-
Chương 841-845
Chương 841: Mọi chuyện sẽ tốt thôi
Anna khóc lóc kể lại tình cảnh của mình cho Lâm Chính.
Tự dưng dây vào mấy vụ kiện cáo, đền tiền tới mức tán gia bại sản.
Đi đâu làm việc cũng chưa tới một ngày đã bị sa thải.
Thậm chí ngay cả người nhà cũng bị liên lụy.
Lâm Chính yên lặng lắng nghe.
Anh chưa từng nghĩ chuyện này lại ảnh hưởng tới Anna nhiều như vậy.
Hoặc là nói anh không hề biết Hiệp hội Y tế lại dồn Anna vào đường cùng như thế, không chỉ loại trừ đàn áp cô ta, thậm chí ngay cả người thân bên cạnh cô ta cũng không bỏ qua…
“Anna, chuyện này cứ giao cho tôi xử lý, tôi sẽ khôi phục lại cuộc sống bình thường như khi trước cho cô, thậm chí sẽ khiến cô trở nên tốt hơn!”, Lâm Chính an ủi.
“Cảm ơn thầy, thầy Lâm, chỉ là bây giờ ngay cả bố mẹ tôi cũng chẳng hiểu cho tôi, tôi thật sự… thật sự không biết nên làm thế nào…”, Anna ôm lấy gương mặt nhỏ bé, nghẹn ngào lên tiếng.
“Anna, không cần phải lo lắng, mọi chuyện đều sẽ tốt lên thôi, có điều bây giờ cô phải giúp tôi làm một việc”.
“Việc gì?”
“Tôi muốn cô lập tức tới Hiệp hội Y tế khám bệnh cho con gái của hoàng tử Birken!”, Lâm Chính nói.
Anna vô cùng kinh ngạc: “Thầy, thầy…thầy nói cái gì? Khám bệnh cho con gái của hoàng tử Birken? Chuyện này…tại sao vậy? Lần này hoàng tử Birken tới nước Mễ là để xin Hiệp hội Y tế giúp đỡ, tôi đã bị Hiệp hội Y tế khai trừ rồi, ngay cả cổng lớn của Hiệp hội Y tế tôi cũng không được vào, thầy à, tôi không làm nổi đâu!”
Chuyện hoàng tử Birken đến nước Mễ cầu cứu ai ai cũng biết cả rồi.
“Anna, cô không cần phải vào trong Hiệp hội Y tế, trên thực tế cô đứng bên ngoài cũng đủ rồi, đợi hoàng tử Birken dẫn con gái của ông ta đi ra thì cô hãy tới khám bệnh cho bọn họ”.
“Thầy à, chuyện này e rằng không được, nếu như ngay cả Hiệp hội Y tế cũng chẳng thể chữa trị cho căn bệnh của con gái hoàng tử Birken thì sao tôi có thể làm được? Hơn nữa hoàng tử Birken nhất định sẽ không tin tưởng tôi đâu! Vệ sĩ của ông ta càng không cho phép tôi lại gần ông ta”, Anna thở dài nói.
Cô ta đã biết ý đồ của Lâm Chính.
Anh muốn chữa bệnh cho con gái của hoàng tử Birken để có được thiện cảm và sự ủng hộ của ông ta.
Nếu như có hoàng tử Birken chống lưng cho, người của Hiệp hội Y tế đương nhiên không dám động vào cô ta.
Thế nhưng bệnh tình con gái của hoàng tử Birken đâu dễ dàng chữa trị như thế?
Ba năm trước, con gái của hoàng tử Birken – công chúa Margaret đột nhiên ngất xỉu khi đang đi học, vốn dĩ cho rằng chỉ là do thiếu máu hay mệt mỏi, thế nhưng không ngờ cô công chúa này lại hôn mê tròn ba ngày trong bệnh viện. Tỉnh lại sau ba ngày, hai chân dần teo lại, hành động ngày càng bất tiện, có phần giống với hội chứng xơ cứng teo cơ, thế nhưng vẫn có khác biệt rất lớn với căn bệnh này.
Bây giờ mỗi tháng công chúa Margaret đều sẽ ngủ mê mệt ba tới bốn ngày, mỗi lần tỉnh lại đều sẽ khiến cho một chức năng nào đó của cơ thể mất đi công hiệu, hai chân của công chúa Margaret đã chẳng thể đi lại, hai tay của cô bé cũng dần mất đi tri giác. Dựa theo tình hình này suy đoán, thêm một năm nữa công chúa Margaret sẽ trở nên bại liệt trên giường, hơn nữa căn bệnh quái ác này sẽ dần phá huỷ các chức năng của những cơ quan bên trong cơ thể và tăng tốc cho cái chết của cô bé.
Để cứu chữa cho công chúa Margaret, hoàng tử Birken đã dẫn cô bé đi gặp hết các danh y trên toàn thế giới, dùng đủ mọi cách, thậm chí vương thất nước Y cũng đã huy động một số lượng lớn nhân lực vật lực để chữa bệnh cho công chúa, thế nhưng vẫn chẳng có kết quả.
Anna vẫn còn nhớ một năm trước, công chúa Margaret từng tới Hiệp hội Y tế nhưng lại không có kết quả, Hiệp hội Y tế tuyên bố sẽ dùng thời gian một năm để phân tích căn bệnh quái ác này của công chúa Margaret. Lần này hoàng tử Birken tới chính là sau giao hẹn một năm.
Chuyện hoàng tử Birken dẫn công chúa tới xin cứu chữa đã lan truyền khắp cả thế giới, Lâm Chính cũng nhìn thấy tin tức này trên mạng, vậy nên mới gọi Anna tới khám bệnh.
Có điều, ở trong mắt Anna thì chuyện này chẳng khác gì chuyện viển vông.
Cô ta không cảm thấy y thuật của mình có thể mạnh hơn Hiệp hội Y tế.
“Cô không cần phải lo lắng, tôi đã sắp xếp đâu ra đó rồi, bây giờ cô lập tức đi tới con đường bên cạnh nhà cô đợi, lát nữa sẽ có một chiếc xe tới, cô ngồi lên chiếc xe đó, tài xế sẽ dẫn cô đi tìm hoàng tử Birken, đồng thời giúp cô tiếp cận công chúa nhỏ một cách thuận lợi! Tới lúc đó, cô có thể khám bệnh cho công chúa nhỏ rồi”.
“Thầy Lâm, tôi không chữa khỏi được cho cô bé đâu”.
“Không sao đâu, tôi đến chữa”.
Sáu chữ đơn giản khiến cho nhịp tim của Anna nhanh hơn một chút.
Câu nói thật tự tin.
Khiến cho người ta vừa nghe đã không kiềm chế được mà nảy sinh cảm giác an toàn.
Anna làm theo những gì Lâm Chính nói, đi tới bên cạnh con đường.
Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe sang Lincoln dừng lại bên đường, tài xế bước nhanh xuống mở cửa xe ra.
“Cô Anna, mời lên xe”.
“Anh là bạn của thầy Lâm sao?”
“Đúng thế, anh Lâm bảo tôi tới đón cô đi gặp hoàng tử Birken”, tài xế khẽ cười nói.
“Lẽ nào thầy Lâm có quen biết với hoàng tử Birken sao?”, Anna hơi bất ngờ.
“Bây giờ vẫn chưa quen biết, nhưng anh Lâm sẽ quen biết hoàng tử Birken nhanh thôi”, tài xế cười nói, sau đó ngồi vào vị trí ghế lái, hướng thẳng về phía Hiệp hội Y tế.
Anna đầu óc mịt mờ.
Sẽ quen biết nhanh thôi?
Ý gì?
Nửa tiếng đồng hồ sau.
Xe đã tới con đường bên ngoài Hiệp hội Y tế.
Tài xế dừng xe ở ngã tư, tầm mắt vẫn luôn hướng về phía cánh cổng lớn của Hiệp hội Y tế, tập trung tinh thần, cực kỳ chuyên tâm.
“Anh à, chúng ta ở đây…để làm gì?”
“Đợi hoàng tử Birken”.
“Tại sao lại đợi ở đây? Không phải chúng ta nên đợi ở bên cạnh xe của ông ta mới tốt sao?”, Anna hỏi.
Tài xế không trả lời.
Lúc này, cổng lớn của Hiệp hội Y tế mở ra, một đám người bước ra từ bên trong.
Những người này chính là hoàng tử Birken và người của Hiệp hội Y tế.
Anna nhìn chăm chăm vào Ramon trong số đó, đôi mắt xanh loé lên thù hận, hàm răng nghiến tới độ muốn vỡ vụn.
Để tránh đám phóng viên phiền phức, hoàng tử Birken dẫn theo rất ít vệ sĩ, hơn nữa ăn mặc cũng cực kỳ bình thường.
Công chúa Margaret được một vệ sĩ nữ bế lên xe, cô bé trông có vẻ rất tiều tuỵ.
Mấy người đang nói cái gì đó, vẻ mặt của hoàng tử Birken rất không tốt, nhìn dáng vẻ này thì có lẽ Hiệp hội Y tế vẫn chưa tìm được phương pháp điều trị.
Khoảng chừng năm phút sau, hoàng tử Birken lên xe, chiếc xe sang hướng ra đường, lái về phía ngã tư.
“Chuẩn bị đi!”
Tài xế đột nhiên nói.
“Chuẩn bị cái gì?”
Anna ngẩn ra.
Thế nhưng tài xế đột nhiên đạp ga, chiếc xe cứ thế lao đi và đâm thẳng về phía xe của hoàng tử.
“A!”
Anna bị dọa sợ hét toáng lên.
Chương 842: Tôi ở đây đợi cô
“Rầm!”
Không có gì bất ngờ, chiếc xe đâm thẳng vào chiếc xe của hoàng tử Birken.
Tiếng va chạm vang lên, thậm chí dọa mấy người đi đường bên cạnh.
Tiếng hét vang lên tứ phía.
“Ôi vãi!”
Tài xế của hoàng tử Birken chửi thề một tiếng, đẩy mạnh cửa xe ra.
“Cái tên này, cậu không có mắt hả? Mẹ kiếp, các người lái xe kiểu gì đấy?”, tài xế lớn tiếng mắng Anna.
Lúc này Anna vẫn còn hốt hoảng chưa hoàn hồn, cũng may cô ta có thắt dây an toàn, nếu không e là đã bị thương rồi.
