Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1528
Chương 1528:
Nhắc tới người anh em tốt Cố Dạ Cần này, Lục Hàn Đình nhanh chóng chau mày kiếm, rất có ý “anh không quen cậu ta”, anh gật đầu: “Hình như vậy.”
Hạ Tịch Quán giận anh liếc mắt: “Cái gì mà hình như, đúng thì đúng, không đúng thì không đúng.”
Lục Hàn Đình yên lặng gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ah.” Hạ Tịch Quán trực tiếp đẩy Lục Hàn Đình ra: “Vậy anh đi tìm anh em tốt của anh chơi đi! Đời người có ba cái vui lớn, tân hôn cưới vợ hiền, anh ta là anh em tốt mặc chung cái quần cùng anh lớn lên, anh nên ăn mừng một phen với anh ta đi kìa.”
Nói xong, Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Lục Hàn Đình: “…” Anh đã làm sai điều gì? Vì sao lại bị lạnh nhạt rồi?
Lệ Quân Mặc và Lâm Thủy Dao đều tới tham gia tang lễ, bạn tốt qua đời khiến bọn họ vô cùng sóc, tâm tình của mọi người đều u ám.
Lệ lão phu nhân ở cùng bạn thân Lục lão phu nhân của mình rất lâu, Lục lão phu nhân dần dần phán chắn lên, đương nhiên cũng nghênh đón một tin tốt – Lục Nhân Nhân đã tỉnh.
Lục Nhân Nhân ở trong hôn mê, rôt cuộc đã mở mắt ra.
Sau cơn mưa trời lại sáng, ánh nắng cuối thu rọi chiếu xuống nhân gian, tất cả mọi người đứng ở đẳng xa, Lục Nhân Nhân mặc áo khoác ngoài đen, một mình lặng lặng đứng trước mộ Lục Tư Tước và Anh Lạc một buổi sáng, nhớ lại quá khứ, triệt để buông lời từ biệt nửa đời trước của mình.
Lục Nhân Nhân gối đầu lên trên đùi Lục lão phu nhân, Lục lão phu nhân thương yêu vuốt mái tóc dài của con gái: “Nhân Nhân, con kế tiếp có tính toán gì không?”
Lục Nhân Nhân ngắng đầu lên, trong đôi mắt yên lặng rất nhiều năm dần dần có ánh sáng: “Mẹ, con muốn đi du lịch khắp thể giới.”
Lục lão phu nhân gật đầu: “Được.”
Lục Nhân Nhân chuẩn bị hành lý, bắt đầu rồi một người lữ hành, Hạ Tịch Quán bình thường sẽ nhận được bưu thiếp bà gửi tới từ mọi nơi trên mỗi chuyến đi, Lục Nhân Nhân ở rất nhiều nơi đề lại cái bóng của mình, nụ cười trên mặt bà ngày càng xán lạn, hai mắt càng thêm sáng sủa.
Nửa năm sau, Hạ Tịch Quán thấy được trong vòng bạn bè của Lục Nhân Nhân, cô Nhân Nhân đang hẹn hò, người bạn trai kia nhìn bà, trong mắt tràn đầy đều là bà.
Hạ Tịch Quán biết, cô Nhân Nhân đã thoát ra ngoài, tìm tới hạnh phúc chân chính của mình.
Sau khi Lục lão phu nhân khỏe lại liền vì bạn tốt Lệ lão phu nhân lo lắng, sau giờ ngọ nắng ấm rải khắp nơi, hai người bạn tốt ngồi trên xích đu, mỗi người cầm lấy một ly trà sữa, Lục lão phu nhân híp mắt nói: “Lão Lệ à, con trai bà Quân Mặc đến tột cùng đã có bạn gái chưa?”
Lệ lão phu nhân nhai trân châu, cảm thấy thứ này còn ăn rất ngon, vừa nhắc tới cái đề tài này, bà liền liếc mắt nhìn bạn mình: “Thúy Phân à, khó có được chúng ta tâm tình tốt như vậy, bà nói đến cái thằng không có chí tiến thủ kia làm cái gì, thật mát hứng!”
Bởi vì con trai nhà mình vẫn không tìm được bạn gái, bà không ít bị mấy bà già xem thường, lâu ngày Lệ lão phu nhân cũng muốn mặc kệ thằng con trai của mình.
Lục lão phu nhân thở dài một cái: “Lão Lệ à, từ chuyện của Tư Tước và Anh Lạc, tôi đã thấy thời gian trôi quá nhanh, nháy mắt sẽ không còn nữa, cho nên chúng ta phải nhân lúc còn có thời gian, làm chút chuyện có ý nghĩa.”
Lệ lão phu nhân dán lỗ tai tới: “Ý của bà là?”
Lục lão phu nhân thần thần bí bí nói: ‘Đêm nay liền len lén bỏ một người phụ nữ trên giường Quân Mặc, làm nó!”
“Làm nó?”
“Đúng, làm nó!”
“Nhưng, Quân Mặc tức giận thì sao?”
“Sợ cái gì, bà còn không hung bằng nó à? Khóc một trận cho nó xeml”
Lệ lão phu nhân và Lục lão phu nhân được ánh mắt, sau đó hai ly trà sữa cụng một cái, rất có ý tứ – chủ ý này rất hay.
