Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2024
Chương 2024
Không ít tu sĩ ngạc nhiên trước cảnh tượng hùng vĩ này, họ bàn ra tán vào, sự chú ý của họ nhất thời bị thu hút bởi nam thanh niên này.
Từ trên không trung, anh nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Tiêu Vũ Nhượng.
“Tiêu Vũ Nhượng, lâu rồi không gặp”
Ánh mắt của anh ta vô cùng cao ngạo, sau khi đáp xuống đất, anh ta không hề để tâm đến những ánh mắt ghen tị và nịnh hót của những người xung quanh, coi như bọn họ không hề tồn tại.
Anh ta chỉ nhìn Tiêu Vũ Nhượng, chào hỏi một câu sau đó từ từ ngồi xuống.
“Bạch Thăng Tuyết, thật không ngờ đã kinh động đến cả anh rt Tiêu Vũ Nhượng trong lòng có chút kinh ngạc.
Anh không ngờ rằng người kế nhiệm của Bạch gia cũng sẽ đến.
Nếu như nói rằng anh ta vô tình bắt gặp trận so đấu này, thì Bạch Thăng Tuyết là cố ý đến đây.
Thật không ngờ trận so đấu của Tân gia và Man tộc lại khiến cho triều Bạch Hoàng để mắt đến.
“Nghe nói trận so đấu của Tân gia và Man tộc rất sôi nổi, cha tôi còn nói đời sau của Tân Hoàng có thể sẽ được sinh ra trên võ đài, tôi là hàng xóm, đương nhiên phải tới xem thế nào rồi” Bạch Thăng Tuyết nhẹ nhàng nói.
“E rằng không chỉ đơn thuần là đến để xem đâu”
Tiêu Vũ Nhượng đảo mắt một vòng, anh cũng muốn hiểu rõ hơn.
Xem ra, Tân Trạm đã được tiên tổ truyền lại tam đạo kim mang, tin này truyền đến triều Bạch Hoàng khiến cho Bạch gia cũng không thể ngồi yên.
Dù gì cũng là ngũ đại hoàng triều, cũng là trận tranh đấu nghiêm trọng nhất giữa Tân gia và Bạch gia.
Thay vì lén lút cử người đến thẩm tra, nguy hiểm hơn thì có thể bị người khác phát hiện, thà rằng trực tiếp cử người công khai đến chúc mừng, còn giúp cho Bạch Thăng Tuyết có có nhìn chân thực hơn về Tân Trạm.
“Thật thú vị, lát nữa lúc Tân Trạm ra tay, không biết Bạch Thăng Tuyết sẽ nghĩ gì” Tiêu Vũ Nhượng không khỏi mong chờ.
“Bạch gia cũng có người tới rồi”
Tân gia đã có mặt ở khu vự bên trong.
Tân Minh cũng nhìn thấy con đại bàng cánh vàng, anh ta quay đầu nhìn Tân Ngọc Xuyên, chau mày nói: “Tân trưởng lão, tất cả mọi người đến đâu đều là vì Tân Trạm”
“Bây giờ Tân Trạm đã vô cùng nổi tiếng, ông lại sắp xếp cho cậu ta đối phó với Hách Tác Kì hơn cậu ta những một tầng, nhỡ như cậu ta thua, vậy thì Tân gia chúng ta sẽ vô cùng mất mặt, lại còn bị mọi người cười nhạo. Đối với chi thứ hai mà nói nó có tác dụng gì?” Tân Minh bất mãn nói.
“Tân Minh, cậu nên hiểu cho đúng”
Tân Ngọc Xuyên nét mặt lạnh tanh: “Chuyện này chính là do em trai cậu tự đồng ý, quy tắc là đến để dẫn đội của Tân gia đối phó với thiên tài mạnh nhất của Man tộc, hơn nữa nếu như Tân Trạm không đối phó nổi với Hạch Tác Kì, lẽ nào để cho Tân Lôi đối phó?
“Huống chỉ Tân Lôi mười phần chắc chín là sẽ đối phó được với Chiến Đào, ít ra cũng có thể giữ được thể diện cho.
Tân gia, nếu như cậu ta thua Hách Tác Kì, Tân Trạm cũng lại thua Chiến Đào, trước mặt rất nhiều người ở đây cậu muốn hai người họ đều phải nhận thất bại hay sao? Điều này càng mất mặt hơn”
Tân Ngọc Xuyên vừa rời đi, Tân Minh nhất thời không nói gì, nét mặt xám xịt, trong lòng nặng trĩu.
Tuy nhiên mấy ngày nay Tân Trạm nhất định đã điên cuồng tu luyện.
Nhưng từ thông tin mà anh ta nhận được, Hách Tác Kì là một thiên tài nghìn năm có một, đã tu luyện đến mức thần thông, Tân Trạm có thể đấu nổi với đối phương không?
Đẳng cấp tu luyện của hai người chênh lệch nhau rất lớn.