“Rất xin lỗi, bọn tôi có chút việc gấp, lái xe hơi nhanh, thật xin lỗi, chúng tôi sẽ chịu mọi tổn thất đã gây ra với anh”, tài xế liên tục xin lỗi với người đó.
“Jack!”
Lúc này hoàng tử Birken ngồi phía sau bỗng gọi.
Người tài xế tên Jack vội vàng xoay người chạy đến bên cạnh xe.
“Nhanh lên, lập tức đến bệnh viện, Margarita cảm thấy khó chịu, có lẽ con bé bị giật mình. Mau lên, lập tức đưa chúng tôi đến bệnh viện”, hoàng tử Birken lo lắng nói.
Tài xế sửng sốt, liếc nhìn công chúa Margarita ngồi ở hàng ghế sau mới nhận ra lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé bỗng tái nhợt lên, hơi thở cũng gấp gáp, cả người trông rất yếu ớt.
“Hoàng tử Birken đừng lo lắng, tôi lập tức đưa hai người đến bệnh viện”.
Tài xế vội bước lên xe định đi.
“Anh gì ơi, anh muốn đi đâu? Người của công ty bảo hiểm còn chưa đến mà”.
“Lát nữa sẽ có người liên hệ với cậu, khốn kiếp, mau cút đi”, tài xế Jack mất kiên nhẫn nói, sau đó kéo cửa vào.
“Chuyện gì thế? Có người bị thương sao? Ôi trời ơi, tôi đã làm gì vậy? Xin cho phép tôi đi cùng mọi người đến bệnh viện, chúng tôi sẽ chịu hết mọi chi phí”.
“Tránh ra!”, tài xế Jack mất kiên nhẫn bèn đạp người này ra.
Nhưng lúc này hoàng tử Birken lớn giọng nói: “Jack, không cần đến bệnh viện nữa, lập tức quay về Hiệp hội Y dược, công chúa phải được chữa trị ngay lập tức, mau lên!”
Những lời thúc giục này khiến tài xế hoảng hốt, một vệ sĩ ngồi ở ghế phó lái muốn xuống xe kéo người đi để xe nổ máy.
Anna ở phía sau nghe thấy tiếng động cũng nhận ra được điều gì, bèn vội vàng tiến đến nói: “Đừng động lung tung vào người bị thương, tôi là bác sĩ, để tôi xem tình trạng của bệnh nhân”.
“Bác sĩ?”
Cả hai sửng sốt rồi cùng nhìn Anna, ánh mắt ai cũng đều hiện lên vẻ ngờ vực.
“Đừng hiểu lầm, tôi thật sự là bác sĩ, tôi từng làm việc ở Hiệp hội Y tế, đây là giấy tờ cá nhân của tôi”, Anna vội vàng lấy giấy tờ của mình ở trong túi xách ra.
Hai người thấy là thật lập tức kéo cửa xe ra.
Anna đi đến.
“Các người làm gì vậy? Hiệp hội Y tế ở ngay phía sau, anh còn không mau lái xe đến Hiệp hội Y tế? Lập tức gọi điện thoại cho người trong Hiệp hội Y tế, nhanh lên!”, hoàng tử Birken sốt ruột đến mức liên tục hét lên.
Nếu người bên Hiệp hội Y tế đến thì kế hoạch sẽ loạn cả lên.
Ánh mắt Anna lóe sáng, vội nói: “Thưa ông, không thể để con gái của ông động đậy được nữa, nhất định phải chữa trị ở đây nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng”.
“Cô là bác sĩ sao?”
“Đúng vậy”, Anna lắc lư giấy tờ cá nhân trước mặt ông ta.
“Vậy cô mau chóng xem thử con gái tôi thế nào, nó sắp không thở được mất”.
“Vâng”.
Anna lập tức ngồi vào ghế sau, vốn dĩ muốn xem tình trạng của cô bé nhưng lại nhận ra mình không mang theo bất kỳ dụng cụ nào, vì vậy lúng túng kiểm tra sơ qua một chút, sau đó xin lỗi nói: “Xin chờ một lát, tôi gọi điện thoại một chút”.
“Xin hãy làm mau lên giúp tôi”, hoàng tử Birken lo lắng nói.
“Được rồi”.
Anna gật đầu, lấy điện thoại ra rồi gọi cho Lâm Chính.
“Anna, gặp được hoàng tử Birken rồi sao?”, đầu bên kia là giọng của Lâm Chính.
“Gặp được rồi, thầy ơi... thầy điên rồ quá rồi! Tôi không dám tưởng tượng nổi thầy lại tiếp xúc với hoàng tử Birken bằng cách này! Chúa ơi, thầy đang nghĩ cái quái gì vậy?”
“Chỉ cần có thể tiếp xúc với ông ta thì dùng cách gì cũng không quan trọng”.
“Thầy ơi, tôi muốn khám bệnh cho công chúa Margarita, nhưng tôi không phát hiện ra là bị triệu chứng gì, hơn nữa tôi đến vội quá không có dụng cụ, bây giờ… giờ tôi nên làm thế nào?”, Anna hơi lo lắng hỏi.
“Có phải công chúa Margarita đang có triệu chứng khó thở, tim đập chậm và ngất xỉu không?”
“Đúng thế… thầy ơi, sao thầy lại biết?”, Anna cảm thấy kỳ lạ hỏi.
“Đây là hiện tượng xảy ra sau khi bị chấn động mạnh”.
“Chấn động mạnh?”
Anna sững người một lúc mới phản ứng lại.
Tông ô tô vào xe của hoàng tử Birken không chỉ để tiếp xúc với ông ta mà quan trọng hơn là để làm cho công chúa nhỏ phát bệnh, để Anna có chỗ trổ tài.
Phải nói là ý tưởng của thầy Lâm thực sự quá táo bạo.
Hôm nay hoàng tử Birken ăn mặc xuề xòa, không có nhiều vệ sĩ đi theo bên cạnh, nếu là bình thường thì cô ta và tài xế đã bị đánh thành tổ ong rồi.
“Thầy ơi, có vẻ thầy có hiểu biết về bệnh tình của công chúa nhỉ? Vậy tôi nên chữa trị cho cô bé thế nào?”
“Cô không chữa được đâu, đưa đến chỗ tôi đi”.
“Đưa đến Hoa Quốc ư?”, Anna sửng sốt, vội nói: “Với tình hình của cô bé e là không thể chống đỡ nổi khi đến Hoa Quốc”.
“Không cần, chỉ cần đưa đến số 111 đường Pieterlen là được, cô có thể tự lái xe, 2 phút là đến”.
Anna khó hiểu: “Đến đó làm gì? Nơi đó có bệnh viện sao?”
“Không có bệnh viện nhưng có một Sở nghiên cứu Đông y”.
“Sở… Sở nghiên cứu Đông y? Sao tôi không biết nhỉ? Nó mở từ bao giờ… ai mở?”
“Mới mở hôm nay, tôi mở”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Gì cơ?”
Anna như bị sét đánh.
“Tôi đợi cô ở đây”, Lâm Chính nói xong bèn cúp máy.
Chương 843: Tôi tin tưởng thầy của tôi
Anna không ngờ rằng Lâm Chính thế mà lại đến nước Mễ, hơn nữa còn mở một Sở nghiên cứu Đông y chỉ trong một ngày ngắn ngủi?
Anh muốn làm gì?
Tại sao anh lại muốn mở Sở nghiên cứu Đông y ở đây?
Chẳng lẽ anh không biết nơi này cách Hiệp hội Y tế rất gần sao? Các thành viên của Hiệp hội Y tế sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ loại thuốc Đông y Hoa Quốc nào tồn tại ở đây!
Cô ta đã từng tham gia hiệp hội Y tế nên biết rất rõ người ở đây coi thường Đông y như thế nào!
Cắm rễ ở đây, không phải tự tìm rắc rối sao?
Thậm chí theo một khía cạnh nào đó mà nói, đây là đang khiêu khích Hiệp hội Y tế của nước Mễ!
Tim Anna đập rất nhanh.
Cô ta không thể hiểu được.
Nhưng chuyện tới nước này, cũng không có thời gian suy nghĩ vấn đề này nữa, việc khẩn cấp nhất bây giờ chính là chữa trị cho công chúa Margarita.
“Bệnh tình của cô bé không mấy khả quan, cú va chạm vừa rồi không chỉ khiến tình trạng cơ thể cô bé trở nên rất tồi tệ, mà căn bệnh lạ mà cô bé mắc phải trước đây cũng tái phát vào lúc này, tôi không thể đảm bảo sẽ chữa khỏi cho cô bé! Tôi không có bất kỳ thiết bị hoặc thuốc hỗ trợ nào, chúng ta phải đổi nơi khác!” Anna nói.
Cô ta muốn lập tức đưa những người này đến gặp Lâm Chính, nhưng trước tiên cô ta phải được những người này tin tưởng, vì vậy cô ta chỉ có thể nói tình hình của Margarita càng lúc càng trở nên tồi tệ mới được.
Tuy nhiên, sau khi nghe xong những lời này, khuôn mặt của hoàng tử Birken chợt thay đổi.
“Mẹ kiếp, cô làm sao vậy? Không phải nói có thể chữa khỏi cho con gái tôi sao? Tại sao bây giờ lại không thể chữa khỏi? Này cô gái, rốt cuộc cô là ai? Tại sao tôi phải tin cô? Tại sao tôi phải đi cùng cô? Nếu vậy, thà rằng tôi đi đến Hiệp hội Y tế còn hơn!”, trong lúc lo lắng, hoàng tử Birken đã bắt đầu trở nên đa nghi.
Trên thực tế, không chỉ ông ta mà cả hai vệ sĩ cũng dấy lên nghi ngờ về lai lịch của đám người Anna, thậm chí họ còn thắc mắc liệu vụ tai nạn có phải do Anna cố ý gây ra hay không?
“Hoàng tử Birken, ông nên lập tức trở về Hiệp hội Y tế, nhờ hội trưởng Ramon chữa trị cho công chúa!”, nữ hộ vệ nghiêm mặt nói.
“Chúng ta không thể trì hoãn nữa, càng không thể tin tưởng người không rõ lai lịch, làm vậy là đang dùng mạng sống của công chúa điện hạ làm trò đùa!”, tài xế cũng lên tiếng.
