Phượng Hoàng Đem Nướng
Tiêu diêu tự tại, xuân ngắm hoa nở thu nhìn lá rơi
Staff member
Moderator
Editor
-
Chương 23: Quân đội
Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Phượng Khuynh đã từng làm nữ đế, cũng từng làm người thường ở hiện đại, trải qua những điều khác biệt, làm trên người nàng có một loại cảm giác kỳ dị lại mâu thuẫn.
Nhưng mà loại cảm giác mâu thuẫn này sẽ không khiến người ta cảm thấy không thoải mái, mọi người chỉ cảm thấy, Cảnh Vương là càng ngày càng hỉ nộ vô thường. Hơn nữa cái loại uy nghiêm này, cũng càng ngày càng khí thế bức người.
Nàng nghiêm mặt như vậy, khí thế lại cường đại, Mộ Dung Thanh Liên cũng không dám động vào cái rủi ro này.
Toàn bộ đại sảnh im như ve sầu mùa đông, mấy lão nhân đã sống nhiều năm trong vương phủ, càng thêm nơm nớp lo sợ.
Còn những người mới tới này, bọn họ càng hiểu rõ Cảnh Vương bạc tình.
Cố Lam Phong lại không sợ cái gì gọi là đắc tội Mộ Dung phủ Thừa tướng, vô nghĩa, nàng hiện tại lập tức liền đắc tội Vương gia!
Rất nhanh đã có hai nam thị vệ tiến lên, không nói lời nào liền mời Mộ Dung Thanh Liên đi ra ngoài.
Mà Vân Mạc trải qua chuyện này, trong lòng cũng càng bực bội, trông thấy những người theo tới kia cũng không còn tâm tình.
Lễ kính trà đương gia chủ phu này, cuối cùng vẫn không thành.
Nhưng chuyện Vương phu trở thành tân sủng của Cảnh Vương, lại như mọc cánh mà truyền ra ngoài.
Phượng Khuynh vẫn luôn dính ở bên người Vân Mạc, còn lớn giọng nói ở Thiên Tứ Cư ăn cơm, sau khi tiêu thực xong, lại lôi kéo Vân Mạc đi dạo một vòng lớn ở vương phủ, lấy một cái lý do cực hay rằng về sau cũng là nhà của Vân Mạc, phải quen thuộc mới được.
Cái tư thái này, không biết người bên ngoài nói như thế nào, nhưng người trong vương phủ lại rất rõ ràng về sau nên làm như thế nào.
Đoán không ra tâm tư của Cảnh Vương, liền thuận theo Cảnh Vương mà làm! Chờ đến một ngày nào đó Cảnh Vương không chịu nổi nữa, không giả bộ nổi nữa, lại sửa thái độ cũng không muộn a!
Chỉ mong về sau không lấy bọn họ trút giận thì tốt rồi.
Không sai, Phượng Khuynh càng gióng trống khua chiêng đối tốt với Vân Mạc, lại càng khiến người hoài nghi nàng thật tâm.
Vân Mạc đối sân viện cảnh đẹp không có chút hứng thú, ngược lại đối quân đội sau núi lộ ra hứng thú.
Phượng Khuynh vừa thấy, đến!
“Đi, A Mạc, ta mang ngươi đi xem quân đội.”
Kiếp trước, quân đội mới là thiên hạ của Vân Mạc.
Phượng Khuynh không có quên điểm này, nàng cho rằng có lẽ Vân Mạc bị nàng vắng vẻ nên mới gửi hy vọng vào quân doanh như vậy, nhưng mà hiện tại nhìn vẻ mặt của hắn liền biết, hắn thật sự thích quân đội.
Phượng Khuynh lại có chút bế tắc, nàng rõ ràng là một người sống, không nói nhiều, chính là diện mạo so với những nữ nhân cao lớn thô kệch trong quân doanh tinh xảo lại mỹ lệ hơn nhiều, người này sao lại chỉ nhớ thương quân đội, còn không thèm ngó tới nàng đây?
Có điều, nàng vẫn rất sảng khoái, mang theo Vân Mạc đi ra sau núi.
“Điện hạ!” Cố Lam Phong thật sự là không thể nhịn được nữa, nàng cảm thấy Vương gia nhà mình thật sự quá mức, vừa rồi mang theo Vương phu đi thư phòng, trọng địa bla bla còn không nói, quân đội này lại không phải trò đùa, vẫn là át chủ bài của Cảnh Vương phủ, sao lại có thể tùy tiện để một nam tử nhu nhược như Vương phu đi xem?
