Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 502-505
Chương 502: Hôn lễ (1)
Thời gian trôi qua rất nhanh, cuộc hôn nhân thu hút sự chú ý của mọi người trên thế giới đang ngày một đến gần.
Một bên là Tần Vũ Phong, con trai cả của Tân Phiệt.
Tuy rằng đã biến mất suốt mười tám năm, nhưng khi trở về đã mang theo danh hiệu chiến thần Thiên Vũ được vạn người kính nể!
Thành tích của anh ở trên chiến trường ai cũng nghe, ai cũng khâm phục, được mọi người truyền miệng nhau, từ đứa trẻ ba tuổi cho đến ông lão tám mươi tuổi đều đã nghe nhiều.
Không phải nói khoác lác, Tân Vũ Phong chính là thần bảo hộ bọn họ.
Được biết chỉ cần chiến thần Thiên Vũ Tần Vũ Phong xuất hiện là có thể đẩy lùi hàng trăm nghìn binh mã.
Nhưng mà chiến thần Thiên Vũ đã trải qua biết bao gian khổ, chỉ có một mình Tân Vũ Phong biết.
Năm đó anh đến chiến trường ở biên giới phía Bắc, gia nhập vào đội cảm tử nguy hiểm, trên người nhuốm không biết bao nhiều máu của kẻ địch, trăm ngàn trận chiến, coi sống chết là chuyện thường.
Lúc trưởng thành, anh đạt được nhiều chiến công, được mọi người phong cho chức Long Úy tam phẩm.
Năm hai mươi tuổi, Tân Vũ Phong một thân một mình trinh chiến với hơn trăm cường giả ngoại bang, để lấy được đầu của hai thủ lĩnh đứng đầu mà anh bị thương nặng, gây chấn động thế giới, mọi người khiếp sợ, bởi vậy mà được phong danh hiệu Thiên Sách, trở thành chiến thần trẻ tuổi nhất.
Năm hai mươi ba tuổi, Tần Vũ Phong dẫn theo đội binh của mình bôn ba suốt ngày đêm, vượt hàng qua mấy trăm kilomet để phá thành của kẻ thù!
| Tại nơi đó,doanh trại Thần Sách được thành lập, dưới sự chỉ huy của Tân Vũ Phong, doanh trại Thần Sách đã lập được không ít chiến công!
Bởi vậy, trong quân doanh cũng lưu truyền một câu nói.
Doanh trại Thần Sách không bao giờ bại, đánh đến đầu địch thua đến đó!
Tất cả các chiến sĩ đều xin gia nhập vào doanh trại Thần Sách bởi muốn cả đời sống trong vinh quang.
Được làm bình dưới tay Tân Phong, một thủ lĩnh đứng đầu nói một không hai.
Tuổi còn trẻ đã có thể dưới một người, trên vạn người, nhưng đáng tiếc lại lui về sớm.
Lúc trước, lúc Tân Vũ Phong dẫn dắt doanh trại Thần Sách phá tan quân địch, bị hoàng để lấy mười hai kim bài để triệu hồi về.
Từ đó về sau, phương tiện truyền thông không còn đưa tin tức về anh anh.
Sau vài năm im hơi lặng tiếng, Tân Vũ Phong lại trở lại, tạo ra một tin tức gây chấn động đối với mọi người đó là sẽ cưới con gái của Thần Nghiêm Vương là Ngọc Linh Long.
Lại một lần nữa khiến thế giới phải khiếp sợ.
Ngọc Linh Long, một cô gái khí thế kiêu ngạo, vang danh khắp nơi, tài sắc đều vẹn toàn.
Nếu bàn về ngoại hình, cô ấy không phải người đẹp nhất trong mười người đẹp ở Đại Hạ.
Nhưng nếu bàn về tài giỏi, Ngọc Linh Long có thể nói là người đứng đầu trong mười người đẹp.
Năm đó vì để nghĩ cách cứu viện đội quân bị nhốt, cô ấy đã quỳ suốt ba ngày ba đêm ở đại điện.
Sau khi được Thánh Thượng ngầm đồng ý, một mình cô dẫn một đội binh nữ tiến thẳng đến đại doanh Hoàng Long, đem đầu của A Bổ Cơ sau đó đem lên núi Hòa Lan, cắt đầu của thủ lĩnh đối phương sau đó đem nên núi giáp ranh rới giữa hai nước để treo giống như một sự đe dọa cho địch.
Hơn nữa Ngọc Linh Long còn trẻ tuổi lại có thể đạt tới cảnh giới tông sự cường giả, điều đặc biệt, cô ấy còn là một người con gái.
Nếu có thể ở cùng một chỗ với Tần Vũ Phong, vậy sau này, cảnh giới sẽ đạt ở mức độ cao hơn.
Hai người bọn họ đúng là đẹp đôi trai tài gái sắc, trong thiên hạ không có ai xứng hơn, cho nên không có điều gì có thể phản đối cuộc hôn nhân này.
Địa điểm tổ chức tiệc cưới chính là ở phủ Thần Nghiêm Vương.
Tiệc cưới vô cùng linh đình, không thua kém gì đám cưới ở hoàng thất.
Tổng cộng có hơn một nghìn người quyền quý ở Để Đô được mời tham gia hôn lễ.
Vì để đảm bảo an toàn, Thần Nghiêm Vương huy động hơn hai nghìn bảo vệ, bảo vệ an toàn suốt quá trình cho khách khứa.
Thần Nghiêm Vương sử dụng hơn trăm xe chất lượng cao chống đạn để đưa đón khách mời, lại vận dụng phi cơ trực thăng để phòng ngừa có gián điệp nhân cơ hội mà quấy rối.