Hoàng tử Birken trong cơn hoảng loạn gật đầu ngay lập tức: “Đúng vậy, Jack, tôi quá hồ đồ rồi, rõ ràng phía sau chính là Hiệp hội Y tế, nhưng tôi vẫn tin lời của một số người không quen biết, mẹ kiếp. Mau lái xe đến Hiệp hội Y tế, hãy bảo họ lập tức sử dụng những thiết bị y tế tốt nhất để chữa trị cho con gái tôi, nói với họ rằng bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý! Nhanh lên!”
“Vâng, thưa hoàng tử Birken!”
Tài xế gật đầu, đẩy tài xế của Lâm Chính ra, rồi ngồi vào ghế lái.
“Này cô gái, mời cô tránh ra, nếu như tiếp tục làm trễ thời gian của chúng tôi thì đừng trách chúng tôi vô lễ”, nữ hộ vệ nhìn chằm chằm Anna, lạnh lùng nói.
Anna càng thêm sốt sắng, vội vàng tiến lên nói: “Hoàng tử Birken, xin hãy nghe tôi nói...”
“Mau lái xe, nhanh!”
“Hoàng tử Birken!”
“Bây giờ tôi chỉ muốn cứu con gái mình!”
Hoàng tử Birken lo lắng nói, đồng thời kéo cửa sổ lên, ôm chặt lấy con gái, trên mặt lộ vẻ vô cùng lo lắng.
Anna bị cưỡng ép kéo ra ngoài.
Nhìn thấy xe sắp nổ máy lái tới Hiệp hội Y tế, Anna lập tức tuyệt vọng hét to: “Hoàng tử Birken, nếu ông chịu tin tưởng tôi! Tôi có thể đảm bảo không chỉ vết thương của con gái ông được chữa khỏi, mà ngay cả căn bệnh lạ của cô bé cũng có thể chữa lành!”
“Thật nực cười, cô cho rằng hoàng tử Birken sẽ tin tưởng lời của cô sao?”
“Ngay cả Hiệp hội Y tế cũng không thể chữa khỏi căn bệnh của công chúa thì cô có thể có cách gì?”
Đám hộ vệ lạnh lùng hừ một tiếng, sao bọn họ có thể tin được chứ?
Anna bị đẩy ra, chiếc xe chậm rãi lái về phía Hiệp hội Y tế.
Anna sững sờ đứng đó, khuôn mặt nhỏ tràn đầy vẻ mất mát và bất lực.
“Xem ra thất bại rồi”, tài xế thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.
Anna hít một hơi thật sâu, ngồi ở ven đường, hai tay ôm mặt, cơ thể mỏng mạnh hơi co rúc lại.
Cô ta bắt đầu nghi ngờ năng lực của mình.
Rõ ràng thầy đã tạo cho cô ta điều kiện có lợi như vậy, mọi thứ đều đã được sắp xếp cho cô ta, nhưng cuối cùng... chuyện này vẫn bị cô ta làm rối tung lên...
Rốt cuộc cô ta có thể làm được gì?
Anna nắm chặt tay áo, đôi mắt xanh nhắm chặt.
Nhưng vào lúc này...
Píp.
Một tiếng còi xe vang lên.
Anna vô thức ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy xe của hoàng tử Birken lần nữa đậu trước mặt cô ta, cửa sổ hạ xuống.
Anna hơi sửng sốt.
Hoàng tử Birken ngồi ở ghế sau lo lắng hét lên: “Lên xe!”
Anna ngẩn ra, nhưng vẫn ngồi lên xe.
“Hoàng tử Birken, không phải ông...”
“Con gái tôi không chịu nổi cơn đau này nữa, con bé muốn tôi thử xem! Tôi... Chỉ có thể tin tưởng cô! Mong cô đừng làm tôi thất vọng!”, hốc mắt hoàng tử đỏ ửng, trán dán sát lên trán của công chúa Margarita, đau đớn nói.
Anna nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của công chúa Margarita một lúc, sau đó nhẹ giọng nói: “Hoàng tử yên tâm, công chúa nhất định sẽ bình phục!”
Hoàng tử Birken không nói gì.
“Đi đâu?”
Tài xế nhìn thẳng về phía tước, trầm giọng hỏi.
“Rẽ phải, đi đến số 111 đường Pieterlen!” Anna vội nói.
Tài xế lập tức đạp ga, chiếc xe lao vút đi.
Sở nghiên cứu Đông y chỉ cách Hiệp hội Y học hai con đường, một lúc sau, xe dừng lại trước cổng nhà số 111.
Nhưng khi mọi người nhìn thấy bề ngoài của nó, nhất thời ngơ ngác.
Thấy trước cửa số 111 tối đen như mực, giống như bị lửa thiêu đốt, cánh cửa cháy xém đen kịt, trong không khí tràn ngập mùi hương kỳ lạ.
Cửa rộng mở, từ bên ngoài có thể nhìn thấy tình hình bên trong.
Bên trong dường như vẫn đang được sửa chữa, một đám thợ sửa chữa đang vận chuyển vật liệu ra vào.
“Chuyện gì thế này?”, hoàng tử Birken khó hiểu hỏi.
“Tôi nhớ ra rồi, hình như tuần trước chỗ này có hỏa hoạn...”, Anna hơi lúng túng nói.
“Cái gì?”, hoàng tử Birken trợn tròn mắt.
“Này cô gái, tôi phải nhắc nhở cô, nếu như công chúa Margarita xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chỉ vì sai lầm của cô thì hoàng thất sẽ truy cứu toàn bộ trách nhiệm của cô!”, nữ hộ vệ bên cạnh rất nghiêm túc nói với Anna.
Anna thấy áp lực gấp đôi, nhưng cô ta vẫn hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Tôi tin tưởng thầy của tôi, chúng ta vào thôi!”
Mọi người lập tức bế công chúa Margarita bước vào trong.
Nhưng ở đây không có gì cả, vì hỏa hoạn nên nhiều thứ đã bị thiêu rụi và phải sửa sang lại, thứ duy nhất có thể nhìn thấy là một cái bàn và một cái ghế ngay ngắn.
Còn có... người ngồi trước bàn.
“Hoan nghênh!”
Chương 844: Tôi nói thế bao giờ?
“Thưa thầy!”, Anna vui mừng nhìn Lâm Chính. Cô gái vô cùng kích động.
Lúc này Lâm Chính mặc áo blouse trắng, trông vô cùng ra dáng. Chiếc bàn trước mặt anh có đầy đủ những dụng cụ y học cần thiết như châm, thuốc sát trùng, bật lửa.
“Ai là công chúa Magarita. Đưa tới đây nào”, Lâm Chính gật đầu, mỉm cười với Anna và nói với hoàng tử Birken.
“Đông y sao?”, Birken giật mình. Đám vệ sĩ cũng nhìn nhau.
“Có vấn đề gì à?”, Lâm Chính mỉm cười hỏi.
“Cô gái, cô đang lãng phí thời gian của chúng tôi đấy. Cô lấy mạng sống của công chúa ra làm trò đùa sao? Cô có biết là cô đang làm gì không?”, một nữ vệ sĩ hét lên với Anna.
“Tima, đừng có để mất đi phong cách của hoàng gia”, Birken nói giọng khàn khàn.
Nữ vệ sĩ nghe thấy vậy thì nghiến răng, không nói thêm gì nữa.
“Chúng tôi tin tưởng cô như vậy. Con gái tôi cũng thế mà thật không ngờ cô lại đưa đến một phù thủy của Hoa Quốc. Đúng là hoang đường. Hi vọng là con gái tôi bình an vô sự. Nếu như con bé có xảy ra chuyện gì thì cô sẽ phải chịu trách nhiệm đấy”, hoàng tử Birken lạnh lùng nói và định đưa công chúa đi.
“Hoàng tử, ông nghe tôi giải thích đã”, Anna nội vàng ngăn lại.
Thế nhưng đối phương không buồn quan tâm. Đúng lúc này, Lâm Chính bèn nói bằng tiếng anh.
“Từ từ đã”.
Birken khựng bước, nhìn anh chăm chăm.
“Hoàng tử, tới cũng đã tới rồi. Tại sao lại không thử? Huống hồ, tình hình của công chúa khá nghiêm trọng. Với tình hình hiện tại, dù ông có đưa tới HIệp hội thì cũng không kịp đâu. Nếu ông thật sự vì công chúa thì hãy đặt xuống đi”, Lâm Chính mỉm cười.
Hoàng tử tái mặt, Lâm Chính nói vậy khiến ông ta cảm thấy tiến thoái lưỡng nan.
“Hoàng tử điện hạ”, một vệ sĩ ngập ngừng.
Hoàng tử hít một hơi thật sâu và nói: “Gọi điện cho hội trưởng Ramon, bảo anh ta lập tức tới đây, mang theo máy móc tốt nhất để chữa trị cho công chúa”.
“Hoàng tử, người định để anh ta chữa trị cho công chúa thật sao?”, nữ vệ sĩ cảm thấy không dám tin.
“Tima, tôi không còn lựa chọn nào khác, đây là sự sắp xếp của thượng đế rồi…”
Hoàng Tử nhìn con gái, khuôn mặt hiện rõ vẻ đau khổ. Sau đó ông ta bước về phía Lâm Chính. Anna thấy vậy thì vui mừng lắm.
“Anna cô tới giúp tôi, khử trùng châm bạc trước đi”.
“Vâng thưa thầy”.
Anna kích động chạy tới và bắt tay vào việc. Sau khi từ Hoa Quốc trở về, cô ta luôn tìm tòi nghiên cứu về Đông y nên những kiến thức cơ bản cũng đều nắm cả.
“Không có chỗ nào để con gái tôi nằm sao?”, hoàng tử ôm con gái bước tới trước bàn và chau mày.
“Xin lỗi, điều kiện có hạn. Nếu công chúa có thể ngồi thì mời công chúa ngồi xuống ghế", Lâm Chính mỉm cười.
“Thật hoang đường! Không thể chấp nhận được! Con gái tôi không ngồi được!”
“Vậy ông đỡ công chúa đi!”
“Ôi thượng đế ơi…”, hoàng tử đau khổ kêu lên nhưng vẫn làm theo.
Lâm Chính cầm cổ tay công chúa, đặt lên một miếng đệm và bắt mạch. Một lúc sao Lâm Chính mở mắt.
“Kinh mạch tắc nghẽn, cơ thịt co lại, hệ thống thần kinh bị tổn thương nặng, hơn nữa còn là tổn thương bẩm sinh….”
