-
Chương 5454-5456
Chương 5454: không tiếc công sức
Trong khoảnh khắc, toàn bộ học viện dường như rung chuyển, một làn sóng xung kích mạnh mẽ ngay lập tức lan rộng.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?"
"Lẽ nào có kẻ nào đó đang tấn công học viện của chúng ta?"
Mọi người đều bị sốc và nhìn về phía cửa.
Nam Ly Thành chủ ánh mắt lóe lên, trong nháy mắt lao ra ngoài. Những người khác theo sát, chỉ thấy cổng học viện lúc này đã trở thành một bãi ngổn ngang, khói bụi mù mịt do vụ nổ gây ra vẫn chưa lắng xuống hoàn toàn.
Một vài thân ảnh lóe lên trên bầu trời đêm tối tăm.
Đó chính là các cao thủ của đội Thiên Long.
"Giết!"
Nam Ly Thành chủ hét lớn, rất nhiều quân tinh nhuệ từ vực Diệt Vong lao tới.
Đội Thiên Long vốn là đại diện chính thức cho sức mạnh của chính quyền Long Quốc. Cộng thêm sức mạnh phi thường và sự giúp đỡ của cao thủ đến từ vực Diệt Vong, người của Đại hội nhanh chóng bị đánh bại.
"Hừ, đám người không biết trời cao đất dày này lại dám mạo phạm học viện của chúng ta?"
Có người hét lớn.
Nhìn thấy đám cao thủ Đại hội bị đánh bại dễ dàng như vậy, nỗi sợ hãi về Đại hội của mọi người cũng giảm đi rất nhiều.
"Đây chỉ là món khai vị thôi!"
Lúc này, một người đàn ông bước qua cánh cửa đã vỡ nát.
Đó là Gia Cát Xuyên.
Nhìn thấy Gia Cát Xuyên, rất nhiều người lộ vẻ cảnh giác.
Chỉ có Mã Hải vội vàng ra đón.
"Gia Cát tiên sinh, ngài nói vậy là có ý gì?"
"Cuộc tấn công này của Đại hội chỉ là một cuộc thử nghiệm!"
Gia Cát Xuyên trịnh trọng nói: "Bọn họ cần điều tra xem trong học viện có bao nhiêu lực lượng phòng thủ, có bao nhiêu cao thủ đóng quân trong. Bằng cách này, bọn họ có thể thực hiện những đòn tấn công chính xác".
"Báo động!"
Nam Ly Thành chủ vừa rút lui vừa liên tục hét lên.
Các cao thủ vực Diệt Vong lập tức tản ra khắp học viện và bắt đầu phòng bị.
Mã Hải vẻ mặt nghiêm trọng nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy người của đội Thiên Long đã xử lý xong kẻ cuối cùng của Đại hội rồi lại ẩn mình trong bóng tối.
"Việc đến nước này rồi, bước đến đâu hay đến đó vậy".
Mã Hải khàn giọng nói: "Tìm biện pháp khôi phục lại hệ thống cung cấp điện. Ngoài ra, tìm người giải quyết từ trường và khôi phục thông tin liên lạc. Việc phát sóng trực tiếp phải được nối lại càng sớm càng tốt. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể kiềm chế được cuộc tấn công của Đại hội".
"Vâng".
Mọi người đều trở nên bận rộn.
"Gia Cát tiên sinh..."
Mã Hải nhìn sang Gia Cát Xuyên.
"Đừng lo lắng, tôi sẽ canh giữ cánh cửa này cho các ông".
Gia Cát Xuyên khàn giọng nói.
Mọi người sửng sốt, kinh ngạc nhìn Gia Cát Xuyên.
Rất nhiều người không yên tâm, cửa lớn đương nhiên là một nơi rất quan trọng, làm sao có thể chỉ cần một mình Gia Cát Xuyên canh giữ?
Nhưng Mã Hải lại nói ngay: "Nếu vậy, cổng học viện của chúng ta sẽ do Gia Cát tiên sinh canh giữ".
"Ừm".
Gia Cát Xuyên gật đầu, ánh mắt điềm tĩnh.
