Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 181-190
Chương 181: Cô Dâu Nhỏ Của Anh.
Nghe thấy câu chuyện này, đôi mi dài của Hạ Tịch
Quán động đây hai cái, sau đó thu lại bàn tay nhỏ của
mình, không châm cứu cho anh nữa.
Lục Hàn Đình mở mắt ra: “Sao vậy?”
Hạ Tịch Quán phồng đôi má xinh đẹp: “À, không có gì.
Chỉ là em chỉ nghĩ cô dâu nhỏ vốn thuộc về Lục tiên
sinh lại bị em trai mình cướp đi biến thành em dâu
mình, trong lòng Lục tiên sinh nhất định sẽ không vui
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé. nhỉ…”
Lục Hàn Đình liền cong đôi môi mỏng, nhấc tay nhéo
cái má nhỏ căng mọng của cô: “Hũ giám nhỏ, lại ghen
rồi? Một đứa bé còn đang mặc tã, trong đầu em đang
nghĩ cái gì vậy?”
Hạ Tịch Quán nhìn anh: “Đã bao nhiêu năm rồi, đứa
bé lúc trước sớm đã trưởng thành rồi, cô bé có thể
khiến Lục tiên sinh nhớ nhung nhiều năm như vậy, lại
khiến mẹ của Lục tiên sinh thích như vậy, nói không
chừng đã xinh đẹp như tiên rồi.”
“Từ sau ngày chia tay đó, vị cố nhân đó của mẹ anh
liền đem con gái biến mắt khỏi thế giới này, nên dáng
vẻ sau này của cô ấy anh thật sự chưa từng gặp.”
“Vậy những năm này Lục tiên sinh chưa từng đi tìm?”
Bị hỏi như vậy, Lục Hàn Đình hơi nhíu đôi mày kiếm
lại.
Chỉ trong hai giây mà anh chững lại này, Hạ Tịch
Quán đã chuẩn xác mà có được đáp án rằng anh đã
từng tìm.
Cô nhắc chân, dùng lực đá anh.
Lục Hàn Đình không phòng bị, vừa mới được mỹ nhân
chăm sóc, không ngờ cô nói đá là đá, nên anh liền
ngã xuống giường, lăn xuống tắm thảm lông cừu mềm
mại trên đất.
Cô vậy mà lại một cước đá anh xuống giường.
C†8:08gwlst:®Sồ Dâu Nhỏ Của Anh. ‘Ật @ M)
Lục Hàn Đình là người đàn ông thế nào, phụ nữ muốn
bò lên giường anh đếm không xuể, nhưng người phụ
nữ dám đá anh xuống giường thì vẫn là lần đầu tiên
94p.
Khuôn mặt anh tuấn của anh hơi đen lại, môi mỏng
mím thành một đường cong không vui, vô cùng
nghiêm nghị.
Hạ Tịch Quán nhếch mày liễu nhìn anh, đôi mắt đen
nhánh trừng lên phát ra ánh sáng rực rỡ: “Lục Hàn
Đình, em nói cho anh biết, trong mắt em không thể
chứa nồi một hạt cát. Hạ Nghiên Nghiên còn chưa xử
lý xong anh lại mọc ra một cô dâu nhỏ. Đào hoa nở
từng đợt từng đợt, còn sung sức hơn bắt kỳ ai. Anh đi
tìm bọn họ đi, không được lên giường của em nữa!”
“Con thỏ nhỏ, mông ngứa rồi phải không?”
Lục Hàn Đình khẽ mắng một câu, nhanh chóng áp
người lên giường, vươn tay ra bắt cô lại.
Hạ Tịch Quán tức giận, nhưng còn chưa mắt đi lý trí,
thấy anh khí thế hùng hỗ mà bắt lấy mình như vậy thì
cô liền tránh.
Nhưng Lục Hàn Đình giữ lấy cổ chân thon thả của cô
kéo lại đè dưới thân mình, lật người cô lại, anh liền
đánh một cái lên mông cô.
Bốp một tiếng.
Khuôn mặt nhỏ bằng một bàn tay của Hạ Tịch Quán
liền đỏ lên. Cũng không phải đau, mà là xấu hổ. Cô
đầy tay anh ra: “Lục Hàn Đình, không được biến thái!”
Lục Hàn Đình dán mặt lên mái tóc dài của cô, khàn
giọng giải thích: “Mẹ anh không có bạn bè gì máy, hơn
nữa tính tình lạnh nhạt, thứ bà thích rất ít. Cô gái đó là
người mẹ anh rất thích. Anh thừa nhận những năm
nay anh từng đi tìm. Nếu có thể tìm được thì sẽ đối xử
với cô gái mẹ anh thích như em gái ruột vậy.”
Hạ Tịch Quán bị đè trên người thì thấy anh rất nặng.
Một người đàn ông cao lớn như anh sắp đè cô thở
không ra hơi rồi, cô vẫn không vui, hừ giọng: “Em gái
ruột gì chứ. Mẹ anh sinh em gái cho anh rồi sao? Em
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé.
thấy anh là muốn chờ xem tình hình, không đẹp thì là
em gái ruột, xinh đẹp thì chính là em gái nuôi!”
Đôi môi mỏng của anh liền hôn lên cái tai nhỏ của cô,
có mấy phần sủng nhược và yêu thích. Không ngờ lúc
cô ghen tuông lại đáo để như vậy, có điều anh thích.Chương 182: Anh Sẽ Không Buông Tay Nữa.
“Lục Hàn Đình anh trong mắt em là một người như
vậy sao, hửm? Mắt nhìn của anh rất cao, không phải
người phụ nữ nào cũng sẽ nhìn trúng, trừ khi cô gái
đó có một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt sắc như em, còn
có sự thông minh và dũng cảm của em… Chỉ tiếc là
em là độc nhất vô nhị trên thế giới này, ngoài em ra,
cũng không có ai có thể khiến anh động lòng như vậy
nưa.
Hạ Tịch Quán cảm thấy anh cũng khá biết cách nói lời
ngọt ngào. Cô vươn tay đầy anh: “Tránh ra, đừng đè
em, anh nặng quá.”
Lục Hàn Đình nhìn cô một cái, buông cô ra.
Cô bò vào lại chăn, ngẳng chiếc cằm nhỏ xinh nhìn
anh: “Nói như vậy là anh chỉ mới gặp cô dâu nhỏ đó
một lần. Cô ấy thích anh không?”
Lục Hàn Đình nghĩ một chút: “Lúc đó cô ấy nắm lấy
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé. ngón tay anh.”
“Nắm thế nào?” Hạ Tịch Quán vươn bàn tay nhỏ ra từ
từ nắm lấy ngón trỏ của anh vào lòng bàn tay: “Nắm
như vậy à…”
Đồng tử sâu thẳm của Lục Hàn Đình hơi co lại, đại
não anh nhanh chóng hiện lên cảnh tượng nhiều năm
về trước. Lúc đó anh mới bảy tuổi, đứng bên cái nôi
nhìn bé gái đó một cái.
Một đứa bé nhỏ xíu vừa mới ra đời chưa lâu, không
hề nhăn nheo như những đứa bé khác, cô đã hồng
hào xinh đẹp rồi.
Lúc đó cô nằm trong chiếc chăn lông màu vàng nhạt,
mở tròn đôi mắt đen nhánh nhìn anh, bàn tay nhỏ
đung đưa trong không trung rồi nắm lấy ngón trỏ của
anh, còn nhoẻn miệng cười với anh.
Mùi sữa thơm thơm, ngọt ngọt, có thể khiến lòng
người tan ra.
Lúc đó mẹ còn đùa anh: “Xem, cô dâu nhỏ của A Đình
nhà ta rất thích A Đình nhé.”
Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt óng ánh nước này của Hạ
Tịch Quán, dáng vẻ của cô đột nhiên trùng hợp thành
một với bé gái năm đó.
Anh cúi mắt hôn lên đôi môi đỏ của cô.
Nhưng Hạ Tịch Quán tránh đi, cô liền buông ngón trỏ
anh ra, đắp chăn tơ tằm lên người mình, còn mắng
anh một câu: “Lục tiên sinh, dáng vẻ thèm thuồng của
anh đáng sợ thật!”
Yết hầu của Lục Hàn Đình lên xuống, ổn định lại hô
hấp của mình, sau đó vươn tay ra ôm cô vào lòng: “Đi
ngủ!”
Hạ Tịch Quán ép mặt lên lồng ngực rắn rỏi của anh,
dù náo loạn nhưng thu hoạch của tối nay cũng không
tệ. Anh tự mình nhắc tới gia đình của anh với cô.
“Lục tiên sinh, mẹ anh… sao mà qua đời vậy?”
Cô có thể cảm nhận được, anh rất yêu mẹ mình.
Lục Hàn Đình nhắm mắt lại, khuôn mặt anh tuấn
không có biểu hiện gì, chỉ hờ hững mở miệng: “Mẹ
anh sau đó lại mang thai, bồ lại không để mẹ sinh, cho
mẹ uống thuốc phá thai. Lúc đó mẹ đã mang thai bảy
tháng, tự mình lấy dao rạch bụng mình, lấy đứa bé ra.
Tưởng đứa bé bảy tháng tuổi có thể nuôi sống được,
nhưng cả người nó tái xanh, đã chết rồi. Đó là một em
gái. Không lâu sau, mẹ anh liền tự sát. Bà mặc bộ đồ
màu đỏ từ trên ban công phòng A Kiều nhảy xuống
sông, thi thể mãi vẫn không tìm được.”
Hạ Tịch Quán cứng đờ người. Cô bị câu chuyện này
làm chắn động, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại.
Cô không biết người phụ nữ này phải có dũng khí lớn
mức nào, rơi vào hoàn cảnh bị ép tới tuyệt vọng mới
tự mình lấy dao rạch bụng mình.
Lúc này Lục Hàn Đình trở người, ôm cơ thể mềm mại
của cô vào lòng, lẫm bẩm: “Quán Quán, lần này là em
C†8:41gwls#t nh Sẽ Không Buông Tay Nữa. ‘Át @ @M}
tự mình dâng lên cửa, sau này anh tuyệt đối sẽ không
buông tay em ra nữa, tuyệt đối sẽ không để em đi
nữa.Chương 183: Nếu Anh Không Rời Đi, Em Sẽ Không
Từ Bỏ.
Tối nay Lục Hàn Đình không nói nhiều, nhưng Hạ Tịch
Quán đã có thể đại khái đoán được gia anh lón lên
trong hoàn cảnh gia đình kỳ lạ thế nào.
Thực ra cô rất hứng thú với câu chuyện về bố và mẹ
anh, rốt cuộc là tình yêu hận thù nồng đậm thế nào
mới khiến hai người đi đến bước đường này.
Có thể chắc chắn rằng, Lục Hàn Đình là người bị hại
của hai người này, có những người cả đời được tuổi
thơ vỗ về, nhưng có những người cả đời đều đang võ
về tuổi thơ.
Lục Hàn Đình thuộc về sau.
Trong lòng cô rất xót anh, cô vươn tay ra ôm lấy thắt
lưng rắn rỏi của anh, sau đó dùng lực gật đầu: “Lục
tiên sinh, nếu anh không rời đi, thì em sẽ không từ
Bộ”
Bờ vai Lục Hàn Đình liền thu chặt lại, ôm cứng cô vào
lòng. Lúc Hạ Tịch Quán sắp ngủ say thì nghe thấy anh
thấp giọng nói: “Quán Quán, anh nhất định sẽ trở nên
tốt hơn.”
Sáng sớm hôm sau, Lục Hàn Đình đích thân lái xe
đưa Hạ Tịch Quán đến viện nghiên cứu Xu Mật. Lúc
bóng dáng chiếc xe sang trọng Rolls Royce biến mắt
khỏi tầm mắt, Hạ Tịch Quán mới đi vào cổng viện
nghiên cứu.
Nhưng vừa đi vào thì cô thấy là lạ, vì mọi người đều
đang dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô, còn chỉ chỏ sau
lưng.
Cô lại trở thành tâm điểm.
Cô đi vào phòn thuốc. Lúc này “ting” một tiếng, tin
Wechat của Diệp Linh gửi tới: Quán Quán nhà chúng
ta muốn kín kẽ mà quá khó, luôn có người giở trò
khiến cậu lên hotsearch.
Diệp Linh còn trực tiếp gửi đường link qua.
Hạ Tịch Quán nhấp vào. Là diễn đàn của viện nghiên
cứu. Bây giờ trên diễn đàn đã bùng nổ, một tiêu đề bắt
mắt: Hạ Tịch Quán qua đêm cùng tổng giám đốc của
Lục thị Lục Hàn Đình. Là ngoại tình, hay là chân ái?
Dưới tiêu đề có gắn mấy bức ản, là ảnh mà Lục Hàn
Đình bề cô ở đại sảnh Lục thị.
Giống như từng thấy bức ảnh này, Hạ Tịch Quán nhớ
lại, chính là bức tối qua Song Song gửi qua.
Ảnh trong điện thoại Song Song sao lại bị lộ lên trên
diễn đàn chứ?
Cô nhìn ID đăng bài thì thấy người đăng bài chính là
Song Song.
Cô nhíu mày, đọc bình luận hot.
