Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1307: Ngoại truyện (570)
AK hỏi Tần Tư Đình sao Phong Lăng chưa đến bệnh viện, không phải lúc anh ta quá cảnh ở New York, cũng đưa Phong Lăng đến đây luôn sao?
Tần Tư Đình nhún vai: “Đúng là chúng tôi cùng bay tới đây, nhưng sau khi hạ cánh thì chẳng thấy cô ấy đâu nữa. Tôi vội đến bệnh viện, nên cũng không đi tìm cô ấy.”
A K: “…”
Nam Hành luôn chờ đợi sự xuất hiện của Phong Lăng, nhưng đợi một lúc lâu rồi cũng chưa thấy cô đến bệnh viện.
Hành động lần này gần như là nhận nhiệm vụ khẩn cấp, anh về căn cứ điều động thành viên, máy bay, xe cộ và súng ống. Dẫu sao những chuyện trước đây ở Campuchia đều do đích thân Lệ Nam Hành xử lý, nên bây giờ chuyện liên quan đến người tên là Atuta này, cũng chỉ có thể để chính anh quay về. Sau khi Quý Noãn bị thương, Atuta cũng đã bị bắt rồi nhốt trong căn cứ. Lúc này không thể chậm trễ hơn nữa, đúng ra anh cũng phải về căn cứ rồi, nhưng rõ ràng anh đã nhận được tin tức chính xác là sáng nay Phong Lăng sẽ đến đây cùng với Tần Tư Đình.
Nhưng mãi mà cô vẫn chưa xuất hiện.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Quý Noãn đã được đẩy vào phòng hồi sức cấp cứu. Bên ngoài phòng cấp cứu vô cùng yên tĩnh, ánh mắt của Lệ Nam Hành nhìn chằm chằm về phía cổng bệnh viện. Phía căn cứ đang không ngừng thúc giục, Lệ Nam Hành ném điện thoại vào trong túi áo rồi rời đi với vẻ mặt vô hồn.
Kết quả sau khi Lệ Nam Hành vừa rời khỏi bệnh viện chưa đầy năm phút, một bóng dáng cao gầy yểu điệu mặc một chiếc váy bó sát người màu đen đã xuất hiện trước cổng bệnh viện. Thấy xe của Lệ Nam Hành đã đi xa, không còn thấy bóng dáng đâu nữa, bấy giờ cô mới đi vào bệnh viện.
Đồ Phong Lăng mặc trêи người vẫn là bộ đồ lúc ở công ty, bên ngoài chiếc váy một chiếc áo vest màu đen phong cách công sở. Ban nãy cô cũng không cố ý tránh mặt Lệ Nam Hành, chỉ là sau khi xuống máy bay, cô lại nhận được điện thoại của công ty, có một vụ thay đổi nhân sự rất quan trọng cần cô mở cuộc họp ngay lập tức, nên cô mới phải tìm một căn phòng yên tĩnh, trao đổi với phòng nhân sự qua điện thoại một lúc. Sau khi xong việc, vì chuyện ở bệnh viện quá nguy cấp, nên Tần Tư Đình đã đi trước, nhưng anh ta cũng đã gửi tin nhắn cho cô, trong tin nhắn có viết địa chỉ của bệnh viện.
Đến khi Phong Lăng vội vàng tới đây, cô nghe thấy có hai bác sĩ ở bên ngoài bệnh viện đang thảo luận về chuyện của Quý Noãn. Biết ca phẫu thuật của Quý Noãn thành công, dù vẫn trong giai đoạn nguy hiểm, nhưng cô cũng đã yên tâm hơn một chút. Đúng lúc ấy, cô nhìn thấy bóng dáng của Lệ Nam Hành ở bên trong, vì thế cô mới không bước vào mà đi thẳng ra ngoài, đi tìm mua ít hoa quả. Một lúc sau, khi Lệ Nam Hành đi rồi, cô mới vào bệnh viện. Ở đây cũng có không ít bạn cũ của cô ở căn cứ, vì không muốn bị họ nhận ra, nên cô tiện tay đeo cặp kính đen lên.
Lúc này, A K cũng vừa nhận được cuộc gọi, đang chuẩn bị đi ra khỏi bệnh viện thì đột nhiên nhìn thấy một cô gái ăn mặc và trang điểm rất nữ tính, mái tóc uốn xoăn dài đến ngang vai, đồng thời còn đeo một cặp mắt kính đen đi từ cổng bệnh viện vào. Vốn dĩ anh ta chẳng chú ý gì, dẫu sao con gái đẹp ở Los Angeles cũng nhiều vô số kể, những cô gái xinh đẹp, quyến rũ như vậy chẳng phải là ít.
