• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Truyền Kỳ Bá Chủ (1 Viewer)

Chương 1 - Di Sản Của Lão Tổ

"Chờ đã, em để anh suy nghĩ kỹ lại cái đã. Em nói tổ tiên của anh đánh chiếm được một vùng lãnh thổ ở âm phủ, trở thành một trong mười hai phủ quân của Minh Giới. Bây giờ đã chết rồi nên muốn anh kế thừa di sản á?"

Trong công viên thành phố Già Lam, Lục Vô đần mặt nhìn cô bé ngồi trên băng ghế, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

"Nói chính xác hơn là ngoài việc kế thừa di sản ra, anh còn phải nghĩ cách trả thù cho tổ tiên của anh nữa. Bởi vì sau khi ông ấy chết, cấp dưới đều đã phản bội ông ấy, hơn nữa còn chia cắt chiếm đoạt lãnh địa vốn nên thuộc về anh!"

Lục Vô bỗng bật cười: "Bé con bình thường rất hay đọc truyện ở Khởi Điểm đúng không? Giống hệt anh mày thời còn trẻ trâu!"

"Tôi không nói đùa đâu. Tổ tiên của anh đã từng là một trong những người mạnh nhất âm phủ. Vì tiếp tục mở mang bờ cõi, thống nhất âm phủ, ông ấy đã mất mạng trong thí nghiệm tạo ra thần khí để chinh chiến. Cho nên anh nhất định phải kế thừa di nguyện của ông ấy là thống nhất âm phủ, trở thành Đại Đế cõi âm!"

Lần này, Lục Vô gật đầu một cách trịnh trọng, sau đó thò tay sờ đầu cô bé.

"Thế em có muốn giúp anh không? Trở thành phụ tá đắc lực của anh, đến lúc đó chúng ta sẽ đánh chiếm âm phủ xong rồi đánh lên Thiên Đình, trở thành chúa tể tam giới luôn!"

Nghe thấy Lục Vô nói vậy, cô bé bỗng trở nên kích động, sắc mặt đỏ bừng nhìn Lục Vô, ra sức gật đầu.

"Được rồi, vậy thì nói với anh nhà em ở đâu đã. Anh đưa em về trước, chờ anh triệu tập binh mã xong rồi sẽ gọi điện thoại liên lạc với em."

Nét mặt cô bé bỗng cứng đờ: "Anh còn chưa tin tôi đúng không?"

Lục Vô quả quyết lắc đầu: "Anh chắc chắn là tin em rồi. Mấy ngày nay chờ anh gọi điện thoại cho Tần Thủy Hoàng mượn mấy chục nghìn nhân mã rồi chúng ta sẽ xông tới âm phủ!"

Nghe vậy, cô bé bỗng đứng dậy, dùng đầu húc mạnh vào ngực Lục Vô.

"Lừa tôi này! Lừa tôi này!"

Lục Vô vội đẩy cô bé ra. Nhìn cô bé nghiến răng, dáng vẻ phẫn nộ, trong lòng hắn rất bất đắc dĩ.

"Anh đi theo tôi đi, tôi dẫn anh về nhà."

"Đi đâu?"

"Âm phủ!"

Lục Vô kinh ngạc: "Bé con, đừng nghĩ quẩn thế chứ!"

Cô bé nghe vậy thì ngẩng đầu lên, răng nanh lại bắt đầu ma sát.

Sau đó cô bé lấy một mảnh màu đen từ trong túi áo nhét vào tay Lục Vô.

"Đây là âm phù, có nó, anh có thể qua lại giữa âm dương!"

Đây là một mảnh bùa hình tam giác, trông rất giống kim loại, bên trên còn tràn đầy phù văn ngoằn ngoèo, thoạt nhìn rất là kỳ lạ, khiến Lục Vô không nhịn được ngắm nghía kỹ càng.

Vốn dĩ Lục Vô còn định hỏi là có phải mua trên mạng không, lúc này cô bé lại thò tay ra cầm lấy tay cầm miếng bùa của Lục Vô, miệng lẩm bẩm.

Ngay sau đó, cảnh tượng khiến Lục Vô khiếp sợ xảy ra. Trước mắt hắn xuất hiện một chấm đen, chấm đen này xoay tròn trong không trung rồi nhanh chóng to ra, bên trong truyền tới sức hút kéo hắn vào trong.

Cảm giác không trọng lực cũng xuất hiện. Ngay tại lúc Lục Vô không biết phải làm gì thì cuối con đường màu đen xuất hiện hình ảnh, sau đó hắn bị văng ra ngoài, té lộn nhào xuống đất.

Bầu trời u ám, mây đen cuồn cuộn, một vầng trăng máu mịt mờ treo cao trên không trung, mưa phùn như máu rơi lả tả khắp nơi.

Cảnh tượng trước mắt khiến Lục Vô ý thức được rằng mình thật sự xuyên việt rồi, hơn nữa còn là thế giới âm phủ trong truyền thuyết.

Lục Vô quay đầu nhìn cô bé, môi run rẩy: "Em nói đều là thật à?"

Cô bé đắc ý chống nạnh: "Tôi nói là thật. Khu vực này chính là lãnh thổ của tổ tiên anh đấy. Nó được gọi là Bắc Kỳ, chính là một trong mười hai vực lớn của âm phủ!"

Lần này Lục Vô thật sự tin, bởi vì mọi thứ trước mắt đều chứng minh cô bé nói là sự thật.

