Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1152-1158
Chương 1552
“Cô gái Tô Uyên đã thuận lợi vượt qua băng phách dung hợp lần thứ sáu, tôi chờ cô ấy hoàn toàn bình thường mới trở về.” Viên Khánh cười nói.
“Vất vả cho anh rồi, Viên Khánh” Tân Trạm nói với thái độ cảm ơn.
Nếu Tô Uyên có thể truyền âm, thì chứng minh cô đã hồi phục sắp xong rồi.
“Không biết Uyên sẽ nói gì với mình”
Tân Trạm đưa một luồng linh khí vào trong ngọc thạch, rất nhanh một luồng âm thanh vang lên trong đầu.
“Tân Trạm…”
Nghe giọng nói thân thiết dịu dàng của Tô Uyên, khóe miệng Tân Trạm không giấu nổi nụ cười.
“Nhìn dáng vẻ ngây ngốc của chàng thanh niên này, có lế Tô Uyên đã nói không ít lời tình cảm”
Diệp Thành và Râu quai nón ôm cánh tay đứng ở một bên, nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Tân Trạm, Tô Uyên nói cái gì vậy?” Chờ Tân Trạm thu hồi linh ngọc, Diệp Thành tò mò nói.
“Uyên đã hồi phục, tu vi cũng bởi nhờ có băng phách dung hợp mà tăng lên không ít, cô ấy nói sẽ theo Cực Hàn cung chủ tu luyện một thời gian” Tân Trạm nói.
Biết Tô Uyên bình an vô sự, hơn nữa còn được cung chủ chỉ đạo, sự thấp thỏm lo lắng bao lâu của Tân Trạm, cũng đã có thể buông xuống. Diệp Thành và Râu quai nón cũng rất vui vẻ.
“Đợi một lát Liễu Mộng hấp thu Thánh Tuyền xong, chúng †a đều đi tăng lên một cảnh giới” Tân Trạm cười nói.
Tô Uyên có thể hồi phục nhanh như vậy, không thể thiếu sự hỗ trợ của mấy người Diệp Thành.
Hơn nữa một khối linh dịch lớn như vậy, bản thân hấp thu đến trình độ nhất định sẽ bão hòa, căn bản không dùng hết.
“Vậy tôi chẳng phải là sắp đến cảnh giới Phân Thần rồi sao, ha ha, may mà có cậu.
Diệp Thành nhếch miệng cười, mấy người đều là vẻ mặt vui mừng, tăng lên tu vi, ai mà không thích.
“Nhưng mà trước lúc đó, chúng ta còn có vài việc phải làm” Tân Trạm mỉm cười nói.
Sau đó anh đem kế hoạch, nói với mấy người kia, mọi người nghe xong đều gật đầu liên tục, bắt đầu tự chuẩn bị.
Sau khi Liễu Mộng hấp thu Thánh Tuyền, hiện tượng khác lạ của trời đất dâng lên, rất nhanh thu hút sự chú ý của những tu sĩ khác.
Đặc biệt là hiện tượng lâu mà không tan, điều này đại biểu cho khối mảnh vụn Thánh Tuyền này rất lớn.
“Ha ha, lại là mảnh vụn Thánh Tuyền lớn như vậy, ông đây thật sự là không có đến đây vô ích”
Mà đúng lúc này, bên ngoài sơn cốc đột nhiên vang lên một tiếng cười.
Giọng nói này tràn ngập sự tham lam, ngay sau đó, bóng dáng một người liền nhào về phía Liễu Mộng.
“Một đám xui xẻo, cũng xứng đáng có được mảnh vụn này”
Đây là một lão giả áo xám, tu vi ước chừng là cảnh giới Phân Thần cấp ba.
Ở phạm vi bên ngoài của Thánh Cảnh, đã được coi là khá cao.
“Vân công tử”
Tân Trạm khẽ quát một tiếng, Vân công tử ngay lập tức lao ra, tu vi trên người bị che giấu, cũng lộ ra.
“Anh cũng là cấp ba, thì ra các người đang lừa gạt người khác sao”
Lão giả trong lòng kinh ngạc, ông ta lúc trước quét qua mọi người, ngoại trừ Liễu Mộng hấp thu linh dịch nhìn không ra tu vi, những người khác đều là khoảng cảnh giới Phân Thần cấp một.
Chính vì thế ông ta mới dám ra tay, không ngờ rằng Vân công tử lại cố ý che giấu.
Cấp ba đối với cấp ba, lão giả căn bản không có ưu thế.
Ông ta quay lại ngay lập tức và đang định trốn thoát.
“Đã đến còn muốn chạy, nằm mơ đi” Diệp Thành và Râu quai nón cười lạnh ra tay.
Viên Khánh và Cổ Nguyệt Linh, phóng người bay lên, ngăn cản đường đi của lão giả.
Chương 1553
Mấy người hợp lực, không cần Tân Trạm ra tay, lão giả này đã bị bao vây, chật vật ngã xuống đất.
Lão giả áo xám này sau khi bị khống chế, sợ tới mức toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt như giấy.
“Các vị đạo hữu, cầu xin các người đừng giết tôi, lão phu nhất thời bị bảo vật che mất lương tâm, bây giờ đã tỉnh ngộ, tha cho tôi đi, đồ đạc trên người tôi đều cho các người hết.”
Lão giả vẻ mặt khổ sở, hoàn toàn không khống vẻ mặt cuồng vọng mãnh liệt ban nấy, không biết là giả vờ hay thật sự hối hận.
“Thật ra ông chỉ là tham lam mảnh vụn Thánh Tuyền này, ở Thánh Cảnh này, cũng không tính là sai lâm lớn lắm” Tân Trạm bước tới nói.
“Đúng vậy, đạo hữu, xin các người buông tha tôi đi” Lão giả trên mặt xẹt qua hy vọng, không ngừng gật đầu nói.
Anh ta cũng nhìn ra, trong những người này cảnh giới Phân Thần không ít, nhưng người đứng đầu lại là Tân Trạm cảnh giới Xuất Khiếu này.
“Nếu ông muốn sống, đơn giản thôi. Giao ra mệnh hồn, tôi sẽ tha cho ông một mạng” Tân Trạm nói.
“Có thể đổi điều kiện khác được không?”
Lão giả sắc mặt cứng đờ, giao ra mệnh hồn, tính mạng của mình liền bị người khác khống chế.
“Đương nhiên có, đó chính là tôi một đao chém chết ông”
Râu quai nón hừ nói.
Lão giả đương nhiên không muốn chết, vẻ mặt ông ta đau khổ, cuối cùng không có cách nào, đành phải ngoan ngoãn giao mệnh hồn ra.
Vân công tử đứng ở một bên, có chút bùi ngùi.
Lão giả áo xám này dường bản thân mình trước đây, cũng giao mệnh hồn cho Tân Trạm.
Nhưng cũng may mình thể hiện tốt, Tân Trạm lại tin tưởng, dọc theo đường đi anh ta đã bao lần xả thân quên mình, Tân Trạm sau đó lại trả lại mệnh hồn cho anh ta.
“Ông cũng không cần phải tỏ ra như vậy, chỉ cần ông biểu hiện thật tốt, chờ chúng tôi làm xong việc, tôi có thể trả mệnh hồn lại cho ông” Tân Trạm nói.
“Đạo hữu, tính mạng tôi đều giao cho cậu rồi, cần gì phải lừa gạt tôi” Lão giả cười khổ một tiếng.
Lấy đi mệnh hồn của người khác, nào có chuyện sẽ trả lại.
“Đừng nghĩ rằng tôi đang lừa ông, tôi là luyện dược sư, chắc là ông cũng biết, luyện dược sư sẽ không dễ dàng nói dối đâu: Tân Trạm để lộ ra lệnh bài dược sư hội của mình, vẻ mặt lão giả nhất thời khẽ động.
“Cậu nói thật à.”
“Đúng vậy, chỉ cần ông giúp tôi làm một chuyện, chuyện rất đơn giản” Tân Trạm cười cười nói.
Tân Trạm nói một tràng, lão giả nhất thời vẻ mặt có chút cổ quái.
“Tôi làm như vậy, những tu sĩ kia nhất định muốn giết tôi.”
“Ngươi không có quyền lựa chọn” Tân Trạm lắc đầu nói: “Thánh Cảnh mở ra chỉ có một tháng, chỉ cần ông nghe mệnh lệnh của tôi, trước khi Thánh Cảnh chấm dứt, tôi nhất định sẽ trả mệnh hồn lại cho ông”
“Được, cậu là luyện dược sư, vậy tôi sẽ tin cậu một lần”
Lão giả cắn răng, chết đạo hữu không chết bần đạo, chỉ cần Tân Trạm giữ đúng lời hứa, cùng lắm sau này mình sẽ tránh xa thành cổ Đông Hoàng một chút.
