Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27 64
Chương 2764
Bên ngoài cơ thể của Tân Trạm tỏa ra chỉ khí của Thiên Địa Đạo Vận, là căn nguyên.
Từng đạo linh khí, cuồn cuộn di chuyển trong kinh mạch, đây là một loại mà Tân Trạm chưa bao giờ lưu chuyển, là một chiêu thức huyền bí, cực kỳ phức tạp.
Trong phút chốc, linh khí đã đạt đến ngưỡng cực hạn, Tân Trạm chầm chậm giơ ngón tay lên, chỉ thẳng vào Sử Thi Vũ.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Tân Trạm giơ ngón tay lên, linh khí của đất trời liên tiếp dâng trào hướng vào ngón tay của Tân Trạm, trên ngón tay của Tân Trạm, dường như có một vòng xoáy, tham lam nuốt chửng hết những tinh hoa của đất trời.
Mặt đất và bầu trời không ngừng run lên.
“Đây là loại thuật pháp gì vậy?”
“Lão Bà Bà tôi đây chưa từng nhìn qua thủ đoạn này”
“Đây là hợp thể cảnh tứ phẩm, cái này có thể thi triển thành bí pháp sao?”
Trưởng lão Sử trong lòng bỗng lo sợ, hơi thở gấp gáp, kéo.
Sử Thi Vũ không ngừng lùi lại phía sau.
Phía trên không trung, thân ảnh của Gia chủ Sử đang gắn kết lại cũng sửng sốt một khoảnh khắc, sau đó càng kết lại nhanh chóng hơn.
Ánh mắt Tân Trạm trầm xuống nhìn Sử Thi Vũ.
Thánh nhân nhất chỉ, chuẩn bị xuất phát.
Giết!
Trên đầu ngón tay, linh khí ngưng tụ đến cực hạn, ẩn chứa thần quang của rất nhiều Thiên Địa Đạo Vận, trong nháy mắt vụt qua trên không trung.
Khoảnh khắc thần quang bay qua, sắc mặt của trưởng lão Sử biến sắc, bà ta đột nhiên nhiên giơ tay, Cửu Tôn Băng Điêu bay quanh bốn phía, khí lạnh bao quanh Sử Thi Vũ.
Gia chủ Sử ngưng tụ thân ảnh xong, cũng bắn ra một đạo khí màu đen, xông thẳng về phía thần quang.
Nhưng chính vào lúc này, đất trời dường như đứng yên lại.
Thánh nhân nhất chỉ, kết hợp thuật pháp mạnh mẽ nguồn gốc của thời gian và không gian, cho dù có là tiên pháp cũng không thể sánh bằng.
Khoảnh khắc Tân Trạm phát ra thần quang, lực chỉ này đã xuyên qua hư không, giữa không gian đất trời bây giờ chỉ còn thần quang này lao nhanh.
Chiu!
Trong nháy mắt, ánh sáng còn ngưng tụ trên đầu ngón tay của Tân Trạm mới giây trước đã xuyên qua rào cản của Cực Hàn Băng Cung, xuyên qua Cửu Tôn Băng Điêu do lão trưởng Sử bố trí, vượt qua lưồng khí đen do gia chủ Sử phát ra, xuyên qua nguyên thần của Sử Thi Vũ.
Sử Thi Vũ trợn tròn mắt nhìn vào cái lỗ lớn trên ngực mình.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao chỉ trong nháy mắt, anh ta thậm chí còn chưa kịp nhìn vệt sáng này bay qua như thế nào, thậm chí còn không kịp né, thì đã bị thần quang này xuyên qua bản thân.
Đây là tốc độ nào, Tân Trạm làm sao có thể làm được, đây thực sự là thủ đoạn của cảnh hợp thể sao?
Lỗ thủng ở trên nguyên thần điên cuồng lan rộng ra, Sử Thi Vũ ngày càng yếu đi, ngày càng hoảng sợ.
Rõ ràng bản thân anh ta đang ở trong Cực Hàn Cung, rõ ràng đang trốn sau lưng cô của anh ta, mà cha anh ta cũng đã tới rồi.
Nhưng kết quả, bản thân vẫn phải chết trong tay của Tân Trạm.
Hơn nữa lại còn chết theo cái cách mà cả bản thân cũng không thể hiểu nổi.
“Cô, ba, cứu mạng”.
Sử Thi Vũ không cam tâm hét lớn lên, rõ ràng anh ta có một tiền đồ cực kỳ sáng lạn, Sử Gia vẫn đang đợi anh thừa kế gia sản.