Tân Trạm lúc này cũng đang ngồi trên võ đài, anh ta không để tâm đến con chim đại bàng cánh vàng trên trời khi nãy, vấn nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Không ít tu sĩ ngạc nhiên trước cảnh tượng hùng vĩ này, họ bàn ra tán vào, sự chú ý của họ nhất thời bị thu hút bởi nam thanh niên này.
Từ trên không trung, anh nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Tiêu Vũ Nhượng.
“Tiêu Vũ Nhượng, lâu rồi không gặp”
Ánh mắt của anh ta vô cùng cao ngạo, sau khi đáp xuống đất, anh ta không hề để tâm đến những ánh mắt ghen tị và nịnh hót của những người xung quanh, coi như bọn họ không hề tồn tại.
Anh ta chỉ nhìn Tiêu Vũ Nhượng, chào hỏi một câu sau đó từ từ ngồi xuống.
“Bạch Thăng Tuyết, thật không ngờ đã kinh động đến cả anh rt Tiêu Vũ Nhượng trong lòng có chút kinh ngạc.
Anh không ngờ rằng người kế nhiệm của Bạch gia cũng sẽ đến.
Nếu như nói rằng anh ta vô tình bắt gặp trận so đấu này, thì Bạch Thăng Tuyết là cố ý đến đây.
Thật không ngờ trận so đấu của Tân gia và Man tộc lại khiến cho triều Bạch Hoàng để mắt đến.
“Nghe nói trận so đấu của Tân gia và Man tộc rất sôi nổi, cha tôi còn nói đời sau của Tân Hoàng có thể sẽ được sinh ra trên võ đài, tôi là hàng xóm, đương nhiên phải tới xem thế nào rồi” Bạch Thăng Tuyết nhẹ nhàng nói.
“E rằng không chỉ đơn thuần là đến để xem đâu”
Tiêu Vũ Nhượng đảo mắt một vòng, anh cũng muốn hiểu rõ hơn.
Xem ra, Tân Trạm đã được tiên tổ truyền lại tam đạo kim mang, tin này truyền đến triều Bạch Hoàng khiến cho Bạch gia cũng không thể ngồi yên.
Dù gì cũng là ngũ đại hoàng triều, cũng là trận tranh đấu nghiêm trọng nhất giữa Tân gia và Bạch gia.
Thay vì lén lút cử người đến thẩm tra, nguy hiểm hơn thì có thể bị người khác phát hiện, thà rằng trực tiếp cử người công khai đến chúc mừng, còn giúp cho Bạch Thăng Tuyết có có nhìn chân thực hơn về Tân Trạm.
“Thật thú vị, lát nữa lúc Tân Trạm ra tay, không biết Bạch Thăng Tuyết sẽ nghĩ gì” Tiêu Vũ Nhượng không khỏi mong chờ.
“Bạch gia cũng có người tới rồi”
Tân gia đã có mặt ở khu vự bên trong.
Tân Minh cũng nhìn thấy con đại bàng cánh vàng, anh ta quay đầu nhìn Tân Ngọc Xuyên, chau mày nói: “Tân trưởng lão, tất cả mọi người đến đâu đều là vì Tân Trạm”
“Bây giờ Tân Trạm đã vô cùng nổi tiếng, ông lại sắp xếp cho cậu ta đối phó với Hách Tác Kì hơn cậu ta những một tầng, nhỡ như cậu ta thua, vậy thì Tân gia chúng ta sẽ vô cùng mất mặt, lại còn bị mọi người cười nhạo. Đối với chi thứ hai mà nói nó có tác dụng gì?” Tân Minh bất mãn nói.
“Tân Minh, cậu nên hiểu cho đúng”
Tân Ngọc Xuyên nét mặt lạnh tanh: “Chuyện này chính là do em trai cậu tự đồng ý, quy tắc là đến để dẫn đội của Tân gia đối phó với thiên tài mạnh nhất của Man tộc, hơn nữa nếu như Tân Trạm không đối phó nổi với Hạch Tác Kì, lẽ nào để cho Tân Lôi đối phó?
“Huống chỉ Tân Lôi mười phần chắc chín là sẽ đối phó được với Chiến Đào, ít ra cũng có thể giữ được thể diện cho.
Tân gia, nếu như cậu ta thua Hách Tác Kì, Tân Trạm cũng lại thua Chiến Đào, trước mặt rất nhiều người ở đây cậu muốn hai người họ đều phải nhận thất bại hay sao? Điều này càng mất mặt hơn”
Tân Ngọc Xuyên vừa rời đi, Tân Minh nhất thời không nói gì, nét mặt xám xịt, trong lòng nặng trĩu.
Tuy nhiên mấy ngày nay Tân Trạm nhất định đã điên cuồng tu luyện.
Nhưng từ thông tin mà anh ta nhận được, Hách Tác Kì là một thiên tài nghìn năm có một, đã tu luyện đến mức thần thông, Tân Trạm có thể đấu nổi với đối phương không?
Đẳng cấp tu luyện của hai người chênh lệch nhau rất lớn.
Tân Trạm lúc này cũng đang ngồi trên võ đài, anh ta không để tâm đến con chim đại bàng cánh vàng trên trời khi nãy, vấn nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Bình luận facebook