Mặc kệ Vương gia là thật tâm đối đãi Vương phu cũng được, hay là làm bộ cũng được, nhưng đề cập tới quân đội, chính là quá phận. Nàng đến nhắc nhở Vương gia một chút, đừng quá váng đầu.
Vân Mạc vừa thấy Cố Lam Phong, cũng minh bạch: “Quên đi, là ta vượt khuôn.”
Xoay người muốn đi.
Phượng Khuynh quýnh lên, nàng vất vả lắm mới thấy A Mạc có chút hứng thú, lập tức lại là loại khẩu khí xa cách này, vội vàng giữ chặt hắn: “Ngươi chính là đương gia chủ phu của Cảnh Vương phủ, quân đội này, đương nhiên có thể xem. Lam Phong, việc trong phủ còn nhiều đi? Ngươi tự đi xử lý, không cần đi theo.”
Tuy rằng biết Cố Lam Phong là muốn tốt cho nàng, nhưng nàng vẫn không nhịn được tâm sinh oán trách. Đời trước, cũng là Cố Lam Phong vẫn luôn khuyên can nàng, cuối cùng Vân Mạc cũng tiến vào quân doanh, nhưng lại là đi biên cảnh, bắt đầu làm từ một tiểu binh thấp nhất. Cảnh Vương phủ tư binh, nàng trước nay đều không để hắn liên quan dù chỉ một chút.
Kiếp này nàng sẽ không tiếp tục để nam nhân này đi chịu khổ, nếu như muốn chịu khổ, cũng là nàng chịu khổ cùng hắn.
“Nhưng mà điện hạ......” Cố Lam Phong còn muốn nói gì đó, nhưng lại thấy sự kiên trì trong mắt nàng, đành lắc lắc đầu, “Vậy nô tài xin cáo lui.”
Phượng Khuynh lúc này lại vô cùng cao hứng kéo Vân Mạc đi tới quân doanh phía sau núi.
------------
Nói chuyện này, chủ biên yêu cầu sửa lại tên truyện, xin đừng cho rằng là truyện khác.
《 Nuông chiều xấu phu: Lạnh tình nữ vương gia 》 chính thức thay tên thành 《 Khuynh thành nữ vương gia: Xấu phu, thị tẩm đi 》
Phượng Khuynh đã từng làm nữ đế, cũng từng làm người thường ở hiện đại, trải qua những điều khác biệt, làm trên người nàng có một loại cảm giác kỳ dị lại mâu thuẫn.
Nhưng mà loại cảm giác mâu thuẫn này sẽ không khiến người ta cảm thấy không thoải mái, mọi người chỉ cảm thấy, Cảnh Vương là càng ngày càng hỉ nộ vô thường. Hơn nữa cái loại uy nghiêm này, cũng càng ngày càng khí thế bức người.
Nàng nghiêm mặt như vậy, khí thế lại cường đại, Mộ Dung Thanh Liên cũng không dám động vào cái rủi ro này.
Toàn bộ đại sảnh im như ve sầu mùa đông, mấy lão nhân đã sống nhiều năm trong vương phủ, càng thêm nơm nớp lo sợ.
Còn những người mới tới này, bọn họ càng hiểu rõ Cảnh Vương bạc tình.
Cố Lam Phong lại không sợ cái gì gọi là đắc tội Mộ Dung phủ Thừa tướng, vô nghĩa, nàng hiện tại lập tức liền đắc tội Vương gia!
Rất nhanh đã có hai nam thị vệ tiến lên, không nói lời nào liền mời Mộ Dung Thanh Liên đi ra ngoài.
Mà Vân Mạc trải qua chuyện này, trong lòng cũng càng bực bội, trông thấy những người theo tới kia cũng không còn tâm tình.
Lễ kính trà đương gia chủ phu này, cuối cùng vẫn không thành.
Nhưng chuyện Vương phu trở thành tân sủng của Cảnh Vương, lại như mọc cánh mà truyền ra ngoài.
Phượng Khuynh vẫn luôn dính ở bên người Vân Mạc, còn lớn giọng nói ở Thiên Tứ Cư ăn cơm, sau khi tiêu thực xong, lại lôi kéo Vân Mạc đi dạo một vòng lớn ở vương phủ, lấy một cái lý do cực hay rằng về sau cũng là nhà của Vân Mạc, phải quen thuộc mới được.
