Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-993
Chương 993: Gừng càng già càng cay
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Ngũ canh điên phong xuy cấp vũ, đảo hải phiên giang tẩy tàn thử!(1)
(1)Câu thơ trong bài “Nghỉ đêm ở Dương Sơn” của Lục Du. Giải nghĩa: Canh năm gió thổi mưa gào, sóng xô biển động, tẩy rửa những gì còn sót lại.
Bởi vì trong phòng Triệu Ngọc phát ra tiếng động quá lớn, Khương Đại Phong ở tầng dưới đã gõ lên nóc phòng tổng cộng ba lần, thậm chí cách sàn nhà mà cũng có thể nghe được tiếng chửi rủa của anh ta!
Đêm hôm ấy, Triệu Ngọc giải tỏa hết tất cả mọi chuyện ra, cho đến khi cả ba người đều mệt bở hơi tai mới yên ổn lại.
Chiếc giường một mét năm quá nhỏ, lúc nửa đêm Triệu Ngọc còn bị Dương Hồng và Hoa Hoa chen xuống dưới giường, cuối cùng chịu không nổi đành bò vào căn phòng ngủ nhỏ của mình để nghỉ ngơi.
Thế nhưng, mặc dù sức cùng lực kiệt, Triệu Ngọc vẫn lăn qua lộn lại, ngủ không yên! Hôm nay mọi chuyện cứ kéo đến liên tục dồn dập, khiến hắn bận tối tăm mặt mũi, chỉ riêng đánh nhau thôi cũng đánh hết hai trận rồi!
Triệu Ngọc vốn không muốn nhớ lại những chuyện phức tạp đó, nhưng không biết tại sao, trong đầu hắn vẫn không ngừng hiện lên bóng dáng hiên ngang kia!
Giọng nói và dáng điệu của Miêu Anh, vẻ mặt khi nổi giận đùng đùng của Miêu Anh, tiếng quát tháo đầy giận dữ của Miêu Anh... Tất cả đều khiến hắn nhớ mãi không quên, nhất là nụ hôn kích tình lúc cuối càng làm cho hắn trăn trở mãi, vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn! Thậm chí vừa rồi khi triền miên say sưa cùng hai vị mỹ nữ kia, trong đầu hắn cũng thường hiện ra hình ảnh của Miêu Anh. Có vài khoảnh khắc, thậm chí hắn còn tưởng tượng người con gái dưới thân là Miêu Anh nữa!
Haizz!
Triệu Ngọc thở dài, mặc dù lúc trước cũng có tiếp xúc gần gũi với Diêu Giai, nhưng hắn cũng chưa bao giờ có loại cảm giác này!
Mình... rốt cuộc bị sao vậy?
Chẳng lẽ... mình bị Miêu Nhân Phụng này mê hoặc rồi sao?
Có phải đây gọi là bị ma quỷ ám?
Thế nhưng, mình say mê cô ấy như vậy, tại sao lại luôn chống đối cô ấy?
Ngay khi Triệu Ngọc đang hoang mang, cuối cùng hệ thống cũng phát ra âm thanh kết thúc.
Điều khiến hắn vô cùng thất vọng chính là, độ hoàn thành của kỳ ngộ lần này chỉ có 81%, hắn chỉ thu được một thiết bị theo dõi tàng hình mà thôi.
Tại sao lại như vậy?
Triệu Ngọc không thể nào hiểu nổi. Theo lý mà nói, hôm nay hắn giúp Dương Hồng và Hoa Hoa giải quyết một chuyện lớn như vậy, còn khiến cho tên khốn Hồng Chí Đào kia chịu sự trừng trị của pháp luật, giữ gìn trật tự và hòa bình xã hội, đây là một chuyện rất tốt mà?
Vì sao phần trăm lại thấp như vậy?
Ít nhất cũng phải hơn 90% mới đúng chứ?
