Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 168
21168
Long Dạ Tước xoắn lông mày, "Chuyện đã qua, tôi sớm đã quên rồi." "Nhưng mà đối với em, tình cảm của em đối với anh không hề thay đổi, không hề vì chúng ta xa cách sáu năm mà biến mất, Dạ Tước, em muốn trở về bên cạnh anh." Lý Tịnh Như lên tiếng nói thẳng, cô dám nói như vậy, và cũng có tự tin này, vì cô biết rằng trong lòng người đàn ông này có một vị trí cho cô.
"Tại sao không ở cùng Harold? Các người không phải nên kết hôn rồi à?"
"Đúng vậy! Vốn dĩ em chuẩn bị gả cho anh ta rồi, nhưng mà, anh ta phản bội em." Lý Tịnh Như có chút nghiến răng nói, nói xong, ánh mắt cô hàm ý một sự đau khổ nhìn Long Dạ Tước, "Vì vậy, em muốn có một chọn lựa mới, Dạ Tước, em vẫn rất nhớ anh."
Long Dạ Tước nhẹ nhàng chuyển động cây bút trong tay, bình tĩnh lên tiếng nói, "Chúng ta không còn là chúng ta của năm đó nữa rồi, sáu năm này xảy ra rất nhiều chuyện." "Em biết, anh lúc năm năm trước đã có vị hôn thê, là người trong gia tộc an bài đối tượng liên hôn, mà em cũng biết, lễ đính hôn bị hủy rồi, chính là hôm qua, em trông thấy anh và một người con gái khác hẹn hò bị chụp lén, xem ra, anh rất cô đơn." Lý Tịnh Như nói xong, từ từ cúi người xuống, chống cằm, dùng ánh mắt như có thể hút hồn, nhìn Long Dạ Tước đầy sâu lắng, "So với mấy người con gái chơi đùa cho vui mà nói, anh sẽ không cự tuyệt em chứ."
"Cô ấy không phải là cô gái tôi chỉ chơi đùa cho vui, cô ấy là mẹ của hai đứa con tôi." Long Dạ Tước xoắn mày lại không vui.
Lý Tịnh Như lập tức kinh ngạc trợn to mắt, "Cái gì? Anh kết hôn rồi?"
"Tôi và cô ấy sớm muộn sẽ kết hôn." Long Dạ Tước rất chắc chắn mà trả lời.
Sắc mặt của Lý Tịnh Như từ từ trắng bệch đi vài phần, xem ra, lần này cô đã tính toán sai lầm địa vị của cô trong lòng anh ta, không ngờ tới, đến con cái anh cũng đã có rồi.
"Các người làm sao có con vậy?" Lý Tịnh Như hiếu kì hỏi, cho dù người đàn ông này có con, cô cũng không để ý, thứ cô muốn, chẳng qua là người của anh ta mà thôi.
"Đó là chuyện của năm năm về trước , không có gì để nói, cô lần này về ở bao lâu?"
"Em đã định cư lại rồi, hơn nữa, biệt thự của em ngay gần nhà của anh, em biết anh ở công ty, vì vậy, đến công ty anh trước để viếng thăm anh, dù gì thì chúng ta cũng đã sáu năm không gặp rồi." Nói xong, Lý Tịnh Như lả lướt vuốt mái tóc dài, "Sáu năm này, anh có nhớ đến em không?"
Long Dạ Tước nghĩ một hồi, chau mày nói, "Rất ít."
Lý Tịnh Như có chút thất vọng, tuy nhiên, nghĩ đến sáu năm trước cô nói những lời đó với anh ta, cô biết anh đã không cần thiết phải nghĩ đến cô nữa, nhưng mà, chuyện anh từng yêu qua cô lại có vị trí rất sâu đậm trong lòng cô.
Lý Tịnh Như lập tức có chút tự trách, "Chuyện của sáu năm trước, xin lỗi, em lúc đó quá tuyệt tình, không hề để ý cảm nhận của anh."
