Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1282-1290
Lý Cần nâng má Lâm Thiền lên, hôn những giọt nước mắt của cô Chỉ có điều ngay thời khắc máu chốt, Lý Cần đã không chế được bản thân, vỗ nhẹ lên đầu Lâm Thiền, đẩy cô năm xuông giường: “Ngủ một lát, bữa tối anh sẽ gọi em.
“Được.” Lâm Thiển quả thực mệt, thật sự rât mệt!
Sau khi Lý Cần dỗ Lâm Thiển ngủ, anh ây xuống lầu để bàn bạc với cha mẹ chuyện của Phùng Tịnh.
Cha mẹ Lý nghe xong, đặc biệt là mẹ Lý, trực tiêp hung hăng võ vào mặt bàn: “Trên đời này sao lại có loại người câm thú như vậy? Ngay cả con gái ruột của mình cũng muôn lợi dụng.”
“Mẹ, Thiển Thiên đã chịu nhiều uất ức!”
“Đừng lo lăng, chỉ cân con tiện nhân này dám đến tìm mẹ, mẹ nhất định sẽ diễn thật tốt, cho cô ta biết không phải ai cô ta cũng có thể chọc vào, cũng không phải ai cô ta cũng có thê ức hiệp, cô ta không cân Thiên Thiện, mẹ cân.” Mẹ Lý khit mũi nói.
Lý Cần nghe lời này, nhất thời cảm thây nhẹ nhõm.
“Còn con, luôn đi công tác, Thiền Thiển chịu uất ức một mình, cũng không ai an ủi!”
“Mẹ, con không ở đây, Lâm Thiển giao cho mẹ chăm sóc.”
“Hừ, nêu không phải vì con trai là con trai mẹ, lại vì đât nước cống hiến, mẹ đã đạp chết con rồi.” Mẹ Lý ậm ừ, rõ ràng là cảm thấy ngạc nhiên khi con trai mình lại có thê tìm được một cô gái như Lâm Thiển, giống hệt như hoa lài căm bãi phân trâu.
Lý Cần tình nguyện chịu uất ức, miễn là mẹ anh đối xử tốt với Lâm Thiền, đàn ông bị chán ghét một chút, cũng không sao.
“Vậy thì mẹ sẽ đợi xem kịch hay…”
Lâm Thiển không biết tất cả những chuyện này, nhưng nhà họ Lý nhật định phải đòi lại công lý cho Têï câu: Đường Ninh cũng không nhàn rỗi.
Phùng Tịnh nghĩ chị ta còn bao nhiêu bản lĩnh? Chẳng bao lâu nữa, chị ta sẽ biệt thê nào là đặc tội vói người không nên đãc tội…
Phùng Tịnh năng lực hành động rất mạnh, chuyện này không thê nghỉ ngờ.
Thiển Thiên ngốc Trên danh nghĩa, chị ta sai người đại diện đến thăm cha mẹ Lý để bàn chuyện cưới xin, chị ta muôn làm tròn trách nhiệm làm mẹ, Phùng Tịnh đi nhưng lòng dạ Tư Mã Chiêu thì ai cũng biết.
Mẹ Lý giả vò không biết chuyện của Lâm Thiên, như nghiễm nhiên rơi vào bẫy của Phùng Tịnh.
Hai bên đồng ý gặp nhau càng sớm càng tốt, cũng bảo Lâm Thiễn và Lý Cân đưa ra lời giải thích.
Mẹ Lý nói với Lâm Thiền đang chuẩn bị đi làm vào buồi sáng vê cuộc hẹn với Phùng Tịnh, ý bảo cô ấy chuẩn bị tỉnh thần: “Thiền Thiền, mặc dù con không nhận Phùng Tịnh là mẹ, nhưng nêu cô ây đã hẹn với hai bác, tự nhiên chúng ta cũng sẽ đên gặp một chút. Thời gian ăn tôi là 7 giờ tôi, địa.
điểm là khách sạn gân đó. Khi con về nhà thi đến đúng giờ, đừng quên nhé.”
“Bác gái…” Lâm Thiển có chút khó chịu gọi mẹ Lý.
“Mọi chuyện cứ để cho bác, con không phải lo lắng cái gì.’ Lâm Thiễến gật đầu, mặc dù cô ấy tin mẹ Lý nhưng cô ây không tin Phùng Tịnh.
Người phụ nữ này, để đạt được mục đích của mình, chị ta không biết còn muốn chơi thêm bao nhiêu chiêu trò nữa.
Mặc dù lo lãng nhưng Lâm Thiên không còn cách nào khác, chỉ đành đên Cự Tỉnh như thường lệ để giám sát quá trình luyện tập của La Anh Hông cả một ngày.
Tại nơi làm việc, cô ấy sắp xếp tỉ mỉ các khóa học của La Anh Hồng để một ngày nào đó La Anh Hồng có thế quay trở lại vị trí thuộc về mình.
Nhưng lúc giải lao, cô ây luôn đứng ngơ ngác bên cửa sô.
“Phùng Tịnh hẳn là đã nghĩ, ra rất nhiều cách đề hành hạ em.”
Nghe thấy lời nói của La Anh Hồng, Lâm Thiên quay đầu lại nở một nụ cười gượng gạo, coi như xác nhận.
“Không ai hiểu cô ta hơn chị.” La Anh Hộng vừa nói với Lâm Thiên vừa lau mồ hôi: “Đề đạt được mục đích, tất cả mọi thứ cô ta đều có thê hy sinh, cho dù là con gái ruột của cô ta thì sao chứ? Nêu đời này em không loại bỏ cô ta, em sẽ đau khôi”
Lâm Thiên không nói lời nào, bởi vì lo lắng buổi hẹn cơm tối, nêu như Phùng Tịnh ngay cả chuyện bản thân bị cưỡng hiếp cũng có thể nói ra, như vậy thì cô ây không còn gì đề nói.
Chương 1283:
Đường Ninh nhìn thấy Lâm Thiền lơ đãng, lại đang cô găng hêt sức đê giúp Lâm Thiên thu thập tât cả bí mật về Phùng Tịnh, bởi vì Đường Ninh có linh cảm rằng cô có thê đào ra những điều đáng sợ hơn từ Phùng Tịnh.
Lâm Thiễn nói với Đường Ninh về buổi họp mặt của cha mẹ vào buổi tối, Đường Ninh nghe xong. chỉ cười: “Em sợ cái gì? Em sợ xấu hỗ sao? Hay là sợ nhà họ Lý thật sự khinh thường em?”
Lâm Thiền lắc đầu: “Em sợ rằng sớm muộn một ngày, nào đó em sẽ lỡ tay giết chết chị ta.”
Đường Ninh đặt tay lên vai Lâm Thiển lắc đầu: “Em chỉ có thể đối phó với kẻ đề tiện bằng cách đê tiện hơn.
Đêm nay nhất định là một màn kịch đặc sác.
“Có thê đây.” Lâm Thiên mỉm cười, rời công ty lúc sáu giò, bảy giò cô ây đên tâng dưới khách sạn đã hẹn đúng giờ. Nhìn vê phía cửa khách sạn, Lâm Thiên không có ý muôn.
bước vào, bởi vì cô ây không muôn thừa nhận thân phận của Phùng Tịnh.
Do dự hết lần này đến lần khác, Lâm Thiên vân bước vào cửa khách sạn, nhưng vừa đi qua cửa, cô đã thây mẹ Lý kéo cô sang một bên.
“Bác gái? Sao bác còn chưa vào?”
“Đương nhiên là bác phải đợi con rôi…” Mẹ Lý nói với Lâm Thiền: “Nào, năm lấy tay bác…
Lâm Thiên năm tay mẹ Lý, trông giỗng như hai mẹ con hơn Phùng Tịnh, họ cùng nhau đến địa điểm đã hẹn, nhưng nhìn thầy Phùng Tịnh và trợ lý đang nóng lòng chờ đợi, vì mẹ Lý đã có tình mang theo Lâm Thiền đến muộn gân nửa giờ.
“Xin lỗi, chúng tôi đến muộn…” Mẹ Lý đỡ Lâm Thiền ngồi xuống, như thê họ mới là mẹ con ruột thịt thực sự.
Sau khi Phùng Tịnh thây vậy, chị ta đứng dậy muôn kéo Lâm Thiên đên bên cạnh mình, nhưng lại thây mẹ Lý ngăn lại: “Không được, Thiên Thiên cứ ngôi bên cạnh tôi, không sao cả.”
“Tôi thực sự cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy bà Lý đối xử với Thiển Thiên như con gái ruột của mình, tôi yên tâm rôi.” Phùng Tịnh giả vờ nói: “Tôi thực sự sợ rằng Thiên Thiền sẽ bị uất ức sau khi kêt hôn, xem ra có vẻ như nó rất kính trọng cô lắm, chỉ hận bà mẹ ruột như tôi mà thôi.”
Chỉ là giữa hai người đang nói chuyện, Lý Cần và cha Lý cũng lần lượt đến. Cả hai đều là quân nhân, thoạt nhìn có vẻ không nói nhiều.
Lý Cần lợi dụng tình hình kê thêm một chiếc ghế đến bên cạnh Lâm Thiển, cánh tay mảnh khảnh của anh tự nhiên ôm lấy thân thể Lâm Thiên, đưa cô vào phạm vi của mình, ánh mắt anh cảnh cáo Phùng Tịnh.
Thấy vậy, Phùng Tịnh vận cười: “Con rễ tương lai, có vẻ rất bắt mãn với BH Mn tôi.
“Thiên Thiên chưa bao giờ thừa nhận thân phận của chị.” Lý Cân trực tiếp trả lời Phùng Tịnh.
“Nhưng điều này là không thể phủ nhận.” Phùng Tịnh nhún vai.
“Tôi biệt Lý gia các người là một gia tộc lớn, nhất định rất coi trọng thê diện của mình. Đó là lý do hôm nay tôi phải nói rõ với các người đề các người khỏi nói Thiển Thiển nhà tôi lừa hôn.”
“Xem ra cô Phùng có chuyện rất quan trọng, còn chưa nói cho chúng tôi biết.” Mẹ Lý nhìn Phùng Tịnh đầy ấn ý nói.
“Thực sự có một số sự kiện trong quá khứ không thể chịu đựng được. Nói thật với các người, tôi thực sự không biết cha của Thiên Thiền là ai. Khi đó, tôi còn trẻ nhất thời bồng bột, đã làm rất nhiều điều sai trái, bao gồm cả việc sinh ra Thiền Thiền. Nêu nhữ đến lúc đó tin tức nỗ ra, tôi không chịu trách nhiệm.”
“Cô Phùng thật dứt khoát, cô không sợ phá hỏng hôn lễ của con gái mình sao?” Mẹ Lý nhướng mày hỏi Phùng Tịnh.
“Hiện tại không nói rõ. Sau này bị phát hiện không phải sẽ tệ hơn sao?
Hơn nữa, Thiên Thiên được nuôi dưỡng bởi nhà họ Quyền, còn có quan hệ yêu đương với anh trai nó.
Tât cả những chuyện này nó có nói với các người không?” Phùng Tịnh nói với nhà họ Lý với giọng điệu khiêu khích.
Lâm Thiển nhìn Phùng Tịnh, chỉ lạnh lùng.
“Nó chưa bao giò nói…” Mẹ Lý đáp.
Phùng Tịnh liếc nhìn Lâm Thiền, sau đó quay lại nhìn mẹ Lý và cha Lý.
“Nó có lẽ xâu hồ khi nói ra, cha nó không rõ là ai, mẹ nó bị cưỡng bức, những người nhận nuôi nó lại có ý đồ xâu. Nếu tôi là nó, cũng sẽ không nói ta “Cô Phùng, cô có biết những lời này của cô đủ đề phá hủy hình tượng của Lâm Thiễn trước mặt chúng tồi không?”
Chương 1284:
“Gia tộc Lý gia chúng tôi có gia phong nghiêm khác. Đúng là không thê dung thứ cho những kẻ đáng khinh đó, huống chỉ là những kẻ lăng mạ bôi nhọ thanh danh.” Mẹ Lý tức giận nói.
“Phải đấy, vậy nên tôi rất khó hiểu, tại sao các người lại muôn Thiên Thiên làm con dâu của các người? Xem ra nó rất không thành thật.” Phùng Tịnh tiếp tục thôi lửa.
Mẹ Lý quay đậu nhìn chông mình, sau đó nhìn về phía Lâm Thiên và Lý Cần ở đối. diện, gật đầu: “Quả thực như vậy…
Lâm Thiên cúi đầu, đột nhiên trở nên VÔ cùng căng thẳng, bởi vì lúc này, cô cảm thây mình bị mẹ ruột phản bội, không có chút tự trọng nào.
