Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2538-2540
Chương 2538
Diệp Văn bình tĩnh lại, chuẩn bị chuyển hóa huyết mạch.
Nhưng ngay vào lúc này anh ta lại nghe thấy có tiếng động, liền kinh ngạc ngẩng đầu lên, phát hiện phía trên có hai bóng người, họ đang bơi rất nhanh về phía anh ta.
“Sao lại thế này? Đây không phải là Diệp Thành sao, anh ta đã bị ba bắt đi rồi, làm sao lại có thể xuất hiện ở đây?”
Diệp Văn đột nhiên hơi ngây dại.
Vì sợ Diệp Văn bị phân tâm, hơn nữa cũng cảm thấy mình có thể xử lý được nên trước đó Diệp Trảm Long không nói cho con trai biết chuyện đám người Diệp Thành đã chạy trốn ra ngoài.
Cho nên khi nhìn thấy có người tiến vào cạnh tranh với mình Diệp Văn không biết làm sao.
Nhưng dù anh ta không rõ thế nào thì Diệp Thành cũng không khách khí.
Diệp Thành lao xuống như bay, giáng một cú đấm vào mặt Diệp Văn.
Bên trong thánh trì không tiện sử dụng những thuật pháp mạnh mẽ, nếu không có thể dẫn đến bạo động trong ao, đến lúc đó mọi người ở đây đều xong đời.
Cho nên Diệp Thành liền dùng thủ đoạn đơn giản nhất.
Dù dùng nắm đấm nhưng cũng là cú đấm rót đầy linh khí vào trong.
“Diệp Thành, thằng nhãi nhà anh cũng trốn ra được cơ à, lại còn muốn tranh đoạt tiến hóa huyết mạch với tôi nữa!”
Diệp Văn kịp phản ứng, giơ hai tay lên đỡ đòn của Diệp Thành, nhất thời giận dữ vô cùng.
Trong thánh trì có thể thực hiện việc tiến hóa huyết mạch, nhưng chỉ giới hạn trong một tu sĩ.
Mà phương thức lựa chọn là chọn người có thể chui vào chỗ nước ao sâu hơn trước.
Hiện tại Diệp Thành đang ở đây, anh ta còn chưa tiến hóa hoàn toàn nhưng cũng phải tạm thời dừng lại.
“Tranh với anh? Tôi còn đánh anh nữa đó”
Diệp Thành cười lạnh, đánh ra một cú khác, trực tiếp nện lên bụng Diệp Văn, làm cho con mắt người kia thiếu chút nữa thì lòi ra, thụt lùi vê phía sau.
“Nghiệp chướng, sao mày dám!”
Ở phía trên, Diệp Trảm Long thấy cảnh tượng như vậy thì ánh mắt đỏ bừng.
“Tân Trạm, giúp tôi ngăn ông ta lại”
Diệp Thành mang đầy bụng tức đuổi theo Diệp Văn.
Anh kìm nén mấy ngày nay rồi, đáng tiếc, đối thủ đều là Hợp Thể cảnh nên thực lực của anh không thể phát huy được.
Tuy rằng Diệp Văn trước mặt là phân thân cảnh đỉnh cao, nhưng dù sao cũng chỉ là phân thần cảnh.
“Ba, mau cứu con.”
Diệp Văn đánh trả Diệp Thành, nhưng bị Diệp Thành đánh đau quá kêu la liên tục, trong lòng không khỏi hoang mang rối loạn.
Tuy rằng tu vi của anh ta rất cao, nhưng đều là do tiên đan thúc giục, kinh nghiệm thực chiến không đủ, làm sao so với được với tên nhiều kinh nghiệm cong queo như Diệp Thành.
Nhìn đứa con độc nhất của mình bị Diệp Thành đánh cho một trận Diệp Trảm Long gần như đã giận phát điên lên.
Ông ta muốn xông tới bóp nát Diệp Thành, nhưng Tân Trạm lại ngăn cản trước mặt.
“Tránh ra”
Diệp Trảm Long hét lớn, linh khí tuôn ra.
Nhưng mà ở bên trong thánh trì có vô số linh khí hỗn loạn quấy nhiễu, thi triển ra một chiêu như vậy lại chỉ có năm phần đánh được về phía Tân Trạm.
Chương 2539
Mức độ công kích thế này Tân Trạm căn bản không hề lo lắng.
