-
TRUYỆN THỨ TƯ: QUỶ SỰ NGÀY TANG LỄ.
"Meoooo!" tiếng mèo thất thanh trong đêm khiến đám người tỉnh giấc.
Ở cái vùng quê nghèo này, chẳng ai lạ gì những tiếng chó sủa ma, mèo rên rỉ như con nít khóc hay tiếng cú văng vẳng trên rặn Bạch đàn mỗi đêm... Thế nhưng, vào những dịp đặc biệt như đêm nay thì xem hồ chỉ một tiếng động vô thưởng vô phạt cũng đủ khiến người ta giật mình.
Ông cụ Tư vừa mất, đám con cháu trong nhà chia nhau mỗi người một việc: kẻ chạy nhờ hàng xóm phụ ma chay, người thì tức tốc lên chợ huyện tìm mua quan tài. Vùng quê vốn heo hút, đi về cũng mất một ngày đường nên khi chờ tốp mua quan, những người còn lại đặt tạm xác ông Tư ở cái ván gỗ gian nhà trước cạnh bàn thờ gia tiên.
Họ dằn lên người ông cụ một nải chuối xanh, bên cạnh là một lư hương nghi ngút khói cùng chén muối gạo, thắp xung quanh 5 ngọn đèn tượng trưng cho 5 vị thần canh xác. Theo quan niệm xưa của người Nam Bộ, Thiên cẩu (chó giữ cổng trời) thường tìm đến người chết để moi ruột gan, nên việc có 5 ngọn đèn là để 5 vị thần đánh lại thiên cẩu, nếu các thần thua vẫn còn nải chuối giúp thiên cẩu no lòng mà bỏ qua. Bên cạnh đó, ông cha từ xưa cho rằng người đã khuất sẽ từ từ ăn nải chuối đó nếu vô tình con cháu cúng cơm muộn. Thậm chí, đối với phụ nữ khi mang thai không may đột ngột qua đời (cả mẹ lẫn con), người nhà còn trồng cây chuối bên cạnh mộ phần. Khi cây chuối đơm hoa kết quả cũng chính là lúc người trần mắt thịt biết được đứa bé bên trong bụng người mẹ đã ra đời. Ngoài ra, theo các nhà tâm linh, việc để chuối lên bụng có ý nghĩa tránh biến người mất thành quỷ nhập tràng khi có mèo nhảy qua.
Người ta còn phủ lên mặt người chết một tấm vải. Phong tục này đã có trước khi đất nước ta bị Trung Quốc đô hộ. Do hồi đó nhiều người mất mà không biết lý do nên mọi người phải dùng miếng vải màu trắng, giấy trắng để che mặt.Người mất không còn nhìn thấy những điều thương đau trên thế gian mà tâm yên tịnh hồn phách nhanh chóng về đoàn tụ với ông bà, tổ tiên.
Các cao niên trong làng có mặt từ sớm để tiễn biệt người bạn già, cũng là để hướng dẫn con cháu thực hiện các nghi thức trên. Không biết chúng có linh nghiệm hay không nhưng vốn dĩ từ lâu đã trở thành một phần nghi thức tang ma của người Việt, nên ai cũng nghiêm túc thực hiện.
Duy chỉ có một điều khi tìm nhốt chó mèo, người ta không tìm thấy con Đen. Nó vốn dĩ là mèo hoang không biết từ đâu đến, cụ Tư cho ăn nên quấn chân lắm, cụ đi đâu nó cũng đi theo, được hơn một tuần thì cụ mất. Bất giác nhớ lại, lão tò he già kể chuyện ma ngoài chợ làng, lão cũng từng thao thao bất tuyệt về câu chuyện QUỶ NHẬP TRÀNG do mèo đen nhảy qua. Ai cũng rùng mình mặt cắt không còn giọt máu. Nỗi đau sót người thân vừa qua đời, ai cũng muốn cụ sống lại nhưng không phải là cách ma quỷ ấy, thôi thì tiễn cụ đi cho chu toàn.
Chính vì thế con cháu ko ai dám lơ là, chia nhau mỗi người trông một tí.
Một người trong nhóm tỏ ra hiểu chuyện lên tiếng:
" Chuyện dân gian kể rằng: Loài Linh Miêu là con của một con mèo mun cái bị rắn hổ ngựa quấn lấy vào ngày tết Đoan Ngọ trong năm. Đặc điểm của Linh miêu là rất thích ăn trứng gà sống, thích rình bắt và cắn cổ gà cho đến chết rồi nhai xương luôn. Nó có mình dài, đuôi dài, mõm dài hơn bình thường so với những con mèo khác, lông đen tuyền, có một chòm lông nhỏ màu vàng giữa trán (coi là con mắt thứ 3). Cách bắt chuột của Linh miêu cũng không bình thường. Nó thường leo lên xà nhà cao đứng trên đó nhìn xuống bằng đôi mắt sáng quắc màu đỏ máu quan sát, nhìn ngó sinh hoạt của mọi người trong nhà.