Hơn nữa từ những món ăn trong bữa tiệc cũng có thể thấy được hôn lễ này đã chi tốn bao nhiêu tiền của.
Chỉ riêng món trứng cá muối thượng hạng ở Bắc Hải đã dùng đến hơn trăm kg, còn có nấm tuyết chân được phi cơ vận chuyển từ Thành Tương đến vương phủ.
Hoàng gia gả con gái, cả nước đều vui mừng.
Hấp dẫn hơn nữa chính là hơn nửa Để Đô đều vây kín phủ của Thần Nghiêm Vương, mọi người ai lấy đều muốn đến xem đám cưới xa hoa nhất diễn ra như thế nào.
Chương 503 : Hôn lễ (2)
Tán giờ sáng, xe đông như nước.
Trước phủ Thần Nghiên Vương đỗ không ít những loại xe quý như Limousine, Rolls-Royce, Bentley, Maybach, đây cũng được coi như một điều hiển nhiên.
Ngoài ra còn có Lamborghini, Ferrari, McLaren, Bugatti Veyron phiên bản giới hạn và những siêu xe hàng đầu khác. .Nhìn số lượng nhiều đến mức có thể mở cả một buổi triển lãm ô tô.
Bởi vì tham gia hôn lễ đều là những người có tiếng ở Đại Hạ.
Trước phủ Thần Nguyên Vương, người hầu đang lớn tiếng hô tên người đến.
"Tất cả sáu vị bộ thượng thư đến"
"Thị Lang Đồng Duẫn đến".
"Đại tướng trụ quốc Diệp Bắc Địa đến."
"Bác sĩ Ngô Tôn ở phố Hàn Lâm tới"
Bọn họ bước trên tấm thảm hồng, dưới thảm có trải đầy hoa tươi, họ vừa đi vào trong vương phủ vừa nói chuyện với nhau.
Trong vương phủ. Đèn hoa treo khắp nơi, không khí vô cùng vui mừng, đâu đâu cũng thấy đèn lồng đỏ.
Hiện tại khách quý đã đến đông đủ, tiếng cười nói ồn ào.
Không chỉ có thế, những dòng tộc đại phiệt lớn cũng sai người đến, tuy rằng họ đến dự hôn lễ của nhà rể, nhưng vì nể mặt mũi của Thần Nghiêm Vương nên cũng phải cung kính vài phần, không dám đắc tội.
Đồng thời, người hầu cũng không ngừng đọc những món quà mà khách khứa tặng: "Nhà họ Tiễn tặng một mỏ quặng kim cương ở phía Nam!" "Nhà họ Trương ở Đế Đô tặng một nghìn lượng vàng!" "Nhà họ Hầu tặng một bộ thư thánh Vương Hi Chi!" "Cửu môn Đề đốc tặng giấy chứng nhận 1000 mét vuông đất ở Đông Nam Thành!"
Những món quà này đều vô cùng quý giá và có giá trị không hề nhỏ, những người đứng bên ngoài xem tặc lưỡi, chỉ cần tùy tiện lấy ra một món đồ trong số đó cũng có thể khiến cho những người bình thường như bọn họ sống một đời không cần lo nghĩ đến cái ăn, cái mặc.
Lúc này, trong vương phủ có hai người đàn ông bước ra.
"Người đàn ông trung tuổi đi đằng trước, mặc áo thêu mãng xà, đầu đội mũ quan, không tức giận mà vẫn toát ra sự uy nghiêm, tuy rằng mặt không có chút biểu cảm nhưng nhìn vào ánh mắt có thể thấy hôm nay ông vô cùng vui sướng.
Tuy rằng đã có tuổi, nhưng có thể nhìn ra được, khi còn trẻ ông là một người đẹp trai.
Người con trai đi phía sau là một người thanh niên, mặt sáng như ngọc, đẹp trai, khí chất, động tác giơ tay nhấc chân đều toát lên hơi thở của sự tôn quý.
Không ít cô gái có mặt đều đổ dồn ánh mắt mắt nhìn về phía họ, bởi vì hai người này là Thần Nghiêm Vương và Ngọc Thừa Phong, là một trong mười thanh niên đẹp trai nhất Đại Nam.
Người đi trước anh ta chính là Thần Nghiêm Vương.
"Ôi chúa ơi!"
Có người hét lên: "Là Thần Nghiêm Vương cùng con trai cả của ông ấy"
Nói xong, tất cả ánh mắt mắt của mọi đều đổ dồn về phía hai bố con Thần Nghiêm Vương.
"Không ngờ sau ba năm ở ẩn, Thần Nghiêm Vương vẫn giữ được khí chất hiên ngang như vậy."
"Dù sao cũng là người thuộc dòng dõi quý tộc, dẫn đầu hàng trăm nghìn binh lính, trấn giữ ở núi Hòa Lam - vị trí quan trọng của Đại Nam, không có khí chất làm sao có thể ra trận giết địch?"
"Thần Nghiêm Vương không có khả năng trấn giữ thì e rằng không ai đủ khả năng!
"Thế tử Ngọc Thừa Phong cũng là một thanh niên tài giỏi, dường như có thiên phú ở mọi lĩnh vực, ai cũng hâm mộ, được mọi người truyền tai nhau như vậy."
"Chỉ tiếc danh tiếng không bằng em gái là quận chúa Ngọc Linh Long"
"Nhưng dù sao đi nữa anh ta cũng là một người xuất chúng, chỉ cần có cơ hội có thể trở thành nhân vật đứng nhất nhì trong Đại Nam này"
Chương 504: Hôn lễ (3)
Những tiếng la hét vô cùng ngưỡng mộ vang lên, Thần Nghiêm Vương xuất hiện, nháy mắt đã làm cho bầu không khí trở nên sục sôi.
