Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 670: Mớm Nước
Ninh Tương Y lo lắng, trong lúc nhất thời cũng chưa kịp diễn một đóa hoa mỏng manh, vội vã nói, “ hắn còn chưa…”
Thấy Ninh Úc đột nhiên nhìn qua, Ninh Tương Y níu lấy chăn mền lo nuốt một ngụm nước bọt, yếu mềm nói, “ hắn còn chưa nói gì về tình trạng của ta..”
Ninh Úc trong mắt muốn cười, nhưng trên mặt vẫn nghiêm túc.
“Năng lực hắn quá kém, vẫn nên để ta kiểm tra cho nàng thì hơn.”
Ninh Tương Y hoảng sợ, “Ngươi cũng có thể chữa bệnh?”
Ninh Úc nhếch môi cười một tiếng, “Không thử thì làm sao biết?”
Thái y thấy hắn vậy cũng không dám chen lời vào, vội vàng thu dọn đồ đạc xéo đi, nhưng chuyện Ninh Tương Y hạ lệnh, hắn cũng chưa làm được, thế là trước khi đi, kiên trì nói.
“Vương gia...!Công chúa… Thân thể nàng mảnh mai, chỉ sợ trong thời gian ngắn, trong thời gian ngăn không thể làm…”
Ninh Tương Y nghe xong vội vàng giả bộ “Suy yếu” ho vài tiếng cho hợp với tình hình.
Ninh Úc nắm chặt cái chén híp mắt.
“Đi xuống đi.”
Cũng không biết Nhiếp Chính Học Vương nghe được chưa, thái y ngầm thở dài, không để ý ánh mắt Ninh Tương Y cầu cứu, vội vội vàng vàng đi.
” Tất cả lui ra.”
Ninh Úc ra lệnh một tiếng, người của hắn canh giữ ở phía ngoài toàn bộ đều rút đi, toàn bộ cung điện cũng chỉ còn lại hai người Ninh Tương Y và Ninh Úc!
Nguy hiểm! chẳng phải nàng có gọi rách cổ họng cũng không ai nghe được sao?!
Ninh Tương Y trong đầu hiện lên câu nói này, sau đó lắp bắp nhìn Ninh Úc nói.
“Ta… Ta muốn uống nước.”
Nàng muốn uống nước để tỉnh táo một chút!
Ninh Úc chậm rãi đi tới trước mặt nàng, đồ trang trí bằng gỗ cùng với áo choàng đen lộng lẫy của hắn tạo thành một bức tranh vô cùng tinh xảo, mái tóc màu xám bạc mang đến cho hắn một vẻ đẹp hư ảo, đôi mắt như ngọc lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa tình cảm mà nàng không thể hiểu.
Ngón tay trắng nõn nắm chén trà bằng sứ xanh, Ninh Tương Y thấy hắn đến gần, đột nhiên thật sự cảm thấy khát.
Chén nước vòng qua tay nàng, trực tiếp đưa tới trước miệng nàng, trong không khí ngột ngạt và cảm giác căng thẳng, Ninh Tương Y cũng không phản kháng hắn, trực tiếp đưa miệng uống một ngụm trên tay hắn.
Nhưng lúc nàng liếm môi muốn uống ngụm thứ hai, cái chén bị lấy đi, hắn cũng ngồi xuống trước mặt nàng, hành động bất ngờ khiến Ninh Tương Y không khỏi tức giận co rụt lại.
Ninh Úc mỉm cười, “Còn muốn uống không?”
Theo tiếng cười của hắn, gần như có cái gì đó thay đổi, toàn bộ chiếc giường tre đều là giọng nói thanh nhã của hắn, ban đầu thời tiết đang rất lạnh, nhưng lúc này toàn bộ phòng lại nóng tựa như giữa hè!
Nàng lại liếm liếm môi, giống như càng thêm khát.
“Ta… Ta còn muốn uống.”
Lúc Ninh Úc nhìn động tác nàng liếm môi, hai mặt yếu ớt tối sầm lại, đen nhánh, không có một chút ánh sáng, bỗng dưng lộ ra nguy hiểm.
Thấy Ninh Úc đến gần, Ninh Tương Y không nhịn được nói.
“Ta...!Ta tự làm!”
Ninh Úc cười khẽ, “Bụng của nàng không sao rồi à?”
Ninh Tương Y giật mình!