"Chuyện đã qua sáu năm rồi, tôi sớm đã quên rồi, mấy thứ đó là thời gian còn trẻ không hiểu chuyện, tôi không bỏ trong lòng." Long Dạ Tước nói xong, đường dây nội bộ vang lên, anh bắt máy, "A lô!"
"Long tổng, giờ hẹn của bữa ăn cơm giữa ngài và đổng sự trưởng tập đoàn Calle sắp đến rồi."
"Được, chuẩn bị xe cho tôi, tôi sẽ xuống nhanh thôi."
Lý Tịnh Như đợi anh cúp điện thoại lập tức có chút lo lắng nói, "Dạ Tước, em muốn cùng anh ăn cơm trưa."
"Thật là ngại quá, tôi có một khách hàng quan trọng, bữa ăn hôm nay, tôi không thể vắng mặt." Long Dạ Tước nói xong, đứng dậy, thân hình cao lớn trong mắt của Lý Tịnh Như khiến cô phải động lòng.
Lúc này, người đàn ông đứng trước cô đã dẹp đi thời tuổi trẻ điên cuồng của tuổi thanh xuân, trở nên vững chãi thành thục, phát ra một loại mê lực của người đàn ông, năm đó, cô thích anh ta, còn bây giờ, cô càng cảm thấy người đàn ông này là cực phẩm khó có.
"Dạ Tước, có ngại không khi em tham gia vào bữa ăn cùng anh? Em có thể làm bạn nữ đi chung của anh." Lý Tịnh Như không muốn bây giờ rời khỏi anh.
"E là không được, vì người khách của tôi không có đem theo bạn nữ đi chung." Long Dạ Tước đơn giản mà cự tuyệt một tiếng, nói với cô, "Tôi có thể tiễn cô ra cửa." Lý Tịnh Như nghe thấy âm thanh khách khí như thế của anh, con tim cô thoáng cái lạnh đi một nửa, còn nghĩ rằng lần này về tìm anh, nhất định sẽ ôn lại mối tình năm xưa, rốt cuộc có một câu nói rất hay, đoạt không được thì vĩnh viễn cứ dao động, năm đó, cô và anh ấy ở trong trường học cũng là một đôi hoàn hảo, chỉ là, cô và anh làm thế nào cũng không thể đột phá mối quan hệ đó, thậm chí đến hôn cũng chỉ có lên trán, vì vậy, cô nghĩ, Long Dạ Tước lúc đó, nhất định là rất muốn có được cô.
Bây giờ, cô đứng trước mặt anh, trong tim anh không lẽ không có suy nghĩ gì sao?
Nhưng mà, lúc này, nhìn thấy trên người Long Dạ Tước lộ ra cảm giác xa cách, cô thật sự có chút bi ai mà phát hiện, cảm tình của sáu năm trước, sớm đã bị người đàn ông này dẹp qua một bên rồi, bây giờ, cô không có bất kì lợi thế gì, trở thành giống như những cô gái theo đuổi ái mộ anh vì địa vị thân phận của anh.
Muốn ở trong lòng người đàn ông này chiếm một vị trí, xem ra, cô cần phải có thời gian.
"Được thôi! Vậy hôm khác em lại đến thăm anh." Lý Tịnh Như cũng là người biết điều, dù gì cô bây giờ sẽ sống lâu dài ở đây, cô có thời gian để lấy lại sự chú ý của người đàn ông này
Long Dạ Tước tiễn cô đến thang máy đại sảnh, Lý Tịnh Như vừa bước ra, mới phát hiện Long Dạ Tước vẫn ở trong thang máy, anh ấn xuống tầng bãi để xe, cửa thang đóng lại.
Tim của Lý Tịnh Như cũng dường như bị kẹt lại một chút, khó chịu bất thường, lúc đến trong lòng cô đầy tự tin, kết quả đạt được lại là như thế này sao?
