Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1260-1264
Chương 1260:
Ông ta chật vật té ngã trên mặt đất, phun ra một búng máu.
Lúc này Liễu Anh Lạc đưa ra cánh tay, chặn Lục Tư Tước: “Lục Tư Tước, anh đừng như vậy, đừng đánh, anh Tô Thành, anh đi nhanh đi.”
“Anh Tô Thành?” Lục Tư Tước lập lại tiếng xưng hô này, sau đó nhéch đôi môi mỏng, ông từ trên cao bễ nghễ nhìn ông ta, giống như nhìn một sinh vật hạ đẳng, châm chọc mà bạc bẽo: “Cô ấy là Lục phu nhân của tao, Lục phu nhân mà mày cũng dám muốn, hả? Cái chân nào muốn mang cô ấy đi, bên này, chân phải?”
Lục Tư Tước một cước đạp lên đầu gối chân phải của ông ta, ‘răng rắc” một tiếng xương gãy. Lục Tư Tước hạ thủ quá ác, vừa ra tay liền phê đi chân phải ông ta.
Đó cũng là ông lần đầu tiên hiểu được người đàn ông Lục Tư Tước này, ông chính là một tên ác quỷ.
AI Ông thống khổ co rúc ở trên mặt đất tru lên.
Lục Tư Tước hoàn toàn không có ý dừng, khóe môi ông dâng lên tia khát máu: “Chân trái mày cũng không cần nhỉ!
Không bằng tao hiện tại giúp mày phế luôn?”
Lục Tư Tước còn định phế đi chân trái của ông ta.
“Lục Tư Tước, đừng mà!” Lúc này Liễu Anh Lạc nhào qua, ôm lấy vòng hông to lớn của ông, bà ôm thật chặt không buông tay: “Anh đừng đánh anh Tô Thành nữa, em biết sai rồi, xin lỗi, em hiện tại liền cùng anh trở về, anh đã phế đi chân phải của anh Tô Thành, nếu như anh lại phế đi chân trái của anh ấy, em sẽ không tha thứ cho anh.”
Lục Tư Tước lúc này mới dừng lại, ông vươn bàn tay to kéo lại cổ tay trắng mảnh khảnh của bà, trực tiếp đưa kéo bà đi, hơn nữa ông còn phân phó: “Mang Tô Thành về cho tôi!”
Ông ta bị hai cái hộ vệ áo đen tha đi, kéo tới phòng A Kiều.
Đó là ông lần đầu tiên vào a kiều phòng, đây chính là phòng cưới trong truyền thuyết mà Lục Tư Tước vì Liễu Anh Lạc chuẩn bị.
Ông ta bị hai hộ vệt ném ngoài cửa phòng, hai mắt Liễu Anh Lạc đỏ bừng muốn đi tới ông ta, thế nhưng bị ánh mắt Lục Tư Tước ngăn lại: “Lục phu nhân, đừng chọc tôi giận nữa, hửm? Em dám tiến thêm một bước xeml”
Liễu Anh Lạc bị uy hiếp, đứng cứng tại chỗ.
Lúc này Lục Tư Tước dùng ánh mắt chỉ phòng ngủ chính: “Đi vào.”
Liễu Anh Lạc nhìn ông.
Lục Tư Tước nhướng đuôi mắt hẹp dài: “Lục phu nhân, em nhìn tôi làm cái gì, đêm nay nhưng là tân hôn của chúng ta, chúng ta phải hoàn thành chuyện chưa làm.”
“Dĩ nhiên, đêm nay hai người cho tôi một kinh hỉ rất lớn, có qua có lại, tôi cũng định cùng hai người chơi một chút, em nói đêm nay để cho anh Tô Thành của em nằm đây, như thế nào?”
Lúc đó ông ta chật vật nằm trên mặt đất nghe được những lời này trong nháy mắt hai mắt đỏ đậm, người đàn ông Lục Tư Tước này quá biết dằn vặt người, ông dĩ nhiên để ông ta cả đêm nằm ngoài phòng ngủ tân hôn của bọn họ.
“Anh Lạc, em đừng nghe hắn ta, đừng bị hắn uy hiếp, anh không sao.”
Lục Tư Tước nhàn nhạt liếc mắt ông ta, sau đó nhìn về phía Liễu Anh Lạc: “Còn không đi vào? Kiên nhẫn của tôi có giới hạn.”
Liễu Anh Lạc chần chờ vài giây, sau đó xoay người vào phòng ngủ chính.
Sau đó trong phòng ngủ đã xảy ra chuyện gì ông cũng không biết, bởi vì ông không tận mắt nhìn thấy, nhưng ông biết… một đêm kia Lục Tư Tước và Anh Lạc động phòng.
Lục Tư Tước cưỡng chiếm Liễu Anh Lạc, lúc đó ông ta nằm bên ngoài, ông ta nghe được tiếng kêu rên mềm nhẹ của Liễu Anh Lạc, có chút cố ky không dám lớn tiếng, càng phá lệ ái muội: “Lục Tư Tước, đau… em đau…”
Lục Tư Tước nói: “Đau, cũng nhịn.”
Bởi vì chân ông ta bị thương quá nặng, lại không có đúng lúc trị liệu, ban đêm liền phát sót, nhiều năm như vậy ông ta liền trở thành kẻ tàn tật.
Chương 1261:
Tô Thành từ cơn ác mộng kia hơn ba mươi năm trước tỉnh lại, ông ta nhìn Lục Tư Tước đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế salon: “Lục Tư Tước, mày cười nhạo chân của tao, tao lại cười nhạo mày đáng thương, mày chỉ có thể dùng sức mạnh chiếm được Anh Lạc!”
“Ha, phải không?” Lục Tư Tước giữa khói mù lượn lờ nhàn nhạt nhìn về phía Tô Thành, như cười như không nói: “Tao thừa nhận đêm tân hôn đó tao không quá dịu dàng, là chiếm đoạt, thế nhưng sau đó, lần thứ hai, lần thứ ba, N lần của chúng tao, đều là Anh Lạc chủ động.”
Lục Tư Tước thả chậm giọng lại, vừa nói vừa ngoạn vị đánh giá sắc mặt Tô Thành thời khắc này, quả nhiên, sắc mặt Tô Thành tái mét.
“Lục Tư Tước, mày đang nói bậy bạ gì đó, không có khả năng, Anh Lạc sẽ không chủ động!”