"Bái kiến Vương gia!" Mọi người đều hành lễ.
"Miễn lễ!"
Thần Nghiêm Vương phất tay: "Hôm nay là ngày vũ của con gái tôi, không cần phải quan tâm đến những lễ nghi phiền phức! Thừa Phong, giúp bố tiếp đãi khách khứa!"
Trong đám cưới có rất nhiều khách khứa, bọn họ đều thay phiên nhau tiến lên chúc mừng.
Thần Nghiêm Vương vui vẻ vuốt râu, rõ ràng đối với cuộc hôn nhân này ông rất hài lòng.
Từ nhỏ Ngọc Linh Long đã không giống với những người con gái tầm thường khác.
Ông là người làm bố, cũng lo lắng với chuyện hôn nhân của con gái, hiện giờ có Tần Vũ Phong, con gái của ông giống như đã tìm được một chỗ nương tựa vững chắc.
Cuộc hôn nhân này, làm sao ông có thể không vui?
"Bum bum bum!"
Ngoài phủ truyền đến tiếng nhạc cưới cùng tiếng pháo, một đoàn xe chậm rãi tiếng tới, trên cửa kính xe còn dán họ của nhà rể khiến mọi người liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đó là Tần Phiệt.
"Là Tần Phiệt!".
"Chú rể đã đến!"
"Nhà họ Tân này đúng là phô trương, đến cả việc đón dâu cũng xa hoa như vậy!"
Rất nhiều khách khứa đều đứng lên để nghênh đón.
Mọi người đều sắp được gặp Tân Vũ Phong, trong lòng ai lấy đều vô cùng tò mò, không biết chiến thần Thiên Vũ với chiến công hiển hách, là trung thần trong lòng mọi người dân Hoa Hạ sẽ có dáng vẻ như thế nào.
"Kit!"
Cửa xe mở ra.
Trong xe có ba người bước xuống, người đi đầu là một người đàn ông trung niên, khí chất hiên ngang, mặc một bộ áo choàng màu đen, xung quanh viền được thêu chỉ xanh, không thấp kém lại không quá xa hoa, trong ánh mắt cất giấu ý cười nhạt, nét mặt vô cùng y nghiêm khiến cho ông ta không nói cũng toát lên được khí chất uy nghiêm.
Đó là Tần Thiên Vương.
Đứng bên cạnh ông ta là một người phụ nữ, mặc một bộ váy bó bằng lụa hồng, cách ăn mặc rất trang nhã lại xinh đẹp, riêng đôi khuyên tai làm từ đá cẩm ngọc ở Nam Hải đã vô cùng đắt đỏ, bộ đồ đã toát lên vẻ đẹp thanh lịch cùng khí chất cao quý của một người phụ nữ, vẻ mặt bà ta hờ hững, đôi mắt hơi nhướng lên, nhìn bà ta có vẻ không mấy hiền lành.
Mọi người chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra người đó là vợ của Tần Thiên Vương, Khương Thạch Phương.
Lại nhìn đến người con trai đứng bên cạnh Khương Thạch Phương, quần áo chỉnh tề, cách ăn mặc vô cùng cao quý, có một vẻ kiêu ngạo không nói lên lời toát ra từ người anh ta.
Tuy nhiên sắc mặt anh ta lại trắng bệch, bước chân có chút loạng choạng, ánh mắt nhìn vào không trung một cách vô định, người này rõ ràng là Tân Thiên Lâm!
Anh ta bởi vì luyện công mà dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, phản tác dụng, hiện tại phải dựa vào bảo vật để giữ lại tính mạng.
Không hiểu tại sao trên mặt Tần Thiên Lâm rõ rẻ sự khinh thường, giống như đang bất mãn điều gì đó!
"Người của nhà họ Tân đúng là khí chất hơn người, không hổ danh là một trong năm môn phiệt!"
Mọi người đều bị ba người hấp dẫn ánh nhìn, những tiếng bàn tán không ngừng vang lên.
Thần Thiên Vương cùng Ngọc Thừa Phong nhanh chóng bước lên tiếp đón.
"Bái kiến Vương gia!"
Tần Thiên Vương vẫn hành lễ.
Vào lúc ba người nhà họ Tân chuẩn bị hành lễ, Thần Nghiêm Vương vội vàng ngăn lại, không cần nói cũng biết khuôn mặt hiện lên biết bao vui vẻ, thở dài nói: "Về sau chúng ta đều là người một nhà, không cần phải khách sáo như vậy! Thừa Phong, mau đến đây!"
Ngọc Thừa Phong đứng sau Thần Nghiêm Vương vội vàng tiến lên.
"Mau tới chào bác trai Tân, bác gái Tân đi!"
Chương 505: Hôn lễ (4)
Thần Nghiêm Vương tự cho bọn họ cái thân phận như vậy, không chỉ có Tân Thiên Vương kinh ngạc, tất cả mọi người ở đây đều không kìm nén được sự kích động mà ồ lên.
Ai cũng biết thân phận của Thần Nghiêm Vương vô cùng cao quý, tính cách lại cao ngạo, rất ít khi có thái độ thân thiết với người khác, hiện giờ ở trước mặt nhà họ Tân lại tỏ rõ thái độ của bản thân...
Mọi người đều có thể nhìn ra được Thần Nghiêm Vương này rất hài lòng với cậu con rể này.
