Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1498
Chương 1498 : Chương 1498
Chương 1498TIN TỨC MỚI NHẤT
Thôn trang quả nhiên không xa, vòng qua một đỉnh núi là tới.
Quy mô của thôn trang lớn hơn so với tưởng tượng của Triệu Ngọc rất nhiều, hơn nữa cũng không bần cùng lạc hậu như hắn nghĩ, trong thôn chẳng những toàn là nhà ngói, thậm chí còn có rất nhiều nhà hai ba tầng.
Thật không ngờ cậu của bé Kumar là trưởng thôn của thôn này, tên của ông là Salman, tuy tuổi không lớn nhưng có uy vọng tuyệt đối trong thôn.
Salman vô cùng nhiệt tình chiêu đãi đoàn người Triệu Ngọc, chẳng những lựa chọn phòng nghỉ tốt nhất cho mọi người mà còn đặc biệt giết gà mổ bò, chuẩn bị thức ăn phong phú cho bọn họ.
Đương nhiên, thứ đám người Triệu Ngọc quan tâm nhất không phải thức ăn mà là điện thoại. Chỉ có bắt liên lạc với căn cứ mới có thể thật sự thoát hiểm.
Chuyện này lại nằm ngoài dự liệu của Triệu Ngọc, không nghĩ tới tại sơn thôn xa xôi nhỏ bé này, vậy mà lại thật sự có điện thoại cố định, hơn nữa, đúng là có thể gọi đường dài quốc tế!
Có điện thoại, cuối cùng đội đặc công cũng bắt được liên lạc với tổng bộ.
Có điều, bởi vì chuyện quá quan trọng nên cuộc gọi này chỉ có thể do đội trưởng Bộc Gia Hữu tự mình thực hiện, những người khác chỉ có thể ở ngoài cửa kiên nhẫn chờ đợi, không thể nghe thấy nội dung trò chuyện cụ thể.
Cú điện thoại này kéo dài hơn mười phút, Bộc Gia Hữu mới mang vẻ mặt nặng nề đi ra khỏi căn phòng có lắp điện thoại.
Nhìn thấy biểu cảm của Bộc Gia Hữu, mọi người đã có chuẩn bị tâm lý, cho rằng chuyện này có lẽ không lạc quan như mọi người tưởng tượng.
Quả nhiên, Bộc Gia Hữu không nóng lòng kể lại nội dung trò chuyện mà triệu tập các đội viên đội đặc công vào trong một căn phòng, lâm thời mở một cuộc họp.
Đương nhiên, Triệu Ngọc cũng coi như một thành viên của đội đặc công, nên cũng có tư cách tham gia.
“Các vị, sếp Lê vừa mới nói cho tôi hai tin tức.” Sau khi cửa phòng đóng lại, Bộc Gia Hữu nói thẳng vào chủ đề chính với vẻ mặt nghiêm túc: “Hai tin tức này... không phải là tin tốt!”
Nghe thấy lời dạo đầu của Bộc Gia Hữu, tâm trạng của tất cả mọi người đều căng thẳng lên, không ai nói gì, tất cả đều tập trung nghe tiếp.
“Thứ nhất.” Bộc Gia Hữu nói với mọi người giới: “Từ đêm qua, sếp Lê đã thuyết phục phía Talstein, phái hai chiếc máy bay trực thăng từ Yilmaz tiến vào hẻm núi Suya tiếp ứng chúng ta!”
“Nhưng mà... Một chiếc máy bay giữa đường trục trặc, bất hạnh bị rơi rồi!”
“Phi công bị trọng thương.” Bộc Gia Hữu nói: “Cho nên một chiếc máy bay trực thăng khác chỉ có thể chở người bệnh quay về...”
“Chậc chậc...” Nghe thấy tin tức này, Ngô Đế Thu không phải không thất vọng mà chậc lưỡi: “Hoàn toàn giống như tôi nghĩ, cả Talstein này không có chiếc máy bay trực thăng nào ra hồn cả!”
“Ài!” Anh ta buồn bực nói: “Nếu như có trực thăng chi viện, giờ chúng ta đã ở Talstein mở sâm banh chúc mừng rồi!”
“Sếp Lê chỉ có thể điều máy bay trực thăng mới từ Tashenbian tới đây, nhưng mà cần thời gian rất lâu, có khả năng...” Bộc Gia Hữu lắc đầu nói: “Cần chờ ba đến năm ngày mới tới!”