Lục Tư Tước nhếch môi mỏng, lộ ra một nụ cười ưu nhã mê người: “Anh Lạc không nói với mày à! Sau đó chân mày bị tật nằm viện, tao lên tiếng, toàn bộ Đề Đô không có bệnh viện dám tiếp nhận mày, mày rất có thể bởi vì chân hư thối mà chết đi.”
“Tao cố ý sai người tiết lộ tin tức này cho cô ấy, đêm tân hôn qua đi, tao cũng rất tức giận, rất nhiều buổi tối không trở về, cố ý vắng vẻ cô ấy, cô ấy biết tình huống của mày liền ngoan ngoãn gọi điện thoại cho tao, tao không tiếp, cô ấy tìm đến công ty.”
“Lần thứ hai của bọn tao là trong phòng làm việc chủ tịch của tao, tao ngồi trên ghế làm việc, cô ấy bò tới trên đủi của tao ngồi xuống, thận trọng nhìn sắc mặt của tao, vì lầy lòng tao, dùng chút kỹ xảo non nớt của mình, nén đi ngại ngùng, cởi ra cúc áo của mình, ôm cổ tao hôn tao…”
Tô Thành chưa hề biết những thứ này, hiện tại con ngươi ông ta co rút, bàn tay xuôi ở bên người cũng siết thành quyền thật chặt: “Được rồi, đừng nói nữa! “
“Ha: “Lục Tư Tước từ trong cổ họng bật ra tiếng cười thật thấp: “Cái này đã không chịu nổi? Tô Thành, cách xa cô ấy ra một chút, cho tới nay cô ấy chưa bao giờ là người mày.
có thể mơ. Mày biết cô ấy đắt giá bao nhiêu không, những năm kia tao nuôi cô ấy trong phòng Kiều, đồ ăn đồ mặc đồ dùng đều là hàng đẳng cấp, mà mày là thứ gì? Mày nuôi cô ấy nổi không?”
Tô Thành cảm giác mình bị triệt đầu triệt đuôi làm nhục một trận, lịch sử lại đang tái diễn, ông ta vĩnh viễn không đấu lại người đàn ông trước mắt.
“Lục Tư Tước, cho dù mày có được thân thể của Anh Lạc thì như thế nào, mày vĩnh viễn không chiếm được trái tim của cô ấy! Mày bẻ gãy cánh chim của Anh Lạc nhốt cô ấy vào phòng Kiều, tùy tâm sở dục nhào nặn chơi đùa cô ấy, mày đại khái chưa bao giờ nghĩ đến cô áy sẽ từ lồng vàng mày xây nhảy xuống, hung hăng cắn mày một ngụm.”
“Lục Tư Tước, cả đời này mày cũng sẽ không bao giờ gặp được cô gái trong trẻo lạnh lùng như ngọn lửa cháy đỏ như Anh Lạc. Cô ấy ngang hàng với mày, đệ nhất mỹ nhân Đề Đô, quan nắp mãn kinh hoa, cô ấy cho mày tình yêu nồng nhiệt nhất, cũng để lại cho mày nỗi đau khắc cốt, khiến cả đời này mày chìm trong đau đớn.”
Bàn tay Lục Tư Tước mang theo xì gà chậm rãi dừng lại, mặc dù ông không muốn thừa nhận, thế nhưng không thừa nhận cũng không được, Liễu Anh Lạc từng cắn ngược lên trái tim ông, nỗi đau này kéo dài cả nửa cuộc đời.
Buổi hội nghị hàng năm của Lục thị.
Thư ký riêng vội vã chạy tới, thấp giọng báo cáo với nhân vật chính tối nay Lục Hàn Đình: “Chủ tịch, mới vừa nhận được tin tức, mẹ vợ đại nhân của anh mang theo mẹ anh đi tìm tiểu ca ca trong hội sở chơi, bị Lệ tổng và Lục tổng tại chỗ bắt gian, hiện tại mọi người đã ai về nhà náy rồi.”
Lục Hàn Đình: “…”
Cái gì?
Mẹ vợ anh mang theo mẹ anh đến trong sở tìm tiểu ca ca chơi?
Thái dương Lục Hàn Đình thổi qua ba vạch đen.
“Chủ tịch, party đã vào phân đoạn chính, đến điệu nhảy đầu tiên của anh rồi, hiện tại anh có thể lên đài rút ra số may mắn, chọn bạn nhảy của mình.” Thư ký riêng quay lại rồi chính đề.
Chương 1262:
Lục Hàn Đình khẽ động đôi môi mỏng, tạm thời dẹp chuyện bó mẹ và bố mẹ vợ ra phía sau đã, anh đi lên đài chủ trì.
Trong đại sảnh party, Thượng Quan Mật Nhi bị một đám danh viện bao vây, ai nầy đều hâm mộ nhìn ả, “Các cậu mau nhìn, Lục tổng lên đài rồi, sắp đến điệu nhảy đầu tiên của Lục tổng rồi.” Trong đại sảnh party nhanh chóng vang lên tiếng nhạc du dương, tiết mục chính của tối nay của sắp bắt đầu.
Lục Hàn Đình đứng trên đài chủ tịch, dưới ngọn đèn dầu sáng chói, gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết ấy như được dát lên một tầng óng vàng, khiến người ta không cách nào nhìn thẳng.
Nhóm danh viện đều đỏ bừng mặt nhìn anh, trái tim “thình thịch” nhảy loạn.
Các cô đều muốn cùng Lục Hàn Đình nhảy điệu nhảy đầu tiên, thế nhưng gần đây chuyện tình của Lục Hàn Đình và Lan Lâu Công Chúa đang lan truyền khắp nơi, tất cả mọi người đều suy đoán dãy số may mắn đã đi cửa sau đến Lan Lâu Công Chúa rồi.
Tất cả mọi người vây quanh Thượng Quan Mật Nhi.
“Lan Lâu Công Chúa, Lục tổng có phải đã chọn cô rồi, lát nữa cô sẽ cùng Lục tổng lên đài nhảy điệu nhảy đầu tiên phải không!”
“Lan Lâu Công Chúa, chúng tôi thật sự rất hâm mộ cô đó.”
Được ân cần cung phụng như vậy, Thượng Quan Mật Nhi cười tươi như hoa, ả nhớ tới ban nãy trong thang máy ả từng hỏi Lục Hàn Đình có phải đã đi cửa sau cho ả rồi không, Lục Hàn Đình thần bí nói sẽ cho ả một bắt ngờ.
