Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1615
Chương 1615:
Họa Phi có một dự cảm rất xấu, thế nhưng, bà ta nhanh chóng lại phủ nhận loại dự cảm này, bởi vì căn bản không khả năng: “Lan Lâu Công Chúa, ngươi đừng thần thần bí bí như vậy nữa, chờ đại quân Giao Nhân Tộc ta đột kích, một mình ngươi ngay cả sức chống cự cũng không có, đến lúc đó nhất định sẽ chết rất thảm!”
Vừa dút lời, trong rừng rậm yên tĩnh liền truyền đến tiếng sột soạt ầm ï, một nhóm người đông đúc chạy tới, dẫn đâu phía trước chính là Giao Nhân Tộc Công Chúa thần thái sáng láng.
Giao Nhân Tộc Công Chúa “ha ha”
cười to: “Lan Lâu Công Chúa, không nghĩ tới chúng ta nhanh như thế đã gặp mặt rồi! Ngươi trốn đi, ngươi trốn thử xem, tối hôm nay ngươi có chắp cánh cũng không thể bay được!”
Hạ Tịch Quán ngước mắt, cô đã bị Giao Nhân Tộc bao vây.
Họa Phi đại hỉ, lưng nhanh chóng ưỡn thẳng: “Lan Lâu Công Chúa, đêm nay sẽ là ngày chết của ngươi!
Lúc này, một nhóm người khác cũng đã chạy tới, Thượng Quan Đằng mang theo Thượng Quan Húc chạy đến, bọn họ núp ở ở chỗ sâu trong rừng.
Cũng không lộ diện.
Thượng Quan Húc chứng kiến Hạ Tịch Quán và Giao Nhân Tộc cả kinh: “Phụ vương, người làm sao biết được Hạ Tịch Quán và Giao Nhân Tộc ở chỗ này?”
Tình báo của thủ hạ Thượng Quan Húc vẫn là nhanh nhất, hai ngày trước Hạ Tịch Quán từ trước Huyền Võ Môn mang người Lan Lâu đi, từ đó tin tức biệt tăm, bên ngoài vẫn đang tìm cô.
Không nghĩ tới Hạ Tịch Quán vừa lộ diện một cái, Thượng Quan Đẳng liền mang theo người ngựa chạy đến, Thượng Quan Húc không thể không hoài nghỉ, Thượng Quan Đẳng là từ nơi nào có được tình báo trực tiếp.
Thượng Quan Đẳng vung tay lên, thần thần bí bí nói: “Húc Nhi, chuyện này con cũng không cần xía vào, hiện tại chúng ta tọa sơn quan hồ đấu là được.”
Thượng Quan Húc biết Thượng Quan Đẳng không chịu nói: “Phụ vương, người có tính toán gì không, đợi Lan Lâu và Giao Nhân đấu lưới rách cá chết, chúng ta nhân cơ hội tiêu diệt bọn họ?”
Thượng Quan Đằng gật đầu, hai mắt › sáng lên: “Không sai, cơ hội này hiêm lắm, khó có lại lần nữa.”
Ánh mắt Thượng Quan Húc rơi trên bóng lưng Hạ Tịch Quán ở phía trước: “Con từng qua lại với vị Lan Lâu Công Chúa này mấy lần, bây giờ xem như cô ấy dường như đang nằm ở thế bại rồi, thế nhưng, nếu đêm nay cô ấy dám một mình đến đây, rất rõ ràng cho thấy một thân đấu với đại quân Giao Nhân Tộc đại quân, cô ấy khẳng định có chiêu, cô gái của Lan Lâu, tuyệt thế vô song, những lời này không phải vô căn cứ mà 6Ó 4 Thượng Quan Đẳng câu môi: “Cho nên ta nói, đừng vội làm gì, cứ tình xem trước.”
Thượng Quan Húc đã cảm thấy vị phụ vương này đột nhiên trở nên thông minh, cũng không biết phía sau có vị cao nhân nào chỉ điểm.
Phía trước, Giao Nhân Tộc Công Chúa nhìn Hạ Tịch Quán, trong hai mắt yếu ớt chiếu sáng, dường như Hạ Tịch Quán đã là vật trong tay, cá trong chậu của ả ta rồi: “Lan Lâu Công Chúa, còn chờ cái gì, mau thả Họa Phi ral”
Đôi mắt Hạ Tịch Quán tỏa sáng rực rỡ: “Được, ngươi nói thả thì thả.”
Hạ Tịch Quán nhẹ buông tay, trực tiếp buông lỏng dây thừng ra.
Họa Phi nhanh chóng đi tới phía sau Giao Nhân Tộc Công Chúa, nhỏ giọng nói: “Công Chúa, Lan Lâu Công Chúa này là lạ, sợ rằng có bẫy.”
Giao Nhân Tộc Công Chúa không cho là đúng: “Họa Phi, lá gan của ngươi sao lại nhỏ như vậy, hiện tại Lan Lâu Công Chúa lẻ loi một mình, chẳng lẽ còn có thể ngăn cản đại quân Giao Nhân Tộc chúng ta hay sao?”
“Cái này…”
Giao Nhân Tộc Công Chúa không đề ý tới Họa Phi nữa, ả nhìn Hạ Tịch Quán: “Lan Lâu Công Chúa, ngươi bây giờ mau đưa tay chịu trói đi, như vậy ta còn có thể cho ngươi chết thống khoái một chút.”
Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán từ trên mặt của Giao Nhân Tộc Công Chúa, Họa Phi chậm rãi dòi qua, lại rơi trên đại quân Giao Nhân Tộc, cô chậm rãi nhếch đôi môi đỏ mọng, nở nụ cười: “Xem ra, đêm nay người nên tới đều đã tới, người đến đông đủ.”