"Vậy thì anh chính là phủ quân mới? Là một trong những chúa tể âm phủ?" Hạnh phúc đến quá bất ngờ, trong khoảng thời gian ngắn Lục Vô không thể tiếp thụ được. Đương nhiên, lại càng không thể kháng cự được.

"Đúng vậy! Anh chính là Vua Bắc Kỳ mới. Nhưng trước đó, anh phải nghĩ cách thu hồi lãnh địa đã mất cái đã!"

Nhớ tới những lời nói của cô bé trước đó, hình như là sau khi tổ tiên qua đời, lãnh thổ của ông ấy đã bị cấp dưới chia cắt, Lục Vô nhất thời đanh mặt.

"Đó là tất nhiên rồi! Bọn khốn nạn kia dám phản bội tổ tiên của anh, nhất định phải trừng phạt chúng. Cho nên tổ tiên có để lại tuyệt thế thần công các thứ cho anh không?" Lục Vô rất mong chờ nhìn cô bé, chờ câu trả lời của cô.

"Không có đâu nha." Cô bé nhún vai.

"Phải biết rằng, mỗi một sinh vật âm phủ tu luyện đều dựa vào tích lũy thời gian làm nền tảng. Cho nên, nếu không tu luyện đến một trăm nghìn năm thì anh rất khó mà đạt tới độ cao của tổ tiên anh." Cô bé đáp lại một cách rõ ràng.

Lục Vô ngạc nhiên: "Thế có thiên quân vạn mã, thiết kỵ tinh nhuệ các thứ không?"

"Cũng không có đâu... Sau khi tổ tiên anh chết đi, họ đều phản bội tổ tiên anh. Ngoài căn nhà này ra, anh chẳng có gì cả."

Nói rồi cô bé chỉ vào một cung điện đã từng bị đốt cháy, gần như bỏ hoang.

"Thế anh mày lấy cái búa mà giành lại địa bàn của tổ tiên ấy!" Lục Vô phẫn uất.

"Không, anh còn có tôi!" Cô bé chống nạnh, đắc ý nói.

Nghe vậy, ánh mắt Lục Vô lại tỏa sáng: "Nói vậy chắc em mạnh lắm đúng không?!"

Cô bé lắc đầu, phồng má: "Lần trước tôi từng đánh một trận với một con u hồn, suýt nữa thì bị nó ăn luôn, ghê lắm!"

Ánh mắt Lục Vô đờ đẫn. Di sản này lại chỉ có một con nhóc sức chiến đấu số âm, thế thì còn chơi cái búa ở âm phủ ấy, không bị ăn đã là phước lắm rồi.

Thấy vẻ mặt hụt hẫng của Lục Vô, cô bé cười hì hì, lấy một cái nhẫn từ trong túi áo ra.

"Tuy rằng cụ nội nhà anh đã chết trong bước cuối cùng chế tạo thần khí, nhưng tôi đã giúp ông ấy hoàn thành bước cuối cùng, cho nên anh vẫn còn thần khí này."

Lục Vô nhận lấy chiếc nhẫn chạm trổ lưu chuyển quầng sáng màu lam đậm, không khỏi kinh ngạc.

"Thứ này lợi hại lắm à?"

Cô bé vội gật đầu: "Lợi hại lắm. Anh đeo thử xem!"

Lục Vô nhất thời chờ mong, đeo thần khí chinh chiến vào ngón trỏ.

Một quầng sáng màu lam chợt hiện lên bao trùm cả người Lục Vô.

[Thần khí chinh chiến khởi động. Đang kiểm tra thân phận của người đeo…]

[Kiểm tra huyết mạch thành công. Vật chủ là hậu duệ của Vua Bắc Kỳ, chính thức kết hợp thần khí chinh chiến…]

Hai lời nhắc nhở bỗng xuất hiện trong đầu Lục Vô. Cùng lúc đó, thuyết minh về thần khí chinh chiến cũng ùa vào đầu hắn một cách dũng mãnh.

Trong thuyết minh, thần khí chinh chiến được tạo ra bởi tổ tiên có dã tâm bừng bừng với ý đồ thống nhất cả âm phủ. Chức năng mạnh nhất của nó là tạo ra chiến sĩ bất tử, hơn nữa loại chiến sĩ này phải được ngưng kết từ âm khí tràn lan trong âm phủ, gần như không cần tiền vốn, chỉ cần linh hồn tồn tại là có thể thay đổi thân thể bất cứ lúc nào, đạt tới kết quả gần như bất tử.

Nhưng năng lực này có một tiền đề, đó là nhất định phải khống chế được đủ nhiều linh hồn, vậy thì mới có thể có vô số âm binh bất tử để điều khiển.

Lục Vô ngây người một lát, sau đó vẻ mặt dần trở nên tỉnh táo.

"Sao hả? Có phải là một phát minh vĩ đại không?" Cô bé đắc ý nói.

"Thật ra thì anh muốn biết là đi đâu để tìm một đống linh hồn có thể điều khiển được đây?" Lục Vô chỉ rõ điểm mấu chốt nhất của vấn đề.

Nghe vậy, cô bé rõ ràng là sửng sốt một lát, vẻ mặt dần cứng ngắc, ánh mắt ầng ậng nước: "Sao… Sao tôi lại không nghĩ tới chứ. Không có linh hồn thì dường như thần khí này chẳng còn tác dụng gì cả!"

Nhìn cô bé khóc lã chã, Lục Vô không khỏi đau đầu. Tổ tiên này cũng quá không đáng tin rồi. Lý niệm của thần khí là không tệ, nhưng với thực lực của hắn thì đi đâu tìm một đống linh hồn đây? Quả thực là không có tí tác dụng thực tiễn nào cả.