Có điều, sau khi Triệu Ngọc tỉ mỉ ngẫm lại thì cũng không còn thấy lạ nữa.
Bởi vì, mặc dù hôm nay hắn đã làm được một chuyện rất tốt, nhưng những chuyện phá hoại thì hắn cũng làm không ít! Đầu tiên là, thuê người đến xe của Miêu Anh tiểu tiện, dẫn đến một trận đánh nhau dữ dội như vậy. Hành động này thật là thất đức, khiến người khác phẫn nộ!
Còn nữa, một khi hắn đã đồng ý giúp Dương Hồng và Hoa Hoa, thì không nên đòi người ta báo đáp, buộc hai người họ cùng hầu hạ, thỏa mãn hắn. Chuyện này thật sự không phải điều gì hay ho!
Chậc chậc...
Xem ra, sau này mình phải kiềm chế lại một chút! Một khi đã quyết định bắt đầu lại từ đầu, thì không thể liều mạng đến nỗi không màng hậu quả như hôm nay nữa. Từ giờ vẫn nên tích nhiều đức một chút thì hơn!
Lúc đầu, Triệu Ngọc muốn mở tiếp một quẻ, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến, mình vẫn chưa phân tích nội dung của quẻ bói! Lần trước mở ra chính là quẻ Khảm Ly, thủy trầm hỏa khinh (nước nặng lửa nhẹ).
Chữ “Khảm” thì khỏi nói rồi, từ cuộc chạm mặt xấu hổ với cục phó Loan vào sáng sớm, rồi đến trận mây mưa với Dương Hồng và Hoa Hoa, cuối cùng chính là nụ hôn kích tình với Miêu Anh!
Ngày hôm nay, hắn quả thực tiếp xúc với phụ nữ rất nhiều!
Vậy... quẻ Ly thì sao? Hồi tưởng lại cả ngày hôm nay, rốt cuộc chữ “Ly” này đại diện cho cái gì? Bởi vì hôm nay cũng không gặp gia đình hoặc bà con thân thích nào, cho nên ngay từ đầu Triệu Ngọc đã không cho rằng chữ “Ly” này là đại diện cho tình thân.
Nếu “Ly” không liên quan đến người thân, như vậy rõ ràng “Tốn” là quẻ đại diện người thân!?
Càn, Khôn, Chấn, Tốn, Cấn, Đoài, Khảm, Ly. Trong bát quái, “Càn” thì chưa hề xuất hiện; “Khôn” chỉ mới xuất hiện một lần, trước mắt vẫn không thể nào phán đoán; “Chấn” đại diện cho địa vị; “Tốn” đại diện cho tình thân; “Cấn” đại diện cho công việc; “Đoài” đại diện cho tài phú; “Khảm” đại diện cho phụ nữ.
Hiện giờ, chỉ còn lại quẻ Ly đại diện cho lửa vẫn chưa được giải thích.
Có điều, nếu như suy diễn từ trong những quẻ bói khác, Triệu Ngọc đoán rằng quẻ Ly rất có thể này đại diện cho... tình bạn hoặc tình hữu nghị!?
Bởi vì, mấy quẻ trước đó đã có thể miêu tả khái quát những loại kỳ ngộ mà con người hay gặp phải trong cuộc sống rồi, chỉ còn thiếu tình bạn là chưa xuất hiện thôi!
Như vậy... “Ly” thật sự là đại diện cho tình bạn sao? Hồi tưởng lại những chuyện xảy ra hôm nay, tình bạn này xuất hiện ở chỗ nào đây?
Chẳng lẽ... là chủ nhiệm Lục Thiệu Hồng ở tổ Phòng chống tệ nạn xã hội sao?
Có phải là, sau lần hợp tác hôm nay, từ giờ mình và người đó sẽ trở thành bạn bè?
Hừm...
