Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-874
Chương 874: Tìm thuốc giải
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhưng Lâm Thiển thì không như vậy, cùng lắm cô chỉ đánh nhau với bạn học, mạnh miệng với thầy giáo, cơn đau kinh khủng nhất của cô là đau đẻ
So với Trác Việt thì Lâm Thiển chỉ là một người bình thường mà thôi.
Bất kỳ người bình thường nào bị trúng độc, thi thoảng bị lên cơn thì giống như cơ thể bị tra tấn, mà cả tinh thần cũng bị giày vò theo
Lúc này Lâm Thiển cắn răng thật chặt, cố hết sức chịu đựng cơn đau trên cơ thể và nỗi sợ hãi về mặt tâm lý
Hai chân cô dần dần tê dại, sờ vào thấy lạnh như băng, cô không thể không ép người vào vách tường kho hàng ở phía sau.
Vách tường kho hàng làm bằng kim loại, ban đêm lại càng lạnh hơn, trên nóc vách tường còn đọng lại từng giọt sương3to tướng, cô vừa đụng vào thì sương cũng rơi xuống tay
Lâm Thiển dựa người vào vách kho hàng, cái lạnh thấm vào tận xương tủy cô như từng mũi kim đâm vào da vào xương, khiến cho cơ thể đang rét run của cô càng thêm lạnh giá.
Cách đó không xa vang lên tiếng xe khởi động, Lâm Thiển cố hết sức mở mắt ra nhìn thấy chiếc xe Jeep chạy đi.
Cô muốn nhúc nhích nhưng không cựa quậy nổi, cơ thể cô đã lạnh đến mức không còn cảm giác, như thể cả lồng ngực cũng bị đông cứng lại rồi
Chỉ một thoáng sau, một bóng dáng cao lớn lao đến chỗ cô, trước khi cô mất đi ý thức, cô mơ hồ nghe thấy tiếng gọi lo âu của Cố Thành Kiêu: “Thiển Thiển...”
***
Trong phòng cấp cứu ở bệnh viện, Lâm Thiển yên lặng nằm trên1giường, đúng như Trác Việt nói, mọi cách chữa trị đều vô ích.
Bác sĩ chẩn đoán là bị trúng độc, nhưng không biết trúng độc gì, cũng không biết phải dùng thuốc gì.
“Vô cùng xin lỗi, tôi đã cố hết sức rồi
Tôi đã gặp vài trường hợp bị trúng loại độc này, dùng thuốc gì cũng vô dụng, nhưng một thời gian ngắn là sẽ tự khỏi.”
“Tự nhiên sẽ khỏi sao? Ông chắc chứ?” Bác sĩ lắc đầu: “Vài ngày sẽ còn có thể tái phát.” “...” Cố Thành Kiêu thầm nghiến răng nghiến lợi, trong lòng hét lên: Trác! Việt!
Lúc này phòng cấp cứu lại huyên náo, một nhóm bệnh nhân được đưa vào, hình như vừa xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng, thương vong vô số, kíp trực cấp cứu cũng vội chạy đi cứu người.
Bên ngoài vẫn ồn ào ầm ĩ, bên trong thì6có tiếng kêu khóc gào thét, Cố Thành Kiêu kéo tấm rèm lại, âm thanh cũng đỡ ồn một chút.
Anh ghé vào đầu giường vuốt ve cánh tay lạnh như băng của Lâm Thiển, đôi môi ghé sát vào tai cô khẽ gọi: “Thiển Thiển, có nghe thấy không? Nếu nghe thấy thì bóp tay anh.”
Lâm Thiển đã tỉnh lại một chút, có điều cô quá mệt mỏi nên không mở mắt ra nổi, cô có thể nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, lại càng nghe rõ tiếng gọi khe khẽ của Cố Thành Kiêu bên tai.
Cô dùng hết sức bóp nhẹ tay Cố Thành Kiêu.
