Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 571-575
Chương 571: Lòng Trống Rỗng Cô đi rồi.
Mẹ Ngô đứng tại chỗ đưa mắt nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán, đáy mắt tràn đầy luyến tiếc: “Quán Quán đi nhanh như vậy, tôi còn tưởng rằng con bé sẽ ở thêm mấy ngày nữa, con bé đột nhiên đi như thế, tôi cảm thấy trong lòng vắng vẻ quá.
Mẹ Ngô nói xong mắt đã đỏ bừng.
Lão phu nhân là người luyến tiếc Hạ Tịch Quán rời đi nhất, nhưng bà không giữ cô lại, bà biết chỉ cần mình níu cô lại, Hạ Tịch Quán nhất định sẽ ở lại đây.
Nhưng là, bà đã không còn mặt mũi nào mở miệng yêu cầu cô nưa.
Hạ Tịch Quán đã từng vì Lục Hàn Đình mà chết một lần, bây giờ sao có thể để cho người Lục gia trở thành gánh nặng của cô?
Cô đã không phải là Lục phu nhân, Lục gia không cho cô che chở và vinh quang ngang hàng, lại dựa vào cái gì để cô cứ mãi ở đây trả giá?
Không ai có thể ngăn cản bước chân của cô gái này, cô nên đi tới chỗ xa hơn, trở thành chính mình tốt hơn.
Lão phu nhân nhìn về phía Lục Hàn Đình đối diện: “A Đình, cháu tiễn Quán Quán đi! Bây giờ bà khỏe lại rồi, cháu còn không chưa kết toán lương cho Quán Quán đúng không? Quán Quán cũng không phải người nhà chúng ta, con bé không có nghĩa vụ lao động không công cho chúng ta.”
Lục Hàn Đình im lặng vài giây, sau đó đứng dậy ởi ra ngoài.
Hạ Tịch Quán đi trên sân cỏ, lúc này phía sau truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, một bàn tay to vươn tới, kéo lại cổ tay trắng mảnh khảnh của cô.
Hạ Tịch Quán dừng bước lại, xoay người sang chỗ khác, khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình phóng đại vô hạn trong tầm mắt cô, anh đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt âm trầm không vui.
“Có lời gì cứ nói, buông tôi ra!” Hạ Tịch Quán dùng sức rút cổ tay trắng mình về.
Thế nhưng không thành công, bởi vì Lục Hàn Đình thật siết cô rất chặt: “Cô thật sự phải đi?”
“Bà nội đã khỏe hơn rồi, tôi cũng không cần ở lại nữa.”
Lục Hàn Đình nhìn khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của cô, ngoại trừ bà nội thì không còn thứ gì khác nữa ư, sẽ không có ai khiến cô lưu luyến ư?
Lục Hàn Đình lấy ra thẻ đen, đặt trong lòng bàn tay trắng nõn của cô: “Đây là thù lao cho cô, cô nên có, cầm đi đi.”
Hạ Tịch Quán hạ mắt nhìn chiếc thẻ đen này, trước đây Lục tiên sinh của cô cũng từng đưa cô tắm thẻ đen: “Tấm thẻ này tôi không cần, cầm thẻ lấy tiền cũng không thuận tiện, tôi ở đây chỉ vài ngày, anh cứ trả tôi một ngàn tệ đi! Chờ anh có tiền mặt, đưa tiền mặt cho tôi là được.”
Hạ Tịch Quán trả lại thẻ đen cho anh, xoay người rời khỏi nơi này.
Lục Hàn Đình cứng đờ tại chỗ, nhìn bóng người nhỏ nhắn kia dần biến mắt nơi đáy mắt mình, cô sớm muộn gì cũng phải đi, vì cô cũng không phải là gì của anh, cô cũng không nguyện ý ở cùng anh, nhưng anh không ngờ đến cô lại đi nhanh như vậy, làm cho anh bắt ngờ không kịp trở tay.
