Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27 06
Chương 2706
“Đương nhiên, rất nhiều tu sĩ đều biết hôm nay Thưởng Nguyệt Các có đàn tấu Tiên Âm, vì vậy tôi đặc biệt dùng thân phận của mình giữ lại vị trí đẹp nhất. Thánh nữ Tô đi cùng người này, chỉ có thể ở tầng sảnh thấp nhất nghe thanh âm ngắt quãng, mà cô và tôi lại có thể ở tầng cao nhất. Cô nói lúc đó Thánh nữ Tô sẽ có cảm nghĩ thế nào”
Sử Thi Vũ mỉm cười, làm Phó Mãn Nhi cũng rất vui vẻ.
“Vẫn là anh Sử thông minh, vậy cho dù bảo thuyền của Tân Trạm tốt đến đâu, lẽ nào phải lơ lửng bên ngoài nghe sao?”
Gọi Phó Mãn Nhi theo, Sử Thi Vũ cũng điều khiển thuyền bay, bay về hướng thành phố Mạc Châu.
Ngồi bên trên bảo thuyền, Tân Trạm và Tô Uyên dựa vào nhau, tâm sự với nhau. Khi lắng nghe nhau, trong ánh mắt đều dâng lên sự lưu luyến.
Khoảng cách mấy trăm dặm đối với bảo thuyền mà nói chỉ là hành trình rất ngắn.
Mặc dù đã cố ý thả chậm tốc độ, không gấp rút nhưng rất nhanh hai người họ cũng đã đến bầu trời thành phố Mạc Châu.
Mà khi cất bảo thuyền đi, Tân Trạm phát hiện, lúc này ở bên ngoài thành phố Mạc Châu, thỉnh thoảng có tu sĩ đáp xuống, đi vào thành phố Mạc Châu giống như bọn họ.
Mặc những trang phục khác nhau, ma tu tiên tu đều có, tu vi phổ biến đều là trên dưới hợp thể cảnh.
“Uyên Nhi, ở thành phố Mạc Châu có nhiều người thích Bắc Vực Đạo Khúc như vậy sao?” Tân Trạm tò mò nói.
“Hản là không phải, hôm nay là đầu tháng, những người này chắc là đi đến nhà họ Tăng” Tô Uyên cười, lắc đầu nói.
“Nhà họ Tăng là gia tộc đứng nhất ở thành phố Mạc Châu”
Tân Trạm nói.
“Ừm, chính là gia tộc ngàn năm này” Tô Uyên gật đầu nói.
Cô đến Cực Hàn cung mấy tháng, đối với sự việc gần đây, hiểu biết nhiều hơn so với Tân Trạm.
“Nhà họ Tăng này trước đây vẫn luôn khống chế thành phố Mạc Châu, cũng đã hàng ngàn hàng vạn năm rồi, bên trong vững vàng, không kém gì Cực Hàn cung. Nhưng gần đây nhà đó đắc tội một đại năng, dường như trong nội bộ gia tộc có chuyện gì đó phiền toái, vì thế nên mới bỏ số tiền lớn mời tu sĩ các loại hỗ trợ”
“Chỉ có điều sự việc kia dường như thực sự không đơn giản, rất nhiều tu sĩ đều dứt áo bỏ về, làm đến thảm thương không chịu được, mấy tháng rồi vẫn chưa giải quyết được.”
“Nghe nói nhà họ Tăng cho thêm lợi ích, chỉ cần giúp nhà họ Tăng giải quyết vấn đề, bọn họ nguyện ý lấy bảo vật quan trọng của gia tộc làm vật cảm ơn, cho nên rất nhiều tu sĩ đều lại đây thử vận may”
“Xem ra phiền toái này không nhỏ” Tân Trạm lắc lắc đầu.
Một gia tộc đỉnh cao, nỡ lòng lấy ra bảo vật trong gia tộc mình cho người ngoài chọn lựa, phiền toái kia, đương nhiên cũng không dễ giải quyết.
Chỉ là đối với việc giúp một gia tộc không quen biết, Tân Trạm không có chút hứng thú nào, nhưng bảo vật, anh lại có chút hứng thú, vậy đợi lúc rãnh rỗi thì đì nhìn thử xem sao.
Hai người trên đường không sốt ruột, chờ đến lúc đi đến thành phố Mộc Châu có tòa Thưởng Nguyệt Các chín tầng kia, Sử Thi Vũ và Phó Mẫn Nhi cũng đuổi tới lần nữa.
Lúc này Thưởng Nguyệt Các náo nhiệt chưa từng có.
Là tửu lầu nổi danh bật nhất của thành phố Mạc Châu, vốn dĩ tu sĩ cao phẩm đã đạt đến mức không cần ăn uống từ lâu, tửu lầu khác tồn tại hay không cũng không có ý nghĩa gì lớn, nhưng Thưởng Nguyệt Các lại là ngoại lệ.
Bởi vì trong Thưởng Nguyệt Các bảo tồn lượng lớn tiên ma thời kỳ thượng cổ, thực đơn được lưu lại, tất cả vật dụng cũng là các loại quý hiếm, có yêu thú lấy tiên thảo làm nguyên liệu nấu ăn.
Đồ ăn được nấu ra, chẳng những hương vị đều đầy đủ, hơn nữa phối hợp còn có thể tăng tu vi của tu sĩ, có công hiệu chữa trị thương tổn.
