Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1505
Chương 1505 : Chương 1505
Chương 1505ĐIỂM TÍCH LŨY KẾCH XÙ
Khói lửa tràn ngập, tiếng súng nổi lên bốn phía.
Mặc dù Triệu Ngọc đã giải quyết được bọn buôn bán vũ khí và lính đánh thuê, nhưng tình thế vẫn không hề lạc quan, hoặc là nói, rất không lạc quan.
Hàng trăm binh sĩ tràn vào thôn, gặp người liền giết, không có một chút nhân tính nào. Mà mọi người bên này chẳng những phân tán trong các ngõ ngách của thôn không thể nào tập trung, mà còn có đội viên đã bị thương vong.
Tổ chim bị phá nhưng vẫn còn trứng, ở dưới tình thế lực lượng hùng mạnh đang tiếp cận như thế này, nếu như Triệu Ngọc muốn chạy trốn thì tất nhiên là vô cùng dễ dàng, chỉ cần một chiếc máy bay tàng hình là có thể lặng lẽ rời đi.
Nhưng mà Triệu Ngọc chính là người coi trọng nghĩa khí nhất. Những lúc như thế, hắn làm sao có thể không để ý đến đồng bọn đang gặp nguy hiểm được?
Thế nhưng làm sao để cứu đây?
Đây đâu phải là đánh nhau trong giang hồ ngày xưa, mà là chiến tranh thật sự, còn có biện pháp gì có thể phá giải được vấn đề khó khăn này chứ?
Ngay lúc Triệu Ngọc đang trầm tư suy nghĩ, lại nghe thấy tiếng súng và tiếng la hét kinh thiên động địa truyền đến, hắn mau chóng điều flycam tàng hình lên không trung, muốn quan sát tình huống hiện tại.
Kết quả, flycam vừa lên không trung thì tiếng gọi của Ngô Đế Thu bỗng nhiên truyền từ bộ đàm của Triệu Ngọc ra:
“Này này, có ai không? Có ai nghe thấy không?” Xen lẫn tiếng kêu gọi của Ngô Đế Thu còn có nhiều tiếng đạn rít kịch liệt: “Chúng tôi... Chúng tôi bị bao vây ở trong tòa nhà màu đỏ ở giữa thôn, không thể ra được! Tất cả đội viên đội thăm dò đều ở cùng với tôi, có ai có thể trợ giúp không? Chúng tôi sắp không thể chống đỡ được nữa rồi...”
Rít rít rít...
Theo tiếng đạn gào thét, giọng nói của Ngô Đế Thu cũng dần dần nhỏ lại, thậm chí không thể nào nghe rõ được...
Cùng lúc đó, flycam đã gửi video về, Triệu Ngọc nhìn thấy toàn bộ thôn trang đã chìm trong khói lửa, khắp nơi đều là binh sĩ xông vào thôn trang.
Trong đó, một đội binh sĩ phát hiện có người đang trốn trong tòa nhà nào đó, bọn chúng không mạo muội xông vào mà là đứng thành một hàng ở phía ngoài căn nhà, điên cuồng bắn phá vào trong, khiến vách tường tràn ngập lỗ thủng...
Ở một nhà gỗ nhỏ gần đó, có binh sĩ đốt lửa lên, trong biển lửa, vô số tiếng kêu thê lương thảm thiết bất ngờ truyền đến...
“Thông... Thông tin đã được khôi phục.” Lúc này, giọng của Quan Anh bỗng vang lên bên trong bộ đàm: “Đế Thu, tôi nghe được tiếng của anh rồi, tôi đã nhìn thấy tòa nhà kia, tôi sẽ đi giúp anh...”
“Các đội viên.” Một giây sau, bên trong bộ đàm lại truyền tới giọng nói của đội trưởng Bộc Gia Hữu: “Thôn này không thể chống cự được nữa, tất cả mọi người rút lui, tập hợp ở phía Đông, nghĩ biện pháp rút lui...”
“Đội trưởng!” Quan Anh gấp rút nói: “Triệu Ngọc nói, Cao Nhã và Khổng Thạc xảy ra chuyện rồi, kẻ địch xuất hiện phía Đông của thôn, tôi đang định đi tiếp viện thì lại bị...”
Quan Anh còn chưa nói hết thì rất nhiều âm thanh dày đặc vang lên, bộ đàm của cậu ta bất ngờ bị mất kết nối.
Đáng chết!
Triệu Ngọc âm thầm mắng một câu, tình thế nguy cấp như vậy, rốt cuộc phải làm như thế nào cho phải?