Ông ta vừa phóng người, liền bay ra khỏi sơn cốc.
Ở bên ngoài sơn cốc, cũng có một phần tu sĩ tồn tại, bọn họ đều là nhìn thấy Thánh Tuyền dị tượng thăng cấp giữa không trung kia.
Nhưng không phải ai cũng mạnh mẽ như lão giả, bọn họ tiến lên có chút cẩn thận, bay ra ngoài sơn cốc.
Tuy rằng trong lòng vô cùng thèm thuồng khi nhìn thấy linh dịch Thánh Tuyền, hận không thể lập tức xông vào.
Nhưng có thể dẫn động dị tượng mãnh liệt như vậy, ai cũng không biết bên trong là ai, chọc giận cường giả, mất mạng vô ích cũng không ổn.
Nhưng ngay khi không ít tu sĩ do dự, một lão giả áo xám lại chủ động liên lạc với mọi người.
Chương 1554
Một tên tu sĩ cảnh giới Phân Thần cấp ba xa lạ, đột nhiên xuất hiện, khiến cho không ít tu sĩ đều có chút cảnh giác.
Nhưng lão giả áo xám ngược lại không thèm để ý.
“Các vị, tình hình ở bên trong, lúc trước tôi đã dò xét qua điều tra, chỉ có một cường giả cảnh giới Phân Thần cấp ba, còn lại đều là cấp một, thậm chí còn có cảnh giới Xuất Khiếu.”
“Chúng ta ở chỗ này chờ đợi, chỉ có thể nhìn thấy những thứ chất thải này được hút ra từ mảnh vụn Thánh Tuyền, không bằng chủ động xông vào”
“Nếu đạo hữu đã nói rõ ràng như vậy, vì sao không chủ động xông vào, còn phải liên lạc với chúng tôi” Một văn sĩ cảnh giới Phân Thần cấp hai nhíu mày nói.
Lão giả áo xám bất đắc dĩ, trực tiếp kéo quần áo ra, để lộ ra mấy vết thương bên trong.
“Các vị, tôi vừa rồi đã nói qua, tôi đi vào dò xét, nhưng cảnh giới Phân Thần cấp ba mạnh hơn một chút so với tôi, hơn nữa còn có người khác hỗ trợ, lão phu bị thương nhẹ, chỉ có thể tạm thời lui về”
Vẻ mặt mọi người có chút thay đổi, những vết thương của lão giả có vẻ còn mới, hiển nhiên là vừa mới hình thành, có thể đúng là thật.
“Đám người kia dám đụng đến lão phu, tôi tuyệt đối không thể bỏ qua, tuy rằng các vị đều là cảnh giới Phân Thần cấp một hai, nhưng liên hợp lại, những tên kia cũng không phải đối thủ, ngược lại tôi quấn lấy tên cấp ba kia, các người phân ra một hai người giúp tôi, những người khác đối phó đám phế vật kia, mảnh vụn Thánh Tuyền chính là của chúng ta” Lão giả nói một cách say mê.
“Đó chính là một khối mảnh vụn rất lớn, tôi chắc chắn rằng ở ngoại vi địa vực, các người một tháng cũng không tìm được một khối”
“Trước tiên đừng nói tới cái này, ông cũng có hình ảnh thần thức lúc đó, tôi muốn xác nhận xem ông nói có phải là sự thật hay không” Văn sĩ lại mở miệng nói.
“Đương nhiên rồi”
Lão giả ấn một ngón tay ở trên ấn đường, một luồng khí tức thần thức được dẫn ra, sau đó hướng về phía văn sĩ.
Văn sĩ nắm lấy thần thức, cảm thụ một phen.
Quả nhiên xuất hiện hình ảnh lão giả đối đầu cùng đám người Vân công tử.
Tu vi của mọi người không cách biệt lắm, anh ta cũng có thể phán đoán ra, hình ảnh này là thật.
“Sao lại không có phần sau, chỉ có nửa đầu ông giao chiến với bọn họ” Văn sĩ cảm thụ xong hình ảnh, nhíu mày nói.
“Ha ha, phần chiến đấu phía sau, liên lụy đến công pháp tuyệt học của lão phu, đương nhiên không thể để lộ cho đạo hữu” Lão giả áo xám thản nhiên nói.
Mắt văn sĩ giật giật, lời giải thích của lão giả cũng coi như hợp lý.
Anh ta khéo léo chuyển thần thức này cho người khác, truyền đi, mọi người đều xem một vòng.
Bọn họ đều có chút động lòng, thoạt nhìn Tân Trạm bọn họ không đủ thực lực, giết bọn họ, mảnh vụn Thánh Tuyền chính là của mọi người.
“Thế nào, các người tính thế nào, tôi còn liên lạc với tu sĩ ở phía bên kia, nếu các người nhát gan, thì tôi đi đây” Lão giả áo xám thúc giục.
Đồng thời ông ta cũng có chút sốt ruột.
Nhiệm vụ Tần Trạm giao cho mình, chính là đi bốn phía răng bãy những tu sĩ rình rập này, sau đó đưa bọn họ vào sơn cốc, rồi bao vây toàn bộ, ép bọn họ giao ra mệnh hồn, phục vụ đám người Tân Trạm.
Nhưng bây giờ những người này quá cẩn thận, thoạt nhìn mình là một người ngoài, chắc chắn rất khó có được lòng tin.
Nhưng ngay khi lão giả nói chuyện, dị tượng Thánh Tuyền, theo thời gian trở về, lại thay đổi lần nữa.
Thánh Tuyền ảo tưởng xông lên trời, ước chừng mở rộng một vòng, ngàn dặm phía dưới vòng tròn, tất cả tu sĩ đều có thể nhìn rõ ràng.
“Các người còn không ra tay, bị những cao thủ kia nhìn thấy, chúng ta sẽ chẳng chiếm được cái gì cả'” Lão giả áo xám giọng điệu mang theo uy hiếp, thêm một cái hỏa đạo.
Mấy người văn sĩ càng giãy dụa thêm.
Chương 1555
“Hừ, lão phu vốn nghĩ mấy người các người có chút bản lĩnh, không ngờ tất cả đều nhát gan, thật sự là lãng phí thời gian, tôi đi tìm một đám người khác.”
Nói xong, lão giả giả vờ muốn rời đi.
“Đạo hữu, đừng vội đi, nếu chúng ta cùng nhau ra tay, vậy mảnh vụn Thánh Tuyền sẽ phân chia như thế nào.” Văn sĩ cuối cùng nhịn không được mở miệng nói.
“Chuyện này thì đơn giản, lúc trực tiếp phá vỡ mảnh vụn đó, chúng ta dựa vào bản lĩnh bắt lấy linh dịch”
Lão giả áo xám cười, đám thanh niên này, cuối cùng cũng mắc câu Một lát sau, trong sơn cốc, đám người văn sĩ vẻ mặt xanh biếc, ngồi trên mặt đất, tất cả đều bị giam cầm trong trận pháp.
Bọn họ đã rất cẩn thận, không ngờ vẫn bị mắc bẫy.
Vừa mới tiến vào sơn cốc, lão giả này liền đột nhiên giở quẻ, khiến mấy người trở tay không kịp, trước sau đều bị công kích, rất nhanh liền bị bắt giữ.
“Các người đừng nhìn tôi, lão phu cũng là bất đắc dĩ thôi”
Lão giả áo xám có chút xấu hổ nói: “Các vị, vị Tân công tử này là luyện dược sư, chỉ cần giao ra mệnh hồn, nghe theo lời của cậu ấy, cậu ấy bảo đảm trước khi Thánh Cảnh chấm dứt, sẽ trả lại tự do cho chúng ta”
“Chuyện đến bây giờ, còn có cách nào khác sao?”
Văn sĩ thở dài, giao ra mệnh hồn, những người khác cũng đều làm theo.
“Tân công tử, bây giờ chúng tôi đều nghe theo mệnh lệnh của anh, anh muốn chúng tôi làm gì” Tân Trạm tách khỏi trận pháp, đám người văn sĩ đứng lên, quay về phía anh hỏi.
Bọn họ cũng cam chịu số phận, nhất thời tham lam, kết quả liền bị trúng bẫy, nhưng không biết, Tân Trạm này bảo lão giả bắt bọn họ, là muốn làm cái gì.
