Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
2349
Khương Thục Đồng thật sự đã chịu hết nổi sự giày dò của Cố Minh Thành,thân thể của cô ta,đã bắt đầu từ chống cự đến sau cùng lại chủ động hoà hợp với anh ta,đó mới là điều anh ta cần đến “ Phụ nữ đã kết hôn ” quá。
Cố Minh Thành ôm chặt Khương Thục Đồng,hai người đã ngủ rất sâu。
Sáng mai,Khương Thục Đồng vừa mở mắt,thì nhìn thấy Cố Minh Thành đang quay lưng với cô ta từ trên giường mặc lại áo sơ mi。
Hôm qua là ngày cuối của năm trước,cô ta tuyệt đối không nghĩ đến lại trải qua theo hình thức này。
Hiện nay,cô ta đã triệt để trở thành người của Cố Minh Thành rồi。
Cố Minh Thành giống như nghe được phía sau có tiếng động,anh ta nói, “ Cô tỉnh rồi sao?”
Khương Thục Đồng gật đầu,sự đau đớn của đêm qua truyền đến,khiến cô ta không nhịn được chân mày nhíu lại một cái。 “ Thời gian trước do cô mới sảy thai,cho nên không quan hệ với cô。” Cố Minh Thành giải thích。
Cho nên,trước đây anh ta đã nảy sinh qua nhiều lần ý định muốn quan hệ với cô ta ? Ít ra lần trước tại Thượng Hải,anh ta chắc cũng nảy sinh qua ý định。
Khương Thục Đồng quay người lại,mặt liền đỏ lên。
“ Hôm nay phải làm gì ? ” Cố Minh Thành hỏi。
“ Về nhà。” Khi khương Thục Đồng nói xong hai chữ này,mới phát hiện giọng nói của mình rất khàn,giống như là do đêm qua quá mệt mõi gậy lên。
“ Dẫn cô đi xem lồng đèn nha?” Cố Minh Thành nói。
Khương Thục Đồng nói y như đang trốn dịch vậy, “ Tôi không muốn,tôi không muốn cùng anh xuất hiện ở nơi công cộng。”
Hải Thành không lớn lắm,thế giới lại rất nhỏ bé, Khương thục Đồng sợ gặp được những người không nên gặp,sẽ khiến cô ta vạn kiếp bất phục。
Khẩu khí của Cố Minh Thành như bị sặc vào mũi vậy,anh ta nghiêng đầu qua nhìn Khương Thục Đồng, “ Cô sợ ảnh hưởng đến danh tiếng người vợ tốt của cô sao ? Yên tâm đi,từ khi cô bắt đầu lên giường với tôi,cả cuộc đời của cô cũng không được yên tĩnh,tôi đang muốn người trong toàn Hải Thành này biết được,người phụ nữ của Cố Minh Thành tôi rốt cuộc là ai。”
Những câu nói này,khiến mặt của Khương Thục Đồng vô cớ lại đỏ lên,khi cô ta đỏ mặt,luôn rất đáng yêu。
Cô ta kéo nềm lên ,“ Nhưng tôi không muốn。Nếu như vậy tôi sẽ không được ly hôn。 ”
Tay đang mặc áo của Cố Minh Thành dừng lại,anh ta nói,“ Ly hôn không thành,còn có tôi,tôi đưa cô về nhà。”
Khương Thục Đồng nóng giận nói, “ Tôi thấy đau,tôi muốn nằm thêm một lát,có được không ? Cố Tổng。”
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đông một hồi,nửa người nằm bên cạnh Khương Thục Đồng,tay thò vào trong nềm của cô ta,trên người cô ta sờ mó khắp nơi,“ Chỗ nào đau?”
Mặt của Khương Thục Đồng thấp thoáng đã nóng lên như bị lửa thiêu vậy,người đàn ông này thật háo sắc mà?Cũng rất biết quyến rũ người!
Khương Thục Đông xoay người qua, quay lưng lại với anh ta,lộ ra đôi vai thon yếu của cô ta。
Tay của Cố Minh Thành đã sờ đến bộ phận nhạy cảm của Khương Thục Đồng,Khương Thục Đông bản năng khép chặt đôi chân lại。
Anh ta ngậm lại tai của Khương Thục Đồng,dùng giọng điệu khàn muốn chết hỏi,“ Chỗ này đau phải không?”
