma ý đáng sợ giống như sóng lớn dâng trào, lấy Tàn Ma làm trung tâm lan tràn ra bốn phía.
Tất cả ma nhân cảm nhận được luồng ma ý này đều quỳ xuống, kinh hoàng khiếp hãi.
Dù là người của tộc Ẩn Ma cũng bị luồng ma ý này chinh phục, run lẩy bẩy, bàng hoàng chao đảo, hoàn toàn không dám tiến tới.
Lúc này Tàn Ma đã hóa thành đại ma vô địch thiên hạ.
Ông ta đứng bên này, ma nhân hay ai khác đều mất đi ý chí chiến đấu, chỉ biết dập đầu khuất phục, xin tha.
“Tiêu rồi! Tiêu cả rồi!”.
“Phải làm sao đây?”.
Trưởng thôn và những người khác mở to hai mắt, sợ hãi lùi về sau, trừng to hai mắt nhìn ra đằng sau phòng tuyến của Thiên Ma Đạo.
Nơi đó sương đen lan tràn, khói dày đặc cuồn cuộn, một bóng người dữ tợn bước ra.
Đó là Tàn Ma.
Bây giờ Tàn Ma đã khác hoàn toàn với lúc trước.
Cơ thể ông ta rắn chắc hơn gấp đôi, người toàn là cơ bắp, da vô cùng đỏ. Ma văn tràn ngập toàn thân, huyết quản nổi lên bao phủ tứ chi, mười móng tay dài như dao lưỡi liềm, răng cũng trở nên sắc nhọn hơn.
“Đây là thời khắc mạnh nhất của tôi”.
Tàn Ma hung dữ nhìn người kia, lạnh lùng nói.
Cả đời ông ta chưa bao giờ có thời khắc nào mạnh mẽ như lúc này, sức mạnh tràn ngập mỗi một tấc xương thịt, mỗi một huyết quản trong người ông ta.
Lúc này, ông ta cảm thấy mình như có thể phân cao thấp với cả đạo chủ.
“Mặc dù tôi phóng ra ma tính cuối cùng sẽ kiệt quệ mà chết, nhưng tôi không được phép thất bại! Tôi sẽ tự tay xé xác cậu! Tôi sẽ bảo vệ vinh quang của Thiên Ma Đạo!”.
Tàn Ma hét lên, cất bước lao về phía người kia.
Vù!
Tốc độ giống như dịch chuyển tức thời, Tàn Ma ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt người kia, hai tay siết chặt thành nắm đấm đánh về phía đầu người kia.
Ầm!
Những làn sóng sức mạnh nổ ra ở nơi va đập, giống như sóng cuộn trào, không ngừng lan rộng ra tứ phía.
Người xung quanh bị sóng sức mạnh hất văng, người đứng ở gần bị ảnh hưởng mà nôn ra máu, có người tử vong ngay tại chỗ.
Người kia thì bị Tàn Ma đánh sâu xuống lòng đất một nghìn mét.
Một hố sâu không thấy đáy được hình thành.
“Vẫn chưa kết thúc đâu!”.
Tàn Ma gào lên, chui xuống dưới lòng đất, đào đất lên.
Ục ục ục…
Mọi người nhìn thấy dưới lòng đất phát ra những âm thanh quỷ dị, bề mặt đất rung chuyển.
Ầm!
Không bao lâu sau, một tiếng nổ lớn vang lên, người bị đánh sâu vào lòng đất lại bị hất văng ra ngoài, bay lên không trung cao vạn trượng.
Tàn Ma cũng bay ra khỏi lòng đất, trên người bùng nổ vô số ma khí hóa thành muôn vàn xúc tu vây quanh bóng người trên không trung.
Chẳng mấy chốc, người trên không trung đã bị bao bọc thành chiếc bánh chưng, sau đó…
Ầm!
Vụ nổ rung trời lại xảy ra giữa không trung.
Bánh chưng do xúc tu bao bọc lại bị kích nổ.
Ánh sáng nổ ra trông giống như cây thánh giá hình thành giữa không trung.
Nhưng Tàn Ma vẫn chưa dừng lại.
Ông ta gào lên lao vọt tới, ma khí trên người lại hóa thành xúc tu bao bọc lấy người kia dẫn nổ. Cùng lúc đó, ông ta tiến sát đến, hai nắm đấm thô to điên cuồng vung ra.