Là một thế hệ đứng đầu thương giới, từng trải qua bao sóng gió trên đời, đối với Lục Hàn Đình mà nói, anh chắc là muốn chơi đùa với cô, cùng lắm chỉ là một cuộc vui đùa thoáng qua, hai người không chưa đạt được thỏa thuận, cô đi cũng là nhạn bay không dấu, anh hẳn là nên tiếp tục qua cuộc sống của anh, nhưng là…
Nhưng là vì sao tim của anh đột nhiên trống rỗng, vừa đau vừa khó chịu như thế?
Lục Hàn Đình nhấc chân, một cước đạp vào thùng rác, thùng rác phát tiếng “lộc cộc” rất lớn.
Anh hạ mí mắt, thở dốc từng ngụm từng ngụm, chỉ có như vậy anh mới phát giác được mình có thể hít thở.
Hạ Tịch Quán trực tiếp đi học, đến cổng chính Đại học A, cô nhìn thấy rất nhiều bạn học tụ lại ở đó, dường như đang chờ người nào.
Chương 572: Cô Có Dám Nhận Lời Khiêu Chiến Của Tôi Không?
“Quán Quán, cậu tới rồi, chúng tớ đợi cậu mãi!” Phạm Điềm phát hiện Hạ Tịch Quán đầu tiên, cô ấy nhanh chóng dẫn theo mọi người chạy tới.
Hạ Tịch Quán nhìn Phạm Điềm: “Điềm Điềm, đã xảy ra chuyện gì, các cậu đều đang đợi tớ à?”
“Đúng vậy Quán Quán, nói cho cậu biết một tin xấu, hôm nay viện khoa học đã trao quyền cho cấp dưới thông báo, nói cuộc thi liên hợp năm nay các trường không vào được Top 5 trường đại học sẽ bị hủy bỏ tư cách được viện khoa học tuyển chọn!”
Cái gì?
Đôi mắt sáng trong của Hạ Tịch Quán hơi co lại, bao năm qua viện khoa học cũng sẽ tiến hành phỏng vấn khảo hạch ở các trường đại học Y ở Đế Đô, cô muốn vào viện khoa học, nên mới tới Đại học A.
Vậy mà thật không ngờ năm nay viện khoa học đột nhiên cải biến quy tắc khi xưa, đây là khiến cô không kịp trở tay.
“Điềm Điềm, trường chúng ta năm ngoái ở cuộc thi liên hợp đứng hạng thứ máy?” Hạ Tịch Quán hỏi.
Phạm Điềm ngượng ngùng thè lưỡi: “Trường ta toàn đứng chót à, chắc là thứ mười đó…”
“Năm ngoái rất ít người Đại học A chúng ta trúng tuyển vào viện khoa học, nhưng dầu gì cũng là có cơ hội, hiện tại năm nay viện khoa học làm như vậy, cảm giác như trực tiếp loại bỏ Đại học A chúng ta luôn rồi.”
“Thông báo này sao thình lình như vậy, chúng ta hôm qua mới vừa giành giải quán quân trận bóng rổ xong, tớ nghỉ là có người cố ý chơi chúng tal”
Hạ Tịch Quán nhíu hàng mày thanh tú, suy đoán này vô cùng hợp lý, nhưng là có thể động tay chân với viện khoa học, vậy đối phương khẳng định không phải người bình thường.
Hạ Tịch Quán đột nhiên nghĩ đến một người, Lệ Yên Nhiên!
Lúc này phía trước một nhóm người đi tới, là sinh viên Đại học T, trong đó được vây ở phía trước chính là Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên dẫn theo người của Đại học T chạm mặt Hạ Tịch Quán.
Lệ Yên Nhiên nhìn Hạ Tịch Quán, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta treo ý cười ngọt ngào: “Hạ Tịch Quán, Đại học A các cô tụm lại ở đây làm cái gì, có chuyện gì xảy ra hả?”
Đám sinh viên Đại học T nhanh chóng phụ họa, “Aizz Yên Nhiên, cậu chưa biết à, sáng sớm hôm nay viện khoa học phát thông báo, nói trường đại học nào không vào được Top 5 trường cao đẳng sẽ bị xoá tên khỏi danh sách tuyển chọn đó.”