Khương Thục Đồng chưa từng trải nghiệm loại trêu ghẹo như thế này,tay của Cố Minh Thành vẫn để ở chỗ đó,đang không an phận di chuyển。
Khương Thục Đồng vừa muốn quay người lại,nhờ anh ta đưa về nhà,khi lúc vừa quay đầu lại, không như thế nào,môi cô ta đã đặt dưới môi anh ta。
Cố Minh Thành cười,một lần nữa lại hôn Khương Thục Đồng。
Những lần hai người như thế này không nhiều,thời cơ hai người cùng ngủ với nhau lại càng ít hơn,tay của Khương Thục Đồng không khống chế được từ trong nềm đưa hai tay ra,đôi tay ôm chặt cổ của Cố Minh Thành。
Mùng một tết,không biết nhà ai đang đốt pháo,trong thấp thoáng đã chấn động đến tai của Khương Thục Đồng,cô ta run lẫy một cái,đầu của Cố Minh Thành càng cúi xuống nhìn Khương Thục Đồng,càng ôm cô ta chặt hơn。
Tuy rằng trong lòng Khương Thục Đồng luôn khuyên nhủ bản thân,làm như vậy không đúng,làm như vậy không đúng。
Nhưng mà,cô ta không khống chế được bản thân 。
Khi Khương Thục Đồng tỉnh lại,đã là buổi trưa,cô ta tỉnh dậy muốn trực tiếp về nhà,nhưng Cố Minh Thành gọi cô ta lại。
“ Cái này cô giữ lấy。” Cố Minh Thành đem một cái hộp nhỏ đưa đến trong tay Khương Thục Đồng。
“ Cái gì thế ? ” Tay đang cầm túi xách của Khương Thục Đồng dừng lại,cô ta ngồi lên ghế sofa。
Cố Minh Thành từ trong hộp nhỏ lấy ra một sợi dây chuyền。
Khương Thục Đồng xem như đã gặp qua sự đời,biết được đây là dây chuyền cỏ bốn lá của hiệu Tiffany,giá rất đắt。
“ Hôm nay cứ đeo đỡ cái này trước。” Cố Minh Thành nói,mở móc khoá của sợi dây chuyền ra,đeo cho Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng không hiểu rõ “ Đeo đỡ ” là ý gì,có phải ý là sau này sẽ mua cho cô ta thứ càng tốt hơn không?Hiện nay sợi này cứ để ở đây,chuẩn bị có người phụ nữ nào khác đến,liền tẳng cho người phụ nữ đó có đúng như vậy không?
Vốn dĩ Khương Thục Đồng đối với đã ở lại đây một đêm,lại cùng Cố Minh Thành xảy ra quan hệ,trong lòng đang ớn muốn chết,sợi dây chuyền này càng khiến trái tim của cô ta lắng xuống,càng lắng sâu hơn。
“ Không cần đâu!” Nói xong,Khương Thục Đồng liền từ ghế sofa đứng lên,chuẩn bị về。
Tay liền bị Cố Minh Thành kéo lại,cô ta lại bị ép ngồi xuống ghế sofa。
“ Ý là sao?” Cố Minh Thành nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Khương Thục Đồng。
Đêm qua tiếng rên rỉ trên giường của cô ta lại không giống bộ dạng này,tâm hồn dập dờn,đó là cảm giác trái tim và thân thể của cô ta đều giao cho Cố Minh Thành。
“ Không ý gì cả。Cố Tổng đối với những phụ nữ đã lên giường qua,đều có tâm tư như vậy sao?” Khương Thục Đồng hỏi。
Cũng không biết câu nói này làm sao nói ra được,tóm lại đối với bộ dạng tuỳ ý này của Cố Minh Thành,cô ta cảm thấy bị xúc phạm。
Lúc nãy là Cố Minh Thành tuỳ ý đem sợi dây chuyền qua đây,cũng không chuẩn bị--
Giống như bộ quần áo phụ nữ này trong biệt thự của anh ta vậy,cũng là không có chuẩn bị trước。
Cố Minh Thành giữ lại sợi dây chuyền,biết được cô ta sẽ không đeo,cái hộp anh ta đang chơi đùa trong tay,vẻ mặt như đang suy nghĩ điều gì,“ Sớm đã nói qua,Khương tiểu thư không như người bình thường mà。”
Tiếp theo,anh ta tuỳ tay đem sợi dây chuyền để sang một bên。
Khương Thục Đồng sửng sờ một lát,anh ta đã nói khi nào?Sao cô ta không nhớ vậy?