Kiếm Thanh Đồng ở trong tay anh bắn ra mấy trăm luồng kiếm quang, hóa giải đòn tấn công.
Diệp Trảm Long căn răng, bơi về bên cạnh định lướt qua Tân Trạm, nhưng Tân Trạm rất quỷ quyệt, căn bản không cho đối phương cơ hội đi qua.
Vì thế bốn người biến thành hai nhóm hai người đánh nhau bên trong thánh trì.
Nước bên trong thánh trì chuyển động hỗn loạn, như chuẩn bị có sóng thần, linh khí hỗn loạn không ngừng dâng trào bên ngoài ao.
“Hựt”
Trong khi giao chiến Diệp Văn là người không chống đỡ nổi trước, anh ta bị Diệp Thành đánh cho một quyền bay văng ra, răng nanh đều bị đánh cho rụng hết, máu chảy ra theo dòng nước trong ao.
“Diệp Văn!” Diệp Trảm Long đau lòng muốn chết, đẩy lui Tân Trạm.
Nhưng khi muốn tiến thêm một bước lại bị Tân Trạm đánh ra một chiêu Viêm Hoàng chỉ ép lui lại.
“Cậu muốn chết phải không”
“Dù sao cũng là chết, đương nhiên phải chờ xem con trai ông chết trước chứ”
Tân Trạm cười lạnh, bắn ra một trận Kiếm Nhẫn Phong Bạo, Diệp Trảm Long liều mạng chống đỡ nhưng trong lúc nhất thời không có cách nào thoát ra được.
“Cậu!”
Diệp Trảm Long sắp giận phát điên lên, ông ta cũng không hiểu được vì sao Diệp Văn là phân thần cảnh đỉnh cao mà lại đánh không lại Diệp Thành, nhưng thấy con trai bị đánh trong lòng ông ta cũng muốn rỉ máu.
“Diệp Văn, huyết mạch của con đã chuyển hoán không ít rồi, thử dùng tổ khí của nhà họ Diệp giết bọn họ đi”
Diệp Trảm Long vung tay lên, đột nhiên quăng ra ba luồng linh quang.
Tân Trạm tất nhiên sẽ không thể để cho ông ta được như nguyện, anh thi triển Thiên Hỏa Bộ, bay về phía ba chí bảo kia.
Nhưng điều khiến con ngươi của Tân Trạm hơi co rút lại chính là trong thánh trì này tốc độ của tổ khí nhà họ Diệp còn nhanh hơn cả Thiên Hỏa Bộ của anh.
“Ngu xuẩn, nếu như có thể để cho cậu tiếp được thì tôi cần gì phải làm vậy”
Diệp Trảm Long cười lạnh, thần quang chiếu xuống, xẹt qua bả vai Tân Trạm.
Dù là như thế thì Tân Trạm vẫn miễn cưỡng bắt được một phần tổ khí trong đó.
“Đây là vật chỉ có người có đủ huyết mạch nhà họ Diệp mới có thể dùng được, cậu có lấy đến cũng vô dụng”
Hai mảnh còn lại vượt qua hai người trôi dần về phía Diệp Văn.
Diệp Văn thấy hi vọng đã ở phía trước thì đôi mắt liền phát sáng, liều mạng đẩy lui Diệp Thành.
“Diệp Thành, đừng đụng đến.”
Diệp Thành đang muốn ra tay định cướp lấy lại nghe được truyền âm của Tân Trạm.
Chỉ vỗ nhẹ một cái hai mảnh tổ khí đều rơi vào trong tay Diệp Văn.
“Máu của tôi đã chuyển hóa được tám phần, đạt gần tới điểm giới hạn sử dụng rồi”
Diệp Văn chỉ một phát đã bắt được hai phần chí bảo, đôi mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Hai vật phẩm này, một cái là thanh trường kiếm màu đen thuần, cái còn lại là một mảnh bùa, phát ra khí tức không gian khác thường.
“Diệp Thành, không phải vừa rồi anh đánh tôi rất sảng khoái sao, giờ thì đến lượt tôi”
Diệp Văn xúc động vô cùng, linh khí đang vận chuyển bên trong thanh kiếm đen, cảm giác được uy lực vô cùng hùng mạnh chất chứa trong thân kiếm khiến cho anh ta vô cùng tin tưởng.
Anh ta vừa định thi triển kiếm quyết thì lại hét thảm lên một tiếng.