Mọi người định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Tuy nhiên đúng lúc Mã Hải đang định dẫn người đi.
Bùm bùm bùm...
Xa xa có tiếng gầm rú trên đường, sau đó những chiếc xe tải lớn bốc cháy như núi lửa đang chuyển động, đâm sầm về phía họ.
"Cái gì?"
"Cẩn thận!"
Những tiếng la hét liên tục vang lên.
"Bọn chúng muốn gây hỗn loạn!"
Gia Cát Xuyên hừ một tiếng, giơ tay lên không trung, con đường trước cổng đột nhiên nứt ra, sau đó những bức tường đất đáng sợ từ dưới đất mọc lên.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
…
Những chiếc xe tải đâm vào tường đất gây ra vụ nổ kinh hoàng.
Cùng lúc đó, vài bóng người nhanh như chớp lao ra từ nơi những ngọn lửa đang bắn lên trời và hướng thẳng về phía cổng.
"Tử vệ!"
Gia Cát Xuyên hét lớn, cũng lập tức lao lên.
Gương mặt Mã Hải đanh lại.
Nhưng cùng lúc đó, những tiếng nổ chói tai vang lên từ mọi hướng trong toàn bộ học viện.
Mã Hải thở dài, nhìn quanh.
Cuộc tổng tấn công của Đại hội đã bắt đầu...
Chương 5455: Tấn công như vũ bão
"Trạng thái chiến đấu đặc biệt, trạng thái chiến đấu đặc biệt!!"
Nam Ly Thành chủ hét lớn, lập tức dẫn mọi người xông về phía điểm phát ra vụ nổ gần nhất.
Cùng lúc đó, trong học viện cũng liên tục vang lên tiếng chuông Báo động.
Tất cả cao thủ đóng quân trong học viện đều lập tức hành động để đối mặt với kẻ thù đang tấn công từ mọi hướng.
Mã Hải nheo mắt lại, nhìn ngọn lửa nơi xa, nhỏ giọng nói: "Gia Cát tiên sinh, nơi này giờ giao lại cho ngài".
Nói xong liền vội vã dẫn người rời đi.
Gia Cát Xuyên không đáp lại, chỉ im lặng đứng ở cổng, đôi mắt như tia chớp quét về phía trước.
Không lâu sau, có bóng người lao ra khỏi bóng tối và đi thẳng về phía cửa.
Những kẻ này rất mạnh mẽ, khí tức lạnh lùng sắc bén, toàn thân đều toát ra mùi máu.
Đây là lực lượng mà Đại hội chưa bao giờ cử đi.
Tử Vệ!
"Không ngờ cậu chủ lại mang các người tới đây, cậu ta thật sự muốn giết chết tất cả mọi người ở đây!"
Gia Cát Xuyên lạnh lùng nói, tay nhanh chóng kết thành ấn.
Ngay lập tức, mặt đất trước cổng lại nứt ra và những bức tường đất mọc lên để chặn kẻ thù đang lao tới.
Nhưng giây tiếp theo, toàn bộ tường đất nổ tung, những bóng người mặc áo choàng đỏ như máu lao nhanh về phía Gia Cát Xuyên.
"Gia Cát Xuyên!"
Một tiếng hét lạnh lùng vang lên.
Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc quần áo và chiếc áo choàng đỏ như máu, ông ta lạnh lùng quát: “Tại sao cậu lại phản bội Đại hội? Hãy nhanh chóng đầu hàng và quay lại Đại hội nhận tội, như vậy có thể tránh được cái chết!”
"Tôi không muốn phạm thêm sai lầm nào nữa!"
Gia Cát Xuyên khàn giọng nói.
"Cậu thực sự nghĩ rằng mình có thể giữ được cánh cửa này?"
người đàn ông trung niên hừ lạnh.
"Phải thử mới biết được".
Gia Cát Xuyên bình tĩnh nói.
"Vậy thì đừng trách chúng tôi vô tình, giết Gia Cát Xuyên trước đi!"
Cơ thể người đàn ông trung niên lập tức cử động, hóa thành một tia sét tấn công Gia Cát Xuyên.
