Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 545: Có phải là nói dối
“Không thể không nói, trí tưởng tượng của muội muội thật sự là phong phú đó!”.
Hắn nhã nhặn mỉm cười, hiện lên một chút mờ ám, “Nhưng ta cảm thấy, chúng ta vẫn có quan hệ hợp tác, người muốn có Tuyết Linh Chi, ta muốn cổ độc, mục đích của chúng ta khác nhau, vì sao không thể giúp đỡ cho nhau?”
Ninh Úc đem Ninh Tương Y bảo vệ ở sau lưng, “Người nào muốn làm tổn thương nàng thì chính là kẻ thù của ta.”
Ninh Úc luôn đề phòng tên nam nhân này, bây giờ thấy Hoàng tỷ ngả bài với hắn, hắn cũng không cần nhẫn nhịn, kiếm nhỏ trong tay mới rút ra, cặp mắt đen như mực lạnh lùng nhìn vào người đối phương, sát khí ngưng tụ!
“Đừng đừng!” Tuyết Sắc thấy Ninh Úc có vẻ đánh thật, vội vàng khoát tay!
“Không có ta, các ngươi tuyệt đối không đến được bảo tàng! Nơi này có đến mà không có về, là tên mù thối kia cố ý lừa gạt các ngươi tiến vào! Mặc dù cũng hại ta... Nhưng chúng ta tốt xấu cũng cùng nhau đi tới bây giờ, chẳng lẽ không thể tiếp tục giúp đỡ nhau đi tiếp sao? Nội chiến thì chỉ có chết!”
Nói xong, hắn có chút tiếc nuối nhìn chằm chằm bình ngọc trong tay Ninh Tương Y, “Vật kia các ngươi muốn thì lấy đi, ta không giành nữa được không?”
Ninh Úc nhìn Ninh Tương Y một chút, hắn luôn luôn tôn trọng ý kiến Hoàng tỷ.
Ninh Tương Y dò xét nhìn đối phương.
“Muốn tiếp tục hợp tác cũng được, ta hỏi người mấy vấn đề, người phải thành thật trả lời?”
“Nhất định nhất định, người hỏi đi!” Tuyết Sắc trên mặt lúc nào cũng cười, nụ cười kia hầu như chưa bao giờ thay đổi.
“Lúc trước người Tuyết Tộc, đem một viên đá màu đen cố gắng nhét cho ta, là có mục đích gì?”
Tuyết Sắc híp mắt, “Ngươi nói viên đá kia.. Ha ha, người thật sự đã hiểu lầm lão phu nhân… Nàng là một người tốt bụng...”
“Tốt bụng?” Ninh Tương Y cười nhạo, “Hòn đá kia có ảnh hưởng tới ta.”
Tuyết Sắc gật gật đầu, “Ảnh hưởng thì sẽ có một chút, quen rồi thì sẽ không sao, thế nhưng… Nếu như người luôn mang theo tảng đá kia, hôm trước người sẽ không bị lạc trong ảo ảnh lâu như vậy…!”
Nói xong, hắn móc ra một sợi dây trên cổ, phía trên chính là hòn đá màu đen giống như vậy!
Hắn có chút xấu hổ nói với Ninh Úc, “Ngươi không sai, ý chí người kiên định, cho nên một chút liền vượt qua, nhưng ta không được... Chẳng qua ta có bảo vật, chỉ cần có tảng đá này, ảo giác bảo tàng gây ra trong cấm địa với ta mà nói là vô dụng!”
Ninh Tương Y cau mày, nàng không thể nào phân biệt thật giả trong lời nói của đối phương, cho nên hỏi một vấn đề khác.
“Ngươi nói ngươi vì cổ độc mà đến sao?
Nàng tỉnh táo nói, “Vậy ngươi chắc chắn biết, cổ độc ban đầu là vì cái gì mà được tạo ra? nguyên bản nó có tác dụng gì?”
Mấy vấn đề của Ninh Tương Y, khiến Tuyết Sắc trầm tư một lát, hắn cười, nhẹ nói.
