Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 995
Chương 995
Ông trời muốn tiêu diệt Thất Thập Nhị trại của bọn họ sao?
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, đang khi không một ai tin räng Tân Vũ Phong có thể sống sót được.
Trong nháy mắt khi thuốc súng nóng bỏng sắp chạm tới làn da của Tân Vũ Phong Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc!
Tân Vũ Phong giơ kiếm Hiên Viên trong tay lên, mạnh mẽ cảm thẳng vào mặt đất phía trước!
“Nhân giả vô địch!”
“Nhân kiếm bình bát phương!”
Ý chí mạnh nhất trên thế gian này chính là nhân nghĩa!
Nhân nghĩa bình tám phương, nhân nghĩa trấn bốn biển!
“Bạch!”
Kiếm Hiên Viên đâm thanh kiếm thẳng tắp vào giữa nền xây bằng ngọc thạch trắng, giờ phút này ngọc thạch trắng, dường như trở thành một miếng đậu hũ, bị kiếm Hiên Viên đâm vào một cách dễ dàng không tốn chút sức nào!
Từ bên trong kiếm Hiên Viên, bắn ra một tấm khiên ánh sáng trong suốt!
“Âm”
Ngay trong chớp mắt này, nó phóng to lên, kéo dài ra!
Bao phủ cả người Tần Vũ Phong bên trong tấm khiên ánh sáng này!
Trong nháy mắt, Tân Vũ Phong như bị những tia sáng kia tách rời khỏi thuốc súng ập tới như một màn mưa dày đặc không kế hở kia!
Hỏa lực giống như mưa rơi, uy lực đánh lên trên màn hào.
quang này, lại giống như giọt mưa vậy, hoàn toàn không thể nào tạo ra được chút thương tổn nào!
Viên đạn đập vào trên màn hào quang, trong nháy mắt lại tiêu tan vào trong không khí!
Ngay cả đạn pháo đánh lên phía trên, cũng chỉ vẻn vẹn †ạo ra một vòng gợn sóng nho nhỏ, sau đó liền biến mất rất nhanh trong vô hình!
Bất kể viên đạn có hung mãnh cỡ nào, dày đặc không kẽ hở ra sao, cũng không làm cho Tần Vũ Phong bị thương chút nào!
Trận mưa bom bão đạn này kéo dài tận mấy phút!
Thống lĩnh của kiếm sĩ Thiết Ưng, kéo khóa nòng lặp đi lặp lại rất nhiều lần, nhưng họng súng lại chỉ phát ra một tiếng động mà không có gì khác!
Đã bắn hết sạch đạn rồi!
Nhưng Tân Vũ Phong vẫn không bị thương chút nào như cũ!
Màn khói tan đi.
Màn hào quang chắn trước người Tân Vũ Phong, ngay cả một chút vết nứt cũng không có, thậm chí làm cho người ta hoài nghi rằng, tất cả mọi chuyện trước mắt, có phải là thật hay không!
Nhưng Tân Thiên Lâm xoa xoa mắt lặp đi lặp lại nhiều lần, hình ảnh trước mắt, cũng không hề có chút thay đổi!
Tần Vũ Phong vẫn đứng sừng sững ở đó như cũ, không bị thương chút nào!
Ngay cả một sợi tóc cũng không lộn xôn!
Dưới trận mưa bom bão đạn, lại nhàn nhã tựa như cất bước đi dạo dưới một cơn mưa nhỏ trên bầu trời trong xanh!
Làm sao lại như thế được?
Ánh mắt của Tân Thiên Lâm chuyển hướng từ trên người Tân Vũ Phong, sang phía kiếm Hiên Viên trong tay Tân Vũ Phong.
Chỉ thấy kiếm Hiên Viên đâm xuống mặt đất, một màn hào quang, từ trong thân kiếm Hiên Viên trong tay Tân Vũ Phong dâng lên.
Không còn nghỉ ngờ gì nữa!
Màn hào quang có lực phòng hộ trái với lẽ thường như.
vậy, chính là bởi vì kiếm Hiên Viên mà rat Là uy lực của kiếm Hiên Viên!