“Đại học A còn chưa đến hạng 10 nữa, nói cách khác bọn họ bị pass rồi.”
“Đêm qua có đám người cầm giải quán quân ở trận bóng, vui vẻ lắm cơ, sao hôm nay đã bị đánh về nguyên hình thế này, có bản lĩnh lần này vọt vào Top 5 kì thi liên hợp đi.”
“Các cậu đề cao Đại học A quá đấy, bọn họ có thể đi vào Top 5 thì tên tớ viết ngược lại!”
Ngày hôm qua Đại học T ở trên sân thi đấu thất lợi, lại còn thêm tai tiếng do Triệu Vĩ đánh người, gần như lập tức khiến danh dự Đại học T từ thiên đàng ngả xuống, nhưng thông báo hôm nay của viện khoa học vừa ra, lại thêm kì thi liên hợp sắp tới, người Đại học T nhanh chóng tìm về quyền làm chủ của mình và tự tin, bây giờ hung hăng khinh bỉ Đại học A.
Đám người Đại học A mặt đỏ tới mang tai, cùng nhau tức giận: “Chúng mày đang khia ai đấy, có tin tao đánh mày không?”
Hai phe giằng co, mùi thuốc súng tràn ngập, cuộc diện sắp sửa mắt khống ché.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đứng ra, đôi mắt trong vắt của cô quét lên người Lệ Yên Nhiên: “Lệ Yên Nhiên, nghe nói cô chẳng những là hoa khôi Đại học T, mà còn là càng là học bá(*) của Đại học T, năm ngoái giành giải Nhất trong cuộc thi liên khảo.”
(2) Học bá: Học sinh chăm chỉ, thành tích học tập tốt.
Lệ Yên Nhiên lộ ra vẻ đắc ý: “Đúng vậy, xem ra cô rất quan tâm tôi nha, là con gái nên đọc thêm nhiều sách, chứ đừng nên cả ngày trang điểm lộng lẫy, tâm tư lại không đứng đắn, hiện tại sắp thi liên hợp, có vài cái đuôi sẽ lộ ra ngoài, nếu như là kẻ ngu, đến lúc đó sẽ mất mặt lắm đấy.”
Hạ Tịch Quán cũng cười, cả ngày trang điểm lộng lẫy, tâm tư lại không đứng đắn không biết là ai ấy nhi!
“Lệ Yên Nhiên, lần thi liên hợp này, tôi chính thức khiêu chiến cô, cô có dám nhận lời khiêu chiến của tôi không?”
Chương 573: Chúng Ta Gặp Nhau Ở Kì Thi Liên Hợp
Hạ Tịch Quán vừa dứt lời, mọi người hít một hơi lạnh, cái gì, cô lại công khai khiêu chiến học bá aka hoa khôi Đại học T Lệ Yên Nhiên ư?
Lệ Yên Nhiên chẳng những nhân khí cao, danh tiếng tốt, cô ta cũng rất âm thầm nỗ lực, mỗi một lần cô ta đưa ra đáp án đều rất đẹp mắt, cô ta là cục cưng của phó giáo sư Chu, được đặt kỳ vọng rất cao, vẫn chưa có ai dám khiêu chiến cô ta.
Hiện tại Hạ Tịch Quán mới đến, là “hàng” bị Đại học T trả lại không nói, còn vào Đại học A xếp dưới đáy, thế mà cô lại công khai khiêu chiến Lệ Yên Nhiên.
Một màn này thực sự khiến người ta mở rộng tầm mắt, mọi người nhao nhao khiếp sợ nhìn cô, cô lấy đâu ra tự tin?
Lệ Yên Nhiên bật cười: “Hạ Tịch Quán, cô nói thật à, cô thật sự muốn khiêu chiến tôi? Không bằng cô về nghĩ kỹ thêm một chút đi! Tôi cảm giác tôi thi với cô, thật sự như bắt nạt cô vậy.”
Lệ Yên Nhiên tràn đầy tự tin, ở kì thi liên hợp cô ta thực sự xem thường Hạ Tịch Quán, đây cũng không phải là so với khuôn mặt so với nhan sắc, mà là so với kiến thức tích lũy so với trí tuệ.
