Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2202-2206
Chương 2202
Ma tu kia bị cái roi này đánh trúng, lập tức cảm thấy nguyên thần đau xót, kêu lên một tiếng đau đớn, linh khí mạnh mẽ bộc phát, đánh bay sợi trường tiên này.
Mà trong nháy mắt, trường tiên kia lại giống như trường côn bình thường trực tiếp dựng thẳng lên, hơi thở ma tu chấn động, quất ma tiên lui về phía sau.
Tân Trạm mượn lực, thân ảnh thoáng lùi về phía sau mấy mét, một lần nữa thi triển ra Càn Khôn Di Chuyển Quyết, sát vết nứt không gian dịch chuyển ra ngoài.
Có điều một nhúm tóc của Tân Trạm cũng theo sườn mặt bay xuống dưới, sắc mặt của anh đột nhiên phát lạnh.
“Thằng nhãi, coi như mày dính phải vận cứt chó đi!”
Ma tu kia nhìn thấy anh đã tránh thoát một kiếp, hừ nhẹ một tiếng, cũng không tiếp tục công kích mà bay về phía con đường không gian.
Đã đánh lén anh mà còn muốn trốn à?
Cặp mắt anh lạnh lẽo như băng, trường tiên lại một lần nữa càn quét tới, đồng thời thân thể của anh cũng phóng về phía tên ma tu kia.
“Tao đã tha cho ngươi một mạng, vậy mà mày còn dám dâng thân tới chịu chết sao?”
Sắc mặt ma tu u ám xuống, lần thứ hai đánh bay ma tiên, sau đó hắn ta giương tay chụp một trảo, hơn mười ma trảo xuất hiện ở trên không trung, từng cái móng vuốt đều hết sức lạnh lẽo, chụp về phía Tân Trạm.
Bước chân Tân Trạm điểm nhẹ vào hư không, ánh mắt lạnh lẽo, ngôi sao ở giữa ấn đường phát ra ánh sáng lập lòe, giống như hơi thở của biển dâng lên, trào ra khắp bốn phía xung quanh.
Hai ngọn lửa giống như hỏa long bay ra, đốt cháy toàn bộ những ma trảo này.
Sau đó anh tiến lên thêm một bước, nắm tay phải giống như đạn pháo bình thường ầm ầm đánh ra.
Bách chiến quyền!
Tân bách chiến nổi tiếng có bản lĩnh, từng khuất phục qua vô số man tộc, nhất thời trấn áp. Dòng này không thua gì lực lượng của Cổ Luyện Thể Sĩ, lúc Tân Trạm thi triển ra, ngay cả cường giả thiên tài của man tộc trong lúc chiến đấu đều khó có thể thừa nhận được.
Trong vòng một giây, anh đã chồng chất một ngàn năm trăm lần quyền ấn, phối hợp với Tân Vương Thể năm lần rèn luyện hoàn mỹ, âm ầm nện xuống.
Tu sĩ Hợp Thể Cảnh Ngũ Phẩm này bị một quyền của anh đánh bay, mạnh mẽ phun ra một ngụm tiên quyết ở giữa không trung.
Nhưng anh cũng không định sẽ bỏ qua cho hắn ta, ngay lúc hắn ta còn đang trên đường bay ngược, mi tâm kiếm hình thành một đường vân lấp lánh, một ngàn thanh phi kiếm ngang trời xuất thế, hóa thành Kiếm Long đánh tới.
Ngay từ đầu tu sĩ này còn có thể ngăn cản, nhưng sau năm trăm thanh phi kiếm, hắn ta lập tức bị một luồng linh khí nhấc lên trên không, bị từng đạo kiếm tiên xuyên qua.
Tu sĩ kia liên tục kêu rên, thân thể trong nháy mắt bị chém thành thịt nát, ngã vào bên trong con đường không gian.
Không ít ma tu ở xung quanh thấy thế, con ngươi toàn bộ co rút lại, có chút kinh ngạc nhìn về phía Tân Trạm.
Tên nhóc này, thật sự là tu vi Cảnh thần Phó phân đó sao?
Thanh niên này cũng không phải là ma tu, vậy mà chỉ mấy hiệp đã có thế giết chết ma tu Hợp Thể Cảnh Ngũ Phẩm này, thực lực đúng là có chút khủng bố.
Xem ra, những kẻ dám tiến vào con đường không gian trong lúc này, bất kể là tu vi gì thì đều tuyệt đối không thể coi thường được.
Sau đó Tân Trạm thò tay thu hồi túi trữ vật của người kia, tiếp tục phi hành về phía trước.
Lực lượng của Tân Trạm đã được thừa nhận, về sau cũng không có ai dám ra tay với anh nữa, ba người bọn họ thuận lợi tiến nhập vào bên trong con đường không gian.
Chương 2203
Tiếng gió gào thét bên tai, thần thức tạm thời bị phong kín, tiếp theo trước mắt xuất hiện một hồi mơ hồ.
Một lần nữa khôi phục lại, Tân Trạm phát hiện bản thân đã rơi vào một mảnh đất hoang mạc.
Mặc dù nói là hoang mạc, nhưng thần thức của anh đảo qua, lập tức phát hiện trên mặt đất cách đó không xa thế mà lại có một cây tiên thảo cao hơn nửa thân người.
Hoặc là, đây đã sắp sửa không thể gọi là tiên thảo nữa rồi, bởi vì lâu lắm không có ai ngắt lấy, trên tiên thảo này vậy mà nở ra sáu tiên quả, mỗi một quả đều trong suốt sáng long lanh, linh khí lưu chuyển, hiển nhiên ngay cả trái cây cũng đã biến thành chí bảo.