Một bên là nắm đấm với sức mạnh khổng lồ có thể sánh ngang mấy vạn cân.
Một bên là xúc tu tạo thành từ ma khí đáng sợ ầm ầm nổ tung.
Trước đòn tấn công dày đặc này, đừng nói là người, e là thần linh cũng sẽ bị đánh nát vụn.
Tất cả mọi người kinh hãi ngẩng đầu lên, nhìn chỗ đang phát nổ liên tục trên bầu trời, không khỏi kinh hãi.
Ma khí lan tràn nhuộm đen cả bầu trời, che khuất mặt trời, nuốt chửng người kia, cứ vậy kéo dài mười mấy phút.
Ầm!
Một tiếng nứt vỡ vang lên, tựa như tiếng gào thét của cự ma từ vực sâu. Sau đó, bóng người ấy bay ra từ trong ma khí dày đặc, giống như sao băng va vào một ngọn núi nguy nga bên ngoài thôn Ẩn Ma.
Ầm ầm…
Cả ngọn núi hóa thành cát bụi, không còn tồn tại trên đời.
Ai nấy há hốc miệng kinh ngạc.
Chương 3073: Giờ phút sinh tử
Tàn Ma từ trên trời đáp xuống, vẫn còn thở hổn hển.
Đòn vừa rồi tiêu tốn rất nhiều sức lực của ông ta.
Nhưng nó không còn quan trọng nữa.
Sau khi giải phóng ma tính, sinh mệnh của ông ta không còn bao lâu, tiêu hao bao nhiêu năng lượng, tiêu hao bao nhiêu sinh mệnh cũng không quan trọng.
"Người này thật sự là rất lợi hại. Ẩn Ma tộc từ lúc nào lại xuất hiện một cao thủ đáng sợ như vậy? Tin tình báo sao lại có sai lầm nghiêm trọng như vậy, những kẻ kia rốt cuộc đang làm cái gì?"
Tàn Ma thở hổn hển, trong mắt là sự tàn nhẫn.
Bất luận thế nào, người đàn ông kia phải chết.
Như vậy hậu hoạ mới được giải quyết.
Tàn Ma xoay người, nhìn về phía người của tộc Ẩn Ma đã bị áp chế, lạnh lùng nói: "Hy vọng của các người đã chết! Các người có thể tiếp tục tuyệt vọng”.
"Nhưng ông cũng không sống được bao lâu nữa!" Một tộc nhân nghiến răng nói.
"Đúng vậy, tôi thật sự không sống được bao lâu, nhưng nếu có thể đem người của tộc Ẩn Ma chôn cùng thì cũng không hề lỗ! Huống chi, tôi chỉ kiệt sức mà chết, còn các người thì chết thảm!”
Tàn Ma gầm lên dữ dội.
Lúc này, ông ta vô cùng tức giận.
Ban đầu, ông ta nghĩ rằng trận chiến này sẽ rất dễ dàng, nhưng không ngờ rằng mình lại đi đến nước đường này.
Nhưng ông ta không hối hận.
Dù sao nếu trận này thất bại, trở về cũng chỉ có chết. Vậy thà là liều một lần, có lẽ sau khi trở về Thiên Ma Đạo, Đạo Chủ sẽ thương xót và cứu mạng ông ta.
Nhưng trước đó, ông ta phải xử lý tộc nhân tộc Ẩn Ma cái đã.
“Người đâu! Chuẩn bị dụng cụ rút xương, xẻo thịt, rút gân, xé xác cho tôi ngay tại chỗ! Sau đó kéo tất cả phụ nữ và trẻ em trong làng ra ngoài! Tôi sẽ tra tấn con cái các người đến chết trước mặt các người! Tôi sẽ làm nhục vợ các người trước mặt các người! Tôi muốn các người đau đớn, sống còn không bằng chết! ! "
Tàn Ma gầm lên, hoàn toàn mất trí.
"Cái gì?"
Gương mặt những tộc nhân tái nhợt vì sợ hãi.
"KHÔNG!!"
"Tha cho tôi đi!"
“Buông vợ tôi ra! "
Thiên Môn Đạo Nhân lao vào đám đông và lôi phụ nữ và trẻ em ra.
Khung cảnh thật hỗn loạn.