“Đau quá…”
Ninh Úc cười càng lớn, một người không ít khi cười đột nhiên cười rộ lên, giống như không gian trực tiếp nổ tung! Trong lòng Ninh Tương Y lại bắt đầu mất khống chế loạn lên…
“Nàng nhìn qua có vẻ rất yếu ớt?”
Ninh Tương Y vô thức gật đầu, “Toàn thân đều không thoải mái..
Thật là khó chịu...!Ngươi tốt nhất đừng bắt nạt ta… Khụ khụ…”
Nàng cố ý chiếm được thương cảm của đối phương.
Làm sao nàng lại đáng yêu như thế?
Ninh Úc nhìn dáng vẻ tinh quái đáng yêu của nàng, cảm giác giống như trở lại khi còn bé, khi đó nàng cũng thế này, hoạt bát thay đổi khiến hắn không yêu không được!
Nghĩ lại không nhịn được Ninh Úc trực tiếp uống một hớp nước, sau đó tiến lên trước, đè xuống đôi môi ngọt ngào của nàng, Ninh Tương Y trợn to mắt, hai tay đây ra, nhưng làm sao có thể đẩy hắn ra được?
Bởi vì trước đó không chuẩn bị, nước rò xuống miệng nàng càng nhiều, nàng xấu hổ co lại như con tôm… Khi Ninh Úc xích lại gần trong nháy mắt, nàng liền vô thức nín thở! Trong toàn bộ tai đều là tiếng tim mình đập vang như sấm sét!
Bịch! Bịch!
Làm sao bây giờ! Nàng cảm giác nàng muốn yêu nam nhân này!
Hắn sao có thể đẹp như thế! động tác hắn độc đoán như vậy vì sao nàng hoàn toàn không thấy phản cảm?!
Nàng không phải dễ dãi?!
Ninh Úc thấy nàng một mực nín thở, không nhịn được bật cười, dùng tay vuốt ve mũi của nàng.
“Đồ ngốc thở đi!”
Ninh Tương Y vô thức thở mạnh!
Nhưng toàn bộ đều ngập tràn hương vị hắn! Loại hương vị mát lạnh kia..
không xong rồi, nàng cảm thấy đầu mình choáng váng chuyện gì xảy ra vậy?
Ninh Úc cười đùa nàng, “Còn uống không?”
Ninh Tương Y đầu lắc lia lịa!
Ninh Úc híp híp mắt, “Làm sao bây giờ… Nàng không khát, nhưng ta khát.”
”???” Ninh Tương Y vô thức níu lấy chăn nhỏ, mặt ửng đỏ cảnh giác nhìn hắn.
Thật sự là quá đáng yêu…
Ninh Úc không nhịn được sờ sờ mặt nàng, mở miệng đùa nàng, “Giống như ta cho nàng uống, nàng tới đút cho ta đi?”
Cho hắn uống nước bằng miệng sao?! Ninh Tương Y trừng lớn mắt lại lắc đầu!
“Ta… Ta không còn sức lực...!Ta đau bụng… Không được…”
Nàng chớp chớp mắt, cũng không dám nhìn hắn.
Ninh Úc cười khẽ, không còn sức lực? Nếu không phải bây giờ năng lực hắn không cao hơn nàng mấy cấp, lúc nãy nàng chắc chắn đã đẩy bay hắn mà chạy mất rồi!
Nghĩ đến điểm này, hắn rủ mắt xuống, yếu ớt cười nói, “Nếu nàng đã không còn sức, vậy vẫn nên để ta tới hầu hạ nàng đi, Hoàng tỷ.”
Nói xong, hắn lại ngậm nước, hướng tới đút cho nàng uống.
Lần này, Ninh Tương Y có chuẩn bị, nàng muốn tránh đi, nhưng tính tình đối phương lại hung hăng, nàng càng chống đỡ hắn tuyệt đối sẽ càng đối xử quá đáng hơn!
Trong lòng xoắn xuýt một chút, nghĩ đến bên ngoài nhiều người chờ nàng cầu xin như vậy, Ninh Tương Y không nhân tâm, nhắm mắt lại, ngoan ngoãn tùy ý để hắn cho nàng uống nước.
Ninh Úc hài lòng khi nàng dịu dàng ngoan ngoãn, nhẹ nhàng dán lên môi của nàng… tiếng nước rất nhỏ, cùng âm thanh nuốt xuống, mập mờ tràn ngập không gian, làm tê dại cả da đầu!