Trời ơi, Hạ Tịch Quán vậy mà lại… câu dẫn tổng giám
đốc Lục thị Lục Hàn Đình? Nhất định là tôi chưa tỉnh
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé. ngủi
Mọi người nhìn thư thế Lục tổng ôm Hạ Tịch Quán,
mọi người có từng nghĩ có một ngày sẽ có một đôi
chân phụ nữ quấn lấy thắt lưng của nhân vật lớn một
tay che trời ở Hải Thành này không? Người phụ nữ
này vậy mà lại còn là Hạ Tịch Quán!
Tay của Lục tổng đặt ở đâu, sao phải đỡ mông Hạ
Tịch Quán?
Khụ khụ khụ, lầu trên đừng gây lú. Bây giờ trọng điểm
chẳng lẽ không phải là Hạ Tịch Quán ngoại tình sao?
Trên mạng đều ghi rõ cả, Hạ Tịch Quán là người đã
gả cho tên quỷ phu ở U Lan Uyễển để xông hỉ đấy!
Xu Mật chúng ta sao lại có thể có loại người như Hạ
Tịch Quán, quả đúng là một bãi phân chuột làm hỏng
nồi cháo, nên đuổi cô ta ngay đi.
Song Song là bạn tốt của Hạ Tịch Quán, bây giờ Song
Song cũng nhìn không quen loại người này mà vì đại
nghĩa diệt thân, chẳng lẽ chúng ta còn phải dung túng
loại người thấp kém thế này sao?
Mời Hạ Tịch Quán cút ra khỏi viện nghiên cứu Xu Mật!
Hạ Tịch Quán mắt chút thời gian mới đọc xong những
bình luận này. Cô xem như cũng đã biết được là có
chuyện gì. Có người cuối cùng cũng không chịu nồi
nữa muốn nhúng tay vào mối quan hệ của cô và Lục
Hàn Đình.
Hạ Tịch Quán cong đôi môi đỏ. Một số người có phải
là chê mình chết chưa đủ nhanh không?Chương 184: Xem Kịch
Cất điện thoại vào túi xách, Hạ Tịch Quán bắt đầu
nghiêm túc làm việc, rất nhiều người xung quanh tới
xem kịch hay, mọi người thấy cô không có biểu hiện gì
thì đều ầm ï bàn tán.
Cô Hạ Tịch Quán này da mặt dày thật. Chuyện cô ta
ngoại tình đều bị phanh phui rồi mà vẫn có thể bình
tĩnh làm việc. Đúng là hống hách!
Cô thử ngoại tình với một Lục Hàn Đình xem, cô còn
bình tĩnh còn hống hách hơn cô ta nữa!
Lúc này có người tách đám đông ra, chạy tới: “Mọi
người nhường đường chút, nhường chút.”
Song Song tới rồi.
Đám hóng chuyện cảm thấy kịch hay sắp bắt đầu rồi,
đồng loạt hò hét:
“Song Song, chúng tôi đều ủng hộ cô. Nếu không phải
cô đại nghĩa diệt thân thì chúng tôi thật sự không biết
được chuyện người nào đó ngoại tình.”
“Song Song, cô phải cẩn thận đấy, cẩn thận người
nào đó phản kích báo thù.”
Hạ Nghiên Nghiên và Triệu Lập Anh cũng tới rồi. Họ
vẫn đứng xem kịch, cũng không cần bọn họ ra tay thì
nước bọt của đám người này đã có thể dìm chết Hạ
Tịch Quán rồi.
Song Song vân luôn bất an, nên cô nhìn thấy động
tĩnh trên diễn đàn thì liền chạy qua đây. Không bận
tâm tới đám người này, cô liền kéo lấy Hạ Tịch Quán:
“Quán Quán, nếu tôi nói chuyện này không phải tôi
làm, cô có tin không?”
Hạ Tịch Quán nhìn Song Song: “Song Song, cô sao
vậy? Sao sắc mặt khó coi vậy?”
Tối qua Song Song bị Triệu Lập Anh vứt lại trên
đường cao tốc, lúc về đến nhà đã là sáng sớm, dầm
mưa cả đêm, bây giờ cô đang sốt cao, khuôn mặt vốn
mập mạp rất hồng hào đánh yêu giờ trắng như tờ
giấy, cả người giống như rã tời, hai chân nặng như
chì, cả người như bị bệnh nặng, rất tệ.
“Quán Quán, tối qua tên khốn kiếp Triệu Lập Anh đó
cướp mắt điện thoại của tôi, còn bỏ tôi lại trên đường
cao tốc. Tất cả chuyện này đều là anh ta dùng tên của
tôi làm đấy!” Nói rồi cô phẫn nộ mà chỉ vào Triệu Lệ
Anh ở trong đám người.
Triệu Lệ Anh không hề hoảng loạn, rất rõ ràng là có
chuẩn bị: “Song Song, nói lời phải có chứng cứ. Tôi
cướp điện thoại của cô lúc nào, bỏ cô lại trên cao tốc
lúc nào. Cô không được chỉ nói suông đâu.”
“Anh!” Song Song thật sự không có bằng chứng, hơn
nữa giờ cô đang sốt cao bốn mươi hai độ, đầu choáng
váng.
Triệu Lập Anh cười nói: “Song Song, nếu như cô đã
muốn vu khống tôi, vậy tôi chỉ có thể nói ra sự thật với
mọi người. Cô rõ ràng biết tôi không thích cô, muốn
hủy hôn ước với cô, nên tối qua đã hẹn tôi, nói muốn
phanh phui phốt lớn của Hạ Tịch Quán. Cô còn nói
nếu cô đuổi Hạ Tịch Quán ra khỏi viện nghiên cứu Xu
Mật thì bảo tôi hãy cân nhắc lại mối quan hệ của
chúng ta. Cô còn khổ sở mà cầu tôi, nói cô thích tôi
đến thế nào. Nói thật Song Song, tôi thấy cô khá đáng
thương.”
Song Song kinh hãi mà nhìn Triệu Lập Anh. Vậy mà
cô không biết anh ta có thể đê tiện đến mức này, nói
ra được những lời này. Lúc trước cô thật sự là đã mù
mắt mới thích anh ta!
Mọi người đều biết Song Song thích Triệu Lập Anh,
nên đều đứng về phía anh ta.
Song Song, chuyện tình cảm không miễn cưỡng
được. Tổ trưởng Triệu thật sự không thích cô.
Song Song, đây là cô không đúng rồi. Cô hai mặt với
Hạ Tịch Quán, bóc phốt chuyện của Hạ Tịch Quán,
bây giờ lại muốn đổ tội cho tổ trưởng Triệu, cách làm
có chút khó coi đấy.
Triệu Lập Anh là tổ trưởng của một tổ nghiên cứu nhỏ,
điều kiện không tệ, nên rất được hoan nghênh trong
Xu Mật.
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé.
Không ai tin Song Song, dưới sự ngụy biện của Triệu
Lập Anh, cô lại không thể phản bác lại. Cô vừa tức
vừa gấp vừa hận, liền đỏ mắt, nước mắt rơi xuống.
Hạ Nghiên Nghiên không muốn làm bản tay mình, nên
chỉ đứng xem kịch. Nhìn dáng vẻ khóc lóc thê thảm
của Song Song mà trong lòng cô ta vui sướng. Những
người thân cận với Hạ Tịch Quán đều là kẻ thù của cô
ta, đều sẽ không có được kết cục tốt!
Lúc Song Song tuyệt vọng, đột nhiên có một bàn tay
mềm mại vươn ra, nắm lấy bàn tay lạnh băng của cô.Chương 185: Tát Anh Ta Hai Cái.
Song Song ngoảnh lại, cô chạm phải đôi mắt to tròn
lấp lánh.
Hạ Tịch Quán khẽ nắm lấy bàn tay cô, nói với cô:
“Song Song, tôi tin cô.”
Song Song ngắn ra, trong lòng liền dâng lên một cỗ
ấm áp: “Quán Quán, thật sự không phải tôi làm. Triệu
Lập Anh nói dối, lời anh ta nói không phải là thật!”
“Tôi biết.” Nói rồi Hạ Tịch Quán nắm lấy tay cô đi tới
trước mặt Triệu Lập Anh.
Đám đông thấy Hạ Tịch Quán đi tới thì đều tự giác mà
lùi về sau một chút. Họ rất tò mò cô muốn làm gì.
Hạ Nghiên Nghiên cũng nhìn Hạ Tịch Quán, cô ta
muốn xem thử cô có thể giở trò gì.
Lúc này có hai người từ bên hành lang đi tới. Là
người đàn ông thích ngủ và thuộc hạ của anh.
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ.
Đọc full cưng chiều vợ nhỏ trời bạn tại Vietwriter.net
Thuộc hạ lên tiếng: “Nhị thiếu…”
Lục Tử Tiễn nhấc tay lên, ra hiệu thuộc hạ đó đừng nói.
Thuộc hạ liền im miệng.
Hạ Tịch Quán nhìn Triệu Lập Anh, đôi mắt tản ra ánh
sáng lạnh lẽo bức người: “Tổ trưởng Triệu, tôi từng
gặp người đê tiện, nhưng thật sự chưa từng gặp ai đê
tiện như anh. Bây giờ mời anh xin lỗi Song Song
ngay!”
“Tôi xin lỗi Song Song?” Triệu Lập Anh cười: “Hạ Tịch
Quán, cô nghĩ mình là ai chứ? Sao tôi phải nghe cô?
Cô vẫn nên xử lý tốt chuyện của mình trước đi.”
Mắt Hạ Tịch Quán liền lạnh xuống, sau đó cô nhanh
chóng nhắc chân lên đá một cái lên gói Triệu Lập Anh.
Triệu Lập Anh không ngờ cô lại ra tay với mình trước
mặt mọi người, hơn nữa động tác còn nhanh mạnh
chuẩn như vậy. Anh ta chỉ thấy đầu gối truyền tới cảm
Chương 185: Tát Anh Ta Hai Cái.
giác đau kịch liệt, rồi quỳ sụp xuống đắt.
Đám đông rít lên, thật sự ngây người.
Triệu Lập Anh đau đến mức đổ mò hôi lạnh. Hắn phẫn
nộ mà nhìn Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, cô lại…”
Còn chưa nói xong, Hạ Tịch Quán lại đá một cái lên
đầu gối còn lại của anh ta.
Bụp một tiếng, hai chân của Triệu Lập Anh đều quỳ
xuống trước mặt Song Song.
Lần này đừng nói là đám đông, ngay cả Song Song
cũng ngây ngốc.
Phòng thuốc vốn bàn tán ồn ào liền yên lặng lại, yên
lặng đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể
nghe thấy.
Hạ Tịch Quán lạnh lùng nhìn Triệu Lập Anh, nói với
Song Song: “Song Song, chúng ta bị chó cắn một cái,
Đọc full cưng chiều vợ nhỏ trời bạn tại Vietwriter.net
chẳng lẽ muốn giảng đạo lý với chó?”
Song Song liền nói: “Đương nhiên không rồi.”
“Chúng ta bị chó cắn một miếng, đương nhiên dùng
gậy đánh mạnh lại!” Ánh mắt sắc bén của Hạ Tịch
Quán nhìn Song Song: “Song Song, ngắng đầu, ưỡn ngực!”
Song Song không biết Hạ Tịch Quán muốn làm gì. Cô
chỉ biết bây giờ khí thế của Hạ Tịch Quán rất mạnh, cô
bắt buộc phải nghe theo. Song Song liền ngắng đầu
ưỡn ngực, giống như tư thế quân đội.
Hạ Tịch Quán hé đôi môi đỏ: “Song Song, từng tát tai
chưa? Triệu Lập Anh giao cho cô, dùng lực mà tát
mạnh anh ta một cái thử xeml”
Triệu Lập Anh đã đau đến mức mặt đổ đầy mồ hôi
lạnh, cả người phẫn nộ tới cực điểm. Từ nhỏ anh ta
đã hơn người, còn chưa bao giờ bị người ta sỉ nhục
như vậy, càng huống hồ người này còn là Hạ Tịch
Quán mà anh ta xem thường.
Chương 185: Tát Anh Ta Hai Cái.
Anh ta liền muốn đứng dậy: “Hạ Tịch Quán, tôi không
đánh phụ nữ. Cô đừng ép tôi ra tay đánh phụ nữ… ÁI”Chương 186: Tôi Sẽ Chịu Toàn Bộ Trách Nhiệm.
Triệu Lập Anh liền hét đau một tiếng, vì lúc anh ta định
đứng dậy thì Hạ Tịch Quán nhanh chóng đặt tay lên
vai anh ta, im lặng mà châm một cây kim lên huyệt
của anh ta.
Triệu Lập Anh liền thấy người mềm nhữn, không có
sức lực gì nữa, càng đừng nói tới việc đứng dậy.
Hạ Tịch Quán nhìn Song Song: “Song Song, đánh anh tai”
Đổi lại thường ngày thì Song Song tuyệt đối không
dám đánh Triệu Lập Anh.Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc. Nhưng giờ có Hạ Tịch
Quán, cô giống như có được tự tin. Thắt lưng vì mập
mạp mà tự ti vào lúc này bất giác ưỡn thẳng, lại nghĩ
tới Triệu Lập Anh từng sỉ nhục mình, cô nhắc tay lên,
tát mạnh anh ta một cái.
Bốp một tiếng, tiếng bạt tai vang dội trong đại sảnh
yên tĩnh, trực tiếp đánh lên một bên mặt Triệu Lập
Anh.