Các thành viên khác của tộc Ẩn Ma điên cuồng lao tới để ngăn cản họ, nhưng vô ích, họ nhanh chóng bị đàn áp bởi những ác ma khác từ Thiên Ma Đạo.
Khát khao muốn báo thù của Tàn Ma bùng cháy dữ dội!
Ông ta muốn sử dụng các phương thức tàn nhẫn và đau đớn nhất để đối phó với tộc Ẩn Ma!
"Sắp chết rồi, cũng nên phát tiết chứ nhỉ? Nên bắt đầu với ai đây?"
Tàn Ma nhìn xung quanh với đôi mắt lạnh như băng.
Rất nhanh, ánh mắt của ông ta dừng lại ở Tần Linh đang hấp hối trên mặt đất, sau đó lập tức đi tới.
"Dừng lại! Mày chết đi!”
Ma Bình và những người khác lao ra khỏi đám đông, muốn giết chết Tàn Ma.
Tuy nhiên, một số người đã bị thương nặng, làm sao họ có thể là đối thủ của Tàn Ma đã giải phóng hết ma tính của mình cơ chứ?
Rắc rắc rắc...
Nhưng trước khi họ kịp đến gần thì đã bị ma khí của Tàn Ma thổi bay, xương cốt vỡ vụn, thổ huyết ngã xuống đất, thậm chí nội tạng cũng bị đánh tan thành từng mảnh.
"Muốn cứu cô ta sao? Người đâu, kéo bọn chúng tới đây cho tôi, tôi muốn tra tấn cô ta ngay trước mặt chúng!"
Tàn Ma lạnh lùng nói.
Một số kẻ ngay lập tức kéo mấy người Ma Bình tới gần.
"Cầm thú! Cầm thú!"
“Chúng mày không phải là cầm thú! Chúng mày còn thua kém cầm thú! "
Ma Bình và đám đông la hét thê lương.
Nhưng càng như vậy, Tàn Ma càng hưng phấn.
Ông ta một tay bóp cổ Tần Linh, nhấc bổng cô lên, định cởi quần áo của cô ra.
Tần Linh lúc này đã không còn sức lực để phản kháng, chỉ có thể thở yếu ớt, mở to hai mắt nhìn người đàn ông này muốn làm gì với mình thì làm
Nhưng vào lúc này.
Vút!
Một thứ gì đó vừa xé toạc không trung rồi bay vút lên
"Hả?"
Tàn Ma lập tức quay đầu lại.
Từ ngọn núi phía xa, một bóng người giống như chùm sáng đột nhiên bộc phát, phóng thẳng lên trời, sau đó vẽ một đường vòng cung trên chín mây rồi lao xuống đất.
Bùm!
Thực thể đó rơi xuống, làm tan nát mặt đất và làm rung chuyển mọi thứ xung quanh.
Mọi người kinh hãi vội vàng giương mắt nhìn
Thực thể vừa rơi xuống chính là người đàn ông lúc trước.
Tàn Ma chết lặng.
"Không thể nào...."
Chương 3074: Đối mặt tử thù
"Còn tưởng mình bị thương rồi chứ!"
Người đó đáp xuống đất rồi phủi phủi bụi trên người, thản nhiên nói.
Tàn Ma trợn to mắt, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Người này hoàn toàn không hề bị thương.
Sao có thể như vậy?
Chịu một đòn như vậy mà vẫn có thể sống tiếp?
"Mày... mày rốt cuộc là thứ quái thai gì?", Tàn Ma lắp bắp nói, đưa mắt nhìn người trước mặt.
Người kia quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Tần Linh đang bị Tàn Ma bóp cổ. Lập tức anh cau mày lại, sát khí bắt đầu nổi lên.
Tàn Ma bắt đầu thở gấp.
Vèo!
Bóng người vụt bay tới, trong nháy mắt đã đánh gãy cánh tay của Tàn Ma.
"Ối..."
Tàn Ma liên tục lùi về phía sau, đợi khi ông ta đứng vững lại thì mới nhận ra tay trái của mình đã biến mất không tăm tích, chỉ còn miệng vết thương đang không ngừng rỏ máu.
Còn Tần Linh đã được cứu, giờ đang nằm trong lòng người kia.
Tốc độ này thực sự khiến người ta bàng hoàng.
Cho dù Tàn Ma có bộc phát hết ma tính cũng không thể theo kịp.