Không lẽ trong lòng của Long Dạ Tước đã có người con gái khác rồi? Là ai? Khẳng định không phải vị hôn thê bị anh hủy hôn rồi! Vậy nhất định chính là cô gái tin tức hôm qua truyền ra rồi!
Nhưng mà, trong mắt của cô, nhìn tấm hình, đó cũng chẳng qua là một cô gái rất là bình thường, cô ta có tư cách gì có được người đàn ông ưu tú này? Thiếu gia nhà giàu có con riêng, loại sự kiện này rất là bình thường, còn trong lòng Lý Tịnh Như, đó còn là một chuyện tốt.
Nếu như sau này gả cho Long Dạ Tước, anh ta có con rồi, vậy cô không cần phải sinh đẻ nữa, đó cũng là cách bảo vệ thân hình tuyệt vời của cô, tại vì việc cô không thích làm nhất, là chuyện sinh con. Lý Tịnh Như bước đến cửa lớn, đồng thời trong lòng lặng lẽ hạ quyết tâm, cô nhất định theo đuổi lại Long Dạ Tước, trước đây, giữa Long Dạ Tước và một vương tử hoàng gia, cô tham quyền thế, kiên quyết chia tay Long Dạ Tước, quay sang ở cùng vị vương tử, nhưng mà, đến sau này cô phát hiện, gia tộc vương tử căn bản sẽ không tiếp nhận cô gái dị quốc, cho dù gia cảnh giàu có, cũng không đạt được sự đồng thuận của họ, cuối cùng, kết thúc mối tình với việc vương tử đó lăng nhăng.
Trong lúc cô tức giận, chia tay với vị vương tử, trực tiếp về nước, cô nghĩ đến người con trai năm đó chia tay, cô đương nhiên cũng mật thiết mà chú ý tất cả về anh, vì được yêu thích cũng là việc rất đắc ý. Cho đến khi cô tận mắt nhìn thấy người đàn ông này từ người thừa kế, đến trở thành người nắm quyền cả một gia tộc đế quốc, trái tim cô lần nữa quay về trên người anh ta.
Long Dạ Tước xoắn lông mày, "Chuyện đã qua, tôi sớm đã quên rồi." "Nhưng mà đối với em, tình cảm của em đối với anh không hề thay đổi, không hề vì chúng ta xa cách sáu năm mà biến mất, Dạ Tước, em muốn trở về bên cạnh anh." Lý Tịnh Như lên tiếng nói thẳng, cô dám nói như vậy, và cũng có tự tin này, vì cô biết rằng trong lòng người đàn ông này có một vị trí cho cô.
"Tại sao không ở cùng Harold? Các người không phải nên kết hôn rồi à?"
"Đúng vậy! Vốn dĩ em chuẩn bị gả cho anh ta rồi, nhưng mà, anh ta phản bội em." Lý Tịnh Như có chút nghiến răng nói, nói xong, ánh mắt cô hàm ý một sự đau khổ nhìn Long Dạ Tước, "Vì vậy, em muốn có một chọn lựa mới, Dạ Tước, em vẫn rất nhớ anh."
Long Dạ Tước nhẹ nhàng chuyển động cây bút trong tay, bình tĩnh lên tiếng nói, "Chúng ta không còn là chúng ta của năm đó nữa rồi, sáu năm này xảy ra rất nhiều chuyện." "Em biết, anh lúc năm năm trước đã có vị hôn thê, là người trong gia tộc an bài đối tượng liên hôn, mà em cũng biết, lễ đính hôn bị hủy rồi, chính là hôm qua, em trông thấy anh và một người con gái khác hẹn hò bị chụp lén, xem ra, anh rất cô đơn." Lý Tịnh Như nói xong, từ từ cúi người xuống, chống cằm, dùng ánh mắt như có thể hút hồn, nhìn Long Dạ Tước đầy sâu lắng, "So với mấy người con gái chơi đùa cho vui mà nói, anh sẽ không cự tuyệt em chứ."