Ẩn ước nhớ có một lần,Khương Thục Đồng nói đôi tai cô ta rất mềm,rất dễ nghe theo người khác,Cố Minh Thành nói cô ta mới không phải như vậy。
Tóm lại,sau khi Khương Thục Đồng nhìn thấy sợi dây chuyền cỏ bốn lá này,cô ta đã đột ngột nổi nóng。
Khương Thục Đồng muốn về,nhưng nghĩ lại tình trạng đường đi biệt thự của Cố Minh Thành,hôm nay là mùng một tết, đừng nghĩ có thể đón xe được。
Cố Minh Thành y như đã nhìn thấy điều trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,anh ta từ trong biệt thự cầm theo chìa khoá xe,một bên đang huýt sáo。
Trong lòng Khương Thục Đồng đang nóng giận,nhưng lại không được không đi theo anh ta,liền bước lên xe của anh ta。
Sáng nay khi hai người tỉnh dậy vẫn chưa ăn sáng,Khương Thục Đồng có chút đói,đi Hồng Tân Lầu quán ăn hôm qua,ăn một bữa cơm,đôi mắt của Khương Thục Đồng y như tên trộm vậy luôn nhìn xung quanh,hy vọng không có người nhận ra cô ta。
Cố Minh Thành ăn no,hai người lên xe,nhưng Khương Thục Đồng phát hiện,đây không phải con đường về nhà cô ta,tuy rằng mọi con đường lớn đều có thể thông đến nhà cô ta,nhưng con đường này rõ ràng là càng đi càng xa。
“ Chúng ta đi đâu?” Khương Thục Đồng hoảng lên,cô ta hỏi?
“ Đi đường Lo Thị xem lồng đèn,mùng một tết,một mình về nhà làm gì?Cố Minh Thành ung dung tự tại nói。
Khương Thục Đồng sợ gặp được người đó,cô ta nói,“Anh có thể nào đừng khiến tôi trở thành người bị vạn người chỉ trách không?”
Cố Minh Thành nhìn cô ta một cái,y như không bị lay động,“ Hôn nhân không phải là lỗi của mình cô,là do người đó đã làm sai trước,hơn nữa,tội anh ta không thể tha thứ được。”
Khương Thục Đồng đương nhiên là biết,chuyện tuy rằng nói vậy thôi,nhưng không che lại mấy cái miệng của người bàn tán。
Xe của Cố Minh Thành đang lái trên đường La Thị,hai bên lề đường đều treo đầy lồng đèn,cho nên xe anh ta lái rất chậm,trái tim của Khương Thục Đồng như đang bị lửa thiêu vậy,cô ta không hề có một chút tâm tư nào để xem lồng đèn nữa,Cố Minh Thành nhìn qua nhìn lại,chút ít cũng không bị Khương Thục Đồng ảnh hưởng đến,đang rất phấn khởi。
Người ta thường nói,năm mới ngày đầu tiên vận mệnh như thế nào thì cả một năm vận mệnh của mình cũng sẽ như thế đó,vậy vận mệnh năm này của Khương Thục Đồng thì,cô ta đã sớm đoán được rồi,vì cô ta nhìn thấy có một phụ nữ tuổi trung niên,đang đứng đó xem lồng đèn,tuy rằng những bước chân rất nhàn nhã,nhưng lại không giấu được khí sắc ai sầu trong mắt bà ta。
Không sai chút nào,người đó chính là mẹ chồng của Khương Thục Đồng。
Hiện nay,người mà Khương Thục Đồng sợ gặp nhất chính là mẹ chồng của mình,xem ra,chuyện giữa cô ta và Cố Minh Thành,không xảy ra một trận đình đám sẽ không êm xuôi được。
Mẹ chồng chỉ nhìn một cái,liền từ miếng kính che gió phía trước nhìn thấy Khương Thục Đồng,dù sao xe của Cố Minh Thành cũng lái rất chậm。