Cùng lúc đó, tất cả Tử Vệ xung quanh cũng lập tức lao theo ông ta về phía Gia Cát Xuyên.
…
Tòa tháp ở giữa học viện.
Gần như ngay khi cuộc tấn công của Đại hội bắt đầu, tất cả các kết giới xung quanh tòa tháp đều được dựng lên, các tháp pháo đặt ở những toà nhà xung quanh cũng nhô ra khỏi lưới đen.
"Điểm A, B, C chuẩn bị sẵn sàng ngay lập tức. Mọi người sẵn sàng đợi lệnh. Bất kì kẻ khả nghi nào đến gần, trực tiếp dùng hoả lực vùi dập ngay!"
Từ Thiên hét vào bộ đàm trong khi không ngừng tuần tra xung quanh.
Còn Từ Chính đang dẫn đầu nhóm nghiên cứu khoa học, mày mò trước một dụng cụ kỳ lạ trên đỉnh tháp.
Trong một căn phòng ở giữa tòa tháp, Tô Nhu và Lạc Thiên đang lo lắng đi lại trong phòng.
Cung Hỉ Vân đứng ở trước cửa, cầm bộ đàm nói cái gì đó.
"Cô Cung, cô có biết tung tích của Lâm tiên sinh không?"
Lạc Thiên giờ đã không thể ngồi yên nên đứng dậy và nói với Cung Hỉ Vân.
"Xin lỗi cô Lạc, nhưng không ai trong chúng tôi biết tung tích hiện tại của Chủ tịch Lâm".
Cung Hỉ Vân lắc đầu.
"Còn Lâm Chính thì sao?"
Tô Nhu đột nhiên lên tiếng, sắc mặt tái nhợt.
Cung Hỉ Vân sửng sốt, kinh ngạc nhìn Tô Nhu như thể chưa kịp phản ứng.
Cung Hỉ Vân nhớ việc Lâm Chính đã thừa nhận thân phận của mình với Tô Nhu.
Tại sao cô gái ngốc nghếch này lại nghĩ đó là trò đùa?
Tuy nhiên, ngay khi Cung Hỉ Vân đang định nói.
Bùm!
Toàn bộ tòa tháp đột nhiên rung chuyển dữ dội.
"Chuyện gì đang xảy ra thế?"
Lạc Thiên mặt biến sắc, thất thanh kêu lên.
"Chắc là kết giới do cao thủ của vực Diệt Vong thiết lập đã bị tấn công!"
Giọng của Cung Hỉ Vân cũng trở nên căng thẳng.
Quả không ngoài dự đoán.
Rầm rầm rầm rầm…
Một đợt tấn công bằng hoả lực điên cuồng vang lên, âm thanh inh tai nhức óc...
Đây là tiếng súng nổ từ các ụ súng máy xung quanh tòa tháp.
Rất rõ ràng.
Có người của Đại hội đang xông vào tòa tháp!
Chương 5456: Ông cũng là người của Đại hội à?
Yên Kinh.
Trụ sở tuần tra.
“Thanh tra! Đại hội đã ra tay rồi! Hiện tại toàn bộ Học viện Huyền Y Phái đã bị bao vây bởi các cao thủ của Đại hội, bọn họ đang phát động một cuộc tấn công ác liệt vào học viện! Người của đội Thiên Long đang liều mạng phòng thủ, nhưng vì Đại hội phái tới quá nhiều cao thủ, đội Thiên Long đang nhờ chúng ta trợ giúp!”
Cửa văn phòng bị đẩy ra, một người đàn ông đeo kính
眼镜男
người đàn ông đeo kính
gọng vàng vội vàng bước vào, lo lắng nói.
người đàn ông đang ngồi ở bàn đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt đầy uy nghiêm.
“Tin tức này có đáng tin cậy không?”
“Tín hiệu từ Học viện Huyền Y Phái đã bị chặn, đội Thiên Long đang bắn pháo sáng cầu cứu!"
“Sao lại như vậy?"