Ánh ban mai từng lớp từng lớp phủ lên ánh vàng óng đẹp đến lạ thường, Hạ Tịch Quán tắm trong ánh mặt trời, đồng tử trong vắt ung dung nhìn Lệ Yên Nhiên: “Lệ Yên Nhiên, nếu như cô không nghe rõ, vậy tôi lập lại lần nữa, tôi muốn ở kì thi liên hợp sắp tới khiêu chiến cô, cô dám ứng chiến không?”
Lệ Yên Nhiên bị khí phách bây giờ của Hạ Tịch Quán làm kinh hãi, cô ta hừ một tiếng: “Được, Hạ Tịch Quán, tôi ứng chiến, chúng tôi ở kì thi liên hợp so tài!”
“Được!” Hạ Tịch Quán gật đầu.
Phạm Điềm được Hạ Tịch Quán cỗ vũ, cô ấy tháy đến Hạ Tịch Quán cũng dám khiêu chiến Lệ Yên Nhiên rồi, vậy cô ấy có gì không dám nữa, cô ấy nhanh chóng đứng dậy: “Quán Quán, tớ sao có thể để cậu một mình chiến đấu được, hôm qua chúng ta đã nói, vinh nhục cùng hưởng, tớ mặc dù không thể khiêu chiến Lệ Yên Nhiên, thế nhưng lần thi liên hợp này, tớ muốn dốc hết toàn lực để Đại học A chúng ta lọt vào Top 5!”
Rất nhanh những người khác liền đứng dậy, nam sinh và nữ sinh, bọn họ người này nối tiếp người kia đứng cạnh Hạ Tịch Quán: “Tớ cũng gia nhập, nhớ năm đó tớ cũng là đạt thành tích đứng thứ mười hai toàn tỉnh vào Đại học A, hai năm qua tớ ném hết sách vở đi rồi, không biết bây giờ đọc sách có thấy lạ không nữa?”
“Tớ cũng gia nhập, thành tích tớ cũng không tốt, miễn cưỡng vào được Đại học A, trước đây tớ không nỗ lực học tập, không biết khi nghiêm túc học hành thì tớ đây có thể khiến chính mình giật mình không nữa!”
“Tớ cũng gia nhập, vì vinh dự Đại học A mà nỗ lực, góp được một điểm vào kì thi thì cũng là đã có góp sức!”
Mọi người nhao nhao đứng ra, tiếng nói vang dội mạnh mẽ, bọn họ muốn cùng Hạ Tịch Quán cùng nhau phấn đấu, không biết sau này khi bọn họ biết được Hạ Tịch Quán chính là thiên tài 15 tuổi đã có song bằng tiến sĩ, viết lại lịch sử toàn bộ y giới, bọn họ có thể tự chê cười bản thân mình quá ngây thơ hay không, dám cùng Đại học T liều mạng.
Đám người Đại học T đứng đối diện sắc mặt biến rồi lại biến, một màn như thế khiến bọn họ nhớ lại sự đoàn kết trên sân bóng rõ của Đại học A hôm qua, bọn họ lúc đó bạo phát ra tiềm lực kinh người, bọn họ bây giờ rốt cuộc lại xuất chiêu này ra rồi.
Đại học T đột nhiên hơi sợ, bọn họ sợ lịch sử sẽ tái diễn.
Lệ Yên Nhiên siết chặt quyền, cô ta không thẻ không thừa nhận Hạ Tịch Quán rất dễ dàng cảm hoá người khác, cô vào Đại học A, cũng không bị Đại học A thay đổi, mà là thay đổi toàn bộ Đại học A.
Đám sinh viên bên người cô kia, trước đây đều lăn lộn cuộc sống, đần độn ngu dốt, nhưng bây giờ đứng cạnh cô lại tỏa ra thần thái sáng láng, trên mặt đều là vẻ sáng rực.
Lệ Yên Nhiên ánh mắt lạnh đi: “Được lắm, chúng ta gặp nhau ở kì thi liên hợp!”