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
“Triệu Lập Anh, cái tát này là cho sự sỉ nhục và xúc
phạm anh đã gây ra cho tôi. Tôi không lảm hại Quán
Quán. Tất cả đều do anh làm!”
Nói rồi cô lại nhắc tay lên, lại tát anh ta một cái nữa:
“Cái tát này tôi chính thức thông báo cho anh, không
phải anh giải trừ hôn ước với tôi, mà là tôi giải trừ hôn
ước với anh. Tôi đá anh rồi. Lúc trước là tôi bị mỡ heo
làm mờ tim, mắt mù mới thích anhI”
Đám đông há hốc miệng mà nhìn cảnh này. Song
Song lúc nãy còn vô cùng thê thảm, giờ lại tràn đầy tự
tin, phát sáng, như đổi thành một người khác. Mọi
người vậy mà lại thấy lúc cô đánh Triệu Lập Anh lại tự
nhiên khá ngầu là sao chứ?
Sắc mặt Hạ Nghiên Nghiên cũng cứng lại. Cô ta
không ngờ Hạ Tịch Quán vậy mà lại cùng với Song
Song ngang ngược mà khống chế cục diện, đúng là
uy phong quá.
Lúc này cô ta ngẳắng đầu, nhìn thấy Chu Bình đã tới,
cô ta vội nịnh: “Chủ nhiệm Chu, chị tới rồi. Quán Quán
Chương 186: Tôi Sẽ Chịu Toàn Bộ Trách Nhiệm.
cô mau dừng tay, bây giờ trên diễn đàn đều là tin xấu
cô ngoại tình. Bây giờ cô lại xúi giục Song Song công
khai đánh tổ trưởng Triệu ngay trong viện, quả thực
gây ảnh hưởng quá xấu!”
Hạ Tịch Quán buông Triệu Lập Anh ra, Triệu Lập Anh
liền ngã nhoài ra đất.
Lúc này Chu Bình giận đùng đùng đi tới. Diễn đàn của
viện nghiên cứu vì chuyện Hạ Tịch Quán ngoại tình đã
bị bôi đen, bây giờ trên mặt đầy mồ hôi của Triệu Lập
Anh lại có hai dấu tay đỏ bừng, điều này khiến cô ta
nồi điên lên, liền lên tiếng dạy dỗ: “Hạ Tịch Quán, cô
xem viện nghiên cứu là nơi nào. Cô không hối cải mà
còn gây chuyện trước mọi người, có phải muốn tôi
đuổi cô ra khỏi viện nghiên cứu không?”
Triệu Lập Anh thật sự hận không thể xé nát Hạ Tịch
Quán và Song Song, nhưng cả người hắn vô lực, chỉ
có thể yếu ớt phẫn nộ nói: “Chủ nhiệm Chu, chị phải
làm chủ cho tôi!”
Song Song vội nói: “Chủ nhiệm Chu, chuyện này do
tôi mà nên, Triệu Lập Anh cũng là tôi đánh. Chuyện
này tất nhiên tôi sẽ giải thích với viện trưởng.”
Chu Bình nhìn Song Song, chau mày. Thân phận của
cô khiến cô ta khó xử.
Lúc này Hạ Tịch Quán kéo Song Song ra sau lưng:
“Chủ nhiệm Chu, chuyện này là nhắm vào tôi, tất
nhiên tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.”
Chu Bình hừ một tiếng: “Hạ Tịch Quán, cô theo tôi tới
phòng làm việc!”
Hạ Nghiên Nghiên liền kích động. Lúc nãy xem một
màn kịch nhàm chán, giờ phần cao trào mới xuất hiện.
Dựa vào tính khí của chủ nhiệm Chu thì nhất định sẽ
đuổi Hạ Tịch Quán thôi.
Lúc này Hạ Tịch Quán lên tiếng: “Chủ nhiệm Chu, tôi
sẽ cùng bà tới phòng làm việc xử lý chuyện của tôi,
nhưng giờ chuyện của Triệu Lập Anh còn chưa xử lý
xong, chúng tôi xử lý anh ta trước đãi!”
Đám đông liền biến sắc, ngay cả Chu Bình cũng nói:
“Hạ Tịch Quán, cô đã đánh Triệu Lập Anh thành như
vậy rồi, cô còn muốn thế nào?”
Hạ Tịch Quán từ tốn cong môi: “Chủ nhiệm Chu, tối
qua Triệu Lập Anh cướp điện thoại của Song Song,
còn ném cô ấy lại trên đường cao tốc. Hanh taắn có
phải đã phạm phải tội xâm phạm quyền riêng tư của
người khác và uy hiếp đến an toàn của người khác
không? Giờ tôi muốn gọi điện báo cảnh sát!”
Chương 187: Cuộc Sống Mới (1)
Cái gì?
Chu Bình vô cùng nghiêm nghị mà nhìn Triệu Lập
Anh: “Tổ trưởng Triệu, Hạ Tịch Quán nói thật sao?”
Triệu Lập Anh đương nhiên không thừa nhận: “Tôi
không có. Chủ nhiệm Chu, chị đừng nghe Hạ Tịch
Quán nói lung tung. Hạ Tịch Quán, cô muốn báo cảnh
sát, vậy cô có bằng chứng không?”
Hạ Tịch Quán từ trên cao nhìn xuống Triệu Lập Anh
một cái: “Đương nhiên có chứng cứ. Song Song lên
xe anh trước cổng tập đoàn Lục thị. Anh lại cướp điện
thoại của cô ấy và bỏ cô ấy lại trên đường cao tốc. Tổ
trưởng Triệu, anh là thấy bên ngoài tập đoàn Lục thị
không có camera hay là trên cao tốc không có camera
đây? Tôi chỉ cần trích camera ra là có thể nhìn thấy bộ
mặt ghê tởm tới cực điểm của anh rồi. Anh giờ còn
muốn ngụy biện!”
Sắc mặt Triệu Lập Anh liền trắng bệch: “Không, Hạ
Tịch Quán, cô tưởng cô là ai, những camera đó cô
C†8;4Bgwls#t“Sùộc Sống Mới (1) I’ @ 6)
muốn xem là xem được sao?”
“Vậy anh có thể thử xem tôi rốt cuộc có thể trích xuất
những camera đó hay không.”
Triệu Lập Anh nhìn Hạ Tịch Quán lúc này đứng trước
mặt anh ta. Cô gái chỉ mới 19 tuổi, nhưng cô có đôi
mắt sắc bén mà lạnh lẽo, giống như trên đời này tất cả
sự giả tạo và dơ bản đều không thoát khỏi mắt cô. Bờ
lưng thon thả mà thẳng thớm đó của cô càng mang
theo khí thế mạnh mẽ, lại khiến người ta không khỏi
muốn quỳ lễ.
Triệu Lập Anh vẫn luôn xem thường Hạ Tịch Quán,
cho rằng cô chỉ là một con nhóc quê mùa, chỉ mới tốt
nghiệp phổ thông. Nhưng giờ anh ta lại không khỏi
thấy kinh ngạc, lại có máy phần sợ hãi cô gái này.
Cô nhất định có thể trích xuất được camera, vì sau
lưng cô là Lục Hàn Đình!
Hạ Tịch Quán không bỏ qua bất kỳ vẻ mặt biến hóa
nào của Triệu Lập Anh cả: “Sao, sợ rồi? Lúc đầu lúc
chọc vào tôi sao không biết sợ?”
C†8:4Bowls#t“Sùộc Sống Mới (1) ấu @ M)
Triệu Lập Anh năm chặt tay thành quyền. Anh ta hoàn
toàn không ngờ tới chuyện này lại phát triển đến mức
này. Thịt dê còn chưa ăn được lại còn thương tích đầy
mình. Hôm nay tuyệt đối là ngày đáng xấu hồ nhát của
anh ta.
“Hạ Tịch Quán, cô rốt cuộc muốn thế nào?”
“Tôi nói rồi, tôi muốn anh xin lỗi Song Song! Nếu anh
không muốn xin lỗi ở đây thì đến sở cảnh sát xin lỗi
vậy!”
Triệu Lập Anh liền run rẩy, anh ta không muốn tới sở
cảnh sát. Một khi tới đó thì cuộc đời ưu tú của anh ta
sẽ có vết nhơ, sẽ hủy hoại anh ta.
Anh ta nhìn Song Song, bàn tay nắm chặt buông lỏng
ra, sắc mặt trắng bệch, run giọng: “Song Song, xin…
xin lỗi, tôi… tôi thừa nhận tất cả đều do tôi làm. Là tôi
cướp điện thoại của cô, dùng danh nghĩa của cô đanh
bài lên diễn dàn, cũng là tôi… bỏ cô lại trên đường
cao tốc…”
C†8:4Bgwls#t“Sùộc Sống Mới (1) 1Á: @ EM)
Trời ơil
Đám đông đều kinh ngạc. Sự xoay chuyển này cũng
quá đột ngột rồi đi. Tổ trưởng Triệu sao lại là loại
người này?
Hạ Nghiên Nghiên đứng nhìn một bên liền cứng
người. Cô ta không ngò Triệu Lập Anh vậy mà lại vô
dụng như vậy.
Song Song hừ lạnh một tiếng: “Triệu Lập Anh, xin lỗi
là chuyện của anh, tha thứ hay không là chuyện của
tôi. Tôi mãi mãi sẽ không tha thứ cho anhl”
Triệu Lập Anh: “CôiI”
Lúc này Hạ Tịch Quán lên tiếng: “Tổ trưởng Triệu, tôi
hỏi anh, chuyện này có người khác xúi giục anh
không?”
Tim Hạ Nghiên Nghiên liền đập mạnh một cái. Lúc này
Triệu Lập Anh ngẳng đầu, nhìn qua cô ta.
Ct8;4BowlsftSùộc Sống Mới (1) ‘Án @ M)
Hạ Nghiên Nghiên liền tránh ánh mắt anh ta, tay cô ta
bất giác mà nắm lại, làm lộ ra sự kinh hãi và bắt an lúc
này của cô ta.
Triệu Lập Anh thu ánh mắt lại, hắn lắc đầu: “Không.
Tôi chỉ là xem thường cô, tất cả đều do tôi làm. Hạ
Tịch Quán cho dù tôi đã làm cái gì cũng không thay
đổi được sự thật cô ngoại tình!”
Hạ Tịch Quán không ngờ anh ta lại sỉ tình với Hạ
Nghiên Nghiên như vậy, vậy mà lại tự mình gách vác.
Có điều như vậy càng thú vị hơn.
Cô nhìn Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu, Triệu Lập Anh
hãm hại đồng nghiệp như vậy, lấy công báo thù riêng,
hành vi hung ác. Tin rằng cô nhất định sẽ xử phạt
công minh đúng không?”Chương 188: Cuộc Sống Mới (2)
Chu Bình vô cùng thất vọng mà nhìn Triệu Lập Anh:
“Triệu Lập Anh, điều kiện cá nhân của cậu xuất sắc
như vậy, mới vào viện hai năm đã làm tổ trưởng.
Nhưng lần này cậu đã phạm lỗi lớn, tôi tuyệt đối sẽ
không dễ dãi với cậu. Tôi phải thông báo xử phạt câu
với cả viện, cắt chức tổ trưởng của cậu, giữ lại viện để
quan sát!”
Triệu Lập Anh liền ngã nhoài ra đất, mắt xám xịt. Anh
ta không phải tổ trưởng nữa, nỗ lực và sự kiêu ngạo
của anh ta đều mắt rồi.
Anh ta nghĩ thế nào cũng không rõ. Rõ ràng là tính kế
Hạ Tịch Quán, sao mình lại đem cả mình cược vào rồi
chứ?
Anh ta thảm quá!
“Hạ Tịch Quán, chuyện của Triệu Lập Anh xử lý xong
rồi. Giờ chúng ta xử lý chuyện của cô. Theo tôi tới
phòng làm việc!” Chu Bình quay người rời đi.
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
Hạ Tịch Quán đi theo cô ta. Lúc này đi qua người Hạ
Nghiên Nghiên, cô dừng chân lại.
“Quán Quán.” Hạ Nghiên Nghiên nở nụ cười xinh đẹp.
Dù Triệu Lập Anh đã thất thủ khiến cô ta rất phẫn nộ,
nhưng đuổi Hạ Tịch Quán ra khỏi viện nghiên cứu mới
là mục đích chính: “Em chủ động nhận lỗi với chủ
nhiệm Chu. Dù sao chị đã kết hôn còn ngoại tình, mọi
người đừng có làm ầm ï quá mà khó coi. Em chủ động
rời khỏi viện nghiên cứu đi.”
Hạ Tịch Quán cười. Cô kề sát Hạ Nghiên Nghiên, thấp
giọng cười nói: “Chúng ta cược xem. Tôi tuyệt đối sẽ
không rời khỏi viện nghiên cứu. Cô tin không?”
Hạ Nghiên Nghiên lạnh mặt. Đương nhiên cô ta không
tinl
Hạ Tịch Quán ngoại tình là sự thật, cô ta không tin Xu
Mật sẽ chịu áp lực dư luận mà giữ cô ta lại!
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ
Chu Bình đi phía trước, Hạ Tịch Quán đi theo sau. Lúc
này Song Song đuổi theo: “Quán Quán!”
Hạ Tịch Quán dừng chân: “Chủ nhiệm Chu, tôi muốn
nói với Song Song máy câu.”
Sắc mặt Chu Bình rất tệ, nhưng vẫn gật đầu: “Đi đi.”
