Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1473
Chương 1473 : Chương 1473NHƯ LÀ HAI NGƯỜI
“Vì sao?” Cao Nhã cảm thấy khó hiểu, kinh ngạc nhìn Bộc Gia Hữu hỏi: “Vì sao không thể chọc vào?”
Sau khi hỏi xong, Cao Nhã bất ngờ nhìn thấy Bộc Gia Hữu giơ hai ngón tay với cô ta.
“Thứ nhất.” Đội trưởng Bộc nói: “Sếp Lê nói đúng, chúng ta nhiều người như vậy, mà đều không nhận ra trong rương hàng có thêm một người, điều này nói rõ cái gì? Người bình thường có thể làm được sao?”
“Ừm... Cái này... Cái này...” Cao Nhã lập tức im lặng.
“Triệu Ngọc có thể yên lặng không một tiếng động lẻn lên xe của chúng ta.” Bộc Gia Hữu nghiêm túc nói: “Điều này nói rõ lời đồn bên ngoài vốn không phải đều là tin đồn, Triệu Ngọc thật sự có bản lĩnh!”
“Ừm...” Cao Nhã nhíu mày hói: “Vậy còn điều thứ hai?”
“Điều thứ hai chính là.” Bộc Gia Hữu lại nói: “Khi trò chuyện, thái độ của sếp Lê kiên quyết như vậy, nhưng vì sao sau đó lại đồng ý chứ?”
“Là...” Cao Nhã trả lời: “Là cô ấy nhận được mệnh lệnh của cấp trên? A...” Nữ đội viên nhìn vẻ mặt của Bộc Gia Hữu một chút, lập tức giật mình hiểu ra: “Ý anh là hắn có người chống lưng?”
“Đúng vậy!” Bộc Gia Hữu gật đầu: “Hơn nữa, còn không phải là chống lưng bình thường đâu! Cô cho rằng chúng ta đắc tội với một người vừa có năng lực vừa có chống lưng thì sẽ có chỗ tốt sao?”
“À... Thì ra là thế...” Cao Nhã rốt cuộc cũng hiểu được ý của đội trưởng Bộc, biểu lộ không khỏi hơi khó xử.
“Đừng quên ba nguyên tắc khi làm nhiệm vụ đặc công của chúng ta là gì? Khiêm tốn, khiêm tốn, lại khiêm tốn...” Bộc Gia Hữu dạy bảo: “Đối với loại người như Triệu Ngọc, chúng ta không những không thể nghĩa khí nắm quyền mà còn phải cho hắn mặt mũi nữa!”
“Thật là... Đúng là vướng víu...” Cao Nhã vẫn không phục: “Làm hành động của chúng ta bị hạn chế nhiều quá! Nhiệm vụ ngay từ đầu vốn đã rất khó hoàn thành, vậy mà còn phải bỏ công ra bảo vệ hắn, tội gì chứ?”
“Ha ha...” Bộc Gia Hữu mỉm cười, nghiêng người nhìn Triệu Ngọc qua khe đá một cái, khi thấy Triệu Ngọc đang chỉnh sửa áo chống đạn, lúc này mới ghé vào bên tai Cao Nhã, nhỏ giọng nói: “Tôi nhớ, trước kia cô đã từng qua lại với đội trưởng Tiêu Hàng đúng không?”
“Đúng vậy!” Cao Nhã không hiểu: “Sao thế?”
“Tôi và Tiêu Hàng là cùng khóa.” Bộc Gia Hữu nói: “Nói cho cô một bí mật nhé, Tiêu Hàng chính là người giỏi đánh nhau nhất trong đám chúng tôi!”
“Đây mà là bí mật sao!” Cao Nhã lắc đầu: “Người người trong đội đặc công đều biết, chí ít là top ba thực lực!”
“Nhưng mà.” Bộc Gia Hữu mỉm cười: “Tôi nghe nói, Tiêu Hàng và ba người cấp dưới của anh ta, bốn đánh một, nhưng lại bị một người đánh thành đầu heo đấy!”
“Không thể nào!” Cao Nhã lắc đầu: “Thực lực của đội trưởng Tiêu mạnh như vậy, tôi cảm thấy... A... Chờ một chút.” Cô ta bỗng nhiên kịp phản ứng, vội vàng chỉ vào tảng đá, nhút nhát mà hỏi thăm: “Không lẽ anh muốn nói, người kia... chính là... chính là Triệu Ngọc sao?”