"Không thể nào! Không thể nào, tao đã giải phóng toàn bộ ma tính, tại sao vẫn không thể đánh lại mày? Mày... mày rốt cuộc là thứ quái thai gì? Tại sao tộc Ẩn Ma lại sinh ra ác ma như mày?", Tàn Ma run rẩy đến nỗi răng đánh vào nhau lập cập, dùng sức hét lớn".
"Tôi chưa bao giờ là ma".
Bóng người kia đáp bằng giọng khàn khàn.
"Không phải ma?", Tàn Ma sững lại, run rẩy hỏi: "Vậy mày...là ai?"
"Có lẽ ông cũng biết tôi đấy".
Người kia lạnh lùng nhìn Tàn Ma, sau đó giơ tay lên xua đi tà khí trên mặt, để lộ dung mạo thật.
"Lâm thần y!!"
Tàn Ma gần như hét lên.
Ông ta không thể nào ngờ tới người xuất hiện ở thôn Ẩn Ma lại chính là Lâm thần y - kẻ thù không đội trời chung của Thiên Ma Đạo!
Mặc dù Tàn Ma lần đầu gặp anh, nhưng người bị Thiên Ma Đạo liệt vào danh sách đen thì tất cả ma nhân đều đã được xem ảnh rồi.
Nhưng dù là Lâm thần y của Giang Thành thì mạnh đến mức này cũng thật vô lý!
Có thể bình thường ông ta không phải đối thủ của Lâm thần y, nhưng một khi bộc phát ma tính thì sức mạnh sẽ tăng lên hàng chục lần. Tại sao ông ta vẫn không thắng được Lâm thần y?"
"Lẽ nào Lâm thần y đã mạnh ngang với Đạo chủ?"
"Không thể nào!"
"Tuyệt đối không thể nào!"
Tàn Ma trợn to mắt, run rẩy suy nghĩ.
Đám ma nhân ở đó cũng kinh ngạc không kém.
Bọn chúng cũng từng nghe tới Lâm thần y - kẻ tử thù của Thiên Ma Đạo.
Người này đã liên tiếp đánh bại đồ đệ của Đạo chủ là An Huyền, còn cả ma quân hàng đầu Tử Long Thiên.
Thiên Ma Đạo hết lần này đến lần khác phải chịu tổn thất nặng nề vì người này, nên đương nhiên đây không phải người thường.
Nhưng đám ma nhân đều chỉ nghe danh chứ chưa từng gặp. Hôm nay gặp mặt thì Lâm thần y lại ép Tàn Ma vào đường cùng. Điều đó khiến đám ma nhân không khỏi nhìn anh bằng ánh mắt khiếp sợ.
"Tao không tin!!"
Lúc này, Tàn Ma đột nhiên gầm lên giận dữ, sau đó lệ khí của ông ta bốc lên, ma khí cũng dâng lên ngùn ngụt.
Lâm Chính đưa mắt nhìn về phía đó.
Tàn Ma đã hoàn toàn phát điên, ông ta kêu gọi sức mạnh có thể huỷ diệt toàn bộ thôn Ẩn Ma để tấn công Lâm Chính.
Lâm Chính quả thực rất mạnh.
Tàn Ma cũng cho rằng mình không phải đối thủ của anh.
Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến quyết tâm sống mái đến cùng của ông ta!
Dù gì sau khi ma tính bộc phát thì ông ta cũng chỉ chờ chết.
Nếu đã sắp chết, đương nhiên cũng chẳng còn gì đáng sợ.
Cho dù Lâm Chính có mạnh bằng trời, ông ta cũng quyết một phen sống còn.
"Cút ra đây cho tôi!"
Tàn Ma gầm lên.
Thiên Ma Đạo Nhân xung quanh đều đứng hình.
Bọn họ giương mắt sợ hãi nhìn Tàn Ma. Lúc này không ai nghe theo lệnh Tàn Ma nữa mà sợ hãi lùi về phía sau.
"Chạy đi đâu vậy? Đến đây! Cùng tôi tiêu diệt Lâm thần y!"
Tàn Ma lại gào thét, trên người phát ra một lực hút hình xoắn ốc khủng khiếp hút những ma nhân xung quanh lại.
Những ma nhân chậm chân đều bị lực hút này hút lấy, bay về phía Tàn Ma.