Thanh tra sắc mặt nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Đại hội hiện tại đang tổ chức hội nghị mười năm một lần. Tất cả lực lượng từ các phương đều đã được điều động, tại sao bọn họ còn có tâm trạng tấn công Học viện Huyền Y Phái cơ chứ?”
“Thanh tra, theo tin tức của chúng tôi, lần này là cậu chủ của Đại hội ra tay. Bọn họ thậm chí còn phái Tử Vệ đi!"
“Cái gì? Tử Vệ?"
Sắc mặt viên thanh tra thay đổi rõ rệt: "Cậu chủ của Đại hội này điên rồi sao? Hắn muốn giết tất cả mọi người trong học viện à?"
người đàn ông đeo kính gọng vàng không dám nói lời nào.
Nhưng thanh tra ngay lập tức hiểu được mức độ nghiêm trọng của tình hình.
Việc phái Tử Vệ đồng nghĩa với việc giết chóc sẽ không có hồi kết.
Đây chính xác là một cuộc tàn sát.
“Không! Tuyệt đối không được! Học viện Huyền Y Phái là căn cốt của Lâm thần y, nhiều năm qua học viện đã góp phần rất lớn trong việc phát triển nền y học Long Quốc, đã chữa trị miễn phí cho vô số bệnh nhân, danh tiếng vang khắp nơi. Nếu học viện bị xóa sổ, người dân Long Quốc làm sao có thể chấp nhận? Thế cục của Long Quốc khi đó chắc chắn sẽ bị thay đổi! Không thể để chuyện như vậy xảy ra!"
Thanh tra nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: "Nghe đây, lập tức huy động đội Thổ Long, đội Hoả Long, đội Phong Long, đội Lôi Long! Hẫy lập tức tới Giang Thành, trợ giúp Học viện Huyền Y Phái. Nhất định phải đảm bảo an toàn cho mọi người trong học viện! Nếu có chuyện gì xảy ra với họ, chúng ta không thể chịu được áp lực dư luận, chúng ta cũng không thể chịu được cơn thịnh nộ của Lâm thần y!”
“Vâng, thưa thanh tra!"
người đàn ông đáp lời và lập tức quay người rời đi.
Nhưng đúng lúc này, có mấy bóng người bước vào, chặn cửa văn phòng.
người đàn ông đeo kính gọng vàng đột nhiên sững người, ngạc nhiên nhìn người đó.
người đàn ông trung niên đi đầu bình tĩnh nói: “Thư ký Vương đi đâu vậy?”
“Đội trưởng Triệu?"
“Lão Triệu, ông đang làm gì vậy?"
Thanh tra cau mày, trầm giọng hỏi.
“Thanh tra Lưu, ông định cử người đến giúp Học viện Huyền Y Phái sao?"
Đội trưởng Triệu bình tĩnh hỏi.
“Đúng vậy".
“Tôi nghĩ việc đó không cần thiết nữa”.
Đội trưởng Triệu lắc đầu.
“Cái gì?"
Thanh tra Lưu sững lại, nhìn chằm chằm vào đội trưởng Triệu và hỏi: "Ý ông là gì?"
“Là người bảo vệ trật tự của Long Quốc, Đại hội đương nhiên có lý do riêng của mình, tại sao chúng ta lại phải can thiệp? Nếu chúng ta can thiệp vào công việc của Đại hội, e rằng sẽ gây ra hiểu lầm với Đại hội. Như vậy không phải rất tệ sao?”
“Chúng tôi mới là những người bảo vệ trật tự của Long Quốc! Hành động của Đại hội đã gây tổn hại nghiêm trọng đến trật tự!"
Thanh tra Lưu quát lớn.
“Thanh tra Lưu, tôi không muốn tranh cãi với ông. Tóm lại, tôi không cho phép chính quyền can thiệp vào chuyện của Giang Thành!"
Đội trưởng Triệu ậm ừ.
“Ông……"
Thanh tra Lưu tức giận đang định nói gì đó, nhưng bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt tối sầm lại: "Đội trưởng Triệu, chẳng lẽ... ông cũng là thành viên của Đại hội?"