Triệu Ngọc lại nghĩ đến:
Hôm nay mình ở phân cục Nhữ Dương kết án vụ Giản Văn Lỵ bị giết hại, bên cạnh đó còn nhận được không ít tiền thưởng nữa. Theo lẽ thường, việc này hẳn là có yếu tố “Chấn” và “Đoài” trong đó chứ?
Hơn nữa, mặc dù là đánh bậy đánh bạ, nhưng lại bắt được một nhóm buôn lậu, cái này hình như cũng có quan hệ với “Cấn” nhỉ?
Vì sao mấy cái quẻ bói này lại không mở ra chứ?
Còn nữa, rốt cuộc “Khôn” đại diện cho cái gì? Có phải là một quẻ tổ hợp theo một ý nghĩa nào đó, hay là có hàm nghĩa đặc biệt gì đó?
Còn những nội dung quẻ bói tối nghĩa khó hiểu kia thì sao? Phải làm gì để giải nghĩa chúng đây?
Triệu Ngọc càng nghĩ càng dẫn đến nhiều vấn đề, càng nghĩ càng thấy rối, suy nghĩ đến nỗi không thể dứt ra! Xem ra... hệ thống Kỳ Ngộ còn có rất nhiều thứ mà mình cần phải tiếp tục cố gắng tìm hiểu mới được.
Không muốn suy nghĩ nữa, hắn vội vã lấy điếu thuốc ra hút để mở một quẻ mới. Nửa đêm khuya khoắt, tiếng ho khan trong phòng truyền ra thật xa, dưới lầu lại vang lên tiếng chửi mắng của Khương Đại Phong.
“Quẻ Đoài Chấn.” Hệ thống nói: “Đoài tức đầm Chấn tức sấm, trạch mật lôi một (đầm dày đặc mà không có sấm), vô tòng phát thanh (chưa từng phát ra tiếng động), nhĩ di hoặc yêu (tai bị yêu ma dùng lời lẽ mê hoặc), nhân giám khả tâm (người có thể soi rõ được lòng mình).”
Quẻ Đoài Chấn?
Có tiền!?
Có địa vị!?
Triệu Ngọc vô cùng vui sướng, quẻ bói này cũng không tệ nha. Thế nhưng, trong nội dung quẻ bói có đề cập đến bốn chữ “Vô tòng phát thanh”, ý nghĩa của nó có phải là, “sấm không ở trong đầm thì không rền vang” hay không?
Ý gì nhỉ?
Đằng sau lại là “Yêu”, lại có cả “Nhân tâm”, cái này có ẩn ý gì đây?
Thật ra, từ lúc có hệ thống Kỳ Ngộ, Triệu Ngọc chưa bao giờ ngừng nghiên cứu về nội dung trong các quẻ bói. Vì thế, hắn chẳng những tra trên mạng, mà còn mua online không ít sách về Bát Quái, thậm chí còn đến hỏi một số thầy bói, thế nhưng tìm tới tìm lui mà vẫn không hiểu được nội dung của quẻ bói.
Thật không biết những quẻ bói này có xuất xứ từ nơi nào? Có ý nghĩa gì?
Đối mặt với những quẻ bói tối nghĩa khó hiểu, Triệu Ngọc luôn luôn có một loại cảm giác mơ hồ. Hắn cảm thấy, những quẻ bói này rất có khả năng liên quan đến những kỳ ngộ sắp xảy ra! Nếu như có thể hiểu thấu rõ ràng thứ này, biết đâu lại có thể dự báo trước tình huống cụ thể của kỳ ngộ, như vậy sẽ giúp hắn hoàn thành kỳ ngộ tốt hơn!
Nhưng làm sao mới hiểu được nội dung của những quẻ bói này?
Tất cả những chữ này đều do hệ thống đọc ra, không có bản chữ viết, chữ đồng âm lại nhiều, thậm chí Triệu Ngọc còn không thể xác định chữ nào là chữ nào nữa! Vậy thì sao tra được?