Tần Thiên Vương cũng bảo Tân Thiên Lâm đứng bên cạnh hành lễ lại, hai nhà có tiệc cuoiws, gặp mặt nói chuyện liền cảm thấy niềm vui được nhân lên nhiều lần.
Sau khi nói chuyện xong, một tia nghi hoặc dấy lên.
"Ủa, sao không thấy cậu cả nhà họ Tần tới?"
Thần Nghiêm Vương nhìn bốn phía xung quanh, phát giác không thấy bóng dáng Tân Vũ Phong.
Hôm nay là ngày vui của Tân Vũ Phong, chú rể sao lại không xuất hiện.
"Tần Vũ Phong không có đi cùng chúng tôi, nó sẽ đến ngay!" Tần Thiên Vương vội vàng lên tiếng giải thích.
Thần Nghiêm Vương tuy rằng có chút hoài nghi đối với bọn họ, nhưng cũng chỉ cười rồi gật đầu.
Ngọc Thừa Phong đứng bên cạnh Thần Nghiêm Vương lên tiếng: "Có một người em rể như Tần Vũ Phong, đó là vinh hạnh của Ngọc Thừa Phong!"
Mọi người đầu gật đầu cho rằng đó là điều đương nhiên.
Ngọc Thừa Phong lại tiếp tục nói: "Em gái cháu từ nhỏ đã luyện võ, năng lực hiện giờ cũng có thể đánh gục được không ít đàn ông ở Hoa Hạ, cho nên người xứng với em ấy cũng chỉ có Tần Vũ Phong!"
Tần Thiên Vương xấu hổ chỉ biết gật đầu cười ngượng, lại nghe Ngọc Thừa Phong nói tiếp: "Em gái lấy Tân Vũ Phong, hai người bọn họ rất xứng đôi, mà nhà họ Ngọc chúng tôi cũng được hưởng tiếng thơm lây”
Trong lòng Ngọc Thừa Phong hiểu rõ nhà bọn họ có uy quyền ở Hoa Hạ, đó không chỉ vì dòng dõi quý tộc, mà bởi vì cha anh ta là chiến thần không màng chuyện sống chết nơi chiến trường mới có thể đổi lấy được danh hiệu như ngày hôm nay.
Nhưng điều đó còn chưa đủ, nhà họ Ngọc cần một uy danh lớn hơn ở Hoa Hạ, mà người có thể để gia đình bọn họ vang danh chỉ có thể là Tần Vũ Phong.
"Cậu chủ Ngọc Thừa Phong nói rất đúng!"
Tân Thiên Vương gật đầu cho có lệ.
Khương Thạch Phương đứng bên cạnh ông ta lại bày ra thái độ thờ ơ, chỉ gật đầu theo Tân Thiên Vương, không có chút thành ý nào.
Mà Tân Thiên Lâm lại không nói một câu nào, trên mặt hiện lên sự oán hận, trong đôi mắt chứa đựng đầy sự đố kỵ.
Đối với anh ta, Tần Vũ Phong luôn là cái gai trong mắt. Vốn dĩ Ngọc Linh Long là vợ sắp cưới của anh ta! Ngay cả sự chú ý của tất cả mọi người trên đất nước này, cũng phải đổ dồn về phía anh ta.
Ngọc Linh Long là người con gái xinh đẹp của Hoa Hạ, không chỉ có vẻ ngoài thanh thuần, tuổi hãn trẻ mà đã đạt đến cảnh giới tông sư cường giả.
lại là con gái của một gia đình quyền thế, có thể nói rất nhiều đàn ông trên đất nước này đều mong có thể kết hôn với cô ấy.
Nếu ai cưới được cô ấy chính là vinh hạnh cả đời.
Nghĩ đến dáng vẻ xinh đẹp cùng dáng người uyển chuyển của Ngọc Linh Long, bàn tay Tân Thiên Lâm không khỏi siết chặt lại.
Hôm nay, tiệc cưới ở phủ của Thần Nghiêm Vương vô cùng xa hoa, nếu ai có thể trở thành vị hôn phu của cô ấy, có thể nói rằng sẽ trở thành người nổi bật của Hoa Hạ.
Hiện giờ, người đẹp cùng danh tiếng, trong nháy mắt đều tuột khỏi tầm tay.
Hiện tại anh ta có khác gì một tên rác rưởi, đừng nói đến kết hôn, ngay cả tính mạng cũng cần đến tủy của Tần Vũ Phong để duy trì tính mạng, làm sao còn có thể mơ đến chuyện cưới con gái của Thần Nghiêm Vương?
Chuyện tốt như vậy lại rơi vào tay của Tần Vũ Phong!
Nghĩ đến đây, Tân Thiên Lâm hận không thể giết chết Tân Vũ Phong cho hả giận.
Đột nhiên, cánh tay của Tần Thiên Lâm bị một người vỗ nhẹ, đó là Khương Thạch Phương.
Bà ta nhìn Tân Thiên Lâm rồi lắc đầu, ý bảo xung quanh có nhiều khách khứa, lúc này anh ta mới nghĩ đến đây là phủ của Thần Nghiêm Vương, biểu hiện của anh ta không tốt sẽ bị người khác chỉ trích.
Nhưng bắt anh ta dùng khuôn mặt tươi cười để nhìn Tần Vũ Phong cưới Ngọc Linh Long, anh ta thật sự không làm được cho nên anh ta lạnh lùng đứng lui về phía sau lưng Khương Thạch Phương.
"Đúng rồi, Vương gia, quận chúa đâu rồi?"
Đột nhiên Tần Thiên Vương lên tiếng hỏi.