Chu Bình không rời đi, bà ta ở đây nhìn Hạ Tịch Quán
nói gì với Song Song.
Song Song chạy tới, vô cùng áy náy: “Quán Quán,
chuyện này là do tôi mà nên, đều trách tôi lên xe của
Triệu Lập Anh, tôi…”
“Song Song, tôi thật sự ở cùng Lục Hàn Đình rồi.” Hạ
Tịch Quán cắt ngang lời cô.
Song Song liền mở lớn mắt.
Hạ Tịch Quán cười kéo lấy tay cô: “Vậy nên Song
Song, không phải lỗi của cô. Chuyện này là nhắm vào
tôi. Chuyện tôi và Lục Hàn Đình sớm muộn cũng sẽ bị
Chương 188: Cuộc Sống Mới (2)
lộ thôi.”
Nói rồi Hạ Tịch Quán nhét một thứ vào tay Song
Song: “Song Song, cái này cho cô.”
Song Song mở ra nhìn, là một đơn thuốc: “Quán
Quán, đây là gì?”
“Đây là thuốc cho cô giảm cân.”
Nhắc tới cái này, sự tự ti trên mặt Song Song liền nhạt
đi.
Giới thiệu truyện hay tại Vietwriter.net
Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Ngọn Sóng Tình Yêu
Vệ Sĩ Bất Đắc Dĩ
Sự Trả Thù Ngọt Ngào
Mê Vợ Không Lối Về
Theo Đuổi Vợ Câm
Hạ Tịch Quán nắm chặt lấy tay cô: “Song Song, dù cô
hơi mập, nhưng trong mắt tôi chị ngây thơ lạc quan.
Tôi rất thích cô. Mỗi người con gái đều có cái đẹp của
mình. Chúng ta không cần vì đàn ông hoặc người
khác mà thay đổi mình, sống thành người mà họ
muốn. Vậy nên đây chính là lý do mà phương thuốc
mà tôi đã viết cho cô từ lâu nhưng không đưa cho cô.”
“Bây giờ tôi đưa cho cô, cũng là muốn để cô tự lựa
chọn. Có lẽ cô muốn một cuộc sống mới đẹp hơn
khỏe mạnh hơn.”
Chương 188: Cuộc Sống Mới (2)
“Giảm cân không có đường tắt. Phương thuốc này
cần kiên trì vận động và hô hấp nhẹ, kiêng ăn, đi bộ.
Như vậy mới có thể đảm bảo cùng lúc chị gầy đi thì
thể hình và khí vận mới cùng đẹp được.”Chương 189: Lục Hàn Đình Là Chông Hợp Pháp Của Tôi.
Vì mập mà bạn chân chính của Song Song rất ít. Cô
biết mọi người đều bàn tán sau lưng cô.
Bây giờ nghe Hạ Tịch Quán nói vậy thì vành mắt cô
đỏ lên, nước mắt nóng hỗi rơi xuống: “Quán Quán…”
Đôi môi cô run lên, lại không biết nên nói gì.
Hạ Tịch Quán cũng hiểu: “Song Song, tôi vẫn luôn
cảm thấy Triệu Lập Anh không hợp với cô. Vốn tôi có
thể không dạy dỗ anh ta trước mặt cô, nhưng như vậy
thì không thể khiến cô nhìn rõ bộ mặt thật của anh ta,
thật sự chết tâm với anh ta. Không sao, thanh xuân
của ai mà chưa từng yêu một tên cặn bã chứ. Nếu cô
thấy đau thì đây chính là trưởng thành.”
“Bây giờ những sự sỉ nhục và xem thường mà Triệu
Lập Anh đối với cô đều là động lực trên con đường
phía trước của cô, làm lại từ đầu. Song Song, bây giờ
hãy bề nhà rèn luyện tốt bản thân. Nếu cô dùng đơn
thuốc này, vậy tôi hy vọng lần sau gặp cô sẽ là
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
phượng hoàng hồi sinh giữa đám tro tàn. Tôi rất hy
vọng vào sự gặp gỡ tốt hơn của chúng ta.”
Mắt Song Song ngập nước mắt. Cô ôm lấy Hạ Tịch
Quán, giống như đau đón mà khóc đã một trận: “Quán
Quán, cảm ơn cô. Tôi sẽ như vậy, nhất định sẽ như
vậy!”
Hạ Tịch Quán khẽ võ lên lưng cô. Khóc đi, khóc ra
được thì tốt rồi. Đem những tự ti và mơ hồ của quá
khứ khóc ra hết, sau cơn mưa trời lại sáng.
Lúc này, trên lầu hai, Lục Tử Tiễn hai tay đút túi yên
lặng nhìn hai cô gái ôm nhau. Gió nhẹ khẽ thỏi những
ngọn tóc xoăn trước trán cậu, người đàn ông tuần tú
như tranh mặc bộ đồ trắng, lại có chút lạnh lùng kiêu
ngạo của con nhà giàu.
Lúc này thuộc hạ thấp giọng nói: “Nhị thiếu, Hạ Tịch
Quán này chính là cô dâu lúc trước gả tới U Lan
Uyển, cũng chính là phu nhân mới của Đại thiếu, chị
dâu của ngài.”
Lục Tử Tiễn không nói gì.
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ
“Nhị thiếu, phu nhân vẫn luôn giục ngài quay về, mắt
thấy ngài cũng đã đến tuổi kết hôn, những tiểu thư
khuê các danh môn của Đé Đô thành này đều mong
ngóng…”
Thuộc hạ không nói nữa, vì hắn thấy thiếu gia nhà
mình không nghe. Tính cách này của thiếu gia, những
thiên kim tiểu thư đó không lọt vào mắt cậu được.
Còn về vị hôn thê của thiếu gia thì vẫn chưa tìm tháy.
Chu Bình vẫn luôn có ấn tượng không tốt về Hạ Tịch
Quán, cho dù là những ngày trước cô vượt qua được
bài kiểm tra của cô ta , cô ta cũng cảm thấy cô gái này
lai lịch bất minh, bối cảnh không rõ ràng, nhưng bây
giờ nhìn cảnh Hạ Tịch Quán động viên Song Song
này, cô ta cũng có chút động lòng.
Song Song khóc đủ rồi, tạm biệt Hạ Tịch Quán mà rời
đi.
Hạ Tịch Quán nhìn Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu, chúng
Chương 189: Lục Hàn Đình Là Chông Hợp Pháp Của Tôi.
ta đi thôi.”
“Hạ Tịch Quán, cô biết Song Song là cháu gái của ai
không?” Chu Bình đột nhiên hỏi.
“Song Song là cháu gái của ai?” Hạ Tịch Quán hơi
ngắn ra.
Chu Bình cảm thấy Hạ Tịch Quán có lẽ là biết thân
phận của Song Song, nếu không sao cô lại đối tốt với
Song Song như vậy. Có điều bây giờ nhìn đôi mắt xinh
đẹp của Hạ Tịch Quán, bên trong sạch đến mức
không hè có tạp chất, mang theo tia không hiểu. Rõ
ràng là không biết chuyện.
Chu Bình nói: “Bỏ đi, chúng ta vào phòng làm việc nói
chuyện của cô!”
Trong phòng làm việc.
Chu Bình nhìn Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, cô đã
gả vào U Lan Uyễn rồi, giờ là vợ người ta, đúng
Chương 189: Lục Hàn Đình Là Chồng Hợp Pháp Của Tôi.
không?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Đúng.”
“Vậy tôi hỏi cô, bức ảnh trên diễn đàn là thật sao? Cô
đang quen tổng giám đốc của Lục thị Lục Hàn Đình
sao?”
Hạ Tịch Quán lại gật đầu: “Đúng.”
Chu Bình chau mày: “Hạ Tịch Quán, cô đã gả cho
người ta, giờ lại ở cùng với Lục Hàn Đình quyền quý
nhất Hải Thành, giờ rất nhiều cô gái đều không chịu
được dụ hoặc, càng huống hồ là một người đàn ông
thượng lưu thành công như Lục tổng. Đây là chuyện
riêng của cô, tôi vốn không nên quản, nhưng giờ diễn
đàn viện nghiên cứu ầm ï như vậy, mọi người thậm
chí bắt đầu đoán cô có phải là dựa vào kim chủ là Lục
tổng mới vào được Xu Mật hay không. Nếu tôi không
kịp thời xử lý thì hậu quả chỉ sẽ càng lúc càng nghiêm
trọng.”Hạ Tịch Quán nhìn Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu, vậy cô
muốn xử lý thế nào?”Chương 190: Bái Sư
“Cái này cũng khiến tôi rất đắn đo. Mọi người đều
muốn cô rời khỏi Xu Mật, nhưng cô tôi đều rõ, chuyện
này không đơn giản như vậy. Cô vào Xu Mật không
liên quan gì tới Lục tổng. Cô là được viện trưởng đích
thân đề bạt… Hạ Tịch Quán, cô rốt cuộc có quan hệ gì
với viện trưởng?”
Hạ Tịch Quán nhéch đôi mày liễu: “Chủ nhiệm Chu, tôi
không có quan hệ gì với viện trưởng, chỉ gặp mặt máy
lần. Ông ấy từng để lại số điện thoại cho tôi, nói néu
tôi có hứng thú với Xu Mật thì có thể gọi cho ông ấy
bất cứ lúc nào, cánh cửa của Xu Mật luôn mở chào
đón tôi.”
Chu Bình biến sắc. Viện trưởng Lý Văn Thanh của
viện nghiên cứu Xu Mật là quốc sĩ hiện giờ, khá có
tiếng trong giới bệnh học truyền nhiễm di truyền, ông
ấy vậy mà lại cho một cô gái nhỏ số điện thoại của
mình, còn nói những lời như cánh cửa Xu Mật luôn
mở đón cô…
“Hạ Tịch Quán, tôi thấy cô còn trẻ, sao lại nói dối mà
không đỏ mặt chứ? Cô tưởng cô là ai, viện trưởng sao
lại nói mấy lời này với cô?” Chu Bình không hề tin.
Hạ Tịch Quán nhún vai. Chủ nhiệm Chu không tin vậy
cô cũng hết cách.
Chu Bình chỉ thấy thái độ của Hạ Tịch Quán cũng quá
hời họt rồi, rốt cuộc là ai cho cô tự tin: “Hạ Tịch Quán,
tôi bây giờ gọi điện cho viện trưởng, vạch trần lời nói
dối của cô!”
Hạ Tịch Quán: “Chủ nhiệm Chu, mời.”
Chu Bình vội gọi điện. Cô ta không tin lúc lời nói dối bị
vạch tràn, Hạ Tịch Quán còn có thể bình tĩnh như vậy.
Điện thoại rất nhanh được kết nối. Giọng nói uy
nghiêm của viện trưởng Lý vang lên: “A lô, chủ nhiệm
Chu.”
“Viện trưởng, chào ngài. Rất xin lỗi vì làm phiền ngài,
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
nhưng bên Hạ Tịch Quán này có chút chuyện…”
“Hạ Tịch Quán?” Viện trưởng Lý liền cắt ngang lời bà
ta: “Tịch Quán có đó không, để tôi nói với con bé máy
cau.
Nghe ngữ khí gấp gáp của viện trưởng Lý, Chu Bình
đã ngắn người, không biết còn tưởng Hạ Tịch Quán là
cháu gái của viện trưởng đấy. Lúc nãy không phải nói
hai người không thân sao?
Chu Bình đưa điện thoại cho Hạ Tịch Quán. Hạ Tịch
Quán lên tiếng: “A lô, viện trưởng, xin chào.”
Thế là Chu Bình nghe thấy viện trưởng Lý dùng giọng
điệu dịu dàng nhất hỏi han, còn có chút… nịnh nọt: “A
lô, Tịch Quán à, thế nào, Xu Mật không tệ chứ?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Vâng, khá tốt ạ.”
“Ông đã nói rồi, Xu Mật tuyệt đối xứng với cháu. Tịch
Quán à, dù lời này đã nói N lần rồi khiến ông có chút
khó xử, nhưng ông vẫn muốn nói, tới bái ông làm thầy
đi.”
Chu Bình ở một bên: “…”
Cô ta nghe không hiểu đoạn đối thoại này, thật sự
nghe không hiểu!
Quốc sĩ Lý Văn Thanh, ông ấy thiếu đệ tử sao?
Không, đừng nói Hải Thành, ngay cả những người
học y xuất sắc của Đế Đô cũng đã dẫm nát bậc cửa
nhà ông ấy, nhưng ông ấy không có một đệ tử nào cả!
Bây giờ ông lại hạ thấp giọng bảo Hạ Tịch Quán bái
ông làm thầy?
“Viện trưởng, chuyện này cháu cần thêm thời gian suy
nghĩ.”
“Đợi, ông đợi cháu. Cháu nhất định phải cân nhắc ông
chút. Điều kiện của ông thật sự rất tốt nhé!”
Chu Bình: “…”
Đây… đây có còn là viện trưởng mà cô ta quen
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ
không?
“Đúng rồi, lúc nãy chủ nhiệm Chu muốn nói chuyện
của cháu và tổng giám đốc Lục thị, Lục Hàn Đình
sao?”
Chu Bình muốn lên tiếng, nhưng chỉ nghe Hạ Tịch
Quán vô cùng bình tĩnh nói một câu: “Viện trưởng
không cần lo lắng, Lục Hàn Đình là chồng hợp pháp
của cháu!”