Lệ Yên Nhiên mang theo người Đại học T rời đi.
Chương 574: Lái Siêu Xe Chạy Đến Cổng Trường Cô Thầy
Ngô rất sớm đã tới, ông đứng một bên nên dĩ nhiên xem hết được cảnh vừa rồi, bây giờ thấy đám sinh viên bên cạnh Hạ Tịch Quán kia, tươi cười rạng rỡ, tràn đầy ý chí chiến đấu, ai nấy đều sôi nỗi, thầy Ngô hài lòng hừ hừ, thế mới đúng chứ, đây mới là thanh xuân .
Đây là ngày thoải mái nhất của thầy Ngô từ trước tới nay, ông chắp hai tay đứng phía sau đám sinh viên Đại học A lớn thị sát một vòng, trước đây có gọi thế nào thì đám sinh viên kia cũng không tỉnh dậy lại đang ngồi ngay ngắn, bắt đầu nghe thầy giáo giảng bài rồi, mặc dù có rất nhiều em nghe không hiểu, âm thầm chửi thề, nhưng ngay sau đó liền cầm bút lên, mượn vở bạn ngồi cùng bàn điên cuồng học bù.
Muốn nhảy lên trời là không có khả năng, thế nhưng chính bọn nó nói, nhiều thêm một điểm chính là được thêm một điểm, mấy bạn học trước kia sách vở trắng hoắc cũng phải ra sức hơn nhiều.
Thầy Ngô dạo hết một vòng rồi về tới phòng làm việc của mình, ông soi gương một chút, liền ngạc nhiên phát hiện trên cái đầu hói kia của mình vậy mà mọc ra một sợi tóc.
Trời ạ.
Tóc ông mọc rồi!
Chớp mắt đã đến xế chiều, đã tới giờ tan học, nhưng lớp Trung y 2 không nhúc nhích.
“Quán Quán, cho tớ mượn vở cậu về nha? Tớ bảo người hầu trong nhà cùng nhau thay tớ chép mấy phần, mai phát cho mấy bạn khác học.”
“Mẹ nó, cậu đây là muốn mang theo người hầu nhà cậu cùng nhau học à.”
“Bố mẹ tớ đã sớm vứt tớ luôn rồi, đêm nay tớ mang một phần bài thi về nhà, tớ đoán bố mẹ tớ nhất định sẽ sờ đầu của tớ quan tâm hỏi, con trai à, con không sao chứ ha ha ha.”
Lớp học tràn đầy tiếng cười nói, Hạ Tịch Quán cũng cong lên môi đỏ mọng, cô cầm bút, đang ở chép thêm một phần bài cặn kẽ dễ hiểu hơn, việc này đối với một thiên tài học bà mà nói là vô cùng đơn giản.
Đề thi liên hợp mấy năm qua đều nằm trong đầu cô, cô đại khái đoán được ma trận của đề rồi, cô chuẩn bị làm bài thi mẫu cho mọi người làm thử.
Lúc này di động của cô vang lên, điện thoại tới, là Lục Tử Tiễn gọi.
Hạ tịch Quán ấn phím nhận: “Alo, Lục Tử Tiễn.”
“Quán Quán, bây giờ tôi đang ở cổng trường em, em ra ngoài một chút nhé.”
Lục Tử Tiễn tới!
Bây giờ anh đang cổng trường chờ côi Hạ Tịch Quán nhanh chóng cầm di động lên chạy ra ngoài, rất nhanh cô thấy được dáng người cao lớn thanh lạnh kia của Lục Tử Tiễn ở ngoài cổng trường, anh tựa vào thân xe Maybach màu bạc, đang ở yên lặng đợi cô.
Chiếc xe sang limited Maybach này rất có khí chất, nhất là sắc bạc càng lộ vẻ cao cấp, chiếc xe này rất hợp với tài khí trên người Lục Tử Tiễn, xe như chủ.
Bây giờ là lúc tan học, sinh viên Đại học T đã ra về, bọn họ đều đang hò hét thét, “Trời ạ các cậu mau nhìn, người kia là ai thế!”