Vừa dứt lời, xa xa truyền đến tiếng vó ngựa.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cuộc hôn nhân thu hút sự chú ý của mọi người trên thế giới đang ngày một đến gần.
Một bên là Tần Vũ Phong, con trai cả của Tân Phiệt.
Tuy rằng đã biến mất suốt mười tám năm, nhưng khi trở về đã mang theo danh hiệu chiến thần Thiên Vũ được vạn người kính nể!
Thành tích của anh ở trên chiến trường ai cũng nghe, ai cũng khâm phục, được mọi người truyền miệng nhau, từ đứa trẻ ba tuổi cho đến ông lão tám mươi tuổi đều đã nghe nhiều.
Không phải nói khoác lác, Tân Vũ Phong chính là thần bảo hộ bọn họ.
Được biết chỉ cần chiến thần Thiên Vũ Tần Vũ Phong xuất hiện là có thể đẩy lùi hàng trăm nghìn binh mã.
Nhưng mà chiến thần Thiên Vũ đã trải qua biết bao gian khổ, chỉ có một mình Tân Vũ Phong biết.
Năm đó anh đến chiến trường ở biên giới phía Bắc, gia nhập vào đội cảm tử nguy hiểm, trên người nhuốm không biết bao nhiều máu của kẻ địch, trăm ngàn trận chiến, coi sống chết là chuyện thường.
Lúc trưởng thành, anh đạt được nhiều chiến công, được mọi người phong cho chức Long Úy tam phẩm.
Năm hai mươi tuổi, Tân Vũ Phong một thân một mình trinh chiến với hơn trăm cường giả ngoại bang, để lấy được đầu của hai thủ lĩnh đứng đầu mà anh bị thương nặng, gây chấn động thế giới, mọi người khiếp sợ, bởi vậy mà được phong danh hiệu Thiên Sách, trở thành chiến thần trẻ tuổi nhất.
Năm hai mươi ba tuổi, Tần Vũ Phong dẫn theo đội binh của mình bôn ba suốt ngày đêm, vượt hàng qua mấy trăm kilomet để phá thành của kẻ thù!
| Tại nơi đó,doanh trại Thần Sách được thành lập, dưới sự chỉ huy của Tân Vũ Phong, doanh trại Thần Sách đã lập được không ít chiến công!
Bởi vậy, trong quân doanh cũng lưu truyền một câu nói.
Doanh trại Thần Sách không bao giờ bại, đánh đến đầu địch thua đến đó!
Tất cả các chiến sĩ đều xin gia nhập vào doanh trại Thần Sách bởi muốn cả đời sống trong vinh quang.
Được làm bình dưới tay Tân Phong, một thủ lĩnh đứng đầu nói một không hai.
Tuổi còn trẻ đã có thể dưới một người, trên vạn người, nhưng đáng tiếc lại lui về sớm.
Lúc trước, lúc Tân Vũ Phong dẫn dắt doanh trại Thần Sách phá tan quân địch, bị hoàng để lấy mười hai kim bài để triệu hồi về.
Từ đó về sau, phương tiện truyền thông không còn đưa tin tức về anh anh.
Sau vài năm im hơi lặng tiếng, Tân Vũ Phong lại trở lại, tạo ra một tin tức gây chấn động đối với mọi người đó là sẽ cưới con gái của Thần Nghiêm Vương là Ngọc Linh Long.
Lại một lần nữa khiến thế giới phải khiếp sợ.
Ngọc Linh Long, một cô gái khí thế kiêu ngạo, vang danh khắp nơi, tài sắc đều vẹn toàn.
Nếu bàn về ngoại hình, cô ấy không phải người đẹp nhất trong mười người đẹp ở Đại Hạ.
Nhưng nếu bàn về tài giỏi, Ngọc Linh Long có thể nói là người đứng đầu trong mười người đẹp.
Năm đó vì để nghĩ cách cứu viện đội quân bị nhốt, cô ấy đã quỳ suốt ba ngày ba đêm ở đại điện.
Sau khi được Thánh Thượng ngầm đồng ý, một mình cô dẫn một đội binh nữ tiến thẳng đến đại doanh Hoàng Long, đem đầu của A Bổ Cơ sau đó đem lên núi Hòa Lan, cắt đầu của thủ lĩnh đối phương sau đó đem nên núi giáp ranh rới giữa hai nước để treo giống như một sự đe dọa cho địch.
Hơn nữa Ngọc Linh Long còn trẻ tuổi lại có thể đạt tới cảnh giới tông sự cường giả, điều đặc biệt, cô ấy còn là một người con gái.
Nếu có thể ở cùng một chỗ với Tần Vũ Phong, vậy sau này, cảnh giới sẽ đạt ở mức độ cao hơn.
Hai người bọn họ đúng là đẹp đôi trai tài gái sắc, trong thiên hạ không có ai xứng hơn, cho nên không có điều gì có thể phản đối cuộc hôn nhân này.
Địa điểm tổ chức tiệc cưới chính là ở phủ Thần Nghiêm Vương.
Tiệc cưới vô cùng linh đình, không thua kém gì đám cưới ở hoàng thất.
Tổng cộng có hơn một nghìn người quyền quý ở Để Đô được mời tham gia hôn lễ.
Vì để đảm bảo an toàn, Thần Nghiêm Vương huy động hơn hai nghìn bảo vệ, bảo vệ an toàn suốt quá trình cho khách khứa.
Thần Nghiêm Vương sử dụng hơn trăm xe chất lượng cao chống đạn để đưa đón khách mời, lại vận dụng phi cơ trực thăng để phòng ngừa có gián điệp nhân cơ hội mà quấy rối.