Nhìn thấy Bộc Gia Hữu gật đầu, lúc này Cao Nhã mới nuốt ngụm nước bọt, mồ hôi lạnh toát ra trên trán bóng loáng, trong mắt đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi...
Mười phút sau, các đội viên ăn xong bữa sáng, xử lý rác tại chỗ, chuẩn bị xuất phát.
“Đội trưởng Bộc.” Triệu Ngọc bỗng nhiên tò mò chỉ vào một bộ dụng cụ điện tử hỏi: “Thứ này dùng để làm gì vậy? Đêm qua, tôi nhìn thấy mọi người vừa đi vừa nghỉ, đo đạc gì đó?”
“À...” Ai ngờ, Bộc Gia Hữu chưa kịp nói chuyện, Cao Nhã chợt vượt lên trước một bước trả lời: “Là máy đo đạc môi trường khí quyển!”
“Ừm...” Cô ta đem dụng cụ đến trước mặt Triệu Ngọc, giải thích nói: “Chúng tôi thông qua đo đạc môi trường khí quyển để phỏng đoán hướng đi của khinh khí cầu! Anh xem...” Cô ta chỉ vào hai bên núi cao của sơn cốc: “Tất cả những dãy núi này đều cao hơn 1150 mét, phía trên dãy núi là không khí đối lưu mạnh thổi tới từ Himalaya, cho nên khinh khí cầu không thể nào bay cao như vậy được!”
“Nếu như đám bắt cóc thật sự thông qua hẻm núi Suya để đi tới Vaqueria, vậy thì nhất định phải đi dọc theo lòng chảo mà đi...”
“Ồ... Ồ...” Triệu Ngọc nhìn nữ đội viên đội đặc công có nốt ruồi duyên này, không hiểu vì sao thái độ của cô ta trước sau như hai người vậy?
“Còn nữa...” Cao Nhã mở dụng cụ ra, tiếp tục giới thiệu với Triệu Ngọc, nói: “Thông qua số liệu đo đạc hôm qua của chúng tôi, bởi vì phía trên thung lũng có không khí đối lưu nên ở trong hẻm núi sẽ hình thành một cơn gió!”
“Cơn gió này vừa lúc thổi từ hướng Tây Nam tới, cho nên...” Cao Nhã nghiêm túc nói: “Phỏng đoán trước đó của anh rất có thể là chính xác, nếu quả như bọn bắt cóc thực sự sử dụng khinh khí cầu, như vậy đầu hẻm núi này đơn giản có thể được gọi là đường cao tốc khinh khí cầu!”
“Chỉ cần hơn ba tiếng đồng hồ là có thể bay tới chỗ có người ở!”
“Hẳn là không đến được xa như vậy đâu...” Triệu Ngọc nhìn xem hình ảnh phân tích hẻm núi 3D trên màn hình của dụng cụ nói: “Đám bắt cóc đang thực hiện hành vi bắt cóc, tôi cảm thấy, rất có thể bọn chúng đã chuẩn bị sẵn đội tiếp ứng trong hẻm núi, không chờ đến khi khinh khí cầu bay đến nơi ở thì đã chuyển người đi rồi!”
“Ừm... Đúng vậy, có khả năng này!” Cao Nhã gật đầu.
“Nhưng dù sao cũng là mười người, có phải chúng ta nên thu nhỏ phạm vi thêm một bước không?” Triệu Ngọc chỉ vào bản đồ, nói: “Cô có biết trong hẻm núi có những lối ra nào, hoặc có ngã ba nào không?”
“Căn cứ vào số liệu và tư liệu mà chúng ta nắm giữ trước mắt thì không có lối ra, ngã ba cũng rất ít!” Cao Nhã kiên nhẫn lại tích cực trả lời: “Cho dù có ngã ba thì cũng đều là thông tới vùng núi không người ở Suya, nơi đó đều là vùng hoang sơ dã lĩnh, không có một ngọn cỏ...”
“Đám bắt cóc đưa người đi, không thể nào có khả năng đi tới nơi hoang vu như vậy! Còn nữa... Công năng chuyển hướng của khinh khí cầu rất kém cỏi, nếu như ngoặt vào chỗ ngã ba thì nguy cơ đụng phải sườn núi sẽ gia tăng!”