“Tốt rồi, em nghe anh dặn, em nằm ở đây một lát, trước rạng sáng anh sẽ quay lại, đừng sợ, nhé?”
Lâm Thiển lại khẽ bóp tay anh một cái
Cố Thành Kiêu xoa xoa trán cô, dịu dàng hôn lên mắt cô, “Ngoan, nằm4đây nghỉ ngơi một lát
Anh không đi lâu đâu, nhất định anh sẽ quay lại, anh hứa.”
Sau khi thấy cô đáp lại, cuối cùng Cố Thành Kiêu cũng khẽ hôn nhẹ lên môi cô rồi rời đi.
Trong phòng cấp cứu vô cùng hỗn loạn, bác sĩ y tá đều luôn miệng kêu gọi giục giã
Bên ngoài phòng cấp cứu còn hỗn loạn hơn, cách một đoạn lại có một người nằm co quắp trên mặt đất kêu gào
Nếu không bị bảo vệ bệnh viện ngăn lại thì chắc họ đã lao vào phòng cấp cứu mà khóc lóc rối.
Cố Thành Kiêu đi xuyên qua đám đông, anh vô cùng tập trung, băng dưới ánh trăng và gió đêm, nhảy lên xe của mình
Ngay từ lúc tiến vào trong kho hàng vận chuyển, anh đã tiếp cận xe Jeep của Trác Lực và gắn định vị bỏ túi lên xe3hắn
Vì vậy anh mới không vội vã đuổi theo xe Jeep kia
Ngay khi khởi động xe xong, anh gọi về tổng bộ Đội đặc nhiệm: “Thông báo vị trí của Trác Lực cho tôi.” Thẩm Tự An thận trọng báo cáo vị trí cụ thể rồi lo lắng hỏi: “Lão Đại, anh thật sự muốn hành động một mình sao? Cấp trên đã phê chuẩn nhiệm vụ cứu chị dâu, hoàn toàn hợp pháp.”
Cố Thành Kiêu vừa lái xe vừa kín kẽ nói: “Chuyện phức tạp hơn chúng ta tưởng nhiều, những bằng chứng xác thực mà chúng ta có còn quá ít
Người càng nhiều thì mục tiêu càng lớn, lại làm tình hình xấu đi
Cứ để bọn họ tiếp tục giám sát án mất tích liên hoàn của Phó Bạch Tuyết, chuyện ở đây để tôi giải quyết.”
Ninh Trí Viễn: “Lão Đại, hiện nay ở nước X, nước M đang bùng phát dịch bệnh lạ, ở u Mỹ cũng có một vài ca, triệu chứng rất giống với chị dâu, khi phát bệnh thì toàn thân phát rét, không thuốc nào chưa được, dùng cách nào cũng không đỡ
Nhưng các ca bệnh này đều rơi vào những người bệnh đang điều trị nội trú, không loại trừ trường hợp là bệnh có sẵn trong người
Tôi điều tra các ca bệnh này thì thấy điểm chung là tất cả những người mắc bệnh đều không thiếu tiền.”
Cố Thành Kiêu nghe thấy Ninh Trí Viễn nói thì thấy trùng hợp với những tin tức lộ ra trong cuộc nói chuyện của Trác Lực và Tiến sĩ McCleary
“Hiện tại tôi đang nghi ngờ Trác Lực lợi dụng Tiến sĩ McCleary lấy nọc độc tiêm một lượng vừa đủ để gây bệnh vào cơ thể người bệnh để đầu độc bệnh nhân, sau đó thì bản thuốc ức chế độc hoặc thuốc giải với giá cao, dùng cách này để kiểm món khoản lợi nhuận kếch xù
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của tôi thôi
Kinh Ngư, Ngụy Tử!”
“Rõ!”
“Hai cậu hỗ trợ Ninh Trí Viễn điều tra các bệnh nhân này, cần thiết thì đến nơi họ sinh sống bí mật điều tra nhân thân của họ.”