Hơn nữa từ những món ăn trong bữa tiệc cũng có thể thấy được hôn lễ này đã chi tốn bao nhiêu tiền của.
Chỉ riêng món trứng cá muối thượng hạng ở Bắc Hải đã dùng đến hơn trăm kg, còn có nấm tuyết chân được phi cơ vận chuyển từ Thành Tương đến vương phủ.
Hoàng gia gả con gái, cả nước đều vui mừng.
Hấp dẫn hơn nữa chính là hơn nửa Để Đô đều vây kín phủ của Thần Nghiêm Vương, mọi người ai lấy đều muốn đến xem đám cưới xa hoa nhất diễn ra như thế nào.
Chương 503 : Hôn lễ (2)
Tán giờ sáng, xe đông như nước.
Trước phủ Thần Nghiên Vương đỗ không ít những loại xe quý như Limousine, Rolls-Royce, Bentley, Maybach, đây cũng được coi như một điều hiển nhiên.
Ngoài ra còn có Lamborghini, Ferrari, McLaren, Bugatti Veyron phiên bản giới hạn và những siêu xe hàng đầu khác. .Nhìn số lượng nhiều đến mức có thể mở cả một buổi triển lãm ô tô.
Bởi vì tham gia hôn lễ đều là những người có tiếng ở Đại Hạ.
Trước phủ Thần Nguyên Vương, người hầu đang lớn tiếng hô tên người đến.
"Tất cả sáu vị bộ thượng thư đến"
"Thị Lang Đồng Duẫn đến".
"Đại tướng trụ quốc Diệp Bắc Địa đến."
"Bác sĩ Ngô Tôn ở phố Hàn Lâm tới"
Bọn họ bước trên tấm thảm hồng, dưới thảm có trải đầy hoa tươi, họ vừa đi vào trong vương phủ vừa nói chuyện với nhau.
Trong vương phủ. Đèn hoa treo khắp nơi, không khí vô cùng vui mừng, đâu đâu cũng thấy đèn lồng đỏ.
Hiện tại khách quý đã đến đông đủ, tiếng cười nói ồn ào.
Không chỉ có thế, những dòng tộc đại phiệt lớn cũng sai người đến, tuy rằng họ đến dự hôn lễ của nhà rể, nhưng vì nể mặt mũi của Thần Nghiêm Vương nên cũng phải cung kính vài phần, không dám đắc tội.
Đồng thời, người hầu cũng không ngừng đọc những món quà mà khách khứa tặng: "Nhà họ Tiễn tặng một mỏ quặng kim cương ở phía Nam!" "Nhà họ Trương ở Đế Đô tặng một nghìn lượng vàng!" "Nhà họ Hầu tặng một bộ thư thánh Vương Hi Chi!" "Cửu môn Đề đốc tặng giấy chứng nhận 1000 mét vuông đất ở Đông Nam Thành!"
Những món quà này đều vô cùng quý giá và có giá trị không hề nhỏ, những người đứng bên ngoài xem tặc lưỡi, chỉ cần tùy tiện lấy ra một món đồ trong số đó cũng có thể khiến cho những người bình thường như bọn họ sống một đời không cần lo nghĩ đến cái ăn, cái mặc.
Lúc này, trong vương phủ có hai người đàn ông bước ra.
"Người đàn ông trung tuổi đi đằng trước, mặc áo thêu mãng xà, đầu đội mũ quan, không tức giận mà vẫn toát ra sự uy nghiêm, tuy rằng mặt không có chút biểu cảm nhưng nhìn vào ánh mắt có thể thấy hôm nay ông vô cùng vui sướng.
Tuy rằng đã có tuổi, nhưng có thể nhìn ra được, khi còn trẻ ông là một người đẹp trai.
Người con trai đi phía sau là một người thanh niên, mặt sáng như ngọc, đẹp trai, khí chất, động tác giơ tay nhấc chân đều toát lên hơi thở của sự tôn quý.
Không ít cô gái có mặt đều đổ dồn ánh mắt mắt nhìn về phía họ, bởi vì hai người này là Thần Nghiêm Vương và Ngọc Thừa Phong, là một trong mười thanh niên đẹp trai nhất Đại Nam.
Người đi trước anh ta chính là Thần Nghiêm Vương.
"Ôi chúa ơi!"
Có người hét lên: "Là Thần Nghiêm Vương cùng con trai cả của ông ấy"
Nói xong, tất cả ánh mắt mắt của mọi đều đổ dồn về phía hai bố con Thần Nghiêm Vương.
"Không ngờ sau ba năm ở ẩn, Thần Nghiêm Vương vẫn giữ được khí chất hiên ngang như vậy."
"Dù sao cũng là người thuộc dòng dõi quý tộc, dẫn đầu hàng trăm nghìn binh lính, trấn giữ ở núi Hòa Lam - vị trí quan trọng của Đại Nam, không có khí chất làm sao có thể ra trận giết địch?"
"Thần Nghiêm Vương không có khả năng trấn giữ thì e rằng không ai đủ khả năng!
"Thế tử Ngọc Thừa Phong cũng là một thanh niên tài giỏi, dường như có thiên phú ở mọi lĩnh vực, ai cũng hâm mộ, được mọi người truyền tai nhau như vậy."
"Chỉ tiếc danh tiếng không bằng em gái là quận chúa Ngọc Linh Long"
"Nhưng dù sao đi nữa anh ta cũng là một người xuất chúng, chỉ cần có cơ hội có thể trở thành nhân vật đứng nhất nhì trong Đại Nam này"
Chương 504: Hôn lễ (3)
Những tiếng la hét vô cùng ngưỡng mộ vang lên, Thần Nghiêm Vương xuất hiện, nháy mắt đã làm cho bầu không khí trở nên sục sôi.