Khương Thục Đồng cắn chặt răng lại,không biết nên đối mặt với trận mưa gió bão bùng này như thế nào đây。
Cố Minh Thành vốn dĩ không để ý những người đi đường phía trước,nhưng nhìn thấy vẻ mặt như thấy giặc của Khương Thục Đồng,anh ta cũng thuận theo ánh mắt của cô ta nhìn sang bên đó,khi đó mới nhìn thấy người đứng phía trước là bà Lục。
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng một cái,bước xuống xe。
Khương Thục Đồng ngồi trong xe bấm cửa sổ xe xuống,đang nghe những động tĩnh bên ngoài。
Trước tiên Cố Minh Thành bật quẹt ga châm một điếu thuốc。
“ Cố Tổng,anh đường đường là đại Chủ tịch của Tập Đoàn Minh Thành lai đi quyến rũ vợ người ta,không cảm thấy chuyện này không đúng đắn sao?Nếu như anh còn không dừng lại,tôi sẽ đến nhà Niếp gia kể tội anh,để cho họ biết được nhân phẩm của anh như thế nào。” Bà Lục ngay thẳng đúng lý nói,vô cùng tức giận, bà ta đang muốn những người đang trên đường đều tóm lại đãng phụ như Khương Thục Đồng là càng tốt。
“ Nếu như vậy?Tôi cũng cầu mong như vậy。” Nói xong,Cố Minh Thành quay người lại, bước lên xe。
Dù trong chuyện này Cố Minh Thành có làm không đúng đi nữa,xét cho cùng địa vị của anh ta,bà Lục cũng không làm quá đáng mà tính toán với anh ta,chỉ là,bà ta luôn chăm chút nhìn người phụ nữ không trinh tiết như -- Khương Thục Đồng,từ đi đã theo Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng đã trở thành người bị vạn người chỉ trách。
Chuyện tình cảm,dễ dàng gây lên những tin tức đào hoa,đặt biệt là chuyện đường đường đại Chủ tịch và phụ nữ đã kết hôn。
Nhưng mà trong chuyện này,Cố Minh Thành làm giống như chuyện mình nên làm vậy。
Thật sự cũng đúng là chuyện nên làm。
Cố Minh Thành lái xe đi,Khương Thục Đồng gặp được mẹ chồng,nhưng cô ta không xuống xe,đây không phải điều nên làm của một vãn bối,dù thế nào đi nữa,Lục Chí Khiêm là vì cô ta mà ngồi tù,dù thế nào đi nữa,cô ta thật sự là ngoại tình trong hôn nhân,nhưng mà cô ta gặp được mẹ chồng,xe cũng không bước xuống。
Nhưng mà,cô ta cũng không muốn như vậy。
Tay của Khương Thục Đồng úp lên mặt,“ Sao anh có thể làm mẹ chồng tôi nóng giận chứ?”
Cô ta oán trách。
“ Không thể làm bà ta giận sao?” Cố Minh Thành hỏi ngược lại。
Trong lòng Khương Thục Đồng đang rất bối rối,đã khẳng định được năm nay sẽ không bình yên,từ lúc cô ta gặp lại Cố Minh Thành,từ khi cô ta trần chuồng trước mặt anh ta,giữa hai người đã khẳng định là sẽ không bình yên。
Cố Minh Thành trước đầu đường La Thị,liền quay đầu xe,lái lên đường lớn,xe đang lái rất êm。
Khương Thục Đồng nhìn thấy đây không phải là đường về nhà cô ta,cô ta hỏi,“ Đi đâu vậy?”
“ Về nhà!Dù sao danh tiếng không tốt cũng đã có rồi,thà làm đến cùng luôn!”
Hả?Chẳng lẽ bảy ngày nghĩ tết,Khương Thục Đồng cũng phải ở nhà của anh ta sao?
Khi xe đang lên đèo,Khương Thục Đồng nói dừng xe lại!”