“Mặc dù Lâm Thiên là con gái ruột của tôi nhưng dù sao thì chúng tôi cũng không chưa từng sông chung cho nên tôi đã điều tra thông tin của nó. Nó từng có môi quan hệ không bình thường với con trai nhà họ Quyên, lại là người trong làng giải. trí.
Tôi T nó sớm đã cho con trai của các người cặp sừng rồi.”
“Nói tóm lại, tôi thực sự không đồng ý với việc Lâm Thiền kết hôn với con trai của các người, bởi vì nó làm ô nhục nhà họ Lý các người, tôi tự nhận không dám trèo cao…”
Để phối hợp với Phùng Tịnh, mẹ Lý gật đầu: “Cô nói không phải không có lý. Dù sao… có mẹ là diễn viên trong làng giải trí… Quả thực rât đáng lo ngại.”
“Vì vậy, hôm nay tôi đến đây để giúp Thiên Thiên hủy hôn!”
Nhìn thấy vẻ mặt của mẹ Lý, Phùng Tịnh âm thâm cong môi lên, bởi vì chị ta tin răng sẽ không cha mẹ nào lại đầy con trai mình vào hồ lửa cả.
Biết rõ tình hình bên nhà gái rồi vẫn còn để chúng kết hôn sao.
Đặc biệt là khi nhìn thây dáng vẻ nhục nhã của Lâm Thiên, trong lòng Phùng Tịnh xuất hiện một cảm giác chiên thắng bởi vì chị ta muôn nói cho Lâm Thiền biết là con gái mà không nghe lời mẹ sẽ có kết cục như thế nào. Chính là giỗng như bây giờ vậy, đánh mắt tất cả.
Người nhà họ Lý nhìn Phùng Tịnh không nói gì cả. Điều này khiên Phùng Tịnh tưởng răng bọn họ đã bị chị ta làm cho tức đên mức không thốt nên lời rồi.
Quả thật là người nhà họ Lý đang tức giận, nhưng điêu khiên họ tức giận khác xa so với những gì mà Phùng Tịnh đang tưởng tượng.
“Thiên Thiện, chuyện đã đến nước này, con vê nhà với mẹ đi.” Nói xong, Phùng Tịnh đứng lên, nhưng mẹ Lý đã nhân cơ hội này giữ “: chân Lâm Thiền, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phùng Tịnh.
“Cô Phùng, hôm nay tôi thật sự đã mỏ rộng tâm mắt.”
“Hỗ dữ cũng không án thịt con, cô bán con gái mình cũng hay lắm.
Phùng Tịnh xoay người nhìn mẹ Lý, chị ta có chút không hiệu lập trường của bà ây.
Mẹ Lý mỉm cười, mở file ghi âm cuộc nói chuyện vừa rồi cho Phùng Tinh nghe: “Cô thật sự quá bỉ ôi.”
Nói xong, mẹ Lý lập tức đứng dậy, đây Lâm Thiền vào lòng Lý Cần: “Đứng gọn sang một bên, ảnh hưởng bác phát huy.”
Lý Cần nghe vậy liền vội vàng ôm lấy Lâm Thiên ngôi xuông ghê sofa trong khu nghỉ ngơi cùng cha Lý, chỉ đề lại mẹ Lý đôi phó với Phùng Tịnh.
“Đâu tiên, cô nói cô thay Lâm Thiên hủy hôn, tôi muôn hỏi cô Phùng đây, cô có tư cách gì? Đừng có nhắc đên cái huyết thống dơ bân đó với tôi, ngày mai tôi sẽ đưa Lâm Thiền ra nước ngoài đề đôi gen của con bé, cô nói cô là mẹ của Lậm Thiên, hừ, chúng tôi không chấp nhận..
“Bị cậu ấm nhà giàu ruồng bỏ thì cũng thôi đi, cô không có khả năng giữ chân đàn ông lại còn cướp vị trí ảnh hậu của người ta cũng coi như không thua thiệt. Tôi thật sự không hiệu nổi, cô ở trước mặt người khác nói mình bị cưỡng hiếp như vậy rất quang vinh sao? Khi cô thốt ra câu nói này cô không cảm thấy bản thân mình rât trăng trọn à, thật khiến tôi thật sự phục sát đất cô rồi.”
“Giải Phi Thiên tại sao lại không trao cho cô giải người vô liêm sỉ nhât nhỉ?”
“Còn nữa, tôi nói loan luân không phải là nói Lâm Thiên, mà là nói cô đấy. Ảnh hậu toàn năng mà đi cướp con trai 20 tuổi của người ta để làm âm giường của mình, cô thật đúng là quá phóng túng.”
“Cuỗi cùng, cô nói đúng rôi, quả thật là cô không với nồi tới nhà họ Lý chúng. tôi. Cái thứ hạ đăng hèn mạt như cô đừng bao giò đên tìm tôi lần thứ hai, nêu không tôi không đảm bảo răng đoạn ghi âm này sẽ trỏ thành trò cười cho người khác vào lúc nào đâu.’ Mẹ Lý nói một tràng như pháo nỗ, tất cả những lời trong lòng muôn nói với Phùng Tịnh tuôn ra như suôi khiến chị ta xâu hỗ đỏ bừng mặt.
Dù chị ta đã tự nhận mình vô liêm sỉ nhưng nghe vậy cũng khiến chị ta cảm thây rât nhục nhã..
Nhưng mẹ Lý vẫn chưa nói đủ, đi thăng tới trước mặt Phùng Tịnh, nhìn chị ta một cách trịch thượng, đây chính là lợi ích của chiêu cao.
“Cô không cần Thiễn Thiễn, tôi cần.”
Chương 1285:
“Cho nên tôi không hy vọng rằng còn phải nghe bất cứ lời nói xâu về con bé từ miệng của cô.”
“Con bé là người sắp làm dâu nhà họ Lý, chỉ cân có người dám hủy hoại hình tượng của con bé, đặt điêu tiêng xâu bên ngoài, tôi làm vợ quan chức lâu như vậy có phải là vô ích rồi không.”
“Biết điều một chút, cút ra xa một chút, nêu đê tôi biệt cô còn uy hiệp Lâm Thiên, vậy thì cứ chờ những câu chuyện cũ của cô được công khai trước công chúng đi.”
Nói xong mẹ Lý trực tiếp đầy Phùng Tịnh ra.
“Đúng là đồ rác rưởi, bắn tay.”
Sao đó mẹ Lý quay ra nói với ba người: “Còn không đi? Bà đây ngửi mùi hôi thối sắp nôn tới nơi rồi.
Cha Lý đánh mắt nhìn hai người, cả ba người đồng loạt đứng dậy khỏi sofa.
Mẹ Lý đây Phụng Tịnh ra, sau đó còn cô tình kéo tay Lâm Thiên, nhìn hai người quả. thật rất giống hai mẹ con, không hê bị Phùng Tịnh chia rễ chút nào.
Phùng Tịnh bị nhục mạ một trận, còn bị mẹ Lý lấy được file ghi âm, nhìn mây người rời đi, chị ta không cam tâm suýt chút nữa đập vỡ cái bàn trước mặt.
“Dám chơi tôi? Cứ chờ mà xem.”
Sau khi lên xe, nước mắt Lâm Thiền ứa ra, cô không biết tại sao lại cảm thây rât xót xa.
Lý Cần thấy vậy nhanh chóng lau nước mắt cho cô: “Không sao hết, sao em lại khóc?”
“Em cảm thấy em không xứng đáng…” Lâm Thiên nghẹn ngào nói.
“Con ngoan, con đừng có gánh nặng tư tưởng, bác gái của con bao nhiêu .
năm qua đã gặp đủ mưa giông bão tô rôi, chăng lẽ chút rác rưởi đó cũng không xử lý nồi sao? Con yên tâm, bác không phải là người dê bát nạt.”
Mẹ Lý vội vàng an ủi Lâm Thiền.
“Mẹ đã từng là nữ trinh sát, em cứ yên tâm để bà ấy bảo vệ đi…nếu không mẹ sẽ rât nhàm chán đói”
Lâm Thiền vốn đang khóc nhưng khi nghe câu nói này cô lại bật cười.
“Cảm ơn mọi người…đã bảo vệ con như vậy.”
Nhà họ Lý đối xử với cô tốt thế nào cô đều ghi nhớ trong tim, đồng thời cô sẽ không lưu tình khi đôi mặt với Phùng Tịnh lân nữa Quan trọng hơn, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến cô đột nhiên hiểu ra một điều. Đó chính là có một số việc cô phải đích thân đi kết thúc nó, nêu không Phùng Tịnh sẽ dây dưa không dứt bởi vì chị ta không hè biết xấu hồ.
Lần gặp mặt này. khiến Lâm Thiền nhìn rõ sự bảo vệ của nhà họ Lý, khiến cô càng thêm quyết tâm giúp đỡ La Anh Hồng.
Sau khi nghe xong màn mắng chửi Phùng Tịnh của mẹ Lý, Đường Ninh chỉ thiêu việc võ tay tán thưởng mà thôi, thứ cô cần chính là sức mạnh bùng nô và mị lực này.
“Chị Ninh…em nghĩ đã đến lúc Phùng Tịnh phải trả giá cho những gì mình đã làm.”
Đường Ninh nhìn Lâm Thiên, hai mắt cô sáng rực.
“Vậy chúng ta sẽ từng bước từng bước khiến chị ta muôn kiếp không trở lại được.”
Khi Đường Ninh nói câu này là lúc tât cả những con đường đã trải sẵn cho La Anh Hồng. Đương nhiên điêu này và sự hủy diệt Phùng Tịnh bổ trọ cho nhau. Sự nồi tiêng của La Anh Hồng nhất định sẽ khiến Phùng Tịnh thất bại thảm hại.
“Chị đã có kế hoạch toàn diện rồi?”
Đường Ninh vẫy tay với Lâm Thiển và bất đâu triên khai với cô.
Lâm Thiên nghe xong liên gật đâu, sở đĩ cô chịu phục Đường Ninh, cam tâm tình nguyện là cánh tay phải, tay trái của Đường Ninh là vì tâm tư của Đường Ninh kín đáo, biết nhìn xa trông rộng, cô có năng lực khiến người khác phải tin phục.
“Em hiểu rồi…”
Sau 45 ngày tập luyện dày đặc, Đường Ninh nói La Anh Hồng trực tiếp xuất hiện ở phòng gym, hiệu sach, sân golf, sân tennis và spa chăm sóc da cao cập.
Và mỗi lần cô xuất hiện đều thu hút một bộ phận khán giả, bởi vì sự thay đổi của La Anh Hồng, cuộc sông tích cực lành mạnh của cô đã khiên họ cảm động.
Chương 1286:
Trước khi ký hợp đông với Cự Tinh, La Anh Hồng là một người phụ nữ cạy nghiệt, thậm chí vì thòi gian xoay vân mà cô đã trỏ thành một bà nội trợ, một người phụ nữ của gia đình Đâu còn dáng vẻ của một diễn viên nữa?
Nhưng sau khi ký hợp đông vói Cự Tỉnh, cô đã thoát khỏi khuôn khổ trước đây, rời khỏi cuộc sông vôn có như thê sông lại vậy.
Cô tích cực tập thể dục, tham gia nhiều hoạt động tạo nhã giông như muốn biến cuộc sống tương lai của mình thành một nghệ thuật…
Thây vậy, không khỏi có người than thở răng, cho dù La Anh Hồng có thôi làm diễn viên thì cô cũng sẽ trở thành một nhà nghệ thuật mà thôi…
Chỉ bởi vì tài năng trước đây của cô ây.
Trên thực tế, điều khó tưởng tượng nhất của La Anh Hồng là chị ây thực sự có rất nhiều tác phẩm thủ công.
Sau khi chồng qua đời và con trai nỗi loạn vê sau, chị ây đã hình thành thói quen làm đồ thủ công mỹ nghệ. Dưới ảnh hưởng của nghệ thuật, những thứ chị ây làm thực sự khiến cho mọi người cảm thấy vui mắt.
Vì lý do này, Đường Ninh đã đặc biệt xây một ngôi nhà mới cho chị ây, ngôi nhà trưng bày một sô tác phâm một vài năm trở lại đây của chị ây, sau khi những bức ảnh bị rò rỉ ra ngoài, chị ây đã ngay lập tức chiêm được trái tim của không ít những cô gái.
Thế giới bên ngoài. đối với chuyện này cũng không hiểu được, Đường Ninh sẽ để La Ảnh Hồng đi theo con đường nào?
Tại sao cô ấy không choi bài theo lẽ thường?
Một lân nữa đê một diên viên cũ nồi tiêng lại, cô không yêu câu đôi phương nhận show, cũng không phải là thư: ơng lượng : show diễn cho chị ây, mà là đê chị ây có một cuộc sông thoải mái?