“Bà mẹ nó, quả nhiên là chiến trường Tiên Ma ngàn vạn năm không có mở ra, nếu như là đặt ở bên ngoài thì đã sớm bị người ta ngắt lấy rồi từ lâu rồi” Phù Ma thấy thế cũng quát to một tiếng.
Tân Trạm cũng không khách khí, khẽ vươn tay, lập tức chụp tới gốc tiên thảo này, trực tiếp bỏ vào trong túi trữ vật.
Mặc dù không phải là giết gà lấy trứng, nhưng mà trong nháy mắt ngay sau khi anh làm xong hết thảy, một thân ảnh cũng nhanh chóng xuất hiện ở một chỗ cách chỗ của anh không xa.
“Đây là tiên thảo cấp bậc gì vậy?”
Sắc mặt tu sĩ kia khẽ biến, nhìn thấy Tân Trạm thu lại tiên thảo, trong lòng lại càng kinh hoàng.
“Này, tên nhóc kia, nếu như không muốn chết mà nói…”
Tu sĩ nọ nhìn thấy Tân Trạm chỉ có tu vi Cảnh Thần Phó Thân, giọng nói gã ta lạnh như băng, mở miệng uy hiếp.
Nhưng gã còn chưa nói hết lời.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ở bốn phía của hai người lại lân nữa xuất hiện thêm mấy thân ảnh, rõ ràng chính là những người vừa mới xuyên qua con đường không gian.
Anh đảo mắt nhìn qua, tám người này bản thân anh cũng không quen biết, hơn nữa cũng không cảm ứng được khí tức của Ngô Bình Nhi và Cung Doãn, hiển nhiên bọn họ đã được con đường không gian truyền tống đến các khu vực khác nhau.
Tám người này vừa xuất hiện, mười người phân biệt đứng thẳng, tràng diện lại một lần nữa lâm vào yên tĩnh.
Bao gồm cả Tân Trạm ở bên trong, mười người ai cũng im lặng.
Trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ cảnh giác, nhìn về phía những người còn lại.
“Ba người tu tiên, bảy người tu ma, dường như là chúng ta đang chiếm ưu thế”
Một thanh niên có cặp mắt đỏ thẫm bấy giờ mới mở miệng cười lạnh, phá vỡ sự yên tĩnh của khu vực này.
“Các vị, chiến trường Tiên Ma này trong quá khứ chính là nơi mà hai tộc Tiên Ma đại chiến, chúng ta có bảy ma tu, không bằng trước tiên cứ giết hết ba người này, rồi sau đó chúng ta mới thu thập tiên thảo xung quanh, thấy sao?” Thanh niên đề nghị nói.
“Được, giết chết ba kẻ này, không thể để cho tu sĩ ở dãy núi Ma Vực bên ngoài được lợi”
Một ma tu sắc mặt trắng bệt, trên trán treo trang sức đầu lâu cũng cười lạnh một tiếng.
Năm người còn lại có chút đăm chiêu, cũng gật nhẹ đầu.
Lần này ngoài Tân Trạm ra, hai tu sĩ còn thừa lại sắc mặt đều mạnh mẽ biến đổi.
“Đạo hữu, tiên thảo gần đây đều là của các người, không cần thiết phải đòi đánh đòi giết làm gì!”
Vút!
Không biết có phải là do mấy người kia đã bí mật câu thông truyền âm xong rồi hay không, hai tu sĩ này vừa lui lại chuẩn bị chạy trốn, mấy người kia đã lập tức vọt tới.
Chương 2204
Sáu người lập tức ra tay với hai tu sĩ đang mất hồn mất vía bên kia, hai người nọ rất nhanh đã hét lên thảm thiết, ngay cả nguyên thần cũng bị hai tên ma tu thôn phệ.
“Tên nhóc kia, cậu ngay cả chạy cũng không chạy, có phải đã bị dọa cho sợ mất mật rồi hay không?” Trong bảy người, thanh niên mắt đỏ không hề động đậy, một đôi mắt mang theo sát khí nhìn chằm chăm vào Tân Trạm.
Bọn họ nhìn thấy anh vẫn còn đứng yên tại chỗ, không khỏi cười nhạo một tiếng.
“Có điều cũng bình thường thôi, dù sao thì cậu cũng chỉ là một tên phế vật Cảnh thần Phó phân, ngay cả lực phản kháng để chống lại chúng tôi cũng không có. Tôi cảm thấy rất khó hiểu, người như các cậu thì đi vào để làm cái gì?” Thanh niên mắt đỏ lắc đầu nói.
“Cho nên chỉ có thể đổ thừa là do cậu quá là tham lam, giống như con kiến gì đó mà cũng dám đi vào nơi đầm rồng hang hổ này”
“Hả? Tôi đây là Cảnh thần Phó phân thì sao, chẳng lẽ các người sẽ buông tha cho tôi hay sao?” Tân Trạm lạnh nhạt nói.
“Ha ha, đương nhiên là bọn này không có khả năng buông tha cho ngươi rồi. Chỉ dựa vào một chút tu vi của cậu mà cũng dám đi vào thì nhất định là đệ tử của đại tông tộc nào đó, có người hộ đạo đi theo. Chẳng qua lại không ngờ tới con đường không gian khiến cho các người phải phân tán”
Thanh niên nghiền ngẫm nói: “Cho nên nếu đã muốn ra tay thì nhất định phải giết chết cậu, hơn nữa ở một nơi hỗn loạn như thế này, cũng sẽ không ai biết được là do ai làm đâu”
“Dông dài với một tên phế vật làm gì, ra tay đi!”
Sáu người còn lại lúc này cũng đã giết chết hai tên tu sĩ kia, bao vây Tân Trạm ở giữa.
Tân Trạm đối mặt với sáu ma tu Hợp Thể Cảnh vẫn bình tĩnh như cũ. Gió mát chảy xuôi bên trên cánh đồng hoang vu, khí tức bên trong một viên độc đan đã sớm ở trong lúc Tân Trạm nói chuyện mà truyền ra khắp bốn phía xung quanh.