Nam Tuấn Sái nhìn cảnh tượng trước mắt mình, trong nháy mắt, vậy mà ngay cả tiếng kêu lên kinh ngạc, cũng không phát ra được!
Kinh ngạc tới nỗi mất giọng!
Nếu như nói thanh kiếm trước mắt, không phải kiếm Hiên Viên, mà đổi lại là một thanh kiếm bất kỳ nào đó!
Nam Tuấn Sái cũng sẽ không tin tưởng, trên thế gian này, vậy mà còn có một thanh kiếm, có uy lực như thết Thanh kiếm, là để tấn công.
Nhưng thanh kiếm trước mắt này, ngay cả lực phòng ngự cũng mạnh mẽ dữ dội như vậy!
Đạn pháo dày đặc như màn mưa lớn, lại không thể gây ra chút thương tích nào!
Chỉ có kiếm Hiên Viên!
Chỉ có thanh kiếm Hiên Viên trong truyền thuyết này mới có thể tạo ra chiến tích thần kỳ như vậy!
Nam Tuấn Sái hít sâu một hơi, thật sự là quá đáng sợ!
Nếu như tất cả mọi chuyện, thật sự giống như những gì Tân Thiên Lâm suy đoán, bây giờ Tân Vũ Phong đang lấy thực lực của một người tàn phế, để điều khiển kiếm Hiên Viên.
Lại phóng thích ra lực phòng hộ còn mạnh mẽ hơn so với Hộ Thể canh khí của tông sư!
Nam Tuấn Sái có thể khẳng định, ngay cả Hộ Thể Canh khí của ông ta cũng không làm được tới trình độ này!
Mà Tân Thiên Lâm lặp lại rất nhiều lần việc xác nhận cảnh tượng trước mắt mình, sau khi biết đây không phải ảo giác.
Không chỉ không hề nản lòng!
Trong lòng Tân Thiên Lâm, ngược lại càng ngày càng kích động!
Trên mặt Tân Thiên Lâm tràn ngập niềm vui có thể thấy được bảng mắt thường!
“Ha ha ha, vậy mà uy lực của kiếm Hiên Viên lại mạnh mẽ †o lớn như vậy!”
Ông trời muốn tiêu diệt Thất Thập Nhị trại của bọn họ sao?
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, đang khi không một ai tin räng Tân Vũ Phong có thể sống sót được.
Trong nháy mắt khi thuốc súng nóng bỏng sắp chạm tới làn da của Tân Vũ Phong Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc!
Tân Vũ Phong giơ kiếm Hiên Viên trong tay lên, mạnh mẽ cảm thẳng vào mặt đất phía trước!
“Nhân giả vô địch!”
“Nhân kiếm bình bát phương!”
Ý chí mạnh nhất trên thế gian này chính là nhân nghĩa!
Nhân nghĩa bình tám phương, nhân nghĩa trấn bốn biển!
“Bạch!”
Kiếm Hiên Viên đâm thanh kiếm thẳng tắp vào giữa nền xây bằng ngọc thạch trắng, giờ phút này ngọc thạch trắng, dường như trở thành một miếng đậu hũ, bị kiếm Hiên Viên đâm vào một cách dễ dàng không tốn chút sức nào!
Từ bên trong kiếm Hiên Viên, bắn ra một tấm khiên ánh sáng trong suốt!
“Âm”
Ngay trong chớp mắt này, nó phóng to lên, kéo dài ra!
Bao phủ cả người Tần Vũ Phong bên trong tấm khiên ánh sáng này!
Trong nháy mắt, Tân Vũ Phong như bị những tia sáng kia tách rời khỏi thuốc súng ập tới như một màn mưa dày đặc không kế hở kia!
Hỏa lực giống như mưa rơi, uy lực đánh lên trên màn hào.
quang này, lại giống như giọt mưa vậy, hoàn toàn không thể nào tạo ra được chút thương tổn nào!
Viên đạn đập vào trên màn hào quang, trong nháy mắt lại tiêu tan vào trong không khí!
Ngay cả đạn pháo đánh lên phía trên, cũng chỉ vẻn vẹn †ạo ra một vòng gợn sóng nho nhỏ, sau đó liền biến mất rất nhanh trong vô hình!