Nhắc tới người anh em tốt Cố Dạ Cần này, Lục Hàn Đình nhanh chóng chau mày kiếm, rất có ý “anh không quen cậu ta”, anh gật đầu: “Hình như vậy.”
Hạ Tịch Quán giận anh liếc mắt: “Cái gì mà hình như, đúng thì đúng, không đúng thì không đúng.”
Lục Hàn Đình yên lặng gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ah.” Hạ Tịch Quán trực tiếp đẩy Lục Hàn Đình ra: “Vậy anh đi tìm anh em tốt của anh chơi đi! Đời người có ba cái vui lớn, tân hôn cưới vợ hiền, anh ta là anh em tốt mặc chung cái quần cùng anh lớn lên, anh nên ăn mừng một phen với anh ta đi kìa.”
Nói xong, Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Lục Hàn Đình: “…” Anh đã làm sai điều gì? Vì sao lại bị lạnh nhạt rồi?
Lệ Quân Mặc và Lâm Thủy Dao đều tới tham gia tang lễ, bạn tốt qua đời khiến bọn họ vô cùng sóc, tâm tình của mọi người đều u ám.
Lệ lão phu nhân ở cùng bạn thân Lục lão phu nhân của mình rất lâu, Lục lão phu nhân dần dần phán chắn lên, đương nhiên cũng nghênh đón một tin tốt – Lục Nhân Nhân đã tỉnh.
Lục Nhân Nhân ở trong hôn mê, rôt cuộc đã mở mắt ra.
Sau cơn mưa trời lại sáng, ánh nắng cuối thu rọi chiếu xuống nhân gian, tất cả mọi người đứng ở đẳng xa, Lục Nhân Nhân mặc áo khoác ngoài đen, một mình lặng lặng đứng trước mộ Lục Tư Tước và Anh Lạc một buổi sáng, nhớ lại quá khứ, triệt để buông lời từ biệt nửa đời trước của mình.
Lục Nhân Nhân gối đầu lên trên đùi Lục lão phu nhân, Lục lão phu nhân thương yêu vuốt mái tóc dài của con gái: “Nhân Nhân, con kế tiếp có tính toán gì không?”
Lục Nhân Nhân ngắng đầu lên, trong đôi mắt yên lặng rất nhiều năm dần dần có ánh sáng: “Mẹ, con muốn đi du lịch khắp thể giới.”
Lục lão phu nhân gật đầu: “Được.”
Lục Nhân Nhân chuẩn bị hành lý, bắt đầu rồi một người lữ hành, Hạ Tịch Quán bình thường sẽ nhận được bưu thiếp bà gửi tới từ mọi nơi trên mỗi chuyến đi, Lục Nhân Nhân ở rất nhiều nơi đề lại cái bóng của mình, nụ cười trên mặt bà ngày càng xán lạn, hai mắt càng thêm sáng sủa.
Nửa năm sau, Hạ Tịch Quán thấy được trong vòng bạn bè của Lục Nhân Nhân, cô Nhân Nhân đang hẹn hò, người bạn trai kia nhìn bà, trong mắt tràn đầy đều là bà.
Hạ Tịch Quán biết, cô Nhân Nhân đã thoát ra ngoài, tìm tới hạnh phúc chân chính của mình.
Sau khi Lục lão phu nhân khỏe lại liền vì bạn tốt Lệ lão phu nhân lo lắng, sau giờ ngọ nắng ấm rải khắp nơi, hai người bạn tốt ngồi trên xích đu, mỗi người cầm lấy một ly trà sữa, Lục lão phu nhân híp mắt nói: “Lão Lệ à, con trai bà Quân Mặc đến tột cùng đã có bạn gái chưa?”
Lệ lão phu nhân nhai trân châu, cảm thấy thứ này còn ăn rất ngon, vừa nhắc tới cái đề tài này, bà liền liếc mắt nhìn bạn mình: “Thúy Phân à, khó có được chúng ta tâm tình tốt như vậy, bà nói đến cái thằng không có chí tiến thủ kia làm cái gì, thật mát hứng!”
Bởi vì con trai nhà mình vẫn không tìm được bạn gái, bà không ít bị mấy bà già xem thường, lâu ngày Lệ lão phu nhân cũng muốn mặc kệ thằng con trai của mình.
Lục lão phu nhân thở dài một cái: “Lão Lệ à, từ chuyện của Tư Tước và Anh Lạc, tôi đã thấy thời gian trôi quá nhanh, nháy mắt sẽ không còn nữa, cho nên chúng ta phải nhân lúc còn có thời gian, làm chút chuyện có ý nghĩa.”
Lệ lão phu nhân dán lỗ tai tới: “Ý của bà là?”
Lục lão phu nhân thần thần bí bí nói: ‘Đêm nay liền len lén bỏ một người phụ nữ trên giường Quân Mặc, làm nó!”
“Làm nó?”
“Đúng, làm nó!”
“Nhưng, Quân Mặc tức giận thì sao?”
“Sợ cái gì, bà còn không hung bằng nó à? Khóc một trận cho nó xeml”
Lệ lão phu nhân và Lục lão phu nhân được ánh mắt, sau đó hai ly trà sữa cụng một cái, rất có ý tứ – chủ ý này rất hay.