Nghe thấy câu chuyện này, đôi mi dài của Hạ Tịch
Quán động đây hai cái, sau đó thu lại bàn tay nhỏ của
mình, không châm cứu cho anh nữa.
Lục Hàn Đình mở mắt ra: “Sao vậy?”
Hạ Tịch Quán phồng đôi má xinh đẹp: “À, không có gì.
Chỉ là em chỉ nghĩ cô dâu nhỏ vốn thuộc về Lục tiên
sinh lại bị em trai mình cướp đi biến thành em dâu
mình, trong lòng Lục tiên sinh nhất định sẽ không vui
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé. nhỉ…”
Lục Hàn Đình liền cong đôi môi mỏng, nhấc tay nhéo
cái má nhỏ căng mọng của cô: “Hũ giám nhỏ, lại ghen
rồi? Một đứa bé còn đang mặc tã, trong đầu em đang
nghĩ cái gì vậy?”
Hạ Tịch Quán nhìn anh: “Đã bao nhiêu năm rồi, đứa
bé lúc trước sớm đã trưởng thành rồi, cô bé có thể
khiến Lục tiên sinh nhớ nhung nhiều năm như vậy, lại
khiến mẹ của Lục tiên sinh thích như vậy, nói không
chừng đã xinh đẹp như tiên rồi.”
“Từ sau ngày chia tay đó, vị cố nhân đó của mẹ anh
liền đem con gái biến mắt khỏi thế giới này, nên dáng
vẻ sau này của cô ấy anh thật sự chưa từng gặp.”
“Vậy những năm này Lục tiên sinh chưa từng đi tìm?”
Bị hỏi như vậy, Lục Hàn Đình hơi nhíu đôi mày kiếm
lại.
Chỉ trong hai giây mà anh chững lại này, Hạ Tịch
Quán đã chuẩn xác mà có được đáp án rằng anh đã
từng tìm.
Cô nhắc chân, dùng lực đá anh.
Lục Hàn Đình không phòng bị, vừa mới được mỹ nhân
chăm sóc, không ngờ cô nói đá là đá, nên anh liền
ngã xuống giường, lăn xuống tắm thảm lông cừu mềm
mại trên đất.
Cô vậy mà lại một cước đá anh xuống giường.
C†8:08gwlst:®Sồ Dâu Nhỏ Của Anh. ‘Ật @ M)
Lục Hàn Đình là người đàn ông thế nào, phụ nữ muốn
bò lên giường anh đếm không xuể, nhưng người phụ
nữ dám đá anh xuống giường thì vẫn là lần đầu tiên
94p.
Khuôn mặt anh tuấn của anh hơi đen lại, môi mỏng
mím thành một đường cong không vui, vô cùng
nghiêm nghị.
Hạ Tịch Quán nhếch mày liễu nhìn anh, đôi mắt đen
nhánh trừng lên phát ra ánh sáng rực rỡ: “Lục Hàn
Đình, em nói cho anh biết, trong mắt em không thể
chứa nồi một hạt cát. Hạ Nghiên Nghiên còn chưa xử
lý xong anh lại mọc ra một cô dâu nhỏ. Đào hoa nở
từng đợt từng đợt, còn sung sức hơn bắt kỳ ai. Anh đi
tìm bọn họ đi, không được lên giường của em nữa!”
“Con thỏ nhỏ, mông ngứa rồi phải không?”
Lục Hàn Đình khẽ mắng một câu, nhanh chóng áp
người lên giường, vươn tay ra bắt cô lại.
Hạ Tịch Quán tức giận, nhưng còn chưa mắt đi lý trí,
thấy anh khí thế hùng hỗ mà bắt lấy mình như vậy thì
cô liền tránh.
Nhưng Lục Hàn Đình giữ lấy cổ chân thon thả của cô
kéo lại đè dưới thân mình, lật người cô lại, anh liền
đánh một cái lên mông cô.
Bốp một tiếng.
Khuôn mặt nhỏ bằng một bàn tay của Hạ Tịch Quán
liền đỏ lên. Cũng không phải đau, mà là xấu hổ. Cô
đầy tay anh ra: “Lục Hàn Đình, không được biến thái!”
Lục Hàn Đình dán mặt lên mái tóc dài của cô, khàn
giọng giải thích: “Mẹ anh không có bạn bè gì máy, hơn
nữa tính tình lạnh nhạt, thứ bà thích rất ít. Cô gái đó là
người mẹ anh rất thích. Anh thừa nhận những năm
nay anh từng đi tìm. Nếu có thể tìm được thì sẽ đối xử
với cô gái mẹ anh thích như em gái ruột vậy.”
Hạ Tịch Quán bị đè trên người thì thấy anh rất nặng.
Một người đàn ông cao lớn như anh sắp đè cô thở
không ra hơi rồi, cô vẫn không vui, hừ giọng: “Em gái
ruột gì chứ. Mẹ anh sinh em gái cho anh rồi sao? Em
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé.
thấy anh là muốn chờ xem tình hình, không đẹp thì là
em gái ruột, xinh đẹp thì chính là em gái nuôi!”
Đôi môi mỏng của anh liền hôn lên cái tai nhỏ của cô,
có mấy phần sủng nhược và yêu thích. Không ngờ lúc
cô ghen tuông lại đáo để như vậy, có điều anh thích.Chương 182: Anh Sẽ Không Buông Tay Nữa.
“Lục Hàn Đình anh trong mắt em là một người như
vậy sao, hửm? Mắt nhìn của anh rất cao, không phải
người phụ nữ nào cũng sẽ nhìn trúng, trừ khi cô gái
đó có một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt sắc như em, còn
có sự thông minh và dũng cảm của em… Chỉ tiếc là
em là độc nhất vô nhị trên thế giới này, ngoài em ra,
cũng không có ai có thể khiến anh động lòng như vậy
nưa.
Hạ Tịch Quán cảm thấy anh cũng khá biết cách nói lời
ngọt ngào. Cô vươn tay đầy anh: “Tránh ra, đừng đè
em, anh nặng quá.”
Lục Hàn Đình nhìn cô một cái, buông cô ra.
Cô bò vào lại chăn, ngẳng chiếc cằm nhỏ xinh nhìn
anh: “Nói như vậy là anh chỉ mới gặp cô dâu nhỏ đó
một lần. Cô ấy thích anh không?”
Lục Hàn Đình nghĩ một chút: “Lúc đó cô ấy nắm lấy
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé. ngón tay anh.”
“Nắm thế nào?” Hạ Tịch Quán vươn bàn tay nhỏ ra từ
từ nắm lấy ngón trỏ của anh vào lòng bàn tay: “Nắm
như vậy à…”
Đồng tử sâu thẳm của Lục Hàn Đình hơi co lại, đại
não anh nhanh chóng hiện lên cảnh tượng nhiều năm
về trước. Lúc đó anh mới bảy tuổi, đứng bên cái nôi
nhìn bé gái đó một cái.
Một đứa bé nhỏ xíu vừa mới ra đời chưa lâu, không
hề nhăn nheo như những đứa bé khác, cô đã hồng
hào xinh đẹp rồi.
Lúc đó cô nằm trong chiếc chăn lông màu vàng nhạt,
mở tròn đôi mắt đen nhánh nhìn anh, bàn tay nhỏ
đung đưa trong không trung rồi nắm lấy ngón trỏ của
anh, còn nhoẻn miệng cười với anh.
Mùi sữa thơm thơm, ngọt ngọt, có thể khiến lòng
người tan ra.
Lúc đó mẹ còn đùa anh: “Xem, cô dâu nhỏ của A Đình
nhà ta rất thích A Đình nhé.”
Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt óng ánh nước này của Hạ
Tịch Quán, dáng vẻ của cô đột nhiên trùng hợp thành
một với bé gái năm đó.
Anh cúi mắt hôn lên đôi môi đỏ của cô.
Nhưng Hạ Tịch Quán tránh đi, cô liền buông ngón trỏ
anh ra, đắp chăn tơ tằm lên người mình, còn mắng
anh một câu: “Lục tiên sinh, dáng vẻ thèm thuồng của
anh đáng sợ thật!”
Yết hầu của Lục Hàn Đình lên xuống, ổn định lại hô
hấp của mình, sau đó vươn tay ra ôm cô vào lòng: “Đi
ngủ!”
Hạ Tịch Quán ép mặt lên lồng ngực rắn rỏi của anh,
dù náo loạn nhưng thu hoạch của tối nay cũng không
tệ. Anh tự mình nhắc tới gia đình của anh với cô.
“Lục tiên sinh, mẹ anh… sao mà qua đời vậy?”
Cô có thể cảm nhận được, anh rất yêu mẹ mình.
Lục Hàn Đình nhắm mắt lại, khuôn mặt anh tuấn
không có biểu hiện gì, chỉ hờ hững mở miệng: “Mẹ
anh sau đó lại mang thai, bồ lại không để mẹ sinh, cho
mẹ uống thuốc phá thai. Lúc đó mẹ đã mang thai bảy
tháng, tự mình lấy dao rạch bụng mình, lấy đứa bé ra.
Tưởng đứa bé bảy tháng tuổi có thể nuôi sống được,
nhưng cả người nó tái xanh, đã chết rồi. Đó là một em
gái. Không lâu sau, mẹ anh liền tự sát. Bà mặc bộ đồ
màu đỏ từ trên ban công phòng A Kiều nhảy xuống
sông, thi thể mãi vẫn không tìm được.”
Hạ Tịch Quán cứng đờ người. Cô bị câu chuyện này
làm chắn động, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại.
Cô không biết người phụ nữ này phải có dũng khí lớn
mức nào, rơi vào hoàn cảnh bị ép tới tuyệt vọng mới
tự mình lấy dao rạch bụng mình.
Lúc này Lục Hàn Đình trở người, ôm cơ thể mềm mại
của cô vào lòng, lẫm bẩm: “Quán Quán, lần này là em
C†8:41gwls#t nh Sẽ Không Buông Tay Nữa. ‘Át @ @M}
tự mình dâng lên cửa, sau này anh tuyệt đối sẽ không
buông tay em ra nữa, tuyệt đối sẽ không để em đi
nữa.Chương 183: Nếu Anh Không Rời Đi, Em Sẽ Không
Từ Bỏ.
Tối nay Lục Hàn Đình không nói nhiều, nhưng Hạ Tịch
Quán đã có thể đại khái đoán được gia anh lón lên
trong hoàn cảnh gia đình kỳ lạ thế nào.
Thực ra cô rất hứng thú với câu chuyện về bố và mẹ
anh, rốt cuộc là tình yêu hận thù nồng đậm thế nào
mới khiến hai người đi đến bước đường này.
Có thể chắc chắn rằng, Lục Hàn Đình là người bị hại
của hai người này, có những người cả đời được tuổi
thơ vỗ về, nhưng có những người cả đời đều đang võ
về tuổi thơ.
Lục Hàn Đình thuộc về sau.
Trong lòng cô rất xót anh, cô vươn tay ra ôm lấy thắt
lưng rắn rỏi của anh, sau đó dùng lực gật đầu: “Lục
tiên sinh, nếu anh không rời đi, thì em sẽ không từ
Bộ”
Bờ vai Lục Hàn Đình liền thu chặt lại, ôm cứng cô vào
lòng. Lúc Hạ Tịch Quán sắp ngủ say thì nghe thấy anh
thấp giọng nói: “Quán Quán, anh nhất định sẽ trở nên
tốt hơn.”
Sáng sớm hôm sau, Lục Hàn Đình đích thân lái xe
đưa Hạ Tịch Quán đến viện nghiên cứu Xu Mật. Lúc
bóng dáng chiếc xe sang trọng Rolls Royce biến mắt
khỏi tầm mắt, Hạ Tịch Quán mới đi vào cổng viện
nghiên cứu.
Nhưng vừa đi vào thì cô thấy là lạ, vì mọi người đều
đang dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô, còn chỉ chỏ sau
lưng.
Cô lại trở thành tâm điểm.
Cô đi vào phòn thuốc. Lúc này “ting” một tiếng, tin
Wechat của Diệp Linh gửi tới: Quán Quán nhà chúng
ta muốn kín kẽ mà quá khó, luôn có người giở trò
khiến cậu lên hotsearch.
Diệp Linh còn trực tiếp gửi đường link qua.
Hạ Tịch Quán nhấp vào. Là diễn đàn của viện nghiên
cứu. Bây giờ trên diễn đàn đã bùng nổ, một tiêu đề bắt
mắt: Hạ Tịch Quán qua đêm cùng tổng giám đốc của
Lục thị Lục Hàn Đình. Là ngoại tình, hay là chân ái?
Dưới tiêu đề có gắn mấy bức ản, là ảnh mà Lục Hàn
Đình bề cô ở đại sảnh Lục thị.
Giống như từng thấy bức ảnh này, Hạ Tịch Quán nhớ
lại, chính là bức tối qua Song Song gửi qua.
Ảnh trong điện thoại Song Song sao lại bị lộ lên trên
diễn đàn chứ?
Cô nhìn ID đăng bài thì thấy người đăng bài chính là
Song Song.
Cô nhíu mày, đọc bình luận hot.
Trời ơi, Hạ Tịch Quán vậy mà lại… câu dẫn tổng giám
đốc Lục thị Lục Hàn Đình? Nhất định là tôi chưa tỉnh
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé. ngủi
Mọi người nhìn thư thế Lục tổng ôm Hạ Tịch Quán,
mọi người có từng nghĩ có một ngày sẽ có một đôi
chân phụ nữ quấn lấy thắt lưng của nhân vật lớn một
tay che trời ở Hải Thành này không? Người phụ nữ
này vậy mà lại còn là Hạ Tịch Quán!