Ninh Tương Y cảm thấy mình như biến thành con cá trên thớt gỗ, chỉ có phụ thuộc vào hắn mới có thể thở được.
Cho nên nàng níu lấy cổ áo đối phương, từng ngụm nhỏ ngụm nhỏ mút nước từ đối phương vào, nhưng thứ đó gần như không phải nước, mà là rượu! Khiến toàn thân nàng thiêu đốt, cơ thể thật sự không còn sức lực!
Làm sao bây giờ, tim của nàng gần như muốn nhảy ra!
Trong đầu những hình ảnh liên quan tới hai người lại một lần nữa lưu chuyển, hóa ra lại là khoảnh khắc thân mật của hai người, nàng đã bị mắc kẹt sâu trong đó, không thể tự giải thoát!
Gần như có một mối lửa đang cháy hừng hực trong người! Ninh Úc mở hờ mắt nhìn tiểu nữ ngọt ngào trước mắt...!Mất đi rồi có lại mới thật sự vui sướng, yêu thương nàng cũng không cách nào tự kềm chế cuối cùng đều biến thành ngọn lửa dục vọng! Khiến hắn không nhịn được sau khi đút nước cho nàng lọc xong, còn đè nàng hôn một hồi lâu, cho đến hơi thở cả hai hỗn loạn, hắn mới thở dốc buông nàng ra.
“Còn khát không?”
Giọng nói của hắn bởi vì động tình mà càng thêm gợi cảm, mấy chữ này nói ra đều khiến toàn thân Ninh Tương Y đều tê dại, giống như bị điện giật!
Nàng tựa như một con mèo con bị Ninh Úc đè ép, mặt ửng đỏ còn dáng vẻ không dám phản kháng, làm người khác càng muốn triệt để ức hiếp nàng.
Ninh Tương Y cắn cắn môi, đột nhiên có chút không vui.
“Ngươi không được ức hiếp như ta vậy…
Khiến lòng của nàng luôn mất khống chế nhảy loạn lên, nàng cảm giác nàng sẽ thiếu không khí mà chết.
Ninh Úc buồn cười nhéo nhéo má của nàng.
“Vậy nàng muốn ta ức hiếp nàng như thế nào?”.
Thấy Ninh Úc đột nhiên nhìn qua, Ninh Tương Y níu lấy chăn mền lo nuốt một ngụm nước bọt, yếu mềm nói, “ hắn còn chưa nói gì về tình trạng của ta..”
Ninh Úc trong mắt muốn cười, nhưng trên mặt vẫn nghiêm túc.
“Năng lực hắn quá kém, vẫn nên để ta kiểm tra cho nàng thì hơn.”
Ninh Tương Y hoảng sợ, “Ngươi cũng có thể chữa bệnh?”
Ninh Úc nhếch môi cười một tiếng, “Không thử thì làm sao biết?”
Thái y thấy hắn vậy cũng không dám chen lời vào, vội vàng thu dọn đồ đạc xéo đi, nhưng chuyện Ninh Tương Y hạ lệnh, hắn cũng chưa làm được, thế là trước khi đi, kiên trì nói.
“Vương gia...!Công chúa… Thân thể nàng mảnh mai, chỉ sợ trong thời gian ngắn, trong thời gian ngăn không thể làm…”
Ninh Tương Y nghe xong vội vàng giả bộ “Suy yếu” ho vài tiếng cho hợp với tình hình.
Ninh Úc nắm chặt cái chén híp mắt.
“Đi xuống đi.”
Cũng không biết Nhiếp Chính Học Vương nghe được chưa, thái y ngầm thở dài, không để ý ánh mắt Ninh Tương Y cầu cứu, vội vội vàng vàng đi.
” Tất cả lui ra.”
Ninh Úc ra lệnh một tiếng, người của hắn canh giữ ở phía ngoài toàn bộ đều rút đi, toàn bộ cung điện cũng chỉ còn lại hai người Ninh Tương Y và Ninh Úc!
Nguy hiểm! chẳng phải nàng có gọi rách cổ họng cũng không ai nghe được sao?!
Ninh Tương Y trong đầu hiện lên câu nói này, sau đó lắp bắp nhìn Ninh Úc nói.
“Ta… Ta muốn uống nước.”
Nàng muốn uống nước để tỉnh táo một chút!