“Cho nên...” Triệu Ngọc thử hỏi một câu: “Kế hoạch của mọi người là...”
Hắn vốn cho rằng Cao Nhã sẽ không dễ dàng trả lời, nhưng thật sự không nghĩ tới người ta nói ra đáp án không chút do dự.
“Nơi này!” Cao Nhã chỉ vào một địa điểm trên bản đồ và nói: “Nơi này có một trấn nhỏ, nó ở trong biên giới Vaqueria. Chúng tôi dự định tới nơi đó trước để tìm hiểu tình báo, điều tra ý định của bọn chúng!”
“Ồ... Vậy thì... Còn bao xa nữa?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Ba mươi lăm cây số.” Cao Nhã trả lời: “Nếu như đường đi thuận lợi thì chúng ta sẽ đến đó vào lúc mười giờ trưa!”
“Lâu như vậy à?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Chỉ có ba mươi lăm cây số...”
“Đúng vậy.” Cao Nhã mở hai tay ra: “Đây là tốc độ mà tối hôm qua chúng tôi tính toán được! Nhưng cân nhắc đến việc chạy vào ban ngày, có lẽ có thể sớm hơn một giờ?”
“Ồ, tôi hiểu rồi!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Kế hoạch này đúng thật là ổn nhất trước mắt!”
“À, kế hoạch thì kế hoạch.” Cao Nhã thu hồi dụng cụ thiết bị, cắn môi thở dài: “Nhưng từ đầu tới cuối, tôi nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc là vì sao? Hai bên cách xa như vậy, tại sao người Vaqueria lại muốn mạo hiểm đến Talstein để bắt cóc một đội thăm dò Trung Quốc?”
“Còn sử dụng khinh khí cầu nữa chứ?” Cao Nhã mở tay ra, đặt ra nghi vấn: “Đúng là không thể hiểu nổi!”
“Đúng, tôi cũng không hiểu điều này!” Triệu Ngọc nói một câu hai ý nghĩa, hắn đã không nghĩ ra mục đích của bọn bắt cóc, cũng không nghĩ ra vì sao nữ đội viên này lại đột nhiên phối hợp với mình như vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì thần thám Triệu này ngọc thụ lâm phong, nên cô ta đã bị mị lực cá nhân của mình chinh phục rồi?
“Vì sao?” Cao Nhã cảm thấy khó hiểu, kinh ngạc nhìn Bộc Gia Hữu hỏi: “Vì sao không thể chọc vào?”
Sau khi hỏi xong, Cao Nhã bất ngờ nhìn thấy Bộc Gia Hữu giơ hai ngón tay với cô ta.
“Thứ nhất.” Đội trưởng Bộc nói: “Sếp Lê nói đúng, chúng ta nhiều người như vậy, mà đều không nhận ra trong rương hàng có thêm một người, điều này nói rõ cái gì? Người bình thường có thể làm được sao?”
“Ừm... Cái này... Cái này...” Cao Nhã lập tức im lặng.
“Triệu Ngọc có thể yên lặng không một tiếng động lẻn lên xe của chúng ta.” Bộc Gia Hữu nghiêm túc nói: “Điều này nói rõ lời đồn bên ngoài vốn không phải đều là tin đồn, Triệu Ngọc thật sự có bản lĩnh!”
“Ừm...” Cao Nhã nhíu mày hói: “Vậy còn điều thứ hai?”
“Điều thứ hai chính là.” Bộc Gia Hữu lại nói: “Khi trò chuyện, thái độ của sếp Lê kiên quyết như vậy, nhưng vì sao sau đó lại đồng ý chứ?”
“Là...” Cao Nhã trả lời: “Là cô ấy nhận được mệnh lệnh của cấp trên? A...” Nữ đội viên nhìn vẻ mặt của Bộc Gia Hữu một chút, lập tức giật mình hiểu ra: “Ý anh là hắn có người chống lưng?”
“Đúng vậy!” Bộc Gia Hữu gật đầu: “Hơn nữa, còn không phải là chống lưng bình thường đâu! Cô cho rằng chúng ta đắc tội với một người vừa có năng lực vừa có chống lưng thì sẽ có chỗ tốt sao?”
“À... Thì ra là thế...” Cao Nhã rốt cuộc cũng hiểu được ý của đội trưởng Bộc, biểu lộ không khỏi hơi khó xử.