Bắt ngờ này là nhảy với anh điệu nhảy đầu tiên rồi chứ gì.
Thượng Quan Mật Nhi ngắng đầu nhìn về phía Lục Hàn Đình, lúc này chỉ thấy cặp mắt thâm thúy kia của Lục Hàn Đình cũng nhàn nhạt quét tới ả.
Cái này như là một loại khẳng định và ám chỉ, trái tim Thượng Quan Mật Nhi cũng bắt đầu bùm bùm nhảy loạn.
Lúc này Thượng Quan Mật Nhi nghiêng mắt, đúng dịp thấy Hạ Tịch Quán đứng một bên góc.
Hạ Tịch Quán đêm nay rất mờ nhạt, hơn nữa cô đeo mặt nạ mặt của tiểu nha hoàn mặt, cho nên không ai nói chuyện với cô.
Mà ả nơi đây được vây quanh cung phụng, thực sự là khác xa trời đất.
Thượng Quan Mật Nhi càng ưỡn thẳng sống lưng của chính mình, kiêu ngạo đắc ý giống như một con khổng tước.
Lúc này thư ký riêng lên đài nói: “Được rồi các vị khách quý, tiết mục chính tối nay sắp bắt đầu rồi, tiếp theo xin mời chủ tịch chúng ta tự mình rút ra dãy số may mắn, dãy số này giống với số của vị tiểu thư nào thì vị đó có thể nhảy điệu nhảy đầu tiên cùng với chủ tịch chúng tôi.”
Vừa rồi lúc mọi người vào sân đã lấy dãy số của mình, trong tay mỗi người có một cái.
Thượng Quan Mật Nhi nhìn một chút số trong tay mình, là số 2.
9 Thượng Quan Mật Nhi rất sốt ruột, trái tim muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
Tuy ả biết mình đã được chọn, nhưng trước khi Lục Hàn Đình trước mặt mọi người tuyên bố, trong lòng ả vẫn không yên.
Lục Hàn Đình bắt đầu rút dãy số may mắn.
Mặc dù đã biết sẽ có việc đi cửa sau, thế nhưng này nhóm thục viện danh môn vẫn là rất khẩn trương, lỡ như các cô được chọn trúng thì sao.
Toàn trường nín hơi chờ mong.
Hạ Tịch Quán đứng ở trong góc nhỏ, cô hết sức thất vọng .
Lục Hàn Đình, cũng biết điệu nhảy đầu tiên không liên .
quan gì đến cô, cho nên cô cầm dĩa bánh ga-tô ăn. | Lục Hàn Đình cũng đã đi cửa sau vì Thượng Quan Mật Nhi rồi nhỉ?
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua dáng vẻ kiêu ngạo như: khổng tước của Thượng Quan Mật Nhi, ả sửa sang lại làn váy, đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Lục Hàn Đình công bố một cái, ả liền phóng lên đài.
Lúc này Lục Hàn Đình đã rút ra dãy số may mắn, thư ký riêng đi tới: “Tôi xem thử chủ tịch rút ra số máy.”
Thư ký riêng nhìn thoáng qua dãy số may mắn đó, sau đó ngắng đầu, ánh mắt rơi trên người Thượng Quan Mật Nhi.
Thượng Quan Mật Nhi!
Chương 1263:
Này nhóm danh viện ôm khẩn trương và mong đợi lộ ra biểu tình thất vọng, quả nhiên ai cũng chơi cửa sau, chọn Lan Lâu Công Chúa.
Trái tim treo lơ lửng của Thượng Quan Mật Nhi cuối cùng cũng đặt xuống, quả nhiên là ả.
Ä cầm dãy số của mình, lấy tư thế hoàn mỹ nhất đi lên đài chủ tịch.
Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy đây là thời khắc tỏa sáng nhất trong đời ả, ả như là siêu mẫu đi trên sàn diễn, lúc đi còn nâng tay lên chào hai bên.
“Lục tổng còn chưa tuyên bố dãy số may mắn mà sao Lan Lâu Công Chúa lại không kìm nổi đi lên rồi!”
“Tôi thấy thư ký riêng của Lục tổng nhìn cô ta, đoán chừng là cô ta rồi!”
“Gần đây cô ta và Lục tổng liên tiếp leo lên đầu đề giải trí, | xem ra thật sự mê hoặc Lục tổng đến thần hồn điên đảo Xim rÖi.
“Lan Lâu Công Chúa này mị lực thật là lớn.”
Thượng Quan Mật Nhi cầm dãy só, lúc ả đi nhanh đến trên đài chủ tịch, chợt thư ký riêng mở miệng nói: “Số 19.”
Số 19?
Thượng Quan Mật Nhi cứng đờ, nụ cười rực rỡ trên mặt ả trong nháy mắt hóa đá.
Ä tưởng mình nghe lầm, nhanh chóng cúi đầu liếc nhìn dãy số trong tay mình.
Ä là số 2.
9Vừa rồi thư ký riêng nói… số 19?
Thư ký riêng này có phải đọc sai rồi không?
Thượng Quan Mật Nhi cứng đờ, ả âm thầm trừng mắt nhìn Lục Hàn Đình.
Thế nhưng ánh mắt Lục Hàn Đình cũng không đặt trên người ả, trực tiếp xem ả thành không khí.
Lúc này thư ký riêng cầm microphone đi tới trước mặt Thượng Quan Mật Nhi: “Lan Lâu Công Chúa, chúng ta chủ tịch rút ra là số 19, xin hỏi cô là số 19 sao?”
Thượng Quan Mật Nhi còn không kịp nói gì, thư ký riêng liền rút dãy số trong tay ả, đồng thời đưa cho mọi người .
xem: “Chúng ta nhìn thử Lan Lâu Công Chúa có phả người may mắn không nhé. Ói, chuyện gì xảy ra thế này, số 29, Lan Lâu Công Chúa cô là số 292”
Dưới đài yên lặng vài giây, bỗng nhiên không biết người nào hả hê cười thành tiếng, ngay sau đó, nhiều người bắt đầu bật cười.
Thượng Quan Mật Nhi đứng ở trên đài chủ tịch, lùi không xong, tiền không được.
Nụ cười trên mặt cứng lại, khó chịu đến cực hạn.
Nhóm danh môn thục viện vây quanh ả ân cần cung phụng ả đều che miệng cười trộm, chỉ trỏ về phía ả, “Lan Lâu Công Chúa cũng quá nóng lòng rồi đó! Tớ thấy mắt mặt giùm cô ta luôn ấy.”