"Cô ấy không phải là cô gái tôi chỉ chơi đùa cho vui, cô ấy là mẹ của hai đứa con tôi." Long Dạ Tước xoắn mày lại không vui.
Lý Tịnh Như lập tức kinh ngạc trợn to mắt, "Cái gì? Anh kết hôn rồi?"
"Tôi và cô ấy sớm muộn sẽ kết hôn." Long Dạ Tước rất chắc chắn mà trả lời.
Sắc mặt của Lý Tịnh Như từ từ trắng bệch đi vài phần, xem ra, lần này cô đã tính toán sai lầm địa vị của cô trong lòng anh ta, không ngờ tới, đến con cái anh cũng đã có rồi.
"Các người làm sao có con vậy?" Lý Tịnh Như hiếu kì hỏi, cho dù người đàn ông này có con, cô cũng không để ý, thứ cô muốn, chẳng qua là người của anh ta mà thôi.
"Đó là chuyện của năm năm về trước , không có gì để nói, cô lần này về ở bao lâu?"
"Em đã định cư lại rồi, hơn nữa, biệt thự của em ngay gần nhà của anh, em biết anh ở công ty, vì vậy, đến công ty anh trước để viếng thăm anh, dù gì thì chúng ta cũng đã sáu năm không gặp rồi." Nói xong, Lý Tịnh Như lả lướt vuốt mái tóc dài, "Sáu năm này, anh có nhớ đến em không?"
Long Dạ Tước nghĩ một hồi, chau mày nói, "Rất ít."
Lý Tịnh Như có chút thất vọng, tuy nhiên, nghĩ đến sáu năm trước cô nói những lời đó với anh ta, cô biết anh đã không cần thiết phải nghĩ đến cô nữa, nhưng mà, chuyện anh từng yêu qua cô lại có vị trí rất sâu đậm trong lòng cô.
Lý Tịnh Như lập tức có chút tự trách, "Chuyện của sáu năm trước, xin lỗi, em lúc đó quá tuyệt tình, không hề để ý cảm nhận của anh."
"Chuyện đã qua sáu năm rồi, tôi sớm đã quên rồi, mấy thứ đó là thời gian còn trẻ không hiểu chuyện, tôi không bỏ trong lòng." Long Dạ Tước nói xong, đường dây nội bộ vang lên, anh bắt máy, "A lô!"
"Long tổng, giờ hẹn của bữa ăn cơm giữa ngài và đổng sự trưởng tập đoàn Calle sắp đến rồi."
"Được, chuẩn bị xe cho tôi, tôi sẽ xuống nhanh thôi."
Lý Tịnh Như đợi anh cúp điện thoại lập tức có chút lo lắng nói, "Dạ Tước, em muốn cùng anh ăn cơm trưa."
"Thật là ngại quá, tôi có một khách hàng quan trọng, bữa ăn hôm nay, tôi không thể vắng mặt." Long Dạ Tước nói xong, đứng dậy, thân hình cao lớn trong mắt của Lý Tịnh Như khiến cô phải động lòng.
Lúc này, người đàn ông đứng trước cô đã dẹp đi thời tuổi trẻ điên cuồng của tuổi thanh xuân, trở nên vững chãi thành thục, phát ra một loại mê lực của người đàn ông, năm đó, cô thích anh ta, còn bây giờ, cô càng cảm thấy người đàn ông này là cực phẩm khó có.
"Dạ Tước, có ngại không khi em tham gia vào bữa ăn cùng anh? Em có thể làm bạn nữ đi chung của anh." Lý Tịnh Như không muốn bây giờ rời khỏi anh.