“Các vị, thật ra không cần gấp gáp, tôi chỉ cần các người giúp một chút, một lát nữa tôi sẽ đột phá tới cảnh giới Phân Thần, động tĩnh của Thánh Tuyền sẽ hơi lớn, cho nên cần thêm một ít trợ thủ” Tân Trạm nhìn mấy người này.
“Tân công tử không cần khách khí, nếu cờ kém một chiêu, cậu không giết chúng tôi, chúng tôi cũng coi như là nhặt lại được một mạng, một lát nữa cậu đột phá tu vi, chúng tôi sế tận lực bảo vệ trận pháp.”
Văn sĩ cũng dứt khoát, bản thân vốn muốn giết đám người Tân Trạm, cướp đi mảnh vụn Thánh Tuyền, bây giờ nếu đã thua, đối phương không giết bọn họ, chỉ là hy vọng giúp đỡ.
Sau khi vượt qua sự thất vọng ban đầu, tất cả họ đều thích nghi.
Tu sĩ chính là như thế, một giây trước là khách quý của đế vương, giây tiếp theo có thể đã bị người khác giết chết, tuy rằng bây giờ bị Tân Trạm nắm giữ mệnh hồn, nhưng tốt xấu gì vẫn còn có hy vọng.
“Vậy thì rất cảm ơn, nhưng tôi sẽ không lập tức thăng chức, hơn nữa lượng người các người cũng hơi ít, cần phải tìm thêm người” Tân Trạm nói.
“Giống như cách lừa gạt chúng tôi đó sao”
Văn sĩ đầu óc có chút cổ quái.
Bọn họ xem như bị lão giả lừa tới, bây giờ lại muốn đi lừa gạt những người khác tới đây.
Nhưng mọi người cũng không có gánh nặng trong lòng, có một số người chính là như vậy, mình bị lừa, nhưng cũng muốn người khác phải trải nghiệm một lần.
Nhưng mà văn sĩ có chút nghi hoặc, Tân công tử này, muốn nhiều người như vậy để làm gì?
Mọi người tản ra bốn phía, đều đi ra ngoài sơn cốc tìm kiếm mục tiêu.
“Tôi có một loại cảm giác, đến cuối cùng, chúng ta có thể †ạo thành một đội ngũ rất lớn.” Diệp Thành chậc chậc nói.
“Cũng có thể đến mấy trăm ngàn tu sĩ, đều trở thành thủ hạ của Tân Trạm, nghe chúng ta điều khiển, ha ha, vậy cũng rất thú vị” Râu quai nón cười ngốc nghếch nói.
Mấy trăm tu sĩ cảnh giới Phân Thần, nghe một mệnh lệnh cảnh giới Xuất Khiếu, tình cảnh đó, thực sự có chút chờ mong.
“Các ngươi đừng vui mừng quá sớm, nếu có nhiều người, cẩn thận bọn họ bắt các người làm con tin, đến lúc đó tôi giao hay không giao mệnh hồn đây?” Tân Trạm nói.
Diệp Thành vẻ mặt cứng đờ, điều này anh ta ngược lại không nghĩ tới.
“Không sao, vậy chúng tôi sẽ nói mình cũng bị cậu khống chế là được rồi” Phản ứng của râu quai nón ngược lại rất nhanh, nhếch miệng cười nói.
Chương 1556
Trong khi mấy người đang nói chuyện phiếm.
Liễu Mộng vẫn hấp thu linh dịch, đột nhiên tỉnh lại, nhíu mày.
Một phần linh dịch mà cô ấy và Tân Trạm giao dịch đã dùng hết, nhưng vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.
Công pháp nhà họ Tống có chút kỳ lạ, nếu bản thân không hoàn toàn bình phục, tu vi từ đầu đến cuối sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu có cơ hội nhận linh dịch này, Liễu Mộng không muốn bỏ qua.
“Tân Trạm, tôi còn cần nửa phần linh dịch mới có thể hồi phục” Liễu Mộng thành thật nói: “Nhưng về điều kiện, tôi có thể lấy bí pháp gia truyền khi đột phá cảnh giới Phân Thần để trao đổi với anh”
“Anh muốn lập tức đột phá cảnh giới Phân Thần, thứ này chắc chắn anh có thể dùng được.” Liễu Mộng rất tự tin nói.
Cô ấy cũng có lòng tự kiêu của mình, tuy Tân Trạm không ngăn cản mình tiếp tục hấp thu, nhưng nếu đã có giao dịch, cô ấy sẽ không gạ gãm của người khác.
“Được” Tân Trạm cũng gật gật đầu nói.
Bầu trời dần dần ảm đạm, dị tượng Thánh Tuyền từ đầu đến cuối ở trên không trung biến ảo, khoảng cách bức xạ cũng càng ngày càng xa.
Đám người lão giả áo xám và văn sĩ lần lượt mang theo những con mồi lừa được từ bốn phía trở về, kết quả dĩ nhiên cũng đều bị Tân Trạm lấy đi mệnh hồn.
Trong sơn cốc, tu sĩ càng ngày càng nhiều, dần dần có gân trăm người.
Đến lúc này, bên ngoài sơn cốc đã dường như đã không còn tu sĩ rình mò.
Phạm vi ngàn dặm này, dù là kẻ có dã tâm đến mấy, đều bị Tân Trạm thu mệnh hồn.
Mắt thấy số người đã đủ, Tân Trạm cũng chấm dứt kế hoạch tiếp tục mở rộng quy mô.
Dùng mệnh hồn uy hiếp, không giống như sự tin cậy của việc bắt người ta làm nô dịch, có thể làm cho đối phương trung thành tận tâm, mất đi ý thức về bản thân.
Đây giống như một kiểu đe dọa hơn, mà những tu sĩ này có được ý thức suy nghĩ của mình, chỉ là bởi vì cái mạng nhỏ của mình bị khống chế, mới tụ tập cùng một chỗ.
Nếu số lượng vượt quá sự kiểm soát, chưa chắc phải xảy ra tình huống gì đó.
Mà thời gian một ngày này, Tân Trạm cũng không hề nhàn tôi.
Anh cũng không có tham gia chuyện giam cầm tu sĩ, mà là ở trong sơn cốc bốn phía, khắc rất nhiều hoa văn trận địa.
Huyền Vũ Tỏa Linh Trận, là một loại trận pháp siêu quy mô, Tân Trạm trước đây chưa từng thi triển qua.
Mẹ giao cho anh nhiều loại trận pháp, Huyền Vũ Tỏa Linh Trận này là loại phức tạp nhất, cũng là loại uy lực mạnh mẽ nhất.
Trận pháp một khi mở ra, giống như Huyền Vũ giáng thế, tuy rằng sức công kích bình thường, nhưng phạm vi trận pháp bao phủ, năng lực phòng ngự lại vượt quá bình thường.
Mà điểm mấu chốt nhất của trận pháp, chính là cần có lượng lớn tu sĩ duy trì, cung cấp linh khí.
Tu sĩ càng nhiều, có thể cung cấp linh khí càng mạnh, uy lực của Huyền Vũ Tỏa Linh Trận cũng càng cao.
Chương 1557
“Ám Ảnh Minh và nhà họ Sài, không biết khi nào sẽ lại tìm tới cửa, có trận pháp này, cũng coi như có một sự bảo đảm”
Cho đến sáng ngày thứ hai, Tân Trạm mới bố trí xong trận pháp này, đồng thời sắp xếp cho đám người lão giả áo xám, mỗi người đi nắm rõ vị trí tương ứng của trận pháp.
Một khi trận pháp mở ra, gặp phải công kích, sự đáng sợ của Huyền Vũ Tỏa Linh Trận này sẽ bại lộ ra.
Mà cùng lúc đó, một luồng khí tức mạnh mẽ, đột nhiên ở trong sơn cốc bộc phát ra.
Liễu Mộng buông mảnh vụn Thánh Tuyền ra, cô ấy mở mắt ra, trên mặt mang theo vẻ tự tin trước nay chưa từng có.
“Cô hồi phục rồi sao?” Tân Trạm hỏi.
“Ừm, cảm giác phục hồi sức khỏe này là thật là tốt” Liễu Mộng cười cười, duỗi người một chút, lộ ra dáng người hoàn mỹ.
Viên Khánh và Vân công tử đều có chút si mê.