Cái tư thái này, không biết người bên ngoài nói như thế nào, nhưng người trong vương phủ lại rất rõ ràng về sau nên làm như thế nào.
Đoán không ra tâm tư của Cảnh Vương, liền thuận theo Cảnh Vương mà làm! Chờ đến một ngày nào đó Cảnh Vương không chịu nổi nữa, không giả bộ nổi nữa, lại sửa thái độ cũng không muộn a!
Chỉ mong về sau không lấy bọn họ trút giận thì tốt rồi.
Không sai, Phượng Khuynh càng gióng trống khua chiêng đối tốt với Vân Mạc, lại càng khiến người hoài nghi nàng thật tâm.
Vân Mạc đối sân viện cảnh đẹp không có chút hứng thú, ngược lại đối quân đội sau núi lộ ra hứng thú.
Phượng Khuynh vừa thấy, đến!
“Đi, A Mạc, ta mang ngươi đi xem quân đội.”
Kiếp trước, quân đội mới là thiên hạ của Vân Mạc.
Phượng Khuynh không có quên điểm này, nàng cho rằng có lẽ Vân Mạc bị nàng vắng vẻ nên mới gửi hy vọng vào quân doanh như vậy, nhưng mà hiện tại nhìn vẻ mặt của hắn liền biết, hắn thật sự thích quân đội.
Phượng Khuynh lại có chút bế tắc, nàng rõ ràng là một người sống, không nói nhiều, chính là diện mạo so với những nữ nhân cao lớn thô kệch trong quân doanh tinh xảo lại mỹ lệ hơn nhiều, người này sao lại chỉ nhớ thương quân đội, còn không thèm ngó tới nàng đây?
Có điều, nàng vẫn rất sảng khoái, mang theo Vân Mạc đi ra sau núi.
“Điện hạ!” Cố Lam Phong thật sự là không thể nhịn được nữa, nàng cảm thấy Vương gia nhà mình thật sự quá mức, vừa rồi mang theo Vương phu đi thư phòng, trọng địa bla bla còn không nói, quân đội này lại không phải trò đùa, vẫn là át chủ bài của Cảnh Vương phủ, sao lại có thể tùy tiện để một nam tử nhu nhược như Vương phu đi xem?
Mặc kệ Vương gia là thật tâm đối đãi Vương phu cũng được, hay là làm bộ cũng được, nhưng đề cập tới quân đội, chính là quá phận. Nàng đến nhắc nhở Vương gia một chút, đừng quá váng đầu.
Vân Mạc vừa thấy Cố Lam Phong, cũng minh bạch: “Quên đi, là ta vượt khuôn.”
Xoay người muốn đi.
Phượng Khuynh quýnh lên, nàng vất vả lắm mới thấy A Mạc có chút hứng thú, lập tức lại là loại khẩu khí xa cách này, vội vàng giữ chặt hắn: “Ngươi chính là đương gia chủ phu của Cảnh Vương phủ, quân đội này, đương nhiên có thể xem. Lam Phong, việc trong phủ còn nhiều đi? Ngươi tự đi xử lý, không cần đi theo.”
Tuy rằng biết Cố Lam Phong là muốn tốt cho nàng, nhưng nàng vẫn không nhịn được tâm sinh oán trách. Đời trước, cũng là Cố Lam Phong vẫn luôn khuyên can nàng, cuối cùng Vân Mạc cũng tiến vào quân doanh, nhưng lại là đi biên cảnh, bắt đầu làm từ một tiểu binh thấp nhất. Cảnh Vương phủ tư binh, nàng trước nay đều không để hắn liên quan dù chỉ một chút.
Kiếp này nàng sẽ không tiếp tục để nam nhân này đi chịu khổ, nếu như muốn chịu khổ, cũng là nàng chịu khổ cùng hắn.
“Nhưng mà điện hạ......” Cố Lam Phong còn muốn nói gì đó, nhưng lại thấy sự kiên trì trong mắt nàng, đành lắc lắc đầu, “Vậy nô tài xin cáo lui.”
Phượng Khuynh lúc này lại vô cùng cao hứng kéo Vân Mạc đi tới quân doanh phía sau núi.
------------
Nói chuyện này, chủ biên yêu cầu sửa lại tên truyện, xin đừng cho rằng là truyện khác.
《 Nuông chiều xấu phu: Lạnh tình nữ vương gia 》 chính thức thay tên thành 《 Khuynh thành nữ vương gia: Xấu phu, thị tẩm đi 》