Có điều... Dù nghĩ ra biện pháp gì, hắn ít nhất phải liên lạc với đội trưởng Bộc đầu tiên để nói cho anh ta biết tình huống bên mình.
Mặc dù thiết bị tăng cường tín hiệu của hắn đã mất đi hiệu lực, nhưng mà tín hiệu đã được khôi phục bình thường. Xem ra, máy cản tín hiệu mà kẻ địch dùng rất có thể ở ngay trên chiếc Minibus vừa rồi.
Kết quả, Triệu Ngọc vừa mở bộ đàm muốn nói chuyện thì một ý nghĩ chợt nổi lên trong đầu, sách lược của hắn chợt thay đổi.
Hệ thống chẳng bao giờ ra bài theo lẽ thường, lần này cũng không ngoại lệ, giao diện hệ thống bất ngờ lấp lóe, Triệu Ngọc tuyệt đối không ngờ rằng, quẻ Càn Khôn biến dị nghịch thiên kia lại đột nhiên kết thúc!
Cái này... Đây là tình huống gì vậy?
Triệu Ngọc hoàn toàn không thể lý giải được, trong lòng thầm nói, đại ca hệ thống à, lúc này tôi mới vừa đến thời khắc Kỳ Ngộ mấu chốt nhất, anh lại kết thúc thế này, yên tâm được sao?
Chẳng lẽ... Anh đang ám chỉ tôi rằng Kỳ Ngộ đã kết thúc, muốn tôi tranh thủ thời gian rút lui à?
Không được!
Tuyệt đối không được, Triệu Ngọc tôi không phải hạng người ham sống sợ chết, cho dù chết, cũng tuyệt đối không thể bỏ lại đồng đội mà đi...
À...
Chờ một chút...
Một giây sau, Triệu Ngọc bỗng dưng tỉnh ngộ, hả? Không đúng mà? Hoàn tất nhanh chóng như vậy, chẳng lẽ là mang ý nghĩa...
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không dám chần chừ, lập tức mở hệ thống ra xem xét.
Kết quả, giao diện vừa được mở ra, hắn liền cả kinh, mở to hai mắt!
Wow...
Ôi trời ơi, con bà nhà nó...
Triệu Ngọc kích động đến mức nói năng lộn xộn, bởi vì hắn nhìn thấy độ hoàn thành Kỳ Ngộ lần này vậy mà đạt đến trình độ siêu cao là 724%, nói cách khác, lần đặt cược 700% độ hoàn thành của hắn lúc trước đã thành công rồi!
Lúc trước, hắn tiêu 850 điểm tích lũy cược 700%, tỉ lệ đặt cược là 13.6, hiện tại kết thúc, tương đương với việc mình thu được 11560 điểm tích lũy, há có thể không khiến hắn cảm thấy hưng phấn!?
Đương nhiên, ngoại trừ độ hoàn thành siêu cao cùng điểm tích lũy kếch xù ra, hắn còn thu hoạch được tất cả là năm mươi món đạo cụ các cấp, vừa liếc qua đã thấy hoa mắt, không thể tin nổi.
Trong đó, thứ làm người ta chú ý nhất chính là những vũ khí màu đỏ có tính chất tấn công kia.
Ví dụ như, thiết bị tăng cường đạn có thể tăng cường hiệu quả của đạn; búa tay tàng hình; còn có máy mài vũ khí tàng hình từng được sử dụng trước đó cùng thiết bị gây ngứa tàng hình, vân vân...
Có điều, đạo cụ màu đỏ dù sao cũng chỉ chiếm một phần nhỏ, thứ Triệu Ngọc đạt được nhiều nhất vẫn là những đạo cụ có uy tín từ lâu như thuốc cầm máu, thuốc giải độc, áo chống đạn, áo tàng hình, máy báo động.
Điều khiến Triệu Ngọc ngạc nhiên chính là máy phát hiện nói dối tàng hình từ rất rất lâu không mở được, vậy mà cũng xuất hiện ở trong danh sách các đạo cụ có thể sử dụng.
Thứ này không phải là BUG à? Tại sao lại sử dụng được? Số lượng còn có hơn năm chiếc, nhưng mà tốt quá, sau này gặp được nghi phạm không chịu khai cung thì coi như bớt lo rồi...
Đương nhiên, ngoại trừ những đạo cụ có uy tín từ lâu, Triệu Ngọc cũng thu hoạch được một số đạo cụ mới, ví dụ như thiết bị phiên dịch có thể dễ dàng giao tiếp với người ngoại quốc.