Khương Thục Đồng thật sự đã chịu hết nổi sự giày dò của Cố Minh Thành,thân thể của cô ta,đã bắt đầu từ chống cự đến sau cùng lại chủ động hoà hợp với anh ta,đó mới là điều anh ta cần đến “ Phụ nữ đã kết hôn ” quá。
Cố Minh Thành ôm chặt Khương Thục Đồng,hai người đã ngủ rất sâu。
Sáng mai,Khương Thục Đồng vừa mở mắt,thì nhìn thấy Cố Minh Thành đang quay lưng với cô ta từ trên giường mặc lại áo sơ mi。
Hôm qua là ngày cuối của năm trước,cô ta tuyệt đối không nghĩ đến lại trải qua theo hình thức này。
Hiện nay,cô ta đã triệt để trở thành người của Cố Minh Thành rồi。
Cố Minh Thành giống như nghe được phía sau có tiếng động,anh ta nói, “ Cô tỉnh rồi sao?”
Khương Thục Đồng gật đầu,sự đau đớn của đêm qua truyền đến,khiến cô ta không nhịn được chân mày nhíu lại một cái。 “ Thời gian trước do cô mới sảy thai,cho nên không quan hệ với cô。” Cố Minh Thành giải thích。
Cho nên,trước đây anh ta đã nảy sinh qua nhiều lần ý định muốn quan hệ với cô ta ? Ít ra lần trước tại Thượng Hải,anh ta chắc cũng nảy sinh qua ý định。
Khương Thục Đồng quay người lại,mặt liền đỏ lên。
“ Hôm nay phải làm gì ? ” Cố Minh Thành hỏi。
“ Về nhà。” Khi khương Thục Đồng nói xong hai chữ này,mới phát hiện giọng nói của mình rất khàn,giống như là do đêm qua quá mệt mõi gậy lên。
“ Dẫn cô đi xem lồng đèn nha?” Cố Minh Thành nói。
Khương Thục Đồng nói y như đang trốn dịch vậy, “ Tôi không muốn,tôi không muốn cùng anh xuất hiện ở nơi công cộng。”
Hải Thành không lớn lắm,thế giới lại rất nhỏ bé, Khương thục Đồng sợ gặp được những người không nên gặp,sẽ khiến cô ta vạn kiếp bất phục。
Khẩu khí của Cố Minh Thành như bị sặc vào mũi vậy,anh ta nghiêng đầu qua nhìn Khương Thục Đồng, “ Cô sợ ảnh hưởng đến danh tiếng người vợ tốt của cô sao ? Yên tâm đi,từ khi cô bắt đầu lên giường với tôi,cả cuộc đời của cô cũng không được yên tĩnh,tôi đang muốn người trong toàn Hải Thành này biết được,người phụ nữ của Cố Minh Thành tôi rốt cuộc là ai。”
Những câu nói này,khiến mặt của Khương Thục Đồng vô cớ lại đỏ lên,khi cô ta đỏ mặt,luôn rất đáng yêu。
Cô ta kéo nềm lên ,“ Nhưng tôi không muốn。Nếu như vậy tôi sẽ không được ly hôn。 ”
Tay đang mặc áo của Cố Minh Thành dừng lại,anh ta nói,“ Ly hôn không thành,còn có tôi,tôi đưa cô về nhà。”
Khương Thục Đồng nóng giận nói, “ Tôi thấy đau,tôi muốn nằm thêm một lát,có được không ? Cố Tổng。”
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đông một hồi,nửa người nằm bên cạnh Khương Thục Đồng,tay thò vào trong nềm của cô ta,trên người cô ta sờ mó khắp nơi,“ Chỗ nào đau?”
Mặt của Khương Thục Đồng thấp thoáng đã nóng lên như bị lửa thiêu vậy,người đàn ông này thật háo sắc mà?Cũng rất biết quyến rũ người!
Khương Thục Đông xoay người qua, quay lưng lại với anh ta,lộ ra đôi vai thon yếu của cô ta。
Tay của Cố Minh Thành đã sờ đến bộ phận nhạy cảm của Khương Thục Đồng,Khương Thục Đông bản năng khép chặt đôi chân lại。
Anh ta ngậm lại tai của Khương Thục Đồng,dùng giọng điệu khàn muốn chết hỏi,“ Chỗ này đau phải không?”