“Không thể nào? Lâu như thế à, cho dù có điều vài chiếc từ nước ta tới thì vẫn thừa thời gian mà?” Khổng Thạc khó hiểu.
“Có phải có vấn đề về nhà nước hay không?” Cao Nhã hỏi: “Vừa lúc Talstein đang tổ chức tổng tuyển cử, nên không ai có tư cách phê chuẩn, cần dùng thủ đoạn ngoại giao?”
“Không phải.” Bộc Gia Hữu lắc đầu, nói với vẻ mặt nặng nề: “Là vì tin tức xấu thứ hai! Sếp Lê nói cho tôi biết rằng đêm qua không chỉ có chúng ta bị tập kích thôi đâu!”
“Cả mười lăm thành phố phía Tây Vaqueria đều bị tập kích với các mức độ khác nhau, chuyện này cũng có nghĩa là một cuộc chiến tranh diễn ra trong nội bộ Vaqueria đã bắt đầu rồi!”
“Hả?” Nghe thấy lời này, mọi người không khác gì bị sét đánh, lập tức xôn xao.
“Không thể nào?” Khổng Thạc vò đầu: “Chúng ta quá xui xẻo rồi! Thế mà lại vào Vaqueria ngay thời gian này, khi nào về nhà phải mua xổ số mới được...”
“Theo tin tức tình báo sơ bộ. “ Bộc Gia Hữu tiếp tục nói: “Bên đầu tiên làm khó dễ là bang Kashmir! Chúng tôi hoài nghi là có một hoặc mấy nước lớn của châu Âu thúc đẩy phía sau màn, đang âm thầm chi viện cho bang Kashmir!”
“Cho nên, bọn họ mới là người nổ phát súng đầu tiên!”
“À...” Cao Nhã nói: “Thảo nào, dấu hiệu màu xanh lam mà tôi nhìn thấy tối hôm qua giống như dấu hiệu của một phái ở Kashmir, xem ra, kẻ tập kích chúng ta tối hôm qua cũng là bọn họ!”
“Đúng thế.” Bộc Gia Hữu lại nói: “Sự lo lắng của tên phiên dịch tối hôm qua đã thành sự thật, bây giờ, phái Kashmir đã công hãm bang Bertsdale, phòng tuyến của Roussac đã hoàn toàn bị phá vỡ!”
“Ồ...” Ngô Đế Thu nói: “Nói cách khác, bọn họ đã đồng thời khởi xướng tấn công hai nơi hả?”
“Bang Bertsdale là hang ổ của Roussac, mà thôn trang trong hẻm núi Suya có nhân vật số hai của Roussac, chính là tên tướng quân kia...”
“Cho nên...” Cao Nhã gật đầu: “Đồng thời tấn công từ hai phía, Roussac sẽ gặp cảnh rồng không đầu! Chiêu này đúng là quá độc ác!”
“Chúng ta tạm thời không quan tâm đến chuyện tình thế của Vaqueria như thế nào.” Bộc Gia Hữu cắt ngang bình luận của hai người, nói: “Vẫn phải xem xét vấn đề của chúng ta trước đã!”
“Chính vì ở Vaqueria nổ ra chiến tranh cho nên... bên Talstein mới chậm chạp không dám hạ quyết định.”
“Lúc này, ai cũng không dám để cho quân cơ của Talstein tiến vào biên cảnh Vaqueria, một khi bại lộ thì chiến tranh giữa hai nước có khả năng sẽ nổ ra, hậu quả vô cùng nghiêm trọng...”
“Chậc chậc...” Ngô Đế Thu lại chậc lưỡi: “Lần này đúng là phiền phức to rồi!”
“Có điều, trước đó bởi vì không liên lạc được, mà nay chúng ta đã liên lạc thành công với sếp Lê, cho nên... Sếp Lê quyết định thay đổi phương án, dùng máy bay dân dụng bình thường đến đón chúng ta!”
“Máy bay dân dụng? Ý kiến hay!” Ngô Đế Thu hưng phấn nói: “Vừa nãy tôi có quan sát, trước nhà xưởng có một khoảng đất bằng phẳng, có thể để máy bay hạ cánh ở đó!”
“Ừm...” Cao Nhã yên lặng tính toán khoảng cách: “Nếu như là máy bay bình thường, chỉ sợ không cần tới ba giờ sau là có thể bay đến đây đúng không? Chúng ta sắp được cứu rồi!”