Kết quả, giây phút đi lướt qua người cô gái đó, bước chân của anh ta chợt khựng lại, anh ta quay người lại nhìn bóng lưng của người con gái vừa xa lạ, vừa vô cùng quen thuộc kia mà đờ người ra như bị sét đánh. Anh ta gọi cô gái đó với vẻ ngạc nhiên: “Phong Lăng?”
“…”
Như thế này mà vẫn có thể nhận ra được sao?
Đúng là lớn lên cùng nhau nên quen thuộc quá rồi!
Phong Lăng thầm cảm thấy chẳng biết phải làm sao, cô ngoảnh lại, mỉm cười với A K.
A K lập tức buột miệng “F*ck”, mắt anh ta suýt nữa rơi ra khỏi tròng!
Mẹ kiếp, từ lúc Phong Lăng mười ba tuổi lăn lộn trong căn cứ của bọn họ cho đến bây giờ, tốt xấu gì lúc trước bọn họ cũng đã có tình cảm cùng vào sinh ra tử. Mười năm trời, cho dù sau đó biết Phong Lăng là con gái, nhưng lúc đó có thế nào đi nữa, anh ta cũng không kinh ngạc như bây giờ!
Đã bao giờ anh ta trông thấy một Phong Lăng nữ tính như thế này đâu?
Mợ, cô gái này thật sự là Phong Lăng ư?
Ngày trước, cũng có khoảng thời gian xa cách rất lâu không gặp lại, nhưng khi đó cô vẫn là cô. Còn bây giờ, khí chất của cô đã hoàn toàn thay đổi rồi…
Hai năm trước, A K cũng nhìn thấy mái tóc của Phong Lăng đã dài ra không ít, nhưng vẫn là trạng thái rất tự nhiên. Đối với những bạn bè cũ trong căn cứ cũng không có cảm giác quá lạ lẫm.
Nhưng Phong Lăng của bây giờ thì…
Mái tóc của cô dài đến ngang vai, vẫn là màu đen vốn có, chỉ uốn xoăn một cách đơn giản tự nhiên, mái tóc dài xoăn sóng không nhuộm màu buông xõa phía trước và sau vai cô vừa đơn giản lại không mất đi khí chất. Không thể nói là đơn giản gọn gàng hay quyến rũ hấp dẫn. Tóm lại, những trạng thái trước nay chưa từng có này bây giờ đều có hết trêи người Phong Lăng. Điều này thật sự khiến A K kinh ngạc tới mức cằm sắp rớt xuống đến nơi.
Ngày xưa, anh ta đã nhìn dáng vẻ giả trai của cô quen rồi, chỉ biết da cô rất trắng, mặt mũi cũng rất đẹp. Bây giờ, anh ta mới biết “quốc bảo” Phong Lăng của căn cứ bọn họ lại có thể đẹp đến nhường này!
Vừa nhớ lại năm xưa, lúc anh ta ra ngoài làm nhiệm vụ cùng cô, vì bị thương mà phải nằm trong ống cống với cô cả một đêm, trong phút chốc A K nuốt nước bọt ực một cái.
Rốt cuộc anh ta đã đần độn tới mức nào mới có thể coi Phong Lăng là anh em chứ…
Nếu như năm xưa, cô xuất hiện trước mặt anh ta với bộ dạng này, chắc chắc cô đã là nữ thần trong cuộc đời của anh ta rồi, không phải sao?
Quả nhiên vẫn là Lệ Nam Hành có con mắt tinh tường, nên đã sớm chinh phục được cô. Nếu không thì các anh em trong căn cứ mà nhìn thấy dáng vẻ này của Phong Lăng, chắc ai nấy đều bổ nhào tới như hổ như sói mất. Nhưng bây giờ đã có tên của lão đại chắn ở đó, mẹ nó nữa, ai còn dám tơ tưởng đến cô nữa…
“A K, cô Mặc thế nào rồi?” Phong Lăng chỉ biết Quý Noãn đã được đẩy vào trong phòng hồi sức cấp cứu, ban nãy cô lại mất một chút thời gian ở ngoài, không biết tình hình bây giờ thế nào. Dù sao thì A K cũng đã nhận ra cô, nên cô cứ thoải mái hỏi thẳng luôn.