Khương Thục Đồng chưa từng trải nghiệm loại trêu ghẹo như thế này,tay của Cố Minh Thành vẫn để ở chỗ đó,đang không an phận di chuyển。
Khương Thục Đồng vừa muốn quay người lại,nhờ anh ta đưa về nhà,khi lúc vừa quay đầu lại, không như thế nào,môi cô ta đã đặt dưới môi anh ta。
Cố Minh Thành cười,một lần nữa lại hôn Khương Thục Đồng。
Những lần hai người như thế này không nhiều,thời cơ hai người cùng ngủ với nhau lại càng ít hơn,tay của Khương Thục Đồng không khống chế được từ trong nềm đưa hai tay ra,đôi tay ôm chặt cổ của Cố Minh Thành。
Mùng một tết,không biết nhà ai đang đốt pháo,trong thấp thoáng đã chấn động đến tai của Khương Thục Đồng,cô ta run lẫy một cái,đầu của Cố Minh Thành càng cúi xuống nhìn Khương Thục Đồng,càng ôm cô ta chặt hơn。
Tuy rằng trong lòng Khương Thục Đồng luôn khuyên nhủ bản thân,làm như vậy không đúng,làm như vậy không đúng。
Nhưng mà,cô ta không khống chế được bản thân 。
Khi Khương Thục Đồng tỉnh lại,đã là buổi trưa,cô ta tỉnh dậy muốn trực tiếp về nhà,nhưng Cố Minh Thành gọi cô ta lại。
“ Cái này cô giữ lấy。” Cố Minh Thành đem một cái hộp nhỏ đưa đến trong tay Khương Thục Đồng。
“ Cái gì thế ? ” Tay đang cầm túi xách của Khương Thục Đồng dừng lại,cô ta ngồi lên ghế sofa。
Cố Minh Thành từ trong hộp nhỏ lấy ra một sợi dây chuyền。
Khương Thục Đồng xem như đã gặp qua sự đời,biết được đây là dây chuyền cỏ bốn lá của hiệu Tiffany,giá rất đắt。
“ Hôm nay cứ đeo đỡ cái này trước。” Cố Minh Thành nói,mở móc khoá của sợi dây chuyền ra,đeo cho Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng không hiểu rõ “ Đeo đỡ ” là ý gì,có phải ý là sau này sẽ mua cho cô ta thứ càng tốt hơn không?Hiện nay sợi này cứ để ở đây,chuẩn bị có người phụ nữ nào khác đến,liền tẳng cho người phụ nữ đó có đúng như vậy không?
Vốn dĩ Khương Thục Đồng đối với đã ở lại đây một đêm,lại cùng Cố Minh Thành xảy ra quan hệ,trong lòng đang ớn muốn chết,sợi dây chuyền này càng khiến trái tim của cô ta lắng xuống,càng lắng sâu hơn。
“ Không cần đâu!” Nói xong,Khương Thục Đồng liền từ ghế sofa đứng lên,chuẩn bị về。
Tay liền bị Cố Minh Thành kéo lại,cô ta lại bị ép ngồi xuống ghế sofa。
“ Ý là sao?” Cố Minh Thành nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Khương Thục Đồng。
Đêm qua tiếng rên rỉ trên giường của cô ta lại không giống bộ dạng này,tâm hồn dập dờn,đó là cảm giác trái tim và thân thể của cô ta đều giao cho Cố Minh Thành。
“ Không ý gì cả。Cố Tổng đối với những phụ nữ đã lên giường qua,đều có tâm tư như vậy sao?” Khương Thục Đồng hỏi。
Cũng không biết câu nói này làm sao nói ra được,tóm lại đối với bộ dạng tuỳ ý này của Cố Minh Thành,cô ta cảm thấy bị xúc phạm。
Lúc nãy là Cố Minh Thành tuỳ ý đem sợi dây chuyền qua đây,cũng không chuẩn bị--
Giống như bộ quần áo phụ nữ này trong biệt thự của anh ta vậy,cũng là không có chuẩn bị trước。
Cố Minh Thành giữ lại sợi dây chuyền,biết được cô ta sẽ không đeo,cái hộp anh ta đang chơi đùa trong tay,vẻ mặt như đang suy nghĩ điều gì,“ Sớm đã nói qua,Khương tiểu thư không như người bình thường mà。”
Tiếp theo,anh ta tuỳ tay đem sợi dây chuyền để sang một bên。
Khương Thục Đồng sửng sờ một lát,anh ta đã nói khi nào?Sao cô ta không nhớ vậy?