“Bây giờ các người muốn giết tôi, thì đã quá trễ rồi” Anh nghe vậy, lắc đầu nói: “Chẳng lẽ các người không cảm giác được mùi vị tiên thảo ở xung quanh đây có chút vấn đề hay sao?”
Anh chậm rãi nới lỏng tay áo bên trong, ngón tay bóp nát một viên độc đan, vỏ đan chậm rãi rơi trên mặt đất.
Vỏ đan rơi xuống đất lại có thể làm cho cỏ xanh trên mặt đất xèo xèo rung động, rất nhanh trong phạm vi mười mét toàn bộ đều vị vỏ đan ăn mòn thành một mảnh khu vực cháy đen.
Đồng thời, trên thân thể của Tân Trạm cũng bắt đầu khởi động hắc khí nhàn nhạt, bao lấy anh ở bên trong, thần bí khó lường.
“Cậu, cậu thế mà lại có thể là độc tu” Sắc mặt thanh niên mắt đỏ mãnh liệt biến đổi, hắn ta dùng ống tay áo che mũi, cũng không còn tiếp tục bình tĩnh như trước đó nữa.
Bảy người này nhìn thấy uy lực của mảnh vỡ đan dược trong tay Tân Trạm, càng thêm hoảng sợ khó tin.
Hiện trường một trận hỗn loạn.
Bọn họ xôn xao hướng về phía sau tránh né chừa ra một khoảng cách, đồng thời còn hình thành vòng linh khí bảo hộ, ngăn cách giữa bên trong với bên ngoài.
Thế nhưng linh khí ở bên trong cơ thể bọn họ đã bắt đầu chuyển động xoay tròn, bọn họ hoảng sợ phát hiện ra, không biết từ lúc nào mà bên trong cơ thể bọn họ đã xuất hiện vấn đề.
“Tôi cảm thấy hơi chóng mặt, là thần thức bị ảnh hưởng”
“Là độc tố công kích nguyên thần, chẳng lẽ chúng ta vậy mà lại vô ý trúng độc hay sao?”
“Chết tiệt! Chẳng lẽ tên nhóc này không phải là Cảnh thần Phó phân à? Tại sao lại có độc đan lợi hại như vậy?”
Mấy người lập tức cảm giác được vấn đề bên trong cơ thể, một luồng hơi thở quỷ dị không ngừng lưu chuyển ở giữa cơ thể bọn họ, những nơi mà nó đi qua đều liên tiếp bị tổn hại, đồng thời càng ngày càng thêm hoa mắt chóng mặt, não bộ căng chặt.
Lúc trước, bọn họ xuất phát từ việc mới vừa tiến nhập vào nơi này, vẫn còn hưng phấn, hơn nữa đối thủ không mạnh, bọn họ lại không hề có chút đề phòng loại người tu đạo cực kỳ thưa thớt như độc tu.
Chương 2205
Lại không ngờ đến, một kẻ mà bọn họ cho là yếu nhất trong mấy người kia lại có loại đan dược mạnh mẽ như thế này, mặc dù vẫn còn cách xa mấy chục thước lại có thể làm cho bọn họ bị trúng độc.
“Bắt cậu ta lại, để cho cậu ta giao ra giải dược”
Mấy người này hoàn toàn nóng nảy, đánh tới về phía Tân Trạm.
“Không giết tôi mà chỉ bắt tôi lại thôi sao? Vậy thì không dễ dàng rồi”
Anh cười lạnh, trong nháy máy khi bọn họ ra tay anh đã thi triển ra Càn Khôn Di Chuyển, xuất hiện ở ngàn trượng bên ngoài.
Sau đó, anh ở đằng trước nhanh chóng bay vút đi, bảy người kia thì lại một đường không ngừng truy kích.
Tân Trạm vừa phi hành vừa thả ra các loại khói độc, khiến cho đám người kia đau khổ không thể tả.
Mà một khi ma tu công kích, Tân Trạm lại có Tân Vương Thể kết hợp với bùa Huyền Vũ, trực tiếp cứng rắn chống đỡ.
Đến cuối cùng, những ma tu này đều bị trúng độc nặng, hoàn toàn không thể nhúc nhích truy đuổi được nữa, có người thông minh đã bắt đầu rút lui về phía sau.
“Muốn chạy cũng không được đâu!”
Anh cười lạnh, giơ tay lên chụp một cái.
Bùm!
Một ma tu bị trúng độc rất sâu, bên trong cơ thể đột nhiên tuôn ra lượng lớn hắc khí, hắc khí này giống như một con rắn độc, phá thể mà ra, khiến cho hắn ta nổ tung trong nháy mắt.
Chất độc này một khi tụ tập nhiều lại có thể phá thể mà ra.
Sáu người còn lại nhìn thấy, đều là da đầu tê dại.
Độc tu mà Thượng Giới Đại Lục nghe tin đã sợ mất mật, thật sự là quá mức kinh khủng.
Sáu người khác hoàn toàn là tay chân luống cuống, nhìn thấy tốc độ tu sĩ kia bị rắn độc căn nuốt chỉ trong khoảnh khắc, đã biết được Tân Trạm ở trên phương diện này cũng không hề tầm thường.
“Chia nhau ra chạy!”
Thanh niên mắt đỏ kia quát to một tiếng, năm người còn lại cũng không kịp phản ứng, mặc dù chất độc này rất lợi hại, nhưng nếu như Tân Trạm không dẫn phát thì cũng chỉ có thể chậm chạp tăng lên mà thôi.
Cho nên nếu như bọn họ muốn kéo dài khoảng cách thì càng không thể để cho anh có cơ hội xuất thủ.