Nhờ vậy, La Anh Hồng đã loại bỏ được thói quen phản nàn phụ nữ trước đây, từ khía cạnh ăn mặc, chị ây đã có sự thay đổi đáng kinh ngạc, VÌ cuộc sông mưu sinh, chị ây đã trở thành một bà nội trợ bình thường với chiếc khăn trùm đầu, nhưng bây giờ chị ây sẽ sông cho chính mình một lần nữa, chị đã lấy hết tiền tiết kiệm ra và mua nhữ :ng thứ tốt nhất cho bản thân theo yêu cầu của cô giáo dạy thể hình.
Vì vậy, hiện tại La Anh Hồng hoặc là váy dài như thần tiên hoặc là sườn xám được thiết kê riêng, tuy răng.
khuôn mặt đã ngoài bồn mươi tuôi nhưng chị ấy lại trở nên điềm đạm và tao nhã hơn.
Phải nói rằng sự thay đổi của La Anh Hồng rất đáng khâm phục.
Suy cho cùng, không phải ai cũng có thê gác lại cuộc sông vôn có của mình và thay đổi hoàn toàn lối sống của mình.
Tuy nhiên, La Anh Hồng đã dùng nhữ ng hành động thiệt thực đề nói với mọi người rằng một phụ nữ bồn mươi tuổi cũng có thê sông cho chính mình.
Vì vậy, thế giói bên ngoài không thể so sánh La Anh Hồng với bắt kỳ ai trong ngành giải trí, ngay cả Phùng Tịnh cũng không thể, bởi vì chị ây bây giò sông như một tiên nữ vậy.
Ngay sau đó, sự việc của La Anh Hồng được lan truyền trên mạng internet.
Và những bức ảnh khác nhau của chị dù là tập. thể dục, hay là chơi golf hay đồ thủ công đều lần lượt được cư dân mạng tung lên mạng, dù đường.
nét khuôn mặt có khuyết điểm thì điều này cũng không ảnh hưởng đến nhan sắc của chị.
Ngược lại, vì vét sẹo, lại để cho sự tồn tại của chị ấy càng đặc biệt hơn.
Tiệp theo, mới là trọng điêm của Đường Ninh, vì tài năng nghệ thuật xuất sặc của La Anh Hồng, cô đã đặc biệt giới thiệu giám độc của Shengdi Jewelry cho La Anh Hồng, và sắp xếp hai người gặp nhau càng nhanh càng tết, và sau khi bên kia đã nhìn thấy những tác phâm thủ công của La Anh Hồng, rât quan tâm đên tài năng của bản thân chị.
Hơn nữa còn mòi chị ấy tham gia mùa thiết kế trang sức mới, và hy vọng răng chị ây có thể đảm nhận vị trí người phát ngôn!
Đối với La Anh Hồng mà nói, tin tức đó thật vui mừng, chị thực sự không thê tin được, khuôn mặt của chị ây đã trở nên như thê này mà vẫn có người sẵn sàng cân cô, đây có phải là sự thật không vậy? Chị ây vẫn có thể quay quảng cáo sao?
Vết sẹo trên mặt có lẽ là nỗi tự tỉ nhất của La Anh Hồng?
Nhưng Đường Ninh đã xua tan lo lăng của chị trong một câu nói.
“Chị không phải lo lăng gì. cả, vì chuyên viền trang điểm sẽ sử dụng hình dạng vết sẹo của bạn để thiết kế hình xăm cho chỉ.”
“Đề xuất của Đường tổng là rất tốt, và tôi rất mong đợi sự hợp tác của chúng ta.”
Chương 1287:
La Anh Hồng gân như: bật khóc khi giành được hợp đồng đâu tiên, chị sẽ không bao giờ tin răng mình thực sự có thê quay trở lại làng giải trí.
“Đường Ninh… tắt cả những điều này là sự thật sao? Tôi nghĩ không đúng sự thật…”
Đường Ninh mỉm cười và đưa khăn giây cho La Anh Hồng: “Chị thật sự có tài năng. Điều này không còn nghi ngò gì nữa. Hàng loạt những thay đôi mà Cự Tinh đã tạo ra cho chị chính là cho chị có một hình ảnh hoàn toàn mới trước công chúng. Tuy nhiên, ở tuổi 40, có thể từ bỏ mọi thứ và làm mới lại với vẻ ngoài của chính mình, đây là điều mà nhiêu bạn trẻ ngưỡng mộ và khâm phục đầy. Vì Vậy, giai đoạn đầu có lẽ sẽ suôn sẻ.
“Đối với người của Thánh đề Jewelry, tôi không thê phủ nhận răng chúng ta có hợp tác, hơn nữa có các điêu khoản thương lượng, nhưng đây là vấn đề đôi bên cùng có lợi.”
Sau khi nghe Đường Ninh giải thích, La Anh Hồng thực sự không biết phải nói gì.
“Cô thực sự có thể nhìn thấu trái tim của mọi người. Cô biết thê giói bên ngoài muôn gì. Điêu này thực sự lợi hại.”
Đường Ninh lắc đầu, đứ ng dậy nói với La Anh Hồng: “Tuy rằng trận chiến đầu tiên mặc dù không tệ, nhưng là sau đó Phùng Tịnh sẽ tham gia, và chúng ta cũng sẽ có rât nhiêu khó khăn và thử thách.”
“Tôi tin tưởng vào cô.” La Anh Hồng nói thăng: “Tôi tin tưởng vào mọi sự sắp xếp của cô.”
“Không, người mà chị phải tin tưởng là Lâm Thiên. Em ây chạy tứ phía vì chị , sau lưng âm thâm lo sự nghiệp cho chị.” Đường Ninh nói với La Anh Hồng: “Mặc dù đang thực hiện chỉ đạo của tôi, nhưng âm Thiền cũng đã đưa ra rất nhiều ý tưởng, và em ây tuyệt đối không bao giờ đứng về phía Phùng Tịnh.”
La Anh Hồng cầm hợp đồng, nhìn Lậm Thiển cách đó không xa, gật đầu: “Tôi biết, tôi đã xem nó suốt thời gian qua.”
“Thật tốt nêu chị hiểu. Lâm Thiên đã gặp phải một con sói mất trăng trước đây. Tôi chỉ hy vọng răng chị Hồng này, chị có thê đánh giá cao những nỗ lực chăm chỉ của em ây.”
“Yên tậm đi, tôi biệt đâu là tốt xâu.” La Anh Hồng nói với Đường Ninh một cách chắc chắn: “Em ấy đã nói cho tôi biết những gì Phùng Tịnh đã làm với em ây, tôi không nghĩ răng Phùng Tịnh sẽ lại có cơœ hội làm tổn thương Lâm Thiển lần nữa.
Bảo vệ, chính là giúp đỡ lẫn nhau đây…
Bây giò La Anh Hồng có cơ hội sông lân nữa, chị ây tự nhiên sẽ không quên đi Lâm Thiên người bận rộn phía sau lưng chị.
Vào thời điểm này Phùng Tịnh nghĩ rằng Đường Ninh sẽ chỉ đê cho La Anh Hông đứng ngoài rìa ngoài của giới giải trí, băng không làm thê nào mới có hai tháng lại In hề có động tĩnh nào?
Chẳng lẽ cô ta có thê quay trở lại làng giải trí chỉ bằng. cách dựa vào mây món đồ hỏng cùng với thân hình khỏe mạnh của mình?
Chị ta thậm chí căn bản không nhận ra răng con đường trở lại của La Anh Hồng hoàn toàn không phải đề cạnh tranh với chị ta, bởi vì chị ta không có xứng đáng.
La Anh Hồng là muốn thắng chính mình đây, băng không so với Phùng Tịnh không phải là rót giá sao?
Đường Ninh vẫn luôn nhự vậy, con đường phát triên thành ngôi sao không được nhăm vào kẻ địch, bởi vì cô hy vọng môi người nghệ sĩ cuôi cùng đều có thể tìm được vương miện của chính mình, không thê cùng kẻ địch đánh nhau.
Tuy nhiên, trả thù là điều tất yếu, néu có thê thì hãy cỗ gắng đạp lên đâu kẻ thù mà tiên lên phía trước.
Tỉnh Lam là như thế, La Sinh là như thế, Hạ Hàm Mạt là như thế, và bây giờ La Anh Hồng dĩ nhiên cũng là như thế.
“Phùng Tịnh vẫn chưa nhận ra sự nguy hiểm của chị. Đây là thời điểm tốt nhất đề chúng ta ra ly Khi Phùng Tịnh kịp phản ứng, lúc đó chị ta chỉ có thể chờ bị đánh.”
Bởi vì Đường Ninh đã trải tốt tất cả những con đường tiếp theo…
Có lẽ là do thời gian làm việc quá dài và Đường Ninh đứng quá lâu nên cô có phân kiệt sức, La Anh Hồng nhanh chóng đỡ cô và cúi đâu thuyết phục cô: “Cô ngôi xuông nghỉ ngoi đi.”
Đường Ninh lắc đầu, cười cười, vươn tay vuôt ve bụng dưới của cô: “Không có vân đề gì đâu, là trong bụng không nghe lời tôi.”
“G0 Bỏi vì Đường Ninh ăn mặc dày, chị ấy thậm chí còn không nhận ra Đường Ninh đang mang thai.
“Mang thai, như thế nào mà làm khố mình như vậy? Mặc tổng cho phép sao?”
“Suyt… đừng đề anh ấy biết.” Đường Ninh nhanh chóng ra lệnh, tuy nhiên, một người tình cờ bước vào văn phòng đã nghe thấy.
Chương 1288:
“Anh nghe thấy rồi.” Mặc Đình đứng sau lưng hai người họ nói.
Đường Ninh sững người một lúc, sau đó quay đầu nhìn vẻ mặt ý vị sâu xa của ai đó rồi giải thích: “Chỉ là phản ứng của việc mang thai, là hiện tượng sinh lý bình thường.”
“Đến bệnh viện khám.”
Đường Ninh có chút bất lực, nhưng cô không cảm thấy phiền chán, bởi vì cô biết nêu Mặc Đình không nhận được kết quả xét nghiệm, anh sẽ không yên tâm.
La Anh Hồng nhìn hai vợ chồng, rõ ràng vừa rôi Đường Ninh là một người phụ nữ thông minh và sắc sảo, nhưng trước mặt Mặc Đình, cô lại trông yêu đuôi và cân được chăm SÓC.
“Vậy thì chị Hồng, chúng em đi đây.”
“Nhanh lên.” La Anh Hồng gật đâu, sau đó chị ây lại tiêp tục đăm mình trong việc luyện tập, bởi vì cho dù: Đường Ninh đã trải thảm cho chị ấy, chị ấy không thể có một chút lười biếng nào, bởi vì chị ấy biết rằng nếu muôn lây lại chỗ đứng lâu dài trong làng giải trí, bản thân phải có khả năng lây ra nhứng thứ làm người ta kinh ngạc.
Rõ ràng là chiều tối, nhưng lại phải đến bệnh viện khám thai, Đường Ninh có chút xấu hồ.
Tuy nhiên, cô chưa bao giờ nghĩ răng ở trong bệnh viện, cô vận có thê nhìn thây Châu Thanh, nhưng Châu Thanh lại không nhìn thấy vợ tuổi Đường Ninh.
“Nhìn dáng vẻ của Châu Thanh, lưng còi xương, hẳn là bị thương không nhẹ.”
Mặc Đình không trả lời Đường Ninh, mà dùng căm ra hiệu cho Đường Ninh nhìn thẳng về phía trước.
Đường Ninh nhìn theo ánh mắt của Mặc Đình thì nhìn thấy. Hạ Hàm Mạt đang mặc bộ đồ đen và áo gió đi về phía hai người họ.
Đường Ninh tưởng răng Hạ Hàm Mạt và Châu Thanh vần còn dây dưa, thì lại nhìn thây Hạ Hàm Mạt nói với Đường Ninh: “Đã lâu không gặp.”
Tính thời gian cũng được gần hai tháng rôi, cũng rât lâu rôi, và Châu Thanh…”
“Từ lâu chúng tôi đã không còn quan hệ gì rồi. Tôi theo dõi anh ta để xác nhận xem anh ta còn sông được bao lâu. Hai người cũng biết, thái tử đã bỏ ra rât nhiêu tiên đê ngược đãi anh ta.
Tôi nghĩ chỉ có cách này mới có thê làm nhẹ đi cảm giác tội lỗi của tôi với Lâm Thiền. ” Hạ Hàm Mạt giải thích: “Tôi đã thấy những chuyên hướng gân đây của Cự Tỉnh, chuyện của Lâm Thiền tôi cũng đã nghe. Tôi hy vọng cô ây có thê vượt qua khó khăn.”
“Ngoài ra, tôi thực sự hồi Im-.”