“Cổ độc… Cũng không tính là độc, trước đó nó được gọi là cổ tế...người Tuyết Quốc xưa am hiểu nhiều ma thuật, sau khi có bảo vật trên trời rơi xuống, người trong thánh địa vô cùng tò mò với nó, cuối cùng phát hiện sau khi tảng đá màu đen kia được mài thành bụi phấn, là có thể ăn…”
Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, “Chỉ là sau khi ăn người ta sẽ cả đời lạc vào mộng cảnh, vĩnh viễn ngủ say, nhưng… Người rơi vào trạng thái ngủ say… Không chỉ không cần ăn, mà còn không còn không bị làm sao, cuối cùng lúc chết, bộ dạng vẫn như ban đầu...”
Ninh Tương Y co rút lại, “Thuốc trẻ mãi không già sao?”
Tuyết Sắc gật gật đầu, “Cổ độc xuất hiện, ban đầu, là vì muốn để tạo ra thuốc trẻ mãi không già, nhưng bọn họ thất bại rất nhiều lần, về sau ngẫu nhiên phát hiện, những cái bột đá màu đen kia để cho người trúng Cổ độc ăn, hoặc là ăn cùng với Cổ độc, thì sẽ không rơi vào trạng thái ngủ say, mà còn có thể khiến người ta trẻ mãi.
Cho nên cổ độc phân ra hai loại, một loại là Cổ độc xâm nhập sống trong cơ thể, như vậy có thể dùng một loại âm thanh cổ để khống chế thời gian Cổ độc bộc phát trong cơ thể, giống như loại mà Vô Tức ăn kia...”
Bởi vậy sau khi Cổ độc chui vào thân thể, một khi nghe được âm thanh cổ kia, nó sẽ nổ tung trong cơ thể người, khi đó, cổ độc sẽ lan tràn khắp người.
Loại cổ độc này không có nguyên tắc, sau khi nó nổ tung sẽ chết, cho nên không thể bị âm thanh cổ khống chế nữa, đây cũng là lý do Đồng Loan Nghi có thể khiến cho Tuyết Vô Tức phát điên, nhưng không thể khống chế nàng được.
“Một loại khác nữa...”
Tuyết Sắc cười khanh khách nói, “Một loại khác càng mạnh hơn, trực tiếp đem Cổ độc mài thành phần, chỉ cần ăn vào một lần, liền sẽ phát tác!”
Ninh Tương Y đột nhiên nghĩ đến nữ nhân điên Tuyết Vô Tức kia, thấp giọng nói, “Ngươi nói sau khi ăn có thể trẻ mãi không già, nhưng không thể khống chế phát điên, như vậy cái thuốc này, chẳng phải là thất bại rồi sao?”
Tuyết Sắc nhàn nhạt cười một tiếng, “Chưa hẳn…”
Hắn nắm tảng đá trên cổ mình, “Bởi vì thành phần chủ yếu của cổ độc vẫn là khối đá có thể quấy nhiễu lòng người này, cho nên người phát điên… Cũng không phải là không thể khống chế.”
Ninh Tương Y đột nhiên giật mình!
Nếu người bị phát cuồng lại bị một người khác khống chế, chẳng phải là lại biến thành một binh khí giết chóc của người ta?
Cái người này quả nhiên mục đích không tốt!
“Ngươi muốn lấy cổ độc, muốn khống chế người khác! Như vậy ngươi muốn đem cổ độc dùng ở trên người ta, là để khống chế ta... mở ra bảo tàng cho ngươi?”
Ninh Tương Y nhìn hắn còn đang cười, lại cảm thấy nụ cười kia làm cho lòng người ớn lạnh.
“Không đúng, độc ngươi cho Tuyết Vô Tức, là Cổ độc sống! Nói cách khác, ngươi hi vọng ta trúng độc, còn muốn trì hoãn thời gian phát tác của ta… Chỉ có một lời giải thích, đó là vì ngươi không tìm được cách khống chế ta! Mà cách này, nói không chừng đang nằm trong bảo tàng này…
Cho nên ngày đó, nếu Đổng Loan Nghi thật sự cùng bắt tay với Vô Tức và Thu Trọng Thiền, ép Ninh Tương Y ăn cổ trùng độc, như vậy Đồng Loan Nghi cũng sẽ chết, bởi vì Tuyết Sắc muốn Ninh Tương Y trúng độc, nhưng không muốn độc Ninh Tương Y phát tác ngay lúc ấy!