Thanh tra Lưu vừa dứt lời, sắc mặt của đội trưởng Triệu rõ ràng đã thay đổi.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ học viện dường như rung chuyển, một làn sóng xung kích mạnh mẽ ngay lập tức lan rộng.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?"
"Lẽ nào có kẻ nào đó đang tấn công học viện của chúng ta?"
Mọi người đều bị sốc và nhìn về phía cửa.
Nam Ly Thành chủ ánh mắt lóe lên, trong nháy mắt lao ra ngoài. Những người khác theo sát, chỉ thấy cổng học viện lúc này đã trở thành một bãi ngổn ngang, khói bụi mù mịt do vụ nổ gây ra vẫn chưa lắng xuống hoàn toàn.
Một vài thân ảnh lóe lên trên bầu trời đêm tối tăm.
Đó chính là các cao thủ của đội Thiên Long.
"Giết!"
Nam Ly Thành chủ hét lớn, rất nhiều quân tinh nhuệ từ vực Diệt Vong lao tới.
Đội Thiên Long vốn là đại diện chính thức cho sức mạnh của chính quyền Long Quốc. Cộng thêm sức mạnh phi thường và sự giúp đỡ của cao thủ đến từ vực Diệt Vong, người của Đại hội nhanh chóng bị đánh bại.
"Hừ, đám người không biết trời cao đất dày này lại dám mạo phạm học viện của chúng ta?"
Có người hét lớn.
Nhìn thấy đám cao thủ Đại hội bị đánh bại dễ dàng như vậy, nỗi sợ hãi về Đại hội của mọi người cũng giảm đi rất nhiều.
"Đây chỉ là món khai vị thôi!"
Lúc này, một người đàn ông bước qua cánh cửa đã vỡ nát.
Đó là Gia Cát Xuyên.
Nhìn thấy Gia Cát Xuyên, rất nhiều người lộ vẻ cảnh giác.
Chỉ có Mã Hải vội vàng ra đón.
"Gia Cát tiên sinh, ngài nói vậy là có ý gì?"
"Cuộc tấn công này của Đại hội chỉ là một cuộc thử nghiệm!"
Gia Cát Xuyên trịnh trọng nói: "Bọn họ cần điều tra xem trong học viện có bao nhiêu lực lượng phòng thủ, có bao nhiêu cao thủ đóng quân trong. Bằng cách này, bọn họ có thể thực hiện những đòn tấn công chính xác".
"Báo động!"
Nam Ly Thành chủ vừa rút lui vừa liên tục hét lên.
Các cao thủ vực Diệt Vong lập tức tản ra khắp học viện và bắt đầu phòng bị.
Mã Hải vẻ mặt nghiêm trọng nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy người của đội Thiên Long đã xử lý xong kẻ cuối cùng của Đại hội rồi lại ẩn mình trong bóng tối.
"Việc đến nước này rồi, bước đến đâu hay đến đó vậy".
Mã Hải khàn giọng nói: "Tìm biện pháp khôi phục lại hệ thống cung cấp điện. Ngoài ra, tìm người giải quyết từ trường và khôi phục thông tin liên lạc. Việc phát sóng trực tiếp phải được nối lại càng sớm càng tốt. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể kiềm chế được cuộc tấn công của Đại hội".
"Vâng".
Mọi người đều trở nên bận rộn.
"Gia Cát tiên sinh..."
Mã Hải nhìn sang Gia Cát Xuyên.
"Đừng lo lắng, tôi sẽ canh giữ cánh cửa này cho các ông".
Gia Cát Xuyên khàn giọng nói.
Mọi người sửng sốt, kinh ngạc nhìn Gia Cát Xuyên.
Rất nhiều người không yên tâm, cửa lớn đương nhiên là một nơi rất quan trọng, làm sao có thể chỉ cần một mình Gia Cát Xuyên canh giữ?
Nhưng Mã Hải lại nói ngay: "Nếu vậy, cổng học viện của chúng ta sẽ do Gia Cát tiên sinh canh giữ".
"Ừm".
Gia Cát Xuyên gật đầu, ánh mắt điềm tĩnh.