Sau khi Đường Ninh nghe xong, cô không mềm lòng mà tha thứ cho Hạ Hàm Mạt, bởi vì người mà Hạ Hàm Mạt mắc nợ nhiều nhất chính là Lâm Thiền.
“Vậy thì tôi sẽ không làm phiền nữa.”
Sau đó, Hạ Hàm Mạt quay lư ng, lại rời đị trước mắt Đường Ninh vì cô ây biết rất rõ răng ngay cả khi Đường Ninh không còn hận cô ấy nữa, cô ấy cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân, cô ấy chỉ có thê ở trong bóng tối, vì Lâm Thiên, hoặc vì Cự Tỉnh, làm chút gì đó.
“Nếu cô ấy đủ thông minh, cô ấy sẽ dùng sức mạnh của „giám đốc Lưu để leo lên một lần nữa.”
“bi thôi.” Mặc Đình chưa từng muốn nói gì vói kẻ phản bội, thậm chí còn không muôn bình phẩm.
Bỏi điều quan trọng nhất đối với Cự Tỉnh lúc này là La Ảnh Hồng và “Kiến chúa”.
Bây giờ La Anh Hồng đã thắng trận đầu tiên, kết quả đều nằm trong dự đoán, Phùng ˆ Jĩnh không có cách nào với La Anh Hồng, bởi vì cho dù chị ta muôn kích động người hâm mộ của mình làm mật uy tín của La Anh Hồng, thì hai người cũng không cùng lĩnh vực. Bạn không có môi quan hệ cạnh tranh, lại không có lý do, khó tránh khỏi cho đối phương năm cán.
Đây là chỗ mà Đường Ninh rất khôn ngoan. Cô có thể có nhiều cách đề khám phá giá trị của một nghệ sĩ, không chỉ là một diện viên, bởi vì cô hiểu một chân lý, bát kê bạn muốn làm gì, trước khi có sự nồi tiếng, bạn không có tư cách lựa chọn.
Ngược lại, khi đã trở thành một nghệ sĩ được nhiều người biết đến thì dù bạn muôn làm qì đi chăng nữa, đó đều sẽ là điều tật nhiên.
Vì vậy, Phùng Tịnh chỉ có thế nhìn La Anh Hồng vùng lên.
Và bản thân chị ta là một kẻ cướp đoạt, ngoại trừ khuôn mặt bị hủy hoại của La Anh Hồng, chị ta không thể tìm ra điểm đẹn nào khác đề đói phó với La Anh Hồng, bởi vì quá dễ dàng đề La Anh Hồng căn lại chị ta.
Trên thực tế, điều đáng sợ hơn là chỉ cần Phùng Tịnh có bát. kỳ hành động nào, đám người Đường Ninh có thế lập tức phản công, Lâm Thiền hy vọng khoảnh khắc đó đến sớm hon, bởi vì cô ấy không thể chờ đợi để nhìn thầy Phùng Tịnh thân bại danh liệt.
Chương 1289:
Sau khi xảy ra chuyện Phùng Tịnh hủy hôn, tốc độ chuân bị cho hôn lễ của nhà họ Lý gân như tăng vọt, như ngôi trên hỏa tiên.
Ngay sau đó, mẹ Lý đã sắp xếp cho Lâm Thiên và Lý Cần chọn lễ phục.
Ngay cả khi đến cửa hàng áo cưới, Lâm Thiên cũng không có cảm giác chân thực, có lẽ cô dâu là cô ây đây sẽ không thể tiền vào trạng thái trong thời gian ngăn.
Thấy cô lo đễnh, Lý Cần vội hỏi: “Em không thích nơi này sao? Chúng ta có thê đôi nơi khác…”
Lâm Thiển lắc đầu: “Em vẫn chưa chuẩn bị tốt..
ch đăng ký kết hôn đã được thông ” Lý Cần ôm cô nói: “Nếu em không thích thì vê nhà thôi…”
Lý Cần không nói, trực tiếp đưa Lâm Thiên trở về nhà: “Vừa rồi có một chó săn theo dõi, ngày khác thử lễ phục.”
Lâm Thiền gật đầu.
“Nhưng, có thể là mười ngày sau.
Anh có một nhiệm vụ vào lúc năm giờ sáng mai.”
“Em sẽ đợi anh trở về.” Lâm Thiền nhẹ nhàng nói, nhựng có một sô chuyện không muôn giữ trong lòng.
“Lý Cân, xin lỗi, em không phải phụ nữ ở nhà. Em không thê ở nhà như những người phụ nữ khác, chăm chú chờ chông. Em cũng không giỗng một cô gái bình thường thích dành thời gian cho hôn lê. Em nghĩ…
“Không cần nói, nếu em không muốn thì để cha mẹ chuẩn bị.” Lý Cần làm sao không hiểu?
Bỏi vì trong suy nghĩ của Lâm Thiền, nghỉ thức nào cũng đều vô vị, cô ấy thích những thứ những việc lâu dài.
Dù đám cưới có để tâm đến đâu, những dịp trọng đại đến đâu, cũng không bằng việc anh ở nhà dành thêm mây ngày cho cô.
Lâm Thiền cảm động gật đầu, nhưng vào ban đêm lại ngồi đò đẫn trên giường.
Mặc dù cô ây và Lý Cân đang sông cùng nhau, hậu hết thời gian Lý Cân không ở nhà, ngay cả khi ở nhà, hai người cũng năm nghiêng về một phía, không bao giờ vượt qua ranh giới.
Nhưng đêm nay, Lâm Thiên khẩn trương nhìn chăm chằm vào cánh cửa phòng tắm chật hẹp.
Sau đó, cô cởi áo ngủ, liều mạng mở: cửa bước vào.
Thấy vậy, Lý Cần nhanh chóng dời tầm mắt: “Thiển Thiển, em đi ra ngoài.”
Lâm Thiền trực tiếp dán trên người Lý Cần, ôm anh nói: “Em không hồi hận…”
Dưới vòi hoa sen, Lý Cần đang đấu tranh, nhựng Lâm Thiến lại chủ động ôm anh. Ý chí của Lý Cần dần tan rã rồi sụp đồ, chẳng mây chốc, hai người chuyền sang chiếc giường lớn mm mại, khăn khít dán chặt nhau.
“Em thật sự nghĩ kỹ rồi sao?” Lý Cần cố hết sức chịu đựng, giọng nói trầm thấp nhưng lại mang theo ngọn lửa.
Lậm Thiển vươn tay ôm cổ anh quật đầu: “Em suy nghĩ rất rõ ràng..
Lý Cần nhận được câu trả lời, thân thê phủ xuông…
Thân thể nóng bỏng động tình, trăm xoay vạn chuyên, dưới nụ hôn thân mật truyền ra tiêng rên rỉ khe khẽ triền miên, khiên người ta mặt đỏ tìm loạn.
Đệm đó, Lâm Thiển ngủ trong lòng Lý Cần, nhưng chưa tới năm giò đã bị Lý Cần đã thức dậy đánh thức.
“Anh đến lúc phải đi?”
Lý Cân xoay người, cúi người hôn Lâm Thiên: “Vẫn còn sớm, em ngủ thêm đi, dậy nhó ngâm mình trong nước âm.”
“Chú ý an toàn.”
Là một người vợ quân nhân, đậy là điều duy nhất Lâm Thiễn có thể nói với Lý Cần: “Em sẽ luôn đợi anh.”
Chương 1290:
Cho 936 Cô tự rước họa vào thân?
Chẳng bao lâu nữa, sẽ là lễ trao giải Phi Thiên năm nay, chỉ còn vài ngày nữa thôi.
Là một ứng cử viên hot, mặc dù Phùng Tịnh đã dàn dựng một màn kịch bi thương tìm kiếm con gái của mình, nhưng chị ta không giành được nhiều lợi thể trong giải thưởng Phi Thiên. Suy cho cùng, nói vê sự nổi tiếng, chị ta có thế nào cũng không qua được Đường Ninh.
Nhưng ngay cả khi chị ta không giành được giải thưởng, với tư cách là một người được đề cử, chị ta vân phải xuất hiện tại lễ trao giải Phi Thiên, về mặt này, chị ta không phải là Đường Ninh, không thê tùy hứng như Đường Ninh.
Những người ngoài cuộc đoán răng Đường Ninh sẽ không bao giò tham gia lê trao giải Phi Thiên, bởi vì cô xác định răng cô sẽ không trỏ lại vói diễn xuật.
Tuy nhiên cô tình là Hải Thụy đã đê cử “Người sông sót”, và trên giải thưởng Phi Thiên còn nhận được nhiêu đề cử khác.
Vì lý do này, Mặc Đình tìm gặp riêng Lâm Thiên, có việc dặn dò.
“Chủ tịch Mặc, anh tìm em có chuyện gì vậy?” Lâm Thiên thực sự rât tò mò, theo lý mà nói, xung quanh Mặc Đình có nhiêu người xuât chúng, dù có xảy ra chuyện gì cũng không thê nào tìm cô ây, hôm nay sao vậy?
Mặc Đình đặt bút trong tay xuông, ppt tài liệu sang một bên, ngâng đâu nhìn Lâm Thiên, bởi vì nội dung chính của “Kiến chúa” đã quay được một nửa thời gian, Mặc Đình cũng có thể sắp xếp thời gian hợp lý đê đến Hải Thụy giải quyết công việc.
“Cô cũng biết giải thưởng Phi Thiên này, Ninh sẽ không tham dự, mà cô cho đến nay vận là trợ lý của Ninh, vì vậy, đối với giải thưởng Phi Thiên, tôi muôn cô thay mặt cô ây nhận giải thưởng Phi Thiên. Điều này danh chính ngôn thuận, rất hợp lý.”
“Em?” Lâm Thiễn khó hiểu trước lời dặn dò của Mặc Đình.
“Tôi tưởng răng GÔ Sẽ rât thích loại trường hợp này.” Mặc Đình có điều muốn nói với Lâm Thiền: “Đừng quên, Phùng Tịnh cũng là một trong những ứng cử viên.”
Lâm Thiền đột nhiên hiểu được ý đồ của Mặc Đình, trước khi Phùng Tu lợi dụng cô ây để đánh bóng chút tên tuổi, cô ấy không đáp lại, lần này Phùng Tịnh lại tràn đây kỳ vọng vào giải Phi Thiên, nhưng lại bị con gái giúp người khác cướp mật. Cảm giác như vậy chãc sẽ rât khó chịu.
“Cảm ơn chủ tịch Mặc, em thực sự rất thích.”
Sau khi đi theo Đường Ninh lâu rồi, cô ây vân luôn học được một chút xấu xa của cô. Nhưng sự sắp xếp trực tiếp của Mặc Đình cho thấy anh còn đáng sợ hơn.
“Vậy thì được.”
Là giải thưởng hạng nhất trong nước, nêu Đường Ninh ngang nhiên khinh thường giải Phi Thiên thì sẽ khiên người ta có chuyện bàn tán. Mà anh thân là người đại diện của Đường Ninh, lại là chủ tịch của Hải Thụy, tất nhiên anh phải chu toàn cho cả hai việc, Đường Ninh không muôn tham gia, đương nhiên sẽ không sẵn sàng đê cập dưới của mình thay mặt nhận.
Chỉ có Lâm Thiên tham gia, ý nghĩa sẽ khác.
Và như vậy, Đường Ninh có thể lấy việc mang thai như một cái cớ.
Sau đó, Mặc Đình mới nói với Đường Ninh sự tình, Đưè òng Ninh sau khi nghe xong cũng không phản đối: “Anh là người tỉnh tường nhất, anh đoán xem, đề Lâm Thiên đi, em không những Số không phản đối mà còn rất đồng ý. “
“Hài lòng chưa?” Mặc Đình ôm vợ, lòng bàn tay bảo vệ bụng cô.
*Ý anh là phương diện nào?” Đường Ninh chớp mắt nhìn anh…
Mặc Đình ánh mất đột nhiên tôi sâm lại, Đường Ninh chạy cũng không kịp, liền nhìn thầy Mặc Đình ôm ngang người cô, vội vàng bước vào phòng ngủ: “Giai đoạn nguy hiểm đã qua.
Bảy giờ đã đến lúc em phải bồi thường cho anh.”
Sau đó, Đường Ninh tự nghĩ, có phải cô đang tự rước họa vào thân?
Mặt khác, chứng kiến sự vùng dậy của La Anh Hồng, Phùng Tịnh không còn cách nào khác ngoài việc khuyên khích con trai của La Anh Hồng thuyết phục mẹ mình.
Bởi vì chị ta đã hứa với con trai của Lạ Anh Hồng, chỉ cần cậu ta có thế đề La Anh Hồng từ bỏ quay trở lại, vậy sau đó chị ta tính đên chuyện kết hôn vói cậu ta.