Ninh Úc chậm rãi đi tới trước mặt nàng, đồ trang trí bằng gỗ cùng với áo choàng đen lộng lẫy của hắn tạo thành một bức tranh vô cùng tinh xảo, mái tóc màu xám bạc mang đến cho hắn một vẻ đẹp hư ảo, đôi mắt như ngọc lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa tình cảm mà nàng không thể hiểu.
Ngón tay trắng nõn nắm chén trà bằng sứ xanh, Ninh Tương Y thấy hắn đến gần, đột nhiên thật sự cảm thấy khát.
Chén nước vòng qua tay nàng, trực tiếp đưa tới trước miệng nàng, trong không khí ngột ngạt và cảm giác căng thẳng, Ninh Tương Y cũng không phản kháng hắn, trực tiếp đưa miệng uống một ngụm trên tay hắn.
Nhưng lúc nàng liếm môi muốn uống ngụm thứ hai, cái chén bị lấy đi, hắn cũng ngồi xuống trước mặt nàng, hành động bất ngờ khiến Ninh Tương Y không khỏi tức giận co rụt lại.
Ninh Úc mỉm cười, “Còn muốn uống không?”
Theo tiếng cười của hắn, gần như có cái gì đó thay đổi, toàn bộ chiếc giường tre đều là giọng nói thanh nhã của hắn, ban đầu thời tiết đang rất lạnh, nhưng lúc này toàn bộ phòng lại nóng tựa như giữa hè!
Nàng lại liếm liếm môi, giống như càng thêm khát.
“Ta… Ta còn muốn uống.”
Lúc Ninh Úc nhìn động tác nàng liếm môi, hai mặt yếu ớt tối sầm lại, đen nhánh, không có một chút ánh sáng, bỗng dưng lộ ra nguy hiểm.
Thấy Ninh Úc đến gần, Ninh Tương Y không nhịn được nói.
“Ta...!Ta tự làm!”
Ninh Úc cười khẽ, “Bụng của nàng không sao rồi à?”
Ninh Tương Y giật mình!
“Đau quá…”
Ninh Úc cười càng lớn, một người không ít khi cười đột nhiên cười rộ lên, giống như không gian trực tiếp nổ tung! Trong lòng Ninh Tương Y lại bắt đầu mất khống chế loạn lên…
“Nàng nhìn qua có vẻ rất yếu ớt?”
Ninh Tương Y vô thức gật đầu, “Toàn thân đều không thoải mái..
Thật là khó chịu...!Ngươi tốt nhất đừng bắt nạt ta… Khụ khụ…”
Nàng cố ý chiếm được thương cảm của đối phương.
Làm sao nàng lại đáng yêu như thế?
Ninh Úc nhìn dáng vẻ tinh quái đáng yêu của nàng, cảm giác giống như trở lại khi còn bé, khi đó nàng cũng thế này, hoạt bát thay đổi khiến hắn không yêu không được!
Nghĩ lại không nhịn được Ninh Úc trực tiếp uống một hớp nước, sau đó tiến lên trước, đè xuống đôi môi ngọt ngào của nàng, Ninh Tương Y trợn to mắt, hai tay đây ra, nhưng làm sao có thể đẩy hắn ra được?
Bởi vì trước đó không chuẩn bị, nước rò xuống miệng nàng càng nhiều, nàng xấu hổ co lại như con tôm… Khi Ninh Úc xích lại gần trong nháy mắt, nàng liền vô thức nín thở! Trong toàn bộ tai đều là tiếng tim mình đập vang như sấm sét!
Bịch! Bịch!
Làm sao bây giờ! Nàng cảm giác nàng muốn yêu nam nhân này!
Hắn sao có thể đẹp như thế! động tác hắn độc đoán như vậy vì sao nàng hoàn toàn không thấy phản cảm?!
Nàng không phải dễ dãi?!
Ninh Úc thấy nàng một mực nín thở, không nhịn được bật cười, dùng tay vuốt ve mũi của nàng.
“Đồ ngốc thở đi!”
Ninh Tương Y vô thức thở mạnh!
Nhưng toàn bộ đều ngập tràn hương vị hắn! Loại hương vị mát lạnh kia..
không xong rồi, nàng cảm thấy đầu mình choáng váng chuyện gì xảy ra vậy?
Ninh Úc cười đùa nàng, “Còn uống không?”