“Vấn đề này giới bác sĩ đã nói với tôi vô số lần rồi. Giờ tôi chỉ muốn con gái tôi dễ chịu hơn chút, tôi không muốn thấy con bé phải chịu đau khổ nữa. Mau giúp con bé thấy thoải mái đi, có được không?”, hoàng tử Birken mất hết kiên nhẫn.
“Muốn công chúa dễ chịu rất dễ”, Lâm Chính đưa tay ra, ấn vào lòng bàn tay cô chúa và xoa bóp.
“Cậu làm gì vậy”, Birken tỏ ra căng thẳng. Thế nhưng vừa dứt lời. .
“Ưm…”, công chúa lập tức rên lên giống như đau lắm như ngay sau đó thở mạnh ra.
Hoàng tử giật mình, vội vàng hỏi: “Bảo bối, con cảm thấy thế nào rồi?”
“Con cảm thấy tốt hơn nhiều rồi…”, công chúa khẽ mở mắt, nói bằng giọng yếu ót.
“Thật sao? Tốt quá rồi?”, hoàng tử vui mừng kêu lên. Đám vệ sĩ cũng cảm thấy không dám tin, họ cứ trố tròn mắt ra nhìn. Có lẽ bọn họ không ngờ, phù thủy tới từ Hoa Quốc này lại có khả năng hồi phục ý thức cho công chúa như vậy.
Anna cũng thở phào.
“Toàn bộ tế bào thần kinh của công chúa đã bị một loại độc tố chèn ép. Độc tố này sản sinh từng chút một. Lâu dần, hình thành lên một lượng cực kỳ lớn khiến hệ thần kinh bị tổn thương nghiêm trọng. Bệnh của công chúa rất giống hội chứng xơ cứng teo cơ, thậm chí còn nghiêm trọng hơn thế. Nếu như để độc tố tích tụ thêm nữa thì đứng nói tới việc đi lại mà ngay cả việc thở thôi cũng rất khó khăn và sẽ chết rất thê thảm”.
“Chệt tiệt!”, hoàng tử Birken thầm chửi rủa. Ông ta siết chặt nắm đấm, ôm công chúa vào lòng và nói: “Bảo bối, con yên tâm, bố sẽ giúp con tìm được bác sĩ tốt nhất. Bố sẽ không từ bỏ, thượng đế sẽ đứng về phía chúng ta…”
Lâm Chính nghe thấy vậy thì cảm thấy hoang mang: “Ông vẫn muốn tìm bác sĩ khác chữa trị cho công chúa sao? Tại sao không hỏi tôi?”
Birken nghe thấy vậy thì như sét đánh ngang tai. Ông ta quay qua nhìn Lâm Chính: “Cậu…có thể à?”
“Tôi nói là tôi không chữa được lúc nào chưa?”
Chương 845: Ông chọn tôi hay cậu ta?
Brừm brừm...
Mấy chiếc ô tô lái ra khỏi cổng Hiệp hội Y tế nước Mễ, lao thẳng về phía đường Pieterlen.
"Có chuyện gì vậy? Lúc đi bệnh tình của công chúa Margarita vẫn ổn định mà, sao bỗng dưng lại phát bệnh chứ?".
Trên xe, hội trưởng Ramon sắc mặt xám xịt hỏi.
"Hội trưởng, chúng tôi cũng không biết nữa, chúng tôi đã chăm sóc công chúa trong khả năng tốt nhất, theo lý mà nói, cô ấy không thể phát bệnh được", người của Viện Nghiên cứu ở bên cạnh bất đắc dĩ nói.
"Phải đảm bảo công chúa an toàn rời khỏi nước Mễ, nếu cô ấy xảy ra chuyện ở đây, thì sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Hiệp hội Y tế chúng ta! Không thể để toàn thế giới cười nhạo chúng ta được!".
"Yên tâm đi hội trưởng, tuy chúng ta không thể chữa tận gốc bệnh của công chúa, nhưng đã có thuốc ức chế việc phát bệnh của cô ấy. Tuy thuốc này có tác dụng phụ nhất định, nhưng phải dùng nó để vượt qua một tháng. Trong tháng này cô ấy sẽ không có bất cứ triệu chứng nào nữa. Chờ một tháng sau thì chắc là cô ấy đã trở về hoàng gia, lúc đó di chứng phát tác thì chúng ta cũng có thể đổ lỗi cho căn bệnh lạ của cô ấy, không liên quan gì đến chúng ta cả”.
"Tốt, tốt lắm", Ramon hài lòng gật đầu.
"Hội trưởng, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao công chúa xảy ra chuyện không đưa thẳng đến Hiệp hội Y tế của chúng ta, mà lại đưa đến đường Pieterlen? Lẽ nào tình hình của công chúa rất nghiêm trọng, không thể di chuyển sao?", người ở ghế lái phụ không nhịn được liền hỏi.
"Mong cô ấy mọi chuyện tốt lành, nếu không chắc chắn các phương tiện truyền thông sẽ lên bài, đến lúc đó chúng ta lại mất một khoản để bịt miệng đám phóng viên chết tiệt đó! Thật là tồi tệ..."
Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc, xe đã dừng trước cửa số nhà 111 đường Pieterlen.
"Đây là đâu?".
Ramon nhíu mày hỏi.
"Hội trưởng, tôi nhớ ra rồi, nơi này trước đây là một tiệm bánh ngọt, tuần trước bởi vì xảy ra hỏa hoạn nên đã chuyển đi, cũng may không có thương vong. Báo chí cũng đưa tin, nhưng không có gì to tát".
"Tại sao hoàng tử Birken lại đến đây nhỉ?".
"Không rõ nữa".
"Chúng ta vào xem sao".
Hội trưởng Ramon khàn giọng nói, rồi cất bước vào trong.
Vừa vào đến nơi, bọn họ đã kinh ngạc phát hiện ra Anna đang ở bên trong.
Ngoài ra còn có một người đàn ông trẻ tuổi đang chữa bệnh cho công chúa Margarita.
Anh vén tay áo của công chúa Margarita lên, cắm từng chiếc châm bạc sáng loáng vào cánh tay cô bé, hoàng tử Birken và các tùy tùng của ông ta thì đứng xem ở bên cạnh.
Cảnh tượng kỳ quái này khiến đám người của Hiệp hội Y tế đều đứng sững như trời trồng.
"Ramon?".
Anna đang khử trùng châm bạc lập tức chú ý tới những người mới đến, lập tức kêu lên thất thanh, ánh mắt đầy oán hận.
Ramon không thèm đếm xỉa đến Anna, mà đi về phía hoàng tử Birken.
"Hoàng tử, chuyện này là sao vậy? Sao ông lại tìm một bác sĩ Đông y đến chữa bệnh cho công chúa Margarita?".
"Việc này..."
Hoàng tử Birken sửng sốt, cũng không biết nên trả lời thế nào.
"Thầy Lâm đã có cách chữa trị cho công chúa, nếu Hiệp hội Y tế các anh không chữa được, thì tại sao không thể để thầy tôi chữa thử chứ?", Anna không phục, đáp trả Ramon.
"Cô Anna, cô là nỗi sỉ nhục của Hiệp hội Y tế chúng tôi, tôi không muốn nói chuyện với cô nữa", Ramon lắc đầu nói.
"Nếu đã không muốn nói chuyện với tôi thì mời anh rời khỏi đây", Anna hừ một tiếng.
"Sao nào? Đây là nhà cô chắc?".
"Đây là Sở Nghiên cứu Đông y do thầy tôi mở, thầy ấy sẽ thành lập Hiệp hội Đông y ở nước Mễ!", Anna nói rất nghiêm túc.
Cô ta dứt lời, không ít người của Hiệp hội Y tế liền không nhịn được mà lên tiếng.
"Đông y? Đó chẳng phải là vu thuật của Hoa Quốc sao?".
Có người thích thú nói.
"Cô Anna, cô nói vậy là có ý gì? Cô định bỏ y học chính thống để học vu y thuật của Hoa Quốc sao? Nếu đúng là như vậy thì thật đáng tiếc, cô vốn dĩ có chút thiên phú, kết quả lại đi theo tà đạo, không biết bố mẹ cô biết chuyện sẽ đau lòng đến mức nào", Ramon thở dài.
"Khốn kiếp!", Anna tức điên lên.
Nhưng Lâm Chính lại lên tiếng.
"Anna, đừng để người khác làm ảnh hưởng, tập trung chú ý một chút, nếu không sẽ là vô trách nhiệm với bệnh nhân".
"Vâng thầy", Anna lập tức gật đầu, tiếp tục khử trùng châm bạc.
"Tôi đang khám cho bệnh nhân, mong những người không phận sự đừng làm phiền tôi, nếu không tôi có quyền mời các anh rời khỏi đây", Lâm Chính đưa mắt nhìn Ramon, nói.
Ramon nhíu mày.
"Hội trưởng Ramon, có thể chờ một lát không? Chờ bác sĩ này chữa xong cho con gái tôi, tôi sẽ giải thích với cậu", hoàng tử Birken lên tiếng.
"Hoàng tử Birken, tôi có thể coi hành động này của ông là không tin tưởng Hiệp hội Y tế chúng tôi không?", Ramon trầm giọng hỏi.
"Tôi không có ý này".
"Tôi hy vọng ông bắt người này dừng ngay việc chữa trị cho công chúa lại, nếu không chúng tôi sẽ không nhận chữa cho công chúa nữa, bởi vì chúng tôi không thể dự liệu được bệnh tình của công chúa liệu có xảy ra thay đổi gì sau khi cậu ta chữa trị hay không. Như vậy sẽ gây bất lợi cho việc chữa trị của chúng tôi".
Hoàng tử Birken ngạc nhiên hỏi: "Hội trưởng Ramon, ý của cậu là..."
"Nếu ông muốn Hiệp hội Y tế chúng tôi chữa trị cho công chúa, thì bảo cậu ta lập tức dừng tay, đóng cửa Sở Nghiên cứu gì đó này lại. Nếu ông lựa chọn tin tưởng cậu ta, thì chúng tôi sẽ dừng toàn bộ việc điều trị tiếp theo cho công chúa. Sau này, dù công chúa xảy ra bất cứ chuyện gì chúng tôi đều không chịu trách nhiệm, mà các ông phải chịu toàn bộ. Hoàng tử Birken, ông hãy đưa ra lựa chọn đi", Ramon bình thản nói.
"Hả?".
Hoàng tử Birken như bị sét đánh ngang tai.
Anna nghe thấy thế cũng sững sờ.