“Tay của tôi!”
Diệp Văn không thể tin nhìn bàn tay mình, chỉ thấy bốn ngón tay dính đầy con trùng màu đen, chúng há cái miệng sắc bén cắn đứt mấy ngón tay anh ta chỉ trong tích tắc.
Chương 2540
“Tân Trạm, làm hay lắm, thằng xấu xa, để xem giờ đổi thành ai.”
Diệp Thành cười to, giờ cũng đã hiểu được ý đồ của Tân Trạm, anh ta cầm thanh trường kiếm màu đen lên.
Diệp Văn kinh ngạc biến sắc, bất chấp tay bị cắn đứt, khởi động lá bùa của nhà họ Diệp trong tay.
Vút!
Tấm bùa này hóa ra là bùa tăng tốc.
Sau khi thi triển thân thể Diệp Văn liền lao lung tung rối loạn xuống phía dưới với tốc độ nhanh như chớp.
“Ngu xuẩn, huyết mạch của cậu ta còn chưa tỉnh lọc, căn bản không thể thi triển uy lực của kiếm đen”
Diệp Trảm Long tức giận muốn chết, nhưng thấy con trai mình đang chạy trốn vào sâu trong ao, còn Diệp Thành thì đuổi theo ngay sau thì ông ta lập tức bóp nát một viên ngọc cổ trong tay.
Tiếng nổ vang rền, linh dịch trong ao cuồng loạn lan tràn ra, Tân Trạm cũng không thể không lui về phía sau.
Trong tầng lốc xoáy linh khí được tạo ra bởi ngọc cổ anh cũng không thể nhìn rõ Diệp Trảm Long đã đi theo hướng nào.
Chờ đến khi lốc xoáy chấm dứt, hai người Tân Trạm và Diệp Trảm Long trước sau cùng lao tới vị trí của Diệp Thành một lần nữa.
Càng đi xuống phía dưới thánh trì áp lực càng lớn hơn.
Xương cốt toàn thân Tân Trạm đều rung bần bật, máu gần như không thể lưu thông.
Thánh trì dường như sâu đến mức không có biên giới, không có tận cùng, dù có bơi thế nào cũng không nhìn được điểm cuối Mà tệ hơn là, linh dịch ở chỗ sâu trong thánh trì càng đục ngầu hơn, chẳng những thần thức bị che kín mít mà ngay cả †ầm mắt cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Tân Trạm đã bơi xuống dưới không biết bao lâu, tâm mắt của anh đã nhìn đến cách xa gần mười mét, nhưng không nhìn thấy Diệp Thành hay người nào khác.
Lúc này Tân Trạm cảm giác ngay cả việc vận chuyển linh khí cũng cực kỳ gian nan.
Nhưng rồi ngay lúc đó.
Thân thể khế run lên, trong thức hải vang lên tiếng vù vù.
Tân Trạm không ngờ tới sau khi vượt qua một điểm mấu chốt nào đó, phản ứng dữ dội trong thánh trì lại trở nên nhỏ hơn một cách kỳ lạ.
Hơn nữa càng xuống phía dưới áp lực này lại càng nhỏ hơn.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong lòng Tân Trạm hết sức kinh ngạc, người nhà họ Diệp rõ ràng đã nói càng xuống phía dưới thánh trì này áp lực càng lớn hơn, đến tận khi tu sĩ không thể chịu nổi mới thôi.
Rõ ràng là tình huống trong thánh trì bây giờ không khớp với những gì nhà họ Diệp nói.
Nhưng trước đây cũng không có trường hợp tu sĩ có huyết mạch không phù hợp tư cách tiến vào trong nơi này.
Hay là tình huống chỉ xảy ra với những người không cùng huyết thống với nhà họ Diệp?
Tân Trạm âm thầm suy tư.
Nhưng dù như thế nào thì tuy rằng tầm nhìn và ý thức của anh vẫn bị ảnh hưởng, nhưng tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều.
“Đáy ao, tôi lại thật sự có thể bơi xuống tận đáy ao”
Mà ngay vào lúc cả bốn người họ tiếp tục hướng về đáy ao.
Diệp Văn cầm bùa tăng tốc trong tay, đã tới được đáy ao trước một bước.
Anh ta không thể tin nổi khi nhìn thấy cát và đá dưới đáy.
Rồi dần hiện ra trước mặt.