“Sếp Lê đang tích cực phối hợp, một khi có manh mối thì cô ấy sẽ lập tức liên lạc với chúng ta! Cho nên...” Bộc Gia Hữu chỉ vào căn phòng có điện thoại: “Sau này chúng ta phải thay phiên trực, tổng bộ có thể gọi điện thoại tới bất cứ lúc nào, chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn càng rút lui bất cứ lúc nào.”
“Vậy...” Dương Phong lo lắng hỏi một câu: “Đường Long thì sao? Có tìm thấy cậu ta không?”
“Ừm, định vị thì vẫn còn, hơn nữa còn từng di chuyển!” Bộc Gia Hữu nói: “Nhưng không làm cách nào liên lạc được! Tôi đoán, chắc là điện thoại vệ tinh của cậu ta bị trục trặc rồi.”
“Đội trưởng...” Cao Nhã thông minh, vừa nghe thấy vậy đã nhận ra Bộc Gia Hữu chưa nói toàn vẹn, không chút che giấu mà hỏi han: “Cũng có khả năng... cậu ta đã bị... bắt làm tù binh rồi!”
Cao Nhã vừa dứt lời, mọi người hoàn toàn im lặng. Ai cũng biết, một khi Đường Long bị bắt sẽ có hậu quả như thế nào! Trong tình hình chiến hỏa như vậy như thế này, chắc chắn là lành ít dữ nhiều.
“Ài!” Bộc Gia Hữu than một tiếng, nói: “Chỉ mong cậu ta ở hiền gặp lành, có trời phù hộ thôi! Trước mắt còn có nhiệm vụ quan trọng hơn là phải chờ người cứu viện tới, vậy là chúng ta có thể nhìn thấy ánh sáng thắng lợi rồi!”
“Trước đó, chúng ta tuyệt đối không thể thả lỏng cảnh giác. Tuy thôn này xa xôi, nhưng chúng ta vẫn phải bố trí...”
Sau đó, đội trưởng Bộc bắt đầu phân phối nhiệm vụ cho các đội viên, mà Triệu Ngọc cũng không còn lòng dạ nào nghe nữa.
Giờ khắc này, bởi vì quẻ lớn Càn Khôn biến dị vẫn trông ghê người trong giao diện hệ thống, khiến Triệu Ngọc cảm thấy ngột ngạt khó thở, cứ có cảm giác lần Kỳ Ngộ siêu cấp này chắc chắn sẽ không đơn giản...
Chương 1498TIN TỨC MỚI NHẤT
Thôn trang quả nhiên không xa, vòng qua một đỉnh núi là tới.
Quy mô của thôn trang lớn hơn so với tưởng tượng của Triệu Ngọc rất nhiều, hơn nữa cũng không bần cùng lạc hậu như hắn nghĩ, trong thôn chẳng những toàn là nhà ngói, thậm chí còn có rất nhiều nhà hai ba tầng.
Thật không ngờ cậu của bé Kumar là trưởng thôn của thôn này, tên của ông là Salman, tuy tuổi không lớn nhưng có uy vọng tuyệt đối trong thôn.
Salman vô cùng nhiệt tình chiêu đãi đoàn người Triệu Ngọc, chẳng những lựa chọn phòng nghỉ tốt nhất cho mọi người mà còn đặc biệt giết gà mổ bò, chuẩn bị thức ăn phong phú cho bọn họ.
Đương nhiên, thứ đám người Triệu Ngọc quan tâm nhất không phải thức ăn mà là điện thoại. Chỉ có bắt liên lạc với căn cứ mới có thể thật sự thoát hiểm.
Chuyện này lại nằm ngoài dự liệu của Triệu Ngọc, không nghĩ tới tại sơn thôn xa xôi nhỏ bé này, vậy mà lại thật sự có điện thoại cố định, hơn nữa, đúng là có thể gọi đường dài quốc tế!
Có điện thoại, cuối cùng đội đặc công cũng bắt được liên lạc với tổng bộ.
Có điều, bởi vì chuyện quá quan trọng nên cuộc gọi này chỉ có thể do đội trưởng Bộc Gia Hữu tự mình thực hiện, những người khác chỉ có thể ở ngoài cửa kiên nhẫn chờ đợi, không thể nghe thấy nội dung trò chuyện cụ thể.
Cú điện thoại này kéo dài hơn mười phút, Bộc Gia Hữu mới mang vẻ mặt nặng nề đi ra khỏi căn phòng có lắp điện thoại.
Nhìn thấy biểu cảm của Bộc Gia Hữu, mọi người đã có chuẩn bị tâm lý, cho rằng chuyện này có lẽ không lạc quan như mọi người tưởng tượng.