Tiếp theo, mấy người không hẹn mà gặp, đều nhằm về các phương hướng khác nhau bỏ chạy.
Anh nhíu mày, tâm niệm khẽ động.
Mấy ngàn con Phệ Thiên Trùng phát ra tiếng vù vù, từ lòng bàn tay của anh bay ra, giống như một đám mây đen.
Anh chỉ một ngón tay, những con Phệ Thiên Trùng kia lập tức chia thành năm phương hướng, giống như mũi tên nhọn bay ra, tốc độ cực kỳ nhanh.
Tu sĩ tốc độ chậm nhất còn chưa bay được bao xa đã bị Phệ Thiên Trung bao vây bên trong, trong chớp mắt toàn thân hắn ta đã bị gặm nhấm hết sạch.
“Ngoài đan dược ra còn có độc trùng cường đại nữa chứ, chẳng lẽ tên nhóc này là đệ tử của Vạn Độc Tông hay sao?”
Năm người còn lại đủ loại hoảng sợ, bay càng nhanh hơn nữa.
Mà Tân Trạm cũng không đi quản mấy người khác, anh cất bước, trực tiếp đuổi theo thanh niên mắt đỏ kia.
“Sao lại hướng tới chỗ tôi cơ chứ?”
Thanh niên mắt đỏ buồn bực xuýt chút nữa hộc máu.
“Đạo hữu, chúng ta không có thâm thù đại hận, cần gì phải đồn ép không tha như vậy?”
“Không có thù hận, vậy thì vì sao các người lại muốn giết †ôi?” Tân Trạm thản nhiên nói.
“Đó còn không phải là vì nhìn cậu quá yếu, cho nên…”
Chương 2206
“Cho nên lời này nói cũng đúng, tôi cũng không biết là các anh yếu như vậy, vì sao phải đi tới chỗ này kia chứ?”
Tân Trạm rút ra kiếm Thanh Đồng, kiếm quang nhấp nháy mà ra.
Thanh niên mắt đỏ ngăn đỡ, lại một lần nữa phun máu.
Rồi sau đó hắn ta coi như hoàn toàn bị độc phát khống chế, ngã nhào xuống mặt đất, hơi thở tiếp tục suy yếu xuống.
“Nghĩ muốn dụ tôi qua đó, nhân cơ hội giết ta à?”
Tân Trạm cười lạnh, vô số kiếm quang lại một lần nữa rơi xuống.
Mặc dù bây giờ anh thật sự chiếm thế thượng phong, thế nhưng cái này là do dựa vào uy lực của độc đan.
Theo như bản thân anh lý giải, cho dù anh có sử dụng tới tia lửa thì vẫn như cũ là thực thực Cảnh thần Phó phân, anh sẽ không ngốc mà tự mình chạy tới tìm đường chết.
Phập! Phập! Phập!
Kiếm quang như mưa, thanh niên mắt đỏ này trúng vài kiếm, lập tức giả bộ không nổi nữa.
Hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn, lần thứ hai hướng về phía xa chạy trốn.
“Người này rốt cuộc là từ đâu tới, chẳng những có một thân độc công sắc bén mà còn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, xem ra chỉ có thể dùng một chiêu kia” Cặp mắt thanh niên xẹt qua một vòng ánh sáng lạnh lẽo sắc bén.
Tân Trạm đuổi sát ở phía sau đột nhiên có cảm giác tim đập nhanh.
Anh theo bản năng mạnh mẽ thi triển ra Thuật Pháp Không Gian nhằm về một hướng bên cạnh.
Xi xì!
Một cái đầu quái vật màu máu xuất hiện ở chỗ mà Tân Trạm vừa đứng lúc nấy, xé rách nghiền nát hư ảnh còn chưa biến mất của anh.
“Bản Nguyên Cụ Tượng”
Tân Trạm hơi động một chút, không ngờ thanh niên mắt đỏ này lại có bản nguyên là một đầu quái vật.
“Sao cậu còn có thể thoát ra được?” Thanh niên không thể tin nhìn một màn này.
“Nhưng mà rốt cuộc thì tôi đã tránh thoát được, người chết chính là anh đấy”
Tân Trạm cười lạnh, bàn tay to chụp xuống một trảo.
Tu vi của thanh niên mắt đỏ này là cao nhất, trước đó nồng độ độc tố áp chế bên trong cơ thể hắn ta vẫn còn chưa đủ.
Có điều hiện tại hắn ta lại tiếp tục phóng thích linh khí, rất nhanh đã có chút không khống chế nổi độc tố.
Khí đen của mấy con rắn độc, chợt thoát ra từ trong cơ thể thanh niên. Thanh niên kêu thảm một tiếng, cơ thể nhất thời nứt ra.
Nhưng quỷ dị chính là, cơ thể thanh niên nổ tung, chỉ có da và xương trắng, không có một giọt máu tươi nào.
Một đạo nguyên thần tránh né sự công kích của những khí đen này, nồng nặc máu huyết, bay lên trời.
“Thằng nhóc, đắc tội với Huyết Sát môn chúng tôi, cậu chờ đó cho tôi”
Thần hồn của thanh niên oác độc nhìn Tân Trạm, cơ thể hoá thành một đạo ánh sáng đỏ, đột nhiên lao về phương xa.
“Là thuật huyết độn của Ma Môn, người này cũng lợi hại, lúc tôi cho thân thể hắn nổ tung, cơ thể hắn ta lại ngưng tụ máu huyết toàn thân, đốt máu chạy thoát”
Tân Trạm lộ ra dáng vẻ hứng thú, lại đuổi theo một lần nữa.
Anh cũng từng nghe nói đến thuật này ở trong sách cổ của nhà họ Tân.
Mặc dù thuật huyết độn đốt máu tươi, tổn hại cơ thể, nhưng tốc độ tăng lên hết sức rõ ràng.