Liễu Mộng hoạt động một chút liền khôi phục bình thường, cô ấy tò mò nhìn về bốn phía nói: “Hả, anh đã bắt được nhiều người như vậy rồi”
Hôm qua, Tân Trạm chỉ bắt được bảy tám người, bây giờ đã có gần trăm người.
“Chàng trai anh thật đúng là giảo hoạt, không biết thực lực, có mạnh như bộ não của anh không”
Liễu Mộng nhìn Tân Trạm, đột nhiên khóe mắt xẹt qua một tia đùa cợt.
“Tuy rằng cảm giác đã hồi phục, nhưng vẫn phải thử xem, rốt cuộc tôi có khôi phục khả năng chiến đấu như lúc toàn thịnh hay không.”
Đang nói, trên người Liễu Mộng đột nhiên nổi lên một tia khí tức.
Cảm giác Liễu Mộng có gì đó không ổn, trong lòng Tân Trạm rùng mình, mạnh mẽ lui về phía sau.
Tân Trạm còn nhớ rõ, lần đầu tiên gặp Liễu Mộng, người phụ nữ này lộ ra biểu cảm này, sau đó liền đột nhiên di chuyển đến trước người mình, ý đồ cướp cây roi ma thuật của mình.
Lần này ánh mắt cộng thêm lời nói, dường như giống nhau như đúc.
Liễu Mộng muốn làm gì, quả thực không cần nói cũng biết.
Trước tiên, Tân Trạm liền thi triển Càn Khôn Di Chuyển quyết, nhanh chóng lui về phía sau.
Lần trước cô ấy bị thương chưa khỏi, không đụng được đến Tân Trạm, nhưng lần này, Liễu Mộng thò ngón tay ra, cô ấy vốn định lau cổ Tân Trạm, lại chỉ nhéo đến một góc cổ áo Tân Trạm.
Vì thế ngón tay run lên, kéo một miếng vải xuống.
“Cái tên này anh phản ứng ngược lại rất nhanh” Liễu Mộng cười khanh khách, có chút hài lòng với biểu hiện của mình.
Cô bị mất mảnh vải vụn và không tiếp tục đuổi theo.
“Trò đùa này của cô thật nhàm chán” Tân Trạm nhíu mày nói.
“Cắt, cũng chỉ là một mảnh vải rách thôi mà” Liễu Mộng không hề hối hận nói.
Tân Trạm có chút nghiến răng nhìn Liễu Mộng, quần áo còn nguyên vẹn của mình, thật sự bị kéo ra một mảng, cô ấy lại tỏ ra như không không có chuyện gì.
Người phụ nữ này thật sự là muốn bị đánh mà, nói ra tay liền ra tay, quả thực vui buồn lạ thường.
Chờ sau này mình đánh lại được cô ấy, nhất định phải dạy dỗ cô ấy đàng hoàng, làm cho cô ấy không dám đùa giỡn như vậy nữa.
“Vết thương của tôi hồi phục rồi, đã đến lúc thức hiện lời hứa của mình rồi”
Liễu Mộng ném một miếng ngọc quyết cho Tân Trạm nói: “Này, đây là bí pháp đột phá mà tôi đã đáp ứng anh, đây chính là bí mật không truyền ra ngoài của gia tộc chúng tôi, lần này anh chính là kiếm được hời lớn. Nhưng tốt hơn là anh không nên cho người khác xem, nếu không anh sẽ bị gia tộc tôi đuổi giết.”
Tân Trạm nắm lấy ngọc quyết này, bên trong rất là phần truyền thụ của một bộ công pháp.
“Hơn nữa chàng trai như anh đây quá nham hiểm, đến bây giờ tôi mới phản ứng lại, anh muốn tôi bảo vệ, nhất định phải để cho tôi có đủ tu vi, một phần rưỡi linh dịch này, tôi còn thiệt thòi một bộ bí pháp, thật sự là thiệt thòi lớn”
Chương 1558
Liễu Mộng nhảy lên cây, ngồi xuống, lắc lư đôi chân dài trắng nõn.
“Đúng rồi, ta còn chưa hỏi cô, tu vi bây giờ của cô là gì, còn nữa vì sao phải đến nhà họ Tống? Tân Trạm nói.
Liễu Mộng này, từ khu vực trung tâm của nhà họ Tống nghe lén tin tức, còn có thể thoát ra, tuyệt đối không phải cảnh giới Phân Thần cấp thấp có thể làm được.
Nhưng bên ngoài cơ thể cô ấy có khí tức đặc thù bao phủ, căn bản không phán đoán được thực lực.
“Đi đến nhà họ Tống đương nhiên là bởi vì tôi sẵn lòng thôi, về phần tu vi, anh có thể tùy ý đoán”
Liễu Mộng cười, quả nhiên cô ấy không có ý định nói cho Tân Trạm.
“Người phụ nữ này cô không phải là một tên trộm đấy chứ”
Lắc lắc đầu, Tân Trạm cũng lười để ý tới cô ấy, đi thẳng đến bên cạnh mảnh vụn Thánh Tuyền, bắt đầu hút linh dịch.
“Các người ai đến trước?” Tân Trạm nhìn về phía đám người Diệp Thành.
Anh đồng ý để cho mấy người nâng cao một cấp năng lực, bây giờ đã đến lúc.
Mấy người nghe vậy đều có chút phấn chấn, nhưng lại có chút ngượng ngùng mở miệng.
“Tân Trạm, hay là cậu đột phá trước?” Diệp Thành nói.
“Ta đột phá có thể chậm hơn người bình thường rất nhiều, không cần lãng phí thời gian, lại đây há miệng trên mảnh vụn này, cùng nhau hấp thu” Tân Trạm lắc đầu nói.
Đối với việc này, Tân Trạm cũng có chút bất đắc dĩ.
Từ khi mình đột phá cấp chín, sau khi thần thức nhiều hơn ba cuốn sách cổ màu vàng mà cha để lại, bản thân mỗi lần hấp thu linh dịch, sẽ có một bộ phần linh khí, bị cuốn sách cổ này hấp thu.
Tân Trạm phỏng đoán, một lát sau mình tăng lên tu vi đột phá, e là cuốn sách cổ này sẽ hút càng hung dữ hơn.
Lần trước một đêm thời gian mình giày vò, mới làm cho vòng xoáy này biến thành sách cổ.
Bây giờ mở vật này ra, sợ là phải cần nhiều thời gian hơn.
“Vân công tử đến trước, tu vi của anh ta là cao nhất, sau khi đột phá, cũng tốt cho chúng ta một phần đảm bảo” Diệp Thành suy nghĩ một chút.
Tân Trạm cũng gật đầu.
Những linh dịch này căn bản không dùng hết, đều phải đột phá, ai trước ai sau anh ta cũng không thèm để ý.
“Tôi? Cái này có phù hợp không?”
Vân công tử có chút xấu hổ, trong lòng có cảm giác phức tạp nói không nên lời.
Bọn họ lúc trước chính là quan hệ kẻ thù, bởi vì Tân Trạm cầm mệnh hồn của anh ta, lại có kẻ địch mạnh của nhà họ Sài, mọi người mới miễn cưỡng hợp lại với nhau.
Sau khi thoát ra khỏi tình cảnh khó khăn, Tân Trạm có thể trả lại mệnh hồn cho mình, anh ta đã rất cảm kích, cho nên mới đồng ý ở lại đây, giúp mấy người họ trên đường đột phá.
Nhưng mà bây giờ, mấy người đồng ý phân chia một phần linh dịch Thánh Tuyền hiếm có này của mình, chuyện này thật sự quá quý giá.
“Anh đừng nói nhảm nữa, giống như đàn bà vậy, mau tới đây” Diệp Thành nói.
Nhưng nghe xong những lời này, Liễu Mộng và Cổ Nguyệt Linh đều có chút khó chịu trừng mắt nhìn anh ta một cái.
Diệp Thành vẻ mặt cứng đờ, vội vàng ho khan hai tiếng.
“Được, vậy tôi không khách khí nữa” Trong lòng Vân công tử cảm thấy ấm áp, có chút cảm động.
Anh ta bước đến, mở miệng ở phía bên kia của mảnh vụn, rồi bắt đầu ngồi trên mặt đất và hấp thụ nó.
Tân Trạm cũng ngồi xuống, dẫn dây linh dịch tràn vào trong cơ thể.
“Chết tiệt, quả nhiên là như vậy”
Trong lòng Tân Trạm thầm mắng, linh dịch đi vào cơ thể, cuốn sách cổ màu vàng trong nháy mắt đã có phản ứng, rất nhanh có một phần đã bị cuốn sách cổ này hút vào trong đó.