Lục Vô thò tay xoa đầu cô bé, đang định an ủi mấy câu, bỗng một ý tưởng lóe lên trong đầu.

"Đúng rồi, em cũng là người phát minh ra món thần khí này sao?"

Cô bé dụi đôi mắt đỏ hoe, gật đầu.

"Vậy có thể tăng thêm chút chức năng cho thần khí không?"

Cô bé khó hiểu ngẩng đầu lên, ra chiều thắc mắc.

Lục Vô lấy miếng bùa có thể qua lại giữa âm dương ra, lắc lư trước mặt cô bé: "Tăng thêm chức năng của thứ này được không?"

"Việc này dễ òm. Nhưng có tác dụng gì?" Cô bé nức nở mấy tiếng, có vẻ như đang bình ổn cảm xúc của mình.

Lục Vô mỉm cười: "Em có biết trong hiện thực anh làm nghề gì không?"

Cô bé nghe vậy, lấy một cuốn sổ nhỏ từ trong túi ra, mở ra rồi đọc: "Lục Vô, 23 tuổi, hậu duệ đời thứ 365 của Vua Bắc Kỳ. Gây dựng sự nghiệp ba năm, vẫn là một con gà như cũ. Mở một trang web game có lượng truy cập gần bằng 0, đến giờ vẫn độc thân…"

Lục Vô vội ngắt lời cô nhóc.

"Em cũng biết đấy, anh làm trò chơi. Em có thể tăng thêm chức năng cho thần khí được không? Ví dụ như có thể dẫn độ phàm nhân ở dương thế tiến vào âm phủ bằng cách thể nghiệm game, khiến họ trở thành chiến sĩ bất tử của chúng ta. Chỉ cần game đủ hot thì chúng ta sẽ có vô số chiến sĩ thôi!"

Cô bé nghiêm túc suy nghĩ một lát, đôi mắt dần sáng ngời.

"Ý kiến hay! Hơn nữa sau khi thân thể họ tử vong thì hoàn toàn có thể ngưng kết một thân thể mới, tương đương với sống lại trong game!"

Phản ứng của cô bé khiến Lục Vô cảm thấy kinh ngạc. Không ngờ cô bé lại lĩnh ngộ ra chân lý của phương pháp này nhanh như vậy.

"Trước kia em đã từng chơi game chưa?" Hắn phản xạ hỏi.

"Hừ, tôi là người chơi lão làng của WOW đó nhé, chơi hơn 300 năm đấy." Lần này cô bé lại đắc ý chống nạnh.

Lục Vô xấu hổ. Không ngờ cô bé này già đầu thế rồi.

"Nhưng đây là một công trình lớn đấy, nhất định phải có một hệ thống game rõ ràng. Ví dụ như nhiệm vụ, Thương Thành, phó bản, nghề nghiệp vân vân!" Lục Vô thoáng lo lắng nói.

"Cứ giao cho tôi. Tác dụng của thần khí chinh chiến không chỉ là sáng tạo ra chiến sĩ bất tử thôi đâu, mà còn có thể dùng âm khí và hồn lực ngưng tụ thành các loại đồ vật, hoàn toàn có thể tạo ra trang bị và vật phẩm buôn bán trong game."

"Hồn lực là cái gì?" Lục Vô tò mò hỏi.

"Hồn lực là chỉ tiêu đầu tiên để xem xét một sinh vật âm phủ có mạnh hay không, tương đương với linh lực trong cơ thể của người tu luyện. Tất cả sinh vật âm phủ, sau khi chết thì hồn lực trong cơ thể đều sẽ tản ra, đây là thứ còn cao cấp hơn cả âm khí."

Điều này khiến ánh mắt Lục Vô sáng lên: "Thế có thể khiến cho người chơi của chúng ta sau khi giết chết những sinh vật âm phủ khác thì có thể cướp lấy hồn lực trong cơ thể chúng, sau đó hấp thụ không? Nếu có thể làm được thì không phải sẽ tương đương với tăng level trong game sao?"

"Không thành vấn đề!" Cô bé tự tin vỗ ngực.

"Nhưng tốt nhất là sau khi giết quái vật, chúng ta có thể rút ra một ít làm chia hoa hồng. Bởi vì hồn lực có thể tăng tốc độ tu luyện của anh, còn có thể dùng để xây dựng lại cung điện của Vua Bắc Kỳ nữa. Tác dụng lớn nhất chính là dùng làm phần thưởng nhiệm vụ!"

Đề nghị của cô bé chính là kế hoạch mà Lục Vô vốn định nói. Hắn không khỏi nhếch miệng cười: "20% thế nào?"

"30% đi!"

Sau đó hai người cười gian trá.
Chương 2 - Xây Dựng Server (1)

Nói là làm. Sau khi xác định phương hướng, Bắc Ly (cô bé) dẫn Lục Vô đi vào cung điện Vua Bắc Kỳ đã biến thành đống đổ nát, mở một cánh cửa ngầm ở bên cạnh cây cột đã bị cháy đen thui, một con đường dẫn xuống lòng đất xuất hiện.

Bước xuống dưới đó, Lục Vô mới phát hiện ra bên dưới vô cùng rộng lớn, quả thực là một cung điện dưới lòng đất.

Bên trong chứa đầy các loại thiết bị kỳ quặc, có vẻ như là một phòng thí nghiệm.

Qua sự giới thiệu của cô bé, Lục Vô mới biết đây là nơi mà tổ tiên đã nghiên cứu chế tạo ra thần khí. Mà Bắc Ly chính là trợ thủ duy nhất của tổ tiên, đã tham dự vào quá trình nghiên cứu thần khí từ đầu tới cuối.