“Đừng quên ba nguyên tắc khi làm nhiệm vụ đặc công của chúng ta là gì? Khiêm tốn, khiêm tốn, lại khiêm tốn...” Bộc Gia Hữu dạy bảo: “Đối với loại người như Triệu Ngọc, chúng ta không những không thể nghĩa khí nắm quyền mà còn phải cho hắn mặt mũi nữa!”
“Thật là... Đúng là vướng víu...” Cao Nhã vẫn không phục: “Làm hành động của chúng ta bị hạn chế nhiều quá! Nhiệm vụ ngay từ đầu vốn đã rất khó hoàn thành, vậy mà còn phải bỏ công ra bảo vệ hắn, tội gì chứ?”
“Ha ha...” Bộc Gia Hữu mỉm cười, nghiêng người nhìn Triệu Ngọc qua khe đá một cái, khi thấy Triệu Ngọc đang chỉnh sửa áo chống đạn, lúc này mới ghé vào bên tai Cao Nhã, nhỏ giọng nói: “Tôi nhớ, trước kia cô đã từng qua lại với đội trưởng Tiêu Hàng đúng không?”
“Đúng vậy!” Cao Nhã không hiểu: “Sao thế?”
“Tôi và Tiêu Hàng là cùng khóa.” Bộc Gia Hữu nói: “Nói cho cô một bí mật nhé, Tiêu Hàng chính là người giỏi đánh nhau nhất trong đám chúng tôi!”
“Đây mà là bí mật sao!” Cao Nhã lắc đầu: “Người người trong đội đặc công đều biết, chí ít là top ba thực lực!”
“Nhưng mà.” Bộc Gia Hữu mỉm cười: “Tôi nghe nói, Tiêu Hàng và ba người cấp dưới của anh ta, bốn đánh một, nhưng lại bị một người đánh thành đầu heo đấy!”
“Không thể nào!” Cao Nhã lắc đầu: “Thực lực của đội trưởng Tiêu mạnh như vậy, tôi cảm thấy... A... Chờ một chút.” Cô ta bỗng nhiên kịp phản ứng, vội vàng chỉ vào tảng đá, nhút nhát mà hỏi thăm: “Không lẽ anh muốn nói, người kia... chính là... chính là Triệu Ngọc sao?”
Nhìn thấy Bộc Gia Hữu gật đầu, lúc này Cao Nhã mới nuốt ngụm nước bọt, mồ hôi lạnh toát ra trên trán bóng loáng, trong mắt đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi...
Mười phút sau, các đội viên ăn xong bữa sáng, xử lý rác tại chỗ, chuẩn bị xuất phát.
“Đội trưởng Bộc.” Triệu Ngọc bỗng nhiên tò mò chỉ vào một bộ dụng cụ điện tử hỏi: “Thứ này dùng để làm gì vậy? Đêm qua, tôi nhìn thấy mọi người vừa đi vừa nghỉ, đo đạc gì đó?”
“À...” Ai ngờ, Bộc Gia Hữu chưa kịp nói chuyện, Cao Nhã chợt vượt lên trước một bước trả lời: “Là máy đo đạc môi trường khí quyển!”
“Ừm...” Cô ta đem dụng cụ đến trước mặt Triệu Ngọc, giải thích nói: “Chúng tôi thông qua đo đạc môi trường khí quyển để phỏng đoán hướng đi của khinh khí cầu! Anh xem...” Cô ta chỉ vào hai bên núi cao của sơn cốc: “Tất cả những dãy núi này đều cao hơn 1150 mét, phía trên dãy núi là không khí đối lưu mạnh thổi tới từ Himalaya, cho nên khinh khí cầu không thể nào bay cao như vậy được!”
“Nếu như đám bắt cóc thật sự thông qua hẻm núi Suya để đi tới Vaqueria, vậy thì nhất định phải đi dọc theo lòng chảo mà đi...”
“Ồ... Ồ...” Triệu Ngọc nhìn nữ đội viên đội đặc công có nốt ruồi duyên này, không hiểu vì sao thái độ của cô ta trước sau như hai người vậy?
“Còn nữa...” Cao Nhã mở dụng cụ ra, tiếp tục giới thiệu với Triệu Ngọc, nói: “Thông qua số liệu đo đạc hôm qua của chúng tôi, bởi vì phía trên thung lũng có không khí đối lưu nên ở trong hẻm núi sẽ hình thành một cơn gió!”