Nó không bắt chuột mà chuột tự bò ra nạp mạng như bị thôi miên. Từ trần xà nhà cao, nó lao xuống vồ chuột nhanh như chớp. Từ những đặc điểm “ma quái” trên người ta bảo Linh miêu nhảy chồm qua xác chết luôn gây nên hiện tượng Quỷ nhập tràng. Lý do là trong người Linh miêu có một thứ từ điện ma mị, sức mạnh ma quái của nó vô hình chung phá mở cánh cửa trung giới, lôi kéo các chủng loại nào đó về nhập xác mà sống dậy. (Hiện tượng Quỷ nhập tràng mời bạn đọc lại đêm trăng thứ 9)
Theo nhiều câu chuyện truyền miệng, xác chết bị nhập bởi ma quỷ do Linh miêu nhảy qua sẽ đuổi theo người sống và bắt hồn vía, ai bị xác chạm trúng sẽ lập tức chết ngay, hay bị cắn hút mất máu mà chết.
Sau nhiều lần gặp Linh miêu, ông bà ta đúc kết ra được một kinh nghiệm trước khi quàn người chết thường giăng mùng, và nhốt hết chó mèo trong nhà, đặt nải chuối xanh dằn bụng và đốt nến xung quanh như một cách để giữ xác người chết, xua đuổi Linh miêu, ma quỷ do nó dẫn tới.
Khi bị Quỷ nhập tràng đuổi thường trốn xuống gầm giường(ván), hay tránh nó bằng vật cản như gốc cây, nhảy qua hố. Xác chết đụng phải vật thể chắn sẽ tự động lật ngang ra chết. Sau đó chỉ cần lấy đi liệm như bình thường "
Chuyện nghe qua lắm phần kì quái nửa thật nửa đùa, con mèo sao có thể giao phối với rắn mà ra Linh miêu?. Quỷ nhập tràng thì nghe qua nhiều nhưng có thể giết được người nhanh như loại ma quỷ mà Linh miêu "mời" về thì thật đáng sợ. Rồi người ta cũng tự hỏi ở đâu mà lão Tò he già lại biết nhiều chuyện như thế chỉ biết nó rất "thật". Nhiều người thậm chí còn mất ngủ vì ám ảnh khi thấy mấy con mèo đen trong vùng.
Mải ngồi tán chuyện mà đám người canh xác quên bén đi mất cụ Tư, cho đến khi tiếng mèo khô khốc đột ngột vang lên ngay bên cạnh. Cái đèn chạy bằng bình xoẹt xoẹt mấy cái rồi tắt ngúm, trả không gian về một màu tối nhập nhoẹn.
Nến quanh thi thể cũng đột vụt tắt nhưng cũng đủ kịp để người ra nhìn thấy một con mèo đen tuyền lấp ló trên xà nhà, “con Đen nó về rồi…!!”. Tiếng nói chưa kịp dứt thì nải chuối trên người cụ Tư rung lắc dữ dội, tấm vải liệm cũng bay phấp phới dù ngoài trời đang đứng gió, nó bay xuống để lộ khuôn mặt cụ tư lạnh lẽo tím tái với đôi mắt mở to chỉ còn lòng trắng. Đám người nhà chết trân bất giác đứng đờ người ra, ai nấy cũng như bị tê dại khi nhìn thấy trong màn đêm là 2 đôi mắt xanh lè, sáng lập loè đầy ma mị toang chồm nhảy xuống.
“ Lốc ca lốc cốc” Chợt trong đêm vang lên tiếng trống gõ đều, mỗi lúc một gần. Con đen chùn, liếc nhanh ra cửa, chớp mắt một cái. Người nhà cụ Tư khi ấy lấy lại thần trí, họ vội đốt đèn dầu,thắp húi sáng trưng, tay sẵn vớ được cái gì thì chọi lên xà nhà để xua đuổi con Linh Miêu. Nó gào lên một tiếng khô khốc rồi nhảy thót ra cửa lẩn khuất vào đêm tối.
Lúc này, mọi sự lạ cũng kết thúc, xác cụ Tư vẫn nằm đó im lìm như chưa có chuyện gì. Đám con cháu vừa trải qua một sự kiện kinh hoàng mà cả cuộc đời này chúng khó mà quên được. Tang lễ sau đó cũng diễn ra bình thường. Ít lâu sau người ta nhìn thấy xác con mèo kẹt lại ở đám bình bác ngoài sát mé đìa, trên người chi chít những cọng chỉ ngũ sắc cùng một mảnh giấy vàng cháy nham nhở.
Mặc dầu chưa có Quỷ sự gì ghê gớm vào đêm đó nhưng chuyện nhà cụ Tư bị Linh Miêu “ghé thăm” đồn đại khắp cả xóm, nhiều người thêm mắm dặm muối biến ảo thêm li lỳ… ai nấy cũng đều thắc mắc về tiếng trống đã " thức tỉnh" đám người nhà cụ Tư. Có người giật mình nhận ra rằng sao mà nó giống với "tiếng trống gọi hồn" của lão Tò he già mỗi khi kể chuyện.
"Lốc ca lốc cốc...
Cảnh chiều đã kết trăng lên
Hồn ai lãng vãng ghé qua bên này
Ngồi đây nghe lão tỏ bày
Hoà vào hồn đất... chuyện đầy bi ai"