Không biết ma xui quỷ khiến sao mà con trai của La Anh Hồng lại thực sự tìm tới nơi ở mới của mẹ mình.
Vì đã bị công khai trên mạng cho nên không khó đề tìm thấy.
“Được.” Lâm Thiển quả thực mệt, thật sự rât mệt!
Sau khi Lý Cần dỗ Lâm Thiển ngủ, anh ây xuống lầu để bàn bạc với cha mẹ chuyện của Phùng Tịnh.
Cha mẹ Lý nghe xong, đặc biệt là mẹ Lý, trực tiêp hung hăng võ vào mặt bàn: “Trên đời này sao lại có loại người câm thú như vậy? Ngay cả con gái ruột của mình cũng muôn lợi dụng.”
“Mẹ, Thiển Thiên đã chịu nhiều uất ức!”
“Đừng lo lăng, chỉ cân con tiện nhân này dám đến tìm mẹ, mẹ nhất định sẽ diễn thật tốt, cho cô ta biết không phải ai cô ta cũng có thể chọc vào, cũng không phải ai cô ta cũng có thê ức hiệp, cô ta không cân Thiên Thiện, mẹ cân.” Mẹ Lý khit mũi nói.
Lý Cần nghe lời này, nhất thời cảm thây nhẹ nhõm.
“Còn con, luôn đi công tác, Thiền Thiển chịu uất ức một mình, cũng không ai an ủi!”
“Mẹ, con không ở đây, Lâm Thiển giao cho mẹ chăm sóc.”
“Hừ, nêu không phải vì con trai là con trai mẹ, lại vì đât nước cống hiến, mẹ đã đạp chết con rồi.” Mẹ Lý ậm ừ, rõ ràng là cảm thấy ngạc nhiên khi con trai mình lại có thê tìm được một cô gái như Lâm Thiển, giống hệt như hoa lài căm bãi phân trâu.
Lý Cần tình nguyện chịu uất ức, miễn là mẹ anh đối xử tốt với Lâm Thiền, đàn ông bị chán ghét một chút, cũng không sao.
“Vậy thì mẹ sẽ đợi xem kịch hay…”
Lâm Thiển không biết tất cả những chuyện này, nhưng nhà họ Lý nhật định phải đòi lại công lý cho Têï câu: Đường Ninh cũng không nhàn rỗi.
Phùng Tịnh nghĩ chị ta còn bao nhiêu bản lĩnh? Chẳng bao lâu nữa, chị ta sẽ biệt thê nào là đặc tội vói người không nên đãc tội…
Phùng Tịnh năng lực hành động rất mạnh, chuyện này không thê nghỉ ngờ.
Thiển Thiên ngốc Trên danh nghĩa, chị ta sai người đại diện đến thăm cha mẹ Lý để bàn chuyện cưới xin, chị ta muôn làm tròn trách nhiệm làm mẹ, Phùng Tịnh đi nhưng lòng dạ Tư Mã Chiêu thì ai cũng biết.
Mẹ Lý giả vò không biết chuyện của Lâm Thiên, như nghiễm nhiên rơi vào bẫy của Phùng Tịnh.
Hai bên đồng ý gặp nhau càng sớm càng tốt, cũng bảo Lâm Thiễn và Lý Cân đưa ra lời giải thích.
Mẹ Lý nói với Lâm Thiền đang chuẩn bị đi làm vào buồi sáng vê cuộc hẹn với Phùng Tịnh, ý bảo cô ấy chuẩn bị tỉnh thần: “Thiền Thiền, mặc dù con không nhận Phùng Tịnh là mẹ, nhưng nêu cô ây đã hẹn với hai bác, tự nhiên chúng ta cũng sẽ đên gặp một chút. Thời gian ăn tôi là 7 giờ tôi, địa.
điểm là khách sạn gân đó. Khi con về nhà thi đến đúng giờ, đừng quên nhé.”
“Bác gái…” Lâm Thiển có chút khó chịu gọi mẹ Lý.
“Mọi chuyện cứ để cho bác, con không phải lo lắng cái gì.’ Lâm Thiễến gật đầu, mặc dù cô ấy tin mẹ Lý nhưng cô ây không tin Phùng Tịnh.
Người phụ nữ này, để đạt được mục đích của mình, chị ta không biết còn muốn chơi thêm bao nhiêu chiêu trò nữa.
Mặc dù lo lãng nhưng Lâm Thiên không còn cách nào khác, chỉ đành đên Cự Tỉnh như thường lệ để giám sát quá trình luyện tập của La Anh Hông cả một ngày.
Tại nơi làm việc, cô ấy sắp xếp tỉ mỉ các khóa học của La Anh Hồng để một ngày nào đó La Anh Hồng có thế quay trở lại vị trí thuộc về mình.
Nhưng lúc giải lao, cô ây luôn đứng ngơ ngác bên cửa sô.
“Phùng Tịnh hẳn là đã nghĩ, ra rất nhiều cách đề hành hạ em.”
Nghe thấy lời nói của La Anh Hồng, Lâm Thiên quay đầu lại nở một nụ cười gượng gạo, coi như xác nhận.
“Không ai hiểu cô ta hơn chị.” La Anh Hộng vừa nói với Lâm Thiên vừa lau mồ hôi: “Đề đạt được mục đích, tất cả mọi thứ cô ta đều có thê hy sinh, cho dù là con gái ruột của cô ta thì sao chứ? Nêu đời này em không loại bỏ cô ta, em sẽ đau khôi”
Lâm Thiên không nói lời nào, bởi vì lo lắng buổi hẹn cơm tối, nêu như Phùng Tịnh ngay cả chuyện bản thân bị cưỡng hiếp cũng có thể nói ra, như vậy thì cô ây không còn gì đề nói.
Chương 1283:
Đường Ninh nhìn thấy Lâm Thiền lơ đãng, lại đang cô găng hêt sức đê giúp Lâm Thiên thu thập tât cả bí mật về Phùng Tịnh, bởi vì Đường Ninh có linh cảm rằng cô có thê đào ra những điều đáng sợ hơn từ Phùng Tịnh.
Lâm Thiễn nói với Đường Ninh về buổi họp mặt của cha mẹ vào buổi tối, Đường Ninh nghe xong. chỉ cười: “Em sợ cái gì? Em sợ xấu hỗ sao? Hay là sợ nhà họ Lý thật sự khinh thường em?”
Lâm Thiền lắc đầu: “Em sợ rằng sớm muộn một ngày, nào đó em sẽ lỡ tay giết chết chị ta.”
Đường Ninh đặt tay lên vai Lâm Thiển lắc đầu: “Em chỉ có thể đối phó với kẻ đề tiện bằng cách đê tiện hơn.
Đêm nay nhất định là một màn kịch đặc sác.
“Có thê đây.” Lâm Thiên mỉm cười, rời công ty lúc sáu giò, bảy giò cô ây đên tâng dưới khách sạn đã hẹn đúng giờ. Nhìn vê phía cửa khách sạn, Lâm Thiên không có ý muôn.
bước vào, bởi vì cô ây không muôn thừa nhận thân phận của Phùng Tịnh.
Do dự hết lần này đến lần khác, Lâm Thiên vân bước vào cửa khách sạn, nhưng vừa đi qua cửa, cô đã thây mẹ Lý kéo cô sang một bên.
“Bác gái? Sao bác còn chưa vào?”
“Đương nhiên là bác phải đợi con rôi…” Mẹ Lý nói với Lâm Thiền: “Nào, năm lấy tay bác…
Lâm Thiên năm tay mẹ Lý, trông giỗng như hai mẹ con hơn Phùng Tịnh, họ cùng nhau đến địa điểm đã hẹn, nhưng nhìn thầy Phùng Tịnh và trợ lý đang nóng lòng chờ đợi, vì mẹ Lý đã có tình mang theo Lâm Thiền đến muộn gân nửa giờ.
“Xin lỗi, chúng tôi đến muộn…” Mẹ Lý đỡ Lâm Thiền ngồi xuống, như thê họ mới là mẹ con ruột thịt thực sự.
Sau khi Phùng Tịnh thây vậy, chị ta đứng dậy muôn kéo Lâm Thiên đên bên cạnh mình, nhưng lại thây mẹ Lý ngăn lại: “Không được, Thiên Thiên cứ ngôi bên cạnh tôi, không sao cả.”
“Tôi thực sự cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy bà Lý đối xử với Thiển Thiên như con gái ruột của mình, tôi yên tâm rôi.” Phùng Tịnh giả vờ nói: “Tôi thực sự sợ rằng Thiên Thiền sẽ bị uất ức sau khi kêt hôn, xem ra có vẻ như nó rất kính trọng cô lắm, chỉ hận bà mẹ ruột như tôi mà thôi.”
Chỉ là giữa hai người đang nói chuyện, Lý Cần và cha Lý cũng lần lượt đến. Cả hai đều là quân nhân, thoạt nhìn có vẻ không nói nhiều.
Lý Cần lợi dụng tình hình kê thêm một chiếc ghế đến bên cạnh Lâm Thiển, cánh tay mảnh khảnh của anh tự nhiên ôm lấy thân thể Lâm Thiên, đưa cô vào phạm vi của mình, ánh mắt anh cảnh cáo Phùng Tịnh.
Thấy vậy, Phùng Tịnh vận cười: “Con rễ tương lai, có vẻ rất bắt mãn với BH Mn tôi.
“Thiên Thiên chưa bao giờ thừa nhận thân phận của chị.” Lý Cân trực tiếp trả lời Phùng Tịnh.
“Nhưng điều này là không thể phủ nhận.” Phùng Tịnh nhún vai.
“Tôi biệt Lý gia các người là một gia tộc lớn, nhất định rất coi trọng thê diện của mình. Đó là lý do hôm nay tôi phải nói rõ với các người đề các người khỏi nói Thiển Thiển nhà tôi lừa hôn.”
“Xem ra cô Phùng có chuyện rất quan trọng, còn chưa nói cho chúng tôi biết.” Mẹ Lý nhìn Phùng Tịnh đầy ấn ý nói.
“Thực sự có một số sự kiện trong quá khứ không thể chịu đựng được. Nói thật với các người, tôi thực sự không biết cha của Thiên Thiền là ai. Khi đó, tôi còn trẻ nhất thời bồng bột, đã làm rất nhiều điều sai trái, bao gồm cả việc sinh ra Thiền Thiền. Nêu nhữ đến lúc đó tin tức nỗ ra, tôi không chịu trách nhiệm.”
“Cô Phùng thật dứt khoát, cô không sợ phá hỏng hôn lễ của con gái mình sao?” Mẹ Lý nhướng mày hỏi Phùng Tịnh.
“Hiện tại không nói rõ. Sau này bị phát hiện không phải sẽ tệ hơn sao?
Hơn nữa, Thiên Thiên được nuôi dưỡng bởi nhà họ Quyền, còn có quan hệ yêu đương với anh trai nó.
Tât cả những chuyện này nó có nói với các người không?” Phùng Tịnh nói với nhà họ Lý với giọng điệu khiêu khích.
Lâm Thiển nhìn Phùng Tịnh, chỉ lạnh lùng.
“Nó chưa bao giò nói…” Mẹ Lý đáp.
Phùng Tịnh liếc nhìn Lâm Thiền, sau đó quay lại nhìn mẹ Lý và cha Lý.
“Nó có lẽ xâu hồ khi nói ra, cha nó không rõ là ai, mẹ nó bị cưỡng bức, những người nhận nuôi nó lại có ý đồ xâu. Nếu tôi là nó, cũng sẽ không nói ta “Cô Phùng, cô có biết những lời này của cô đủ đề phá hủy hình tượng của Lâm Thiễn trước mặt chúng tồi không?”
Chương 1284:
“Gia tộc Lý gia chúng tôi có gia phong nghiêm khác. Đúng là không thê dung thứ cho những kẻ đáng khinh đó, huống chỉ là những kẻ lăng mạ bôi nhọ thanh danh.” Mẹ Lý tức giận nói.
“Phải đấy, vậy nên tôi rất khó hiểu, tại sao các người lại muôn Thiên Thiên làm con dâu của các người? Xem ra nó rất không thành thật.” Phùng Tịnh tiếp tục thôi lửa.
Mẹ Lý quay đậu nhìn chông mình, sau đó nhìn về phía Lâm Thiên và Lý Cần ở đối. diện, gật đầu: “Quả thực như vậy…
Lâm Thiên cúi đầu, đột nhiên trở nên VÔ cùng căng thẳng, bởi vì lúc này, cô cảm thây mình bị mẹ ruột phản bội, không có chút tự trọng nào.
“Mặc dù Lâm Thiên là con gái ruột của tôi nhưng dù sao thì chúng tôi cũng không chưa từng sông chung cho nên tôi đã điều tra thông tin của nó. Nó từng có môi quan hệ không bình thường với con trai nhà họ Quyên, lại là người trong làng giải. trí.