“Lục tổng bóc trúng là số 19, cô ta số 29 đã gắp gáp hò hét chạy lên, chuyện cười này đủ để tôi cười trên cả năm rồi.”
“Xem ra Lan Lâu Công Chúa căn bản cũng không phải là đi cửa sau gì, chuyện tình của cô ta và Lục tổng chắc cũng là giả.”
“Ha ha ha ha…”
Thượng Quan Mật Nhi nghe rõ ràng từng tiếng cười nhạo.
từng tiếng bàn tán của nhóm danh môn thục viện dưới đài, khuôn mặt nhỏ của ả bắt đầu đỏ lên, nhục nhã lại khó chịu, nhưng ả vẫn không muốn tin tưởng và buông tha, nên nhìn về phía Lục Hàn Đình: “Lục tổng, không phải lầm .
rồi chứ, anh rốt cuộc rút trúng số mấy?”
Lục Hàn Đình lúc này mới nhàn nhạt liếc mắt Thượng .
Quan Mật Nhi, sau đó anh đưa dãy số cho Thượng Quan Mật Nhi nhìn: “Số 19.”
Số 19I Vậy mà thật sự là số 19!
Thượng Quan Mật Nhi cảm giác mình quả thực từ thiên đường ngã vào rồi trong địa ngục.
Lúc này thư ký riêng nói: “Lan Lâu Công Chúa, cô không phải số 19, vậy ở đây không có chuyện của cô, làm phiền cô hiện tại đi xuống ngay đi!”
Thư ký riêng đã mở miệng đuổi người.
Phụt.
Phía dưới tiếng cười càng lúc càng lớn, nhóm danh môn thục viên càng thêm chê cười ả.
Chương 1264:
Thượng Quan Mật Nhi tức đến run rẩy cả người, thế nhưng ả chỉ đành dưới ánh mắt mọi người ảo não đi xuống đài.
Lúc này thư ký riêng cười nói: “Thật ngại quá các vị, ban nãy xảy ra một đoạn nhạc đệm, chúng ta trở về chính đè, ai là số 19 may mắn nào, mời tiểu thư cầm số 19 lên đài”
Dưới đài không ai lên tiếng trả lời.
Người lấy được số 19 may mắn cũng không đứng ra.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Tất cả mọi người bắt đầu xì xào bàn tán, “Người nào lấy được số 19 thế, đây chính là vinh quang cùng Lục tổng nhảy điệu nhảy thứ nhất, vậy mà không ai .
lên tiếng, đây thật quá kỳ quái.”
“Các cô mau nhìn số trong tay mình đi, trọn to hai mắt .
nhìn thật kỹ một chút!”
“Lục tổng, bỏ cái số 19 ấy đi, để em đi anh ơi!”
Toàn bộ đại sảnh party cũng bắt đầu náo động, tất cả mọi người đang tìm người cằm số 19 may mắn nhãn kia.
Hạ Tịch Quán vẫn đang ăn bánh ngọt, hai danh viện bên người nhỏ giọng nói: “Tớ không phải số 19, cậu thì sao?”
“Tớ cũng không phải.”
Một người trong đó đẩy Hạ Tịch Quán một cái: “Số của cô đâu, mau lấy ra xem thử cô có phải số 19 không!”
Lúc Hạ Tịch Quán vào đại sảnh quả thực có cầm dãy số, nhưng cô cũng không lấy ra, cô cũng tưởng đã cho Thượng Quan Mật Nhi đi cửa sau.
Hiện tại trên party trong không có ai đứng ra, xem ra tất cả mọi người không lầy được số 19, vậy số 19 đi đâu rồi?
Hạ Tịch Quán lấy số mình ra, cúi đầu vừa nhìn, cả người đều ngắn ra.
Số 19I Cô chẳng thể ngờ mình đã lấy được số 19 may mắn trong truyền thuyết.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Bên người hai cái danh viện thấy được số 19 trên tay Hạ .
Tịch Quán liền hô to: “Số 19 đây này! Số 19 ở đây!”
*Xoát” một cái, ánh mắt mọi người đều tụ tập qua đây, rơi .
vào trên người Hạ Tịch Quán.
Mặt mũi Thượng Quan Mật Nhi đã vứt đến tận nơi nào, ả vô cùng không phục, nên ả phải nhìn thật kỹ rốt cuộc ai lầy được số 19 kia.
Bây giờ người đó đã xuất hiện, đó chính là… Hạ Tịch Quán!
Thượng Quan Mật Nhi lập tức liền há to miệng, làm sao có thể, tại sao có thể là Hạ Tịch Quán?
Sắc mặt Thượng Quan Mật Nhi trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy, thân thể bát ồn mà nghiêng ngả.
Làm sao có thể trùng hợp như vậy?
Mấy ngày gần đây, Lục Hàn Đình cũng không liên lạc với Hạ Tịch Quán, mà bận rộn hẹn hò với ả, anh hẳn đã quên nhân vật như Hạ Tịch Quán rồi.
Nhưng, nếu như không phải cố ý sắp xếp, Hạ Tịch Quán làm sao lại trùng hợp lấy được số 19 như vậy?
“Số 19 ở chỗ này.” Danh viện bên cạnh phát phất tay về phía Lục Hàn Đình và thư ký riêng trên đài chủ tịch.
Hạ Tịch Quán cũng bị khiếp sợ, cô đứng tại chỗ, thật lâu không nhúc nhích.
Lúc đó dãy số này cũng không phải chính cô chọn, mà là .
một nhân viên làm việc kín đáo đưa cho cô, đây tột cùng là may mắn, hay là, có tình làm?
Lục Hàn Đình đứng trên đài chủ tịch, cặp mắt anh thâm thúy hẹp mâu rơi trên khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán, sau đó chậm rãi đưa ra bàn tay to của mình, anh cắt tiếng: “Qua đây!”
Qua đây.
Hai chữ đơn giản, trực tiếp lại bá đạo.
E rằng khiếp sợ khí tràng cường đại của Lục Hàn Đình, đại sảnh party ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh lại.
Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình dưới ánh đèn rực rỡ , khẽ nín thở, không biết là do bị mọi người đăm đăm nhìn đến, hay là bị ánh mắt thâm thúy của anh chăm chú dán vào, mà nhịp tim của cô lại tăng lên rõ ràng.