Khi bay về phía Tàn Ma, trên cơ thể họ bắt đầu xuất hiện những vết nứt, máu tươi từ vết nứt tứa ra, thất khiếu không ngừng chảy máu khiến họ đau đớn kêu la không ngớt.
Vài giây sau.
Rắc!
Rắc!
Rắc!
Những người bị Tàn Ma hút lại đều cứ như vậy mà chết thảm.
Máu và xương của họ biến thành những cột máu lao về phía Tàn Ma.
Lâm Chính cau chặt mày lại.
Tộc Ẩn Ma thì kinh ngạc.
"Hắn ta đang hiến tế! Hắn đang hút sức mạnh của những ma nhân này, hiến máu xương của họ để đổi lấy sức mạnh kinh hoàng! Người anh em, nhất định phải cẩn thận đấy", có người vội vã hét to.
"Hiến tế?"
"Được lắm, Lâm thần y, đây sẽ là chiêu mạnh nhất của tao, tao sẽ mai táng cho mày và cả tộc Ẩn Ma này luôn! Hôm nay tất cả đều phải chết, tất cả!!"
Tàn Ma gào thét, tăng lực hút lên.
Càng lúc càng nhiều ma nhân bị hút vào, biến thành năng lượng cho ông ta.
Sức mạnh và khả năng phá hoại của Tàn Ma càng lúc càng tăng lên, đã đến mức không thể ngăn chặn được.
Lâm Chính hừ lạnh một tiếng, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Anh giơ tay lên, sau đó khẽ nắm tay lại.
*Vù!
Sát lực tập trung lại trong lòng bàn tay anh.
"Nếu đã vậy thì tôi cũng sẽ đánh một trận nghiêm túc mới được!", Lâm Chính nói giọng lạnh như băng.
"Nghiêm túc?", Tàn Ma ngẩn người, sau đó mặt lộ vẻ hung tợn, càng lúc càng tăng lực hút.
"Vậy chẳng lẽ đó giờ mày không đánh nghiêm túc hả? Khốn nạn! Mày coi thường tao sao? Tao muốn mày phải chết, phải tan xương nát thịt!"
Tàn Ma đã hoàn toàn phát điên, điên cuồng hút hết ma nhân xung quanh vào.
Đám người Thiên Ma Đạo cũng sợ xanh mặt, bỏ chạy thục mạng.
Thế nhưng ngoài số ít may mắn sống sót thì những người còn lại đều bị hút lại.
Tàn Ma lúc này trông chẳng khác nào một con huyết ma, tất cả ma khí trên người hoá thành máu tươi. Còn sức mạnh trong người ông ta thì sôi sùng sục.
"Lâm thần y của Giang Thành! Sẽ do tao giết chết! Hôm nay, tao sẽ trừ mối hoạ này vì Thiên Ma Đạo!"
Tàn Ma như đã đạt đến sức mạnh cực hạn, rống lên một tiếng, dùng hết sức bình sinh điên cuồng lao về phía Lâm Chính.
"Cửu Diệt Huyết Ma Kích!"
Đoàng!
Tiếng rống rít như của hàng ngàn ác ma dưới địa ngục vang vọng trong không gian.
Sau đó một cột máu khổng lồ hoá thành huyết long, phóng ra từ chỗ Tàn Ma. Nó toả ra khí tức có thể huỷ diệt vạn vật. Con huyết long lao về phía Lâm Chính.
Đất trời tối sầm lại.
Mặt trăng và mặt trời cũng như muốn vỡ nát.
Chương 3075: Là tôi lựa chọn bọn họ
Cú đánh này làm chấn động núi sông.
Cú đánh này khiến cả thế giới run sợ.
Cú đánh này không thể ngăn cản.
Tất cả người dân trong thôn Ẩn Ma đều ngước mắt lên, sững sờ nhìn Huyết Long đang lao tới, bọn họ đều như người mất hồn.
Đó là loại sức mạnh cường đại gì thế?
Đòn đánh này hung hãn đến mức nào?
Chiêu pháp như vậy đủ để quét sạch toàn bộ thôn Ẩn Ma.
Nhưng khi tiếng gầm kinh hoàng của Huyết Long vang lên.
"Thiên Sát!"
Lâm Chính đột nhiên hét lớn, sau đó giơ tay, tung cú đấm về phía trước.
Trong phút chốc, một âm thanh kỳ dị giống như hư không vỡ nát truyền đến trong lòng mọi người.