Quả nhiên, Bộc Gia Hữu không nóng lòng kể lại nội dung trò chuyện mà triệu tập các đội viên đội đặc công vào trong một căn phòng, lâm thời mở một cuộc họp.
Đương nhiên, Triệu Ngọc cũng coi như một thành viên của đội đặc công, nên cũng có tư cách tham gia.
“Các vị, sếp Lê vừa mới nói cho tôi hai tin tức.” Sau khi cửa phòng đóng lại, Bộc Gia Hữu nói thẳng vào chủ đề chính với vẻ mặt nghiêm túc: “Hai tin tức này... không phải là tin tốt!”
Nghe thấy lời dạo đầu của Bộc Gia Hữu, tâm trạng của tất cả mọi người đều căng thẳng lên, không ai nói gì, tất cả đều tập trung nghe tiếp.
“Thứ nhất.” Bộc Gia Hữu nói với mọi người giới: “Từ đêm qua, sếp Lê đã thuyết phục phía Talstein, phái hai chiếc máy bay trực thăng từ Yilmaz tiến vào hẻm núi Suya tiếp ứng chúng ta!”
“Nhưng mà... Một chiếc máy bay giữa đường trục trặc, bất hạnh bị rơi rồi!”
“Phi công bị trọng thương.” Bộc Gia Hữu nói: “Cho nên một chiếc máy bay trực thăng khác chỉ có thể chở người bệnh quay về...”
“Chậc chậc...” Nghe thấy tin tức này, Ngô Đế Thu không phải không thất vọng mà chậc lưỡi: “Hoàn toàn giống như tôi nghĩ, cả Talstein này không có chiếc máy bay trực thăng nào ra hồn cả!”
“Ài!” Anh ta buồn bực nói: “Nếu như có trực thăng chi viện, giờ chúng ta đã ở Talstein mở sâm banh chúc mừng rồi!”
“Sếp Lê chỉ có thể điều máy bay trực thăng mới từ Tashenbian tới đây, nhưng mà cần thời gian rất lâu, có khả năng...” Bộc Gia Hữu lắc đầu nói: “Cần chờ ba đến năm ngày mới tới!”
“Không thể nào? Lâu như thế à, cho dù có điều vài chiếc từ nước ta tới thì vẫn thừa thời gian mà?” Khổng Thạc khó hiểu.
“Có phải có vấn đề về nhà nước hay không?” Cao Nhã hỏi: “Vừa lúc Talstein đang tổ chức tổng tuyển cử, nên không ai có tư cách phê chuẩn, cần dùng thủ đoạn ngoại giao?”
“Không phải.” Bộc Gia Hữu lắc đầu, nói với vẻ mặt nặng nề: “Là vì tin tức xấu thứ hai! Sếp Lê nói cho tôi biết rằng đêm qua không chỉ có chúng ta bị tập kích thôi đâu!”
“Cả mười lăm thành phố phía Tây Vaqueria đều bị tập kích với các mức độ khác nhau, chuyện này cũng có nghĩa là một cuộc chiến tranh diễn ra trong nội bộ Vaqueria đã bắt đầu rồi!”
“Hả?” Nghe thấy lời này, mọi người không khác gì bị sét đánh, lập tức xôn xao.
“Không thể nào?” Khổng Thạc vò đầu: “Chúng ta quá xui xẻo rồi! Thế mà lại vào Vaqueria ngay thời gian này, khi nào về nhà phải mua xổ số mới được...”
“Theo tin tức tình báo sơ bộ. “ Bộc Gia Hữu tiếp tục nói: “Bên đầu tiên làm khó dễ là bang Kashmir! Chúng tôi hoài nghi là có một hoặc mấy nước lớn của châu Âu thúc đẩy phía sau màn, đang âm thầm chi viện cho bang Kashmir!”
“Cho nên, bọn họ mới là người nổ phát súng đầu tiên!”
“À...” Cao Nhã nói: “Thảo nào, dấu hiệu màu xanh lam mà tôi nhìn thấy tối hôm qua giống như dấu hiệu của một phái ở Kashmir, xem ra, kẻ tập kích chúng ta tối hôm qua cũng là bọn họ!”
“Đúng thế.” Bộc Gia Hữu lại nói: “Sự lo lắng của tên phiên dịch tối hôm qua đã thành sự thật, bây giờ, phái Kashmir đã công hãm bang Bertsdale, phòng tuyến của Roussac đã hoàn toàn bị phá vỡ!”