Nói đến việc điều tra, Triệu Ngọc lại nghĩ tới vụ án bắt cóc Miên Lĩnh mà mình phát hiện ra, cũng không biết đám người Vương Phi điều tra ra cái gì chưa nữa? Tại sao lâu như vậy rồi mà vẫn chưa tiết lộ tin tức nào ra hết? Chẳng lẽ, đúng như Miêu Anh đoán, bọn họ phát hiện ra cái gì bất thường rồi sao?
Cứ nghĩ tới nghĩ lui như vậy, cũng không biết lặp đi lặp lại bao lâu, Triệu Ngọc mới ngủ thiếp đi.
Mấy ngày qua, thời gian ngủ nghỉ của hắn rất ít, thậm chí sắp có dấu hiệu suy nhược thần kinh. Bây giờ rốt cuộc cũng ngủ được, nhưng vẫn ngủ không ngon, luôn có cảm giác rằng có chuyện lớn sắp xảy ra. Vả lại, hắn còn mơ thấy Miêu Anh nhiều lần, cũng mơ thấy mình đẩy cô ngã xuống giường...
...
Ngày hôm sau, trời đã sáng hẳn.
Lúc Triệu Ngọc còn đang say ngủ trên giường thì điện thoại bỗng reo inh ỏi.
Hắn hé một mắt, mở điện thoại ra nhìn một chút. Trên màn hình điện thoại di động hiện lên một tin nhắn chính thức của phân cục Dung Dương, trong đó yêu cầu toàn thể cảnh sát điều tra trong Đội Trọng án đến tham gia buổi họp phân tích tình tiết vụ án Miên Lĩnh vào đúng 10 giờ sáng.
Mặc dù vẫn còn mơ mơ màng màng, nhưng Triệu Ngọc vẫn chú ý tới những sự thay đổi trong câu chữ. Ban đầu, vụ án này gọi là “Vụ án bắt cóc mất tích đặc biệt nghiêm trọng tại Miên Lĩnh”, nhưng bây giờ lại đổi thành “Vụ án bắt cóc giết người đặc biệt nghiêm trọng tại Miên Lĩnh”!!!
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
(1)Câu thơ trong bài “Nghỉ đêm ở Dương Sơn” của Lục Du. Giải nghĩa: Canh năm gió thổi mưa gào, sóng xô biển động, tẩy rửa những gì còn sót lại.
Bởi vì trong phòng Triệu Ngọc phát ra tiếng động quá lớn, Khương Đại Phong ở tầng dưới đã gõ lên nóc phòng tổng cộng ba lần, thậm chí cách sàn nhà mà cũng có thể nghe được tiếng chửi rủa của anh ta!
Đêm hôm ấy, Triệu Ngọc giải tỏa hết tất cả mọi chuyện ra, cho đến khi cả ba người đều mệt bở hơi tai mới yên ổn lại.
Chiếc giường một mét năm quá nhỏ, lúc nửa đêm Triệu Ngọc còn bị Dương Hồng và Hoa Hoa chen xuống dưới giường, cuối cùng chịu không nổi đành bò vào căn phòng ngủ nhỏ của mình để nghỉ ngơi.
Thế nhưng, mặc dù sức cùng lực kiệt, Triệu Ngọc vẫn lăn qua lộn lại, ngủ không yên! Hôm nay mọi chuyện cứ kéo đến liên tục dồn dập, khiến hắn bận tối tăm mặt mũi, chỉ riêng đánh nhau thôi cũng đánh hết hai trận rồi!
Triệu Ngọc vốn không muốn nhớ lại những chuyện phức tạp đó, nhưng không biết tại sao, trong đầu hắn vẫn không ngừng hiện lên bóng dáng hiên ngang kia!