Ẩn ước nhớ có một lần,Khương Thục Đồng nói đôi tai cô ta rất mềm,rất dễ nghe theo người khác,Cố Minh Thành nói cô ta mới không phải như vậy。
Tóm lại,sau khi Khương Thục Đồng nhìn thấy sợi dây chuyền cỏ bốn lá này,cô ta đã đột ngột nổi nóng。
Khương Thục Đồng muốn về,nhưng nghĩ lại tình trạng đường đi biệt thự của Cố Minh Thành,hôm nay là mùng một tết, đừng nghĩ có thể đón xe được。
Cố Minh Thành y như đã nhìn thấy điều trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,anh ta từ trong biệt thự cầm theo chìa khoá xe,một bên đang huýt sáo。
Trong lòng Khương Thục Đồng đang nóng giận,nhưng lại không được không đi theo anh ta,liền bước lên xe của anh ta。
Sáng nay khi hai người tỉnh dậy vẫn chưa ăn sáng,Khương Thục Đồng có chút đói,đi Hồng Tân Lầu quán ăn hôm qua,ăn một bữa cơm,đôi mắt của Khương Thục Đồng y như tên trộm vậy luôn nhìn xung quanh,hy vọng không có người nhận ra cô ta。
Cố Minh Thành ăn no,hai người lên xe,nhưng Khương Thục Đồng phát hiện,đây không phải con đường về nhà cô ta,tuy rằng mọi con đường lớn đều có thể thông đến nhà cô ta,nhưng con đường này rõ ràng là càng đi càng xa。
“ Chúng ta đi đâu?” Khương Thục Đồng hoảng lên,cô ta hỏi?
“ Đi đường Lo Thị xem lồng đèn,mùng một tết,một mình về nhà làm gì?Cố Minh Thành ung dung tự tại nói。
Khương Thục Đồng sợ gặp được người đó,cô ta nói,“Anh có thể nào đừng khiến tôi trở thành người bị vạn người chỉ trách không?”
Cố Minh Thành nhìn cô ta một cái,y như không bị lay động,“ Hôn nhân không phải là lỗi của mình cô,là do người đó đã làm sai trước,hơn nữa,tội anh ta không thể tha thứ được。”
Khương Thục Đồng đương nhiên là biết,chuyện tuy rằng nói vậy thôi,nhưng không che lại mấy cái miệng của người bàn tán。
Xe của Cố Minh Thành đang lái trên đường La Thị,hai bên lề đường đều treo đầy lồng đèn,cho nên xe anh ta lái rất chậm,trái tim của Khương Thục Đồng như đang bị lửa thiêu vậy,cô ta không hề có một chút tâm tư nào để xem lồng đèn nữa,Cố Minh Thành nhìn qua nhìn lại,chút ít cũng không bị Khương Thục Đồng ảnh hưởng đến,đang rất phấn khởi。
Người ta thường nói,năm mới ngày đầu tiên vận mệnh như thế nào thì cả một năm vận mệnh của mình cũng sẽ như thế đó,vậy vận mệnh năm này của Khương Thục Đồng thì,cô ta đã sớm đoán được rồi,vì cô ta nhìn thấy có một phụ nữ tuổi trung niên,đang đứng đó xem lồng đèn,tuy rằng những bước chân rất nhàn nhã,nhưng lại không giấu được khí sắc ai sầu trong mắt bà ta。
Không sai chút nào,người đó chính là mẹ chồng của Khương Thục Đồng。
Hiện nay,người mà Khương Thục Đồng sợ gặp nhất chính là mẹ chồng của mình,xem ra,chuyện giữa cô ta và Cố Minh Thành,không xảy ra một trận đình đám sẽ không êm xuôi được。
Mẹ chồng chỉ nhìn một cái,liền từ miếng kính che gió phía trước nhìn thấy Khương Thục Đồng,dù sao xe của Cố Minh Thành cũng lái rất chậm。