Cất bước vào phòng thí nghiệm, vẻ mặt của cô bé trở nên vô cùng nghiêm túc. Cô bé bảo Lục Vô chờ một lát rồi thay một bộ quần áo bằng kim loại bao bọc toàn thân, sau đó nhận lấy nhẫn chinh chiến mà Lục Vô đưa, rồi bắt đầu chạy qua chạy lại giữa các thiết bị.

Trong quá trình này, Bắc Ly đã dùng các loại công cụ như búa, máy khoan điện, bàn chải các thứ để kiểm nghiệm chiếc nhẫn một cách toàn diện, sau đó lại nhảy cúng tế, lại là đọc thần chú, khiến Lục Vô thấy mà sửng sốt.

Sau khi lăn qua lăn lại khoảng hai giờ, Bắc Ly mới cởi mũ giáp kim loại xuống, vẻ mặt mệt mỏi đưa nhẫn chinh chiến đã cải tạo cho Lục Vô.

"Thế là xong rồi sao?" Lục Vô không dám tin.

"Tăng thêm những chức năng đó cũng không khó. Bây giờ đã xây dựng server dẫn độ người chơi rồi. Bên trong cũng đã có thiết lập các loại số liệu, hoàn toàn có thể đưa vào thực tiễn."

Lục Vô nửa tin nửa ngờ đeo nhẫn vào tay. Bản thuyết minh thần khí lại xuất hiện lần nữa.

Thấy nội dung bên trong, Lục Vô không khỏi kinh ngạc. Đây chính là thứ mà hắn muốn, hơn nữa thiết lập của Bắc Ly còn dồi dào hơn những gì hắn nghĩ. Thậm chí cô bé đã nghĩ cách làm thế nào để dẫn độ người chơi dương thế thay hắn luôn rồi.

Điều này khiến Lục Vô rất phấn khởi: "Vất vả cho em rồi!"

"Phù! Nói rồi mà, tôi là tuyệt nhất! Chúng ta thử chức năng của nó một chút đi!" Tuy rằng rất mệt mỏi, nhưng Bắc Ly vẫn phấn khởi nói.

Bởi vì chức năng mới khiến Bắc Ly nhìn thấy hy vọng. Cô bé cảm thấy Lục Vô chắc chắn có thể dựa vào chức năng này để tái hiện vinh quang của Vua Bắc Kỳ.

"OK!"

Nói rồi Lục Vô kéo bàn tay nhỏ của Bắc Ly.

Vốn Bắc Ly rất là tự nhiên, ra vẻ ta đây rất chín chắn, nhưng bây giờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé lại bất chợt đỏ bừng, sau đó né tránh tay của Lục Vô rồi chạy sang một bên.

"Tôi đi thay đồ thí nghiệm cái đã. Anh… Anh chờ tôi một chút!"

Một lát sau, Bắc Ly đã thay một bộ váy ngắn màu đen phong cách Goth-Loli rồi trở về bên cạnh Lục Vô.

Thấy rặng mây hồng còn chưa biến mất trên gò má Bắc Ly, Lục Vô khẽ cười thầm, lại nắm tay Bắc Ly, sau đó khởi động chức năng của nhẫn chinh chiến, qua lại giữa âm dương.

Lốc xoáy màu đen hình thành trước mắt. Lần này Lục Vô không kinh hoảng nữa mà mặc cho nó hút mình vào.

Đến khi lại mở mắt ra, nhìn mặt trời chói chang treo trên bầu trời, Lục Vô phản xạ hít một hơi không khí trên nhân gian. Những gì hắn vừa trải qua như thể chỉ là một giấc mơ vậy.

Lục Vô cúi đầu nhìn Bắc Ly nắm tay mình, dáng vẻ rất e thẹn thì không khỏi mỉm cười.

Sau đó Lục Vô dẫn Bắc Ly về nhà mình ở nội thành Già Lam, một căn nhà có ba phòng ngủ, một phòng khách, một nhà vệ sinh.

Sau khi dẫn Bắc Ly về nhà mình, Lục Vô khởi động máy tính, đồng thời mở trang web game của mình ra.

"Tiểu Ly, có thể kết nối server chinh chiến với web game của anh được không?"

Bắc Ly gật đầu rồi trèo lên ghế ngồi của Lục Vô, bắt đầu thao tác trên máy tính. Cô bé bảo Lục Vô mở trang quản lý website ra, đưa code của server thần khí vào, đồng thời còn kèm theo một bức tranh.

Bức tranh này là một trận pháp hình tròn, bên trong tràn ngập các loại phù văn, thoạt nhìn rất là thần bí.

Sau khi ấn phím enter, Bắc Ly gật đầu nói: "Xong rồi!"

"Đơn giản vậy thôi sao?" Lục Vô kinh ngạc.

"Đương nhiên. Thứ chủ yếu kết nối với server chinh chiến là bức tranh trận pháp dẫn độ linh hồn. Chỉ cần người chơi download trò chơi rỗng ruột này vào trong mũ thực tế ảo thì bức tranh trận pháp dẫn độ linh hồn sẽ tự động xuất hiện trong đầu người chơi, linh hồn của họ sẽ bị hút vào server chinh chiến, sau đó được đưa tới âm phủ."

Điều này khiến Lục Vô rất bái phục Bắc Ly. Cách làm này thật sự là an toàn đáng tin cậy, người chơi hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của âm phủ mà sẽ chỉ cho rằng đây là một trò chơi có độ chân thật cực kỳ cao mà thôi.

Trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển vượt bậc hiện nay, vì sự ra đời của mũ thực tế ảo nên tất cả trò chơi đều theo đuổi thể nghiệm chân thật, không ngừng hoàn thiện các chi tiết thay đổi trong game.

Lục Vô chỉ cần tuyên bố rằng độ thực tế của trò chơi này đã đạt tới gần như hoàn hảo là được, hầu như không ai sẽ phát hiện ra vấn đề.
Chương 3 - Xây Dựng Server (2)

"Em cảm thấy mình nên đặt tên cho trò chơi này là gì?" Lục Vô mong chờ hỏi.

Thân là người nghiên cứu và phát minh thực sự của trò chơi này, Lục Vô cảm thấy mình nên giao quyền đặt tên cho Bắc Ly thì tốt hơn.

Bắc Ly sửng sốt trong giây lát. Sự coi trọng của Lục Vô khiến cô bé cảm thấy ấm lòng.

"Vậy thì đặt tên theo tên của thần khí đi, cứ gọi là "Chinh Chiến Online" đi. Đây cũng là dã vọng của Vua Bắc Kỳ đại nhân."

Lục Vô gật đầu thật mạnh, bế Bắc Ly xuống dưới ghế, mở trang quản lý website ra rồi bỏ thêm icon cho trò chơi này, đồng thời điền bốn chữ "Chinh Chiến Online" vào khung đặt tên.

Ngay sau đó, trò chơi này nhanh chóng xuất hiện trên web game của Lục Vô.

Để thu hút du khách, Lục Vô trực tiếp gắn trò chơi này lên trang chủ của web.

Sau đó hai người cứ thế ngồi chờ.

Một giờ, hai giờ, ba giờ nhanh chóng trôi qua. Bắc Ly quay đầu nhìn Lục Vô.

"Tại sao tới giờ mà chưa có ai download chơi thử hết vậy?"

Câu hỏi này khiến Lục Vô hơi xấu hổ. Hắn biết lượng truy cập vào trang web game của mình xác thực là rất thấp.

Hơn nữa còn có một nguyên nhân khác, đó là bây giờ cho dù chỉ là game online đơn giản thì cũng có dung lượng mấy chục, mấy trăm GB.

Có những game độ chân thật đạt tới hơn 50% lại càng có dung lượng file được tính bằng đơn vị TB. Mà trò chơi rỗng ruột này của mình chỉ vỏn vẹn 800 MB thôi, khiến người ta vừa thấy đã không có hứng thú thể nghiệm gì rồi.

Sau khi suy nghĩ một lát, Lục Vô lại đăng nhập vào trang quản lý website, gõ thêm một dòng chữ ở chỗ giới thiệu vắn tắt về trò chơi.

[Trò chơi này được trang web chúng tôi nghiên cứu tỉ mỉ suốt mười năm, trải qua nhiều lần thí nghiệm, độ chân thật đã đạt tới gần 100%. Hơn nữa trang web chúng tôi xin thông báo rõ ràng, trò chơi này không có cổng nạp tiền.]

Sau khi gõ dòng chữ giới thiệu này xong, Lục Vô và Bắc Ly lại bắt đầu chờ đợi với kỳ vọng tràn trề.

Một giờ… Hai giờ…

Ngay tại lúc hai người đều uể oải, chuẩn bị nghĩ cách khác thì thần khí bỗng lóe lên, sau đó một tin tức xuất hiện trong đầu Lục Vô.

[Ting! Người chơi Vương Đại Mãng đăng ký server chinh chiến!]

Thấy vẻ mặt của Lục Vô, Bắc Ly lập tức nắm lấy tay hắn, cũng nhắm mắt lại để quan sát người chơi mới xuất hiện.



Vương Đại Mãng chán ngán thoát khỏi game online "Atlantis" đã bắt đầu cập nhật phiên bản mới.

"Atlantis" là một trong những game online hot nhất hiện nay, có rất nhiều người chơi, chiếm 8% định mức thị trường, độ chân thực đạt tới cực cao 55%, hơn nữa nội dung game phong phú, phù hợp với nhiều lứa tuổi. Mà Vương Đại Mãng chính là một game thủ chuyên nghiệp.

Sau khi thoát khỏi game online, anh ta bắt đầu tìm đồ ăn trong tủ lạnh, sau đó trở lại máy tính mở trình duyệt web lên, tiện tay click vào một icon trong số mười trang web game, định chơi đại một trò chơi nào đó trước khi cập nhật phiên bản mới kết thúc.

Rất trùng hợp là web game mà anh ta mở ra lại là trang web của Lục Vô.

Vương Đại Mãng nhìn lướt qua vô số icon trò chơi trên trang web, sau đó tập trung vào icon game dễ khiến người ta chú ý nhất trên trang chủ, click vào.

"Phụt! Khụ khụ!"

Lúc Vương Đại Mãng liếc thấy giới thiệu vắn tắt về game online, thức ăn trong miệng anh ta lập tức phun ra, không nhịn được bắt đầu ho khan.

Một game online 800 MB mà độ chân thật đạt tới gần như trăm phần trăm, còn có cam đoan của trang web không nạp tiền nữa chứ.

Điều này khiến Vương Đại Mãng mở to mắt: "Admin trang web này muốn có tiền tới mức điên rồi sao? Sao trong giới thiệu vắn tắt không chú thích thêm là thăng cấp cực nhanh đi!"