Giọng nói và dáng điệu của Miêu Anh, vẻ mặt khi nổi giận đùng đùng của Miêu Anh, tiếng quát tháo đầy giận dữ của Miêu Anh... Tất cả đều khiến hắn nhớ mãi không quên, nhất là nụ hôn kích tình lúc cuối càng làm cho hắn trăn trở mãi, vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn! Thậm chí vừa rồi khi triền miên say sưa cùng hai vị mỹ nữ kia, trong đầu hắn cũng thường hiện ra hình ảnh của Miêu Anh. Có vài khoảnh khắc, thậm chí hắn còn tưởng tượng người con gái dưới thân là Miêu Anh nữa!
Haizz!
Triệu Ngọc thở dài, mặc dù lúc trước cũng có tiếp xúc gần gũi với Diêu Giai, nhưng hắn cũng chưa bao giờ có loại cảm giác này!
Mình... rốt cuộc bị sao vậy?
Chẳng lẽ... mình bị Miêu Nhân Phụng này mê hoặc rồi sao?
Có phải đây gọi là bị ma quỷ ám?
Thế nhưng, mình say mê cô ấy như vậy, tại sao lại luôn chống đối cô ấy?
Ngay khi Triệu Ngọc đang hoang mang, cuối cùng hệ thống cũng phát ra âm thanh kết thúc.
Điều khiến hắn vô cùng thất vọng chính là, độ hoàn thành của kỳ ngộ lần này chỉ có 81%, hắn chỉ thu được một thiết bị theo dõi tàng hình mà thôi.
Tại sao lại như vậy?
Triệu Ngọc không thể nào hiểu nổi. Theo lý mà nói, hôm nay hắn giúp Dương Hồng và Hoa Hoa giải quyết một chuyện lớn như vậy, còn khiến cho tên khốn Hồng Chí Đào kia chịu sự trừng trị của pháp luật, giữ gìn trật tự và hòa bình xã hội, đây là một chuyện rất tốt mà?
Vì sao phần trăm lại thấp như vậy?
Ít nhất cũng phải hơn 90% mới đúng chứ?
Có điều, sau khi Triệu Ngọc tỉ mỉ ngẫm lại thì cũng không còn thấy lạ nữa.
Bởi vì, mặc dù hôm nay hắn đã làm được một chuyện rất tốt, nhưng những chuyện phá hoại thì hắn cũng làm không ít! Đầu tiên là, thuê người đến xe của Miêu Anh tiểu tiện, dẫn đến một trận đánh nhau dữ dội như vậy. Hành động này thật là thất đức, khiến người khác phẫn nộ!
Còn nữa, một khi hắn đã đồng ý giúp Dương Hồng và Hoa Hoa, thì không nên đòi người ta báo đáp, buộc hai người họ cùng hầu hạ, thỏa mãn hắn. Chuyện này thật sự không phải điều gì hay ho!
Chậc chậc...
Xem ra, sau này mình phải kiềm chế lại một chút! Một khi đã quyết định bắt đầu lại từ đầu, thì không thể liều mạng đến nỗi không màng hậu quả như hôm nay nữa. Từ giờ vẫn nên tích nhiều đức một chút thì hơn!
Lúc đầu, Triệu Ngọc muốn mở tiếp một quẻ, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến, mình vẫn chưa phân tích nội dung của quẻ bói! Lần trước mở ra chính là quẻ Khảm Ly, thủy trầm hỏa khinh (nước nặng lửa nhẹ).
Chữ “Khảm” thì khỏi nói rồi, từ cuộc chạm mặt xấu hổ với cục phó Loan vào sáng sớm, rồi đến trận mây mưa với Dương Hồng và Hoa Hoa, cuối cùng chính là nụ hôn kích tình với Miêu Anh!
Ngày hôm nay, hắn quả thực tiếp xúc với phụ nữ rất nhiều!
Vậy... quẻ Ly thì sao? Hồi tưởng lại cả ngày hôm nay, rốt cuộc chữ “Ly” này đại diện cho cái gì? Bởi vì hôm nay cũng không gặp gia đình hoặc bà con thân thích nào, cho nên ngay từ đầu Triệu Ngọc đã không cho rằng chữ “Ly” này là đại diện cho tình thân.