Ông ta chật vật té ngã trên mặt đất, phun ra một búng máu.
Lúc này Liễu Anh Lạc đưa ra cánh tay, chặn Lục Tư Tước: “Lục Tư Tước, anh đừng như vậy, đừng đánh, anh Tô Thành, anh đi nhanh đi.”
“Anh Tô Thành?” Lục Tư Tước lập lại tiếng xưng hô này, sau đó nhéch đôi môi mỏng, ông từ trên cao bễ nghễ nhìn ông ta, giống như nhìn một sinh vật hạ đẳng, châm chọc mà bạc bẽo: “Cô ấy là Lục phu nhân của tao, Lục phu nhân mà mày cũng dám muốn, hả? Cái chân nào muốn mang cô ấy đi, bên này, chân phải?”
Lục Tư Tước một cước đạp lên đầu gối chân phải của ông ta, ‘răng rắc” một tiếng xương gãy. Lục Tư Tước hạ thủ quá ác, vừa ra tay liền phê đi chân phải ông ta.
Đó cũng là ông lần đầu tiên hiểu được người đàn ông Lục Tư Tước này, ông chính là một tên ác quỷ.
AI Ông thống khổ co rúc ở trên mặt đất tru lên.
Lục Tư Tước hoàn toàn không có ý dừng, khóe môi ông dâng lên tia khát máu: “Chân trái mày cũng không cần nhỉ!
Không bằng tao hiện tại giúp mày phế luôn?”
Lục Tư Tước còn định phế đi chân trái của ông ta.
“Lục Tư Tước, đừng mà!” Lúc này Liễu Anh Lạc nhào qua, ôm lấy vòng hông to lớn của ông, bà ôm thật chặt không buông tay: “Anh đừng đánh anh Tô Thành nữa, em biết sai rồi, xin lỗi, em hiện tại liền cùng anh trở về, anh đã phế đi chân phải của anh Tô Thành, nếu như anh lại phế đi chân trái của anh ấy, em sẽ không tha thứ cho anh.”
Lục Tư Tước lúc này mới dừng lại, ông vươn bàn tay to kéo lại cổ tay trắng mảnh khảnh của bà, trực tiếp đưa kéo bà đi, hơn nữa ông còn phân phó: “Mang Tô Thành về cho tôi!”
Ông ta bị hai cái hộ vệ áo đen tha đi, kéo tới phòng A Kiều.
Đó là ông lần đầu tiên vào a kiều phòng, đây chính là phòng cưới trong truyền thuyết mà Lục Tư Tước vì Liễu Anh Lạc chuẩn bị.
Ông ta bị hai hộ vệt ném ngoài cửa phòng, hai mắt Liễu Anh Lạc đỏ bừng muốn đi tới ông ta, thế nhưng bị ánh mắt Lục Tư Tước ngăn lại: “Lục phu nhân, đừng chọc tôi giận nữa, hửm? Em dám tiến thêm một bước xeml”
Liễu Anh Lạc bị uy hiếp, đứng cứng tại chỗ.
Lúc này Lục Tư Tước dùng ánh mắt chỉ phòng ngủ chính: “Đi vào.”
Liễu Anh Lạc nhìn ông.
Lục Tư Tước nhướng đuôi mắt hẹp dài: “Lục phu nhân, em nhìn tôi làm cái gì, đêm nay nhưng là tân hôn của chúng ta, chúng ta phải hoàn thành chuyện chưa làm.”
“Dĩ nhiên, đêm nay hai người cho tôi một kinh hỉ rất lớn, có qua có lại, tôi cũng định cùng hai người chơi một chút, em nói đêm nay để cho anh Tô Thành của em nằm đây, như thế nào?”
Lúc đó ông ta chật vật nằm trên mặt đất nghe được những lời này trong nháy mắt hai mắt đỏ đậm, người đàn ông Lục Tư Tước này quá biết dằn vặt người, ông dĩ nhiên để ông ta cả đêm nằm ngoài phòng ngủ tân hôn của bọn họ.
“Anh Lạc, em đừng nghe hắn ta, đừng bị hắn uy hiếp, anh không sao.”
Lục Tư Tước nhàn nhạt liếc mắt ông ta, sau đó nhìn về phía Liễu Anh Lạc: “Còn không đi vào? Kiên nhẫn của tôi có giới hạn.”
Liễu Anh Lạc chần chờ vài giây, sau đó xoay người vào phòng ngủ chính.
Sau đó trong phòng ngủ đã xảy ra chuyện gì ông cũng không biết, bởi vì ông không tận mắt nhìn thấy, nhưng ông biết… một đêm kia Lục Tư Tước và Anh Lạc động phòng.
Lục Tư Tước cưỡng chiếm Liễu Anh Lạc, lúc đó ông ta nằm bên ngoài, ông ta nghe được tiếng kêu rên mềm nhẹ của Liễu Anh Lạc, có chút cố ky không dám lớn tiếng, càng phá lệ ái muội: “Lục Tư Tước, đau… em đau…”
Lục Tư Tước nói: “Đau, cũng nhịn.”
Bởi vì chân ông ta bị thương quá nặng, lại không có đúng lúc trị liệu, ban đêm liền phát sót, nhiều năm như vậy ông ta liền trở thành kẻ tàn tật.
Chương 1261:
Tô Thành từ cơn ác mộng kia hơn ba mươi năm trước tỉnh lại, ông ta nhìn Lục Tư Tước đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế salon: “Lục Tư Tước, mày cười nhạo chân của tao, tao lại cười nhạo mày đáng thương, mày chỉ có thể dùng sức mạnh chiếm được Anh Lạc!”
“Ha, phải không?” Lục Tư Tước giữa khói mù lượn lờ nhàn nhạt nhìn về phía Tô Thành, như cười như không nói: “Tao thừa nhận đêm tân hôn đó tao không quá dịu dàng, là chiếm đoạt, thế nhưng sau đó, lần thứ hai, lần thứ ba, N lần của chúng tao, đều là Anh Lạc chủ động.”
Lục Tư Tước thả chậm giọng lại, vừa nói vừa ngoạn vị đánh giá sắc mặt Tô Thành thời khắc này, quả nhiên, sắc mặt Tô Thành tái mét.
“Lục Tư Tước, mày đang nói bậy bạ gì đó, không có khả năng, Anh Lạc sẽ không chủ động!”