Ma tu kia bị cái roi này đánh trúng, lập tức cảm thấy nguyên thần đau xót, kêu lên một tiếng đau đớn, linh khí mạnh mẽ bộc phát, đánh bay sợi trường tiên này.
Mà trong nháy mắt, trường tiên kia lại giống như trường côn bình thường trực tiếp dựng thẳng lên, hơi thở ma tu chấn động, quất ma tiên lui về phía sau.
Tân Trạm mượn lực, thân ảnh thoáng lùi về phía sau mấy mét, một lần nữa thi triển ra Càn Khôn Di Chuyển Quyết, sát vết nứt không gian dịch chuyển ra ngoài.
Có điều một nhúm tóc của Tân Trạm cũng theo sườn mặt bay xuống dưới, sắc mặt của anh đột nhiên phát lạnh.
“Thằng nhãi, coi như mày dính phải vận cứt chó đi!”
Ma tu kia nhìn thấy anh đã tránh thoát một kiếp, hừ nhẹ một tiếng, cũng không tiếp tục công kích mà bay về phía con đường không gian.
Đã đánh lén anh mà còn muốn trốn à?
Cặp mắt anh lạnh lẽo như băng, trường tiên lại một lần nữa càn quét tới, đồng thời thân thể của anh cũng phóng về phía tên ma tu kia.
“Tao đã tha cho ngươi một mạng, vậy mà mày còn dám dâng thân tới chịu chết sao?”
Sắc mặt ma tu u ám xuống, lần thứ hai đánh bay ma tiên, sau đó hắn ta giương tay chụp một trảo, hơn mười ma trảo xuất hiện ở trên không trung, từng cái móng vuốt đều hết sức lạnh lẽo, chụp về phía Tân Trạm.
Bước chân Tân Trạm điểm nhẹ vào hư không, ánh mắt lạnh lẽo, ngôi sao ở giữa ấn đường phát ra ánh sáng lập lòe, giống như hơi thở của biển dâng lên, trào ra khắp bốn phía xung quanh.
Hai ngọn lửa giống như hỏa long bay ra, đốt cháy toàn bộ những ma trảo này.
Sau đó anh tiến lên thêm một bước, nắm tay phải giống như đạn pháo bình thường ầm ầm đánh ra.
Bách chiến quyền!
Tân bách chiến nổi tiếng có bản lĩnh, từng khuất phục qua vô số man tộc, nhất thời trấn áp. Dòng này không thua gì lực lượng của Cổ Luyện Thể Sĩ, lúc Tân Trạm thi triển ra, ngay cả cường giả thiên tài của man tộc trong lúc chiến đấu đều khó có thể thừa nhận được.
Trong vòng một giây, anh đã chồng chất một ngàn năm trăm lần quyền ấn, phối hợp với Tân Vương Thể năm lần rèn luyện hoàn mỹ, âm ầm nện xuống.
Tu sĩ Hợp Thể Cảnh Ngũ Phẩm này bị một quyền của anh đánh bay, mạnh mẽ phun ra một ngụm tiên quyết ở giữa không trung.
Nhưng anh cũng không định sẽ bỏ qua cho hắn ta, ngay lúc hắn ta còn đang trên đường bay ngược, mi tâm kiếm hình thành một đường vân lấp lánh, một ngàn thanh phi kiếm ngang trời xuất thế, hóa thành Kiếm Long đánh tới.
Ngay từ đầu tu sĩ này còn có thể ngăn cản, nhưng sau năm trăm thanh phi kiếm, hắn ta lập tức bị một luồng linh khí nhấc lên trên không, bị từng đạo kiếm tiên xuyên qua.
Tu sĩ kia liên tục kêu rên, thân thể trong nháy mắt bị chém thành thịt nát, ngã vào bên trong con đường không gian.
Không ít ma tu ở xung quanh thấy thế, con ngươi toàn bộ co rút lại, có chút kinh ngạc nhìn về phía Tân Trạm.
Tên nhóc này, thật sự là tu vi Cảnh thần Phó phân đó sao?
Thanh niên này cũng không phải là ma tu, vậy mà chỉ mấy hiệp đã có thế giết chết ma tu Hợp Thể Cảnh Ngũ Phẩm này, thực lực đúng là có chút khủng bố.
Xem ra, những kẻ dám tiến vào con đường không gian trong lúc này, bất kể là tu vi gì thì đều tuyệt đối không thể coi thường được.
Sau đó Tân Trạm thò tay thu hồi túi trữ vật của người kia, tiếp tục phi hành về phía trước.
Lực lượng của Tân Trạm đã được thừa nhận, về sau cũng không có ai dám ra tay với anh nữa, ba người bọn họ thuận lợi tiến nhập vào bên trong con đường không gian.
Chương 2203
Tiếng gió gào thét bên tai, thần thức tạm thời bị phong kín, tiếp theo trước mắt xuất hiện một hồi mơ hồ.
Một lần nữa khôi phục lại, Tân Trạm phát hiện bản thân đã rơi vào một mảnh đất hoang mạc.
Mặc dù nói là hoang mạc, nhưng thần thức của anh đảo qua, lập tức phát hiện trên mặt đất cách đó không xa thế mà lại có một cây tiên thảo cao hơn nửa thân người.
Hoặc là, đây đã sắp sửa không thể gọi là tiên thảo nữa rồi, bởi vì lâu lắm không có ai ngắt lấy, trên tiên thảo này vậy mà nở ra sáu tiên quả, mỗi một quả đều trong suốt sáng long lanh, linh khí lưu chuyển, hiển nhiên ngay cả trái cây cũng đã biến thành chí bảo.
“Bà mẹ nó, quả nhiên là chiến trường Tiên Ma ngàn vạn năm không có mở ra, nếu như là đặt ở bên ngoài thì đã sớm bị người ta ngắt lấy rồi từ lâu rồi” Phù Ma thấy thế cũng quát to một tiếng.