Tay của Lục tổng đặt ở đâu, sao phải đỡ mông Hạ
Tịch Quán?
Khụ khụ khụ, lầu trên đừng gây lú. Bây giờ trọng điểm
chẳng lẽ không phải là Hạ Tịch Quán ngoại tình sao?
Trên mạng đều ghi rõ cả, Hạ Tịch Quán là người đã
gả cho tên quỷ phu ở U Lan Uyễển để xông hỉ đấy!
Xu Mật chúng ta sao lại có thể có loại người như Hạ
Tịch Quán, quả đúng là một bãi phân chuột làm hỏng
nồi cháo, nên đuổi cô ta ngay đi.
Song Song là bạn tốt của Hạ Tịch Quán, bây giờ Song
Song cũng nhìn không quen loại người này mà vì đại
nghĩa diệt thân, chẳng lẽ chúng ta còn phải dung túng
loại người thấp kém thế này sao?
Mời Hạ Tịch Quán cút ra khỏi viện nghiên cứu Xu Mật!
Hạ Tịch Quán mắt chút thời gian mới đọc xong những
bình luận này. Cô xem như cũng đã biết được là có
chuyện gì. Có người cuối cùng cũng không chịu nồi
nữa muốn nhúng tay vào mối quan hệ của cô và Lục
Hàn Đình.
Hạ Tịch Quán cong đôi môi đỏ. Một số người có phải
là chê mình chết chưa đủ nhanh không?Chương 184: Xem Kịch
Cất điện thoại vào túi xách, Hạ Tịch Quán bắt đầu
nghiêm túc làm việc, rất nhiều người xung quanh tới
xem kịch hay, mọi người thấy cô không có biểu hiện gì
thì đều ầm ï bàn tán.
Cô Hạ Tịch Quán này da mặt dày thật. Chuyện cô ta
ngoại tình đều bị phanh phui rồi mà vẫn có thể bình
tĩnh làm việc. Đúng là hống hách!
Cô thử ngoại tình với một Lục Hàn Đình xem, cô còn
bình tĩnh còn hống hách hơn cô ta nữa!
Lúc này có người tách đám đông ra, chạy tới: “Mọi
người nhường đường chút, nhường chút.”
Song Song tới rồi.
Đám hóng chuyện cảm thấy kịch hay sắp bắt đầu rồi,
đồng loạt hò hét:
“Song Song, chúng tôi đều ủng hộ cô. Nếu không phải
cô đại nghĩa diệt thân thì chúng tôi thật sự không biết
được chuyện người nào đó ngoại tình.”
“Song Song, cô phải cẩn thận đấy, cẩn thận người
nào đó phản kích báo thù.”
Hạ Nghiên Nghiên và Triệu Lập Anh cũng tới rồi. Họ
vẫn đứng xem kịch, cũng không cần bọn họ ra tay thì
nước bọt của đám người này đã có thể dìm chết Hạ
Tịch Quán rồi.
Song Song vân luôn bất an, nên cô nhìn thấy động
tĩnh trên diễn đàn thì liền chạy qua đây. Không bận
tâm tới đám người này, cô liền kéo lấy Hạ Tịch Quán:
“Quán Quán, nếu tôi nói chuyện này không phải tôi
làm, cô có tin không?”
Hạ Tịch Quán nhìn Song Song: “Song Song, cô sao
vậy? Sao sắc mặt khó coi vậy?”
Tối qua Song Song bị Triệu Lập Anh vứt lại trên
đường cao tốc, lúc về đến nhà đã là sáng sớm, dầm
mưa cả đêm, bây giờ cô đang sốt cao, khuôn mặt vốn
mập mạp rất hồng hào đánh yêu giờ trắng như tờ
giấy, cả người giống như rã tời, hai chân nặng như
chì, cả người như bị bệnh nặng, rất tệ.
“Quán Quán, tối qua tên khốn kiếp Triệu Lập Anh đó
cướp mắt điện thoại của tôi, còn bỏ tôi lại trên đường
cao tốc. Tất cả chuyện này đều là anh ta dùng tên của
tôi làm đấy!” Nói rồi cô phẫn nộ mà chỉ vào Triệu Lệ
Anh ở trong đám người.
Triệu Lệ Anh không hề hoảng loạn, rất rõ ràng là có
chuẩn bị: “Song Song, nói lời phải có chứng cứ. Tôi
cướp điện thoại của cô lúc nào, bỏ cô lại trên cao tốc
lúc nào. Cô không được chỉ nói suông đâu.”
“Anh!” Song Song thật sự không có bằng chứng, hơn
nữa giờ cô đang sốt cao bốn mươi hai độ, đầu choáng
váng.
Triệu Lập Anh cười nói: “Song Song, nếu như cô đã
muốn vu khống tôi, vậy tôi chỉ có thể nói ra sự thật với
mọi người. Cô rõ ràng biết tôi không thích cô, muốn
hủy hôn ước với cô, nên tối qua đã hẹn tôi, nói muốn
phanh phui phốt lớn của Hạ Tịch Quán. Cô còn nói
nếu cô đuổi Hạ Tịch Quán ra khỏi viện nghiên cứu Xu
Mật thì bảo tôi hãy cân nhắc lại mối quan hệ của
chúng ta. Cô còn khổ sở mà cầu tôi, nói cô thích tôi
đến thế nào. Nói thật Song Song, tôi thấy cô khá đáng
thương.”
Song Song kinh hãi mà nhìn Triệu Lập Anh. Vậy mà
cô không biết anh ta có thể đê tiện đến mức này, nói
ra được những lời này. Lúc trước cô thật sự là đã mù
mắt mới thích anh ta!
Mọi người đều biết Song Song thích Triệu Lập Anh,
nên đều đứng về phía anh ta.
Song Song, chuyện tình cảm không miễn cưỡng
được. Tổ trưởng Triệu thật sự không thích cô.
Song Song, đây là cô không đúng rồi. Cô hai mặt với
Hạ Tịch Quán, bóc phốt chuyện của Hạ Tịch Quán,
bây giờ lại muốn đổ tội cho tổ trưởng Triệu, cách làm
có chút khó coi đấy.
Triệu Lập Anh là tổ trưởng của một tổ nghiên cứu nhỏ,
điều kiện không tệ, nên rất được hoan nghênh trong
Xu Mật.
Truy cập Vietwriter.net đọc full nhé.
Không ai tin Song Song, dưới sự ngụy biện của Triệu
Lập Anh, cô lại không thể phản bác lại. Cô vừa tức
vừa gấp vừa hận, liền đỏ mắt, nước mắt rơi xuống.
Hạ Nghiên Nghiên không muốn làm bản tay mình, nên
chỉ đứng xem kịch. Nhìn dáng vẻ khóc lóc thê thảm
của Song Song mà trong lòng cô ta vui sướng. Những
người thân cận với Hạ Tịch Quán đều là kẻ thù của cô
ta, đều sẽ không có được kết cục tốt!
Lúc Song Song tuyệt vọng, đột nhiên có một bàn tay
mềm mại vươn ra, nắm lấy bàn tay lạnh băng của cô.Chương 185: Tát Anh Ta Hai Cái.
Song Song ngoảnh lại, cô chạm phải đôi mắt to tròn
lấp lánh.
Hạ Tịch Quán khẽ nắm lấy bàn tay cô, nói với cô:
“Song Song, tôi tin cô.”
Song Song ngắn ra, trong lòng liền dâng lên một cỗ
ấm áp: “Quán Quán, thật sự không phải tôi làm. Triệu
Lập Anh nói dối, lời anh ta nói không phải là thật!”
“Tôi biết.” Nói rồi Hạ Tịch Quán nắm lấy tay cô đi tới
trước mặt Triệu Lập Anh.
Đám đông thấy Hạ Tịch Quán đi tới thì đều tự giác mà
lùi về sau một chút. Họ rất tò mò cô muốn làm gì.
Hạ Nghiên Nghiên cũng nhìn Hạ Tịch Quán, cô ta
muốn xem thử cô có thể giở trò gì.
Lúc này có hai người từ bên hành lang đi tới. Là
người đàn ông thích ngủ và thuộc hạ của anh.
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ.
Đọc full cưng chiều vợ nhỏ trời bạn tại Vietwriter.net
Thuộc hạ lên tiếng: “Nhị thiếu…”
Lục Tử Tiễn nhấc tay lên, ra hiệu thuộc hạ đó đừng nói.
Thuộc hạ liền im miệng.
Hạ Tịch Quán nhìn Triệu Lập Anh, đôi mắt tản ra ánh
sáng lạnh lẽo bức người: “Tổ trưởng Triệu, tôi từng
gặp người đê tiện, nhưng thật sự chưa từng gặp ai đê
tiện như anh. Bây giờ mời anh xin lỗi Song Song
ngay!”
“Tôi xin lỗi Song Song?” Triệu Lập Anh cười: “Hạ Tịch
Quán, cô nghĩ mình là ai chứ? Sao tôi phải nghe cô?
Cô vẫn nên xử lý tốt chuyện của mình trước đi.”
Mắt Hạ Tịch Quán liền lạnh xuống, sau đó cô nhanh
chóng nhắc chân lên đá một cái lên gói Triệu Lập Anh.
Triệu Lập Anh không ngờ cô lại ra tay với mình trước
mặt mọi người, hơn nữa động tác còn nhanh mạnh
chuẩn như vậy. Anh ta chỉ thấy đầu gối truyền tới cảm
Chương 185: Tát Anh Ta Hai Cái.
giác đau kịch liệt, rồi quỳ sụp xuống đắt.
Đám đông rít lên, thật sự ngây người.
Triệu Lập Anh đau đến mức đổ mò hôi lạnh. Hắn phẫn
nộ mà nhìn Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, cô lại…”
Còn chưa nói xong, Hạ Tịch Quán lại đá một cái lên
đầu gối còn lại của anh ta.
Bụp một tiếng, hai chân của Triệu Lập Anh đều quỳ
xuống trước mặt Song Song.
Lần này đừng nói là đám đông, ngay cả Song Song
cũng ngây ngốc.
Phòng thuốc vốn bàn tán ồn ào liền yên lặng lại, yên
lặng đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể
nghe thấy.
Hạ Tịch Quán lạnh lùng nhìn Triệu Lập Anh, nói với
Song Song: “Song Song, chúng ta bị chó cắn một cái,
Đọc full cưng chiều vợ nhỏ trời bạn tại Vietwriter.net
chẳng lẽ muốn giảng đạo lý với chó?”
Song Song liền nói: “Đương nhiên không rồi.”
“Chúng ta bị chó cắn một miếng, đương nhiên dùng
gậy đánh mạnh lại!” Ánh mắt sắc bén của Hạ Tịch
Quán nhìn Song Song: “Song Song, ngắng đầu, ưỡn ngực!”
Song Song không biết Hạ Tịch Quán muốn làm gì. Cô
chỉ biết bây giờ khí thế của Hạ Tịch Quán rất mạnh, cô
bắt buộc phải nghe theo. Song Song liền ngắng đầu
ưỡn ngực, giống như tư thế quân đội.
Hạ Tịch Quán hé đôi môi đỏ: “Song Song, từng tát tai
chưa? Triệu Lập Anh giao cho cô, dùng lực mà tát
mạnh anh ta một cái thử xeml”
Triệu Lập Anh đã đau đến mức mặt đổ đầy mồ hôi
lạnh, cả người phẫn nộ tới cực điểm. Từ nhỏ anh ta
đã hơn người, còn chưa bao giờ bị người ta sỉ nhục
như vậy, càng huống hồ người này còn là Hạ Tịch
Quán mà anh ta xem thường.
Chương 185: Tát Anh Ta Hai Cái.
Anh ta liền muốn đứng dậy: “Hạ Tịch Quán, tôi không
đánh phụ nữ. Cô đừng ép tôi ra tay đánh phụ nữ… ÁI”Chương 186: Tôi Sẽ Chịu Toàn Bộ Trách Nhiệm.
Triệu Lập Anh liền hét đau một tiếng, vì lúc anh ta định
đứng dậy thì Hạ Tịch Quán nhanh chóng đặt tay lên
vai anh ta, im lặng mà châm một cây kim lên huyệt
của anh ta.
Triệu Lập Anh liền thấy người mềm nhữn, không có
sức lực gì nữa, càng đừng nói tới việc đứng dậy.
Hạ Tịch Quán nhìn Song Song: “Song Song, đánh anh tai”
Đổi lại thường ngày thì Song Song tuyệt đối không
dám đánh Triệu Lập Anh.Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc. Nhưng giờ có Hạ Tịch
Quán, cô giống như có được tự tin. Thắt lưng vì mập
mạp mà tự ti vào lúc này bất giác ưỡn thẳng, lại nghĩ
tới Triệu Lập Anh từng sỉ nhục mình, cô nhắc tay lên,
tát mạnh anh ta một cái.
Bốp một tiếng, tiếng bạt tai vang dội trong đại sảnh
yên tĩnh, trực tiếp đánh lên một bên mặt Triệu Lập
Anh.
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
“Triệu Lập Anh, cái tát này là cho sự sỉ nhục và xúc
phạm anh đã gây ra cho tôi. Tôi không lảm hại Quán
Quán. Tất cả đều do anh làm!”