Lục Tư Tước nhếch môi mỏng, lộ ra một nụ cười ưu nhã mê người: “Anh Lạc không nói với mày à! Sau đó chân mày bị tật nằm viện, tao lên tiếng, toàn bộ Đề Đô không có bệnh viện dám tiếp nhận mày, mày rất có thể bởi vì chân hư thối mà chết đi.”
“Tao cố ý sai người tiết lộ tin tức này cho cô ấy, đêm tân hôn qua đi, tao cũng rất tức giận, rất nhiều buổi tối không trở về, cố ý vắng vẻ cô ấy, cô ấy biết tình huống của mày liền ngoan ngoãn gọi điện thoại cho tao, tao không tiếp, cô ấy tìm đến công ty.”
“Lần thứ hai của bọn tao là trong phòng làm việc chủ tịch của tao, tao ngồi trên ghế làm việc, cô ấy bò tới trên đủi của tao ngồi xuống, thận trọng nhìn sắc mặt của tao, vì lầy lòng tao, dùng chút kỹ xảo non nớt của mình, nén đi ngại ngùng, cởi ra cúc áo của mình, ôm cổ tao hôn tao…”
Tô Thành chưa hề biết những thứ này, hiện tại con ngươi ông ta co rút, bàn tay xuôi ở bên người cũng siết thành quyền thật chặt: “Được rồi, đừng nói nữa! “
“Ha: “Lục Tư Tước từ trong cổ họng bật ra tiếng cười thật thấp: “Cái này đã không chịu nổi? Tô Thành, cách xa cô ấy ra một chút, cho tới nay cô ấy chưa bao giờ là người mày.
có thể mơ. Mày biết cô ấy đắt giá bao nhiêu không, những năm kia tao nuôi cô ấy trong phòng Kiều, đồ ăn đồ mặc đồ dùng đều là hàng đẳng cấp, mà mày là thứ gì? Mày nuôi cô ấy nổi không?”
Tô Thành cảm giác mình bị triệt đầu triệt đuôi làm nhục một trận, lịch sử lại đang tái diễn, ông ta vĩnh viễn không đấu lại người đàn ông trước mắt.
“Lục Tư Tước, cho dù mày có được thân thể của Anh Lạc thì như thế nào, mày vĩnh viễn không chiếm được trái tim của cô ấy! Mày bẻ gãy cánh chim của Anh Lạc nhốt cô ấy vào phòng Kiều, tùy tâm sở dục nhào nặn chơi đùa cô ấy, mày đại khái chưa bao giờ nghĩ đến cô áy sẽ từ lồng vàng mày xây nhảy xuống, hung hăng cắn mày một ngụm.”
“Lục Tư Tước, cả đời này mày cũng sẽ không bao giờ gặp được cô gái trong trẻo lạnh lùng như ngọn lửa cháy đỏ như Anh Lạc. Cô ấy ngang hàng với mày, đệ nhất mỹ nhân Đề Đô, quan nắp mãn kinh hoa, cô ấy cho mày tình yêu nồng nhiệt nhất, cũng để lại cho mày nỗi đau khắc cốt, khiến cả đời này mày chìm trong đau đớn.”
Bàn tay Lục Tư Tước mang theo xì gà chậm rãi dừng lại, mặc dù ông không muốn thừa nhận, thế nhưng không thừa nhận cũng không được, Liễu Anh Lạc từng cắn ngược lên trái tim ông, nỗi đau này kéo dài cả nửa cuộc đời.
Buổi hội nghị hàng năm của Lục thị.
Thư ký riêng vội vã chạy tới, thấp giọng báo cáo với nhân vật chính tối nay Lục Hàn Đình: “Chủ tịch, mới vừa nhận được tin tức, mẹ vợ đại nhân của anh mang theo mẹ anh đi tìm tiểu ca ca trong hội sở chơi, bị Lệ tổng và Lục tổng tại chỗ bắt gian, hiện tại mọi người đã ai về nhà náy rồi.”
Lục Hàn Đình: “…”
Cái gì?
Mẹ vợ anh mang theo mẹ anh đến trong sở tìm tiểu ca ca chơi?
Thái dương Lục Hàn Đình thổi qua ba vạch đen.
“Chủ tịch, party đã vào phân đoạn chính, đến điệu nhảy đầu tiên của anh rồi, hiện tại anh có thể lên đài rút ra số may mắn, chọn bạn nhảy của mình.” Thư ký riêng quay lại rồi chính đề.
Chương 1262:
Lục Hàn Đình khẽ động đôi môi mỏng, tạm thời dẹp chuyện bó mẹ và bố mẹ vợ ra phía sau đã, anh đi lên đài chủ trì.
Trong đại sảnh party, Thượng Quan Mật Nhi bị một đám danh viện bao vây, ai nầy đều hâm mộ nhìn ả, “Các cậu mau nhìn, Lục tổng lên đài rồi, sắp đến điệu nhảy đầu tiên của Lục tổng rồi.” Trong đại sảnh party nhanh chóng vang lên tiếng nhạc du dương, tiết mục chính của tối nay của sắp bắt đầu.
Lục Hàn Đình đứng trên đài chủ tịch, dưới ngọn đèn dầu sáng chói, gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết ấy như được dát lên một tầng óng vàng, khiến người ta không cách nào nhìn thẳng.
Nhóm danh viện đều đỏ bừng mặt nhìn anh, trái tim “thình thịch” nhảy loạn.
Các cô đều muốn cùng Lục Hàn Đình nhảy điệu nhảy đầu tiên, thế nhưng gần đây chuyện tình của Lục Hàn Đình và Lan Lâu Công Chúa đang lan truyền khắp nơi, tất cả mọi người đều suy đoán dãy số may mắn đã đi cửa sau đến Lan Lâu Công Chúa rồi.
Tất cả mọi người vây quanh Thượng Quan Mật Nhi.
“Lan Lâu Công Chúa, Lục tổng có phải đã chọn cô rồi, lát nữa cô sẽ cùng Lục tổng lên đài nhảy điệu nhảy đầu tiên phải không!”
“Lan Lâu Công Chúa, chúng tôi thật sự rất hâm mộ cô đó.”
Được ân cần cung phụng như vậy, Thượng Quan Mật Nhi cười tươi như hoa, ả nhớ tới ban nãy trong thang máy ả từng hỏi Lục Hàn Đình có phải đã đi cửa sau cho ả rồi không, Lục Hàn Đình thần bí nói sẽ cho ả một bắt ngờ.