Tân Trạm cũng không khách khí, khẽ vươn tay, lập tức chụp tới gốc tiên thảo này, trực tiếp bỏ vào trong túi trữ vật.
Mặc dù không phải là giết gà lấy trứng, nhưng mà trong nháy mắt ngay sau khi anh làm xong hết thảy, một thân ảnh cũng nhanh chóng xuất hiện ở một chỗ cách chỗ của anh không xa.
“Đây là tiên thảo cấp bậc gì vậy?”
Sắc mặt tu sĩ kia khẽ biến, nhìn thấy Tân Trạm thu lại tiên thảo, trong lòng lại càng kinh hoàng.
“Này, tên nhóc kia, nếu như không muốn chết mà nói…”
Tu sĩ nọ nhìn thấy Tân Trạm chỉ có tu vi Cảnh Thần Phó Thân, giọng nói gã ta lạnh như băng, mở miệng uy hiếp.
Nhưng gã còn chưa nói hết lời.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ở bốn phía của hai người lại lân nữa xuất hiện thêm mấy thân ảnh, rõ ràng chính là những người vừa mới xuyên qua con đường không gian.
Anh đảo mắt nhìn qua, tám người này bản thân anh cũng không quen biết, hơn nữa cũng không cảm ứng được khí tức của Ngô Bình Nhi và Cung Doãn, hiển nhiên bọn họ đã được con đường không gian truyền tống đến các khu vực khác nhau.
Tám người này vừa xuất hiện, mười người phân biệt đứng thẳng, tràng diện lại một lần nữa lâm vào yên tĩnh.
Bao gồm cả Tân Trạm ở bên trong, mười người ai cũng im lặng.
Trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ cảnh giác, nhìn về phía những người còn lại.
“Ba người tu tiên, bảy người tu ma, dường như là chúng ta đang chiếm ưu thế”
Một thanh niên có cặp mắt đỏ thẫm bấy giờ mới mở miệng cười lạnh, phá vỡ sự yên tĩnh của khu vực này.
“Các vị, chiến trường Tiên Ma này trong quá khứ chính là nơi mà hai tộc Tiên Ma đại chiến, chúng ta có bảy ma tu, không bằng trước tiên cứ giết hết ba người này, rồi sau đó chúng ta mới thu thập tiên thảo xung quanh, thấy sao?” Thanh niên đề nghị nói.
“Được, giết chết ba kẻ này, không thể để cho tu sĩ ở dãy núi Ma Vực bên ngoài được lợi”
Một ma tu sắc mặt trắng bệt, trên trán treo trang sức đầu lâu cũng cười lạnh một tiếng.
Năm người còn lại có chút đăm chiêu, cũng gật nhẹ đầu.
Lần này ngoài Tân Trạm ra, hai tu sĩ còn thừa lại sắc mặt đều mạnh mẽ biến đổi.
“Đạo hữu, tiên thảo gần đây đều là của các người, không cần thiết phải đòi đánh đòi giết làm gì!”
Vút!
Không biết có phải là do mấy người kia đã bí mật câu thông truyền âm xong rồi hay không, hai tu sĩ này vừa lui lại chuẩn bị chạy trốn, mấy người kia đã lập tức vọt tới.
Chương 2204
Sáu người lập tức ra tay với hai tu sĩ đang mất hồn mất vía bên kia, hai người nọ rất nhanh đã hét lên thảm thiết, ngay cả nguyên thần cũng bị hai tên ma tu thôn phệ.
“Tên nhóc kia, cậu ngay cả chạy cũng không chạy, có phải đã bị dọa cho sợ mất mật rồi hay không?” Trong bảy người, thanh niên mắt đỏ không hề động đậy, một đôi mắt mang theo sát khí nhìn chằm chăm vào Tân Trạm.
Bọn họ nhìn thấy anh vẫn còn đứng yên tại chỗ, không khỏi cười nhạo một tiếng.
“Có điều cũng bình thường thôi, dù sao thì cậu cũng chỉ là một tên phế vật Cảnh thần Phó phân, ngay cả lực phản kháng để chống lại chúng tôi cũng không có. Tôi cảm thấy rất khó hiểu, người như các cậu thì đi vào để làm cái gì?” Thanh niên mắt đỏ lắc đầu nói.
“Cho nên chỉ có thể đổ thừa là do cậu quá là tham lam, giống như con kiến gì đó mà cũng dám đi vào nơi đầm rồng hang hổ này”
“Hả? Tôi đây là Cảnh thần Phó phân thì sao, chẳng lẽ các người sẽ buông tha cho tôi hay sao?” Tân Trạm lạnh nhạt nói.
“Ha ha, đương nhiên là bọn này không có khả năng buông tha cho ngươi rồi. Chỉ dựa vào một chút tu vi của cậu mà cũng dám đi vào thì nhất định là đệ tử của đại tông tộc nào đó, có người hộ đạo đi theo. Chẳng qua lại không ngờ tới con đường không gian khiến cho các người phải phân tán”
Thanh niên nghiền ngẫm nói: “Cho nên nếu đã muốn ra tay thì nhất định phải giết chết cậu, hơn nữa ở một nơi hỗn loạn như thế này, cũng sẽ không ai biết được là do ai làm đâu”
“Dông dài với một tên phế vật làm gì, ra tay đi!”
Sáu người còn lại lúc này cũng đã giết chết hai tên tu sĩ kia, bao vây Tân Trạm ở giữa.
Tân Trạm đối mặt với sáu ma tu Hợp Thể Cảnh vẫn bình tĩnh như cũ. Gió mát chảy xuôi bên trên cánh đồng hoang vu, khí tức bên trong một viên độc đan đã sớm ở trong lúc Tân Trạm nói chuyện mà truyền ra khắp bốn phía xung quanh.
