Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1404
Chương 1404 : Chương 1404
CHỦ NHÂN CỦA HỘP SỌ
Mười giờ sáng, ánh nắng rực rỡ, không khí ngột ngạt, oi bức.
Triệu Ngọc tựa vào ghế chợp mắt một lát.
Bởi vì lúc trước thường điều tra vụ án suốt đêm nên Triệu Ngọc gần như là đã quen với việc thức thâu đêm. Chẳng qua sức lực của con người dẫu sao cũng có hạn, Triệu Ngọc vẫn nên tranh thủ có chút thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức mới được.
Nhưng mà Triệu Ngọc chưa ngủ được bao lâu thì đã bị tiếng reo của điện thoại đánh thức. Lần này vẫn là Miêu Anh gọi đến.
“Tổ trưởng Triệu, đã tìm thấy rồi!” Miêu Anh báo cáo: “Quả thật dãy số mà hung thủ để lại ở cây cầu sắt đó là một tọa độ!
“Bọn em đã dựa theo tọa độ mà đi vào Lão Sơn, sau đó đã tìm thấy hang động.”
“Ồ...” Triệu Ngọc nhếch mép nhíu mày: “Nói như vậy... Bên trong hang động...”
“Đúng thế.” Miêu Anh thấp giọng nói: “Đã xuất hiện thi thể thứ ba rồi! Đặc trưng của nạn nhân gần như là giống với hai thi thể trước, chỉ là thi thể mới hơn một chút. Pháp y Trương phán đoán có vẻ nạn nhân thứ ba mới vừa chết cách đây khoảng bốn, năm ngày!”
“Cũng không có dấu vân tay sao?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Đúng vậy.” Miêu Anh trả lời: “Dấu vân tay giống y như hai người trước đó! Nhưng mà... Bởi vì thời gian khá ngắn nên đặc trưng bên ngoài của thi thể vẫn còn rất rõ ràng, em đã bảo người chụp ảnh lại rồi, đợi chút nữa sẽ gửi cho Tăng Khả, để Tăng Khả đến kho số liệu đối chiếu!”
“Đã ba thi thể rồi!” Triệu Ngọc nhíu chặt mày nói: “Không biết là còn có cái nào nữa không?”
“Em đã cẩn thận kiểm tra hiện trường rồi, trước mắt thì vẫn chưa phát hiện ra manh mối mới.” Miêu Anh nói: “Pháp y cũng đã kiểm tra khoang miệng và cổ họng của nạn nhân, đều không có phát hiện gì cả.”
“Chắc là sẽ dừng lại ở đây nhỉ?” Triệu Ngọc suy nghĩ rồi nói: “Nếu như là bốn, năm ngày, vậy thì đã cách ngày phát hiện ra bộ xương trắng rất gần rồi!”
“Đúng, em đang muốn nhắc anh!” Miêu Anh nói: “Chú ý đến điện thoại của Lương Nghị Lực, em thấy hắn ta có thể sẽ liên hệ với anh nữa!”
“Ừm!” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Lần này sẽ không may mắn như vậy nữa đâu! Anh đã bảo cảnh sát Hải Lan chuẩn bị xong mạng lưới đột kích, một khi phát hiện mục tiêu, lập tức sẽ có cảnh sát đuổi kịp hắn ta, tuyệt đối không thể để hắn ta chạy thoát dễ dàng!”
“Ừ, như vậy... kiểm tra chặt chẽ từng người vẫn không có hiệu quả sao?” Miêu Anh lại hỏi.
“Đúng vậy.” Triệu Ngọc trả lời: “Anh đoán là kiểm tra chặt chẽ từng người không có tác dụng gì đâu! Lương Nghị Lực không giống với những tội phạm bình thường khác, hắn ta chắc chắn vẫn còn nơi đóng quân bí mật!”
“Nếu như là vậy...” Miêu Anh đề nghị: “Chúng ta có phải nên phản ánh lại với cấp trên không? Vụ án này đã vượt quá vụ án hình sự thông thường rồi!”
“Yên tâm đi, anh đã báo cáo lên cấp trên rồi...” Tiếp theo, Triệu Ngọc kể lại chuyện trao đổi qua điện thoại giữa hắn và cha vợ Miêu Khôn cho Miêu Anh nghe.
Sau khi Miêu Anh nghe xong cũng không có bất cứ ý kiến nào, cho rằng quyết định của Triệu Ngọc rất chính xác.
Cái gọi là biết tiến biết lùi, vào thời kỳ đặc biệt nhất định phải cố hết sức nhanh chóng tóm được hung thủ giết người, không thể chỉ lo cho sĩ diện được.