Nói rồi cô lại nhắc tay lên, lại tát anh ta một cái nữa:
“Cái tát này tôi chính thức thông báo cho anh, không
phải anh giải trừ hôn ước với tôi, mà là tôi giải trừ hôn
ước với anh. Tôi đá anh rồi. Lúc trước là tôi bị mỡ heo
làm mờ tim, mắt mù mới thích anhI”
Đám đông há hốc miệng mà nhìn cảnh này. Song
Song lúc nãy còn vô cùng thê thảm, giờ lại tràn đầy tự
tin, phát sáng, như đổi thành một người khác. Mọi
người vậy mà lại thấy lúc cô đánh Triệu Lập Anh lại tự
nhiên khá ngầu là sao chứ?
Sắc mặt Hạ Nghiên Nghiên cũng cứng lại. Cô ta
không ngờ Hạ Tịch Quán vậy mà lại cùng với Song
Song ngang ngược mà khống chế cục diện, đúng là
uy phong quá.
Lúc này cô ta ngẳắng đầu, nhìn thấy Chu Bình đã tới,
cô ta vội nịnh: “Chủ nhiệm Chu, chị tới rồi. Quán Quán
Chương 186: Tôi Sẽ Chịu Toàn Bộ Trách Nhiệm.
cô mau dừng tay, bây giờ trên diễn đàn đều là tin xấu
cô ngoại tình. Bây giờ cô lại xúi giục Song Song công
khai đánh tổ trưởng Triệu ngay trong viện, quả thực
gây ảnh hưởng quá xấu!”
Hạ Tịch Quán buông Triệu Lập Anh ra, Triệu Lập Anh
liền ngã nhoài ra đất.
Lúc này Chu Bình giận đùng đùng đi tới. Diễn đàn của
viện nghiên cứu vì chuyện Hạ Tịch Quán ngoại tình đã
bị bôi đen, bây giờ trên mặt đầy mồ hôi của Triệu Lập
Anh lại có hai dấu tay đỏ bừng, điều này khiến cô ta
nồi điên lên, liền lên tiếng dạy dỗ: “Hạ Tịch Quán, cô
xem viện nghiên cứu là nơi nào. Cô không hối cải mà
còn gây chuyện trước mọi người, có phải muốn tôi
đuổi cô ra khỏi viện nghiên cứu không?”
Triệu Lập Anh thật sự hận không thể xé nát Hạ Tịch
Quán và Song Song, nhưng cả người hắn vô lực, chỉ
có thể yếu ớt phẫn nộ nói: “Chủ nhiệm Chu, chị phải
làm chủ cho tôi!”
Song Song vội nói: “Chủ nhiệm Chu, chuyện này do
tôi mà nên, Triệu Lập Anh cũng là tôi đánh. Chuyện
này tất nhiên tôi sẽ giải thích với viện trưởng.”
Chu Bình nhìn Song Song, chau mày. Thân phận của
cô khiến cô ta khó xử.
Lúc này Hạ Tịch Quán kéo Song Song ra sau lưng:
“Chủ nhiệm Chu, chuyện này là nhắm vào tôi, tất
nhiên tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.”
Chu Bình hừ một tiếng: “Hạ Tịch Quán, cô theo tôi tới
phòng làm việc!”
Hạ Nghiên Nghiên liền kích động. Lúc nãy xem một
màn kịch nhàm chán, giờ phần cao trào mới xuất hiện.
Dựa vào tính khí của chủ nhiệm Chu thì nhất định sẽ
đuổi Hạ Tịch Quán thôi.
Lúc này Hạ Tịch Quán lên tiếng: “Chủ nhiệm Chu, tôi
sẽ cùng bà tới phòng làm việc xử lý chuyện của tôi,
nhưng giờ chuyện của Triệu Lập Anh còn chưa xử lý
xong, chúng tôi xử lý anh ta trước đãi!”
Đám đông liền biến sắc, ngay cả Chu Bình cũng nói:
“Hạ Tịch Quán, cô đã đánh Triệu Lập Anh thành như
vậy rồi, cô còn muốn thế nào?”
Hạ Tịch Quán từ tốn cong môi: “Chủ nhiệm Chu, tối
qua Triệu Lập Anh cướp điện thoại của Song Song,
còn ném cô ấy lại trên đường cao tốc. Hanh taắn có
phải đã phạm phải tội xâm phạm quyền riêng tư của
người khác và uy hiếp đến an toàn của người khác
không? Giờ tôi muốn gọi điện báo cảnh sát!”
Chương 187: Cuộc Sống Mới (1)
Cái gì?
Chu Bình vô cùng nghiêm nghị mà nhìn Triệu Lập
Anh: “Tổ trưởng Triệu, Hạ Tịch Quán nói thật sao?”
Triệu Lập Anh đương nhiên không thừa nhận: “Tôi
không có. Chủ nhiệm Chu, chị đừng nghe Hạ Tịch
Quán nói lung tung. Hạ Tịch Quán, cô muốn báo cảnh
sát, vậy cô có bằng chứng không?”
Hạ Tịch Quán từ trên cao nhìn xuống Triệu Lập Anh
một cái: “Đương nhiên có chứng cứ. Song Song lên
xe anh trước cổng tập đoàn Lục thị. Anh lại cướp điện
thoại của cô ấy và bỏ cô ấy lại trên đường cao tốc. Tổ
trưởng Triệu, anh là thấy bên ngoài tập đoàn Lục thị
không có camera hay là trên cao tốc không có camera
đây? Tôi chỉ cần trích camera ra là có thể nhìn thấy bộ
mặt ghê tởm tới cực điểm của anh rồi. Anh giờ còn
muốn ngụy biện!”
Sắc mặt Triệu Lập Anh liền trắng bệch: “Không, Hạ
Tịch Quán, cô tưởng cô là ai, những camera đó cô
C†8;4Bgwls#t“Sùộc Sống Mới (1) I’ @ 6)
muốn xem là xem được sao?”
“Vậy anh có thể thử xem tôi rốt cuộc có thể trích xuất
những camera đó hay không.”
Triệu Lập Anh nhìn Hạ Tịch Quán lúc này đứng trước
mặt anh ta. Cô gái chỉ mới 19 tuổi, nhưng cô có đôi
mắt sắc bén mà lạnh lẽo, giống như trên đời này tất cả
sự giả tạo và dơ bản đều không thoát khỏi mắt cô. Bờ
lưng thon thả mà thẳng thớm đó của cô càng mang
theo khí thế mạnh mẽ, lại khiến người ta không khỏi
muốn quỳ lễ.
Triệu Lập Anh vẫn luôn xem thường Hạ Tịch Quán,
cho rằng cô chỉ là một con nhóc quê mùa, chỉ mới tốt
nghiệp phổ thông. Nhưng giờ anh ta lại không khỏi
thấy kinh ngạc, lại có máy phần sợ hãi cô gái này.
Cô nhất định có thể trích xuất được camera, vì sau
lưng cô là Lục Hàn Đình!
Hạ Tịch Quán không bỏ qua bất kỳ vẻ mặt biến hóa
nào của Triệu Lập Anh cả: “Sao, sợ rồi? Lúc đầu lúc
chọc vào tôi sao không biết sợ?”
C†8:4Bowls#t“Sùộc Sống Mới (1) ấu @ M)
Triệu Lập Anh năm chặt tay thành quyền. Anh ta hoàn
toàn không ngờ tới chuyện này lại phát triển đến mức
này. Thịt dê còn chưa ăn được lại còn thương tích đầy
mình. Hôm nay tuyệt đối là ngày đáng xấu hồ nhát của
anh ta.
“Hạ Tịch Quán, cô rốt cuộc muốn thế nào?”
“Tôi nói rồi, tôi muốn anh xin lỗi Song Song! Nếu anh
không muốn xin lỗi ở đây thì đến sở cảnh sát xin lỗi
vậy!”
Triệu Lập Anh liền run rẩy, anh ta không muốn tới sở
cảnh sát. Một khi tới đó thì cuộc đời ưu tú của anh ta
sẽ có vết nhơ, sẽ hủy hoại anh ta.
Anh ta nhìn Song Song, bàn tay nắm chặt buông lỏng
ra, sắc mặt trắng bệch, run giọng: “Song Song, xin…
xin lỗi, tôi… tôi thừa nhận tất cả đều do tôi làm. Là tôi
cướp điện thoại của cô, dùng danh nghĩa của cô đanh
bài lên diễn dàn, cũng là tôi… bỏ cô lại trên đường
cao tốc…”
C†8:4Bgwls#t“Sùộc Sống Mới (1) 1Á: @ EM)
Trời ơil
Đám đông đều kinh ngạc. Sự xoay chuyển này cũng
quá đột ngột rồi đi. Tổ trưởng Triệu sao lại là loại
người này?
Hạ Nghiên Nghiên đứng nhìn một bên liền cứng
người. Cô ta không ngò Triệu Lập Anh vậy mà lại vô
dụng như vậy.
Song Song hừ lạnh một tiếng: “Triệu Lập Anh, xin lỗi
là chuyện của anh, tha thứ hay không là chuyện của
tôi. Tôi mãi mãi sẽ không tha thứ cho anhl”
Triệu Lập Anh: “CôiI”
Lúc này Hạ Tịch Quán lên tiếng: “Tổ trưởng Triệu, tôi
hỏi anh, chuyện này có người khác xúi giục anh
không?”
Tim Hạ Nghiên Nghiên liền đập mạnh một cái. Lúc này
Triệu Lập Anh ngẳng đầu, nhìn qua cô ta.
Ct8;4BowlsftSùộc Sống Mới (1) ‘Án @ M)
Hạ Nghiên Nghiên liền tránh ánh mắt anh ta, tay cô ta
bất giác mà nắm lại, làm lộ ra sự kinh hãi và bắt an lúc
này của cô ta.
Triệu Lập Anh thu ánh mắt lại, hắn lắc đầu: “Không.
Tôi chỉ là xem thường cô, tất cả đều do tôi làm. Hạ
Tịch Quán cho dù tôi đã làm cái gì cũng không thay
đổi được sự thật cô ngoại tình!”
Hạ Tịch Quán không ngờ anh ta lại sỉ tình với Hạ
Nghiên Nghiên như vậy, vậy mà lại tự mình gách vác.
Có điều như vậy càng thú vị hơn.
Cô nhìn Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu, Triệu Lập Anh
hãm hại đồng nghiệp như vậy, lấy công báo thù riêng,
hành vi hung ác. Tin rằng cô nhất định sẽ xử phạt
công minh đúng không?”Chương 188: Cuộc Sống Mới (2)
Chu Bình vô cùng thất vọng mà nhìn Triệu Lập Anh:
“Triệu Lập Anh, điều kiện cá nhân của cậu xuất sắc
như vậy, mới vào viện hai năm đã làm tổ trưởng.
Nhưng lần này cậu đã phạm lỗi lớn, tôi tuyệt đối sẽ
không dễ dãi với cậu. Tôi phải thông báo xử phạt câu
với cả viện, cắt chức tổ trưởng của cậu, giữ lại viện để
quan sát!”
Triệu Lập Anh liền ngã nhoài ra đất, mắt xám xịt. Anh
ta không phải tổ trưởng nữa, nỗ lực và sự kiêu ngạo
của anh ta đều mắt rồi.
Anh ta nghĩ thế nào cũng không rõ. Rõ ràng là tính kế
Hạ Tịch Quán, sao mình lại đem cả mình cược vào rồi
chứ?
Anh ta thảm quá!
“Hạ Tịch Quán, chuyện của Triệu Lập Anh xử lý xong
rồi. Giờ chúng ta xử lý chuyện của cô. Theo tôi tới
phòng làm việc!” Chu Bình quay người rời đi.
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
Hạ Tịch Quán đi theo cô ta. Lúc này đi qua người Hạ
Nghiên Nghiên, cô dừng chân lại.
“Quán Quán.” Hạ Nghiên Nghiên nở nụ cười xinh đẹp.
Dù Triệu Lập Anh đã thất thủ khiến cô ta rất phẫn nộ,
nhưng đuổi Hạ Tịch Quán ra khỏi viện nghiên cứu mới
là mục đích chính: “Em chủ động nhận lỗi với chủ
nhiệm Chu. Dù sao chị đã kết hôn còn ngoại tình, mọi
người đừng có làm ầm ï quá mà khó coi. Em chủ động
rời khỏi viện nghiên cứu đi.”
Hạ Tịch Quán cười. Cô kề sát Hạ Nghiên Nghiên, thấp
giọng cười nói: “Chúng ta cược xem. Tôi tuyệt đối sẽ
không rời khỏi viện nghiên cứu. Cô tin không?”
Hạ Nghiên Nghiên lạnh mặt. Đương nhiên cô ta không
tinl
Hạ Tịch Quán ngoại tình là sự thật, cô ta không tin Xu
Mật sẽ chịu áp lực dư luận mà giữ cô ta lại!
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ
Chu Bình đi phía trước, Hạ Tịch Quán đi theo sau. Lúc
này Song Song đuổi theo: “Quán Quán!”
Hạ Tịch Quán dừng chân: “Chủ nhiệm Chu, tôi muốn
nói với Song Song máy câu.”
Sắc mặt Chu Bình rất tệ, nhưng vẫn gật đầu: “Đi đi.”
Chu Bình không rời đi, bà ta ở đây nhìn Hạ Tịch Quán
nói gì với Song Song.