Mọi người định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Tuy nhiên đúng lúc Mã Hải đang định dẫn người đi.
Bùm bùm bùm...
Xa xa có tiếng gầm rú trên đường, sau đó những chiếc xe tải lớn bốc cháy như núi lửa đang chuyển động, đâm sầm về phía họ.
"Cái gì?"
"Cẩn thận!"
Những tiếng la hét liên tục vang lên.
"Bọn chúng muốn gây hỗn loạn!"
Gia Cát Xuyên hừ một tiếng, giơ tay lên không trung, con đường trước cổng đột nhiên nứt ra, sau đó những bức tường đất đáng sợ từ dưới đất mọc lên.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
…
Những chiếc xe tải đâm vào tường đất gây ra vụ nổ kinh hoàng.
Cùng lúc đó, vài bóng người nhanh như chớp lao ra từ nơi những ngọn lửa đang bắn lên trời và hướng thẳng về phía cổng.
"Tử vệ!"
Gia Cát Xuyên hét lớn, cũng lập tức lao lên.
Gương mặt Mã Hải đanh lại.
Nhưng cùng lúc đó, những tiếng nổ chói tai vang lên từ mọi hướng trong toàn bộ học viện.
Mã Hải thở dài, nhìn quanh.
Cuộc tổng tấn công của Đại hội đã bắt đầu...
Chương 5455: Tấn công như vũ bão
"Trạng thái chiến đấu đặc biệt, trạng thái chiến đấu đặc biệt!!"
Nam Ly Thành chủ hét lớn, lập tức dẫn mọi người xông về phía điểm phát ra vụ nổ gần nhất.
Cùng lúc đó, trong học viện cũng liên tục vang lên tiếng chuông Báo động.
Tất cả cao thủ đóng quân trong học viện đều lập tức hành động để đối mặt với kẻ thù đang tấn công từ mọi hướng.
Mã Hải nheo mắt lại, nhìn ngọn lửa nơi xa, nhỏ giọng nói: "Gia Cát tiên sinh, nơi này giờ giao lại cho ngài".
Nói xong liền vội vã dẫn người rời đi.
Gia Cát Xuyên không đáp lại, chỉ im lặng đứng ở cổng, đôi mắt như tia chớp quét về phía trước.
Không lâu sau, có bóng người lao ra khỏi bóng tối và đi thẳng về phía cửa.
Những kẻ này rất mạnh mẽ, khí tức lạnh lùng sắc bén, toàn thân đều toát ra mùi máu.
Đây là lực lượng mà Đại hội chưa bao giờ cử đi.
Tử Vệ!
"Không ngờ cậu chủ lại mang các người tới đây, cậu ta thật sự muốn giết chết tất cả mọi người ở đây!"
Gia Cát Xuyên lạnh lùng nói, tay nhanh chóng kết thành ấn.
Ngay lập tức, mặt đất trước cổng lại nứt ra và những bức tường đất mọc lên để chặn kẻ thù đang lao tới.
Nhưng giây tiếp theo, toàn bộ tường đất nổ tung, những bóng người mặc áo choàng đỏ như máu lao nhanh về phía Gia Cát Xuyên.
"Gia Cát Xuyên!"
Một tiếng hét lạnh lùng vang lên.
Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc quần áo và chiếc áo choàng đỏ như máu, ông ta lạnh lùng quát: “Tại sao cậu lại phản bội Đại hội? Hãy nhanh chóng đầu hàng và quay lại Đại hội nhận tội, như vậy có thể tránh được cái chết!”
"Tôi không muốn phạm thêm sai lầm nào nữa!"
Gia Cát Xuyên khàn giọng nói.
"Cậu thực sự nghĩ rằng mình có thể giữ được cánh cửa này?"
người đàn ông trung niên hừ lạnh.
"Phải thử mới biết được".
Gia Cát Xuyên bình tĩnh nói.
"Vậy thì đừng trách chúng tôi vô tình, giết Gia Cát Xuyên trước đi!"
Cơ thể người đàn ông trung niên lập tức cử động, hóa thành một tia sét tấn công Gia Cát Xuyên.