Ramon muốn bức cung sao?
Anna khóc lóc kể lại tình cảnh của mình cho Lâm Chính.
Tự dưng dây vào mấy vụ kiện cáo, đền tiền tới mức tán gia bại sản.
Đi đâu làm việc cũng chưa tới một ngày đã bị sa thải.
Thậm chí ngay cả người nhà cũng bị liên lụy.
Lâm Chính yên lặng lắng nghe.
Anh chưa từng nghĩ chuyện này lại ảnh hưởng tới Anna nhiều như vậy.
Hoặc là nói anh không hề biết Hiệp hội Y tế lại dồn Anna vào đường cùng như thế, không chỉ loại trừ đàn áp cô ta, thậm chí ngay cả người thân bên cạnh cô ta cũng không bỏ qua…
“Anna, chuyện này cứ giao cho tôi xử lý, tôi sẽ khôi phục lại cuộc sống bình thường như khi trước cho cô, thậm chí sẽ khiến cô trở nên tốt hơn!”, Lâm Chính an ủi.
“Cảm ơn thầy, thầy Lâm, chỉ là bây giờ ngay cả bố mẹ tôi cũng chẳng hiểu cho tôi, tôi thật sự… thật sự không biết nên làm thế nào…”, Anna ôm lấy gương mặt nhỏ bé, nghẹn ngào lên tiếng.
“Anna, không cần phải lo lắng, mọi chuyện đều sẽ tốt lên thôi, có điều bây giờ cô phải giúp tôi làm một việc”.
“Việc gì?”
“Tôi muốn cô lập tức tới Hiệp hội Y tế khám bệnh cho con gái của hoàng tử Birken!”, Lâm Chính nói.
Anna vô cùng kinh ngạc: “Thầy, thầy…thầy nói cái gì? Khám bệnh cho con gái của hoàng tử Birken? Chuyện này…tại sao vậy? Lần này hoàng tử Birken tới nước Mễ là để xin Hiệp hội Y tế giúp đỡ, tôi đã bị Hiệp hội Y tế khai trừ rồi, ngay cả cổng lớn của Hiệp hội Y tế tôi cũng không được vào, thầy à, tôi không làm nổi đâu!”
Chuyện hoàng tử Birken đến nước Mễ cầu cứu ai ai cũng biết cả rồi.
“Anna, cô không cần phải vào trong Hiệp hội Y tế, trên thực tế cô đứng bên ngoài cũng đủ rồi, đợi hoàng tử Birken dẫn con gái của ông ta đi ra thì cô hãy tới khám bệnh cho bọn họ”.
“Thầy à, chuyện này e rằng không được, nếu như ngay cả Hiệp hội Y tế cũng chẳng thể chữa trị cho căn bệnh của con gái hoàng tử Birken thì sao tôi có thể làm được? Hơn nữa hoàng tử Birken nhất định sẽ không tin tưởng tôi đâu! Vệ sĩ của ông ta càng không cho phép tôi lại gần ông ta”, Anna thở dài nói.
Cô ta đã biết ý đồ của Lâm Chính.
Anh muốn chữa bệnh cho con gái của hoàng tử Birken để có được thiện cảm và sự ủng hộ của ông ta.
Nếu như có hoàng tử Birken chống lưng cho, người của Hiệp hội Y tế đương nhiên không dám động vào cô ta.
Thế nhưng bệnh tình con gái của hoàng tử Birken đâu dễ dàng chữa trị như thế?
Ba năm trước, con gái của hoàng tử Birken – công chúa Margaret đột nhiên ngất xỉu khi đang đi học, vốn dĩ cho rằng chỉ là do thiếu máu hay mệt mỏi, thế nhưng không ngờ cô công chúa này lại hôn mê tròn ba ngày trong bệnh viện. Tỉnh lại sau ba ngày, hai chân dần teo lại, hành động ngày càng bất tiện, có phần giống với hội chứng xơ cứng teo cơ, thế nhưng vẫn có khác biệt rất lớn với căn bệnh này.
Bây giờ mỗi tháng công chúa Margaret đều sẽ ngủ mê mệt ba tới bốn ngày, mỗi lần tỉnh lại đều sẽ khiến cho một chức năng nào đó của cơ thể mất đi công hiệu, hai chân của công chúa Margaret đã chẳng thể đi lại, hai tay của cô bé cũng dần mất đi tri giác. Dựa theo tình hình này suy đoán, thêm một năm nữa công chúa Margaret sẽ trở nên bại liệt trên giường, hơn nữa căn bệnh quái ác này sẽ dần phá huỷ các chức năng của những cơ quan bên trong cơ thể và tăng tốc cho cái chết của cô bé.
Để cứu chữa cho công chúa Margaret, hoàng tử Birken đã dẫn cô bé đi gặp hết các danh y trên toàn thế giới, dùng đủ mọi cách, thậm chí vương thất nước Y cũng đã huy động một số lượng lớn nhân lực vật lực để chữa bệnh cho công chúa, thế nhưng vẫn chẳng có kết quả.
Anna vẫn còn nhớ một năm trước, công chúa Margaret từng tới Hiệp hội Y tế nhưng lại không có kết quả, Hiệp hội Y tế tuyên bố sẽ dùng thời gian một năm để phân tích căn bệnh quái ác này của công chúa Margaret. Lần này hoàng tử Birken tới chính là sau giao hẹn một năm.
Chuyện hoàng tử Birken dẫn công chúa tới xin cứu chữa đã lan truyền khắp cả thế giới, Lâm Chính cũng nhìn thấy tin tức này trên mạng, vậy nên mới gọi Anna tới khám bệnh.
Có điều, ở trong mắt Anna thì chuyện này chẳng khác gì chuyện viển vông.
Cô ta không cảm thấy y thuật của mình có thể mạnh hơn Hiệp hội Y tế.
“Cô không cần phải lo lắng, tôi đã sắp xếp đâu ra đó rồi, bây giờ cô lập tức đi tới con đường bên cạnh nhà cô đợi, lát nữa sẽ có một chiếc xe tới, cô ngồi lên chiếc xe đó, tài xế sẽ dẫn cô đi tìm hoàng tử Birken, đồng thời giúp cô tiếp cận công chúa nhỏ một cách thuận lợi! Tới lúc đó, cô có thể khám bệnh cho công chúa nhỏ rồi”.
“Thầy Lâm, tôi không chữa khỏi được cho cô bé đâu”.
“Không sao đâu, tôi đến chữa”.
Sáu chữ đơn giản khiến cho nhịp tim của Anna nhanh hơn một chút.
Câu nói thật tự tin.
Khiến cho người ta vừa nghe đã không kiềm chế được mà nảy sinh cảm giác an toàn.
Anna làm theo những gì Lâm Chính nói, đi tới bên cạnh con đường.
Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe sang Lincoln dừng lại bên đường, tài xế bước nhanh xuống mở cửa xe ra.
“Cô Anna, mời lên xe”.
“Anh là bạn của thầy Lâm sao?”
“Đúng thế, anh Lâm bảo tôi tới đón cô đi gặp hoàng tử Birken”, tài xế khẽ cười nói.
“Lẽ nào thầy Lâm có quen biết với hoàng tử Birken sao?”, Anna hơi bất ngờ.
“Bây giờ vẫn chưa quen biết, nhưng anh Lâm sẽ quen biết hoàng tử Birken nhanh thôi”, tài xế cười nói, sau đó ngồi vào vị trí ghế lái, hướng thẳng về phía Hiệp hội Y tế.
Anna đầu óc mịt mờ.
Sẽ quen biết nhanh thôi?
Ý gì?
Nửa tiếng đồng hồ sau.
Xe đã tới con đường bên ngoài Hiệp hội Y tế.
Tài xế dừng xe ở ngã tư, tầm mắt vẫn luôn hướng về phía cánh cổng lớn của Hiệp hội Y tế, tập trung tinh thần, cực kỳ chuyên tâm.
“Anh à, chúng ta ở đây…để làm gì?”
“Đợi hoàng tử Birken”.
“Tại sao lại đợi ở đây? Không phải chúng ta nên đợi ở bên cạnh xe của ông ta mới tốt sao?”, Anna hỏi.
Tài xế không trả lời.
Lúc này, cổng lớn của Hiệp hội Y tế mở ra, một đám người bước ra từ bên trong.
Những người này chính là hoàng tử Birken và người của Hiệp hội Y tế.
Anna nhìn chăm chăm vào Ramon trong số đó, đôi mắt xanh loé lên thù hận, hàm răng nghiến tới độ muốn vỡ vụn.
Để tránh đám phóng viên phiền phức, hoàng tử Birken dẫn theo rất ít vệ sĩ, hơn nữa ăn mặc cũng cực kỳ bình thường.
Công chúa Margaret được một vệ sĩ nữ bế lên xe, cô bé trông có vẻ rất tiều tuỵ.
Mấy người đang nói cái gì đó, vẻ mặt của hoàng tử Birken rất không tốt, nhìn dáng vẻ này thì có lẽ Hiệp hội Y tế vẫn chưa tìm được phương pháp điều trị.
Khoảng chừng năm phút sau, hoàng tử Birken lên xe, chiếc xe sang hướng ra đường, lái về phía ngã tư.
“Chuẩn bị đi!”
Tài xế đột nhiên nói.
“Chuẩn bị cái gì?”
Anna ngẩn ra.
Thế nhưng tài xế đột nhiên đạp ga, chiếc xe cứ thế lao đi và đâm thẳng về phía xe của hoàng tử.
“A!”
Anna bị dọa sợ hét toáng lên.
Chương 842: Tôi ở đây đợi cô
“Rầm!”
Không có gì bất ngờ, chiếc xe đâm thẳng vào chiếc xe của hoàng tử Birken.
Tiếng va chạm vang lên, thậm chí dọa mấy người đi đường bên cạnh.
Tiếng hét vang lên tứ phía.
“Ôi vãi!”
Tài xế của hoàng tử Birken chửi thề một tiếng, đẩy mạnh cửa xe ra.
“Cái tên này, cậu không có mắt hả? Mẹ kiếp, các người lái xe kiểu gì đấy?”, tài xế lớn tiếng mắng Anna.
Lúc này Anna vẫn còn hốt hoảng chưa hoàn hồn, cũng may cô ta có thắt dây an toàn, nếu không e là đã bị thương rồi.