Có vật này, Triệu Ngọc chẳng những có thể nghe hiểu ngoại ngữ, hơn nữa còn có thể mở miệng nói ngoại ngữ.
Mặt khác, hệ thống cũng duy trì tính cân bằng nhất quán, cho Triệu Ngọc những loại đạo cụ vô bổ như kính lúp tàng hình, kính cận tàng hình...
Chậc chậc...
Triệu Ngọc xem xét đạo cụ nhanh chóng một lần, liền lập tức đặt lực chú ý vào công năng đặt cược.
Lúc mở quẻ, hắn đã từng tiêu tốn 1050 điểm tích lũy để đặt cược một đạo cụ tên là “Ống nhắm đa năng”.
Điều kiện đặt cược ngay lúc đó là chỉ cần có thể đạt tới độ hoàn thành 450% trở lên thì hắn có thể thu hoạch được đạo cụ. Hiện tại đã được hơn 700%, đạo cụ này chắc chắn tới tay rồi đúng không?
Đoàng...
Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa nhìn kĩ thì một tiếng nổ lớn vang lên, một căn nhà gỗ ngay ở phía trước hắn bị đạn lạc bắn trúng, ngọn lửa lớn dấy lên...
A! A!
Bên trong ngọn lửa, có một thôn dân nơi đó bất hạnh bị ngọn lửa đốt tới, toàn thân bốc cháy, chạy vọt ra ngoài.
Ngay lúc đó, mấy tên binh sĩ bất ngờ xuất hiện ở bên ngoài nhà gỗ, cùng nhau nổ súng về phía thôn dân, bắn người đó ngã xuống biển lửa...
A!!!
Nhìn thấy cảnh tượng khốc liệt này, Triệu Ngọc hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, không chịu nổi nữa.
Đột nhiên, hắn dường như đã hiểu rõ vì sao hệ thống lại khiến Kỳ Ngộ lần này kết thúc sớm như vậy!
Tốt!
Triệu Ngọc mở công năng đặt cược, lấy ống nhắm đa năng ra sử dụng, sau đó trong lòng hung hăng gào lên:
Đại ca hệ thống, nếu như anh đã kết thúc Kỳ Ngộ của tôi, vậy thì để tôi kết thúc trận chiến đấu này đi!!!
Chương 1505ĐIỂM TÍCH LŨY KẾCH XÙ
Khói lửa tràn ngập, tiếng súng nổi lên bốn phía.
Mặc dù Triệu Ngọc đã giải quyết được bọn buôn bán vũ khí và lính đánh thuê, nhưng tình thế vẫn không hề lạc quan, hoặc là nói, rất không lạc quan.
Hàng trăm binh sĩ tràn vào thôn, gặp người liền giết, không có một chút nhân tính nào. Mà mọi người bên này chẳng những phân tán trong các ngõ ngách của thôn không thể nào tập trung, mà còn có đội viên đã bị thương vong.
Tổ chim bị phá nhưng vẫn còn trứng, ở dưới tình thế lực lượng hùng mạnh đang tiếp cận như thế này, nếu như Triệu Ngọc muốn chạy trốn thì tất nhiên là vô cùng dễ dàng, chỉ cần một chiếc máy bay tàng hình là có thể lặng lẽ rời đi.
Nhưng mà Triệu Ngọc chính là người coi trọng nghĩa khí nhất. Những lúc như thế, hắn làm sao có thể không để ý đến đồng bọn đang gặp nguy hiểm được?
Thế nhưng làm sao để cứu đây?
Đây đâu phải là đánh nhau trong giang hồ ngày xưa, mà là chiến tranh thật sự, còn có biện pháp gì có thể phá giải được vấn đề khó khăn này chứ?
Ngay lúc Triệu Ngọc đang trầm tư suy nghĩ, lại nghe thấy tiếng súng và tiếng la hét kinh thiên động địa truyền đến, hắn mau chóng điều flycam tàng hình lên không trung, muốn quan sát tình huống hiện tại.
Kết quả, flycam vừa lên không trung thì tiếng gọi của Ngô Đế Thu bỗng nhiên truyền từ bộ đàm của Triệu Ngọc ra:
“Này này, có ai không? Có ai nghe thấy không?” Xen lẫn tiếng kêu gọi của Ngô Đế Thu còn có nhiều tiếng đạn rít kịch liệt: “Chúng tôi... Chúng tôi bị bao vây ở trong tòa nhà màu đỏ ở giữa thôn, không thể ra được! Tất cả đội viên đội thăm dò đều ở cùng với tôi, có ai có thể trợ giúp không? Chúng tôi sắp không thể chống đỡ được nữa rồi...”