A K hoàn hồn lại, vội vàng nói rõ tình hình. Nhưng anh ta vẫn nhìn chằm chằm vào cô, nhớ ra trước đây cũng từng nhìn thấy Phong Lăng mặc đồ con gái, nhưng lúc đó tóc cô vẫn ngắn, còn bây giờ…
Thấy đến tận bây giờ mà A K vẫn chưa hết ngạc nhiên, Phong Lăng lại nhoẻn miệng cười với anh ta: “Tôi biết rồi, tôi đi thăm cô ấy đây.”
“Cô không vào thăm được đâu, bây giờ ngay đến cả anh Mặc cũng không thể đến gần phòng hồi sức cấp cứu đặc biệt. Bên ngoài phòng bệnh vô khuẩn của bệnh viện này có mấy khu cách ly, chúng tôi đều không thể lại gần. Những anh em được sắp xếp ở đây cũng chỉ có thể canh chừng ở bên ngoài khu cách ly thôi.”
Phong Lăng gật đầu, không nhiều lời nữa, vẫn quay người đi vào trong.
A K há miệng, đang định nói gì đó, nhưng lời vừa đến đầu môi anh ta lại nhớ ra ban nãy Lệ lão đại vừa mới rời đi. Lệ Nam Hành vừa đi khỏi thì Phong Lăng xuất hiện, rõ ràng là cô không muốn gặp anh.
Anh ta cũng không nhất thiết phải nhiều lời nữa, dù sao bây giờ lão đại cũng rất ít khi về căn cứ, rốt cuộc giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì, cũng chẳng mấy ai rõ. Hơn nữa, Phong Lăng cũng không thích người khác quá nhiều chuyện.
Anh ta không biết Lệ lão đại đã nhìn thấy dáng vẻ vô cùng nữ tính này của Phong Lăng hay chưa. Bao lâu nay, Lệ lão đại cũng đã bị Phong Lăng hành hạ thừa sống thiếu chết rồi. Nếu bây giờ anh nhìn thấy Phong Lăng ăn vận thế này, như thể là người hoàn toàn khác so với trước kia, rồi đoán chừng có rất nhiều người đàn ông vừa nhìn thấy cô, sẽ lập tức thi nhau tán tỉnh cô, e là Lệ lão đại sẽ phát điên mất…
Tần Tư Đình nhún vai: “Đúng là chúng tôi cùng bay tới đây, nhưng sau khi hạ cánh thì chẳng thấy cô ấy đâu nữa. Tôi vội đến bệnh viện, nên cũng không đi tìm cô ấy.”
A K: “…”
Nam Hành luôn chờ đợi sự xuất hiện của Phong Lăng, nhưng đợi một lúc lâu rồi cũng chưa thấy cô đến bệnh viện.
Hành động lần này gần như là nhận nhiệm vụ khẩn cấp, anh về căn cứ điều động thành viên, máy bay, xe cộ và súng ống. Dẫu sao những chuyện trước đây ở Campuchia đều do đích thân Lệ Nam Hành xử lý, nên bây giờ chuyện liên quan đến người tên là Atuta này, cũng chỉ có thể để chính anh quay về. Sau khi Quý Noãn bị thương, Atuta cũng đã bị bắt rồi nhốt trong căn cứ. Lúc này không thể chậm trễ hơn nữa, đúng ra anh cũng phải về căn cứ rồi, nhưng rõ ràng anh đã nhận được tin tức chính xác là sáng nay Phong Lăng sẽ đến đây cùng với Tần Tư Đình.
Nhưng mãi mà cô vẫn chưa xuất hiện.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Quý Noãn đã được đẩy vào phòng hồi sức cấp cứu. Bên ngoài phòng cấp cứu vô cùng yên tĩnh, ánh mắt của Lệ Nam Hành nhìn chằm chằm về phía cổng bệnh viện. Phía căn cứ đang không ngừng thúc giục, Lệ Nam Hành ném điện thoại vào trong túi áo rồi rời đi với vẻ mặt vô hồn.
Kết quả sau khi Lệ Nam Hành vừa rời khỏi bệnh viện chưa đầy năm phút, một bóng dáng cao gầy yểu điệu mặc một chiếc váy bó sát người màu đen đã xuất hiện trước cổng bệnh viện. Thấy xe của Lệ Nam Hành đã đi xa, không còn thấy bóng dáng đâu nữa, bấy giờ cô mới đi vào bệnh viện.