“Rất xin lỗi, bọn tôi có chút việc gấp, lái xe hơi nhanh, thật xin lỗi, chúng tôi sẽ chịu mọi tổn thất đã gây ra với anh”, tài xế liên tục xin lỗi với người đó.
“Jack!”
Lúc này hoàng tử Birken ngồi phía sau bỗng gọi.
Người tài xế tên Jack vội vàng xoay người chạy đến bên cạnh xe.
“Nhanh lên, lập tức đến bệnh viện, Margarita cảm thấy khó chịu, có lẽ con bé bị giật mình. Mau lên, lập tức đưa chúng tôi đến bệnh viện”, hoàng tử Birken lo lắng nói.
Tài xế sửng sốt, liếc nhìn công chúa Margarita ngồi ở hàng ghế sau mới nhận ra lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé bỗng tái nhợt lên, hơi thở cũng gấp gáp, cả người trông rất yếu ớt.
“Hoàng tử Birken đừng lo lắng, tôi lập tức đưa hai người đến bệnh viện”.
Tài xế vội bước lên xe định đi.
“Anh gì ơi, anh muốn đi đâu? Người của công ty bảo hiểm còn chưa đến mà”.
“Lát nữa sẽ có người liên hệ với cậu, khốn kiếp, mau cút đi”, tài xế Jack mất kiên nhẫn nói, sau đó kéo cửa vào.
“Chuyện gì thế? Có người bị thương sao? Ôi trời ơi, tôi đã làm gì vậy? Xin cho phép tôi đi cùng mọi người đến bệnh viện, chúng tôi sẽ chịu hết mọi chi phí”.
“Tránh ra!”, tài xế Jack mất kiên nhẫn bèn đạp người này ra.
Nhưng lúc này hoàng tử Birken lớn giọng nói: “Jack, không cần đến bệnh viện nữa, lập tức quay về Hiệp hội Y dược, công chúa phải được chữa trị ngay lập tức, mau lên!”
Những lời thúc giục này khiến tài xế hoảng hốt, một vệ sĩ ngồi ở ghế phó lái muốn xuống xe kéo người đi để xe nổ máy.
Anna ở phía sau nghe thấy tiếng động cũng nhận ra được điều gì, bèn vội vàng tiến đến nói: “Đừng động lung tung vào người bị thương, tôi là bác sĩ, để tôi xem tình trạng của bệnh nhân”.
“Bác sĩ?”
Cả hai sửng sốt rồi cùng nhìn Anna, ánh mắt ai cũng đều hiện lên vẻ ngờ vực.
“Đừng hiểu lầm, tôi thật sự là bác sĩ, tôi từng làm việc ở Hiệp hội Y tế, đây là giấy tờ cá nhân của tôi”, Anna vội vàng lấy giấy tờ của mình ở trong túi xách ra.
Hai người thấy là thật lập tức kéo cửa xe ra.
Anna đi đến.
“Các người làm gì vậy? Hiệp hội Y tế ở ngay phía sau, anh còn không mau lái xe đến Hiệp hội Y tế? Lập tức gọi điện thoại cho người trong Hiệp hội Y tế, nhanh lên!”, hoàng tử Birken sốt ruột đến mức liên tục hét lên.
Nếu người bên Hiệp hội Y tế đến thì kế hoạch sẽ loạn cả lên.
Ánh mắt Anna lóe sáng, vội nói: “Thưa ông, không thể để con gái của ông động đậy được nữa, nhất định phải chữa trị ở đây nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng”.
“Cô là bác sĩ sao?”
“Đúng vậy”, Anna lắc lư giấy tờ cá nhân trước mặt ông ta.
“Vậy cô mau chóng xem thử con gái tôi thế nào, nó sắp không thở được mất”.
“Vâng”.
Anna lập tức ngồi vào ghế sau, vốn dĩ muốn xem tình trạng của cô bé nhưng lại nhận ra mình không mang theo bất kỳ dụng cụ nào, vì vậy lúng túng kiểm tra sơ qua một chút, sau đó xin lỗi nói: “Xin chờ một lát, tôi gọi điện thoại một chút”.
“Xin hãy làm mau lên giúp tôi”, hoàng tử Birken lo lắng nói.
“Được rồi”.
Anna gật đầu, lấy điện thoại ra rồi gọi cho Lâm Chính.
“Anna, gặp được hoàng tử Birken rồi sao?”, đầu bên kia là giọng của Lâm Chính.
“Gặp được rồi, thầy ơi... thầy điên rồ quá rồi! Tôi không dám tưởng tượng nổi thầy lại tiếp xúc với hoàng tử Birken bằng cách này! Chúa ơi, thầy đang nghĩ cái quái gì vậy?”
“Chỉ cần có thể tiếp xúc với ông ta thì dùng cách gì cũng không quan trọng”.
“Thầy ơi, tôi muốn khám bệnh cho công chúa Margarita, nhưng tôi không phát hiện ra là bị triệu chứng gì, hơn nữa tôi đến vội quá không có dụng cụ, bây giờ… giờ tôi nên làm thế nào?”, Anna hơi lo lắng hỏi.
“Có phải công chúa Margarita đang có triệu chứng khó thở, tim đập chậm và ngất xỉu không?”
“Đúng thế… thầy ơi, sao thầy lại biết?”, Anna cảm thấy kỳ lạ hỏi.
“Đây là hiện tượng xảy ra sau khi bị chấn động mạnh”.
“Chấn động mạnh?”
Anna sững người một lúc mới phản ứng lại.
Tông ô tô vào xe của hoàng tử Birken không chỉ để tiếp xúc với ông ta mà quan trọng hơn là để làm cho công chúa nhỏ phát bệnh, để Anna có chỗ trổ tài.
Phải nói là ý tưởng của thầy Lâm thực sự quá táo bạo.
Hôm nay hoàng tử Birken ăn mặc xuề xòa, không có nhiều vệ sĩ đi theo bên cạnh, nếu là bình thường thì cô ta và tài xế đã bị đánh thành tổ ong rồi.
“Thầy ơi, có vẻ thầy có hiểu biết về bệnh tình của công chúa nhỉ? Vậy tôi nên chữa trị cho cô bé thế nào?”
“Cô không chữa được đâu, đưa đến chỗ tôi đi”.
“Đưa đến Hoa Quốc ư?”, Anna sửng sốt, vội nói: “Với tình hình của cô bé e là không thể chống đỡ nổi khi đến Hoa Quốc”.
“Không cần, chỉ cần đưa đến số 111 đường Pieterlen là được, cô có thể tự lái xe, 2 phút là đến”.
Anna khó hiểu: “Đến đó làm gì? Nơi đó có bệnh viện sao?”
“Không có bệnh viện nhưng có một Sở nghiên cứu Đông y”.
“Sở… Sở nghiên cứu Đông y? Sao tôi không biết nhỉ? Nó mở từ bao giờ… ai mở?”
“Mới mở hôm nay, tôi mở”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Gì cơ?”
Anna như bị sét đánh.
“Tôi đợi cô ở đây”, Lâm Chính nói xong bèn cúp máy.
Chương 843: Tôi tin tưởng thầy của tôi
Anna không ngờ rằng Lâm Chính thế mà lại đến nước Mễ, hơn nữa còn mở một Sở nghiên cứu Đông y chỉ trong một ngày ngắn ngủi?
Anh muốn làm gì?
Tại sao anh lại muốn mở Sở nghiên cứu Đông y ở đây?
Chẳng lẽ anh không biết nơi này cách Hiệp hội Y tế rất gần sao? Các thành viên của Hiệp hội Y tế sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ loại thuốc Đông y Hoa Quốc nào tồn tại ở đây!
Cô ta đã từng tham gia hiệp hội Y tế nên biết rất rõ người ở đây coi thường Đông y như thế nào!
Cắm rễ ở đây, không phải tự tìm rắc rối sao?
Thậm chí theo một khía cạnh nào đó mà nói, đây là đang khiêu khích Hiệp hội Y tế của nước Mễ!
Tim Anna đập rất nhanh.
Cô ta không thể hiểu được.
Nhưng chuyện tới nước này, cũng không có thời gian suy nghĩ vấn đề này nữa, việc khẩn cấp nhất bây giờ chính là chữa trị cho công chúa Margarita.
“Bệnh tình của cô bé không mấy khả quan, cú va chạm vừa rồi không chỉ khiến tình trạng cơ thể cô bé trở nên rất tồi tệ, mà căn bệnh lạ mà cô bé mắc phải trước đây cũng tái phát vào lúc này, tôi không thể đảm bảo sẽ chữa khỏi cho cô bé! Tôi không có bất kỳ thiết bị hoặc thuốc hỗ trợ nào, chúng ta phải đổi nơi khác!” Anna nói.
Cô ta muốn lập tức đưa những người này đến gặp Lâm Chính, nhưng trước tiên cô ta phải được những người này tin tưởng, vì vậy cô ta chỉ có thể nói tình hình của Margarita càng lúc càng trở nên tồi tệ mới được.
Tuy nhiên, sau khi nghe xong những lời này, khuôn mặt của hoàng tử Birken chợt thay đổi.
“Mẹ kiếp, cô làm sao vậy? Không phải nói có thể chữa khỏi cho con gái tôi sao? Tại sao bây giờ lại không thể chữa khỏi? Này cô gái, rốt cuộc cô là ai? Tại sao tôi phải tin cô? Tại sao tôi phải đi cùng cô? Nếu vậy, thà rằng tôi đi đến Hiệp hội Y tế còn hơn!”, trong lúc lo lắng, hoàng tử Birken đã bắt đầu trở nên đa nghi.
Trên thực tế, không chỉ ông ta mà cả hai vệ sĩ cũng dấy lên nghi ngờ về lai lịch của đám người Anna, thậm chí họ còn thắc mắc liệu vụ tai nạn có phải do Anna cố ý gây ra hay không?
“Hoàng tử Birken, ông nên lập tức trở về Hiệp hội Y tế, nhờ hội trưởng Ramon chữa trị cho công chúa!”, nữ hộ vệ nghiêm mặt nói.
“Chúng ta không thể trì hoãn nữa, càng không thể tin tưởng người không rõ lai lịch, làm vậy là đang dùng mạng sống của công chúa điện hạ làm trò đùa!”, tài xế cũng lên tiếng.