Rít rít rít...
Theo tiếng đạn gào thét, giọng nói của Ngô Đế Thu cũng dần dần nhỏ lại, thậm chí không thể nào nghe rõ được...
Cùng lúc đó, flycam đã gửi video về, Triệu Ngọc nhìn thấy toàn bộ thôn trang đã chìm trong khói lửa, khắp nơi đều là binh sĩ xông vào thôn trang.
Trong đó, một đội binh sĩ phát hiện có người đang trốn trong tòa nhà nào đó, bọn chúng không mạo muội xông vào mà là đứng thành một hàng ở phía ngoài căn nhà, điên cuồng bắn phá vào trong, khiến vách tường tràn ngập lỗ thủng...
Ở một nhà gỗ nhỏ gần đó, có binh sĩ đốt lửa lên, trong biển lửa, vô số tiếng kêu thê lương thảm thiết bất ngờ truyền đến...
“Thông... Thông tin đã được khôi phục.” Lúc này, giọng của Quan Anh bỗng vang lên bên trong bộ đàm: “Đế Thu, tôi nghe được tiếng của anh rồi, tôi đã nhìn thấy tòa nhà kia, tôi sẽ đi giúp anh...”
“Các đội viên.” Một giây sau, bên trong bộ đàm lại truyền tới giọng nói của đội trưởng Bộc Gia Hữu: “Thôn này không thể chống cự được nữa, tất cả mọi người rút lui, tập hợp ở phía Đông, nghĩ biện pháp rút lui...”
“Đội trưởng!” Quan Anh gấp rút nói: “Triệu Ngọc nói, Cao Nhã và Khổng Thạc xảy ra chuyện rồi, kẻ địch xuất hiện phía Đông của thôn, tôi đang định đi tiếp viện thì lại bị...”
Quan Anh còn chưa nói hết thì rất nhiều âm thanh dày đặc vang lên, bộ đàm của cậu ta bất ngờ bị mất kết nối.
Đáng chết!
Triệu Ngọc âm thầm mắng một câu, tình thế nguy cấp như vậy, rốt cuộc phải làm như thế nào cho phải?
Có điều... Dù nghĩ ra biện pháp gì, hắn ít nhất phải liên lạc với đội trưởng Bộc đầu tiên để nói cho anh ta biết tình huống bên mình.
Mặc dù thiết bị tăng cường tín hiệu của hắn đã mất đi hiệu lực, nhưng mà tín hiệu đã được khôi phục bình thường. Xem ra, máy cản tín hiệu mà kẻ địch dùng rất có thể ở ngay trên chiếc Minibus vừa rồi.
Kết quả, Triệu Ngọc vừa mở bộ đàm muốn nói chuyện thì một ý nghĩ chợt nổi lên trong đầu, sách lược của hắn chợt thay đổi.
Hệ thống chẳng bao giờ ra bài theo lẽ thường, lần này cũng không ngoại lệ, giao diện hệ thống bất ngờ lấp lóe, Triệu Ngọc tuyệt đối không ngờ rằng, quẻ Càn Khôn biến dị nghịch thiên kia lại đột nhiên kết thúc!
Cái này... Đây là tình huống gì vậy?
Triệu Ngọc hoàn toàn không thể lý giải được, trong lòng thầm nói, đại ca hệ thống à, lúc này tôi mới vừa đến thời khắc Kỳ Ngộ mấu chốt nhất, anh lại kết thúc thế này, yên tâm được sao?
Chẳng lẽ... Anh đang ám chỉ tôi rằng Kỳ Ngộ đã kết thúc, muốn tôi tranh thủ thời gian rút lui à?
Không được!
Tuyệt đối không được, Triệu Ngọc tôi không phải hạng người ham sống sợ chết, cho dù chết, cũng tuyệt đối không thể bỏ lại đồng đội mà đi...
À...
Chờ một chút...
Một giây sau, Triệu Ngọc bỗng dưng tỉnh ngộ, hả? Không đúng mà? Hoàn tất nhanh chóng như vậy, chẳng lẽ là mang ý nghĩa...
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không dám chần chừ, lập tức mở hệ thống ra xem xét.
Kết quả, giao diện vừa được mở ra, hắn liền cả kinh, mở to hai mắt!
Wow...
Ôi trời ơi, con bà nhà nó...