"Bái kiến Vương gia!" Mọi người đều hành lễ.
"Miễn lễ!"
Thần Nghiêm Vương phất tay: "Hôm nay là ngày vũ của con gái tôi, không cần phải quan tâm đến những lễ nghi phiền phức! Thừa Phong, giúp bố tiếp đãi khách khứa!"
Trong đám cưới có rất nhiều khách khứa, bọn họ đều thay phiên nhau tiến lên chúc mừng.
Thần Nghiêm Vương vui vẻ vuốt râu, rõ ràng đối với cuộc hôn nhân này ông rất hài lòng.
Từ nhỏ Ngọc Linh Long đã không giống với những người con gái tầm thường khác.
Ông là người làm bố, cũng lo lắng với chuyện hôn nhân của con gái, hiện giờ có Tần Vũ Phong, con gái của ông giống như đã tìm được một chỗ nương tựa vững chắc.
Cuộc hôn nhân này, làm sao ông có thể không vui?
"Bum bum bum!"
Ngoài phủ truyền đến tiếng nhạc cưới cùng tiếng pháo, một đoàn xe chậm rãi tiếng tới, trên cửa kính xe còn dán họ của nhà rể khiến mọi người liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đó là Tần Phiệt.
"Là Tần Phiệt!".
"Chú rể đã đến!"
"Nhà họ Tân này đúng là phô trương, đến cả việc đón dâu cũng xa hoa như vậy!"
Rất nhiều khách khứa đều đứng lên để nghênh đón.
Mọi người đều sắp được gặp Tân Vũ Phong, trong lòng ai lấy đều vô cùng tò mò, không biết chiến thần Thiên Vũ với chiến công hiển hách, là trung thần trong lòng mọi người dân Hoa Hạ sẽ có dáng vẻ như thế nào.
"Kit!"
Cửa xe mở ra.
Trong xe có ba người bước xuống, người đi đầu là một người đàn ông trung niên, khí chất hiên ngang, mặc một bộ áo choàng màu đen, xung quanh viền được thêu chỉ xanh, không thấp kém lại không quá xa hoa, trong ánh mắt cất giấu ý cười nhạt, nét mặt vô cùng y nghiêm khiến cho ông ta không nói cũng toát lên được khí chất uy nghiêm.
Đó là Tần Thiên Vương.
Đứng bên cạnh ông ta là một người phụ nữ, mặc một bộ váy bó bằng lụa hồng, cách ăn mặc rất trang nhã lại xinh đẹp, riêng đôi khuyên tai làm từ đá cẩm ngọc ở Nam Hải đã vô cùng đắt đỏ, bộ đồ đã toát lên vẻ đẹp thanh lịch cùng khí chất cao quý của một người phụ nữ, vẻ mặt bà ta hờ hững, đôi mắt hơi nhướng lên, nhìn bà ta có vẻ không mấy hiền lành.
Mọi người chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra người đó là vợ của Tần Thiên Vương, Khương Thạch Phương.
Lại nhìn đến người con trai đứng bên cạnh Khương Thạch Phương, quần áo chỉnh tề, cách ăn mặc vô cùng cao quý, có một vẻ kiêu ngạo không nói lên lời toát ra từ người anh ta.
Tuy nhiên sắc mặt anh ta lại trắng bệch, bước chân có chút loạng choạng, ánh mắt nhìn vào không trung một cách vô định, người này rõ ràng là Tân Thiên Lâm!
Anh ta bởi vì luyện công mà dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, phản tác dụng, hiện tại phải dựa vào bảo vật để giữ lại tính mạng.
Không hiểu tại sao trên mặt Tần Thiên Lâm rõ rẻ sự khinh thường, giống như đang bất mãn điều gì đó!
"Người của nhà họ Tân đúng là khí chất hơn người, không hổ danh là một trong năm môn phiệt!"
Mọi người đều bị ba người hấp dẫn ánh nhìn, những tiếng bàn tán không ngừng vang lên.
Thần Thiên Vương cùng Ngọc Thừa Phong nhanh chóng bước lên tiếp đón.
"Bái kiến Vương gia!"
Tần Thiên Vương vẫn hành lễ.
Vào lúc ba người nhà họ Tân chuẩn bị hành lễ, Thần Nghiêm Vương vội vàng ngăn lại, không cần nói cũng biết khuôn mặt hiện lên biết bao vui vẻ, thở dài nói: "Về sau chúng ta đều là người một nhà, không cần phải khách sáo như vậy! Thừa Phong, mau đến đây!"
Ngọc Thừa Phong đứng sau Thần Nghiêm Vương vội vàng tiến lên.
"Mau tới chào bác trai Tân, bác gái Tân đi!"
Chương 505: Hôn lễ (4)
Thần Nghiêm Vương tự cho bọn họ cái thân phận như vậy, không chỉ có Tân Thiên Vương kinh ngạc, tất cả mọi người ở đây đều không kìm nén được sự kích động mà ồ lên.
Ai cũng biết thân phận của Thần Nghiêm Vương vô cùng cao quý, tính cách lại cao ngạo, rất ít khi có thái độ thân thiết với người khác, hiện giờ ở trước mặt nhà họ Tân lại tỏ rõ thái độ của bản thân...
Mọi người đều có thể nhìn ra được Thần Nghiêm Vương này rất hài lòng với cậu con rể này.