“Cô gái Tô Uyên đã thuận lợi vượt qua băng phách dung hợp lần thứ sáu, tôi chờ cô ấy hoàn toàn bình thường mới trở về.” Viên Khánh cười nói.
“Vất vả cho anh rồi, Viên Khánh” Tân Trạm nói với thái độ cảm ơn.
Nếu Tô Uyên có thể truyền âm, thì chứng minh cô đã hồi phục sắp xong rồi.
“Không biết Uyên sẽ nói gì với mình”
Tân Trạm đưa một luồng linh khí vào trong ngọc thạch, rất nhanh một luồng âm thanh vang lên trong đầu.
“Tân Trạm…”
Nghe giọng nói thân thiết dịu dàng của Tô Uyên, khóe miệng Tân Trạm không giấu nổi nụ cười.
“Nhìn dáng vẻ ngây ngốc của chàng thanh niên này, có lế Tô Uyên đã nói không ít lời tình cảm”
Diệp Thành và Râu quai nón ôm cánh tay đứng ở một bên, nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Tân Trạm, Tô Uyên nói cái gì vậy?” Chờ Tân Trạm thu hồi linh ngọc, Diệp Thành tò mò nói.
“Uyên đã hồi phục, tu vi cũng bởi nhờ có băng phách dung hợp mà tăng lên không ít, cô ấy nói sẽ theo Cực Hàn cung chủ tu luyện một thời gian” Tân Trạm nói.
Biết Tô Uyên bình an vô sự, hơn nữa còn được cung chủ chỉ đạo, sự thấp thỏm lo lắng bao lâu của Tân Trạm, cũng đã có thể buông xuống. Diệp Thành và Râu quai nón cũng rất vui vẻ.
“Đợi một lát Liễu Mộng hấp thu Thánh Tuyền xong, chúng †a đều đi tăng lên một cảnh giới” Tân Trạm cười nói.
Tô Uyên có thể hồi phục nhanh như vậy, không thể thiếu sự hỗ trợ của mấy người Diệp Thành.
Hơn nữa một khối linh dịch lớn như vậy, bản thân hấp thu đến trình độ nhất định sẽ bão hòa, căn bản không dùng hết.
“Vậy tôi chẳng phải là sắp đến cảnh giới Phân Thần rồi sao, ha ha, may mà có cậu.
Diệp Thành nhếch miệng cười, mấy người đều là vẻ mặt vui mừng, tăng lên tu vi, ai mà không thích.
“Nhưng mà trước lúc đó, chúng ta còn có vài việc phải làm” Tân Trạm mỉm cười nói.
Sau đó anh đem kế hoạch, nói với mấy người kia, mọi người nghe xong đều gật đầu liên tục, bắt đầu tự chuẩn bị.
Sau khi Liễu Mộng hấp thu Thánh Tuyền, hiện tượng khác lạ của trời đất dâng lên, rất nhanh thu hút sự chú ý của những tu sĩ khác.
Đặc biệt là hiện tượng lâu mà không tan, điều này đại biểu cho khối mảnh vụn Thánh Tuyền này rất lớn.
“Ha ha, lại là mảnh vụn Thánh Tuyền lớn như vậy, ông đây thật sự là không có đến đây vô ích”
Mà đúng lúc này, bên ngoài sơn cốc đột nhiên vang lên một tiếng cười.
Giọng nói này tràn ngập sự tham lam, ngay sau đó, bóng dáng một người liền nhào về phía Liễu Mộng.
“Một đám xui xẻo, cũng xứng đáng có được mảnh vụn này”
Đây là một lão giả áo xám, tu vi ước chừng là cảnh giới Phân Thần cấp ba.
Ở phạm vi bên ngoài của Thánh Cảnh, đã được coi là khá cao.
“Vân công tử”
Tân Trạm khẽ quát một tiếng, Vân công tử ngay lập tức lao ra, tu vi trên người bị che giấu, cũng lộ ra.
“Anh cũng là cấp ba, thì ra các người đang lừa gạt người khác sao”
Lão giả trong lòng kinh ngạc, ông ta lúc trước quét qua mọi người, ngoại trừ Liễu Mộng hấp thu linh dịch nhìn không ra tu vi, những người khác đều là khoảng cảnh giới Phân Thần cấp một.
Chính vì thế ông ta mới dám ra tay, không ngờ rằng Vân công tử lại cố ý che giấu.
Cấp ba đối với cấp ba, lão giả căn bản không có ưu thế.
Ông ta quay lại ngay lập tức và đang định trốn thoát.
“Đã đến còn muốn chạy, nằm mơ đi” Diệp Thành và Râu quai nón cười lạnh ra tay.
Viên Khánh và Cổ Nguyệt Linh, phóng người bay lên, ngăn cản đường đi của lão giả.
Chương 1553
Mấy người hợp lực, không cần Tân Trạm ra tay, lão giả này đã bị bao vây, chật vật ngã xuống đất.
Lão giả áo xám này sau khi bị khống chế, sợ tới mức toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt như giấy.
“Các vị đạo hữu, cầu xin các người đừng giết tôi, lão phu nhất thời bị bảo vật che mất lương tâm, bây giờ đã tỉnh ngộ, tha cho tôi đi, đồ đạc trên người tôi đều cho các người hết.”
Lão giả vẻ mặt khổ sở, hoàn toàn không khống vẻ mặt cuồng vọng mãnh liệt ban nấy, không biết là giả vờ hay thật sự hối hận.
“Thật ra ông chỉ là tham lam mảnh vụn Thánh Tuyền này, ở Thánh Cảnh này, cũng không tính là sai lâm lớn lắm” Tân Trạm bước tới nói.
“Đúng vậy, đạo hữu, xin các người buông tha tôi đi” Lão giả trên mặt xẹt qua hy vọng, không ngừng gật đầu nói.
Anh ta cũng nhìn ra, trong những người này cảnh giới Phân Thần không ít, nhưng người đứng đầu lại là Tân Trạm cảnh giới Xuất Khiếu này.
“Nếu ông muốn sống, đơn giản thôi. Giao ra mệnh hồn, tôi sẽ tha cho ông một mạng” Tân Trạm nói.
“Có thể đổi điều kiện khác được không?”
Lão giả sắc mặt cứng đờ, giao ra mệnh hồn, tính mạng của mình liền bị người khác khống chế.
“Đương nhiên có, đó chính là tôi một đao chém chết ông”
Râu quai nón hừ nói.
Lão giả đương nhiên không muốn chết, vẻ mặt ông ta đau khổ, cuối cùng không có cách nào, đành phải ngoan ngoãn giao mệnh hồn ra.
Vân công tử đứng ở một bên, có chút bùi ngùi.
Lão giả áo xám này dường bản thân mình trước đây, cũng giao mệnh hồn cho Tân Trạm.
Nhưng cũng may mình thể hiện tốt, Tân Trạm lại tin tưởng, dọc theo đường đi anh ta đã bao lần xả thân quên mình, Tân Trạm sau đó lại trả lại mệnh hồn cho anh ta.
“Ông cũng không cần phải tỏ ra như vậy, chỉ cần ông biểu hiện thật tốt, chờ chúng tôi làm xong việc, tôi có thể trả mệnh hồn lại cho ông” Tân Trạm nói.
“Đạo hữu, tính mạng tôi đều giao cho cậu rồi, cần gì phải lừa gạt tôi” Lão giả cười khổ một tiếng.
Lấy đi mệnh hồn của người khác, nào có chuyện sẽ trả lại.
“Đừng nghĩ rằng tôi đang lừa ông, tôi là luyện dược sư, chắc là ông cũng biết, luyện dược sư sẽ không dễ dàng nói dối đâu: Tân Trạm để lộ ra lệnh bài dược sư hội của mình, vẻ mặt lão giả nhất thời khẽ động.
“Cậu nói thật à.”
“Đúng vậy, chỉ cần ông giúp tôi làm một chuyện, chuyện rất đơn giản” Tân Trạm cười cười nói.
Tân Trạm nói một tràng, lão giả nhất thời vẻ mặt có chút cổ quái.
“Tôi làm như vậy, những tu sĩ kia nhất định muốn giết tôi.”
“Ngươi không có quyền lựa chọn” Tân Trạm lắc đầu nói: “Thánh Cảnh mở ra chỉ có một tháng, chỉ cần ông nghe mệnh lệnh của tôi, trước khi Thánh Cảnh chấm dứt, tôi nhất định sẽ trả mệnh hồn lại cho ông”
“Được, cậu là luyện dược sư, vậy tôi sẽ tin cậu một lần”
Lão giả cắn răng, chết đạo hữu không chết bần đạo, chỉ cần Tân Trạm giữ đúng lời hứa, cùng lắm sau này mình sẽ tránh xa thành cổ Đông Hoàng một chút.