“Được rồi.” Miêu Anh nói trong điện thoại: “Bọn em xử lý xong hiện trường thì sẽ quay về! Những chuyện khác thì chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp!”
Sau khi tắt điện thoại của Miêu Anh, Triệu Ngọc không còn muốn ngủ nữa, lập tức bước đến trước bảng trắng, bắt đầu viết thêm tư liệu của thi thể thứ ba lên bảng.
Trong lúc viết thêm tư liệu, hắn cũng bắt đầu động não, suy nghĩ về cả vụ án.
Giống như lúc trước, để vụ án rõ ràng hơn, Triệu Ngọc phân tích cả vụ án lại từ đầu theo trình tự thời gian một lần nữa.
Trong tất cả những nạn nhân thì cái hộp sọ đó chắc là sớm nhất rồi.
Dựa theo đánh giá của pháp y Cao thì thời gian tử vong của chủ nhân xương sọ ít nhất cũng phải từ một năm trở lên!
Tiếp theo, là ba nạn nhân bị hung thủ dùng để ghép với bộ xương.
Căn cứ vào tư liệu có được trước mắt dự đoán ba nạn nhân này đều là nạn nhân nữ có thân hình đẹp, thời gian tử vong đều là vào ba tháng trước.
Hung thủ không những tàn nhẫn giết chết ba người họ, hơn nữa còn sử dụng phương pháp rút xương cấp tốc tàn ác, để có được hài cốt của ba người họ.
Sau đó hung thủ ghép vào bộ xương trắng đó, làm ra vụ án bộ xương trắng kinh hãi như thế!
Cho dù không biết được mục đích của hung thủ, nhưng cơ bản có thể đoán được chắc là hung thủ đang muốn tìm một cơ thể thích hợp với hộp sọ, dùng để siêu độ linh hồn người chết, hoặc mượn xác hoàn hồn gì đó trong tà thuật tôn giáo.
Như vậy thì... Vấn đề đến rồi...
Triệu Ngọc suy nghĩ, nếu như bộ xương trắng đã được ghép xong rồi, vậy tại sao hung thủ không xử lý bộ xương trắng mà lại muốn đặt trong căn nhà cũ của nhà họ Ngu chứ?
Chẳng lẽ... Hắn ta thật sự cho rằng, hắn ta ghép xong bộ xương trắng cho người chết thì người ta có thể chết đi sống lại sao?
Hoặc là...
Tiếp đó, Triệu Ngọc lại chuyển tầm nhìn về ba thi thể khác.
Nếu như tính theo thứ tự thời gian thì thời gian tử vong của thi thể trong căn nhà đá là sớm nhất, có lẽ là từ một tháng trở lên; tiếp theo là thi thể ở cây cầu sắt, tử vong khoảng mười ngày; cuối cùng là thi thể trong hang động, vừa mới chết cách đây khoảng bốn, năm ngày.
Như vậy...
Giữa vụ án bộ xương trắng và ba thi thể này, ngoại trừ có thể đều bị Lương Nghị Lực giết ra thì còn có mối liên hệ gì khác nữa hay không?
Nếu như Miêu Khôn nói không sai, vậy thì ba nạn nhân đều có liên quan đến một tổ chức sát thủ đã biến mất, như vậy... Lương Nghị Lực giết bọn họ lại là vì lý do gì?
Theo lý thuyết, Lương Nghị Lực cũng là thành viên của tổ chức sát thủ, như vậy... Hắn ta đang giết người của mình sao?
Tại sao hắn ta lại làm vậy?
Cả nhà Ngu Chính Nhiên mất tích, vụ án bộ xương trắng, Lương Nghị Lực, ba thi thể, tổ chức sát thủ còn có Bà Đà giáo thần bí, rốt cuộc là có mối liên hệ như thế nào đây?
“Tổ trưởng.” Giọng nói của Ngô Tú Mẫn bất thình lình cắt ngang suy nghĩ của Triệu Ngọc, cô ấy cầm theo một sấp tài liệu báo cáo với Triệu Ngọc: “Đây là tư liệu phòng khám răng của Lương Nghị Lực, tuy rằng phòng khám này ở vị trí hẻo lánh nhưng làm ăn cũng khá, được mọi người đánh giá rất tốt.
“Cảnh sát đã hỏi thăm mười mấy người bệnh, bọn họ đều nói là có ấn tượng rất tốt với Lương Nghị Lực, tuy rằng hắn ta không giỏi nói chuyện, nhưng lại rất kiên nhẫn, kỹ thuật cũng tốt!”