Vương Đại Mãng lắc đầu, đang định click vào dấu X tắt giao diện trang web đi thì bỗng dưng tay anh ta khựng lại. Anh ta nhớ là hình như bây giờ có thể tố cáo game online có nội dung giả dối thì phải.

Hình như sau khi tố cáo thành công còn có thể nhận được tiền thưởng nữa kìa.

Vương Đại Mãng không khỏi cười gian xảo. Anh ta định thể nghiệm thử xem, sau đó viết bài tố cáo nội dung lừa đảo, rồi gửi cho cảnh sát mạng.

Thế là sai lầm ngẫu nhiên, Vương Đại Mãng ấn nút download game.

Với tốc độ internet hiện giờ, game online 800 MB thì chỉ cần một giây là tải xong. Vương Đại Mãng nhét thức ăn trong tay vào miệng, sau đó đội mũ thực tế ảo, mặc đồ chơi game vào.

Ngay sau đó, trước mắt anh ta xuất hiện một loạt icon game. Đó đều là những game online mà anh ta từng tải xuống để chơi.

Anh ta thò tay quẹt một phát, icon lướt qua. Sau khi tìm được icon game "Chinh Chiến Online", Vương Đại Mãng cười thầm, đã chuẩn bị tinh thần bị hấp diêm thị giác rồi.

Sau khi ấn vào bắt đầu trò chơi, thân thể của Vương Đại Mãng trong hiện thực bỗng trở nên mềm oặt.

Mà trong tầm mắt của anh ta xuất hiện hình ảnh trận pháp, sau đó là cảm giác không trọng lực truyền tới. Khi lại mở mắt ra lần nữa, anh ta đã hoàn toàn sợ ngây người vì cảnh tượng trước mắt.

Dưới ánh sáng mơ hồ của mặt trăng máu, bầu trời rải rác mưa máu, gió lạnh thổi chung quanh, cứ như thể đang đứng trong địa ngục vậy.
Chương 4 - Những Người Chơi Đầu Tiên (1)

Mọi thứ trước mắt đều quá chân thật khiến Vương Đại Mãng phản xạ nhéo tay mình một cái. Tuy rằng cảm giác đau đã yếu bớt, nhưng Vương Đại Mãng vẫn suýt nữa cho rằng mọi thứ ở đây đều là thật.

"Sao có thể được chứ? Game online chỉ có 800 MB thì sao có thể chân thật đến thế được? Chẳng lẽ trò chơi này chỉ có cảnh tượng trước mắt này thôi sao? Nhưng để xây dựng cảnh tượng này thì cũng không thể nào chỉ dùng 800 MB được!"

Vương Đại Mãng đã triệt để sợ ngây người vì những gì chứng kiến trước mắt. Anh ta khom lưng nhặt một mảnh lá rụng trên mặt đất, nhìn đường gân trên mặt lá, chi tiết gần như hoàn hảo lại khiến Vương Đại Mãng phải ngây ngẩn cả người.

Lúc này, cốt truyện do Bắc Ly thiết lập xuất hiện trước mắt Vương Đại Mãng.

[Kiếp nạn vạn năm hàng lâm, phủ quân âm phủ Vua Bắc Kỳ vì chống cự thiên tai mà quên mình, cứu vãn hàng tỉ sinh linh Bắc Kỳ. Nhưng sau khi Vua Bắc Kỳ qua đời, cấp dưới của ngài đều tạo phản, chia cắt chiếm cứ toàn bộ vùng đất Bắc Kỳ. Với tư cách là người thừa kế duy nhất của Vua Bắc Kỳ, đã đến lúc bạn phải bước lên con đường khôi phục vinh quang của tổ tiên rồi!]

Sau khi lời văn cốt truyện xuất hiện, hướng dẫn chơi game lại xuất hiện trong đầu.

[Xin người chơi hãy lựa chọn chức nghiệp!]

Sau đó, trước mắt Vương Đại Mãng xuất hiện hình mẫu của ba chức nghiệp.

Chiến binh cầm kiếm lớn kiểu lực lượng, pháp sư cầm pháp trượng chiến đấu từ xa, sát thủ cầm dao găm kiểu bùng phát.

Vương Đại Mãng rất là khϊếp sợ, nhưng vẫn thò tay chạm vào bóng người cầm dao găm.

Bỗng nhiên, bóng người bị Vương Đại Mãng chạm vào chợt bừng sáng như hoa sen nở rộ, cả nhân vật bắt đầu trở nên tràn trề sinh lực như thể sống lại vậy. Sau đó dao găm trong tay bóng người đó tự động bay ra, vờn quanh thân thể anh ta, sát khí lạnh lẽo phút chốc toát ra.

"Sống cùng bóng tối, đi cùng bóng tối, nhảy múa trên lưỡi liềm của Thần Chết, nở rộ vĩnh hằng trong khoảnh khắc tử vong. Ta là Ẩn Sát Giả!"

Giọng nói lạnh lùng của bóng người truyền tới khiến Vương Đại Mãng kinh ngạc nhếch miệng, cứ như thể người này đang đứng trước mặt anh ta vậy.

"Cái này… Ngầu quá đi!"

Lục Vô quan sát từng cử chỉ hành động của Vương Đại Mãng thông qua thần khí cũng phải kinh ngạc vì hình mẫu nghề nghiệp mà Bắc Ly tạo ra.



Theo như lời của Bắc Ly thì thiết lập của những hình mẫu nghề nghiệp này đều được sáng tạo dựa trên cách phân phối hồn lực hấp thụ được sau khi người chơi gϊếŧ chết sinh vật âm phủ.