Hoàng tử Birken trong cơn hoảng loạn gật đầu ngay lập tức: “Đúng vậy, Jack, tôi quá hồ đồ rồi, rõ ràng phía sau chính là Hiệp hội Y tế, nhưng tôi vẫn tin lời của một số người không quen biết, mẹ kiếp. Mau lái xe đến Hiệp hội Y tế, hãy bảo họ lập tức sử dụng những thiết bị y tế tốt nhất để chữa trị cho con gái tôi, nói với họ rằng bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý! Nhanh lên!”
“Vâng, thưa hoàng tử Birken!”
Tài xế gật đầu, đẩy tài xế của Lâm Chính ra, rồi ngồi vào ghế lái.
“Này cô gái, mời cô tránh ra, nếu như tiếp tục làm trễ thời gian của chúng tôi thì đừng trách chúng tôi vô lễ”, nữ hộ vệ nhìn chằm chằm Anna, lạnh lùng nói.
Anna càng thêm sốt sắng, vội vàng tiến lên nói: “Hoàng tử Birken, xin hãy nghe tôi nói...”
“Mau lái xe, nhanh!”
“Hoàng tử Birken!”
“Bây giờ tôi chỉ muốn cứu con gái mình!”
Hoàng tử Birken lo lắng nói, đồng thời kéo cửa sổ lên, ôm chặt lấy con gái, trên mặt lộ vẻ vô cùng lo lắng.
Anna bị cưỡng ép kéo ra ngoài.
Nhìn thấy xe sắp nổ máy lái tới Hiệp hội Y tế, Anna lập tức tuyệt vọng hét to: “Hoàng tử Birken, nếu ông chịu tin tưởng tôi! Tôi có thể đảm bảo không chỉ vết thương của con gái ông được chữa khỏi, mà ngay cả căn bệnh lạ của cô bé cũng có thể chữa lành!”
“Thật nực cười, cô cho rằng hoàng tử Birken sẽ tin tưởng lời của cô sao?”
“Ngay cả Hiệp hội Y tế cũng không thể chữa khỏi căn bệnh của công chúa thì cô có thể có cách gì?”
Đám hộ vệ lạnh lùng hừ một tiếng, sao bọn họ có thể tin được chứ?
Anna bị đẩy ra, chiếc xe chậm rãi lái về phía Hiệp hội Y tế.
Anna sững sờ đứng đó, khuôn mặt nhỏ tràn đầy vẻ mất mát và bất lực.
“Xem ra thất bại rồi”, tài xế thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.
Anna hít một hơi thật sâu, ngồi ở ven đường, hai tay ôm mặt, cơ thể mỏng mạnh hơi co rúc lại.
Cô ta bắt đầu nghi ngờ năng lực của mình.
Rõ ràng thầy đã tạo cho cô ta điều kiện có lợi như vậy, mọi thứ đều đã được sắp xếp cho cô ta, nhưng cuối cùng... chuyện này vẫn bị cô ta làm rối tung lên...
Rốt cuộc cô ta có thể làm được gì?
Anna nắm chặt tay áo, đôi mắt xanh nhắm chặt.
Nhưng vào lúc này...
Píp.
Một tiếng còi xe vang lên.
Anna vô thức ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy xe của hoàng tử Birken lần nữa đậu trước mặt cô ta, cửa sổ hạ xuống.
Anna hơi sửng sốt.
Hoàng tử Birken ngồi ở ghế sau lo lắng hét lên: “Lên xe!”
Anna ngẩn ra, nhưng vẫn ngồi lên xe.
“Hoàng tử Birken, không phải ông...”
“Con gái tôi không chịu nổi cơn đau này nữa, con bé muốn tôi thử xem! Tôi... Chỉ có thể tin tưởng cô! Mong cô đừng làm tôi thất vọng!”, hốc mắt hoàng tử đỏ ửng, trán dán sát lên trán của công chúa Margarita, đau đớn nói.
Anna nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của công chúa Margarita một lúc, sau đó nhẹ giọng nói: “Hoàng tử yên tâm, công chúa nhất định sẽ bình phục!”
Hoàng tử Birken không nói gì.
“Đi đâu?”
Tài xế nhìn thẳng về phía tước, trầm giọng hỏi.
“Rẽ phải, đi đến số 111 đường Pieterlen!” Anna vội nói.
Tài xế lập tức đạp ga, chiếc xe lao vút đi.
Sở nghiên cứu Đông y chỉ cách Hiệp hội Y học hai con đường, một lúc sau, xe dừng lại trước cổng nhà số 111.
Nhưng khi mọi người nhìn thấy bề ngoài của nó, nhất thời ngơ ngác.
Thấy trước cửa số 111 tối đen như mực, giống như bị lửa thiêu đốt, cánh cửa cháy xém đen kịt, trong không khí tràn ngập mùi hương kỳ lạ.
Cửa rộng mở, từ bên ngoài có thể nhìn thấy tình hình bên trong.
Bên trong dường như vẫn đang được sửa chữa, một đám thợ sửa chữa đang vận chuyển vật liệu ra vào.
“Chuyện gì thế này?”, hoàng tử Birken khó hiểu hỏi.
“Tôi nhớ ra rồi, hình như tuần trước chỗ này có hỏa hoạn...”, Anna hơi lúng túng nói.
“Cái gì?”, hoàng tử Birken trợn tròn mắt.
“Này cô gái, tôi phải nhắc nhở cô, nếu như công chúa Margarita xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chỉ vì sai lầm của cô thì hoàng thất sẽ truy cứu toàn bộ trách nhiệm của cô!”, nữ hộ vệ bên cạnh rất nghiêm túc nói với Anna.
Anna thấy áp lực gấp đôi, nhưng cô ta vẫn hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Tôi tin tưởng thầy của tôi, chúng ta vào thôi!”
Mọi người lập tức bế công chúa Margarita bước vào trong.
Nhưng ở đây không có gì cả, vì hỏa hoạn nên nhiều thứ đã bị thiêu rụi và phải sửa sang lại, thứ duy nhất có thể nhìn thấy là một cái bàn và một cái ghế ngay ngắn.
Còn có... người ngồi trước bàn.
“Hoan nghênh!”
Chương 844: Tôi nói thế bao giờ?
“Thưa thầy!”, Anna vui mừng nhìn Lâm Chính. Cô gái vô cùng kích động.
Lúc này Lâm Chính mặc áo blouse trắng, trông vô cùng ra dáng. Chiếc bàn trước mặt anh có đầy đủ những dụng cụ y học cần thiết như châm, thuốc sát trùng, bật lửa.
“Ai là công chúa Magarita. Đưa tới đây nào”, Lâm Chính gật đầu, mỉm cười với Anna và nói với hoàng tử Birken.
“Đông y sao?”, Birken giật mình. Đám vệ sĩ cũng nhìn nhau.
“Có vấn đề gì à?”, Lâm Chính mỉm cười hỏi.
“Cô gái, cô đang lãng phí thời gian của chúng tôi đấy. Cô lấy mạng sống của công chúa ra làm trò đùa sao? Cô có biết là cô đang làm gì không?”, một nữ vệ sĩ hét lên với Anna.
“Tima, đừng có để mất đi phong cách của hoàng gia”, Birken nói giọng khàn khàn.
Nữ vệ sĩ nghe thấy vậy thì nghiến răng, không nói thêm gì nữa.
“Chúng tôi tin tưởng cô như vậy. Con gái tôi cũng thế mà thật không ngờ cô lại đưa đến một phù thủy của Hoa Quốc. Đúng là hoang đường. Hi vọng là con gái tôi bình an vô sự. Nếu như con bé có xảy ra chuyện gì thì cô sẽ phải chịu trách nhiệm đấy”, hoàng tử Birken lạnh lùng nói và định đưa công chúa đi.
“Hoàng tử, ông nghe tôi giải thích đã”, Anna nội vàng ngăn lại.
Thế nhưng đối phương không buồn quan tâm. Đúng lúc này, Lâm Chính bèn nói bằng tiếng anh.
“Từ từ đã”.
Birken khựng bước, nhìn anh chăm chăm.
“Hoàng tử, tới cũng đã tới rồi. Tại sao lại không thử? Huống hồ, tình hình của công chúa khá nghiêm trọng. Với tình hình hiện tại, dù ông có đưa tới HIệp hội thì cũng không kịp đâu. Nếu ông thật sự vì công chúa thì hãy đặt xuống đi”, Lâm Chính mỉm cười.
Hoàng tử tái mặt, Lâm Chính nói vậy khiến ông ta cảm thấy tiến thoái lưỡng nan.
“Hoàng tử điện hạ”, một vệ sĩ ngập ngừng.
Hoàng tử hít một hơi thật sâu và nói: “Gọi điện cho hội trưởng Ramon, bảo anh ta lập tức tới đây, mang theo máy móc tốt nhất để chữa trị cho công chúa”.
“Hoàng tử, người định để anh ta chữa trị cho công chúa thật sao?”, nữ vệ sĩ cảm thấy không dám tin.
“Tima, tôi không còn lựa chọn nào khác, đây là sự sắp xếp của thượng đế rồi…”
Hoàng Tử nhìn con gái, khuôn mặt hiện rõ vẻ đau khổ. Sau đó ông ta bước về phía Lâm Chính. Anna thấy vậy thì vui mừng lắm.
“Anna cô tới giúp tôi, khử trùng châm bạc trước đi”.
“Vâng thưa thầy”.
Anna kích động chạy tới và bắt tay vào việc. Sau khi từ Hoa Quốc trở về, cô ta luôn tìm tòi nghiên cứu về Đông y nên những kiến thức cơ bản cũng đều nắm cả.
“Không có chỗ nào để con gái tôi nằm sao?”, hoàng tử ôm con gái bước tới trước bàn và chau mày.
“Xin lỗi, điều kiện có hạn. Nếu công chúa có thể ngồi thì mời công chúa ngồi xuống ghế", Lâm Chính mỉm cười.
“Thật hoang đường! Không thể chấp nhận được! Con gái tôi không ngồi được!”
“Vậy ông đỡ công chúa đi!”
“Ôi thượng đế ơi…”, hoàng tử đau khổ kêu lên nhưng vẫn làm theo.
Lâm Chính cầm cổ tay công chúa, đặt lên một miếng đệm và bắt mạch. Một lúc sao Lâm Chính mở mắt.
“Kinh mạch tắc nghẽn, cơ thịt co lại, hệ thống thần kinh bị tổn thương nặng, hơn nữa còn là tổn thương bẩm sinh….”