Ninh Tương Y chậm rãi rút kiếm ra,dụng ý người này khó dò, mấy lần đều là muốn tính kế nàng, vậy thì vẫn nên giết chết thẳng tay mới thỏa đáng!
Tuyết Sắc vẫn cười.
“Thuốc khiến người khôi phục thần trí là có thật…”
Hắn đột nhiên nói, “lúc trước, Vương đột nhiên ra tay giết người trong thánh địa, cũng là vì… Bọn họ nghiên cứu ra loại thuốc này, mà Vương, chỉ cần có thể khống chế mãnh thú, không cần thuốc trẻ mãi không già gì... Nó không hề có tác dụng không phải sao?”
“Chỉ có ta, có thể mang ngươi tìm đến loại thuốc này!” Hắn nói chắc như đinh đóng cột! “Loại thuốc này trên thế gian chỉ tồn tại một viên, chỉ có ta biết, như vậy… Ngươi còn muốn giết ta không?”
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Ninh Tương Y chăm chú nhìn chằm chằm hắn!
Tuyết Sắc nhẹ giọng cười một tiếng, “Ta là ca ca của ngươi… Yên tâm đi, võ công ngươi cao cường, còn có người giúp đỡ, ta có thể hại ngươi ngay dưới mắt tên này hay sao? Ngươi xem ngươi hỏi cái gì, ta đều thành thật trả lời, ngươi cũng không trúng cổ độc, có cái gì để sợ? Chúng ta vẫn nên tiếp tục đi thôi, còn không nhanh lên, nói không chừng phải chết đói ở chỗ này đó.”
Hắn nói cũng đúng, cho dù hắn ở đây tìm được cách khống chế cổ độc mà nàng không trúng độc thì có cái gì đáng sợ?
Mà lại… Nàng thật sự rất muốn loại thuốc này! Nếu có thể cho Thu Hành Phong…thì đây cũng như là đền bù rồi!
Cho nên nàng thu kiếm, cũng đề phòng đối phương thật chặt.
Ba người tiếp tục đi về phía trước, bầu không khí trở lên rất nghiêm trọng.
- ---------------------------
Hắn nhã nhặn mỉm cười, hiện lên một chút mờ ám, “Nhưng ta cảm thấy, chúng ta vẫn có quan hệ hợp tác, người muốn có Tuyết Linh Chi, ta muốn cổ độc, mục đích của chúng ta khác nhau, vì sao không thể giúp đỡ cho nhau?”
Ninh Úc đem Ninh Tương Y bảo vệ ở sau lưng, “Người nào muốn làm tổn thương nàng thì chính là kẻ thù của ta.”
Ninh Úc luôn đề phòng tên nam nhân này, bây giờ thấy Hoàng tỷ ngả bài với hắn, hắn cũng không cần nhẫn nhịn, kiếm nhỏ trong tay mới rút ra, cặp mắt đen như mực lạnh lùng nhìn vào người đối phương, sát khí ngưng tụ!
“Đừng đừng!” Tuyết Sắc thấy Ninh Úc có vẻ đánh thật, vội vàng khoát tay!
“Không có ta, các ngươi tuyệt đối không đến được bảo tàng! Nơi này có đến mà không có về, là tên mù thối kia cố ý lừa gạt các ngươi tiến vào! Mặc dù cũng hại ta... Nhưng chúng ta tốt xấu cũng cùng nhau đi tới bây giờ, chẳng lẽ không thể tiếp tục giúp đỡ nhau đi tiếp sao? Nội chiến thì chỉ có chết!”
Nói xong, hắn có chút tiếc nuối nhìn chằm chằm bình ngọc trong tay Ninh Tương Y, “Vật kia các ngươi muốn thì lấy đi, ta không giành nữa được không?”
Ninh Úc nhìn Ninh Tương Y một chút, hắn luôn luôn tôn trọng ý kiến Hoàng tỷ.
Ninh Tương Y dò xét nhìn đối phương.
“Muốn tiếp tục hợp tác cũng được, ta hỏi người mấy vấn đề, người phải thành thật trả lời?”