Diệp Văn bình tĩnh lại, chuẩn bị chuyển hóa huyết mạch.
Nhưng ngay vào lúc này anh ta lại nghe thấy có tiếng động, liền kinh ngạc ngẩng đầu lên, phát hiện phía trên có hai bóng người, họ đang bơi rất nhanh về phía anh ta.
“Sao lại thế này? Đây không phải là Diệp Thành sao, anh ta đã bị ba bắt đi rồi, làm sao lại có thể xuất hiện ở đây?”
Diệp Văn đột nhiên hơi ngây dại.
Vì sợ Diệp Văn bị phân tâm, hơn nữa cũng cảm thấy mình có thể xử lý được nên trước đó Diệp Trảm Long không nói cho con trai biết chuyện đám người Diệp Thành đã chạy trốn ra ngoài.
Cho nên khi nhìn thấy có người tiến vào cạnh tranh với mình Diệp Văn không biết làm sao.
Nhưng dù anh ta không rõ thế nào thì Diệp Thành cũng không khách khí.
Diệp Thành lao xuống như bay, giáng một cú đấm vào mặt Diệp Văn.
Bên trong thánh trì không tiện sử dụng những thuật pháp mạnh mẽ, nếu không có thể dẫn đến bạo động trong ao, đến lúc đó mọi người ở đây đều xong đời.
Cho nên Diệp Thành liền dùng thủ đoạn đơn giản nhất.
Dù dùng nắm đấm nhưng cũng là cú đấm rót đầy linh khí vào trong.
“Diệp Thành, thằng nhãi nhà anh cũng trốn ra được cơ à, lại còn muốn tranh đoạt tiến hóa huyết mạch với tôi nữa!”
Diệp Văn kịp phản ứng, giơ hai tay lên đỡ đòn của Diệp Thành, nhất thời giận dữ vô cùng.
Trong thánh trì có thể thực hiện việc tiến hóa huyết mạch, nhưng chỉ giới hạn trong một tu sĩ.
Mà phương thức lựa chọn là chọn người có thể chui vào chỗ nước ao sâu hơn trước.
Hiện tại Diệp Thành đang ở đây, anh ta còn chưa tiến hóa hoàn toàn nhưng cũng phải tạm thời dừng lại.
“Tranh với anh? Tôi còn đánh anh nữa đó”
Diệp Thành cười lạnh, đánh ra một cú khác, trực tiếp nện lên bụng Diệp Văn, làm cho con mắt người kia thiếu chút nữa thì lòi ra, thụt lùi vê phía sau.
“Nghiệp chướng, sao mày dám!”
Ở phía trên, Diệp Trảm Long thấy cảnh tượng như vậy thì ánh mắt đỏ bừng.
“Tân Trạm, giúp tôi ngăn ông ta lại”
Diệp Thành mang đầy bụng tức đuổi theo Diệp Văn.
Anh kìm nén mấy ngày nay rồi, đáng tiếc, đối thủ đều là Hợp Thể cảnh nên thực lực của anh không thể phát huy được.
Tuy rằng Diệp Văn trước mặt là phân thân cảnh đỉnh cao, nhưng dù sao cũng chỉ là phân thần cảnh.
“Ba, mau cứu con.”
Diệp Văn đánh trả Diệp Thành, nhưng bị Diệp Thành đánh đau quá kêu la liên tục, trong lòng không khỏi hoang mang rối loạn.
Tuy rằng tu vi của anh ta rất cao, nhưng đều là do tiên đan thúc giục, kinh nghiệm thực chiến không đủ, làm sao so với được với tên nhiều kinh nghiệm cong queo như Diệp Thành.
Nhìn đứa con độc nhất của mình bị Diệp Thành đánh cho một trận Diệp Trảm Long gần như đã giận phát điên lên.
Ông ta muốn xông tới bóp nát Diệp Thành, nhưng Tân Trạm lại ngăn cản trước mặt.
“Tránh ra”
Diệp Trảm Long hét lớn, linh khí tuôn ra.
Nhưng mà ở bên trong thánh trì có vô số linh khí hỗn loạn quấy nhiễu, thi triển ra một chiêu như vậy lại chỉ có năm phần đánh được về phía Tân Trạm.
Chương 2539
Mức độ công kích thế này Tân Trạm căn bản không hề lo lắng.