“Bây giờ các người muốn giết tôi, thì đã quá trễ rồi” Anh nghe vậy, lắc đầu nói: “Chẳng lẽ các người không cảm giác được mùi vị tiên thảo ở xung quanh đây có chút vấn đề hay sao?”
Anh chậm rãi nới lỏng tay áo bên trong, ngón tay bóp nát một viên độc đan, vỏ đan chậm rãi rơi trên mặt đất.
Vỏ đan rơi xuống đất lại có thể làm cho cỏ xanh trên mặt đất xèo xèo rung động, rất nhanh trong phạm vi mười mét toàn bộ đều vị vỏ đan ăn mòn thành một mảnh khu vực cháy đen.
Đồng thời, trên thân thể của Tân Trạm cũng bắt đầu khởi động hắc khí nhàn nhạt, bao lấy anh ở bên trong, thần bí khó lường.
“Cậu, cậu thế mà lại có thể là độc tu” Sắc mặt thanh niên mắt đỏ mãnh liệt biến đổi, hắn ta dùng ống tay áo che mũi, cũng không còn tiếp tục bình tĩnh như trước đó nữa.
Bảy người này nhìn thấy uy lực của mảnh vỡ đan dược trong tay Tân Trạm, càng thêm hoảng sợ khó tin.
Hiện trường một trận hỗn loạn.
Bọn họ xôn xao hướng về phía sau tránh né chừa ra một khoảng cách, đồng thời còn hình thành vòng linh khí bảo hộ, ngăn cách giữa bên trong với bên ngoài.
Thế nhưng linh khí ở bên trong cơ thể bọn họ đã bắt đầu chuyển động xoay tròn, bọn họ hoảng sợ phát hiện ra, không biết từ lúc nào mà bên trong cơ thể bọn họ đã xuất hiện vấn đề.
“Tôi cảm thấy hơi chóng mặt, là thần thức bị ảnh hưởng”
“Là độc tố công kích nguyên thần, chẳng lẽ chúng ta vậy mà lại vô ý trúng độc hay sao?”
“Chết tiệt! Chẳng lẽ tên nhóc này không phải là Cảnh thần Phó phân à? Tại sao lại có độc đan lợi hại như vậy?”
Mấy người lập tức cảm giác được vấn đề bên trong cơ thể, một luồng hơi thở quỷ dị không ngừng lưu chuyển ở giữa cơ thể bọn họ, những nơi mà nó đi qua đều liên tiếp bị tổn hại, đồng thời càng ngày càng thêm hoa mắt chóng mặt, não bộ căng chặt.
Lúc trước, bọn họ xuất phát từ việc mới vừa tiến nhập vào nơi này, vẫn còn hưng phấn, hơn nữa đối thủ không mạnh, bọn họ lại không hề có chút đề phòng loại người tu đạo cực kỳ thưa thớt như độc tu.
Chương 2205
Lại không ngờ đến, một kẻ mà bọn họ cho là yếu nhất trong mấy người kia lại có loại đan dược mạnh mẽ như thế này, mặc dù vẫn còn cách xa mấy chục thước lại có thể làm cho bọn họ bị trúng độc.
“Bắt cậu ta lại, để cho cậu ta giao ra giải dược”
Mấy người này hoàn toàn nóng nảy, đánh tới về phía Tân Trạm.
“Không giết tôi mà chỉ bắt tôi lại thôi sao? Vậy thì không dễ dàng rồi”
Anh cười lạnh, trong nháy máy khi bọn họ ra tay anh đã thi triển ra Càn Khôn Di Chuyển, xuất hiện ở ngàn trượng bên ngoài.
Sau đó, anh ở đằng trước nhanh chóng bay vút đi, bảy người kia thì lại một đường không ngừng truy kích.
Tân Trạm vừa phi hành vừa thả ra các loại khói độc, khiến cho đám người kia đau khổ không thể tả.
Mà một khi ma tu công kích, Tân Trạm lại có Tân Vương Thể kết hợp với bùa Huyền Vũ, trực tiếp cứng rắn chống đỡ.
Đến cuối cùng, những ma tu này đều bị trúng độc nặng, hoàn toàn không thể nhúc nhích truy đuổi được nữa, có người thông minh đã bắt đầu rút lui về phía sau.
“Muốn chạy cũng không được đâu!”
Anh cười lạnh, giơ tay lên chụp một cái.
Bùm!
Một ma tu bị trúng độc rất sâu, bên trong cơ thể đột nhiên tuôn ra lượng lớn hắc khí, hắc khí này giống như một con rắn độc, phá thể mà ra, khiến cho hắn ta nổ tung trong nháy mắt.
Chất độc này một khi tụ tập nhiều lại có thể phá thể mà ra.
Sáu người còn lại nhìn thấy, đều là da đầu tê dại.
Độc tu mà Thượng Giới Đại Lục nghe tin đã sợ mất mật, thật sự là quá mức kinh khủng.
Sáu người khác hoàn toàn là tay chân luống cuống, nhìn thấy tốc độ tu sĩ kia bị rắn độc căn nuốt chỉ trong khoảnh khắc, đã biết được Tân Trạm ở trên phương diện này cũng không hề tầm thường.
“Chia nhau ra chạy!”
Thanh niên mắt đỏ kia quát to một tiếng, năm người còn lại cũng không kịp phản ứng, mặc dù chất độc này rất lợi hại, nhưng nếu như Tân Trạm không dẫn phát thì cũng chỉ có thể chậm chạp tăng lên mà thôi.
Cho nên nếu như bọn họ muốn kéo dài khoảng cách thì càng không thể để cho anh có cơ hội xuất thủ.