“Rõ!”.
“Ninh Trí Viễn, rất có thể Lâm Thiển bị trúng loại nọc độc có mã số 7, các ca bệnh khác cũng có thể bị trúng độc loại này, anh tập trung vào đó một chút.”
“Vâng, lão Đại.”
Cố Thành Kiêu cúp điện thoại đè nén hơi thở, vô cùng tập trung lái xe đến mục tiêu.
Dựa vào địa điểm mà Thẩm Tự An cung cấp, cuối cùng xe Trác Lực dừng lại ở một ngôi biệt thự ở ngoại ô
Cố Thành Kiêu không biết đây là nhà Trác Lực hay là nhà của người khác.
Hang ổ của tổ chức Lão Đoàn là ở nước X, đa số người trong tổ chức là người nước X, chỉ có số ít trong đám thanh niên mới có người nước ngoài, trong đó có Trác Việt.
Trác Việt có diện mạo của người phương Đông, nhưng mẹ anh ta là người của một bộ lạc ở Miami, nên anh ta là con lai hai dòng máu Á u
Năm vừa rồi, vì Trác Việt chia rẽ nên thể lực của tổ chức Lão Đoàn không còn lớn mạnh như trước
Trác Lực và thành viên kỳ cựu của thế hệ trước đều đã cao tuổi, rất khó có thể khôi phục thời kỳ huy hoàng xa xưa
Vì vậy Trác Lực bí quá hóa liều mà dùng thủ đoạn này để nhanh kiếm được lãi lớn
Đây vừa là trụ sở trung tâm nghiên cứu, vừa là nguồn tiền của Trác Lực
Vì vậy hắn mua bất động sản riêng, thậm chí còn thành lập trụ sở mới của tổ chức cũng là bình thường
Cố Thành Kiêu dừng xe lại, liếc đồng hồ, còn hai tiếng nữa thì trời mới sáng.
Tiến sĩ McCleary không nghiên cứu chế tạo được thuốc giải, không có nghĩa là ở đây Trác Lực cũng không có, anh muốn vào tìm hiểu một chút.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
So với Trác Việt thì Lâm Thiển chỉ là một người bình thường mà thôi.
Bất kỳ người bình thường nào bị trúng độc, thi thoảng bị lên cơn thì giống như cơ thể bị tra tấn, mà cả tinh thần cũng bị giày vò theo
Lúc này Lâm Thiển cắn răng thật chặt, cố hết sức chịu đựng cơn đau trên cơ thể và nỗi sợ hãi về mặt tâm lý
Hai chân cô dần dần tê dại, sờ vào thấy lạnh như băng, cô không thể không ép người vào vách tường kho hàng ở phía sau.
Vách tường kho hàng làm bằng kim loại, ban đêm lại càng lạnh hơn, trên nóc vách tường còn đọng lại từng giọt sương3to tướng, cô vừa đụng vào thì sương cũng rơi xuống tay
Lâm Thiển dựa người vào vách kho hàng, cái lạnh thấm vào tận xương tủy cô như từng mũi kim đâm vào da vào xương, khiến cho cơ thể đang rét run của cô càng thêm lạnh giá.
Cách đó không xa vang lên tiếng xe khởi động, Lâm Thiển cố hết sức mở mắt ra nhìn thấy chiếc xe Jeep chạy đi.
Cô muốn nhúc nhích nhưng không cựa quậy nổi, cơ thể cô đã lạnh đến mức không còn cảm giác, như thể cả lồng ngực cũng bị đông cứng lại rồi
Chỉ một thoáng sau, một bóng dáng cao lớn lao đến chỗ cô, trước khi cô mất đi ý thức, cô mơ hồ nghe thấy tiếng gọi lo âu của Cố Thành Kiêu: “Thiển Thiển...”
***
Trong phòng cấp cứu ở bệnh viện, Lâm Thiển yên lặng nằm trên1giường, đúng như Trác Việt nói, mọi cách chữa trị đều vô ích.
