Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1631
Chương 1631
Dù sao Tân Vũ Phong khinh thường Lý Tứ như vậy, nếu Dung Chiêu không đứng ra…
E rằng cả Thiên Quyền Tông sẽ mất hết thể diện.
Mặc dù sự thật cũng không có nghiêm trọng như vậy, tất cả đều do Dung Chiêu tự suy nghĩ thôi.
Nhưng một người trẻ tuổi như Dung Chiêu, làm sao chịu mất mặt chứ?
Dù sao thì cuối cùng Tân Vũ Phong và Dung Chiêu vẫn đứng trên bãi đất trống ngoài nhà khách.
Dù nhà khách không có sàn đất ngoài rộng lớn bằng phẳng, cũng rất Càng tiện cho mọi người vây xem.
Hai người đi tới giữa sân, Dung Chiêu tấn công âm ầm mấy quyền, đồn nội kình xuống đất, trong thoáng chốc lưu lại dấu vết thật sâu.
Bãi đất trống vốn cũng được xem là rộng lớn này lập tức xuất hiện mấy dấu vết thật sâu thành một vòng tròn.
Dung Chiêu tung chiêu ra khiến mọi người liên tục cảm thán.
“Trời đất, đúng là thiếu chủ của Thiên Quyền Tông!”
“Đây chính là cậu chủ Dung của Thiên Quyền Tôn: biệt, nhưng bãi đất trống bên ích hợp để mài giữa.
“Làm tùy tiện mấy cái đã có thế làm nổ mặt đất, mà mấy vết nổ phân bổ lại ngay ngắn như vậy… chậc chậc chậc”
“Lần này nhóc con kia thảm rồi nhỉ?”
*Äy, tự nhiên lại trêu chọc Thiên Quyền Tông..”
“Vậy nên hôm nay chúng ta mới có kịch hay để xem”
“Thật đáng tiếc…”
Mà lúc này, trong sân.
Ánh mắt sắc bén của Dung Chiêu liếc nhìn Tân Vũ Phong ở giữa, rất nhanh sau đó đã bắt đầu tấn công Tân Vũ Phong.
“Thiên Quyền Tông cũng là một môn phái tu luyện quyền pháp.
Thân là thiếu chủ Dung Chiêu, dường như anh ta đã đọc hết tất cả các bí tịch quyền pháp của Thiên Quyền Tông.
Trong thiên hạ, chỉ cần là Quyền pháp, Dung Chiêu không dám nói là tất cả nhưng ít nhất anh ta cũng phải tuy luyện được một nửa.
Đừng nghĩ một nửa là không nhiều, đây là trong phạm vi toàn bộ Đại Hạ đấy.
Số lượng tu luyện như thế này đã khiến người khác ngạc nhiên lắm rồi.
“Phi Sa Thánh Quyền!”
Theo tiếng hét dữ dội từ miệng Dung Chiêu, sau đó nắm đấm chỉ chít như mưa tập kích đến chỗ Tân Vũ Phong. Dường như trong tích tắc, bóng dáng Tân Vũ Phong biến mất trong tầm mắt mọi người.
Nằm đấm quá nhanh, nhanh đến nỗi trong mắt mọi người chỉ sót lại tàn ảnh. Trong nháy mắt, mọi người nghĩ Phi Sa Thánh Quyền đã mai táng Tân Vũ Phong luôn rồi!
Nhưng tiếp sau đó, lại xuất hiện một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi.
Đột nhiên cả người Tân Vũ Phong xuất hiện sau lưng Dung Chiêu mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Không cần phải hồi hộp.
Không cần phải giao chiến.
Tân Vũ Phong có thể thẳng thừng áp chế Dung Chiêu!
Trong đầu mọi người rất nhanh đã xuất hiện suy nghĩ này!
“Tân Vũ Phong nâng đầu gối lên, đột nhiên chỉ bằng một chân đã đạp Dung Chiêu ra khỏi phạm vi sàn đấu được phân định trước đó.
Bóng dáng của Dung Chiêu bay lên cao rồi lại bay cao hơn nữa, không chỉ bay ra khỏi phạm vi sàn đấu mà sau khi người anh ta bay lướt qua đỉnh đầu mọi người thì rơi mạnh xuống đất!
Tân Vũ Phong chưa xuất chiêu, bằng một chân đã đá bay Dung Chiêu rồi!