Ông ta vừa phóng người, liền bay ra khỏi sơn cốc.
Ở bên ngoài sơn cốc, cũng có một phần tu sĩ tồn tại, bọn họ đều là nhìn thấy Thánh Tuyền dị tượng thăng cấp giữa không trung kia.
Nhưng không phải ai cũng mạnh mẽ như lão giả, bọn họ tiến lên có chút cẩn thận, bay ra ngoài sơn cốc.
Tuy rằng trong lòng vô cùng thèm thuồng khi nhìn thấy linh dịch Thánh Tuyền, hận không thể lập tức xông vào.
Nhưng có thể dẫn động dị tượng mãnh liệt như vậy, ai cũng không biết bên trong là ai, chọc giận cường giả, mất mạng vô ích cũng không ổn.
Nhưng ngay khi không ít tu sĩ do dự, một lão giả áo xám lại chủ động liên lạc với mọi người.
Chương 1554
Một tên tu sĩ cảnh giới Phân Thần cấp ba xa lạ, đột nhiên xuất hiện, khiến cho không ít tu sĩ đều có chút cảnh giác.
Nhưng lão giả áo xám ngược lại không thèm để ý.
“Các vị, tình hình ở bên trong, lúc trước tôi đã dò xét qua điều tra, chỉ có một cường giả cảnh giới Phân Thần cấp ba, còn lại đều là cấp một, thậm chí còn có cảnh giới Xuất Khiếu.”
“Chúng ta ở chỗ này chờ đợi, chỉ có thể nhìn thấy những thứ chất thải này được hút ra từ mảnh vụn Thánh Tuyền, không bằng chủ động xông vào”
“Nếu đạo hữu đã nói rõ ràng như vậy, vì sao không chủ động xông vào, còn phải liên lạc với chúng tôi” Một văn sĩ cảnh giới Phân Thần cấp hai nhíu mày nói.
Lão giả áo xám bất đắc dĩ, trực tiếp kéo quần áo ra, để lộ ra mấy vết thương bên trong.
“Các vị, tôi vừa rồi đã nói qua, tôi đi vào dò xét, nhưng cảnh giới Phân Thần cấp ba mạnh hơn một chút so với tôi, hơn nữa còn có người khác hỗ trợ, lão phu bị thương nhẹ, chỉ có thể tạm thời lui về”
Vẻ mặt mọi người có chút thay đổi, những vết thương của lão giả có vẻ còn mới, hiển nhiên là vừa mới hình thành, có thể đúng là thật.
“Đám người kia dám đụng đến lão phu, tôi tuyệt đối không thể bỏ qua, tuy rằng các vị đều là cảnh giới Phân Thần cấp một hai, nhưng liên hợp lại, những tên kia cũng không phải đối thủ, ngược lại tôi quấn lấy tên cấp ba kia, các người phân ra một hai người giúp tôi, những người khác đối phó đám phế vật kia, mảnh vụn Thánh Tuyền chính là của chúng ta” Lão giả nói một cách say mê.
“Đó chính là một khối mảnh vụn rất lớn, tôi chắc chắn rằng ở ngoại vi địa vực, các người một tháng cũng không tìm được một khối”
“Trước tiên đừng nói tới cái này, ông cũng có hình ảnh thần thức lúc đó, tôi muốn xác nhận xem ông nói có phải là sự thật hay không” Văn sĩ lại mở miệng nói.
“Đương nhiên rồi”
Lão giả ấn một ngón tay ở trên ấn đường, một luồng khí tức thần thức được dẫn ra, sau đó hướng về phía văn sĩ.
Văn sĩ nắm lấy thần thức, cảm thụ một phen.
Quả nhiên xuất hiện hình ảnh lão giả đối đầu cùng đám người Vân công tử.
Tu vi của mọi người không cách biệt lắm, anh ta cũng có thể phán đoán ra, hình ảnh này là thật.
“Sao lại không có phần sau, chỉ có nửa đầu ông giao chiến với bọn họ” Văn sĩ cảm thụ xong hình ảnh, nhíu mày nói.
“Ha ha, phần chiến đấu phía sau, liên lụy đến công pháp tuyệt học của lão phu, đương nhiên không thể để lộ cho đạo hữu” Lão giả áo xám thản nhiên nói.
Mắt văn sĩ giật giật, lời giải thích của lão giả cũng coi như hợp lý.
Anh ta khéo léo chuyển thần thức này cho người khác, truyền đi, mọi người đều xem một vòng.
Bọn họ đều có chút động lòng, thoạt nhìn Tân Trạm bọn họ không đủ thực lực, giết bọn họ, mảnh vụn Thánh Tuyền chính là của mọi người.
“Thế nào, các người tính thế nào, tôi còn liên lạc với tu sĩ ở phía bên kia, nếu các người nhát gan, thì tôi đi đây” Lão giả áo xám thúc giục.
Đồng thời ông ta cũng có chút sốt ruột.
Nhiệm vụ Tần Trạm giao cho mình, chính là đi bốn phía răng bãy những tu sĩ rình rập này, sau đó đưa bọn họ vào sơn cốc, rồi bao vây toàn bộ, ép bọn họ giao ra mệnh hồn, phục vụ đám người Tân Trạm.
Nhưng bây giờ những người này quá cẩn thận, thoạt nhìn mình là một người ngoài, chắc chắn rất khó có được lòng tin.
Nhưng ngay khi lão giả nói chuyện, dị tượng Thánh Tuyền, theo thời gian trở về, lại thay đổi lần nữa.
Thánh Tuyền ảo tưởng xông lên trời, ước chừng mở rộng một vòng, ngàn dặm phía dưới vòng tròn, tất cả tu sĩ đều có thể nhìn rõ ràng.
“Các người còn không ra tay, bị những cao thủ kia nhìn thấy, chúng ta sẽ chẳng chiếm được cái gì cả'” Lão giả áo xám giọng điệu mang theo uy hiếp, thêm một cái hỏa đạo.
Mấy người văn sĩ càng giãy dụa thêm.
Chương 1555
“Hừ, lão phu vốn nghĩ mấy người các người có chút bản lĩnh, không ngờ tất cả đều nhát gan, thật sự là lãng phí thời gian, tôi đi tìm một đám người khác.”
Nói xong, lão giả giả vờ muốn rời đi.
“Đạo hữu, đừng vội đi, nếu chúng ta cùng nhau ra tay, vậy mảnh vụn Thánh Tuyền sẽ phân chia như thế nào.” Văn sĩ cuối cùng nhịn không được mở miệng nói.
“Chuyện này thì đơn giản, lúc trực tiếp phá vỡ mảnh vụn đó, chúng ta dựa vào bản lĩnh bắt lấy linh dịch”
Lão giả áo xám cười, đám thanh niên này, cuối cùng cũng mắc câu Một lát sau, trong sơn cốc, đám người văn sĩ vẻ mặt xanh biếc, ngồi trên mặt đất, tất cả đều bị giam cầm trong trận pháp.
Bọn họ đã rất cẩn thận, không ngờ vẫn bị mắc bẫy.
Vừa mới tiến vào sơn cốc, lão giả này liền đột nhiên giở quẻ, khiến mấy người trở tay không kịp, trước sau đều bị công kích, rất nhanh liền bị bắt giữ.
“Các người đừng nhìn tôi, lão phu cũng là bất đắc dĩ thôi”
Lão giả áo xám có chút xấu hổ nói: “Các vị, vị Tân công tử này là luyện dược sư, chỉ cần giao ra mệnh hồn, nghe theo lời của cậu ấy, cậu ấy bảo đảm trước khi Thánh Cảnh chấm dứt, sẽ trả lại tự do cho chúng ta”
“Chuyện đến bây giờ, còn có cách nào khác sao?”
Văn sĩ thở dài, giao ra mệnh hồn, những người khác cũng đều làm theo.
“Tân công tử, bây giờ chúng tôi đều nghe theo mệnh lệnh của anh, anh muốn chúng tôi làm gì” Tân Trạm tách khỏi trận pháp, đám người văn sĩ đứng lên, quay về phía anh hỏi.
Bọn họ cũng cam chịu số phận, nhất thời tham lam, kết quả liền bị trúng bẫy, nhưng không biết, Tân Trạm này bảo lão giả bắt bọn họ, là muốn làm cái gì.