Bác sĩ chẩn đoán là bị trúng độc, nhưng không biết trúng độc gì, cũng không biết phải dùng thuốc gì.
“Vô cùng xin lỗi, tôi đã cố hết sức rồi
Tôi đã gặp vài trường hợp bị trúng loại độc này, dùng thuốc gì cũng vô dụng, nhưng một thời gian ngắn là sẽ tự khỏi.”
“Tự nhiên sẽ khỏi sao? Ông chắc chứ?” Bác sĩ lắc đầu: “Vài ngày sẽ còn có thể tái phát.” “...” Cố Thành Kiêu thầm nghiến răng nghiến lợi, trong lòng hét lên: Trác! Việt!
Lúc này phòng cấp cứu lại huyên náo, một nhóm bệnh nhân được đưa vào, hình như vừa xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng, thương vong vô số, kíp trực cấp cứu cũng vội chạy đi cứu người.
Bên ngoài vẫn ồn ào ầm ĩ, bên trong thì6có tiếng kêu khóc gào thét, Cố Thành Kiêu kéo tấm rèm lại, âm thanh cũng đỡ ồn một chút.
Anh ghé vào đầu giường vuốt ve cánh tay lạnh như băng của Lâm Thiển, đôi môi ghé sát vào tai cô khẽ gọi: “Thiển Thiển, có nghe thấy không? Nếu nghe thấy thì bóp tay anh.”
Lâm Thiển đã tỉnh lại một chút, có điều cô quá mệt mỏi nên không mở mắt ra nổi, cô có thể nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, lại càng nghe rõ tiếng gọi khe khẽ của Cố Thành Kiêu bên tai.
Cô dùng hết sức bóp nhẹ tay Cố Thành Kiêu.
“Tốt rồi, em nghe anh dặn, em nằm ở đây một lát, trước rạng sáng anh sẽ quay lại, đừng sợ, nhé?”
Lâm Thiển lại khẽ bóp tay anh một cái
Cố Thành Kiêu xoa xoa trán cô, dịu dàng hôn lên mắt cô, “Ngoan, nằm4đây nghỉ ngơi một lát
Anh không đi lâu đâu, nhất định anh sẽ quay lại, anh hứa.”
Sau khi thấy cô đáp lại, cuối cùng Cố Thành Kiêu cũng khẽ hôn nhẹ lên môi cô rồi rời đi.
Trong phòng cấp cứu vô cùng hỗn loạn, bác sĩ y tá đều luôn miệng kêu gọi giục giã
Bên ngoài phòng cấp cứu còn hỗn loạn hơn, cách một đoạn lại có một người nằm co quắp trên mặt đất kêu gào
Nếu không bị bảo vệ bệnh viện ngăn lại thì chắc họ đã lao vào phòng cấp cứu mà khóc lóc rối.
Cố Thành Kiêu đi xuyên qua đám đông, anh vô cùng tập trung, băng dưới ánh trăng và gió đêm, nhảy lên xe của mình
Ngay từ lúc tiến vào trong kho hàng vận chuyển, anh đã tiếp cận xe Jeep của Trác Lực và gắn định vị bỏ túi lên xe3hắn
Vì vậy anh mới không vội vã đuổi theo xe Jeep kia
Ngay khi khởi động xe xong, anh gọi về tổng bộ Đội đặc nhiệm: “Thông báo vị trí của Trác Lực cho tôi.” Thẩm Tự An thận trọng báo cáo vị trí cụ thể rồi lo lắng hỏi: “Lão Đại, anh thật sự muốn hành động một mình sao? Cấp trên đã phê chuẩn nhiệm vụ cứu chị dâu, hoàn toàn hợp pháp.”