“Là học trưởng Tử Tiễn, là kiêu ngạo của Đại học T chúng ta!”
“Học trưởng Tử Tiễn một trong hai truyền kỳ của Đại học T chúng ta đấy!”
“Một truyền kỳ khác của Đại học T hình như là người 15 tuổi đã đạt hai bằng tiến sĩ, nhưng nghe nói hồ sơ tư liệu về người này bị niêm phong rồi, khá thần bí!”
“Năm đó các đại trường đại học ở Đế Đô trăm hoa đua nở, thịnh vượng phồn vinh, đều cạnh tranh đệ nhất bảo tọa, Đại học T nhờ có học trưởng Tử Tiễn và vị thiên tài 15 tuổi đạt hai bằng tiến sĩ kia mà trong chốc lát vang danh, oanh động toàn bộ y giới, từ đó về sau Đại học T cũng bước lên đỉnh cao, chưa bao giờ bị vượt qua.”
“Học trưởng Tử Tiễn thật sự đẹp trai quá đi, thật đúng không hỗ là công tử nổi danh nhát Đề Đô.
“Học trưởng Tử Tiễn tới tìm ai vậy nhỉ, không biết có phải tìm nữ sinh không nữa, vậy cô gái đó nhất định hạnh phúc chết đi được!”
Lúc này Lệ Yên Nhiên cũng đi ra, cô ta liếc mắt liền thấy được Lục Tử Tiễn.
Chương 575: Điều Tra Rõ Hết Tất Cả Thấy
Lục Tử Tiễn, Lệ Yên Nhiên khẽ ngưng trệ, cô ta không ngờ gặp được Lục Tử Tiễn ở đây.
Lục Tử Tiễn là Nhị thiếu Lục gia, nhưng anh rất ít dính vào hào quang của Lục gia, chính xuất thân anh đã là thiên chỉ kiêu tử, tính tình trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, từ nhỏ đã không kè cặp bên một cô gái nào, nên Lệ Yên Nhiên không quá thân quen với anh.
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng lấy ra di động, nhắn tin cho thiên kim đại tiêu thư của Dạ gia Dạ Minh Châu: “Minh Châu, crush của cậu đến Đại học T kìa.”
“Ting” một tiếng, Dạ Minh Châu lập tức nhắn lại: “Lục Tử Tiễn đến Đại học T? Yên Nhiên, mau quay video cho tớ xem.”
Lệ Yên Nhiên mở Wechat ra, quay video gửi cho Dạ Minh Châu, chợt có bóng người nhỏ nhắn đi đến: “Lục Tử Tiễn.”
Lệ Yên Nhiên tay chợt dừng lại, nhanh chóng ngẳng đầu, cô ta thấy Hạ Tịch Quán đi tới cạnh Lục Tử Tiễn.
Lục Tử Tiễn nhanh chóng đứng thẳng người, trên anh khuôn mặt đẹp trai trong trẻo nhưng lạnh lùng lộ ra ý cười nhàn nhạt: “Quán Quán, em đến rồi?”
Toàn trường hít vào, không thể tin nhìn một màn này.
“Mẹ nó, học trưởng Tử Tiễn lái siêu xe chạy đến Đại học A, là tới tìm Hạ Tịch Quán!”
“Hạ Tịch Quán có quan hệ gì với học trưởng Tử Tiễn chứ?”
“Các cậu nhìn kìa, học trưởng Tử Tiễn cười kìa, thì ra một công tử lạnh lùng như thế cũng sẽ cười, anh ấy cười dịu dàng quá đi mắt, sao anh ấy có cười với Hạ Tịch Quán chứ?”
“Tớ muốn nhập vào xác Hạ Tịch Quán!”
Lệ Yên Nhiên tưởng rằng Lục Tử Tiễn chạy đến Đại học T, dù sao Đại học T là trường cũ của anh, nhưng cô ta nào ngờ được anh lại chạy đến Đại học A, còn tìm Hạ Tịch Quán.