Đồ Phong Lăng mặc trêи người vẫn là bộ đồ lúc ở công ty, bên ngoài chiếc váy một chiếc áo vest màu đen phong cách công sở. Ban nãy cô cũng không cố ý tránh mặt Lệ Nam Hành, chỉ là sau khi xuống máy bay, cô lại nhận được điện thoại của công ty, có một vụ thay đổi nhân sự rất quan trọng cần cô mở cuộc họp ngay lập tức, nên cô mới phải tìm một căn phòng yên tĩnh, trao đổi với phòng nhân sự qua điện thoại một lúc. Sau khi xong việc, vì chuyện ở bệnh viện quá nguy cấp, nên Tần Tư Đình đã đi trước, nhưng anh ta cũng đã gửi tin nhắn cho cô, trong tin nhắn có viết địa chỉ của bệnh viện.
Đến khi Phong Lăng vội vàng tới đây, cô nghe thấy có hai bác sĩ ở bên ngoài bệnh viện đang thảo luận về chuyện của Quý Noãn. Biết ca phẫu thuật của Quý Noãn thành công, dù vẫn trong giai đoạn nguy hiểm, nhưng cô cũng đã yên tâm hơn một chút. Đúng lúc ấy, cô nhìn thấy bóng dáng của Lệ Nam Hành ở bên trong, vì thế cô mới không bước vào mà đi thẳng ra ngoài, đi tìm mua ít hoa quả. Một lúc sau, khi Lệ Nam Hành đi rồi, cô mới vào bệnh viện. Ở đây cũng có không ít bạn cũ của cô ở căn cứ, vì không muốn bị họ nhận ra, nên cô tiện tay đeo cặp kính đen lên.
Lúc này, A K cũng vừa nhận được cuộc gọi, đang chuẩn bị đi ra khỏi bệnh viện thì đột nhiên nhìn thấy một cô gái ăn mặc và trang điểm rất nữ tính, mái tóc uốn xoăn dài đến ngang vai, đồng thời còn đeo một cặp mắt kính đen đi từ cổng bệnh viện vào. Vốn dĩ anh ta chẳng chú ý gì, dẫu sao con gái đẹp ở Los Angeles cũng nhiều vô số kể, những cô gái xinh đẹp, quyến rũ như vậy chẳng phải là ít.
Kết quả, giây phút đi lướt qua người cô gái đó, bước chân của anh ta chợt khựng lại, anh ta quay người lại nhìn bóng lưng của người con gái vừa xa lạ, vừa vô cùng quen thuộc kia mà đờ người ra như bị sét đánh. Anh ta gọi cô gái đó với vẻ ngạc nhiên: “Phong Lăng?”
“…”
Như thế này mà vẫn có thể nhận ra được sao?
Đúng là lớn lên cùng nhau nên quen thuộc quá rồi!
Phong Lăng thầm cảm thấy chẳng biết phải làm sao, cô ngoảnh lại, mỉm cười với A K.
A K lập tức buột miệng “F*ck”, mắt anh ta suýt nữa rơi ra khỏi tròng!
Mẹ kiếp, từ lúc Phong Lăng mười ba tuổi lăn lộn trong căn cứ của bọn họ cho đến bây giờ, tốt xấu gì lúc trước bọn họ cũng đã có tình cảm cùng vào sinh ra tử. Mười năm trời, cho dù sau đó biết Phong Lăng là con gái, nhưng lúc đó có thế nào đi nữa, anh ta cũng không kinh ngạc như bây giờ!
Đã bao giờ anh ta trông thấy một Phong Lăng nữ tính như thế này đâu?
Mợ, cô gái này thật sự là Phong Lăng ư?
Ngày trước, cũng có khoảng thời gian xa cách rất lâu không gặp lại, nhưng khi đó cô vẫn là cô. Còn bây giờ, khí chất của cô đã hoàn toàn thay đổi rồi…
Hai năm trước, A K cũng nhìn thấy mái tóc của Phong Lăng đã dài ra không ít, nhưng vẫn là trạng thái rất tự nhiên. Đối với những bạn bè cũ trong căn cứ cũng không có cảm giác quá lạ lẫm.