Bắt ngờ này là nhảy với anh điệu nhảy đầu tiên rồi chứ gì.
Thượng Quan Mật Nhi ngắng đầu nhìn về phía Lục Hàn Đình, lúc này chỉ thấy cặp mắt thâm thúy kia của Lục Hàn Đình cũng nhàn nhạt quét tới ả.
Cái này như là một loại khẳng định và ám chỉ, trái tim Thượng Quan Mật Nhi cũng bắt đầu bùm bùm nhảy loạn.
Lúc này Thượng Quan Mật Nhi nghiêng mắt, đúng dịp thấy Hạ Tịch Quán đứng một bên góc.
Hạ Tịch Quán đêm nay rất mờ nhạt, hơn nữa cô đeo mặt nạ mặt của tiểu nha hoàn mặt, cho nên không ai nói chuyện với cô.
Mà ả nơi đây được vây quanh cung phụng, thực sự là khác xa trời đất.
Thượng Quan Mật Nhi càng ưỡn thẳng sống lưng của chính mình, kiêu ngạo đắc ý giống như một con khổng tước.
Lúc này thư ký riêng lên đài nói: “Được rồi các vị khách quý, tiết mục chính tối nay sắp bắt đầu rồi, tiếp theo xin mời chủ tịch chúng ta tự mình rút ra dãy số may mắn, dãy số này giống với số của vị tiểu thư nào thì vị đó có thể nhảy điệu nhảy đầu tiên cùng với chủ tịch chúng tôi.”
Vừa rồi lúc mọi người vào sân đã lấy dãy số của mình, trong tay mỗi người có một cái.
Thượng Quan Mật Nhi nhìn một chút số trong tay mình, là số 2.
9 Thượng Quan Mật Nhi rất sốt ruột, trái tim muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
Tuy ả biết mình đã được chọn, nhưng trước khi Lục Hàn Đình trước mặt mọi người tuyên bố, trong lòng ả vẫn không yên.
Lục Hàn Đình bắt đầu rút dãy số may mắn.
Mặc dù đã biết sẽ có việc đi cửa sau, thế nhưng này nhóm thục viện danh môn vẫn là rất khẩn trương, lỡ như các cô được chọn trúng thì sao.
Toàn trường nín hơi chờ mong.
Hạ Tịch Quán đứng ở trong góc nhỏ, cô hết sức thất vọng .
Lục Hàn Đình, cũng biết điệu nhảy đầu tiên không liên .
quan gì đến cô, cho nên cô cầm dĩa bánh ga-tô ăn. | Lục Hàn Đình cũng đã đi cửa sau vì Thượng Quan Mật Nhi rồi nhỉ?
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua dáng vẻ kiêu ngạo như: khổng tước của Thượng Quan Mật Nhi, ả sửa sang lại làn váy, đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Lục Hàn Đình công bố một cái, ả liền phóng lên đài.
Lúc này Lục Hàn Đình đã rút ra dãy số may mắn, thư ký riêng đi tới: “Tôi xem thử chủ tịch rút ra số máy.”
Thư ký riêng nhìn thoáng qua dãy số may mắn đó, sau đó ngắng đầu, ánh mắt rơi trên người Thượng Quan Mật Nhi.
Thượng Quan Mật Nhi!
Chương 1263:
Này nhóm danh viện ôm khẩn trương và mong đợi lộ ra biểu tình thất vọng, quả nhiên ai cũng chơi cửa sau, chọn Lan Lâu Công Chúa.
Trái tim treo lơ lửng của Thượng Quan Mật Nhi cuối cùng cũng đặt xuống, quả nhiên là ả.
Ä cầm dãy số của mình, lấy tư thế hoàn mỹ nhất đi lên đài chủ tịch.
Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy đây là thời khắc tỏa sáng nhất trong đời ả, ả như là siêu mẫu đi trên sàn diễn, lúc đi còn nâng tay lên chào hai bên.
“Lục tổng còn chưa tuyên bố dãy số may mắn mà sao Lan Lâu Công Chúa lại không kìm nổi đi lên rồi!”
“Tôi thấy thư ký riêng của Lục tổng nhìn cô ta, đoán chừng là cô ta rồi!”
“Gần đây cô ta và Lục tổng liên tiếp leo lên đầu đề giải trí, | xem ra thật sự mê hoặc Lục tổng đến thần hồn điên đảo Xim rÖi.
“Lan Lâu Công Chúa này mị lực thật là lớn.”
Thượng Quan Mật Nhi cầm dãy só, lúc ả đi nhanh đến trên đài chủ tịch, chợt thư ký riêng mở miệng nói: “Số 19.”
Số 19?
Thượng Quan Mật Nhi cứng đờ, nụ cười rực rỡ trên mặt ả trong nháy mắt hóa đá.
Ä tưởng mình nghe lầm, nhanh chóng cúi đầu liếc nhìn dãy số trong tay mình.
Ä là số 2.
9Vừa rồi thư ký riêng nói… số 19?
Thư ký riêng này có phải đọc sai rồi không?
Thượng Quan Mật Nhi cứng đờ, ả âm thầm trừng mắt nhìn Lục Hàn Đình.
Thế nhưng ánh mắt Lục Hàn Đình cũng không đặt trên người ả, trực tiếp xem ả thành không khí.
Lúc này thư ký riêng cầm microphone đi tới trước mặt Thượng Quan Mật Nhi: “Lan Lâu Công Chúa, chúng ta chủ tịch rút ra là số 19, xin hỏi cô là số 19 sao?”
Thượng Quan Mật Nhi còn không kịp nói gì, thư ký riêng liền rút dãy số trong tay ả, đồng thời đưa cho mọi người .
xem: “Chúng ta nhìn thử Lan Lâu Công Chúa có phả người may mắn không nhé. Ói, chuyện gì xảy ra thế này, số 29, Lan Lâu Công Chúa cô là số 292”
Dưới đài yên lặng vài giây, bỗng nhiên không biết người nào hả hê cười thành tiếng, ngay sau đó, nhiều người bắt đầu bật cười.
Thượng Quan Mật Nhi đứng ở trên đài chủ tịch, lùi không xong, tiền không được.
Nụ cười trên mặt cứng lại, khó chịu đến cực hạn.
Nhóm danh môn thục viện vây quanh ả ân cần cung phụng ả đều che miệng cười trộm, chỉ trỏ về phía ả, “Lan Lâu Công Chúa cũng quá nóng lòng rồi đó! Tớ thấy mắt mặt giùm cô ta luôn ấy.”