Nếu “Ly” không liên quan đến người thân, như vậy rõ ràng “Tốn” là quẻ đại diện người thân!?
Càn, Khôn, Chấn, Tốn, Cấn, Đoài, Khảm, Ly. Trong bát quái, “Càn” thì chưa hề xuất hiện; “Khôn” chỉ mới xuất hiện một lần, trước mắt vẫn không thể nào phán đoán; “Chấn” đại diện cho địa vị; “Tốn” đại diện cho tình thân; “Cấn” đại diện cho công việc; “Đoài” đại diện cho tài phú; “Khảm” đại diện cho phụ nữ.
Hiện giờ, chỉ còn lại quẻ Ly đại diện cho lửa vẫn chưa được giải thích.
Có điều, nếu như suy diễn từ trong những quẻ bói khác, Triệu Ngọc đoán rằng quẻ Ly rất có thể này đại diện cho... tình bạn hoặc tình hữu nghị!?
Bởi vì, mấy quẻ trước đó đã có thể miêu tả khái quát những loại kỳ ngộ mà con người hay gặp phải trong cuộc sống rồi, chỉ còn thiếu tình bạn là chưa xuất hiện thôi!
Như vậy... “Ly” thật sự là đại diện cho tình bạn sao? Hồi tưởng lại những chuyện xảy ra hôm nay, tình bạn này xuất hiện ở chỗ nào đây?
Chẳng lẽ... là chủ nhiệm Lục Thiệu Hồng ở tổ Phòng chống tệ nạn xã hội sao?
Có phải là, sau lần hợp tác hôm nay, từ giờ mình và người đó sẽ trở thành bạn bè?
Hừm...
Triệu Ngọc lại nghĩ đến:
Hôm nay mình ở phân cục Nhữ Dương kết án vụ Giản Văn Lỵ bị giết hại, bên cạnh đó còn nhận được không ít tiền thưởng nữa. Theo lẽ thường, việc này hẳn là có yếu tố “Chấn” và “Đoài” trong đó chứ?
Hơn nữa, mặc dù là đánh bậy đánh bạ, nhưng lại bắt được một nhóm buôn lậu, cái này hình như cũng có quan hệ với “Cấn” nhỉ?
Vì sao mấy cái quẻ bói này lại không mở ra chứ?
Còn nữa, rốt cuộc “Khôn” đại diện cho cái gì? Có phải là một quẻ tổ hợp theo một ý nghĩa nào đó, hay là có hàm nghĩa đặc biệt gì đó?
Còn những nội dung quẻ bói tối nghĩa khó hiểu kia thì sao? Phải làm gì để giải nghĩa chúng đây?
Triệu Ngọc càng nghĩ càng dẫn đến nhiều vấn đề, càng nghĩ càng thấy rối, suy nghĩ đến nỗi không thể dứt ra! Xem ra... hệ thống Kỳ Ngộ còn có rất nhiều thứ mà mình cần phải tiếp tục cố gắng tìm hiểu mới được.
Không muốn suy nghĩ nữa, hắn vội vã lấy điếu thuốc ra hút để mở một quẻ mới. Nửa đêm khuya khoắt, tiếng ho khan trong phòng truyền ra thật xa, dưới lầu lại vang lên tiếng chửi mắng của Khương Đại Phong.
“Quẻ Đoài Chấn.” Hệ thống nói: “Đoài tức đầm Chấn tức sấm, trạch mật lôi một (đầm dày đặc mà không có sấm), vô tòng phát thanh (chưa từng phát ra tiếng động), nhĩ di hoặc yêu (tai bị yêu ma dùng lời lẽ mê hoặc), nhân giám khả tâm (người có thể soi rõ được lòng mình).”
Quẻ Đoài Chấn?
Có tiền!?
Có địa vị!?