Cùng lúc đó, tất cả Tử Vệ xung quanh cũng lập tức lao theo ông ta về phía Gia Cát Xuyên.
…
Tòa tháp ở giữa học viện.
Gần như ngay khi cuộc tấn công của Đại hội bắt đầu, tất cả các kết giới xung quanh tòa tháp đều được dựng lên, các tháp pháo đặt ở những toà nhà xung quanh cũng nhô ra khỏi lưới đen.
"Điểm A, B, C chuẩn bị sẵn sàng ngay lập tức. Mọi người sẵn sàng đợi lệnh. Bất kì kẻ khả nghi nào đến gần, trực tiếp dùng hoả lực vùi dập ngay!"
Từ Thiên hét vào bộ đàm trong khi không ngừng tuần tra xung quanh.
Còn Từ Chính đang dẫn đầu nhóm nghiên cứu khoa học, mày mò trước một dụng cụ kỳ lạ trên đỉnh tháp.
Trong một căn phòng ở giữa tòa tháp, Tô Nhu và Lạc Thiên đang lo lắng đi lại trong phòng.
Cung Hỉ Vân đứng ở trước cửa, cầm bộ đàm nói cái gì đó.
"Cô Cung, cô có biết tung tích của Lâm tiên sinh không?"
Lạc Thiên giờ đã không thể ngồi yên nên đứng dậy và nói với Cung Hỉ Vân.
"Xin lỗi cô Lạc, nhưng không ai trong chúng tôi biết tung tích hiện tại của Chủ tịch Lâm".
Cung Hỉ Vân lắc đầu.
"Còn Lâm Chính thì sao?"
Tô Nhu đột nhiên lên tiếng, sắc mặt tái nhợt.
Cung Hỉ Vân sửng sốt, kinh ngạc nhìn Tô Nhu như thể chưa kịp phản ứng.
Cung Hỉ Vân nhớ việc Lâm Chính đã thừa nhận thân phận của mình với Tô Nhu.
Tại sao cô gái ngốc nghếch này lại nghĩ đó là trò đùa?
Tuy nhiên, ngay khi Cung Hỉ Vân đang định nói.
Bùm!
Toàn bộ tòa tháp đột nhiên rung chuyển dữ dội.
"Chuyện gì đang xảy ra thế?"
Lạc Thiên mặt biến sắc, thất thanh kêu lên.
"Chắc là kết giới do cao thủ của vực Diệt Vong thiết lập đã bị tấn công!"
Giọng của Cung Hỉ Vân cũng trở nên căng thẳng.
Quả không ngoài dự đoán.
Rầm rầm rầm rầm…
Một đợt tấn công bằng hoả lực điên cuồng vang lên, âm thanh inh tai nhức óc...
Đây là tiếng súng nổ từ các ụ súng máy xung quanh tòa tháp.
Rất rõ ràng.
Có người của Đại hội đang xông vào tòa tháp!
Chương 5456: Ông cũng là người của Đại hội à?
Yên Kinh.
Trụ sở tuần tra.
“Thanh tra! Đại hội đã ra tay rồi! Hiện tại toàn bộ Học viện Huyền Y Phái đã bị bao vây bởi các cao thủ của Đại hội, bọn họ đang phát động một cuộc tấn công ác liệt vào học viện! Người của đội Thiên Long đang liều mạng phòng thủ, nhưng vì Đại hội phái tới quá nhiều cao thủ, đội Thiên Long đang nhờ chúng ta trợ giúp!”
Cửa văn phòng bị đẩy ra, một người đàn ông đeo kính
眼镜男
người đàn ông đeo kính
gọng vàng vội vàng bước vào, lo lắng nói.
người đàn ông đang ngồi ở bàn đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt đầy uy nghiêm.
“Tin tức này có đáng tin cậy không?”
“Tín hiệu từ Học viện Huyền Y Phái đã bị chặn, đội Thiên Long đang bắn pháo sáng cầu cứu!"
“Sao lại như vậy?"
Thanh tra sắc mặt nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Đại hội hiện tại đang tổ chức hội nghị mười năm một lần. Tất cả lực lượng từ các phương đều đã được điều động, tại sao bọn họ còn có tâm trạng tấn công Học viện Huyền Y Phái cơ chứ?”