Ninh Tương Y đầu lắc lia lịa!
Ninh Úc híp híp mắt, “Làm sao bây giờ… Nàng không khát, nhưng ta khát.”
”???” Ninh Tương Y vô thức níu lấy chăn nhỏ, mặt ửng đỏ cảnh giác nhìn hắn.
Thật sự là quá đáng yêu…
Ninh Úc không nhịn được sờ sờ mặt nàng, mở miệng đùa nàng, “Giống như ta cho nàng uống, nàng tới đút cho ta đi?”
Cho hắn uống nước bằng miệng sao?! Ninh Tương Y trừng lớn mắt lại lắc đầu!
“Ta… Ta không còn sức lực...!Ta đau bụng… Không được…”
Nàng chớp chớp mắt, cũng không dám nhìn hắn.
Ninh Úc cười khẽ, không còn sức lực? Nếu không phải bây giờ năng lực hắn không cao hơn nàng mấy cấp, lúc nãy nàng chắc chắn đã đẩy bay hắn mà chạy mất rồi!
Nghĩ đến điểm này, hắn rủ mắt xuống, yếu ớt cười nói, “Nếu nàng đã không còn sức, vậy vẫn nên để ta tới hầu hạ nàng đi, Hoàng tỷ.”
Nói xong, hắn lại ngậm nước, hướng tới đút cho nàng uống.
Lần này, Ninh Tương Y có chuẩn bị, nàng muốn tránh đi, nhưng tính tình đối phương lại hung hăng, nàng càng chống đỡ hắn tuyệt đối sẽ càng đối xử quá đáng hơn!
Trong lòng xoắn xuýt một chút, nghĩ đến bên ngoài nhiều người chờ nàng cầu xin như vậy, Ninh Tương Y không nhân tâm, nhắm mắt lại, ngoan ngoãn tùy ý để hắn cho nàng uống nước.
Ninh Úc hài lòng khi nàng dịu dàng ngoan ngoãn, nhẹ nhàng dán lên môi của nàng… tiếng nước rất nhỏ, cùng âm thanh nuốt xuống, mập mờ tràn ngập không gian, làm tê dại cả da đầu!
Ninh Tương Y cảm thấy mình như biến thành con cá trên thớt gỗ, chỉ có phụ thuộc vào hắn mới có thể thở được.
Cho nên nàng níu lấy cổ áo đối phương, từng ngụm nhỏ ngụm nhỏ mút nước từ đối phương vào, nhưng thứ đó gần như không phải nước, mà là rượu! Khiến toàn thân nàng thiêu đốt, cơ thể thật sự không còn sức lực!
Làm sao bây giờ, tim của nàng gần như muốn nhảy ra!
Trong đầu những hình ảnh liên quan tới hai người lại một lần nữa lưu chuyển, hóa ra lại là khoảnh khắc thân mật của hai người, nàng đã bị mắc kẹt sâu trong đó, không thể tự giải thoát!
Gần như có một mối lửa đang cháy hừng hực trong người! Ninh Úc mở hờ mắt nhìn tiểu nữ ngọt ngào trước mắt...!Mất đi rồi có lại mới thật sự vui sướng, yêu thương nàng cũng không cách nào tự kềm chế cuối cùng đều biến thành ngọn lửa dục vọng! Khiến hắn không nhịn được sau khi đút nước cho nàng lọc xong, còn đè nàng hôn một hồi lâu, cho đến hơi thở cả hai hỗn loạn, hắn mới thở dốc buông nàng ra.
“Còn khát không?”
Giọng nói của hắn bởi vì động tình mà càng thêm gợi cảm, mấy chữ này nói ra đều khiến toàn thân Ninh Tương Y đều tê dại, giống như bị điện giật!
Nàng tựa như một con mèo con bị Ninh Úc đè ép, mặt ửng đỏ còn dáng vẻ không dám phản kháng, làm người khác càng muốn triệt để ức hiếp nàng.
Ninh Tương Y cắn cắn môi, đột nhiên có chút không vui.
“Ngươi không được ức hiếp như ta vậy…
Khiến lòng của nàng luôn mất khống chế nhảy loạn lên, nàng cảm giác nàng sẽ thiếu không khí mà chết.
Ninh Úc buồn cười nhéo nhéo má của nàng.
“Vậy nàng muốn ta ức hiếp nàng như thế nào?”.