Nhưng Phong Lăng của bây giờ thì…
Mái tóc của cô dài đến ngang vai, vẫn là màu đen vốn có, chỉ uốn xoăn một cách đơn giản tự nhiên, mái tóc dài xoăn sóng không nhuộm màu buông xõa phía trước và sau vai cô vừa đơn giản lại không mất đi khí chất. Không thể nói là đơn giản gọn gàng hay quyến rũ hấp dẫn. Tóm lại, những trạng thái trước nay chưa từng có này bây giờ đều có hết trêи người Phong Lăng. Điều này thật sự khiến A K kinh ngạc tới mức cằm sắp rớt xuống đến nơi.
Ngày xưa, anh ta đã nhìn dáng vẻ giả trai của cô quen rồi, chỉ biết da cô rất trắng, mặt mũi cũng rất đẹp. Bây giờ, anh ta mới biết “quốc bảo” Phong Lăng của căn cứ bọn họ lại có thể đẹp đến nhường này!
Vừa nhớ lại năm xưa, lúc anh ta ra ngoài làm nhiệm vụ cùng cô, vì bị thương mà phải nằm trong ống cống với cô cả một đêm, trong phút chốc A K nuốt nước bọt ực một cái.
Rốt cuộc anh ta đã đần độn tới mức nào mới có thể coi Phong Lăng là anh em chứ…
Nếu như năm xưa, cô xuất hiện trước mặt anh ta với bộ dạng này, chắc chắc cô đã là nữ thần trong cuộc đời của anh ta rồi, không phải sao?
Quả nhiên vẫn là Lệ Nam Hành có con mắt tinh tường, nên đã sớm chinh phục được cô. Nếu không thì các anh em trong căn cứ mà nhìn thấy dáng vẻ này của Phong Lăng, chắc ai nấy đều bổ nhào tới như hổ như sói mất. Nhưng bây giờ đã có tên của lão đại chắn ở đó, mẹ nó nữa, ai còn dám tơ tưởng đến cô nữa…
“A K, cô Mặc thế nào rồi?” Phong Lăng chỉ biết Quý Noãn đã được đẩy vào trong phòng hồi sức cấp cứu, ban nãy cô lại mất một chút thời gian ở ngoài, không biết tình hình bây giờ thế nào. Dù sao thì A K cũng đã nhận ra cô, nên cô cứ thoải mái hỏi thẳng luôn.
A K hoàn hồn lại, vội vàng nói rõ tình hình. Nhưng anh ta vẫn nhìn chằm chằm vào cô, nhớ ra trước đây cũng từng nhìn thấy Phong Lăng mặc đồ con gái, nhưng lúc đó tóc cô vẫn ngắn, còn bây giờ…
Thấy đến tận bây giờ mà A K vẫn chưa hết ngạc nhiên, Phong Lăng lại nhoẻn miệng cười với anh ta: “Tôi biết rồi, tôi đi thăm cô ấy đây.”
“Cô không vào thăm được đâu, bây giờ ngay đến cả anh Mặc cũng không thể đến gần phòng hồi sức cấp cứu đặc biệt. Bên ngoài phòng bệnh vô khuẩn của bệnh viện này có mấy khu cách ly, chúng tôi đều không thể lại gần. Những anh em được sắp xếp ở đây cũng chỉ có thể canh chừng ở bên ngoài khu cách ly thôi.”
Phong Lăng gật đầu, không nhiều lời nữa, vẫn quay người đi vào trong.
A K há miệng, đang định nói gì đó, nhưng lời vừa đến đầu môi anh ta lại nhớ ra ban nãy Lệ lão đại vừa mới rời đi. Lệ Nam Hành vừa đi khỏi thì Phong Lăng xuất hiện, rõ ràng là cô không muốn gặp anh.
Anh ta cũng không nhất thiết phải nhiều lời nữa, dù sao bây giờ lão đại cũng rất ít khi về căn cứ, rốt cuộc giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì, cũng chẳng mấy ai rõ. Hơn nữa, Phong Lăng cũng không thích người khác quá nhiều chuyện.
Anh ta không biết Lệ lão đại đã nhìn thấy dáng vẻ vô cùng nữ tính này của Phong Lăng hay chưa. Bao lâu nay, Lệ lão đại cũng đã bị Phong Lăng hành hạ thừa sống thiếu chết rồi. Nếu bây giờ anh nhìn thấy Phong Lăng ăn vận thế này, như thể là người hoàn toàn khác so với trước kia, rồi đoán chừng có rất nhiều người đàn ông vừa nhìn thấy cô, sẽ lập tức thi nhau tán tỉnh cô, e là Lệ lão đại sẽ phát điên mất…
Bình luận facebook