Bên ngoài cơ thể của Tân Trạm tỏa ra chỉ khí của Thiên Địa Đạo Vận, là căn nguyên.
Từng đạo linh khí, cuồn cuộn di chuyển trong kinh mạch, đây là một loại mà Tân Trạm chưa bao giờ lưu chuyển, là một chiêu thức huyền bí, cực kỳ phức tạp.
Trong phút chốc, linh khí đã đạt đến ngưỡng cực hạn, Tân Trạm chầm chậm giơ ngón tay lên, chỉ thẳng vào Sử Thi Vũ.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Tân Trạm giơ ngón tay lên, linh khí của đất trời liên tiếp dâng trào hướng vào ngón tay của Tân Trạm, trên ngón tay của Tân Trạm, dường như có một vòng xoáy, tham lam nuốt chửng hết những tinh hoa của đất trời.
Mặt đất và bầu trời không ngừng run lên.
“Đây là loại thuật pháp gì vậy?”
“Lão Bà Bà tôi đây chưa từng nhìn qua thủ đoạn này”
“Đây là hợp thể cảnh tứ phẩm, cái này có thể thi triển thành bí pháp sao?”
Trưởng lão Sử trong lòng bỗng lo sợ, hơi thở gấp gáp, kéo.
Sử Thi Vũ không ngừng lùi lại phía sau.
Phía trên không trung, thân ảnh của Gia chủ Sử đang gắn kết lại cũng sửng sốt một khoảnh khắc, sau đó càng kết lại nhanh chóng hơn.
Ánh mắt Tân Trạm trầm xuống nhìn Sử Thi Vũ.
Thánh nhân nhất chỉ, chuẩn bị xuất phát.
Giết!
Trên đầu ngón tay, linh khí ngưng tụ đến cực hạn, ẩn chứa thần quang của rất nhiều Thiên Địa Đạo Vận, trong nháy mắt vụt qua trên không trung.
Khoảnh khắc thần quang bay qua, sắc mặt của trưởng lão Sử biến sắc, bà ta đột nhiên nhiên giơ tay, Cửu Tôn Băng Điêu bay quanh bốn phía, khí lạnh bao quanh Sử Thi Vũ.
Gia chủ Sử ngưng tụ thân ảnh xong, cũng bắn ra một đạo khí màu đen, xông thẳng về phía thần quang.
Nhưng chính vào lúc này, đất trời dường như đứng yên lại.
Thánh nhân nhất chỉ, kết hợp thuật pháp mạnh mẽ nguồn gốc của thời gian và không gian, cho dù có là tiên pháp cũng không thể sánh bằng.
Khoảnh khắc Tân Trạm phát ra thần quang, lực chỉ này đã xuyên qua hư không, giữa không gian đất trời bây giờ chỉ còn thần quang này lao nhanh.
Chiu!
Trong nháy mắt, ánh sáng còn ngưng tụ trên đầu ngón tay của Tân Trạm mới giây trước đã xuyên qua rào cản của Cực Hàn Băng Cung, xuyên qua Cửu Tôn Băng Điêu do lão trưởng Sử bố trí, vượt qua lưồng khí đen do gia chủ Sử phát ra, xuyên qua nguyên thần của Sử Thi Vũ.
Sử Thi Vũ trợn tròn mắt nhìn vào cái lỗ lớn trên ngực mình.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao chỉ trong nháy mắt, anh ta thậm chí còn chưa kịp nhìn vệt sáng này bay qua như thế nào, thậm chí còn không kịp né, thì đã bị thần quang này xuyên qua bản thân.
Đây là tốc độ nào, Tân Trạm làm sao có thể làm được, đây thực sự là thủ đoạn của cảnh hợp thể sao?
Lỗ thủng ở trên nguyên thần điên cuồng lan rộng ra, Sử Thi Vũ ngày càng yếu đi, ngày càng hoảng sợ.
Rõ ràng bản thân anh ta đang ở trong Cực Hàn Cung, rõ ràng đang trốn sau lưng cô của anh ta, mà cha anh ta cũng đã tới rồi.
Nhưng kết quả, bản thân vẫn phải chết trong tay của Tân Trạm.
Hơn nữa lại còn chết theo cái cách mà cả bản thân cũng không thể hiểu nổi.
“Cô, ba, cứu mạng”.
Sử Thi Vũ không cam tâm hét lớn lên, rõ ràng anh ta có một tiền đồ cực kỳ sáng lạn, Sử Gia vẫn đang đợi anh thừa kế gia sản.