“Vấn đề này giới bác sĩ đã nói với tôi vô số lần rồi. Giờ tôi chỉ muốn con gái tôi dễ chịu hơn chút, tôi không muốn thấy con bé phải chịu đau khổ nữa. Mau giúp con bé thấy thoải mái đi, có được không?”, hoàng tử Birken mất hết kiên nhẫn.
“Muốn công chúa dễ chịu rất dễ”, Lâm Chính đưa tay ra, ấn vào lòng bàn tay cô chúa và xoa bóp.
“Cậu làm gì vậy”, Birken tỏ ra căng thẳng. Thế nhưng vừa dứt lời. .
“Ưm…”, công chúa lập tức rên lên giống như đau lắm như ngay sau đó thở mạnh ra.
Hoàng tử giật mình, vội vàng hỏi: “Bảo bối, con cảm thấy thế nào rồi?”
“Con cảm thấy tốt hơn nhiều rồi…”, công chúa khẽ mở mắt, nói bằng giọng yếu ót.
“Thật sao? Tốt quá rồi?”, hoàng tử vui mừng kêu lên. Đám vệ sĩ cũng cảm thấy không dám tin, họ cứ trố tròn mắt ra nhìn. Có lẽ bọn họ không ngờ, phù thủy tới từ Hoa Quốc này lại có khả năng hồi phục ý thức cho công chúa như vậy.
Anna cũng thở phào.
“Toàn bộ tế bào thần kinh của công chúa đã bị một loại độc tố chèn ép. Độc tố này sản sinh từng chút một. Lâu dần, hình thành lên một lượng cực kỳ lớn khiến hệ thần kinh bị tổn thương nghiêm trọng. Bệnh của công chúa rất giống hội chứng xơ cứng teo cơ, thậm chí còn nghiêm trọng hơn thế. Nếu như để độc tố tích tụ thêm nữa thì đứng nói tới việc đi lại mà ngay cả việc thở thôi cũng rất khó khăn và sẽ chết rất thê thảm”.
“Chệt tiệt!”, hoàng tử Birken thầm chửi rủa. Ông ta siết chặt nắm đấm, ôm công chúa vào lòng và nói: “Bảo bối, con yên tâm, bố sẽ giúp con tìm được bác sĩ tốt nhất. Bố sẽ không từ bỏ, thượng đế sẽ đứng về phía chúng ta…”
Lâm Chính nghe thấy vậy thì cảm thấy hoang mang: “Ông vẫn muốn tìm bác sĩ khác chữa trị cho công chúa sao? Tại sao không hỏi tôi?”
Birken nghe thấy vậy thì như sét đánh ngang tai. Ông ta quay qua nhìn Lâm Chính: “Cậu…có thể à?”
“Tôi nói là tôi không chữa được lúc nào chưa?”
Chương 845: Ông chọn tôi hay cậu ta?
Brừm brừm...
Mấy chiếc ô tô lái ra khỏi cổng Hiệp hội Y tế nước Mễ, lao thẳng về phía đường Pieterlen.
"Có chuyện gì vậy? Lúc đi bệnh tình của công chúa Margarita vẫn ổn định mà, sao bỗng dưng lại phát bệnh chứ?".
Trên xe, hội trưởng Ramon sắc mặt xám xịt hỏi.
"Hội trưởng, chúng tôi cũng không biết nữa, chúng tôi đã chăm sóc công chúa trong khả năng tốt nhất, theo lý mà nói, cô ấy không thể phát bệnh được", người của Viện Nghiên cứu ở bên cạnh bất đắc dĩ nói.
"Phải đảm bảo công chúa an toàn rời khỏi nước Mễ, nếu cô ấy xảy ra chuyện ở đây, thì sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Hiệp hội Y tế chúng ta! Không thể để toàn thế giới cười nhạo chúng ta được!".
"Yên tâm đi hội trưởng, tuy chúng ta không thể chữa tận gốc bệnh của công chúa, nhưng đã có thuốc ức chế việc phát bệnh của cô ấy. Tuy thuốc này có tác dụng phụ nhất định, nhưng phải dùng nó để vượt qua một tháng. Trong tháng này cô ấy sẽ không có bất cứ triệu chứng nào nữa. Chờ một tháng sau thì chắc là cô ấy đã trở về hoàng gia, lúc đó di chứng phát tác thì chúng ta cũng có thể đổ lỗi cho căn bệnh lạ của cô ấy, không liên quan gì đến chúng ta cả”.
"Tốt, tốt lắm", Ramon hài lòng gật đầu.
"Hội trưởng, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao công chúa xảy ra chuyện không đưa thẳng đến Hiệp hội Y tế của chúng ta, mà lại đưa đến đường Pieterlen? Lẽ nào tình hình của công chúa rất nghiêm trọng, không thể di chuyển sao?", người ở ghế lái phụ không nhịn được liền hỏi.
"Mong cô ấy mọi chuyện tốt lành, nếu không chắc chắn các phương tiện truyền thông sẽ lên bài, đến lúc đó chúng ta lại mất một khoản để bịt miệng đám phóng viên chết tiệt đó! Thật là tồi tệ..."
Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc, xe đã dừng trước cửa số nhà 111 đường Pieterlen.
"Đây là đâu?".
Ramon nhíu mày hỏi.
"Hội trưởng, tôi nhớ ra rồi, nơi này trước đây là một tiệm bánh ngọt, tuần trước bởi vì xảy ra hỏa hoạn nên đã chuyển đi, cũng may không có thương vong. Báo chí cũng đưa tin, nhưng không có gì to tát".
"Tại sao hoàng tử Birken lại đến đây nhỉ?".
"Không rõ nữa".
"Chúng ta vào xem sao".
Hội trưởng Ramon khàn giọng nói, rồi cất bước vào trong.
Vừa vào đến nơi, bọn họ đã kinh ngạc phát hiện ra Anna đang ở bên trong.
Ngoài ra còn có một người đàn ông trẻ tuổi đang chữa bệnh cho công chúa Margarita.
Anh vén tay áo của công chúa Margarita lên, cắm từng chiếc châm bạc sáng loáng vào cánh tay cô bé, hoàng tử Birken và các tùy tùng của ông ta thì đứng xem ở bên cạnh.
Cảnh tượng kỳ quái này khiến đám người của Hiệp hội Y tế đều đứng sững như trời trồng.
"Ramon?".
Anna đang khử trùng châm bạc lập tức chú ý tới những người mới đến, lập tức kêu lên thất thanh, ánh mắt đầy oán hận.
Ramon không thèm đếm xỉa đến Anna, mà đi về phía hoàng tử Birken.
"Hoàng tử, chuyện này là sao vậy? Sao ông lại tìm một bác sĩ Đông y đến chữa bệnh cho công chúa Margarita?".
"Việc này..."
Hoàng tử Birken sửng sốt, cũng không biết nên trả lời thế nào.
"Thầy Lâm đã có cách chữa trị cho công chúa, nếu Hiệp hội Y tế các anh không chữa được, thì tại sao không thể để thầy tôi chữa thử chứ?", Anna không phục, đáp trả Ramon.
"Cô Anna, cô là nỗi sỉ nhục của Hiệp hội Y tế chúng tôi, tôi không muốn nói chuyện với cô nữa", Ramon lắc đầu nói.
"Nếu đã không muốn nói chuyện với tôi thì mời anh rời khỏi đây", Anna hừ một tiếng.
"Sao nào? Đây là nhà cô chắc?".
"Đây là Sở Nghiên cứu Đông y do thầy tôi mở, thầy ấy sẽ thành lập Hiệp hội Đông y ở nước Mễ!", Anna nói rất nghiêm túc.
Cô ta dứt lời, không ít người của Hiệp hội Y tế liền không nhịn được mà lên tiếng.
"Đông y? Đó chẳng phải là vu thuật của Hoa Quốc sao?".
Có người thích thú nói.
"Cô Anna, cô nói vậy là có ý gì? Cô định bỏ y học chính thống để học vu y thuật của Hoa Quốc sao? Nếu đúng là như vậy thì thật đáng tiếc, cô vốn dĩ có chút thiên phú, kết quả lại đi theo tà đạo, không biết bố mẹ cô biết chuyện sẽ đau lòng đến mức nào", Ramon thở dài.
"Khốn kiếp!", Anna tức điên lên.
Nhưng Lâm Chính lại lên tiếng.
"Anna, đừng để người khác làm ảnh hưởng, tập trung chú ý một chút, nếu không sẽ là vô trách nhiệm với bệnh nhân".
"Vâng thầy", Anna lập tức gật đầu, tiếp tục khử trùng châm bạc.
"Tôi đang khám cho bệnh nhân, mong những người không phận sự đừng làm phiền tôi, nếu không tôi có quyền mời các anh rời khỏi đây", Lâm Chính đưa mắt nhìn Ramon, nói.
Ramon nhíu mày.
"Hội trưởng Ramon, có thể chờ một lát không? Chờ bác sĩ này chữa xong cho con gái tôi, tôi sẽ giải thích với cậu", hoàng tử Birken lên tiếng.
"Hoàng tử Birken, tôi có thể coi hành động này của ông là không tin tưởng Hiệp hội Y tế chúng tôi không?", Ramon trầm giọng hỏi.
"Tôi không có ý này".
"Tôi hy vọng ông bắt người này dừng ngay việc chữa trị cho công chúa lại, nếu không chúng tôi sẽ không nhận chữa cho công chúa nữa, bởi vì chúng tôi không thể dự liệu được bệnh tình của công chúa liệu có xảy ra thay đổi gì sau khi cậu ta chữa trị hay không. Như vậy sẽ gây bất lợi cho việc chữa trị của chúng tôi".
Hoàng tử Birken ngạc nhiên hỏi: "Hội trưởng Ramon, ý của cậu là..."
"Nếu ông muốn Hiệp hội Y tế chúng tôi chữa trị cho công chúa, thì bảo cậu ta lập tức dừng tay, đóng cửa Sở Nghiên cứu gì đó này lại. Nếu ông lựa chọn tin tưởng cậu ta, thì chúng tôi sẽ dừng toàn bộ việc điều trị tiếp theo cho công chúa. Sau này, dù công chúa xảy ra bất cứ chuyện gì chúng tôi đều không chịu trách nhiệm, mà các ông phải chịu toàn bộ. Hoàng tử Birken, ông hãy đưa ra lựa chọn đi", Ramon bình thản nói.
"Hả?".
Hoàng tử Birken như bị sét đánh ngang tai.
Anna nghe thấy thế cũng sững sờ.
Ramon muốn bức cung sao?