Triệu Ngọc vô cùng vui sướng, quẻ bói này cũng không tệ nha. Thế nhưng, trong nội dung quẻ bói có đề cập đến bốn chữ “Vô tòng phát thanh”, ý nghĩa của nó có phải là, “sấm không ở trong đầm thì không rền vang” hay không?
Ý gì nhỉ?
Đằng sau lại là “Yêu”, lại có cả “Nhân tâm”, cái này có ẩn ý gì đây?
Thật ra, từ lúc có hệ thống Kỳ Ngộ, Triệu Ngọc chưa bao giờ ngừng nghiên cứu về nội dung trong các quẻ bói. Vì thế, hắn chẳng những tra trên mạng, mà còn mua online không ít sách về Bát Quái, thậm chí còn đến hỏi một số thầy bói, thế nhưng tìm tới tìm lui mà vẫn không hiểu được nội dung của quẻ bói.
Thật không biết những quẻ bói này có xuất xứ từ nơi nào? Có ý nghĩa gì?
Đối mặt với những quẻ bói tối nghĩa khó hiểu, Triệu Ngọc luôn luôn có một loại cảm giác mơ hồ. Hắn cảm thấy, những quẻ bói này rất có khả năng liên quan đến những kỳ ngộ sắp xảy ra! Nếu như có thể hiểu thấu rõ ràng thứ này, biết đâu lại có thể dự báo trước tình huống cụ thể của kỳ ngộ, như vậy sẽ giúp hắn hoàn thành kỳ ngộ tốt hơn!
Nhưng làm sao mới hiểu được nội dung của những quẻ bói này?
Tất cả những chữ này đều do hệ thống đọc ra, không có bản chữ viết, chữ đồng âm lại nhiều, thậm chí Triệu Ngọc còn không thể xác định chữ nào là chữ nào nữa! Vậy thì sao tra được?
Nói đến việc điều tra, Triệu Ngọc lại nghĩ tới vụ án bắt cóc Miên Lĩnh mà mình phát hiện ra, cũng không biết đám người Vương Phi điều tra ra cái gì chưa nữa? Tại sao lâu như vậy rồi mà vẫn chưa tiết lộ tin tức nào ra hết? Chẳng lẽ, đúng như Miêu Anh đoán, bọn họ phát hiện ra cái gì bất thường rồi sao?
Cứ nghĩ tới nghĩ lui như vậy, cũng không biết lặp đi lặp lại bao lâu, Triệu Ngọc mới ngủ thiếp đi.
Mấy ngày qua, thời gian ngủ nghỉ của hắn rất ít, thậm chí sắp có dấu hiệu suy nhược thần kinh. Bây giờ rốt cuộc cũng ngủ được, nhưng vẫn ngủ không ngon, luôn có cảm giác rằng có chuyện lớn sắp xảy ra. Vả lại, hắn còn mơ thấy Miêu Anh nhiều lần, cũng mơ thấy mình đẩy cô ngã xuống giường...
...
Ngày hôm sau, trời đã sáng hẳn.
Lúc Triệu Ngọc còn đang say ngủ trên giường thì điện thoại bỗng reo inh ỏi.
Hắn hé một mắt, mở điện thoại ra nhìn một chút. Trên màn hình điện thoại di động hiện lên một tin nhắn chính thức của phân cục Dung Dương, trong đó yêu cầu toàn thể cảnh sát điều tra trong Đội Trọng án đến tham gia buổi họp phân tích tình tiết vụ án Miên Lĩnh vào đúng 10 giờ sáng.
Mặc dù vẫn còn mơ mơ màng màng, nhưng Triệu Ngọc vẫn chú ý tới những sự thay đổi trong câu chữ. Ban đầu, vụ án này gọi là “Vụ án bắt cóc mất tích đặc biệt nghiêm trọng tại Miên Lĩnh”, nhưng bây giờ lại đổi thành “Vụ án bắt cóc giết người đặc biệt nghiêm trọng tại Miên Lĩnh”!!!