Tôi T nó sớm đã cho con trai của các người cặp sừng rồi.”
“Nói tóm lại, tôi thực sự không đồng ý với việc Lâm Thiền kết hôn với con trai của các người, bởi vì nó làm ô nhục nhà họ Lý các người, tôi tự nhận không dám trèo cao…”
Để phối hợp với Phùng Tịnh, mẹ Lý gật đầu: “Cô nói không phải không có lý. Dù sao… có mẹ là diễn viên trong làng giải trí… Quả thực rât đáng lo ngại.”
“Vì vậy, hôm nay tôi đến đây để giúp Thiên Thiên hủy hôn!”
Nhìn thấy vẻ mặt của mẹ Lý, Phùng Tịnh âm thâm cong môi lên, bởi vì chị ta tin răng sẽ không cha mẹ nào lại đầy con trai mình vào hồ lửa cả.
Biết rõ tình hình bên nhà gái rồi vẫn còn để chúng kết hôn sao.
Đặc biệt là khi nhìn thây dáng vẻ nhục nhã của Lâm Thiên, trong lòng Phùng Tịnh xuất hiện một cảm giác chiên thắng bởi vì chị ta muôn nói cho Lâm Thiền biết là con gái mà không nghe lời mẹ sẽ có kết cục như thế nào. Chính là giỗng như bây giờ vậy, đánh mắt tất cả.
Người nhà họ Lý nhìn Phùng Tịnh không nói gì cả. Điều này khiên Phùng Tịnh tưởng răng bọn họ đã bị chị ta làm cho tức đên mức không thốt nên lời rồi.
Quả thật là người nhà họ Lý đang tức giận, nhưng điêu khiên họ tức giận khác xa so với những gì mà Phùng Tịnh đang tưởng tượng.
“Thiên Thiện, chuyện đã đến nước này, con vê nhà với mẹ đi.” Nói xong, Phùng Tịnh đứng lên, nhưng mẹ Lý đã nhân cơ hội này giữ “: chân Lâm Thiền, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phùng Tịnh.
“Cô Phùng, hôm nay tôi thật sự đã mỏ rộng tâm mắt.”
“Hỗ dữ cũng không án thịt con, cô bán con gái mình cũng hay lắm.
Phùng Tịnh xoay người nhìn mẹ Lý, chị ta có chút không hiệu lập trường của bà ây.
Mẹ Lý mỉm cười, mở file ghi âm cuộc nói chuyện vừa rồi cho Phùng Tinh nghe: “Cô thật sự quá bỉ ôi.”
Nói xong, mẹ Lý lập tức đứng dậy, đây Lâm Thiền vào lòng Lý Cần: “Đứng gọn sang một bên, ảnh hưởng bác phát huy.”
Lý Cần nghe vậy liền vội vàng ôm lấy Lâm Thiên ngôi xuông ghê sofa trong khu nghỉ ngơi cùng cha Lý, chỉ đề lại mẹ Lý đôi phó với Phùng Tịnh.
“Đâu tiên, cô nói cô thay Lâm Thiên hủy hôn, tôi muôn hỏi cô Phùng đây, cô có tư cách gì? Đừng có nhắc đên cái huyết thống dơ bân đó với tôi, ngày mai tôi sẽ đưa Lâm Thiền ra nước ngoài đề đôi gen của con bé, cô nói cô là mẹ của Lậm Thiên, hừ, chúng tôi không chấp nhận..
“Bị cậu ấm nhà giàu ruồng bỏ thì cũng thôi đi, cô không có khả năng giữ chân đàn ông lại còn cướp vị trí ảnh hậu của người ta cũng coi như không thua thiệt. Tôi thật sự không hiệu nổi, cô ở trước mặt người khác nói mình bị cưỡng hiếp như vậy rất quang vinh sao? Khi cô thốt ra câu nói này cô không cảm thấy bản thân mình rât trăng trọn à, thật khiến tôi thật sự phục sát đất cô rồi.”
“Giải Phi Thiên tại sao lại không trao cho cô giải người vô liêm sỉ nhât nhỉ?”
“Còn nữa, tôi nói loan luân không phải là nói Lâm Thiên, mà là nói cô đấy. Ảnh hậu toàn năng mà đi cướp con trai 20 tuổi của người ta để làm âm giường của mình, cô thật đúng là quá phóng túng.”
“Cuỗi cùng, cô nói đúng rôi, quả thật là cô không với nồi tới nhà họ Lý chúng. tôi. Cái thứ hạ đăng hèn mạt như cô đừng bao giò đên tìm tôi lần thứ hai, nêu không tôi không đảm bảo răng đoạn ghi âm này sẽ trỏ thành trò cười cho người khác vào lúc nào đâu.’ Mẹ Lý nói một tràng như pháo nỗ, tất cả những lời trong lòng muôn nói với Phùng Tịnh tuôn ra như suôi khiến chị ta xâu hỗ đỏ bừng mặt.
Dù chị ta đã tự nhận mình vô liêm sỉ nhưng nghe vậy cũng khiến chị ta cảm thây rât nhục nhã..
Nhưng mẹ Lý vẫn chưa nói đủ, đi thăng tới trước mặt Phùng Tịnh, nhìn chị ta một cách trịch thượng, đây chính là lợi ích của chiêu cao.
“Cô không cần Thiễn Thiễn, tôi cần.”
Chương 1285:
“Cho nên tôi không hy vọng rằng còn phải nghe bất cứ lời nói xâu về con bé từ miệng của cô.”
“Con bé là người sắp làm dâu nhà họ Lý, chỉ cân có người dám hủy hoại hình tượng của con bé, đặt điêu tiêng xâu bên ngoài, tôi làm vợ quan chức lâu như vậy có phải là vô ích rồi không.”
“Biết điều một chút, cút ra xa một chút, nêu đê tôi biệt cô còn uy hiệp Lâm Thiên, vậy thì cứ chờ những câu chuyện cũ của cô được công khai trước công chúng đi.”
Nói xong mẹ Lý trực tiếp đầy Phùng Tịnh ra.
“Đúng là đồ rác rưởi, bắn tay.”
Sao đó mẹ Lý quay ra nói với ba người: “Còn không đi? Bà đây ngửi mùi hôi thối sắp nôn tới nơi rồi.
Cha Lý đánh mắt nhìn hai người, cả ba người đồng loạt đứng dậy khỏi sofa.
Mẹ Lý đây Phụng Tịnh ra, sau đó còn cô tình kéo tay Lâm Thiên, nhìn hai người quả. thật rất giống hai mẹ con, không hê bị Phùng Tịnh chia rễ chút nào.
Phùng Tịnh bị nhục mạ một trận, còn bị mẹ Lý lấy được file ghi âm, nhìn mây người rời đi, chị ta không cam tâm suýt chút nữa đập vỡ cái bàn trước mặt.
“Dám chơi tôi? Cứ chờ mà xem.”
Sau khi lên xe, nước mắt Lâm Thiền ứa ra, cô không biết tại sao lại cảm thây rât xót xa.
Lý Cần thấy vậy nhanh chóng lau nước mắt cho cô: “Không sao hết, sao em lại khóc?”
“Em cảm thấy em không xứng đáng…” Lâm Thiên nghẹn ngào nói.
“Con ngoan, con đừng có gánh nặng tư tưởng, bác gái của con bao nhiêu .
năm qua đã gặp đủ mưa giông bão tô rôi, chăng lẽ chút rác rưởi đó cũng không xử lý nồi sao? Con yên tâm, bác không phải là người dê bát nạt.”
Mẹ Lý vội vàng an ủi Lâm Thiền.
“Mẹ đã từng là nữ trinh sát, em cứ yên tâm để bà ấy bảo vệ đi…nếu không mẹ sẽ rât nhàm chán đói”
Lâm Thiền vốn đang khóc nhưng khi nghe câu nói này cô lại bật cười.
“Cảm ơn mọi người…đã bảo vệ con như vậy.”
Nhà họ Lý đối xử với cô tốt thế nào cô đều ghi nhớ trong tim, đồng thời cô sẽ không lưu tình khi đôi mặt với Phùng Tịnh lân nữa Quan trọng hơn, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến cô đột nhiên hiểu ra một điều. Đó chính là có một số việc cô phải đích thân đi kết thúc nó, nêu không Phùng Tịnh sẽ dây dưa không dứt bởi vì chị ta không hè biết xấu hồ.
Lần gặp mặt này. khiến Lâm Thiền nhìn rõ sự bảo vệ của nhà họ Lý, khiến cô càng thêm quyết tâm giúp đỡ La Anh Hồng.
Sau khi nghe xong màn mắng chửi Phùng Tịnh của mẹ Lý, Đường Ninh chỉ thiêu việc võ tay tán thưởng mà thôi, thứ cô cần chính là sức mạnh bùng nô và mị lực này.
“Chị Ninh…em nghĩ đã đến lúc Phùng Tịnh phải trả giá cho những gì mình đã làm.”
Đường Ninh nhìn Lâm Thiên, hai mắt cô sáng rực.
“Vậy chúng ta sẽ từng bước từng bước khiến chị ta muôn kiếp không trở lại được.”
Khi Đường Ninh nói câu này là lúc tât cả những con đường đã trải sẵn cho La Anh Hồng. Đương nhiên điêu này và sự hủy diệt Phùng Tịnh bổ trọ cho nhau. Sự nồi tiêng của La Anh Hồng nhất định sẽ khiến Phùng Tịnh thất bại thảm hại.
“Chị đã có kế hoạch toàn diện rồi?”
Đường Ninh vẫy tay với Lâm Thiển và bất đâu triên khai với cô.
Lâm Thiên nghe xong liên gật đâu, sở đĩ cô chịu phục Đường Ninh, cam tâm tình nguyện là cánh tay phải, tay trái của Đường Ninh là vì tâm tư của Đường Ninh kín đáo, biết nhìn xa trông rộng, cô có năng lực khiến người khác phải tin phục.
“Em hiểu rồi…”
Sau 45 ngày tập luyện dày đặc, Đường Ninh nói La Anh Hồng trực tiếp xuất hiện ở phòng gym, hiệu sach, sân golf, sân tennis và spa chăm sóc da cao cập.
Và mỗi lần cô xuất hiện đều thu hút một bộ phận khán giả, bởi vì sự thay đổi của La Anh Hồng, cuộc sông tích cực lành mạnh của cô đã khiên họ cảm động.
Chương 1286:
Trước khi ký hợp đông với Cự Tinh, La Anh Hồng là một người phụ nữ cạy nghiệt, thậm chí vì thòi gian xoay vân mà cô đã trỏ thành một bà nội trợ, một người phụ nữ của gia đình Đâu còn dáng vẻ của một diễn viên nữa?
Nhưng sau khi ký hợp đông vói Cự Tỉnh, cô đã thoát khỏi khuôn khổ trước đây, rời khỏi cuộc sông vôn có như thê sông lại vậy.
Cô tích cực tập thể dục, tham gia nhiều hoạt động tạo nhã giông như muốn biến cuộc sống tương lai của mình thành một nghệ thuật…
Thây vậy, không khỏi có người than thở răng, cho dù La Anh Hồng có thôi làm diễn viên thì cô cũng sẽ trở thành một nhà nghệ thuật mà thôi…
Chỉ bởi vì tài năng trước đây của cô ây.
Trên thực tế, điều khó tưởng tượng nhất của La Anh Hồng là chị ây thực sự có rất nhiều tác phẩm thủ công.
Sau khi chồng qua đời và con trai nỗi loạn vê sau, chị ây đã hình thành thói quen làm đồ thủ công mỹ nghệ. Dưới ảnh hưởng của nghệ thuật, những thứ chị ây làm thực sự khiến cho mọi người cảm thấy vui mắt.
Vì lý do này, Đường Ninh đã đặc biệt xây một ngôi nhà mới cho chị ây, ngôi nhà trưng bày một sô tác phâm một vài năm trở lại đây của chị ây, sau khi những bức ảnh bị rò rỉ ra ngoài, chị ây đã ngay lập tức chiêm được trái tim của không ít những cô gái.
Thế giới bên ngoài. đối với chuyện này cũng không hiểu được, Đường Ninh sẽ để La Ảnh Hồng đi theo con đường nào?
Tại sao cô ấy không choi bài theo lẽ thường?
Một lân nữa đê một diên viên cũ nồi tiêng lại, cô không yêu câu đôi phương nhận show, cũng không phải là thư: ơng lượng : show diễn cho chị ây, mà là đê chị ây có một cuộc sông thoải mái?