Họa Phi có một dự cảm rất xấu, thế nhưng, bà ta nhanh chóng lại phủ nhận loại dự cảm này, bởi vì căn bản không khả năng: “Lan Lâu Công Chúa, ngươi đừng thần thần bí bí như vậy nữa, chờ đại quân Giao Nhân Tộc ta đột kích, một mình ngươi ngay cả sức chống cự cũng không có, đến lúc đó nhất định sẽ chết rất thảm!”
Vừa dút lời, trong rừng rậm yên tĩnh liền truyền đến tiếng sột soạt ầm ï, một nhóm người đông đúc chạy tới, dẫn đâu phía trước chính là Giao Nhân Tộc Công Chúa thần thái sáng láng.
Giao Nhân Tộc Công Chúa “ha ha”
cười to: “Lan Lâu Công Chúa, không nghĩ tới chúng ta nhanh như thế đã gặp mặt rồi! Ngươi trốn đi, ngươi trốn thử xem, tối hôm nay ngươi có chắp cánh cũng không thể bay được!”
Hạ Tịch Quán ngước mắt, cô đã bị Giao Nhân Tộc bao vây.
Họa Phi đại hỉ, lưng nhanh chóng ưỡn thẳng: “Lan Lâu Công Chúa, đêm nay sẽ là ngày chết của ngươi!
Lúc này, một nhóm người khác cũng đã chạy tới, Thượng Quan Đằng mang theo Thượng Quan Húc chạy đến, bọn họ núp ở ở chỗ sâu trong rừng.
Cũng không lộ diện.
Thượng Quan Húc chứng kiến Hạ Tịch Quán và Giao Nhân Tộc cả kinh: “Phụ vương, người làm sao biết được Hạ Tịch Quán và Giao Nhân Tộc ở chỗ này?”
Tình báo của thủ hạ Thượng Quan Húc vẫn là nhanh nhất, hai ngày trước Hạ Tịch Quán từ trước Huyền Võ Môn mang người Lan Lâu đi, từ đó tin tức biệt tăm, bên ngoài vẫn đang tìm cô.
Không nghĩ tới Hạ Tịch Quán vừa lộ diện một cái, Thượng Quan Đẳng liền mang theo người ngựa chạy đến, Thượng Quan Húc không thể không hoài nghỉ, Thượng Quan Đẳng là từ nơi nào có được tình báo trực tiếp.
Thượng Quan Đẳng vung tay lên, thần thần bí bí nói: “Húc Nhi, chuyện này con cũng không cần xía vào, hiện tại chúng ta tọa sơn quan hồ đấu là được.”
Thượng Quan Húc biết Thượng Quan Đẳng không chịu nói: “Phụ vương, người có tính toán gì không, đợi Lan Lâu và Giao Nhân đấu lưới rách cá chết, chúng ta nhân cơ hội tiêu diệt bọn họ?”
Thượng Quan Đằng gật đầu, hai mắt › sáng lên: “Không sai, cơ hội này hiêm lắm, khó có lại lần nữa.”
Ánh mắt Thượng Quan Húc rơi trên bóng lưng Hạ Tịch Quán ở phía trước: “Con từng qua lại với vị Lan Lâu Công Chúa này mấy lần, bây giờ xem như cô ấy dường như đang nằm ở thế bại rồi, thế nhưng, nếu đêm nay cô ấy dám một mình đến đây, rất rõ ràng cho thấy một thân đấu với đại quân Giao Nhân Tộc đại quân, cô ấy khẳng định có chiêu, cô gái của Lan Lâu, tuyệt thế vô song, những lời này không phải vô căn cứ mà 6Ó 4 Thượng Quan Đẳng câu môi: “Cho nên ta nói, đừng vội làm gì, cứ tình xem trước.”
Thượng Quan Húc đã cảm thấy vị phụ vương này đột nhiên trở nên thông minh, cũng không biết phía sau có vị cao nhân nào chỉ điểm.
Phía trước, Giao Nhân Tộc Công Chúa nhìn Hạ Tịch Quán, trong hai mắt yếu ớt chiếu sáng, dường như Hạ Tịch Quán đã là vật trong tay, cá trong chậu của ả ta rồi: “Lan Lâu Công Chúa, còn chờ cái gì, mau thả Họa Phi ral”
Đôi mắt Hạ Tịch Quán tỏa sáng rực rỡ: “Được, ngươi nói thả thì thả.”
Hạ Tịch Quán nhẹ buông tay, trực tiếp buông lỏng dây thừng ra.
Họa Phi nhanh chóng đi tới phía sau Giao Nhân Tộc Công Chúa, nhỏ giọng nói: “Công Chúa, Lan Lâu Công Chúa này là lạ, sợ rằng có bẫy.”
Giao Nhân Tộc Công Chúa không cho là đúng: “Họa Phi, lá gan của ngươi sao lại nhỏ như vậy, hiện tại Lan Lâu Công Chúa lẻ loi một mình, chẳng lẽ còn có thể ngăn cản đại quân Giao Nhân Tộc chúng ta hay sao?”
“Cái này…”
Giao Nhân Tộc Công Chúa không đề ý tới Họa Phi nữa, ả nhìn Hạ Tịch Quán: “Lan Lâu Công Chúa, ngươi bây giờ mau đưa tay chịu trói đi, như vậy ta còn có thể cho ngươi chết thống khoái một chút.”
Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán từ trên mặt của Giao Nhân Tộc Công Chúa, Họa Phi chậm rãi dòi qua, lại rơi trên đại quân Giao Nhân Tộc, cô chậm rãi nhếch đôi môi đỏ mọng, nở nụ cười: “Xem ra, đêm nay người nên tới đều đã tới, người đến đông đủ.”