Ví dụ như Cuồng Chiến Sĩ, sau khi người chơi lựa chọn chức nghiệp này thì lúc người chơi dùng hồn lực được lấy từ quái vật bị gϊếŧ chết để tăng thực lực của mình, chủ yếu sẽ tăng thêm về sức mạnh.

Cũng theo lẽ đó, Vương Đại Mãng lựa chọn Ẩn Sát Giả thì lúc cường hóa, đương nhiên sẽ tập trung vào sức mạnh và tốc độ.

Sau khi chọn chức nghiệp xong, trên người Vương Đại Mãng xuất hiện bộ đồ vải thô và dao găm tân thủ được ngưng tụ bằng âm khí.

Những trang bị cấp tân thủ này tuy rằng uy lực rất yếu, nhưng không cần tiêu hao hồn lực. Mà Lục Vô lại dựa vào những người chơi săn gϊếŧ sinh vật âm phủ để kiếm hồn lực cho hắn.

Lúc này, Lục Vô khẽ động tâm thần, một tin tức xuất hiện trong đầu Vương Đại Mãng.

[Nhiệm vụ tân thủ: Gϊếŧ chết mười Du Hồn, được thưởng 5 hồn tệ.]

Nhận được nhiệm vụ, Vương Đại Mãng có vẻ rất phấn khởi. Game online được chế tác hoàn hảo như vậy khiến anh ta không nhịn được muốn chơi tiếp.

Sau đó anh ta mở bản đồ theo lời hướng dẫn, phát hiện chỗ vị trí của mình biểu hiện là "Minh Phủ Bắc Kỳ", chung quanh còn có một vùng ranh giới "Dãy núi U Hồn". Ra ngoài nữa thì bị sương mù bao phủ, góc phải còn biểu hiện mức độ thăm dò vực Bắc Kỳ là 0,01%.

Vương Đại Mãng cầm dao găm, lòng đầy khí khái, đứng dậy bắt đầu thăm dò bên ngoài.

Vương Đại Mãng đi thẳng một đường theo tọa độ bản đồ, đồng thời còn quan sát cảnh vật chung quanh. Anh ta lần lượt bị kinh ngạc vì độ chân thực của trò chơi này. Bởi vì trò chơi này chế tạo về mặt chi tiết tỉ mỉ tới mức đáng sợ.

Đi tới đi lui, Vương Đại Mãng bỗng phát hiện ở xa có tiếng nức nở truyền tới. Giọng điệu thê lương khiến Vương Đại Mãng không nhịn được sinh lòng sợ hãi.

Nhưng nghĩ rằng đây chỉ là game mà thôi nên Vương Đại Mãng vẫn to gan đi về phía phát ra giọng nói.

Một bóng người màu trắng lơ lửng nhanh chóng xuất hiện trước mặt anh ta.

Sự xuất hiện của Vương Đại Mãng cũng khiến Du Hồn bị kinh động. Tiếng kêu thê lương vang lên, Du Hồn bỗng xông về phía Vương Đại Mãng.

Vương Đại Mãng sợ tới mức tim đập thình thịch vì cảnh tượng chân thật này, nhưng dù sao cũng là game thủ chuyên nghiệp, tâm lý vẫn rất là cứng. Anh ta nắm chặt dao găm cũng xông về phía Du Hồn.

"Bùm!" Sau khi dao găm va chạm vào Du Hồn, trên đầu Du Hồn xuất hiện tổn thương được mã hóa bằng số -5 màu đỏ do Bắc Ly thiết lập.

Chỗ bị đâm trúng xuất hiện lỗ thủng màu đen.
Chương 5 - Những Người Chơi Đầu Tiên (2)

Nhưng vì không có thanh máu nên Vương Đại Mãng cũng không rõ là cần bao nhiêu nhát dao mới gϊếŧ chết được Du Hồn. Sau khi nghiêng người tránh thoát đòn tấn công của Du Hồn, anh ta bèn xoay người rồi lại đâm một nhát vào người Du Hồn. Một kích này hiện ra -6.

"Cảm giác chân thật này… người làm game này thật đúng là thiên tài!" Vương Đại Mãng phấn khởi nói.

Du Hồn bị thương nên tiếng kêu trở nên the thé, nhưng Vương Đại Mãng chẳng những không sợ hãi mà còn ngoắc tay về phía Du Hồn một cách khıêυ khí©h.

Dựa vào thân pháp nhanh nhẹn, Vương Đại Mãng phấn khởi rạch từng nhát trên người Du Hồn. Mà Du Hồn cũng có vẻ càng ngày càng trong suốt, như thể sẽ tan biến bất cứ lúc nào vậy.

"Lấy mày cúng dao của tao!" Sau khi lại né tránh tấn công, Vương Đại Mãng giơ dao găm lên, sải bước hung hăng đâm về phía lưng Du Hồn.

Nhưng lúc này chân phải của Vương Đại Mãng bỗng vấp trúng hòn đá, ngã xuống đất thật mạnh. Trên đầu anh ta cũng nổi lên con số -3 đỏ như máu.

"Gì vậy? Có nhất thiết phải chân thật đến thế không hả?" Vương Đại Mãng kinh ngạc.

Chiến đấu còn cần quan sát nhân tố hoàn cảnh nữa, chân thật tới mức khiến Vương Đại Mãng phải cạn lời.

Đúng lúc anh ta ngẩng đầu lên, đang định đứng dậy thì Du Hồn lại nhào lên người anh ta, móng vuốt gần như trong suốt cào anh ta liên tục.