“Đương nhiên, rất nhiều tu sĩ đều biết hôm nay Thưởng Nguyệt Các có đàn tấu Tiên Âm, vì vậy tôi đặc biệt dùng thân phận của mình giữ lại vị trí đẹp nhất. Thánh nữ Tô đi cùng người này, chỉ có thể ở tầng sảnh thấp nhất nghe thanh âm ngắt quãng, mà cô và tôi lại có thể ở tầng cao nhất. Cô nói lúc đó Thánh nữ Tô sẽ có cảm nghĩ thế nào”
Sử Thi Vũ mỉm cười, làm Phó Mãn Nhi cũng rất vui vẻ.
“Vẫn là anh Sử thông minh, vậy cho dù bảo thuyền của Tân Trạm tốt đến đâu, lẽ nào phải lơ lửng bên ngoài nghe sao?”
Gọi Phó Mãn Nhi theo, Sử Thi Vũ cũng điều khiển thuyền bay, bay về hướng thành phố Mạc Châu.
Ngồi bên trên bảo thuyền, Tân Trạm và Tô Uyên dựa vào nhau, tâm sự với nhau. Khi lắng nghe nhau, trong ánh mắt đều dâng lên sự lưu luyến.
Khoảng cách mấy trăm dặm đối với bảo thuyền mà nói chỉ là hành trình rất ngắn.
Mặc dù đã cố ý thả chậm tốc độ, không gấp rút nhưng rất nhanh hai người họ cũng đã đến bầu trời thành phố Mạc Châu.
Mà khi cất bảo thuyền đi, Tân Trạm phát hiện, lúc này ở bên ngoài thành phố Mạc Châu, thỉnh thoảng có tu sĩ đáp xuống, đi vào thành phố Mạc Châu giống như bọn họ.
Mặc những trang phục khác nhau, ma tu tiên tu đều có, tu vi phổ biến đều là trên dưới hợp thể cảnh.
“Uyên Nhi, ở thành phố Mạc Châu có nhiều người thích Bắc Vực Đạo Khúc như vậy sao?” Tân Trạm tò mò nói.
“Hản là không phải, hôm nay là đầu tháng, những người này chắc là đi đến nhà họ Tăng” Tô Uyên cười, lắc đầu nói.
“Nhà họ Tăng là gia tộc đứng nhất ở thành phố Mạc Châu”
Tân Trạm nói.
“Ừm, chính là gia tộc ngàn năm này” Tô Uyên gật đầu nói.
Cô đến Cực Hàn cung mấy tháng, đối với sự việc gần đây, hiểu biết nhiều hơn so với Tân Trạm.
“Nhà họ Tăng này trước đây vẫn luôn khống chế thành phố Mạc Châu, cũng đã hàng ngàn hàng vạn năm rồi, bên trong vững vàng, không kém gì Cực Hàn cung. Nhưng gần đây nhà đó đắc tội một đại năng, dường như trong nội bộ gia tộc có chuyện gì đó phiền toái, vì thế nên mới bỏ số tiền lớn mời tu sĩ các loại hỗ trợ”
“Chỉ có điều sự việc kia dường như thực sự không đơn giản, rất nhiều tu sĩ đều dứt áo bỏ về, làm đến thảm thương không chịu được, mấy tháng rồi vẫn chưa giải quyết được.”
“Nghe nói nhà họ Tăng cho thêm lợi ích, chỉ cần giúp nhà họ Tăng giải quyết vấn đề, bọn họ nguyện ý lấy bảo vật quan trọng của gia tộc làm vật cảm ơn, cho nên rất nhiều tu sĩ đều lại đây thử vận may”
“Xem ra phiền toái này không nhỏ” Tân Trạm lắc lắc đầu.
Một gia tộc đỉnh cao, nỡ lòng lấy ra bảo vật trong gia tộc mình cho người ngoài chọn lựa, phiền toái kia, đương nhiên cũng không dễ giải quyết.
Chỉ là đối với việc giúp một gia tộc không quen biết, Tân Trạm không có chút hứng thú nào, nhưng bảo vật, anh lại có chút hứng thú, vậy đợi lúc rãnh rỗi thì đì nhìn thử xem sao.
Hai người trên đường không sốt ruột, chờ đến lúc đi đến thành phố Mộc Châu có tòa Thưởng Nguyệt Các chín tầng kia, Sử Thi Vũ và Phó Mẫn Nhi cũng đuổi tới lần nữa.
Lúc này Thưởng Nguyệt Các náo nhiệt chưa từng có.
Là tửu lầu nổi danh bật nhất của thành phố Mạc Châu, vốn dĩ tu sĩ cao phẩm đã đạt đến mức không cần ăn uống từ lâu, tửu lầu khác tồn tại hay không cũng không có ý nghĩa gì lớn, nhưng Thưởng Nguyệt Các lại là ngoại lệ.
Bởi vì trong Thưởng Nguyệt Các bảo tồn lượng lớn tiên ma thời kỳ thượng cổ, thực đơn được lưu lại, tất cả vật dụng cũng là các loại quý hiếm, có yêu thú lấy tiên thảo làm nguyên liệu nấu ăn.
Đồ ăn được nấu ra, chẳng những hương vị đều đầy đủ, hơn nữa phối hợp còn có thể tăng tu vi của tu sĩ, có công hiệu chữa trị thương tổn.