Bất kể viên đạn có hung mãnh cỡ nào, dày đặc không kẽ hở ra sao, cũng không làm cho Tần Vũ Phong bị thương chút nào!
Trận mưa bom bão đạn này kéo dài tận mấy phút!
Thống lĩnh của kiếm sĩ Thiết Ưng, kéo khóa nòng lặp đi lặp lại rất nhiều lần, nhưng họng súng lại chỉ phát ra một tiếng động mà không có gì khác!
Đã bắn hết sạch đạn rồi!
Nhưng Tân Vũ Phong vẫn không bị thương chút nào như cũ!
Màn khói tan đi.
Màn hào quang chắn trước người Tân Vũ Phong, ngay cả một chút vết nứt cũng không có, thậm chí làm cho người ta hoài nghi rằng, tất cả mọi chuyện trước mắt, có phải là thật hay không!
Nhưng Tân Thiên Lâm xoa xoa mắt lặp đi lặp lại nhiều lần, hình ảnh trước mắt, cũng không hề có chút thay đổi!
Tần Vũ Phong vẫn đứng sừng sững ở đó như cũ, không bị thương chút nào!
Ngay cả một sợi tóc cũng không lộn xôn!
Dưới trận mưa bom bão đạn, lại nhàn nhã tựa như cất bước đi dạo dưới một cơn mưa nhỏ trên bầu trời trong xanh!
Làm sao lại như thế được?
Ánh mắt của Tân Thiên Lâm chuyển hướng từ trên người Tân Vũ Phong, sang phía kiếm Hiên Viên trong tay Tân Vũ Phong.
Chỉ thấy kiếm Hiên Viên đâm xuống mặt đất, một màn hào quang, từ trong thân kiếm Hiên Viên trong tay Tân Vũ Phong dâng lên.
Không còn nghỉ ngờ gì nữa!
Màn hào quang có lực phòng hộ trái với lẽ thường như.
vậy, chính là bởi vì kiếm Hiên Viên mà rat Là uy lực của kiếm Hiên Viên!
Nam Tuấn Sái nhìn cảnh tượng trước mắt mình, trong nháy mắt, vậy mà ngay cả tiếng kêu lên kinh ngạc, cũng không phát ra được!
Kinh ngạc tới nỗi mất giọng!
Nếu như nói thanh kiếm trước mắt, không phải kiếm Hiên Viên, mà đổi lại là một thanh kiếm bất kỳ nào đó!
Nam Tuấn Sái cũng sẽ không tin tưởng, trên thế gian này, vậy mà còn có một thanh kiếm, có uy lực như thết Thanh kiếm, là để tấn công.
Nhưng thanh kiếm trước mắt này, ngay cả lực phòng ngự cũng mạnh mẽ dữ dội như vậy!
Đạn pháo dày đặc như màn mưa lớn, lại không thể gây ra chút thương tích nào!
Chỉ có kiếm Hiên Viên!
Chỉ có thanh kiếm Hiên Viên trong truyền thuyết này mới có thể tạo ra chiến tích thần kỳ như vậy!
Nam Tuấn Sái hít sâu một hơi, thật sự là quá đáng sợ!
Nếu như tất cả mọi chuyện, thật sự giống như những gì Tân Thiên Lâm suy đoán, bây giờ Tân Vũ Phong đang lấy thực lực của một người tàn phế, để điều khiển kiếm Hiên Viên.
Lại phóng thích ra lực phòng hộ còn mạnh mẽ hơn so với Hộ Thể canh khí của tông sư!
Nam Tuấn Sái có thể khẳng định, ngay cả Hộ Thể Canh khí của ông ta cũng không làm được tới trình độ này!
Mà Tân Thiên Lâm lặp lại rất nhiều lần việc xác nhận cảnh tượng trước mắt mình, sau khi biết đây không phải ảo giác.
Không chỉ không hề nản lòng!
Trong lòng Tân Thiên Lâm, ngược lại càng ngày càng kích động!
Trên mặt Tân Thiên Lâm tràn ngập niềm vui có thể thấy được bảng mắt thường!
“Ha ha ha, vậy mà uy lực của kiếm Hiên Viên lại mạnh mẽ †o lớn như vậy!”