Một chuỗi chữ số đỏ như máu hiện lên trên đầu anh ta. Sau đó hình ảnh bắt đầu tối dần.

[Bạn đã bị Du Hồn gϊếŧ chết!]

Thấy cảnh này, Lục Vô và Bắc Ly phản xạ che mặt. Chết kiểu này cũng quá không có trình độ.

Vương Đại Mãng tháo mũ thực tế ảo xuống, đập bàn máy tính thật mạnh: "Thánh họ nhà nó, dám gϊếŧ ông đây, chờ tao báo thù đi!"

Vương Đại Mãng tức giận, lại đội mũ thực tế ảo lên, thẳng tay chọn "Chinh Chiến Online" rồi ấn vào bắt đầu trò chơi.

[Bạn đã tử vong trong game, tiến vào thời gian sống lại 3 tiếng.]

Vương Đại Mãng lại tháo mũ xuống, mặt mày tái mét.

Trò chơi chết tiệt này lại còn thời gian cooldown nữa, có còn muốn kiếm tiền hay không hả?! Khốn khϊếp! Nghiên cứu game này không cần tiền lương sao?

Sau khi thể nghiệm trò chơi này, Vương Đại Mãng đã tràn đầy mong chờ đối với nó. Anh ta nhìn thời gian phát hành game này lên trang web, phát hiện không ngờ lại là hôm nay. Lúc này trong lòng anh ta đã loáng thoáng dự cảm rằng game online nổi tiếng khắp thế giới sắp xuất hiện rồi.

Lại nhìn thông báo đã cập nhật phiên bản mới hoàn tất của "Atlantis" xuất hiện ở góc phải, lúc này Vương Đại Mãng bỗng cảm thấy chán ngán.

Với khứu giác nhạy bén của một game thủ chuyên nghiệp, giờ khắc này anh ta bỗng hạ quyết định, đó chính là đóng quân trong trò chơi này. Anh ta dám cá game này chắc chắn sẽ cực hot.

Lúc này, group QQ vang lên bíp bíp. Vương Đại Mãng mở ra, phát hiện thành viên trong chiến đội của mình đều đang kêu mình online, chuẩn bị đi đánh Boss.

Vương Đại Mãng ngẫm nghĩ, gõ một dòng chữ trong nhóm: "Mới phát hiện ra một game online cực hay luôn. Tao đang định rút khỏi Atlantis (Cười điên dại.jpg)."

Nhất Đao Nhập Hồn: "(Mèo con ngơ ngác.jpg) Đại ca có nhầm không vậy? Còn có game nào hay hơn Atlantis nữa?"

Ngược Gió Tè Năm Trượng: "Đại Mãng đừng ồn nữa, mau tới đánh Boss đi. Không đi sớm là bị giành đó (Dao dính máu.jpg)."

Cuồng Chiến Sĩ Vô Địch: "Game gì thế? Lại khiến mày si mê vậy? Giới thiệu giới thiệu đi!"



Vương Đại Mãng nhìn nhóm chat bắt đầu náo nhiệt, suy nghĩ một lát rồi gửi link của game Chinh Chiến Online vào nhóm.

"Game Chinh Chiến Online này không thể nghiệm thì tụi bay sẽ không bao giờ dám tưởng tượng nó hay tới mức nào đâu!"

Thấy Vương Đại Mãng đề cử, rất nhiều người đều bấm vào link. Đồng thời sau khi nhìn thấy dung lượng file nén cùng với giới thiệu vắn tắt, nhóm chat lại bắt đầu ầm ĩ.

Nhất Đao Nhập Hồn: "Đánh giá xong, Đại Mãng không điên thì cũng xỉn rồi!"

Ngược Gió Tè Năm Trượng: "800 MB? Xém nữa tao tưởng là tao hoa mắt, nhìn nhầm T thành M."

Cuồng Chiến Sĩ Vô Địch: "Đại Mãng điên thật rồi. Chúng ta đã mất đi một đồng đội sát thủ mạnh, tưởng nhớ mày!"



Thấy tin nhắn của các đồng đội, Vương Đại Mãng trừng mắt, nhấn từng chữ trên bàn phím: "Đừng có xàm xí nữa! Thử thể nghiệm trò chơi đi. Nếu không hài lòng thì tao sẽ cho mỗi thằng 10000 đồng vàng!"

Nhất Đao Nhập Hồn: "Đã chụp màn hình."

Ngược Gió Tè Năm Trượng: "Đã chụp màn hình."

Cuồng Chiến Sĩ Vô Địch: "Đã chụp màn hình, đang download! Năm phút sau bọn này về vả mặt, ngồi chờ lấy tiền (Cười vui vẻ.jpg)."

Dưới sự xúi giục của Vương Đại Mãng, một nhóm người chơi bắt đầu vào game.



Lúc này Lục Vô đang nhìn chằm chằm vào Bắc Ly, khiến Bắc Ly thẹn thùng cúi đầu.

"Tiểu Ly, tại sao em lại thiết lập thời gian sống lại?" Lục Vô tò mò hỏi.

"Đương nhiên phải thiết lập rồi. Tuy rằng thân thể của họ ở âm phủ được ngưng kết bằng âm khí, nhưng sau khi bị đánh tan, linh hồn vội vã xuyên về bản thể, vẫn có thương tổn nhất định đối với tinh thần. Những tổn thương nhỏ bé đó chỉ cần nghỉ ngơi hai giờ là có thể hồi phục lại."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyền Kỳ Võ Bá
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Diệp Vô Khuyết truyền kỳ
Độc Tôn truyền kỳ

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom