Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-1022
Chương 1022: Hai khuyết điểm
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Sở dĩ Triệu Ngọc đặt câu hỏi như thế, cũng không phải là phát hiện cái gì mà chỉ là do cố ý. Bởi vì hắn luôn có một loại cảm giác cho rằng nếu mở được quẻ Khôn, như vậy hôm nay phó bản Kỳ Ngộ có lẽ có liên hệ gì đó với đầu mối chính.
Vì thế căn cứ theo nguyên lý nút thắt, trước tiên hắn cứ đánh phủ đầu Thôi Lệ Châu cái đã!
Nhưng mà, lúc này đây cũng không có gì bất ngờ xảy ra. Sau khi hắn nhắc tới vụ án giết người ở nhà máy sản xuất thuốc Trường Tân Long Thái, vẻ mặt Thôi Lệ Châu ngoại trừ ngơ ngác thì không có phản ứng gì khác. Thậm chí ngay cả vụ án giết người thần tốc này cô ta cũng không nghe nói đến.
Thực ra bên trong nhà máy sản xuất thuốc đang ầm ĩ cả lên nhưng đối với mọi người bên ngoài còn lâu mới đạt tới trình độ mọi người ai ai cũng biết!
Haiz!
Từ phản ứng của Thôi Lệ Châu, Triệu Ngọc có thể nhìn ra, có lẽ cô ta cũng không có quan hệ gì với vụ án này! Xem ra từ chỗ cô ta sẽ không thể tìm được manh mối nào.
Thôi Lệ Châu chẳng qua cũng chỉ là kẻ trộm thuốc mà thôi. Với thân phận điều tra viên cấp cao như Triệu Ngọc mà nói, bắt kẻ trộm vặt đúng là có chút mất mặt. Nhưng Triệu Ngọc có thể cảm giác được, phía sau Thôi Lệ Châu này dường như cất giấu rất nhiều tin tức phạm tội. Cho nên, đương nhiên hắn không thể dễ dàng thả cô ta đi.
“Hiện tại tôi... có chút tin tưởng những điều anh vừa mới nói!” Thôi Lệ Châu trừng mắt nhìn Triệu Ngọc, nói: “Tôi cảm thấy đúng là đầu óc anh có chút vấn đề nha!” Thôi Lệ Châu hất cằm về số thuốc vương vãi ở trên giường: “Anh uống hộp Perphenazine kia đi, mỗi lần một viên, đảm bảo sẽ thấy hiệu quả!”
“Đi đi đi...” Triệu Ngọc lườm cô ta mắng: “Cô chết đến nơi rồi mà vẫn còn già miệng!”
“Đồ ghê tởm! Anh lúc này nói thế này, lúc khác nói thế khác, khẳng định tinh thần có vấn đề!” Thôi Lệ Châu phản đòn, hoàn toàn không sợ sệt nói: “Tôi có quen mấy bác sĩ khá giỏi, có cần tôi giới thiệu cho anh không?”
“Cô muốn chết!”
Triệu Ngọc ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng lại bị nữ phi tặc tinh quái này chọc cười. Có thể là do xác chết mặc đồ cổ trang “Cách Cách”, bỗng nhiên hắn phát hiện, chính hắn sinh ra cảm giác đặc biệt với cô gái trẻ tuổi trước mặt này. Cảm giác này không phải là thích cũng không phải ghét mà là loại cảm giác an ủi lẫn nhau.
Giống như trong nỗi cô độc khi Miêu Anh rời khỏi hắn đã tìm được chút gì đó an ủi tâm linh.
Vốn Triệu Ngọc còn muốn trêu đùa với cô ta vài câu nhưng đột nhiên hắn phát hiện hệ thống trong đầu đang không ngừng phát tín hiện, chắc là có tin tức gì mới.
Sau khi hệ thống mở ra, lúc này hắn mới phát hiện thì ra chẳng những quẻ Chấn Khôn đã hoàn thành mà hơn nữa điểm Kỳ Ngộ đã vượt qua 500 điểm, đạt đến mức thăng cấp mới.
Oa?
Lại có thể thăng cấp rồi!
Nghĩ đến điều này, Triệu Ngọc không tránh được kích động, nhanh chóng ấn thăng cấp. Trong đầu chợt lóe lên, trên giao diện xuất hiện một thanh tiến độ thăng cấp rõ ràng.
Trong lúc chờ đợi, Triệu Ngọc không kìm nổi mà xoa tay, không biết... sau lần thăng cấp này, có có thêm những loại công năng gì nữa đây?
“Này, anh xem, anh xem...” Thôi Lệ Châu cũng không hiểu vì sao, vội vàng kêu lên: “Ánh mắt anh trợn thẳng rồi còn nói là thần kinh không có bệnh?”
“Cô...” Triệu Ngọc không muốn tranh luận với cô ta, xoay người đi vào nhà tắm.
Thôi Lệ Châu nhìn Triệu Ngọc đi vào nhà tắm, vội vàng dùng sức giãy giụa. Nhưng mà dây thừng trói quá chặt, có giãy thế nào cũng không nới lỏng được. Rơi vào đường cùng, cô ta đành phải khom lưng, chạy về phía cửa phòng.
Hai tay Thôi Lệ Châu bị trói sau lưng, nếu muốn mở cửa phòng, cô ta phải xoay lưng về phía cửa, còn phải kiễng chân lên.
Nhưng mà, cô ta uổng phí công sức mất một lúc mới phát hiện là cửa phòng là cửa khóa từ, phải có thẻ từ mới mở được.
“Đáng chết!” Thôi Lệ Châu bực mình bĩu môi, sau đó lại quay lại trong phòng bắt đầu tìm kiếm thẻ phòng của Triệu Ngọc.
Làm nữ phi tặc chắc chắn Thôi Lệ Châu phải có sự nhạy cảm. Cô ta nhanh chóng nhớ lại, vừa rồi Triệu Ngọc đem thẻ phòng bỏ vào ví tiền trong túi áo, mà cái áo này lại được treo ở trên mắc áo.
Tiếp theo, Thôi Lệ Châu thể hiện hoàn hảo kỹ năng của mình. Cô ta bước lên bàn, thực hiện động tác móc túi độ khó cực kì cao mới lấy được thẻ phòng!
Thôi Lệ Châu mừng rỡ, vội vàng cầm thẻ phòng đi mở cửa. Ai ngờ, cô ta vừa mới chạy đến cửa, Triệu Ngọc đã nghe được động tĩnh, đột nhiên từ bên cạnh phòng tắm vọt ra, sau đó đã thấy Thôi Lệ Châu gục trên mặt đất.
“A! Cứu mạng... cứu...”
Lúc này đây Thôi Lệ Châu đã hoàn toàn bị kinh hãi, bắt đầu gào thét thất thanh...
“Con bà nó!”
Triệu Ngọc nhanh tay bịt miệng cô ta, ai ngờ dưới tình thế cấp bách Thôi Lệ Châu liền cắn chặt tay Triệu Ngọc!
“A...”
Triệu Ngọc ngửa mặt lên trời hét lên, dùng sức giãy ra. Nhưng cùng lúc đó, điện thoại hắn lại reo lên.
“A... anh hùng hỡi, hãy giữ lại mộng đẹp của em...”
Lúc này đang là đêm hôm khuya khoắt, cuộc điện thoại này đương nhiên vô cùng quan trọng. Nhưng mà, Triệu Ngọc đang vật lộn với nữ phi tặc, căn bản không có khả năng nghe điện thoại.
“Cứu mạng...”
Thôi Lệ Châu cố gắng giãy giụa hết sức, liên tục kêu to vậy mà đã bò tới sàn nhà tắm, trên người đã bị ướt khá nhiều. Triệu Ngọc vội xông lên, cố gắng đè lên người cô ta, hơn nữa rụt tay vào trong tay áo, chặn miệng cô ta.
“Phó bản Kỳ Ngộ đã hoàn thành, độ hoàn thành: 137%. Chúc mừng bạn đã đạt được ba đạo cụ tàng hình, mời kiểm tra và nhận đạo cụ!” Trong lúc hỗn loạn, hệ thống vừa mới hoàn thành thăng cấp cũng tham gia góp vui.
“Ưm ưm ưm... Ưm ưm ưm...” Đáng chết hơn chính là trong lúc giãy giụa, quần áo của Thôi Lệ Châu lại bung ra hết sạch.
“A...” Triệu Ngọc sắp phát điên rồi. Hắn vội ôm lấy Thôi Lệ Châu kéo vào trong phòng, sau đó tìm được băng dính, dán lên miệng cô ta.
Nhìn thấy thân thể mê người của Thôi Lệ Châu trong bộ dáng quần áo không chỉnh tề, Triệu Ngọc thật chỉ muốn trực tiếp đẩy ngã cô ta trên giường. Hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng. Nhưng mà hắn là cảnh sát, nếu thực sự làm như vậy chẳng phải thực sự đã bị bệnh thần kinh à?
“Cô... đừng náo loạn, đừng náo loạn nữa!” Triệu Ngọc không hề nói giỡn với Thôi Lệ Châu, nghiêm mặt nói: “Tôi thực sự là cảnh sát, bây giờ tôi sẽ đưa cô tới Cục Cảnh sát, cô đừng náo loạn nữa được không?”
Nói xong, Triệu Ngọc sửa lại chỗ quần áo bị bung ra của Thôi Lệ Châu, sau đó mới cầm lấy điện thoại.
Ai ngờ, hôm nay là một ngày chỉ toàn phiền toái. Hắn vừa mới cầm lấy di động đã có người đập cửa rầm rầm.
Bên ngoài có tiếng đàn ông hô to: “Xin chào, chúng tôi ở phòng bên cạnh, vừa rồi nghe trong phòng anh có tiếng người kêu cứu mạng, anh không sao chứ?”
“Ưm ưm ưm...” Thôi Lệ Châu nghe thấy thế, ngay lập tức lại kêu lên.
Chậc chậc....
Triệu Ngọc chỉ cảm thấy bất lực khó giải thích. Tuy rằng hắn quả thực là cảnh sát nhưng trong phòng lại trói một người phụ nữ, ai cũng sẽ không nghĩ tốt cho hắn.
Rơi vào đường cùng, Triệu Ngọc đành phải kiên trì đi ra cửa, sau đó sử dụng máy thay đổi giọng nói tàng hình, còn lựa chọn giọng nói của phụ nữ, quát ra bên ngoài.
“Cút ngày, đừng quấy nhiễu hứng thú của bà đây!”
“Xí...”
Người ngoài cửa sau khi nghe được, ngay lập tức hùng hùng hổ hổ rời đi.
Đợi tới khi Triệu Ngọc quay lại, ánh mắt Thôi Lệ Châu nhìn hắn như nhìn thấy quỷ, mặt mũi đã trắng bệch.
“Ha ha ha...” Triệu Ngọc dùng giọng nữ trong máy thay đổi giọng nói, cười nói: “Thế nào, em gái, thấy nhan sắc của chị đây thế nào hả?”
Trong phút chốc, đừng nói Thôi Lệ Châu, ngay cả chính Triệu Ngọc đều nghĩ hắn đúng là người bị bệnh tâm thần!
Ai ngờ, ngay tại thời điểm này, điện thoại di động của hắn lại đổ chuông, tiếng chuông lớn tới mức làm Thôi Lệ Châu giật cả mình.
“A lô...”
Lúc này, rốt cuộc Triệu Ngọc mới thuận lợi nhận điện thoại, chỉ nghe trong điện thoại truyền tới giọng đầy hưng phấn của Tăng Khả: “Tổ trưởng, sao anh lại không nghe điện thoại thế? Nói cho anh biết một tin tốt, tôi đã tra ra manh mối của vụ án giết người thần tốc rồi...”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Vì thế căn cứ theo nguyên lý nút thắt, trước tiên hắn cứ đánh phủ đầu Thôi Lệ Châu cái đã!
Nhưng mà, lúc này đây cũng không có gì bất ngờ xảy ra. Sau khi hắn nhắc tới vụ án giết người ở nhà máy sản xuất thuốc Trường Tân Long Thái, vẻ mặt Thôi Lệ Châu ngoại trừ ngơ ngác thì không có phản ứng gì khác. Thậm chí ngay cả vụ án giết người thần tốc này cô ta cũng không nghe nói đến.
Thực ra bên trong nhà máy sản xuất thuốc đang ầm ĩ cả lên nhưng đối với mọi người bên ngoài còn lâu mới đạt tới trình độ mọi người ai ai cũng biết!
Haiz!
Từ phản ứng của Thôi Lệ Châu, Triệu Ngọc có thể nhìn ra, có lẽ cô ta cũng không có quan hệ gì với vụ án này! Xem ra từ chỗ cô ta sẽ không thể tìm được manh mối nào.
Thôi Lệ Châu chẳng qua cũng chỉ là kẻ trộm thuốc mà thôi. Với thân phận điều tra viên cấp cao như Triệu Ngọc mà nói, bắt kẻ trộm vặt đúng là có chút mất mặt. Nhưng Triệu Ngọc có thể cảm giác được, phía sau Thôi Lệ Châu này dường như cất giấu rất nhiều tin tức phạm tội. Cho nên, đương nhiên hắn không thể dễ dàng thả cô ta đi.
“Hiện tại tôi... có chút tin tưởng những điều anh vừa mới nói!” Thôi Lệ Châu trừng mắt nhìn Triệu Ngọc, nói: “Tôi cảm thấy đúng là đầu óc anh có chút vấn đề nha!” Thôi Lệ Châu hất cằm về số thuốc vương vãi ở trên giường: “Anh uống hộp Perphenazine kia đi, mỗi lần một viên, đảm bảo sẽ thấy hiệu quả!”
“Đi đi đi...” Triệu Ngọc lườm cô ta mắng: “Cô chết đến nơi rồi mà vẫn còn già miệng!”
“Đồ ghê tởm! Anh lúc này nói thế này, lúc khác nói thế khác, khẳng định tinh thần có vấn đề!” Thôi Lệ Châu phản đòn, hoàn toàn không sợ sệt nói: “Tôi có quen mấy bác sĩ khá giỏi, có cần tôi giới thiệu cho anh không?”
“Cô muốn chết!”
Triệu Ngọc ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng lại bị nữ phi tặc tinh quái này chọc cười. Có thể là do xác chết mặc đồ cổ trang “Cách Cách”, bỗng nhiên hắn phát hiện, chính hắn sinh ra cảm giác đặc biệt với cô gái trẻ tuổi trước mặt này. Cảm giác này không phải là thích cũng không phải ghét mà là loại cảm giác an ủi lẫn nhau.
Giống như trong nỗi cô độc khi Miêu Anh rời khỏi hắn đã tìm được chút gì đó an ủi tâm linh.
Vốn Triệu Ngọc còn muốn trêu đùa với cô ta vài câu nhưng đột nhiên hắn phát hiện hệ thống trong đầu đang không ngừng phát tín hiện, chắc là có tin tức gì mới.
Sau khi hệ thống mở ra, lúc này hắn mới phát hiện thì ra chẳng những quẻ Chấn Khôn đã hoàn thành mà hơn nữa điểm Kỳ Ngộ đã vượt qua 500 điểm, đạt đến mức thăng cấp mới.
Oa?
Lại có thể thăng cấp rồi!
Nghĩ đến điều này, Triệu Ngọc không tránh được kích động, nhanh chóng ấn thăng cấp. Trong đầu chợt lóe lên, trên giao diện xuất hiện một thanh tiến độ thăng cấp rõ ràng.
Trong lúc chờ đợi, Triệu Ngọc không kìm nổi mà xoa tay, không biết... sau lần thăng cấp này, có có thêm những loại công năng gì nữa đây?
“Này, anh xem, anh xem...” Thôi Lệ Châu cũng không hiểu vì sao, vội vàng kêu lên: “Ánh mắt anh trợn thẳng rồi còn nói là thần kinh không có bệnh?”
“Cô...” Triệu Ngọc không muốn tranh luận với cô ta, xoay người đi vào nhà tắm.
Thôi Lệ Châu nhìn Triệu Ngọc đi vào nhà tắm, vội vàng dùng sức giãy giụa. Nhưng mà dây thừng trói quá chặt, có giãy thế nào cũng không nới lỏng được. Rơi vào đường cùng, cô ta đành phải khom lưng, chạy về phía cửa phòng.
Hai tay Thôi Lệ Châu bị trói sau lưng, nếu muốn mở cửa phòng, cô ta phải xoay lưng về phía cửa, còn phải kiễng chân lên.
Nhưng mà, cô ta uổng phí công sức mất một lúc mới phát hiện là cửa phòng là cửa khóa từ, phải có thẻ từ mới mở được.
“Đáng chết!” Thôi Lệ Châu bực mình bĩu môi, sau đó lại quay lại trong phòng bắt đầu tìm kiếm thẻ phòng của Triệu Ngọc.
Làm nữ phi tặc chắc chắn Thôi Lệ Châu phải có sự nhạy cảm. Cô ta nhanh chóng nhớ lại, vừa rồi Triệu Ngọc đem thẻ phòng bỏ vào ví tiền trong túi áo, mà cái áo này lại được treo ở trên mắc áo.
Tiếp theo, Thôi Lệ Châu thể hiện hoàn hảo kỹ năng của mình. Cô ta bước lên bàn, thực hiện động tác móc túi độ khó cực kì cao mới lấy được thẻ phòng!
Thôi Lệ Châu mừng rỡ, vội vàng cầm thẻ phòng đi mở cửa. Ai ngờ, cô ta vừa mới chạy đến cửa, Triệu Ngọc đã nghe được động tĩnh, đột nhiên từ bên cạnh phòng tắm vọt ra, sau đó đã thấy Thôi Lệ Châu gục trên mặt đất.
“A! Cứu mạng... cứu...”
Lúc này đây Thôi Lệ Châu đã hoàn toàn bị kinh hãi, bắt đầu gào thét thất thanh...
“Con bà nó!”
Triệu Ngọc nhanh tay bịt miệng cô ta, ai ngờ dưới tình thế cấp bách Thôi Lệ Châu liền cắn chặt tay Triệu Ngọc!
“A...”
Triệu Ngọc ngửa mặt lên trời hét lên, dùng sức giãy ra. Nhưng cùng lúc đó, điện thoại hắn lại reo lên.
“A... anh hùng hỡi, hãy giữ lại mộng đẹp của em...”
Lúc này đang là đêm hôm khuya khoắt, cuộc điện thoại này đương nhiên vô cùng quan trọng. Nhưng mà, Triệu Ngọc đang vật lộn với nữ phi tặc, căn bản không có khả năng nghe điện thoại.
“Cứu mạng...”
Thôi Lệ Châu cố gắng giãy giụa hết sức, liên tục kêu to vậy mà đã bò tới sàn nhà tắm, trên người đã bị ướt khá nhiều. Triệu Ngọc vội xông lên, cố gắng đè lên người cô ta, hơn nữa rụt tay vào trong tay áo, chặn miệng cô ta.
“Phó bản Kỳ Ngộ đã hoàn thành, độ hoàn thành: 137%. Chúc mừng bạn đã đạt được ba đạo cụ tàng hình, mời kiểm tra và nhận đạo cụ!” Trong lúc hỗn loạn, hệ thống vừa mới hoàn thành thăng cấp cũng tham gia góp vui.
“Ưm ưm ưm... Ưm ưm ưm...” Đáng chết hơn chính là trong lúc giãy giụa, quần áo của Thôi Lệ Châu lại bung ra hết sạch.
“A...” Triệu Ngọc sắp phát điên rồi. Hắn vội ôm lấy Thôi Lệ Châu kéo vào trong phòng, sau đó tìm được băng dính, dán lên miệng cô ta.
Nhìn thấy thân thể mê người của Thôi Lệ Châu trong bộ dáng quần áo không chỉnh tề, Triệu Ngọc thật chỉ muốn trực tiếp đẩy ngã cô ta trên giường. Hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng. Nhưng mà hắn là cảnh sát, nếu thực sự làm như vậy chẳng phải thực sự đã bị bệnh thần kinh à?
“Cô... đừng náo loạn, đừng náo loạn nữa!” Triệu Ngọc không hề nói giỡn với Thôi Lệ Châu, nghiêm mặt nói: “Tôi thực sự là cảnh sát, bây giờ tôi sẽ đưa cô tới Cục Cảnh sát, cô đừng náo loạn nữa được không?”
Nói xong, Triệu Ngọc sửa lại chỗ quần áo bị bung ra của Thôi Lệ Châu, sau đó mới cầm lấy điện thoại.
Ai ngờ, hôm nay là một ngày chỉ toàn phiền toái. Hắn vừa mới cầm lấy di động đã có người đập cửa rầm rầm.
Bên ngoài có tiếng đàn ông hô to: “Xin chào, chúng tôi ở phòng bên cạnh, vừa rồi nghe trong phòng anh có tiếng người kêu cứu mạng, anh không sao chứ?”
“Ưm ưm ưm...” Thôi Lệ Châu nghe thấy thế, ngay lập tức lại kêu lên.
Chậc chậc....
Triệu Ngọc chỉ cảm thấy bất lực khó giải thích. Tuy rằng hắn quả thực là cảnh sát nhưng trong phòng lại trói một người phụ nữ, ai cũng sẽ không nghĩ tốt cho hắn.
Rơi vào đường cùng, Triệu Ngọc đành phải kiên trì đi ra cửa, sau đó sử dụng máy thay đổi giọng nói tàng hình, còn lựa chọn giọng nói của phụ nữ, quát ra bên ngoài.
“Cút ngày, đừng quấy nhiễu hứng thú của bà đây!”
“Xí...”
Người ngoài cửa sau khi nghe được, ngay lập tức hùng hùng hổ hổ rời đi.
Đợi tới khi Triệu Ngọc quay lại, ánh mắt Thôi Lệ Châu nhìn hắn như nhìn thấy quỷ, mặt mũi đã trắng bệch.
“Ha ha ha...” Triệu Ngọc dùng giọng nữ trong máy thay đổi giọng nói, cười nói: “Thế nào, em gái, thấy nhan sắc của chị đây thế nào hả?”
Trong phút chốc, đừng nói Thôi Lệ Châu, ngay cả chính Triệu Ngọc đều nghĩ hắn đúng là người bị bệnh tâm thần!
Ai ngờ, ngay tại thời điểm này, điện thoại di động của hắn lại đổ chuông, tiếng chuông lớn tới mức làm Thôi Lệ Châu giật cả mình.
“A lô...”
Lúc này, rốt cuộc Triệu Ngọc mới thuận lợi nhận điện thoại, chỉ nghe trong điện thoại truyền tới giọng đầy hưng phấn của Tăng Khả: “Tổ trưởng, sao anh lại không nghe điện thoại thế? Nói cho anh biết một tin tốt, tôi đã tra ra manh mối của vụ án giết người thần tốc rồi...”