Kiếm Thanh Đồng ở trong tay anh bắn ra mấy trăm luồng kiếm quang, hóa giải đòn tấn công.
Diệp Trảm Long căn răng, bơi về bên cạnh định lướt qua Tân Trạm, nhưng Tân Trạm rất quỷ quyệt, căn bản không cho đối phương cơ hội đi qua.
Vì thế bốn người biến thành hai nhóm hai người đánh nhau bên trong thánh trì.
Nước bên trong thánh trì chuyển động hỗn loạn, như chuẩn bị có sóng thần, linh khí hỗn loạn không ngừng dâng trào bên ngoài ao.
“Hựt”
Trong khi giao chiến Diệp Văn là người không chống đỡ nổi trước, anh ta bị Diệp Thành đánh cho một quyền bay văng ra, răng nanh đều bị đánh cho rụng hết, máu chảy ra theo dòng nước trong ao.
“Diệp Văn!” Diệp Trảm Long đau lòng muốn chết, đẩy lui Tân Trạm.
Nhưng khi muốn tiến thêm một bước lại bị Tân Trạm đánh ra một chiêu Viêm Hoàng chỉ ép lui lại.
“Cậu muốn chết phải không”
“Dù sao cũng là chết, đương nhiên phải chờ xem con trai ông chết trước chứ”
Tân Trạm cười lạnh, bắn ra một trận Kiếm Nhẫn Phong Bạo, Diệp Trảm Long liều mạng chống đỡ nhưng trong lúc nhất thời không có cách nào thoát ra được.
“Cậu!”
Diệp Trảm Long sắp giận phát điên lên, ông ta cũng không hiểu được vì sao Diệp Văn là phân thần cảnh đỉnh cao mà lại đánh không lại Diệp Thành, nhưng thấy con trai bị đánh trong lòng ông ta cũng muốn rỉ máu.
“Diệp Văn, huyết mạch của con đã chuyển hoán không ít rồi, thử dùng tổ khí của nhà họ Diệp giết bọn họ đi”
Diệp Trảm Long vung tay lên, đột nhiên quăng ra ba luồng linh quang.
Tân Trạm tất nhiên sẽ không thể để cho ông ta được như nguyện, anh thi triển Thiên Hỏa Bộ, bay về phía ba chí bảo kia.
Nhưng điều khiến con ngươi của Tân Trạm hơi co rút lại chính là trong thánh trì này tốc độ của tổ khí nhà họ Diệp còn nhanh hơn cả Thiên Hỏa Bộ của anh.
“Ngu xuẩn, nếu như có thể để cho cậu tiếp được thì tôi cần gì phải làm vậy”
Diệp Trảm Long cười lạnh, thần quang chiếu xuống, xẹt qua bả vai Tân Trạm.
Dù là như thế thì Tân Trạm vẫn miễn cưỡng bắt được một phần tổ khí trong đó.
“Đây là vật chỉ có người có đủ huyết mạch nhà họ Diệp mới có thể dùng được, cậu có lấy đến cũng vô dụng”
Hai mảnh còn lại vượt qua hai người trôi dần về phía Diệp Văn.
Diệp Văn thấy hi vọng đã ở phía trước thì đôi mắt liền phát sáng, liều mạng đẩy lui Diệp Thành.
“Diệp Thành, đừng đụng đến.”
Diệp Thành đang muốn ra tay định cướp lấy lại nghe được truyền âm của Tân Trạm.
Chỉ vỗ nhẹ một cái hai mảnh tổ khí đều rơi vào trong tay Diệp Văn.
“Máu của tôi đã chuyển hóa được tám phần, đạt gần tới điểm giới hạn sử dụng rồi”
Diệp Văn chỉ một phát đã bắt được hai phần chí bảo, đôi mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Hai vật phẩm này, một cái là thanh trường kiếm màu đen thuần, cái còn lại là một mảnh bùa, phát ra khí tức không gian khác thường.
“Diệp Thành, không phải vừa rồi anh đánh tôi rất sảng khoái sao, giờ thì đến lượt tôi”
Diệp Văn xúc động vô cùng, linh khí đang vận chuyển bên trong thanh kiếm đen, cảm giác được uy lực vô cùng hùng mạnh chất chứa trong thân kiếm khiến cho anh ta vô cùng tin tưởng.
Anh ta vừa định thi triển kiếm quyết thì lại hét thảm lên một tiếng.
“Tay của tôi!”