Cùng lúc đó, cả thế giới trở nên vô cùng trắng xóa, mọi thứ dường như đã trở về hư vô.
Thời gian như dừng lại.
Đôi mắt của mọi người trong thôn Ẩn Ma hoàn toàn trắng bệch, họ không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Tai của họ cũng rơi vào tình trạng điếc tạm thời sau khi nghe thấy tiếng nổ cực lớn đó.
Xảy ra chuyện gì thế?
Mình chết rồi sao?
Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Mọi người bối rối nhìn xung quanh.
Nhưng không còn gì trước mặt ngoại trừ khoảng không trắng xóa bao la.
"Anh Lâm... Anh Lâm... anh ở đâu?"
Tần Linh cố gắng hết sức để đứng dậy nhưng không thể, chỉ biết gào khóc trong vô vọng.
Hiện tượng này kéo dài không biết bao lâu, mới dần trở lại bình thường.
Sự trắng xóa giữa bầu trời mặt đất dần biến mất.
Thần sắc trong mắt mọi người dần dần khôi phục.
Định thần nhìn lại.
Lâm Chính vẫn đứng thẳng trước mặt họ.
“Cậu Lâm?”, trưởng thôn trợn to hai mắt, thất thanh nói.
Nhưng vào lúc này, ông ta đột nhiên ý thức được điều gì đó, vội vàng nhìn sang hai bên.
Chỉ với một lần liếc mắt, tất cả những người trong thôn Ẩn Ma đều chết lặng.
Ở cả hai phía của thôn Ẩn Ma, đã xuất hiện hai cái hố đen nhánh.
Cái hố nào cũng sâu không thấy đáy.
Nơi bọn họ đang đứng là mảnh đất duy nhất còn nguyên vẹn, còn phần kiến trúc, núi sông, đá tảng ở hai bên trái phải đã hoàn toàn biến mất.
Ngay cả Đầm Lầy Chết phía xa... cũng bị chia làm hai!
Đây là đòn tấn công mạnh nhất của Tàn Ma.
Nhưng....
Ông ta đã thua!
Lâm Chính không hề ngã xuống.
Ông ta không giết được thần y Lâm!
Tàn Ma chậm rãi hạ hai tay xuống.
Thời điểm đó, tất cả sát lực giữa trời đất đều tiêu tan.
Có vẻ như mọi thứ đã kết thúc.
Mọi người nhìn về phía Tàn Ma.
Khoảnh khắc này, Tàn Ma gầy như que củi, già đi không biết bao nhiêu tuổi, như ngọn nến trước gió.
Ông ta hét lên một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn, sau đó cả người chao đảo, lui về phía sau mấy bước, kiệt sức ngồi trên mặt đất, dựa vào tảng đá, yếu ớt thở dốc.
"Kết thúc rồi...”, Tàn Ma khàn giọng nói.
Lúc này, sự không cam lòng và cơn giận trong lòng ông ta đều biến mất.
Nếu ngay cả đòn đánh này cũng không giết được Lâm Chính, thì chỉ có thể nói ông ta lực bất tòng tâm, chứ không phải ông ta không dùng hết toàn lực.
"Đúng vậy, kết thúc rồi”.
Lâm Chính thờ ơ nói.
"Sát lực vô tận này không phải là thứ mà một người phàm tục như mày có thể tu luyện ra được... nói cho tao biết, rốt cuộc mày đã điều khiển sát lực này như thế nào? Rốt cuộc là tại sao?", Tàn Ma khó khăn ngẩng đầu lên nói.
Không chỉ có ông ta, mà tất cả người tộc Ẩn Ma đều vô cùng nghi hoặc.
Chỉ có thôn trưởng mơ hồ đoán ra được điều gì đó, hô hấp dồn dập hơn.
"Sát lực này là sức mạnh của tổ tiên tộc Ẩn Ma!", Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Tổ tiên tộc Ẩn Ma ư? Đám yêu ma cái thế đó sao?", Tàn Ma mở to mắt.
"Chẳng lẽ... tổ tiên tộc Ẩn Ma chúng ta lại... lựa chọn thần y Lâm?", một người trong tộc Ẩn Ma ngơ ngác hỏi.
"Không”.
Lâm Chính lắc đầu, khàn giọng nói: "Là tôi... lựa chọn bọn họ!"