Nhờ vậy, La Anh Hồng đã loại bỏ được thói quen phản nàn phụ nữ trước đây, từ khía cạnh ăn mặc, chị ây đã có sự thay đổi đáng kinh ngạc, VÌ cuộc sông mưu sinh, chị ây đã trở thành một bà nội trợ bình thường với chiếc khăn trùm đầu, nhưng bây giờ chị ây sẽ sông cho chính mình một lần nữa, chị đã lấy hết tiền tiết kiệm ra và mua nhữ :ng thứ tốt nhất cho bản thân theo yêu cầu của cô giáo dạy thể hình.
Vì vậy, hiện tại La Anh Hồng hoặc là váy dài như thần tiên hoặc là sườn xám được thiết kê riêng, tuy răng.
khuôn mặt đã ngoài bồn mươi tuôi nhưng chị ấy lại trở nên điềm đạm và tao nhã hơn.
Phải nói rằng sự thay đổi của La Anh Hồng rất đáng khâm phục.
Suy cho cùng, không phải ai cũng có thê gác lại cuộc sông vôn có của mình và thay đổi hoàn toàn lối sống của mình.
Tuy nhiên, La Anh Hồng đã dùng nhữ ng hành động thiệt thực đề nói với mọi người rằng một phụ nữ bồn mươi tuổi cũng có thê sông cho chính mình.
Vì vậy, thế giói bên ngoài không thể so sánh La Anh Hồng với bắt kỳ ai trong ngành giải trí, ngay cả Phùng Tịnh cũng không thể, bởi vì chị ây bây giò sông như một tiên nữ vậy.
Ngay sau đó, sự việc của La Anh Hồng được lan truyền trên mạng internet.
Và những bức ảnh khác nhau của chị dù là tập. thể dục, hay là chơi golf hay đồ thủ công đều lần lượt được cư dân mạng tung lên mạng, dù đường.
nét khuôn mặt có khuyết điểm thì điều này cũng không ảnh hưởng đến nhan sắc của chị.
Ngược lại, vì vét sẹo, lại để cho sự tồn tại của chị ấy càng đặc biệt hơn.
Tiệp theo, mới là trọng điêm của Đường Ninh, vì tài năng nghệ thuật xuất sặc của La Anh Hồng, cô đã đặc biệt giới thiệu giám độc của Shengdi Jewelry cho La Anh Hồng, và sắp xếp hai người gặp nhau càng nhanh càng tết, và sau khi bên kia đã nhìn thấy những tác phâm thủ công của La Anh Hồng, rât quan tâm đên tài năng của bản thân chị.
Hơn nữa còn mòi chị ấy tham gia mùa thiết kế trang sức mới, và hy vọng răng chị ây có thể đảm nhận vị trí người phát ngôn!
Đối với La Anh Hồng mà nói, tin tức đó thật vui mừng, chị thực sự không thê tin được, khuôn mặt của chị ây đã trở nên như thê này mà vẫn có người sẵn sàng cân cô, đây có phải là sự thật không vậy? Chị ây vẫn có thể quay quảng cáo sao?
Vết sẹo trên mặt có lẽ là nỗi tự tỉ nhất của La Anh Hồng?
Nhưng Đường Ninh đã xua tan lo lăng của chị trong một câu nói.
“Chị không phải lo lăng gì. cả, vì chuyên viền trang điểm sẽ sử dụng hình dạng vết sẹo của bạn để thiết kế hình xăm cho chỉ.”
“Đề xuất của Đường tổng là rất tốt, và tôi rất mong đợi sự hợp tác của chúng ta.”
Chương 1287:
La Anh Hồng gân như: bật khóc khi giành được hợp đồng đâu tiên, chị sẽ không bao giờ tin răng mình thực sự có thê quay trở lại làng giải trí.
“Đường Ninh… tắt cả những điều này là sự thật sao? Tôi nghĩ không đúng sự thật…”
Đường Ninh mỉm cười và đưa khăn giây cho La Anh Hồng: “Chị thật sự có tài năng. Điều này không còn nghi ngò gì nữa. Hàng loạt những thay đôi mà Cự Tinh đã tạo ra cho chị chính là cho chị có một hình ảnh hoàn toàn mới trước công chúng. Tuy nhiên, ở tuổi 40, có thể từ bỏ mọi thứ và làm mới lại với vẻ ngoài của chính mình, đây là điều mà nhiêu bạn trẻ ngưỡng mộ và khâm phục đầy. Vì Vậy, giai đoạn đầu có lẽ sẽ suôn sẻ.
“Đối với người của Thánh đề Jewelry, tôi không thê phủ nhận răng chúng ta có hợp tác, hơn nữa có các điêu khoản thương lượng, nhưng đây là vấn đề đôi bên cùng có lợi.”
Sau khi nghe Đường Ninh giải thích, La Anh Hồng thực sự không biết phải nói gì.
“Cô thực sự có thể nhìn thấu trái tim của mọi người. Cô biết thê giói bên ngoài muôn gì. Điêu này thực sự lợi hại.”
Đường Ninh lắc đầu, đứ ng dậy nói với La Anh Hồng: “Tuy rằng trận chiến đầu tiên mặc dù không tệ, nhưng là sau đó Phùng Tịnh sẽ tham gia, và chúng ta cũng sẽ có rât nhiêu khó khăn và thử thách.”
“Tôi tin tưởng vào cô.” La Anh Hồng nói thăng: “Tôi tin tưởng vào mọi sự sắp xếp của cô.”
“Không, người mà chị phải tin tưởng là Lâm Thiên. Em ây chạy tứ phía vì chị , sau lưng âm thâm lo sự nghiệp cho chị.” Đường Ninh nói với La Anh Hồng: “Mặc dù đang thực hiện chỉ đạo của tôi, nhưng âm Thiền cũng đã đưa ra rất nhiều ý tưởng, và em ây tuyệt đối không bao giờ đứng về phía Phùng Tịnh.”
La Anh Hồng cầm hợp đồng, nhìn Lậm Thiển cách đó không xa, gật đầu: “Tôi biết, tôi đã xem nó suốt thời gian qua.”
“Thật tốt nêu chị hiểu. Lâm Thiên đã gặp phải một con sói mất trăng trước đây. Tôi chỉ hy vọng răng chị Hồng này, chị có thê đánh giá cao những nỗ lực chăm chỉ của em ây.”
“Yên tậm đi, tôi biệt đâu là tốt xâu.” La Anh Hồng nói với Đường Ninh một cách chắc chắn: “Em ấy đã nói cho tôi biết những gì Phùng Tịnh đã làm với em ây, tôi không nghĩ răng Phùng Tịnh sẽ lại có cơœ hội làm tổn thương Lâm Thiển lần nữa.
Bảo vệ, chính là giúp đỡ lẫn nhau đây…
Bây giò La Anh Hồng có cơ hội sông lân nữa, chị ây tự nhiên sẽ không quên đi Lâm Thiên người bận rộn phía sau lưng chị.
Vào thời điểm này Phùng Tịnh nghĩ rằng Đường Ninh sẽ chỉ đê cho La Anh Hông đứng ngoài rìa ngoài của giới giải trí, băng không làm thê nào mới có hai tháng lại In hề có động tĩnh nào?
Chẳng lẽ cô ta có thê quay trở lại làng giải trí chỉ bằng. cách dựa vào mây món đồ hỏng cùng với thân hình khỏe mạnh của mình?
Chị ta thậm chí căn bản không nhận ra răng con đường trở lại của La Anh Hồng hoàn toàn không phải đề cạnh tranh với chị ta, bởi vì chị ta không có xứng đáng.
La Anh Hồng là muốn thắng chính mình đây, băng không so với Phùng Tịnh không phải là rót giá sao?
Đường Ninh vẫn luôn nhự vậy, con đường phát triên thành ngôi sao không được nhăm vào kẻ địch, bởi vì cô hy vọng môi người nghệ sĩ cuôi cùng đều có thể tìm được vương miện của chính mình, không thê cùng kẻ địch đánh nhau.
Tuy nhiên, trả thù là điều tất yếu, néu có thê thì hãy cỗ gắng đạp lên đâu kẻ thù mà tiên lên phía trước.
Tỉnh Lam là như thế, La Sinh là như thế, Hạ Hàm Mạt là như thế, và bây giờ La Anh Hồng dĩ nhiên cũng là như thế.
“Phùng Tịnh vẫn chưa nhận ra sự nguy hiểm của chị. Đây là thời điểm tốt nhất đề chúng ta ra ly Khi Phùng Tịnh kịp phản ứng, lúc đó chị ta chỉ có thể chờ bị đánh.”
Bởi vì Đường Ninh đã trải tốt tất cả những con đường tiếp theo…
Có lẽ là do thời gian làm việc quá dài và Đường Ninh đứng quá lâu nên cô có phân kiệt sức, La Anh Hồng nhanh chóng đỡ cô và cúi đâu thuyết phục cô: “Cô ngôi xuông nghỉ ngoi đi.”
Đường Ninh lắc đầu, cười cười, vươn tay vuôt ve bụng dưới của cô: “Không có vân đề gì đâu, là trong bụng không nghe lời tôi.”
“G0 Bỏi vì Đường Ninh ăn mặc dày, chị ấy thậm chí còn không nhận ra Đường Ninh đang mang thai.
“Mang thai, như thế nào mà làm khố mình như vậy? Mặc tổng cho phép sao?”
“Suyt… đừng đề anh ấy biết.” Đường Ninh nhanh chóng ra lệnh, tuy nhiên, một người tình cờ bước vào văn phòng đã nghe thấy.
Chương 1288:
“Anh nghe thấy rồi.” Mặc Đình đứng sau lưng hai người họ nói.
Đường Ninh sững người một lúc, sau đó quay đầu nhìn vẻ mặt ý vị sâu xa của ai đó rồi giải thích: “Chỉ là phản ứng của việc mang thai, là hiện tượng sinh lý bình thường.”
“Đến bệnh viện khám.”
Đường Ninh có chút bất lực, nhưng cô không cảm thấy phiền chán, bởi vì cô biết nêu Mặc Đình không nhận được kết quả xét nghiệm, anh sẽ không yên tâm.
La Anh Hồng nhìn hai vợ chồng, rõ ràng vừa rôi Đường Ninh là một người phụ nữ thông minh và sắc sảo, nhưng trước mặt Mặc Đình, cô lại trông yêu đuôi và cân được chăm SÓC.
“Vậy thì chị Hồng, chúng em đi đây.”
“Nhanh lên.” La Anh Hồng gật đâu, sau đó chị ây lại tiêp tục đăm mình trong việc luyện tập, bởi vì cho dù: Đường Ninh đã trải thảm cho chị ấy, chị ấy không thể có một chút lười biếng nào, bởi vì chị ấy biết rằng nếu muôn lây lại chỗ đứng lâu dài trong làng giải trí, bản thân phải có khả năng lây ra nhứng thứ làm người ta kinh ngạc.
Rõ ràng là chiều tối, nhưng lại phải đến bệnh viện khám thai, Đường Ninh có chút xấu hồ.
Tuy nhiên, cô chưa bao giờ nghĩ răng ở trong bệnh viện, cô vận có thê nhìn thây Châu Thanh, nhưng Châu Thanh lại không nhìn thấy vợ tuổi Đường Ninh.
“Nhìn dáng vẻ của Châu Thanh, lưng còi xương, hẳn là bị thương không nhẹ.”
Mặc Đình không trả lời Đường Ninh, mà dùng căm ra hiệu cho Đường Ninh nhìn thẳng về phía trước.
Đường Ninh nhìn theo ánh mắt của Mặc Đình thì nhìn thấy. Hạ Hàm Mạt đang mặc bộ đồ đen và áo gió đi về phía hai người họ.
Đường Ninh tưởng răng Hạ Hàm Mạt và Châu Thanh vần còn dây dưa, thì lại nhìn thây Hạ Hàm Mạt nói với Đường Ninh: “Đã lâu không gặp.”
Tính thời gian cũng được gần hai tháng rôi, cũng rât lâu rôi, và Châu Thanh…”
“Từ lâu chúng tôi đã không còn quan hệ gì rồi. Tôi theo dõi anh ta để xác nhận xem anh ta còn sông được bao lâu. Hai người cũng biết, thái tử đã bỏ ra rât nhiêu tiên đê ngược đãi anh ta.
Tôi nghĩ chỉ có cách này mới có thê làm nhẹ đi cảm giác tội lỗi của tôi với Lâm Thiền. ” Hạ Hàm Mạt giải thích: “Tôi đã thấy những chuyên hướng gân đây của Cự Tỉnh, chuyện của Lâm Thiền tôi cũng đã nghe. Tôi hy vọng cô ây có thê vượt qua khó khăn.”
“Ngoài ra, tôi thực sự hồi Im-.”
Sau khi Đường Ninh nghe xong, cô không mềm lòng mà tha thứ cho Hạ Hàm Mạt, bởi vì người mà Hạ Hàm Mạt mắc nợ nhiều nhất chính là Lâm Thiền.