“Nhất định nhất định, người hỏi đi!” Tuyết Sắc trên mặt lúc nào cũng cười, nụ cười kia hầu như chưa bao giờ thay đổi.
“Lúc trước người Tuyết Tộc, đem một viên đá màu đen cố gắng nhét cho ta, là có mục đích gì?”
Tuyết Sắc híp mắt, “Ngươi nói viên đá kia.. Ha ha, người thật sự đã hiểu lầm lão phu nhân… Nàng là một người tốt bụng...”
“Tốt bụng?” Ninh Tương Y cười nhạo, “Hòn đá kia có ảnh hưởng tới ta.”
Tuyết Sắc gật gật đầu, “Ảnh hưởng thì sẽ có một chút, quen rồi thì sẽ không sao, thế nhưng… Nếu như người luôn mang theo tảng đá kia, hôm trước người sẽ không bị lạc trong ảo ảnh lâu như vậy…!”
Nói xong, hắn móc ra một sợi dây trên cổ, phía trên chính là hòn đá màu đen giống như vậy!
Hắn có chút xấu hổ nói với Ninh Úc, “Ngươi không sai, ý chí người kiên định, cho nên một chút liền vượt qua, nhưng ta không được... Chẳng qua ta có bảo vật, chỉ cần có tảng đá này, ảo giác bảo tàng gây ra trong cấm địa với ta mà nói là vô dụng!”
Ninh Tương Y cau mày, nàng không thể nào phân biệt thật giả trong lời nói của đối phương, cho nên hỏi một vấn đề khác.
“Ngươi nói ngươi vì cổ độc mà đến sao?
Nàng tỉnh táo nói, “Vậy ngươi chắc chắn biết, cổ độc ban đầu là vì cái gì mà được tạo ra? nguyên bản nó có tác dụng gì?”
Mấy vấn đề của Ninh Tương Y, khiến Tuyết Sắc trầm tư một lát, hắn cười, nhẹ nói.
“Cổ độc… Cũng không tính là độc, trước đó nó được gọi là cổ tế...người Tuyết Quốc xưa am hiểu nhiều ma thuật, sau khi có bảo vật trên trời rơi xuống, người trong thánh địa vô cùng tò mò với nó, cuối cùng phát hiện sau khi tảng đá màu đen kia được mài thành bụi phấn, là có thể ăn…”
Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, “Chỉ là sau khi ăn người ta sẽ cả đời lạc vào mộng cảnh, vĩnh viễn ngủ say, nhưng… Người rơi vào trạng thái ngủ say… Không chỉ không cần ăn, mà còn không còn không bị làm sao, cuối cùng lúc chết, bộ dạng vẫn như ban đầu...”
Ninh Tương Y co rút lại, “Thuốc trẻ mãi không già sao?”
Tuyết Sắc gật gật đầu, “Cổ độc xuất hiện, ban đầu, là vì muốn để tạo ra thuốc trẻ mãi không già, nhưng bọn họ thất bại rất nhiều lần, về sau ngẫu nhiên phát hiện, những cái bột đá màu đen kia để cho người trúng Cổ độc ăn, hoặc là ăn cùng với Cổ độc, thì sẽ không rơi vào trạng thái ngủ say, mà còn có thể khiến người ta trẻ mãi.
Cho nên cổ độc phân ra hai loại, một loại là Cổ độc xâm nhập sống trong cơ thể, như vậy có thể dùng một loại âm thanh cổ để khống chế thời gian Cổ độc bộc phát trong cơ thể, giống như loại mà Vô Tức ăn kia...”
Bởi vậy sau khi Cổ độc chui vào thân thể, một khi nghe được âm thanh cổ kia, nó sẽ nổ tung trong cơ thể người, khi đó, cổ độc sẽ lan tràn khắp người.
Loại cổ độc này không có nguyên tắc, sau khi nó nổ tung sẽ chết, cho nên không thể bị âm thanh cổ khống chế nữa, đây cũng là lý do Đồng Loan Nghi có thể khiến cho Tuyết Vô Tức phát điên, nhưng không thể khống chế nàng được.
“Một loại khác nữa...”
Tuyết Sắc cười khanh khách nói, “Một loại khác càng mạnh hơn, trực tiếp đem Cổ độc mài thành phần, chỉ cần ăn vào một lần, liền sẽ phát tác!”