“Các vị, thật ra không cần gấp gáp, tôi chỉ cần các người giúp một chút, một lát nữa tôi sẽ đột phá tới cảnh giới Phân Thần, động tĩnh của Thánh Tuyền sẽ hơi lớn, cho nên cần thêm một ít trợ thủ” Tân Trạm nhìn mấy người này.
“Tân công tử không cần khách khí, nếu cờ kém một chiêu, cậu không giết chúng tôi, chúng tôi cũng coi như là nhặt lại được một mạng, một lát nữa cậu đột phá tu vi, chúng tôi sế tận lực bảo vệ trận pháp.”
Văn sĩ cũng dứt khoát, bản thân vốn muốn giết đám người Tân Trạm, cướp đi mảnh vụn Thánh Tuyền, bây giờ nếu đã thua, đối phương không giết bọn họ, chỉ là hy vọng giúp đỡ.
Sau khi vượt qua sự thất vọng ban đầu, tất cả họ đều thích nghi.
Tu sĩ chính là như thế, một giây trước là khách quý của đế vương, giây tiếp theo có thể đã bị người khác giết chết, tuy rằng bây giờ bị Tân Trạm nắm giữ mệnh hồn, nhưng tốt xấu gì vẫn còn có hy vọng.
“Vậy thì rất cảm ơn, nhưng tôi sẽ không lập tức thăng chức, hơn nữa lượng người các người cũng hơi ít, cần phải tìm thêm người” Tân Trạm nói.
“Giống như cách lừa gạt chúng tôi đó sao”
Văn sĩ đầu óc có chút cổ quái.
Bọn họ xem như bị lão giả lừa tới, bây giờ lại muốn đi lừa gạt những người khác tới đây.
Nhưng mọi người cũng không có gánh nặng trong lòng, có một số người chính là như vậy, mình bị lừa, nhưng cũng muốn người khác phải trải nghiệm một lần.
Nhưng mà văn sĩ có chút nghi hoặc, Tân công tử này, muốn nhiều người như vậy để làm gì?
Mọi người tản ra bốn phía, đều đi ra ngoài sơn cốc tìm kiếm mục tiêu.
“Tôi có một loại cảm giác, đến cuối cùng, chúng ta có thể †ạo thành một đội ngũ rất lớn.” Diệp Thành chậc chậc nói.
“Cũng có thể đến mấy trăm ngàn tu sĩ, đều trở thành thủ hạ của Tân Trạm, nghe chúng ta điều khiển, ha ha, vậy cũng rất thú vị” Râu quai nón cười ngốc nghếch nói.
Mấy trăm tu sĩ cảnh giới Phân Thần, nghe một mệnh lệnh cảnh giới Xuất Khiếu, tình cảnh đó, thực sự có chút chờ mong.
“Các ngươi đừng vui mừng quá sớm, nếu có nhiều người, cẩn thận bọn họ bắt các người làm con tin, đến lúc đó tôi giao hay không giao mệnh hồn đây?” Tân Trạm nói.
Diệp Thành vẻ mặt cứng đờ, điều này anh ta ngược lại không nghĩ tới.
“Không sao, vậy chúng tôi sẽ nói mình cũng bị cậu khống chế là được rồi” Phản ứng của râu quai nón ngược lại rất nhanh, nhếch miệng cười nói.
Chương 1556
Trong khi mấy người đang nói chuyện phiếm.
Liễu Mộng vẫn hấp thu linh dịch, đột nhiên tỉnh lại, nhíu mày.
Một phần linh dịch mà cô ấy và Tân Trạm giao dịch đã dùng hết, nhưng vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.
Công pháp nhà họ Tống có chút kỳ lạ, nếu bản thân không hoàn toàn bình phục, tu vi từ đầu đến cuối sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu có cơ hội nhận linh dịch này, Liễu Mộng không muốn bỏ qua.
“Tân Trạm, tôi còn cần nửa phần linh dịch mới có thể hồi phục” Liễu Mộng thành thật nói: “Nhưng về điều kiện, tôi có thể lấy bí pháp gia truyền khi đột phá cảnh giới Phân Thần để trao đổi với anh”
“Anh muốn lập tức đột phá cảnh giới Phân Thần, thứ này chắc chắn anh có thể dùng được.” Liễu Mộng rất tự tin nói.
Cô ấy cũng có lòng tự kiêu của mình, tuy Tân Trạm không ngăn cản mình tiếp tục hấp thu, nhưng nếu đã có giao dịch, cô ấy sẽ không gạ gãm của người khác.
“Được” Tân Trạm cũng gật gật đầu nói.
Bầu trời dần dần ảm đạm, dị tượng Thánh Tuyền từ đầu đến cuối ở trên không trung biến ảo, khoảng cách bức xạ cũng càng ngày càng xa.
Đám người lão giả áo xám và văn sĩ lần lượt mang theo những con mồi lừa được từ bốn phía trở về, kết quả dĩ nhiên cũng đều bị Tân Trạm lấy đi mệnh hồn.
Trong sơn cốc, tu sĩ càng ngày càng nhiều, dần dần có gân trăm người.
Đến lúc này, bên ngoài sơn cốc đã dường như đã không còn tu sĩ rình mò.
Phạm vi ngàn dặm này, dù là kẻ có dã tâm đến mấy, đều bị Tân Trạm thu mệnh hồn.
Mắt thấy số người đã đủ, Tân Trạm cũng chấm dứt kế hoạch tiếp tục mở rộng quy mô.
Dùng mệnh hồn uy hiếp, không giống như sự tin cậy của việc bắt người ta làm nô dịch, có thể làm cho đối phương trung thành tận tâm, mất đi ý thức về bản thân.
Đây giống như một kiểu đe dọa hơn, mà những tu sĩ này có được ý thức suy nghĩ của mình, chỉ là bởi vì cái mạng nhỏ của mình bị khống chế, mới tụ tập cùng một chỗ.
Nếu số lượng vượt quá sự kiểm soát, chưa chắc phải xảy ra tình huống gì đó.
Mà thời gian một ngày này, Tân Trạm cũng không hề nhàn tôi.
Anh cũng không có tham gia chuyện giam cầm tu sĩ, mà là ở trong sơn cốc bốn phía, khắc rất nhiều hoa văn trận địa.
Huyền Vũ Tỏa Linh Trận, là một loại trận pháp siêu quy mô, Tân Trạm trước đây chưa từng thi triển qua.
Mẹ giao cho anh nhiều loại trận pháp, Huyền Vũ Tỏa Linh Trận này là loại phức tạp nhất, cũng là loại uy lực mạnh mẽ nhất.
Trận pháp một khi mở ra, giống như Huyền Vũ giáng thế, tuy rằng sức công kích bình thường, nhưng phạm vi trận pháp bao phủ, năng lực phòng ngự lại vượt quá bình thường.
Mà điểm mấu chốt nhất của trận pháp, chính là cần có lượng lớn tu sĩ duy trì, cung cấp linh khí.
Tu sĩ càng nhiều, có thể cung cấp linh khí càng mạnh, uy lực của Huyền Vũ Tỏa Linh Trận cũng càng cao.
Chương 1557
“Ám Ảnh Minh và nhà họ Sài, không biết khi nào sẽ lại tìm tới cửa, có trận pháp này, cũng coi như có một sự bảo đảm”
Cho đến sáng ngày thứ hai, Tân Trạm mới bố trí xong trận pháp này, đồng thời sắp xếp cho đám người lão giả áo xám, mỗi người đi nắm rõ vị trí tương ứng của trận pháp.
Một khi trận pháp mở ra, gặp phải công kích, sự đáng sợ của Huyền Vũ Tỏa Linh Trận này sẽ bại lộ ra.
Mà cùng lúc đó, một luồng khí tức mạnh mẽ, đột nhiên ở trong sơn cốc bộc phát ra.
Liễu Mộng buông mảnh vụn Thánh Tuyền ra, cô ấy mở mắt ra, trên mặt mang theo vẻ tự tin trước nay chưa từng có.
“Cô hồi phục rồi sao?” Tân Trạm hỏi.
“Ừm, cảm giác phục hồi sức khỏe này là thật là tốt” Liễu Mộng cười cười, duỗi người một chút, lộ ra dáng người hoàn mỹ.
Viên Khánh và Vân công tử đều có chút si mê.
Liễu Mộng hoạt động một chút liền khôi phục bình thường, cô ấy tò mò nhìn về bốn phía nói: “Hả, anh đã bắt được nhiều người như vậy rồi”
Hôm qua, Tân Trạm chỉ bắt được bảy tám người, bây giờ đã có gần trăm người.