Tiếp theo, mấy người không hẹn mà gặp, đều nhằm về các phương hướng khác nhau bỏ chạy.
Anh nhíu mày, tâm niệm khẽ động.
Mấy ngàn con Phệ Thiên Trùng phát ra tiếng vù vù, từ lòng bàn tay của anh bay ra, giống như một đám mây đen.
Anh chỉ một ngón tay, những con Phệ Thiên Trùng kia lập tức chia thành năm phương hướng, giống như mũi tên nhọn bay ra, tốc độ cực kỳ nhanh.
Tu sĩ tốc độ chậm nhất còn chưa bay được bao xa đã bị Phệ Thiên Trung bao vây bên trong, trong chớp mắt toàn thân hắn ta đã bị gặm nhấm hết sạch.
“Ngoài đan dược ra còn có độc trùng cường đại nữa chứ, chẳng lẽ tên nhóc này là đệ tử của Vạn Độc Tông hay sao?”
Năm người còn lại đủ loại hoảng sợ, bay càng nhanh hơn nữa.
Mà Tân Trạm cũng không đi quản mấy người khác, anh cất bước, trực tiếp đuổi theo thanh niên mắt đỏ kia.
“Sao lại hướng tới chỗ tôi cơ chứ?”
Thanh niên mắt đỏ buồn bực xuýt chút nữa hộc máu.
“Đạo hữu, chúng ta không có thâm thù đại hận, cần gì phải đồn ép không tha như vậy?”
“Không có thù hận, vậy thì vì sao các người lại muốn giết †ôi?” Tân Trạm thản nhiên nói.
“Đó còn không phải là vì nhìn cậu quá yếu, cho nên…”
Chương 2206
“Cho nên lời này nói cũng đúng, tôi cũng không biết là các anh yếu như vậy, vì sao phải đi tới chỗ này kia chứ?”
Tân Trạm rút ra kiếm Thanh Đồng, kiếm quang nhấp nháy mà ra.
Thanh niên mắt đỏ ngăn đỡ, lại một lần nữa phun máu.
Rồi sau đó hắn ta coi như hoàn toàn bị độc phát khống chế, ngã nhào xuống mặt đất, hơi thở tiếp tục suy yếu xuống.
“Nghĩ muốn dụ tôi qua đó, nhân cơ hội giết ta à?”
Tân Trạm cười lạnh, vô số kiếm quang lại một lần nữa rơi xuống.
Mặc dù bây giờ anh thật sự chiếm thế thượng phong, thế nhưng cái này là do dựa vào uy lực của độc đan.
Theo như bản thân anh lý giải, cho dù anh có sử dụng tới tia lửa thì vẫn như cũ là thực thực Cảnh thần Phó phân, anh sẽ không ngốc mà tự mình chạy tới tìm đường chết.
Phập! Phập! Phập!
Kiếm quang như mưa, thanh niên mắt đỏ này trúng vài kiếm, lập tức giả bộ không nổi nữa.
Hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn, lần thứ hai hướng về phía xa chạy trốn.
“Người này rốt cuộc là từ đâu tới, chẳng những có một thân độc công sắc bén mà còn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, xem ra chỉ có thể dùng một chiêu kia” Cặp mắt thanh niên xẹt qua một vòng ánh sáng lạnh lẽo sắc bén.
Tân Trạm đuổi sát ở phía sau đột nhiên có cảm giác tim đập nhanh.
Anh theo bản năng mạnh mẽ thi triển ra Thuật Pháp Không Gian nhằm về một hướng bên cạnh.
Xi xì!
Một cái đầu quái vật màu máu xuất hiện ở chỗ mà Tân Trạm vừa đứng lúc nấy, xé rách nghiền nát hư ảnh còn chưa biến mất của anh.
“Bản Nguyên Cụ Tượng”
Tân Trạm hơi động một chút, không ngờ thanh niên mắt đỏ này lại có bản nguyên là một đầu quái vật.
“Sao cậu còn có thể thoát ra được?” Thanh niên không thể tin nhìn một màn này.
“Nhưng mà rốt cuộc thì tôi đã tránh thoát được, người chết chính là anh đấy”
Tân Trạm cười lạnh, bàn tay to chụp xuống một trảo.
Tu vi của thanh niên mắt đỏ này là cao nhất, trước đó nồng độ độc tố áp chế bên trong cơ thể hắn ta vẫn còn chưa đủ.
Có điều hiện tại hắn ta lại tiếp tục phóng thích linh khí, rất nhanh đã có chút không khống chế nổi độc tố.
Khí đen của mấy con rắn độc, chợt thoát ra từ trong cơ thể thanh niên. Thanh niên kêu thảm một tiếng, cơ thể nhất thời nứt ra.
Nhưng quỷ dị chính là, cơ thể thanh niên nổ tung, chỉ có da và xương trắng, không có một giọt máu tươi nào.
Một đạo nguyên thần tránh né sự công kích của những khí đen này, nồng nặc máu huyết, bay lên trời.
“Thằng nhóc, đắc tội với Huyết Sát môn chúng tôi, cậu chờ đó cho tôi”
Thần hồn của thanh niên oác độc nhìn Tân Trạm, cơ thể hoá thành một đạo ánh sáng đỏ, đột nhiên lao về phương xa.
“Là thuật huyết độn của Ma Môn, người này cũng lợi hại, lúc tôi cho thân thể hắn nổ tung, cơ thể hắn ta lại ngưng tụ máu huyết toàn thân, đốt máu chạy thoát”
Tân Trạm lộ ra dáng vẻ hứng thú, lại đuổi theo một lần nữa.
Anh cũng từng nghe nói đến thuật này ở trong sách cổ của nhà họ Tân.
Mặc dù thuật huyết độn đốt máu tươi, tổn hại cơ thể, nhưng tốc độ tăng lên hết sức rõ ràng.