“Vậy thì tôi sẽ không làm phiền nữa.”
Sau đó, Hạ Hàm Mạt quay lư ng, lại rời đị trước mắt Đường Ninh vì cô ây biết rất rõ răng ngay cả khi Đường Ninh không còn hận cô ấy nữa, cô ấy cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân, cô ấy chỉ có thê ở trong bóng tối, vì Lâm Thiên, hoặc vì Cự Tỉnh, làm chút gì đó.
“Nếu cô ấy đủ thông minh, cô ấy sẽ dùng sức mạnh của „giám đốc Lưu để leo lên một lần nữa.”
“bi thôi.” Mặc Đình chưa từng muốn nói gì vói kẻ phản bội, thậm chí còn không muôn bình phẩm.
Bỏi điều quan trọng nhất đối với Cự Tỉnh lúc này là La Ảnh Hồng và “Kiến chúa”.
Bây giờ La Anh Hồng đã thắng trận đầu tiên, kết quả đều nằm trong dự đoán, Phùng ˆ Jĩnh không có cách nào với La Anh Hồng, bởi vì cho dù chị ta muôn kích động người hâm mộ của mình làm mật uy tín của La Anh Hồng, thì hai người cũng không cùng lĩnh vực. Bạn không có môi quan hệ cạnh tranh, lại không có lý do, khó tránh khỏi cho đối phương năm cán.
Đây là chỗ mà Đường Ninh rất khôn ngoan. Cô có thể có nhiều cách đề khám phá giá trị của một nghệ sĩ, không chỉ là một diện viên, bởi vì cô hiểu một chân lý, bát kê bạn muốn làm gì, trước khi có sự nồi tiếng, bạn không có tư cách lựa chọn.
Ngược lại, khi đã trở thành một nghệ sĩ được nhiều người biết đến thì dù bạn muôn làm qì đi chăng nữa, đó đều sẽ là điều tật nhiên.
Vì vậy, Phùng Tịnh chỉ có thế nhìn La Anh Hồng vùng lên.
Và bản thân chị ta là một kẻ cướp đoạt, ngoại trừ khuôn mặt bị hủy hoại của La Anh Hồng, chị ta không thể tìm ra điểm đẹn nào khác đề đói phó với La Anh Hồng, bởi vì quá dễ dàng đề La Anh Hồng căn lại chị ta.
Trên thực tế, điều đáng sợ hơn là chỉ cần Phùng Tịnh có bát. kỳ hành động nào, đám người Đường Ninh có thế lập tức phản công, Lâm Thiền hy vọng khoảnh khắc đó đến sớm hon, bởi vì cô ấy không thể chờ đợi để nhìn thầy Phùng Tịnh thân bại danh liệt.
Chương 1289:
Sau khi xảy ra chuyện Phùng Tịnh hủy hôn, tốc độ chuân bị cho hôn lễ của nhà họ Lý gân như tăng vọt, như ngôi trên hỏa tiên.
Ngay sau đó, mẹ Lý đã sắp xếp cho Lâm Thiên và Lý Cần chọn lễ phục.
Ngay cả khi đến cửa hàng áo cưới, Lâm Thiên cũng không có cảm giác chân thực, có lẽ cô dâu là cô ây đây sẽ không thể tiền vào trạng thái trong thời gian ngăn.
Thấy cô lo đễnh, Lý Cần vội hỏi: “Em không thích nơi này sao? Chúng ta có thê đôi nơi khác…”
Lâm Thiển lắc đầu: “Em vẫn chưa chuẩn bị tốt..
ch đăng ký kết hôn đã được thông ” Lý Cần ôm cô nói: “Nếu em không thích thì vê nhà thôi…”
Lý Cần không nói, trực tiếp đưa Lâm Thiên trở về nhà: “Vừa rồi có một chó săn theo dõi, ngày khác thử lễ phục.”
Lâm Thiền gật đầu.
“Nhưng, có thể là mười ngày sau.
Anh có một nhiệm vụ vào lúc năm giờ sáng mai.”
“Em sẽ đợi anh trở về.” Lâm Thiền nhẹ nhàng nói, nhựng có một sô chuyện không muôn giữ trong lòng.
“Lý Cân, xin lỗi, em không phải phụ nữ ở nhà. Em không thê ở nhà như những người phụ nữ khác, chăm chú chờ chông. Em cũng không giỗng một cô gái bình thường thích dành thời gian cho hôn lê. Em nghĩ…
“Không cần nói, nếu em không muốn thì để cha mẹ chuẩn bị.” Lý Cần làm sao không hiểu?
Bỏi vì trong suy nghĩ của Lâm Thiền, nghỉ thức nào cũng đều vô vị, cô ấy thích những thứ những việc lâu dài.
Dù đám cưới có để tâm đến đâu, những dịp trọng đại đến đâu, cũng không bằng việc anh ở nhà dành thêm mây ngày cho cô.
Lâm Thiền cảm động gật đầu, nhưng vào ban đêm lại ngồi đò đẫn trên giường.
Mặc dù cô ây và Lý Cân đang sông cùng nhau, hậu hết thời gian Lý Cân không ở nhà, ngay cả khi ở nhà, hai người cũng năm nghiêng về một phía, không bao giờ vượt qua ranh giới.
Nhưng đêm nay, Lâm Thiên khẩn trương nhìn chăm chằm vào cánh cửa phòng tắm chật hẹp.
Sau đó, cô cởi áo ngủ, liều mạng mở: cửa bước vào.
Thấy vậy, Lý Cần nhanh chóng dời tầm mắt: “Thiển Thiển, em đi ra ngoài.”
Lâm Thiền trực tiếp dán trên người Lý Cần, ôm anh nói: “Em không hồi hận…”
Dưới vòi hoa sen, Lý Cần đang đấu tranh, nhựng Lâm Thiến lại chủ động ôm anh. Ý chí của Lý Cần dần tan rã rồi sụp đồ, chẳng mây chốc, hai người chuyền sang chiếc giường lớn mm mại, khăn khít dán chặt nhau.
“Em thật sự nghĩ kỹ rồi sao?” Lý Cần cố hết sức chịu đựng, giọng nói trầm thấp nhưng lại mang theo ngọn lửa.
Lậm Thiển vươn tay ôm cổ anh quật đầu: “Em suy nghĩ rất rõ ràng..
Lý Cần nhận được câu trả lời, thân thê phủ xuông…
Thân thể nóng bỏng động tình, trăm xoay vạn chuyên, dưới nụ hôn thân mật truyền ra tiêng rên rỉ khe khẽ triền miên, khiên người ta mặt đỏ tìm loạn.
Đệm đó, Lâm Thiển ngủ trong lòng Lý Cần, nhưng chưa tới năm giò đã bị Lý Cần đã thức dậy đánh thức.
“Anh đến lúc phải đi?”
Lý Cân xoay người, cúi người hôn Lâm Thiên: “Vẫn còn sớm, em ngủ thêm đi, dậy nhó ngâm mình trong nước âm.”
“Chú ý an toàn.”
Là một người vợ quân nhân, đậy là điều duy nhất Lâm Thiễn có thể nói với Lý Cần: “Em sẽ luôn đợi anh.”
Chương 1290:
Cho 936 Cô tự rước họa vào thân?
Chẳng bao lâu nữa, sẽ là lễ trao giải Phi Thiên năm nay, chỉ còn vài ngày nữa thôi.
Là một ứng cử viên hot, mặc dù Phùng Tịnh đã dàn dựng một màn kịch bi thương tìm kiếm con gái của mình, nhưng chị ta không giành được nhiều lợi thể trong giải thưởng Phi Thiên. Suy cho cùng, nói vê sự nổi tiếng, chị ta có thế nào cũng không qua được Đường Ninh.
Nhưng ngay cả khi chị ta không giành được giải thưởng, với tư cách là một người được đề cử, chị ta vân phải xuất hiện tại lễ trao giải Phi Thiên, về mặt này, chị ta không phải là Đường Ninh, không thê tùy hứng như Đường Ninh.
Những người ngoài cuộc đoán răng Đường Ninh sẽ không bao giò tham gia lê trao giải Phi Thiên, bởi vì cô xác định răng cô sẽ không trỏ lại vói diễn xuật.
Tuy nhiên cô tình là Hải Thụy đã đê cử “Người sông sót”, và trên giải thưởng Phi Thiên còn nhận được nhiêu đề cử khác.
Vì lý do này, Mặc Đình tìm gặp riêng Lâm Thiên, có việc dặn dò.
“Chủ tịch Mặc, anh tìm em có chuyện gì vậy?” Lâm Thiên thực sự rât tò mò, theo lý mà nói, xung quanh Mặc Đình có nhiêu người xuât chúng, dù có xảy ra chuyện gì cũng không thê nào tìm cô ây, hôm nay sao vậy?
Mặc Đình đặt bút trong tay xuông, ppt tài liệu sang một bên, ngâng đâu nhìn Lâm Thiên, bởi vì nội dung chính của “Kiến chúa” đã quay được một nửa thời gian, Mặc Đình cũng có thể sắp xếp thời gian hợp lý đê đến Hải Thụy giải quyết công việc.
“Cô cũng biết giải thưởng Phi Thiên này, Ninh sẽ không tham dự, mà cô cho đến nay vận là trợ lý của Ninh, vì vậy, đối với giải thưởng Phi Thiên, tôi muôn cô thay mặt cô ây nhận giải thưởng Phi Thiên. Điều này danh chính ngôn thuận, rất hợp lý.”
“Em?” Lâm Thiễn khó hiểu trước lời dặn dò của Mặc Đình.
“Tôi tưởng răng GÔ Sẽ rât thích loại trường hợp này.” Mặc Đình có điều muốn nói với Lâm Thiền: “Đừng quên, Phùng Tịnh cũng là một trong những ứng cử viên.”
Lâm Thiền đột nhiên hiểu được ý đồ của Mặc Đình, trước khi Phùng Tu lợi dụng cô ây để đánh bóng chút tên tuổi, cô ấy không đáp lại, lần này Phùng Tịnh lại tràn đây kỳ vọng vào giải Phi Thiên, nhưng lại bị con gái giúp người khác cướp mật. Cảm giác như vậy chãc sẽ rât khó chịu.
“Cảm ơn chủ tịch Mặc, em thực sự rất thích.”
Sau khi đi theo Đường Ninh lâu rồi, cô ây vân luôn học được một chút xấu xa của cô. Nhưng sự sắp xếp trực tiếp của Mặc Đình cho thấy anh còn đáng sợ hơn.
“Vậy thì được.”
Là giải thưởng hạng nhất trong nước, nêu Đường Ninh ngang nhiên khinh thường giải Phi Thiên thì sẽ khiên người ta có chuyện bàn tán. Mà anh thân là người đại diện của Đường Ninh, lại là chủ tịch của Hải Thụy, tất nhiên anh phải chu toàn cho cả hai việc, Đường Ninh không muôn tham gia, đương nhiên sẽ không sẵn sàng đê cập dưới của mình thay mặt nhận.
Chỉ có Lâm Thiên tham gia, ý nghĩa sẽ khác.
Và như vậy, Đường Ninh có thể lấy việc mang thai như một cái cớ.
Sau đó, Mặc Đình mới nói với Đường Ninh sự tình, Đưè òng Ninh sau khi nghe xong cũng không phản đối: “Anh là người tỉnh tường nhất, anh đoán xem, đề Lâm Thiên đi, em không những Số không phản đối mà còn rất đồng ý. “
“Hài lòng chưa?” Mặc Đình ôm vợ, lòng bàn tay bảo vệ bụng cô.
*Ý anh là phương diện nào?” Đường Ninh chớp mắt nhìn anh…
Mặc Đình ánh mất đột nhiên tôi sâm lại, Đường Ninh chạy cũng không kịp, liền nhìn thầy Mặc Đình ôm ngang người cô, vội vàng bước vào phòng ngủ: “Giai đoạn nguy hiểm đã qua.
Bảy giờ đã đến lúc em phải bồi thường cho anh.”
Sau đó, Đường Ninh tự nghĩ, có phải cô đang tự rước họa vào thân?
Mặt khác, chứng kiến sự vùng dậy của La Anh Hồng, Phùng Tịnh không còn cách nào khác ngoài việc khuyên khích con trai của La Anh Hồng thuyết phục mẹ mình.
Bởi vì chị ta đã hứa với con trai của Lạ Anh Hồng, chỉ cần cậu ta có thế đề La Anh Hồng từ bỏ quay trở lại, vậy sau đó chị ta tính đên chuyện kết hôn vói cậu ta.
Không biết ma xui quỷ khiến sao mà con trai của La Anh Hồng lại thực sự tìm tới nơi ở mới của mẹ mình.
Vì đã bị công khai trên mạng cho nên không khó đề tìm thấy.