Tần Thiên Vương cũng bảo Tân Thiên Lâm đứng bên cạnh hành lễ lại, hai nhà có tiệc cuoiws, gặp mặt nói chuyện liền cảm thấy niềm vui được nhân lên nhiều lần.
Sau khi nói chuyện xong, một tia nghi hoặc dấy lên.
"Ủa, sao không thấy cậu cả nhà họ Tần tới?"
Thần Nghiêm Vương nhìn bốn phía xung quanh, phát giác không thấy bóng dáng Tân Vũ Phong.
Hôm nay là ngày vui của Tân Vũ Phong, chú rể sao lại không xuất hiện.
"Tần Vũ Phong không có đi cùng chúng tôi, nó sẽ đến ngay!" Tần Thiên Vương vội vàng lên tiếng giải thích.
Thần Nghiêm Vương tuy rằng có chút hoài nghi đối với bọn họ, nhưng cũng chỉ cười rồi gật đầu.
Ngọc Thừa Phong đứng bên cạnh Thần Nghiêm Vương lên tiếng: "Có một người em rể như Tần Vũ Phong, đó là vinh hạnh của Ngọc Thừa Phong!"
Mọi người đầu gật đầu cho rằng đó là điều đương nhiên.
Ngọc Thừa Phong lại tiếp tục nói: "Em gái cháu từ nhỏ đã luyện võ, năng lực hiện giờ cũng có thể đánh gục được không ít đàn ông ở Hoa Hạ, cho nên người xứng với em ấy cũng chỉ có Tần Vũ Phong!"
Tần Thiên Vương xấu hổ chỉ biết gật đầu cười ngượng, lại nghe Ngọc Thừa Phong nói tiếp: "Em gái lấy Tân Vũ Phong, hai người bọn họ rất xứng đôi, mà nhà họ Ngọc chúng tôi cũng được hưởng tiếng thơm lây”
Trong lòng Ngọc Thừa Phong hiểu rõ nhà bọn họ có uy quyền ở Hoa Hạ, đó không chỉ vì dòng dõi quý tộc, mà bởi vì cha anh ta là chiến thần không màng chuyện sống chết nơi chiến trường mới có thể đổi lấy được danh hiệu như ngày hôm nay.
Nhưng điều đó còn chưa đủ, nhà họ Ngọc cần một uy danh lớn hơn ở Hoa Hạ, mà người có thể để gia đình bọn họ vang danh chỉ có thể là Tần Vũ Phong.
"Cậu chủ Ngọc Thừa Phong nói rất đúng!"
Tân Thiên Vương gật đầu cho có lệ.
Khương Thạch Phương đứng bên cạnh ông ta lại bày ra thái độ thờ ơ, chỉ gật đầu theo Tân Thiên Vương, không có chút thành ý nào.
Mà Tân Thiên Lâm lại không nói một câu nào, trên mặt hiện lên sự oán hận, trong đôi mắt chứa đựng đầy sự đố kỵ.
Đối với anh ta, Tần Vũ Phong luôn là cái gai trong mắt. Vốn dĩ Ngọc Linh Long là vợ sắp cưới của anh ta! Ngay cả sự chú ý của tất cả mọi người trên đất nước này, cũng phải đổ dồn về phía anh ta.
Ngọc Linh Long là người con gái xinh đẹp của Hoa Hạ, không chỉ có vẻ ngoài thanh thuần, tuổi hãn trẻ mà đã đạt đến cảnh giới tông sư cường giả.
lại là con gái của một gia đình quyền thế, có thể nói rất nhiều đàn ông trên đất nước này đều mong có thể kết hôn với cô ấy.
Nếu ai cưới được cô ấy chính là vinh hạnh cả đời.
Nghĩ đến dáng vẻ xinh đẹp cùng dáng người uyển chuyển của Ngọc Linh Long, bàn tay Tân Thiên Lâm không khỏi siết chặt lại.
Hôm nay, tiệc cưới ở phủ của Thần Nghiêm Vương vô cùng xa hoa, nếu ai có thể trở thành vị hôn phu của cô ấy, có thể nói rằng sẽ trở thành người nổi bật của Hoa Hạ.
Hiện giờ, người đẹp cùng danh tiếng, trong nháy mắt đều tuột khỏi tầm tay.
Hiện tại anh ta có khác gì một tên rác rưởi, đừng nói đến kết hôn, ngay cả tính mạng cũng cần đến tủy của Tần Vũ Phong để duy trì tính mạng, làm sao còn có thể mơ đến chuyện cưới con gái của Thần Nghiêm Vương?
Chuyện tốt như vậy lại rơi vào tay của Tần Vũ Phong!
Nghĩ đến đây, Tân Thiên Lâm hận không thể giết chết Tân Vũ Phong cho hả giận.
Đột nhiên, cánh tay của Tần Thiên Lâm bị một người vỗ nhẹ, đó là Khương Thạch Phương.
Bà ta nhìn Tân Thiên Lâm rồi lắc đầu, ý bảo xung quanh có nhiều khách khứa, lúc này anh ta mới nghĩ đến đây là phủ của Thần Nghiêm Vương, biểu hiện của anh ta không tốt sẽ bị người khác chỉ trích.
Nhưng bắt anh ta dùng khuôn mặt tươi cười để nhìn Tần Vũ Phong cưới Ngọc Linh Long, anh ta thật sự không làm được cho nên anh ta lạnh lùng đứng lui về phía sau lưng Khương Thạch Phương.
"Đúng rồi, Vương gia, quận chúa đâu rồi?"
Đột nhiên Tần Thiên Vương lên tiếng hỏi.
Vừa dứt lời, xa xa truyền đến tiếng vó ngựa.