Triệu Ngọc kích động đến mức nói năng lộn xộn, bởi vì hắn nhìn thấy độ hoàn thành Kỳ Ngộ lần này vậy mà đạt đến trình độ siêu cao là 724%, nói cách khác, lần đặt cược 700% độ hoàn thành của hắn lúc trước đã thành công rồi!
Lúc trước, hắn tiêu 850 điểm tích lũy cược 700%, tỉ lệ đặt cược là 13.6, hiện tại kết thúc, tương đương với việc mình thu được 11560 điểm tích lũy, há có thể không khiến hắn cảm thấy hưng phấn!?
Đương nhiên, ngoại trừ độ hoàn thành siêu cao cùng điểm tích lũy kếch xù ra, hắn còn thu hoạch được tất cả là năm mươi món đạo cụ các cấp, vừa liếc qua đã thấy hoa mắt, không thể tin nổi.
Trong đó, thứ làm người ta chú ý nhất chính là những vũ khí màu đỏ có tính chất tấn công kia.
Ví dụ như, thiết bị tăng cường đạn có thể tăng cường hiệu quả của đạn; búa tay tàng hình; còn có máy mài vũ khí tàng hình từng được sử dụng trước đó cùng thiết bị gây ngứa tàng hình, vân vân...
Có điều, đạo cụ màu đỏ dù sao cũng chỉ chiếm một phần nhỏ, thứ Triệu Ngọc đạt được nhiều nhất vẫn là những đạo cụ có uy tín từ lâu như thuốc cầm máu, thuốc giải độc, áo chống đạn, áo tàng hình, máy báo động.
Điều khiến Triệu Ngọc ngạc nhiên chính là máy phát hiện nói dối tàng hình từ rất rất lâu không mở được, vậy mà cũng xuất hiện ở trong danh sách các đạo cụ có thể sử dụng.
Thứ này không phải là BUG à? Tại sao lại sử dụng được? Số lượng còn có hơn năm chiếc, nhưng mà tốt quá, sau này gặp được nghi phạm không chịu khai cung thì coi như bớt lo rồi...
Đương nhiên, ngoại trừ những đạo cụ có uy tín từ lâu, Triệu Ngọc cũng thu hoạch được một số đạo cụ mới, ví dụ như thiết bị phiên dịch có thể dễ dàng giao tiếp với người ngoại quốc.
Có vật này, Triệu Ngọc chẳng những có thể nghe hiểu ngoại ngữ, hơn nữa còn có thể mở miệng nói ngoại ngữ.
Mặt khác, hệ thống cũng duy trì tính cân bằng nhất quán, cho Triệu Ngọc những loại đạo cụ vô bổ như kính lúp tàng hình, kính cận tàng hình...
Chậc chậc...
Triệu Ngọc xem xét đạo cụ nhanh chóng một lần, liền lập tức đặt lực chú ý vào công năng đặt cược.
Lúc mở quẻ, hắn đã từng tiêu tốn 1050 điểm tích lũy để đặt cược một đạo cụ tên là “Ống nhắm đa năng”.
Điều kiện đặt cược ngay lúc đó là chỉ cần có thể đạt tới độ hoàn thành 450% trở lên thì hắn có thể thu hoạch được đạo cụ. Hiện tại đã được hơn 700%, đạo cụ này chắc chắn tới tay rồi đúng không?
Đoàng...
Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa nhìn kĩ thì một tiếng nổ lớn vang lên, một căn nhà gỗ ngay ở phía trước hắn bị đạn lạc bắn trúng, ngọn lửa lớn dấy lên...
A! A!
Bên trong ngọn lửa, có một thôn dân nơi đó bất hạnh bị ngọn lửa đốt tới, toàn thân bốc cháy, chạy vọt ra ngoài.
Ngay lúc đó, mấy tên binh sĩ bất ngờ xuất hiện ở bên ngoài nhà gỗ, cùng nhau nổ súng về phía thôn dân, bắn người đó ngã xuống biển lửa...
A!!!
Nhìn thấy cảnh tượng khốc liệt này, Triệu Ngọc hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, không chịu nổi nữa.
Đột nhiên, hắn dường như đã hiểu rõ vì sao hệ thống lại khiến Kỳ Ngộ lần này kết thúc sớm như vậy!
Tốt!
Triệu Ngọc mở công năng đặt cược, lấy ống nhắm đa năng ra sử dụng, sau đó trong lòng hung hăng gào lên:
Đại ca hệ thống, nếu như anh đã kết thúc Kỳ Ngộ của tôi, vậy thì để tôi kết thúc trận chiến đấu này đi!!!