“Ồ...” Triệu Ngọc suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Phòng khám của hắn ta mở được bao lâu rồi?”
“Khoảng chừng một năm.” Ngô Tú Mẫn nói: “Giấy tờ của phòng khám đều có đủ cả, giấy phép kèm theo cũng theo chuẩn, cho nên chưa từng có người bên công thương thuế vụ đến kiểm tra hắn ta!”
“Tổ trưởng, tổ trưởng... Tin quan trọng, tin quan trọng!” Ai ngờ, bỗng nhiên Tăng Khả chạy từ ngoài cửa vào, cầm theo một phần tài liệu khác đưa cho Triệu Ngọc rồi nói: “Tổ trưởng! Đã có đối chiếu ADN của cái hộp sọ rồi, xếp theo thứ tự cơ bản thì giống y hệt như họ hàng của Ngu Chính Nhiên!! Anh mau xem thử đi, bây giờ chúng ta đã có thể kết luận được chủ nhân của cái hộp sọ đó có quan hệ huyết thống với Ngu Chính Nhiên rồi! Phù... Phù...” Tăng Khả thở hổn hển nói, “Anh vẫn nhớ Ngu Chính Nhiên có một người cháu gái chứ? Pháp y Cao đã giám định được chủ nhân của hộp sọ là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, anh nói có thể nào là...” Tăng Khả kích động nói: “Chủ nhân của hộp sọ chính là cháu gái của Ngu Chính Nhiên không!?”
À...
Nghe thấy tin này, Triệu Ngọc không khỏi nổi gai ốc.
Cốc cốc cốc...
Ai ngờ, vào lúc này cửa văn phòng bỗng nhiên bị người gõ vào.
“Vào, mời vào!”
Ngô Tú Mẫn vội kéo cửa ra, chỉ thấy bên ngoài xuất hiện một cảnh sát mặc đồng phục.
Triệu Ngọc biết người này, đây chính là cấp dưới của đội trưởng Lý Nghiên Hiệp.
“Lãnh đạo... Lãnh đạo...” Anh cảnh sát này cầm một bưu phẩm chuyển phát nhanh nói: “Đây là chuyển phát nhanh mà người gác cổng vừa nhận được, ngài xem thử xem... Phía trên để người nhận là ‘cảnh sát’, còn người gửi là... ‘Lương Nghị Lực’!!!”
CHỦ NHÂN CỦA HỘP SỌ
Mười giờ sáng, ánh nắng rực rỡ, không khí ngột ngạt, oi bức.
Triệu Ngọc tựa vào ghế chợp mắt một lát.
Bởi vì lúc trước thường điều tra vụ án suốt đêm nên Triệu Ngọc gần như là đã quen với việc thức thâu đêm. Chẳng qua sức lực của con người dẫu sao cũng có hạn, Triệu Ngọc vẫn nên tranh thủ có chút thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức mới được.
Nhưng mà Triệu Ngọc chưa ngủ được bao lâu thì đã bị tiếng reo của điện thoại đánh thức. Lần này vẫn là Miêu Anh gọi đến.
“Tổ trưởng Triệu, đã tìm thấy rồi!” Miêu Anh báo cáo: “Quả thật dãy số mà hung thủ để lại ở cây cầu sắt đó là một tọa độ!
“Bọn em đã dựa theo tọa độ mà đi vào Lão Sơn, sau đó đã tìm thấy hang động.”
“Ồ...” Triệu Ngọc nhếch mép nhíu mày: “Nói như vậy... Bên trong hang động...”
“Đúng thế.” Miêu Anh thấp giọng nói: “Đã xuất hiện thi thể thứ ba rồi! Đặc trưng của nạn nhân gần như là giống với hai thi thể trước, chỉ là thi thể mới hơn một chút. Pháp y Trương phán đoán có vẻ nạn nhân thứ ba mới vừa chết cách đây khoảng bốn, năm ngày!”
“Cũng không có dấu vân tay sao?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Đúng vậy.” Miêu Anh trả lời: “Dấu vân tay giống y như hai người trước đó! Nhưng mà... Bởi vì thời gian khá ngắn nên đặc trưng bên ngoài của thi thể vẫn còn rất rõ ràng, em đã bảo người chụp ảnh lại rồi, đợi chút nữa sẽ gửi cho Tăng Khả, để Tăng Khả đến kho số liệu đối chiếu!”
“Đã ba thi thể rồi!” Triệu Ngọc nhíu chặt mày nói: “Không biết là còn có cái nào nữa không?”
“Em đã cẩn thận kiểm tra hiện trường rồi, trước mắt thì vẫn chưa phát hiện ra manh mối mới.” Miêu Anh nói: “Pháp y cũng đã kiểm tra khoang miệng và cổ họng của nạn nhân, đều không có phát hiện gì cả.”
“Chắc là sẽ dừng lại ở đây nhỉ?” Triệu Ngọc suy nghĩ rồi nói: “Nếu như là bốn, năm ngày, vậy thì đã cách ngày phát hiện ra bộ xương trắng rất gần rồi!”
“Đúng, em đang muốn nhắc anh!” Miêu Anh nói: “Chú ý đến điện thoại của Lương Nghị Lực, em thấy hắn ta có thể sẽ liên hệ với anh nữa!”
“Ừm!” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Lần này sẽ không may mắn như vậy nữa đâu! Anh đã bảo cảnh sát Hải Lan chuẩn bị xong mạng lưới đột kích, một khi phát hiện mục tiêu, lập tức sẽ có cảnh sát đuổi kịp hắn ta, tuyệt đối không thể để hắn ta chạy thoát dễ dàng!”
“Ừ, như vậy... kiểm tra chặt chẽ từng người vẫn không có hiệu quả sao?” Miêu Anh lại hỏi.
“Đúng vậy.” Triệu Ngọc trả lời: “Anh đoán là kiểm tra chặt chẽ từng người không có tác dụng gì đâu! Lương Nghị Lực không giống với những tội phạm bình thường khác, hắn ta chắc chắn vẫn còn nơi đóng quân bí mật!”
“Nếu như là vậy...” Miêu Anh đề nghị: “Chúng ta có phải nên phản ánh lại với cấp trên không? Vụ án này đã vượt quá vụ án hình sự thông thường rồi!”
“Yên tâm đi, anh đã báo cáo lên cấp trên rồi...” Tiếp theo, Triệu Ngọc kể lại chuyện trao đổi qua điện thoại giữa hắn và cha vợ Miêu Khôn cho Miêu Anh nghe.
Sau khi Miêu Anh nghe xong cũng không có bất cứ ý kiến nào, cho rằng quyết định của Triệu Ngọc rất chính xác.
Cái gọi là biết tiến biết lùi, vào thời kỳ đặc biệt nhất định phải cố hết sức nhanh chóng tóm được hung thủ giết người, không thể chỉ lo cho sĩ diện được.
“Được rồi.” Miêu Anh nói trong điện thoại: “Bọn em xử lý xong hiện trường thì sẽ quay về! Những chuyện khác thì chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp!”
Sau khi tắt điện thoại của Miêu Anh, Triệu Ngọc không còn muốn ngủ nữa, lập tức bước đến trước bảng trắng, bắt đầu viết thêm tư liệu của thi thể thứ ba lên bảng.
Trong lúc viết thêm tư liệu, hắn cũng bắt đầu động não, suy nghĩ về cả vụ án.
Giống như lúc trước, để vụ án rõ ràng hơn, Triệu Ngọc phân tích cả vụ án lại từ đầu theo trình tự thời gian một lần nữa.
Trong tất cả những nạn nhân thì cái hộp sọ đó chắc là sớm nhất rồi.
Dựa theo đánh giá của pháp y Cao thì thời gian tử vong của chủ nhân xương sọ ít nhất cũng phải từ một năm trở lên!
Tiếp theo, là ba nạn nhân bị hung thủ dùng để ghép với bộ xương.
Căn cứ vào tư liệu có được trước mắt dự đoán ba nạn nhân này đều là nạn nhân nữ có thân hình đẹp, thời gian tử vong đều là vào ba tháng trước.
Hung thủ không những tàn nhẫn giết chết ba người họ, hơn nữa còn sử dụng phương pháp rút xương cấp tốc tàn ác, để có được hài cốt của ba người họ.
Sau đó hung thủ ghép vào bộ xương trắng đó, làm ra vụ án bộ xương trắng kinh hãi như thế!
Cho dù không biết được mục đích của hung thủ, nhưng cơ bản có thể đoán được chắc là hung thủ đang muốn tìm một cơ thể thích hợp với hộp sọ, dùng để siêu độ linh hồn người chết, hoặc mượn xác hoàn hồn gì đó trong tà thuật tôn giáo.
Như vậy thì... Vấn đề đến rồi...
Triệu Ngọc suy nghĩ, nếu như bộ xương trắng đã được ghép xong rồi, vậy tại sao hung thủ không xử lý bộ xương trắng mà lại muốn đặt trong căn nhà cũ của nhà họ Ngu chứ?