Khương Thục Đồng cắn chặt răng lại,không biết nên đối mặt với trận mưa gió bão bùng này như thế nào đây。
Cố Minh Thành vốn dĩ không để ý những người đi đường phía trước,nhưng nhìn thấy vẻ mặt như thấy giặc của Khương Thục Đồng,anh ta cũng thuận theo ánh mắt của cô ta nhìn sang bên đó,khi đó mới nhìn thấy người đứng phía trước là bà Lục。
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng một cái,bước xuống xe。
Khương Thục Đồng ngồi trong xe bấm cửa sổ xe xuống,đang nghe những động tĩnh bên ngoài。
Trước tiên Cố Minh Thành bật quẹt ga châm một điếu thuốc。
“ Cố Tổng,anh đường đường là đại Chủ tịch của Tập Đoàn Minh Thành lai đi quyến rũ vợ người ta,không cảm thấy chuyện này không đúng đắn sao?Nếu như anh còn không dừng lại,tôi sẽ đến nhà Niếp gia kể tội anh,để cho họ biết được nhân phẩm của anh như thế nào。” Bà Lục ngay thẳng đúng lý nói,vô cùng tức giận, bà ta đang muốn những người đang trên đường đều tóm lại đãng phụ như Khương Thục Đồng là càng tốt。
“ Nếu như vậy?Tôi cũng cầu mong như vậy。” Nói xong,Cố Minh Thành quay người lại, bước lên xe。
Dù trong chuyện này Cố Minh Thành có làm không đúng đi nữa,xét cho cùng địa vị của anh ta,bà Lục cũng không làm quá đáng mà tính toán với anh ta,chỉ là,bà ta luôn chăm chút nhìn người phụ nữ không trinh tiết như -- Khương Thục Đồng,từ đi đã theo Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng đã trở thành người bị vạn người chỉ trách。
Chuyện tình cảm,dễ dàng gây lên những tin tức đào hoa,đặt biệt là chuyện đường đường đại Chủ tịch và phụ nữ đã kết hôn。
Nhưng mà trong chuyện này,Cố Minh Thành làm giống như chuyện mình nên làm vậy。
Thật sự cũng đúng là chuyện nên làm。
Cố Minh Thành lái xe đi,Khương Thục Đồng gặp được mẹ chồng,nhưng cô ta không xuống xe,đây không phải điều nên làm của một vãn bối,dù thế nào đi nữa,Lục Chí Khiêm là vì cô ta mà ngồi tù,dù thế nào đi nữa,cô ta thật sự là ngoại tình trong hôn nhân,nhưng mà cô ta gặp được mẹ chồng,xe cũng không bước xuống。
Nhưng mà,cô ta cũng không muốn như vậy。
Tay của Khương Thục Đồng úp lên mặt,“ Sao anh có thể làm mẹ chồng tôi nóng giận chứ?”
Cô ta oán trách。
“ Không thể làm bà ta giận sao?” Cố Minh Thành hỏi ngược lại。
Trong lòng Khương Thục Đồng đang rất bối rối,đã khẳng định được năm nay sẽ không bình yên,từ lúc cô ta gặp lại Cố Minh Thành,từ khi cô ta trần chuồng trước mặt anh ta,giữa hai người đã khẳng định là sẽ không bình yên。
Cố Minh Thành trước đầu đường La Thị,liền quay đầu xe,lái lên đường lớn,xe đang lái rất êm。
Khương Thục Đồng nhìn thấy đây không phải là đường về nhà cô ta,cô ta hỏi,“ Đi đâu vậy?”
“ Về nhà!Dù sao danh tiếng không tốt cũng đã có rồi,thà làm đến cùng luôn!”
Hả?Chẳng lẽ bảy ngày nghĩ tết,Khương Thục Đồng cũng phải ở nhà của anh ta sao?
Khi xe đang lên đèo,Khương Thục Đồng nói dừng xe lại!”