Cố Thành Kiêu vừa lái xe vừa kín kẽ nói: “Chuyện phức tạp hơn chúng ta tưởng nhiều, những bằng chứng xác thực mà chúng ta có còn quá ít
Người càng nhiều thì mục tiêu càng lớn, lại làm tình hình xấu đi
Cứ để bọn họ tiếp tục giám sát án mất tích liên hoàn của Phó Bạch Tuyết, chuyện ở đây để tôi giải quyết.”
Ninh Trí Viễn: “Lão Đại, hiện nay ở nước X, nước M đang bùng phát dịch bệnh lạ, ở u Mỹ cũng có một vài ca, triệu chứng rất giống với chị dâu, khi phát bệnh thì toàn thân phát rét, không thuốc nào chưa được, dùng cách nào cũng không đỡ
Nhưng các ca bệnh này đều rơi vào những người bệnh đang điều trị nội trú, không loại trừ trường hợp là bệnh có sẵn trong người
Tôi điều tra các ca bệnh này thì thấy điểm chung là tất cả những người mắc bệnh đều không thiếu tiền.”
Cố Thành Kiêu nghe thấy Ninh Trí Viễn nói thì thấy trùng hợp với những tin tức lộ ra trong cuộc nói chuyện của Trác Lực và Tiến sĩ McCleary
“Hiện tại tôi đang nghi ngờ Trác Lực lợi dụng Tiến sĩ McCleary lấy nọc độc tiêm một lượng vừa đủ để gây bệnh vào cơ thể người bệnh để đầu độc bệnh nhân, sau đó thì bản thuốc ức chế độc hoặc thuốc giải với giá cao, dùng cách này để kiểm món khoản lợi nhuận kếch xù
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của tôi thôi
Kinh Ngư, Ngụy Tử!”
“Rõ!”
“Hai cậu hỗ trợ Ninh Trí Viễn điều tra các bệnh nhân này, cần thiết thì đến nơi họ sinh sống bí mật điều tra nhân thân của họ.”
“Rõ!”.
“Ninh Trí Viễn, rất có thể Lâm Thiển bị trúng loại nọc độc có mã số 7, các ca bệnh khác cũng có thể bị trúng độc loại này, anh tập trung vào đó một chút.”
“Vâng, lão Đại.”
Cố Thành Kiêu cúp điện thoại đè nén hơi thở, vô cùng tập trung lái xe đến mục tiêu.
Dựa vào địa điểm mà Thẩm Tự An cung cấp, cuối cùng xe Trác Lực dừng lại ở một ngôi biệt thự ở ngoại ô
Cố Thành Kiêu không biết đây là nhà Trác Lực hay là nhà của người khác.
Hang ổ của tổ chức Lão Đoàn là ở nước X, đa số người trong tổ chức là người nước X, chỉ có số ít trong đám thanh niên mới có người nước ngoài, trong đó có Trác Việt.
Trác Việt có diện mạo của người phương Đông, nhưng mẹ anh ta là người của một bộ lạc ở Miami, nên anh ta là con lai hai dòng máu Á u
Năm vừa rồi, vì Trác Việt chia rẽ nên thể lực của tổ chức Lão Đoàn không còn lớn mạnh như trước
Trác Lực và thành viên kỳ cựu của thế hệ trước đều đã cao tuổi, rất khó có thể khôi phục thời kỳ huy hoàng xa xưa
Vì vậy Trác Lực bí quá hóa liều mà dùng thủ đoạn này để nhanh kiếm được lãi lớn
Đây vừa là trụ sở trung tâm nghiên cứu, vừa là nguồn tiền của Trác Lực
Vì vậy hắn mua bất động sản riêng, thậm chí còn thành lập trụ sở mới của tổ chức cũng là bình thường
Cố Thành Kiêu dừng xe lại, liếc đồng hồ, còn hai tiếng nữa thì trời mới sáng.
Tiến sĩ McCleary không nghiên cứu chế tạo được thuốc giải, không có nghĩa là ở đây Trác Lực cũng không có, anh muốn vào tìm hiểu một chút.