Dù sao Tân Vũ Phong khinh thường Lý Tứ như vậy, nếu Dung Chiêu không đứng ra…
E rằng cả Thiên Quyền Tông sẽ mất hết thể diện.
Mặc dù sự thật cũng không có nghiêm trọng như vậy, tất cả đều do Dung Chiêu tự suy nghĩ thôi.
Nhưng một người trẻ tuổi như Dung Chiêu, làm sao chịu mất mặt chứ?
Dù sao thì cuối cùng Tân Vũ Phong và Dung Chiêu vẫn đứng trên bãi đất trống ngoài nhà khách.
Dù nhà khách không có sàn đất ngoài rộng lớn bằng phẳng, cũng rất Càng tiện cho mọi người vây xem.
Hai người đi tới giữa sân, Dung Chiêu tấn công âm ầm mấy quyền, đồn nội kình xuống đất, trong thoáng chốc lưu lại dấu vết thật sâu.
Bãi đất trống vốn cũng được xem là rộng lớn này lập tức xuất hiện mấy dấu vết thật sâu thành một vòng tròn.
Dung Chiêu tung chiêu ra khiến mọi người liên tục cảm thán.
“Trời đất, đúng là thiếu chủ của Thiên Quyền Tông!”
“Đây chính là cậu chủ Dung của Thiên Quyền Tôn: biệt, nhưng bãi đất trống bên ích hợp để mài giữa.
“Làm tùy tiện mấy cái đã có thế làm nổ mặt đất, mà mấy vết nổ phân bổ lại ngay ngắn như vậy… chậc chậc chậc”
“Lần này nhóc con kia thảm rồi nhỉ?”
*Äy, tự nhiên lại trêu chọc Thiên Quyền Tông..”
“Vậy nên hôm nay chúng ta mới có kịch hay để xem”
“Thật đáng tiếc…”
Mà lúc này, trong sân.
Ánh mắt sắc bén của Dung Chiêu liếc nhìn Tân Vũ Phong ở giữa, rất nhanh sau đó đã bắt đầu tấn công Tân Vũ Phong.
“Thiên Quyền Tông cũng là một môn phái tu luyện quyền pháp.
Thân là thiếu chủ Dung Chiêu, dường như anh ta đã đọc hết tất cả các bí tịch quyền pháp của Thiên Quyền Tông.
Trong thiên hạ, chỉ cần là Quyền pháp, Dung Chiêu không dám nói là tất cả nhưng ít nhất anh ta cũng phải tuy luyện được một nửa.
Đừng nghĩ một nửa là không nhiều, đây là trong phạm vi toàn bộ Đại Hạ đấy.
Số lượng tu luyện như thế này đã khiến người khác ngạc nhiên lắm rồi.
“Phi Sa Thánh Quyền!”
Theo tiếng hét dữ dội từ miệng Dung Chiêu, sau đó nắm đấm chỉ chít như mưa tập kích đến chỗ Tân Vũ Phong. Dường như trong tích tắc, bóng dáng Tân Vũ Phong biến mất trong tầm mắt mọi người.
Nằm đấm quá nhanh, nhanh đến nỗi trong mắt mọi người chỉ sót lại tàn ảnh. Trong nháy mắt, mọi người nghĩ Phi Sa Thánh Quyền đã mai táng Tân Vũ Phong luôn rồi!
Nhưng tiếp sau đó, lại xuất hiện một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi.
Đột nhiên cả người Tân Vũ Phong xuất hiện sau lưng Dung Chiêu mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Không cần phải hồi hộp.
Không cần phải giao chiến.
Tân Vũ Phong có thể thẳng thừng áp chế Dung Chiêu!
Trong đầu mọi người rất nhanh đã xuất hiện suy nghĩ này!
“Tân Vũ Phong nâng đầu gối lên, đột nhiên chỉ bằng một chân đã đạp Dung Chiêu ra khỏi phạm vi sàn đấu được phân định trước đó.
Bóng dáng của Dung Chiêu bay lên cao rồi lại bay cao hơn nữa, không chỉ bay ra khỏi phạm vi sàn đấu mà sau khi người anh ta bay lướt qua đỉnh đầu mọi người thì rơi mạnh xuống đất!
Tân Vũ Phong chưa xuất chiêu, bằng một chân đã đá bay Dung Chiêu rồi!