“Chàng trai anh thật đúng là giảo hoạt, không biết thực lực, có mạnh như bộ não của anh không”
Liễu Mộng nhìn Tân Trạm, đột nhiên khóe mắt xẹt qua một tia đùa cợt.
“Tuy rằng cảm giác đã hồi phục, nhưng vẫn phải thử xem, rốt cuộc tôi có khôi phục khả năng chiến đấu như lúc toàn thịnh hay không.”
Đang nói, trên người Liễu Mộng đột nhiên nổi lên một tia khí tức.
Cảm giác Liễu Mộng có gì đó không ổn, trong lòng Tân Trạm rùng mình, mạnh mẽ lui về phía sau.
Tân Trạm còn nhớ rõ, lần đầu tiên gặp Liễu Mộng, người phụ nữ này lộ ra biểu cảm này, sau đó liền đột nhiên di chuyển đến trước người mình, ý đồ cướp cây roi ma thuật của mình.
Lần này ánh mắt cộng thêm lời nói, dường như giống nhau như đúc.
Liễu Mộng muốn làm gì, quả thực không cần nói cũng biết.
Trước tiên, Tân Trạm liền thi triển Càn Khôn Di Chuyển quyết, nhanh chóng lui về phía sau.
Lần trước cô ấy bị thương chưa khỏi, không đụng được đến Tân Trạm, nhưng lần này, Liễu Mộng thò ngón tay ra, cô ấy vốn định lau cổ Tân Trạm, lại chỉ nhéo đến một góc cổ áo Tân Trạm.
Vì thế ngón tay run lên, kéo một miếng vải xuống.
“Cái tên này anh phản ứng ngược lại rất nhanh” Liễu Mộng cười khanh khách, có chút hài lòng với biểu hiện của mình.
Cô bị mất mảnh vải vụn và không tiếp tục đuổi theo.
“Trò đùa này của cô thật nhàm chán” Tân Trạm nhíu mày nói.
“Cắt, cũng chỉ là một mảnh vải rách thôi mà” Liễu Mộng không hề hối hận nói.
Tân Trạm có chút nghiến răng nhìn Liễu Mộng, quần áo còn nguyên vẹn của mình, thật sự bị kéo ra một mảng, cô ấy lại tỏ ra như không không có chuyện gì.
Người phụ nữ này thật sự là muốn bị đánh mà, nói ra tay liền ra tay, quả thực vui buồn lạ thường.
Chờ sau này mình đánh lại được cô ấy, nhất định phải dạy dỗ cô ấy đàng hoàng, làm cho cô ấy không dám đùa giỡn như vậy nữa.
“Vết thương của tôi hồi phục rồi, đã đến lúc thức hiện lời hứa của mình rồi”
Liễu Mộng ném một miếng ngọc quyết cho Tân Trạm nói: “Này, đây là bí pháp đột phá mà tôi đã đáp ứng anh, đây chính là bí mật không truyền ra ngoài của gia tộc chúng tôi, lần này anh chính là kiếm được hời lớn. Nhưng tốt hơn là anh không nên cho người khác xem, nếu không anh sẽ bị gia tộc tôi đuổi giết.”
Tân Trạm nắm lấy ngọc quyết này, bên trong rất là phần truyền thụ của một bộ công pháp.
“Hơn nữa chàng trai như anh đây quá nham hiểm, đến bây giờ tôi mới phản ứng lại, anh muốn tôi bảo vệ, nhất định phải để cho tôi có đủ tu vi, một phần rưỡi linh dịch này, tôi còn thiệt thòi một bộ bí pháp, thật sự là thiệt thòi lớn”
Chương 1558
Liễu Mộng nhảy lên cây, ngồi xuống, lắc lư đôi chân dài trắng nõn.
“Đúng rồi, ta còn chưa hỏi cô, tu vi bây giờ của cô là gì, còn nữa vì sao phải đến nhà họ Tống? Tân Trạm nói.
Liễu Mộng này, từ khu vực trung tâm của nhà họ Tống nghe lén tin tức, còn có thể thoát ra, tuyệt đối không phải cảnh giới Phân Thần cấp thấp có thể làm được.
Nhưng bên ngoài cơ thể cô ấy có khí tức đặc thù bao phủ, căn bản không phán đoán được thực lực.
“Đi đến nhà họ Tống đương nhiên là bởi vì tôi sẵn lòng thôi, về phần tu vi, anh có thể tùy ý đoán”
Liễu Mộng cười, quả nhiên cô ấy không có ý định nói cho Tân Trạm.
“Người phụ nữ này cô không phải là một tên trộm đấy chứ”
Lắc lắc đầu, Tân Trạm cũng lười để ý tới cô ấy, đi thẳng đến bên cạnh mảnh vụn Thánh Tuyền, bắt đầu hút linh dịch.
“Các người ai đến trước?” Tân Trạm nhìn về phía đám người Diệp Thành.
Anh đồng ý để cho mấy người nâng cao một cấp năng lực, bây giờ đã đến lúc.
Mấy người nghe vậy đều có chút phấn chấn, nhưng lại có chút ngượng ngùng mở miệng.
“Tân Trạm, hay là cậu đột phá trước?” Diệp Thành nói.
“Ta đột phá có thể chậm hơn người bình thường rất nhiều, không cần lãng phí thời gian, lại đây há miệng trên mảnh vụn này, cùng nhau hấp thu” Tân Trạm lắc đầu nói.
Đối với việc này, Tân Trạm cũng có chút bất đắc dĩ.
Từ khi mình đột phá cấp chín, sau khi thần thức nhiều hơn ba cuốn sách cổ màu vàng mà cha để lại, bản thân mỗi lần hấp thu linh dịch, sẽ có một bộ phần linh khí, bị cuốn sách cổ này hấp thu.
Tân Trạm phỏng đoán, một lát sau mình tăng lên tu vi đột phá, e là cuốn sách cổ này sẽ hút càng hung dữ hơn.
Lần trước một đêm thời gian mình giày vò, mới làm cho vòng xoáy này biến thành sách cổ.
Bây giờ mở vật này ra, sợ là phải cần nhiều thời gian hơn.
“Vân công tử đến trước, tu vi của anh ta là cao nhất, sau khi đột phá, cũng tốt cho chúng ta một phần đảm bảo” Diệp Thành suy nghĩ một chút.
Tân Trạm cũng gật đầu.
Những linh dịch này căn bản không dùng hết, đều phải đột phá, ai trước ai sau anh ta cũng không thèm để ý.
“Tôi? Cái này có phù hợp không?”
Vân công tử có chút xấu hổ, trong lòng có cảm giác phức tạp nói không nên lời.
Bọn họ lúc trước chính là quan hệ kẻ thù, bởi vì Tân Trạm cầm mệnh hồn của anh ta, lại có kẻ địch mạnh của nhà họ Sài, mọi người mới miễn cưỡng hợp lại với nhau.
Sau khi thoát ra khỏi tình cảnh khó khăn, Tân Trạm có thể trả lại mệnh hồn cho mình, anh ta đã rất cảm kích, cho nên mới đồng ý ở lại đây, giúp mấy người họ trên đường đột phá.
Nhưng mà bây giờ, mấy người đồng ý phân chia một phần linh dịch Thánh Tuyền hiếm có này của mình, chuyện này thật sự quá quý giá.
“Anh đừng nói nhảm nữa, giống như đàn bà vậy, mau tới đây” Diệp Thành nói.
Nhưng nghe xong những lời này, Liễu Mộng và Cổ Nguyệt Linh đều có chút khó chịu trừng mắt nhìn anh ta một cái.
Diệp Thành vẻ mặt cứng đờ, vội vàng ho khan hai tiếng.
“Được, vậy tôi không khách khí nữa” Trong lòng Vân công tử cảm thấy ấm áp, có chút cảm động.
Anh ta bước đến, mở miệng ở phía bên kia của mảnh vụn, rồi bắt đầu ngồi trên mặt đất và hấp thụ nó.
Tân Trạm cũng ngồi xuống, dẫn dây linh dịch tràn vào trong cơ thể.
“Chết tiệt, quả nhiên là như vậy”
Trong lòng Tân Trạm thầm mắng, linh dịch đi vào cơ thể, cuốn sách cổ màu vàng trong nháy mắt đã có phản ứng, rất nhanh có một phần đã bị cuốn sách cổ này hút vào trong đó.
Bình luận facebook