Ninh Tương Y đột nhiên nghĩ đến nữ nhân điên Tuyết Vô Tức kia, thấp giọng nói, “Ngươi nói sau khi ăn có thể trẻ mãi không già, nhưng không thể khống chế phát điên, như vậy cái thuốc này, chẳng phải là thất bại rồi sao?”
Tuyết Sắc nhàn nhạt cười một tiếng, “Chưa hẳn…”
Hắn nắm tảng đá trên cổ mình, “Bởi vì thành phần chủ yếu của cổ độc vẫn là khối đá có thể quấy nhiễu lòng người này, cho nên người phát điên… Cũng không phải là không thể khống chế.”
Ninh Tương Y đột nhiên giật mình!
Nếu người bị phát cuồng lại bị một người khác khống chế, chẳng phải là lại biến thành một binh khí giết chóc của người ta?
Cái người này quả nhiên mục đích không tốt!
“Ngươi muốn lấy cổ độc, muốn khống chế người khác! Như vậy ngươi muốn đem cổ độc dùng ở trên người ta, là để khống chế ta... mở ra bảo tàng cho ngươi?”
Ninh Tương Y nhìn hắn còn đang cười, lại cảm thấy nụ cười kia làm cho lòng người ớn lạnh.
“Không đúng, độc ngươi cho Tuyết Vô Tức, là Cổ độc sống! Nói cách khác, ngươi hi vọng ta trúng độc, còn muốn trì hoãn thời gian phát tác của ta… Chỉ có một lời giải thích, đó là vì ngươi không tìm được cách khống chế ta! Mà cách này, nói không chừng đang nằm trong bảo tàng này…
Cho nên ngày đó, nếu Đổng Loan Nghi thật sự cùng bắt tay với Vô Tức và Thu Trọng Thiền, ép Ninh Tương Y ăn cổ trùng độc, như vậy Đồng Loan Nghi cũng sẽ chết, bởi vì Tuyết Sắc muốn Ninh Tương Y trúng độc, nhưng không muốn độc Ninh Tương Y phát tác ngay lúc ấy!
Ninh Tương Y chậm rãi rút kiếm ra,dụng ý người này khó dò, mấy lần đều là muốn tính kế nàng, vậy thì vẫn nên giết chết thẳng tay mới thỏa đáng!
Tuyết Sắc vẫn cười.
“Thuốc khiến người khôi phục thần trí là có thật…”
Hắn đột nhiên nói, “lúc trước, Vương đột nhiên ra tay giết người trong thánh địa, cũng là vì… Bọn họ nghiên cứu ra loại thuốc này, mà Vương, chỉ cần có thể khống chế mãnh thú, không cần thuốc trẻ mãi không già gì... Nó không hề có tác dụng không phải sao?”
“Chỉ có ta, có thể mang ngươi tìm đến loại thuốc này!” Hắn nói chắc như đinh đóng cột! “Loại thuốc này trên thế gian chỉ tồn tại một viên, chỉ có ta biết, như vậy… Ngươi còn muốn giết ta không?”
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Ninh Tương Y chăm chú nhìn chằm chằm hắn!
Tuyết Sắc nhẹ giọng cười một tiếng, “Ta là ca ca của ngươi… Yên tâm đi, võ công ngươi cao cường, còn có người giúp đỡ, ta có thể hại ngươi ngay dưới mắt tên này hay sao? Ngươi xem ngươi hỏi cái gì, ta đều thành thật trả lời, ngươi cũng không trúng cổ độc, có cái gì để sợ? Chúng ta vẫn nên tiếp tục đi thôi, còn không nhanh lên, nói không chừng phải chết đói ở chỗ này đó.”
Hắn nói cũng đúng, cho dù hắn ở đây tìm được cách khống chế cổ độc mà nàng không trúng độc thì có cái gì đáng sợ?
Mà lại… Nàng thật sự rất muốn loại thuốc này! Nếu có thể cho Thu Hành Phong…thì đây cũng như là đền bù rồi!
Cho nên nàng thu kiếm, cũng đề phòng đối phương thật chặt.
Ba người tiếp tục đi về phía trước, bầu không khí trở lên rất nghiêm trọng.
- ---------------------------