“Cơn gió này vừa lúc thổi từ hướng Tây Nam tới, cho nên...” Cao Nhã nghiêm túc nói: “Phỏng đoán trước đó của anh rất có thể là chính xác, nếu quả như bọn bắt cóc thực sự sử dụng khinh khí cầu, như vậy đầu hẻm núi này đơn giản có thể được gọi là đường cao tốc khinh khí cầu!”
“Chỉ cần hơn ba tiếng đồng hồ là có thể bay tới chỗ có người ở!”
“Hẳn là không đến được xa như vậy đâu...” Triệu Ngọc nhìn xem hình ảnh phân tích hẻm núi 3D trên màn hình của dụng cụ nói: “Đám bắt cóc đang thực hiện hành vi bắt cóc, tôi cảm thấy, rất có thể bọn chúng đã chuẩn bị sẵn đội tiếp ứng trong hẻm núi, không chờ đến khi khinh khí cầu bay đến nơi ở thì đã chuyển người đi rồi!”
“Ừm... Đúng vậy, có khả năng này!” Cao Nhã gật đầu.
“Nhưng dù sao cũng là mười người, có phải chúng ta nên thu nhỏ phạm vi thêm một bước không?” Triệu Ngọc chỉ vào bản đồ, nói: “Cô có biết trong hẻm núi có những lối ra nào, hoặc có ngã ba nào không?”
“Căn cứ vào số liệu và tư liệu mà chúng ta nắm giữ trước mắt thì không có lối ra, ngã ba cũng rất ít!” Cao Nhã kiên nhẫn lại tích cực trả lời: “Cho dù có ngã ba thì cũng đều là thông tới vùng núi không người ở Suya, nơi đó đều là vùng hoang sơ dã lĩnh, không có một ngọn cỏ...”
“Đám bắt cóc đưa người đi, không thể nào có khả năng đi tới nơi hoang vu như vậy! Còn nữa... Công năng chuyển hướng của khinh khí cầu rất kém cỏi, nếu như ngoặt vào chỗ ngã ba thì nguy cơ đụng phải sườn núi sẽ gia tăng!”
“Cho nên...” Triệu Ngọc thử hỏi một câu: “Kế hoạch của mọi người là...”
Hắn vốn cho rằng Cao Nhã sẽ không dễ dàng trả lời, nhưng thật sự không nghĩ tới người ta nói ra đáp án không chút do dự.
“Nơi này!” Cao Nhã chỉ vào một địa điểm trên bản đồ và nói: “Nơi này có một trấn nhỏ, nó ở trong biên giới Vaqueria. Chúng tôi dự định tới nơi đó trước để tìm hiểu tình báo, điều tra ý định của bọn chúng!”
“Ồ... Vậy thì... Còn bao xa nữa?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Ba mươi lăm cây số.” Cao Nhã trả lời: “Nếu như đường đi thuận lợi thì chúng ta sẽ đến đó vào lúc mười giờ trưa!”
“Lâu như vậy à?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Chỉ có ba mươi lăm cây số...”
“Đúng vậy.” Cao Nhã mở hai tay ra: “Đây là tốc độ mà tối hôm qua chúng tôi tính toán được! Nhưng cân nhắc đến việc chạy vào ban ngày, có lẽ có thể sớm hơn một giờ?”
“Ồ, tôi hiểu rồi!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Kế hoạch này đúng thật là ổn nhất trước mắt!”
“À, kế hoạch thì kế hoạch.” Cao Nhã thu hồi dụng cụ thiết bị, cắn môi thở dài: “Nhưng từ đầu tới cuối, tôi nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc là vì sao? Hai bên cách xa như vậy, tại sao người Vaqueria lại muốn mạo hiểm đến Talstein để bắt cóc một đội thăm dò Trung Quốc?”
“Còn sử dụng khinh khí cầu nữa chứ?” Cao Nhã mở tay ra, đặt ra nghi vấn: “Đúng là không thể hiểu nổi!”
“Đúng, tôi cũng không hiểu điều này!” Triệu Ngọc nói một câu hai ý nghĩa, hắn đã không nghĩ ra mục đích của bọn bắt cóc, cũng không nghĩ ra vì sao nữ đội viên này lại đột nhiên phối hợp với mình như vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì thần thám Triệu này ngọc thụ lâm phong, nên cô ta đã bị mị lực cá nhân của mình chinh phục rồi?