Song Song chạy tới, vô cùng áy náy: “Quán Quán,
chuyện này là do tôi mà nên, đều trách tôi lên xe của
Triệu Lập Anh, tôi…”
“Song Song, tôi thật sự ở cùng Lục Hàn Đình rồi.” Hạ
Tịch Quán cắt ngang lời cô.
Song Song liền mở lớn mắt.
Hạ Tịch Quán cười kéo lấy tay cô: “Vậy nên Song
Song, không phải lỗi của cô. Chuyện này là nhắm vào
tôi. Chuyện tôi và Lục Hàn Đình sớm muộn cũng sẽ bị
Chương 188: Cuộc Sống Mới (2)
lộ thôi.”
Nói rồi Hạ Tịch Quán nhét một thứ vào tay Song
Song: “Song Song, cái này cho cô.”
Song Song mở ra nhìn, là một đơn thuốc: “Quán
Quán, đây là gì?”
“Đây là thuốc cho cô giảm cân.”
Nhắc tới cái này, sự tự ti trên mặt Song Song liền nhạt
đi.
Giới thiệu truyện hay tại Vietwriter.net
Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Ngọn Sóng Tình Yêu
Vệ Sĩ Bất Đắc Dĩ
Sự Trả Thù Ngọt Ngào
Mê Vợ Không Lối Về
Theo Đuổi Vợ Câm
Hạ Tịch Quán nắm chặt lấy tay cô: “Song Song, dù cô
hơi mập, nhưng trong mắt tôi chị ngây thơ lạc quan.
Tôi rất thích cô. Mỗi người con gái đều có cái đẹp của
mình. Chúng ta không cần vì đàn ông hoặc người
khác mà thay đổi mình, sống thành người mà họ
muốn. Vậy nên đây chính là lý do mà phương thuốc
mà tôi đã viết cho cô từ lâu nhưng không đưa cho cô.”
“Bây giờ tôi đưa cho cô, cũng là muốn để cô tự lựa
chọn. Có lẽ cô muốn một cuộc sống mới đẹp hơn
khỏe mạnh hơn.”
Chương 188: Cuộc Sống Mới (2)
“Giảm cân không có đường tắt. Phương thuốc này
cần kiên trì vận động và hô hấp nhẹ, kiêng ăn, đi bộ.
Như vậy mới có thể đảm bảo cùng lúc chị gầy đi thì
thể hình và khí vận mới cùng đẹp được.”Chương 189: Lục Hàn Đình Là Chông Hợp Pháp Của Tôi.
Vì mập mà bạn chân chính của Song Song rất ít. Cô
biết mọi người đều bàn tán sau lưng cô.
Bây giờ nghe Hạ Tịch Quán nói vậy thì vành mắt cô
đỏ lên, nước mắt nóng hỗi rơi xuống: “Quán Quán…”
Đôi môi cô run lên, lại không biết nên nói gì.
Hạ Tịch Quán cũng hiểu: “Song Song, tôi vẫn luôn
cảm thấy Triệu Lập Anh không hợp với cô. Vốn tôi có
thể không dạy dỗ anh ta trước mặt cô, nhưng như vậy
thì không thể khiến cô nhìn rõ bộ mặt thật của anh ta,
thật sự chết tâm với anh ta. Không sao, thanh xuân
của ai mà chưa từng yêu một tên cặn bã chứ. Nếu cô
thấy đau thì đây chính là trưởng thành.”
“Bây giờ những sự sỉ nhục và xem thường mà Triệu
Lập Anh đối với cô đều là động lực trên con đường
phía trước của cô, làm lại từ đầu. Song Song, bây giờ
hãy bề nhà rèn luyện tốt bản thân. Nếu cô dùng đơn
thuốc này, vậy tôi hy vọng lần sau gặp cô sẽ là
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
phượng hoàng hồi sinh giữa đám tro tàn. Tôi rất hy
vọng vào sự gặp gỡ tốt hơn của chúng ta.”
Mắt Song Song ngập nước mắt. Cô ôm lấy Hạ Tịch
Quán, giống như đau đón mà khóc đã một trận: “Quán
Quán, cảm ơn cô. Tôi sẽ như vậy, nhất định sẽ như
vậy!”
Hạ Tịch Quán khẽ võ lên lưng cô. Khóc đi, khóc ra
được thì tốt rồi. Đem những tự ti và mơ hồ của quá
khứ khóc ra hết, sau cơn mưa trời lại sáng.
Lúc này, trên lầu hai, Lục Tử Tiễn hai tay đút túi yên
lặng nhìn hai cô gái ôm nhau. Gió nhẹ khẽ thỏi những
ngọn tóc xoăn trước trán cậu, người đàn ông tuần tú
như tranh mặc bộ đồ trắng, lại có chút lạnh lùng kiêu
ngạo của con nhà giàu.
Lúc này thuộc hạ thấp giọng nói: “Nhị thiếu, Hạ Tịch
Quán này chính là cô dâu lúc trước gả tới U Lan
Uyển, cũng chính là phu nhân mới của Đại thiếu, chị
dâu của ngài.”
Lục Tử Tiễn không nói gì.
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ
“Nhị thiếu, phu nhân vẫn luôn giục ngài quay về, mắt
thấy ngài cũng đã đến tuổi kết hôn, những tiểu thư
khuê các danh môn của Đé Đô thành này đều mong
ngóng…”
Thuộc hạ không nói nữa, vì hắn thấy thiếu gia nhà
mình không nghe. Tính cách này của thiếu gia, những
thiên kim tiểu thư đó không lọt vào mắt cậu được.
Còn về vị hôn thê của thiếu gia thì vẫn chưa tìm tháy.
Chu Bình vẫn luôn có ấn tượng không tốt về Hạ Tịch
Quán, cho dù là những ngày trước cô vượt qua được
bài kiểm tra của cô ta , cô ta cũng cảm thấy cô gái này
lai lịch bất minh, bối cảnh không rõ ràng, nhưng bây
giờ nhìn cảnh Hạ Tịch Quán động viên Song Song
này, cô ta cũng có chút động lòng.
Song Song khóc đủ rồi, tạm biệt Hạ Tịch Quán mà rời
đi.
Hạ Tịch Quán nhìn Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu, chúng
Chương 189: Lục Hàn Đình Là Chông Hợp Pháp Của Tôi.
ta đi thôi.”
“Hạ Tịch Quán, cô biết Song Song là cháu gái của ai
không?” Chu Bình đột nhiên hỏi.
“Song Song là cháu gái của ai?” Hạ Tịch Quán hơi
ngắn ra.
Chu Bình cảm thấy Hạ Tịch Quán có lẽ là biết thân
phận của Song Song, nếu không sao cô lại đối tốt với
Song Song như vậy. Có điều bây giờ nhìn đôi mắt xinh
đẹp của Hạ Tịch Quán, bên trong sạch đến mức
không hè có tạp chất, mang theo tia không hiểu. Rõ
ràng là không biết chuyện.
Chu Bình nói: “Bỏ đi, chúng ta vào phòng làm việc nói
chuyện của cô!”
Trong phòng làm việc.
Chu Bình nhìn Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, cô đã
gả vào U Lan Uyễn rồi, giờ là vợ người ta, đúng
Chương 189: Lục Hàn Đình Là Chồng Hợp Pháp Của Tôi.
không?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Đúng.”
“Vậy tôi hỏi cô, bức ảnh trên diễn đàn là thật sao? Cô
đang quen tổng giám đốc của Lục thị Lục Hàn Đình
sao?”
Hạ Tịch Quán lại gật đầu: “Đúng.”
Chu Bình chau mày: “Hạ Tịch Quán, cô đã gả cho
người ta, giờ lại ở cùng với Lục Hàn Đình quyền quý
nhất Hải Thành, giờ rất nhiều cô gái đều không chịu
được dụ hoặc, càng huống hồ là một người đàn ông
thượng lưu thành công như Lục tổng. Đây là chuyện
riêng của cô, tôi vốn không nên quản, nhưng giờ diễn
đàn viện nghiên cứu ầm ï như vậy, mọi người thậm
chí bắt đầu đoán cô có phải là dựa vào kim chủ là Lục
tổng mới vào được Xu Mật hay không. Nếu tôi không
kịp thời xử lý thì hậu quả chỉ sẽ càng lúc càng nghiêm
trọng.”Hạ Tịch Quán nhìn Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu, vậy cô
muốn xử lý thế nào?”Chương 190: Bái Sư
“Cái này cũng khiến tôi rất đắn đo. Mọi người đều
muốn cô rời khỏi Xu Mật, nhưng cô tôi đều rõ, chuyện
này không đơn giản như vậy. Cô vào Xu Mật không
liên quan gì tới Lục tổng. Cô là được viện trưởng đích
thân đề bạt… Hạ Tịch Quán, cô rốt cuộc có quan hệ gì
với viện trưởng?”
Hạ Tịch Quán nhéch đôi mày liễu: “Chủ nhiệm Chu, tôi
không có quan hệ gì với viện trưởng, chỉ gặp mặt máy
lần. Ông ấy từng để lại số điện thoại cho tôi, nói néu
tôi có hứng thú với Xu Mật thì có thể gọi cho ông ấy
bất cứ lúc nào, cánh cửa của Xu Mật luôn mở chào
đón tôi.”
Chu Bình biến sắc. Viện trưởng Lý Văn Thanh của
viện nghiên cứu Xu Mật là quốc sĩ hiện giờ, khá có
tiếng trong giới bệnh học truyền nhiễm di truyền, ông
ấy vậy mà lại cho một cô gái nhỏ số điện thoại của
mình, còn nói những lời như cánh cửa Xu Mật luôn
mở đón cô…
“Hạ Tịch Quán, tôi thấy cô còn trẻ, sao lại nói dối mà
không đỏ mặt chứ? Cô tưởng cô là ai, viện trưởng sao
lại nói mấy lời này với cô?” Chu Bình không hề tin.
Hạ Tịch Quán nhún vai. Chủ nhiệm Chu không tin vậy
cô cũng hết cách.
Chu Bình chỉ thấy thái độ của Hạ Tịch Quán cũng quá
hời họt rồi, rốt cuộc là ai cho cô tự tin: “Hạ Tịch Quán,
tôi bây giờ gọi điện cho viện trưởng, vạch trần lời nói
dối của cô!”
Hạ Tịch Quán: “Chủ nhiệm Chu, mời.”
Chu Bình vội gọi điện. Cô ta không tin lúc lời nói dối bị
vạch tràn, Hạ Tịch Quán còn có thể bình tĩnh như vậy.
Điện thoại rất nhanh được kết nối. Giọng nói uy
nghiêm của viện trưởng Lý vang lên: “A lô, chủ nhiệm
Chu.”
“Viện trưởng, chào ngài. Rất xin lỗi vì làm phiền ngài,
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại Vietwriter.net nhé bạn đọc
nhưng bên Hạ Tịch Quán này có chút chuyện…”
“Hạ Tịch Quán?” Viện trưởng Lý liền cắt ngang lời bà
ta: “Tịch Quán có đó không, để tôi nói với con bé máy
cau.
Nghe ngữ khí gấp gáp của viện trưởng Lý, Chu Bình
đã ngắn người, không biết còn tưởng Hạ Tịch Quán là
cháu gái của viện trưởng đấy. Lúc nãy không phải nói
hai người không thân sao?
Chu Bình đưa điện thoại cho Hạ Tịch Quán. Hạ Tịch
Quán lên tiếng: “A lô, viện trưởng, xin chào.”
Thế là Chu Bình nghe thấy viện trưởng Lý dùng giọng
điệu dịu dàng nhất hỏi han, còn có chút… nịnh nọt: “A
lô, Tịch Quán à, thế nào, Xu Mật không tệ chứ?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Vâng, khá tốt ạ.”
“Ông đã nói rồi, Xu Mật tuyệt đối xứng với cháu. Tịch
Quán à, dù lời này đã nói N lần rồi khiến ông có chút
khó xử, nhưng ông vẫn muốn nói, tới bái ông làm thầy
đi.”
Chu Bình ở một bên: “…”
Cô ta nghe không hiểu đoạn đối thoại này, thật sự
nghe không hiểu!
Quốc sĩ Lý Văn Thanh, ông ấy thiếu đệ tử sao?
Không, đừng nói Hải Thành, ngay cả những người
học y xuất sắc của Đế Đô cũng đã dẫm nát bậc cửa
nhà ông ấy, nhưng ông ấy không có một đệ tử nào cả!
Bây giờ ông lại hạ thấp giọng bảo Hạ Tịch Quán bái
ông làm thầy?
“Viện trưởng, chuyện này cháu cần thêm thời gian suy
nghĩ.”
“Đợi, ông đợi cháu. Cháu nhất định phải cân nhắc ông
chút. Điều kiện của ông thật sự rất tốt nhé!”
Chu Bình: “…”
Đây… đây có còn là viện trưởng mà cô ta quen
Nhớ Vietwriter.net nhé, chúc luôn vui vẻ
không?
“Đúng rồi, lúc nãy chủ nhiệm Chu muốn nói chuyện
của cháu và tổng giám đốc Lục thị, Lục Hàn Đình
sao?”
Chu Bình muốn lên tiếng, nhưng chỉ nghe Hạ Tịch
Quán vô cùng bình tĩnh nói một câu: “Viện trưởng
không cần lo lắng, Lục Hàn Đình là chồng hợp pháp
của cháu!”