“Ồ...” Ngô Đế Thu nói: “Nói cách khác, bọn họ đã đồng thời khởi xướng tấn công hai nơi hả?”
“Bang Bertsdale là hang ổ của Roussac, mà thôn trang trong hẻm núi Suya có nhân vật số hai của Roussac, chính là tên tướng quân kia...”
“Cho nên...” Cao Nhã gật đầu: “Đồng thời tấn công từ hai phía, Roussac sẽ gặp cảnh rồng không đầu! Chiêu này đúng là quá độc ác!”
“Chúng ta tạm thời không quan tâm đến chuyện tình thế của Vaqueria như thế nào.” Bộc Gia Hữu cắt ngang bình luận của hai người, nói: “Vẫn phải xem xét vấn đề của chúng ta trước đã!”
“Chính vì ở Vaqueria nổ ra chiến tranh cho nên... bên Talstein mới chậm chạp không dám hạ quyết định.”
“Lúc này, ai cũng không dám để cho quân cơ của Talstein tiến vào biên cảnh Vaqueria, một khi bại lộ thì chiến tranh giữa hai nước có khả năng sẽ nổ ra, hậu quả vô cùng nghiêm trọng...”
“Chậc chậc...” Ngô Đế Thu lại chậc lưỡi: “Lần này đúng là phiền phức to rồi!”
“Có điều, trước đó bởi vì không liên lạc được, mà nay chúng ta đã liên lạc thành công với sếp Lê, cho nên... Sếp Lê quyết định thay đổi phương án, dùng máy bay dân dụng bình thường đến đón chúng ta!”
“Máy bay dân dụng? Ý kiến hay!” Ngô Đế Thu hưng phấn nói: “Vừa nãy tôi có quan sát, trước nhà xưởng có một khoảng đất bằng phẳng, có thể để máy bay hạ cánh ở đó!”
“Ừm...” Cao Nhã yên lặng tính toán khoảng cách: “Nếu như là máy bay bình thường, chỉ sợ không cần tới ba giờ sau là có thể bay đến đây đúng không? Chúng ta sắp được cứu rồi!”
“Sếp Lê đang tích cực phối hợp, một khi có manh mối thì cô ấy sẽ lập tức liên lạc với chúng ta! Cho nên...” Bộc Gia Hữu chỉ vào căn phòng có điện thoại: “Sau này chúng ta phải thay phiên trực, tổng bộ có thể gọi điện thoại tới bất cứ lúc nào, chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn càng rút lui bất cứ lúc nào.”
“Vậy...” Dương Phong lo lắng hỏi một câu: “Đường Long thì sao? Có tìm thấy cậu ta không?”
“Ừm, định vị thì vẫn còn, hơn nữa còn từng di chuyển!” Bộc Gia Hữu nói: “Nhưng không làm cách nào liên lạc được! Tôi đoán, chắc là điện thoại vệ tinh của cậu ta bị trục trặc rồi.”
“Đội trưởng...” Cao Nhã thông minh, vừa nghe thấy vậy đã nhận ra Bộc Gia Hữu chưa nói toàn vẹn, không chút che giấu mà hỏi han: “Cũng có khả năng... cậu ta đã bị... bắt làm tù binh rồi!”
Cao Nhã vừa dứt lời, mọi người hoàn toàn im lặng. Ai cũng biết, một khi Đường Long bị bắt sẽ có hậu quả như thế nào! Trong tình hình chiến hỏa như vậy như thế này, chắc chắn là lành ít dữ nhiều.
“Ài!” Bộc Gia Hữu than một tiếng, nói: “Chỉ mong cậu ta ở hiền gặp lành, có trời phù hộ thôi! Trước mắt còn có nhiệm vụ quan trọng hơn là phải chờ người cứu viện tới, vậy là chúng ta có thể nhìn thấy ánh sáng thắng lợi rồi!”
“Trước đó, chúng ta tuyệt đối không thể thả lỏng cảnh giác. Tuy thôn này xa xôi, nhưng chúng ta vẫn phải bố trí...”
Sau đó, đội trưởng Bộc bắt đầu phân phối nhiệm vụ cho các đội viên, mà Triệu Ngọc cũng không còn lòng dạ nào nghe nữa.
Giờ khắc này, bởi vì quẻ lớn Càn Khôn biến dị vẫn trông ghê người trong giao diện hệ thống, khiến Triệu Ngọc cảm thấy ngột ngạt khó thở, cứ có cảm giác lần Kỳ Ngộ siêu cấp này chắc chắn sẽ không đơn giản...