Diệp Văn không thể tin nhìn bàn tay mình, chỉ thấy bốn ngón tay dính đầy con trùng màu đen, chúng há cái miệng sắc bén cắn đứt mấy ngón tay anh ta chỉ trong tích tắc.
Chương 2540
“Tân Trạm, làm hay lắm, thằng xấu xa, để xem giờ đổi thành ai.”
Diệp Thành cười to, giờ cũng đã hiểu được ý đồ của Tân Trạm, anh ta cầm thanh trường kiếm màu đen lên.
Diệp Văn kinh ngạc biến sắc, bất chấp tay bị cắn đứt, khởi động lá bùa của nhà họ Diệp trong tay.
Vút!
Tấm bùa này hóa ra là bùa tăng tốc.
Sau khi thi triển thân thể Diệp Văn liền lao lung tung rối loạn xuống phía dưới với tốc độ nhanh như chớp.
“Ngu xuẩn, huyết mạch của cậu ta còn chưa tỉnh lọc, căn bản không thể thi triển uy lực của kiếm đen”
Diệp Trảm Long tức giận muốn chết, nhưng thấy con trai mình đang chạy trốn vào sâu trong ao, còn Diệp Thành thì đuổi theo ngay sau thì ông ta lập tức bóp nát một viên ngọc cổ trong tay.
Tiếng nổ vang rền, linh dịch trong ao cuồng loạn lan tràn ra, Tân Trạm cũng không thể không lui về phía sau.
Trong tầng lốc xoáy linh khí được tạo ra bởi ngọc cổ anh cũng không thể nhìn rõ Diệp Trảm Long đã đi theo hướng nào.
Chờ đến khi lốc xoáy chấm dứt, hai người Tân Trạm và Diệp Trảm Long trước sau cùng lao tới vị trí của Diệp Thành một lần nữa.
Càng đi xuống phía dưới thánh trì áp lực càng lớn hơn.
Xương cốt toàn thân Tân Trạm đều rung bần bật, máu gần như không thể lưu thông.
Thánh trì dường như sâu đến mức không có biên giới, không có tận cùng, dù có bơi thế nào cũng không nhìn được điểm cuối Mà tệ hơn là, linh dịch ở chỗ sâu trong thánh trì càng đục ngầu hơn, chẳng những thần thức bị che kín mít mà ngay cả †ầm mắt cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Tân Trạm đã bơi xuống dưới không biết bao lâu, tâm mắt của anh đã nhìn đến cách xa gần mười mét, nhưng không nhìn thấy Diệp Thành hay người nào khác.
Lúc này Tân Trạm cảm giác ngay cả việc vận chuyển linh khí cũng cực kỳ gian nan.
Nhưng rồi ngay lúc đó.
Thân thể khế run lên, trong thức hải vang lên tiếng vù vù.
Tân Trạm không ngờ tới sau khi vượt qua một điểm mấu chốt nào đó, phản ứng dữ dội trong thánh trì lại trở nên nhỏ hơn một cách kỳ lạ.
Hơn nữa càng xuống phía dưới áp lực này lại càng nhỏ hơn.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong lòng Tân Trạm hết sức kinh ngạc, người nhà họ Diệp rõ ràng đã nói càng xuống phía dưới thánh trì này áp lực càng lớn hơn, đến tận khi tu sĩ không thể chịu nổi mới thôi.
Rõ ràng là tình huống trong thánh trì bây giờ không khớp với những gì nhà họ Diệp nói.
Nhưng trước đây cũng không có trường hợp tu sĩ có huyết mạch không phù hợp tư cách tiến vào trong nơi này.
Hay là tình huống chỉ xảy ra với những người không cùng huyết thống với nhà họ Diệp?
Tân Trạm âm thầm suy tư.
Nhưng dù như thế nào thì tuy rằng tầm nhìn và ý thức của anh vẫn bị ảnh hưởng, nhưng tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều.
“Đáy ao, tôi lại thật sự có thể bơi xuống tận đáy ao”
Mà ngay vào lúc cả bốn người họ tiếp tục hướng về đáy ao.
Diệp Văn cầm bùa tăng tốc trong tay, đã tới được đáy ao trước một bước.
Anh ta không thể tin nổi khi nhìn thấy cát và đá dưới đáy.
Rồi dần hiện ra trước mặt.
Last edited:
Bình luận facebook