"E là không được, vì người khách của tôi không có đem theo bạn nữ đi chung." Long Dạ Tước đơn giản mà cự tuyệt một tiếng, nói với cô, "Tôi có thể tiễn cô ra cửa." Lý Tịnh Như nghe thấy âm thanh khách khí như thế của anh, con tim cô thoáng cái lạnh đi một nửa, còn nghĩ rằng lần này về tìm anh, nhất định sẽ ôn lại mối tình năm xưa, rốt cuộc có một câu nói rất hay, đoạt không được thì vĩnh viễn cứ dao động, năm đó, cô và anh ấy ở trong trường học cũng là một đôi hoàn hảo, chỉ là, cô và anh làm thế nào cũng không thể đột phá mối quan hệ đó, thậm chí đến hôn cũng chỉ có lên trán, vì vậy, cô nghĩ, Long Dạ Tước lúc đó, nhất định là rất muốn có được cô.
Bây giờ, cô đứng trước mặt anh, trong tim anh không lẽ không có suy nghĩ gì sao?
Nhưng mà, lúc này, nhìn thấy trên người Long Dạ Tước lộ ra cảm giác xa cách, cô thật sự có chút bi ai mà phát hiện, cảm tình của sáu năm trước, sớm đã bị người đàn ông này dẹp qua một bên rồi, bây giờ, cô không có bất kì lợi thế gì, trở thành giống như những cô gái theo đuổi ái mộ anh vì địa vị thân phận của anh.
Muốn ở trong lòng người đàn ông này chiếm một vị trí, xem ra, cô cần phải có thời gian.
"Được thôi! Vậy hôm khác em lại đến thăm anh." Lý Tịnh Như cũng là người biết điều, dù gì cô bây giờ sẽ sống lâu dài ở đây, cô có thời gian để lấy lại sự chú ý của người đàn ông này
Long Dạ Tước tiễn cô đến thang máy đại sảnh, Lý Tịnh Như vừa bước ra, mới phát hiện Long Dạ Tước vẫn ở trong thang máy, anh ấn xuống tầng bãi để xe, cửa thang đóng lại.
Tim của Lý Tịnh Như cũng dường như bị kẹt lại một chút, khó chịu bất thường, lúc đến trong lòng cô đầy tự tin, kết quả đạt được lại là như thế này sao?
Không lẽ trong lòng của Long Dạ Tước đã có người con gái khác rồi? Là ai? Khẳng định không phải vị hôn thê bị anh hủy hôn rồi! Vậy nhất định chính là cô gái tin tức hôm qua truyền ra rồi!
Nhưng mà, trong mắt của cô, nhìn tấm hình, đó cũng chẳng qua là một cô gái rất là bình thường, cô ta có tư cách gì có được người đàn ông ưu tú này? Thiếu gia nhà giàu có con riêng, loại sự kiện này rất là bình thường, còn trong lòng Lý Tịnh Như, đó còn là một chuyện tốt.
Nếu như sau này gả cho Long Dạ Tước, anh ta có con rồi, vậy cô không cần phải sinh đẻ nữa, đó cũng là cách bảo vệ thân hình tuyệt vời của cô, tại vì việc cô không thích làm nhất, là chuyện sinh con. Lý Tịnh Như bước đến cửa lớn, đồng thời trong lòng lặng lẽ hạ quyết tâm, cô nhất định theo đuổi lại Long Dạ Tước, trước đây, giữa Long Dạ Tước và một vương tử hoàng gia, cô tham quyền thế, kiên quyết chia tay Long Dạ Tước, quay sang ở cùng vị vương tử, nhưng mà, đến sau này cô phát hiện, gia tộc vương tử căn bản sẽ không tiếp nhận cô gái dị quốc, cho dù gia cảnh giàu có, cũng không đạt được sự đồng thuận của họ, cuối cùng, kết thúc mối tình với việc vương tử đó lăng nhăng.
Trong lúc cô tức giận, chia tay với vị vương tử, trực tiếp về nước, cô nghĩ đến người con trai năm đó chia tay, cô đương nhiên cũng mật thiết mà chú ý tất cả về anh, vì được yêu thích cũng là việc rất đắc ý. Cho đến khi cô tận mắt nhìn thấy người đàn ông này từ người thừa kế, đến trở thành người nắm quyền cả một gia tộc đế quốc, trái tim cô lần nữa quay về trên người anh ta.