“Thanh tra, theo tin tức của chúng tôi, lần này là cậu chủ của Đại hội ra tay. Bọn họ thậm chí còn phái Tử Vệ đi!"
“Cái gì? Tử Vệ?"
Sắc mặt viên thanh tra thay đổi rõ rệt: "Cậu chủ của Đại hội này điên rồi sao? Hắn muốn giết tất cả mọi người trong học viện à?"
người đàn ông đeo kính gọng vàng không dám nói lời nào.
Nhưng thanh tra ngay lập tức hiểu được mức độ nghiêm trọng của tình hình.
Việc phái Tử Vệ đồng nghĩa với việc giết chóc sẽ không có hồi kết.
Đây chính xác là một cuộc tàn sát.
“Không! Tuyệt đối không được! Học viện Huyền Y Phái là căn cốt của Lâm thần y, nhiều năm qua học viện đã góp phần rất lớn trong việc phát triển nền y học Long Quốc, đã chữa trị miễn phí cho vô số bệnh nhân, danh tiếng vang khắp nơi. Nếu học viện bị xóa sổ, người dân Long Quốc làm sao có thể chấp nhận? Thế cục của Long Quốc khi đó chắc chắn sẽ bị thay đổi! Không thể để chuyện như vậy xảy ra!"
Thanh tra nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: "Nghe đây, lập tức huy động đội Thổ Long, đội Hoả Long, đội Phong Long, đội Lôi Long! Hẫy lập tức tới Giang Thành, trợ giúp Học viện Huyền Y Phái. Nhất định phải đảm bảo an toàn cho mọi người trong học viện! Nếu có chuyện gì xảy ra với họ, chúng ta không thể chịu được áp lực dư luận, chúng ta cũng không thể chịu được cơn thịnh nộ của Lâm thần y!”
“Vâng, thưa thanh tra!"
người đàn ông đáp lời và lập tức quay người rời đi.
Nhưng đúng lúc này, có mấy bóng người bước vào, chặn cửa văn phòng.
người đàn ông đeo kính gọng vàng đột nhiên sững người, ngạc nhiên nhìn người đó.
người đàn ông trung niên đi đầu bình tĩnh nói: “Thư ký Vương đi đâu vậy?”
“Đội trưởng Triệu?"
“Lão Triệu, ông đang làm gì vậy?"
Thanh tra cau mày, trầm giọng hỏi.
“Thanh tra Lưu, ông định cử người đến giúp Học viện Huyền Y Phái sao?"
Đội trưởng Triệu bình tĩnh hỏi.
“Đúng vậy".
“Tôi nghĩ việc đó không cần thiết nữa”.
Đội trưởng Triệu lắc đầu.
“Cái gì?"
Thanh tra Lưu sững lại, nhìn chằm chằm vào đội trưởng Triệu và hỏi: "Ý ông là gì?"
“Là người bảo vệ trật tự của Long Quốc, Đại hội đương nhiên có lý do riêng của mình, tại sao chúng ta lại phải can thiệp? Nếu chúng ta can thiệp vào công việc của Đại hội, e rằng sẽ gây ra hiểu lầm với Đại hội. Như vậy không phải rất tệ sao?”
“Chúng tôi mới là những người bảo vệ trật tự của Long Quốc! Hành động của Đại hội đã gây tổn hại nghiêm trọng đến trật tự!"
Thanh tra Lưu quát lớn.
“Thanh tra Lưu, tôi không muốn tranh cãi với ông. Tóm lại, tôi không cho phép chính quyền can thiệp vào chuyện của Giang Thành!"
Đội trưởng Triệu ậm ừ.
“Ông……"
Thanh tra Lưu tức giận đang định nói gì đó, nhưng bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt tối sầm lại: "Đội trưởng Triệu, chẳng lẽ... ông cũng là thành viên của Đại hội?"
Thanh tra Lưu vừa dứt lời, sắc mặt của đội trưởng Triệu rõ ràng đã thay đổi.