Chẳng lẽ... Hắn ta thật sự cho rằng, hắn ta ghép xong bộ xương trắng cho người chết thì người ta có thể chết đi sống lại sao?
Hoặc là...
Tiếp đó, Triệu Ngọc lại chuyển tầm nhìn về ba thi thể khác.
Nếu như tính theo thứ tự thời gian thì thời gian tử vong của thi thể trong căn nhà đá là sớm nhất, có lẽ là từ một tháng trở lên; tiếp theo là thi thể ở cây cầu sắt, tử vong khoảng mười ngày; cuối cùng là thi thể trong hang động, vừa mới chết cách đây khoảng bốn, năm ngày.
Như vậy...
Giữa vụ án bộ xương trắng và ba thi thể này, ngoại trừ có thể đều bị Lương Nghị Lực giết ra thì còn có mối liên hệ gì khác nữa hay không?
Nếu như Miêu Khôn nói không sai, vậy thì ba nạn nhân đều có liên quan đến một tổ chức sát thủ đã biến mất, như vậy... Lương Nghị Lực giết bọn họ lại là vì lý do gì?
Theo lý thuyết, Lương Nghị Lực cũng là thành viên của tổ chức sát thủ, như vậy... Hắn ta đang giết người của mình sao?
Tại sao hắn ta lại làm vậy?
Cả nhà Ngu Chính Nhiên mất tích, vụ án bộ xương trắng, Lương Nghị Lực, ba thi thể, tổ chức sát thủ còn có Bà Đà giáo thần bí, rốt cuộc là có mối liên hệ như thế nào đây?
“Tổ trưởng.” Giọng nói của Ngô Tú Mẫn bất thình lình cắt ngang suy nghĩ của Triệu Ngọc, cô ấy cầm theo một sấp tài liệu báo cáo với Triệu Ngọc: “Đây là tư liệu phòng khám răng của Lương Nghị Lực, tuy rằng phòng khám này ở vị trí hẻo lánh nhưng làm ăn cũng khá, được mọi người đánh giá rất tốt.
“Cảnh sát đã hỏi thăm mười mấy người bệnh, bọn họ đều nói là có ấn tượng rất tốt với Lương Nghị Lực, tuy rằng hắn ta không giỏi nói chuyện, nhưng lại rất kiên nhẫn, kỹ thuật cũng tốt!”
“Ồ...” Triệu Ngọc suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Phòng khám của hắn ta mở được bao lâu rồi?”
“Khoảng chừng một năm.” Ngô Tú Mẫn nói: “Giấy tờ của phòng khám đều có đủ cả, giấy phép kèm theo cũng theo chuẩn, cho nên chưa từng có người bên công thương thuế vụ đến kiểm tra hắn ta!”
“Tổ trưởng, tổ trưởng... Tin quan trọng, tin quan trọng!” Ai ngờ, bỗng nhiên Tăng Khả chạy từ ngoài cửa vào, cầm theo một phần tài liệu khác đưa cho Triệu Ngọc rồi nói: “Tổ trưởng! Đã có đối chiếu ADN của cái hộp sọ rồi, xếp theo thứ tự cơ bản thì giống y hệt như họ hàng của Ngu Chính Nhiên!! Anh mau xem thử đi, bây giờ chúng ta đã có thể kết luận được chủ nhân của cái hộp sọ đó có quan hệ huyết thống với Ngu Chính Nhiên rồi! Phù... Phù...” Tăng Khả thở hổn hển nói, “Anh vẫn nhớ Ngu Chính Nhiên có một người cháu gái chứ? Pháp y Cao đã giám định được chủ nhân của hộp sọ là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, anh nói có thể nào là...” Tăng Khả kích động nói: “Chủ nhân của hộp sọ chính là cháu gái của Ngu Chính Nhiên không!?”
À...
Nghe thấy tin này, Triệu Ngọc không khỏi nổi gai ốc.
Cốc cốc cốc...
Ai ngờ, vào lúc này cửa văn phòng bỗng nhiên bị người gõ vào.
“Vào, mời vào!”
Ngô Tú Mẫn vội kéo cửa ra, chỉ thấy bên ngoài xuất hiện một cảnh sát mặc đồng phục.
Triệu Ngọc biết người này, đây chính là cấp dưới của đội trưởng Lý Nghiên Hiệp.
“Lãnh đạo... Lãnh đạo...” Anh cảnh sát này cầm một bưu phẩm chuyển phát nhanh nói: “Đây là chuyển phát nhanh mà người gác cổng vừa nhận được, ngài xem thử xem... Phía trên để người nhận là ‘cảnh sát’, còn người gửi là... ‘Lương Nghị Lực’!!!”