“Lục tổng bóc trúng là số 19, cô ta số 29 đã gắp gáp hò hét chạy lên, chuyện cười này đủ để tôi cười trên cả năm rồi.”
“Xem ra Lan Lâu Công Chúa căn bản cũng không phải là đi cửa sau gì, chuyện tình của cô ta và Lục tổng chắc cũng là giả.”
“Ha ha ha ha…”
Thượng Quan Mật Nhi nghe rõ ràng từng tiếng cười nhạo.
từng tiếng bàn tán của nhóm danh môn thục viện dưới đài, khuôn mặt nhỏ của ả bắt đầu đỏ lên, nhục nhã lại khó chịu, nhưng ả vẫn không muốn tin tưởng và buông tha, nên nhìn về phía Lục Hàn Đình: “Lục tổng, không phải lầm .
rồi chứ, anh rốt cuộc rút trúng số mấy?”
Lục Hàn Đình lúc này mới nhàn nhạt liếc mắt Thượng .
Quan Mật Nhi, sau đó anh đưa dãy số cho Thượng Quan Mật Nhi nhìn: “Số 19.”
Số 19I Vậy mà thật sự là số 19!
Thượng Quan Mật Nhi cảm giác mình quả thực từ thiên đường ngã vào rồi trong địa ngục.
Lúc này thư ký riêng nói: “Lan Lâu Công Chúa, cô không phải số 19, vậy ở đây không có chuyện của cô, làm phiền cô hiện tại đi xuống ngay đi!”
Thư ký riêng đã mở miệng đuổi người.
Phụt.
Phía dưới tiếng cười càng lúc càng lớn, nhóm danh môn thục viên càng thêm chê cười ả.
Chương 1264:
Thượng Quan Mật Nhi tức đến run rẩy cả người, thế nhưng ả chỉ đành dưới ánh mắt mọi người ảo não đi xuống đài.
Lúc này thư ký riêng cười nói: “Thật ngại quá các vị, ban nãy xảy ra một đoạn nhạc đệm, chúng ta trở về chính đè, ai là số 19 may mắn nào, mời tiểu thư cầm số 19 lên đài”
Dưới đài không ai lên tiếng trả lời.
Người lấy được số 19 may mắn cũng không đứng ra.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Tất cả mọi người bắt đầu xì xào bàn tán, “Người nào lấy được số 19 thế, đây chính là vinh quang cùng Lục tổng nhảy điệu nhảy thứ nhất, vậy mà không ai .
lên tiếng, đây thật quá kỳ quái.”
“Các cô mau nhìn số trong tay mình đi, trọn to hai mắt .
nhìn thật kỹ một chút!”
“Lục tổng, bỏ cái số 19 ấy đi, để em đi anh ơi!”
Toàn bộ đại sảnh party cũng bắt đầu náo động, tất cả mọi người đang tìm người cằm số 19 may mắn nhãn kia.
Hạ Tịch Quán vẫn đang ăn bánh ngọt, hai danh viện bên người nhỏ giọng nói: “Tớ không phải số 19, cậu thì sao?”
“Tớ cũng không phải.”
Một người trong đó đẩy Hạ Tịch Quán một cái: “Số của cô đâu, mau lấy ra xem thử cô có phải số 19 không!”
Lúc Hạ Tịch Quán vào đại sảnh quả thực có cầm dãy số, nhưng cô cũng không lấy ra, cô cũng tưởng đã cho Thượng Quan Mật Nhi đi cửa sau.
Hiện tại trên party trong không có ai đứng ra, xem ra tất cả mọi người không lầy được số 19, vậy số 19 đi đâu rồi?
Hạ Tịch Quán lấy số mình ra, cúi đầu vừa nhìn, cả người đều ngắn ra.
Số 19I Cô chẳng thể ngờ mình đã lấy được số 19 may mắn trong truyền thuyết.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Bên người hai cái danh viện thấy được số 19 trên tay Hạ .
Tịch Quán liền hô to: “Số 19 đây này! Số 19 ở đây!”
*Xoát” một cái, ánh mắt mọi người đều tụ tập qua đây, rơi .
vào trên người Hạ Tịch Quán.
Mặt mũi Thượng Quan Mật Nhi đã vứt đến tận nơi nào, ả vô cùng không phục, nên ả phải nhìn thật kỹ rốt cuộc ai lầy được số 19 kia.
Bây giờ người đó đã xuất hiện, đó chính là… Hạ Tịch Quán!
Thượng Quan Mật Nhi lập tức liền há to miệng, làm sao có thể, tại sao có thể là Hạ Tịch Quán?
Sắc mặt Thượng Quan Mật Nhi trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy, thân thể bát ồn mà nghiêng ngả.
Làm sao có thể trùng hợp như vậy?
Mấy ngày gần đây, Lục Hàn Đình cũng không liên lạc với Hạ Tịch Quán, mà bận rộn hẹn hò với ả, anh hẳn đã quên nhân vật như Hạ Tịch Quán rồi.
Nhưng, nếu như không phải cố ý sắp xếp, Hạ Tịch Quán làm sao lại trùng hợp lấy được số 19 như vậy?
“Số 19 ở chỗ này.” Danh viện bên cạnh phát phất tay về phía Lục Hàn Đình và thư ký riêng trên đài chủ tịch.
Hạ Tịch Quán cũng bị khiếp sợ, cô đứng tại chỗ, thật lâu không nhúc nhích.
Lúc đó dãy số này cũng không phải chính cô chọn, mà là .
một nhân viên làm việc kín đáo đưa cho cô, đây tột cùng là may mắn, hay là, có tình làm?
Lục Hàn Đình đứng trên đài chủ tịch, cặp mắt anh thâm thúy hẹp mâu rơi trên khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán, sau đó chậm rãi đưa ra bàn tay to của mình, anh cắt tiếng: “Qua đây!”
Qua đây.
Hai chữ đơn giản, trực tiếp lại bá đạo.
E rằng khiếp sợ khí tràng cường đại của Lục Hàn Đình, đại sảnh party ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh lại.
Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình dưới ánh đèn rực rỡ , khẽ nín thở, không biết là do bị mọi người đăm đăm nhìn đến, hay là bị ánh mắt thâm thúy của anh chăm chú dán vào, mà nhịp tim của cô lại tăng lên rõ ràng.