Lệ Yên Nhiên nhìn dáng người lạnh lùng kia của Lục Tử Tiến, anh đối với mỗi người đều rất thờ ơ, nhất là đối với đám con gái thích anh, ai cũng biết ánh mắt anh rất cao, đến nay còn chưa từng đặt ai vào mắt.
Thế nhưng, hiện tại anh lại cười âm áp với Hạ Tịch Quán như vậy.
Trước có Lục Hàn Đình, sau có Lục Tử Tiễn, Lệ Yên Nhiên là thật sự không ngờ con ả Hạ Tịch Quán này vậy mà lại dây dưa được với hai vị thiên chỉ kiêu tử Lục gia này.
Lệ Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, sau đó quay video Lục Tử Tiễn cùng Hạ Tịch Quán đứng chung một chỗ, trực tiếp gởi cho Dạ Minh Châu.
Dạ Minh Châu từ nhỏ đã thích Lục Tử Tiễn, hàng năm ở tiệc sinh nhật đều tuyên bố tâm nguyện lớn nhất của mình chính là gả cho Lục Tử Tiễn, thế thì có kịch vui để xem rồi.
Hạ Tịch Quán còn không biết chuyện gì, đôi mắt trong vắt của cô nhìn Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, sao anh lại đến tận cổng trường tìm tôi, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Lục Tử Tiễn nhìn gương mặt nhỏ xinh của cô, lắc đầu: “Đừng lo, không có gì xảy ra cả, tôi đến tạm biệt với em, tôi muốn rời Đề Đô đến Hải Thành vài ngày.”
“Đến Hải Thành?”
Đúng vậy, anh muốn đến Hải Thành, muốn lấy lại tín vật đính hôn năm đó mẹ cô lưu lại, anh muốn điều tra rõ hết tất cả mọi việc.
Nhưng Lục Tử Tiễn cũng không nói chỉ tiết cho cô biết: “Ừ, tôi đến Hải Thành xử lý chút chuyện, vài ngày sau sẽ trở lại.”
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Vậy anh đi đi.”
Lục Tử Tiễn nhìn thoáng qua sau lưng cô A lớn: “Sao em lại vào Đại học A, nhưng với em mà nói, Đại học A hay Đại học T với em cũng không có ý nghĩa gì, Quán Quán, tôi đi đây.”
Hạ Tịch Quán vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé: “Tạm biệt.”
Lục Tử Tiễn lên Maybach màu bạc, khi chiếc xe lướt đi, anh xuyên qua kính chiếu hậu nhìn bóng người bé nhỏ kia của Hạ Tịch Quán, anh biết, chờ anh từ Hải Thành trở về một khắc kia trở đi, quan hệ giữa anh và cô sẽ không như xưa nữa.
Mẹ Ngô đứng tại chỗ đưa mắt nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán, đáy mắt tràn đầy luyến tiếc: “Quán Quán đi nhanh như vậy, tôi còn tưởng rằng con bé sẽ ở thêm mấy ngày nữa, con bé đột nhiên đi như thế, tôi cảm thấy trong lòng vắng vẻ quá.
Mẹ Ngô nói xong mắt đã đỏ bừng.
Lão phu nhân là người luyến tiếc Hạ Tịch Quán rời đi nhất, nhưng bà không giữ cô lại, bà biết chỉ cần mình níu cô lại, Hạ Tịch Quán nhất định sẽ ở lại đây.
Nhưng là, bà đã không còn mặt mũi nào mở miệng yêu cầu cô nưa.
Hạ Tịch Quán đã từng vì Lục Hàn Đình mà chết một lần, bây giờ sao có thể để cho người Lục gia trở thành gánh nặng của cô?
Cô đã không phải là Lục phu nhân, Lục gia không cho cô che chở và vinh quang ngang hàng, lại dựa vào cái gì để cô cứ mãi ở đây trả giá?
Không ai có thể ngăn cản bước chân của cô gái này, cô nên đi tới chỗ xa hơn, trở thành chính mình tốt hơn.
Lão phu nhân nhìn về phía Lục Hàn Đình đối diện: “A Đình, cháu tiễn Quán Quán đi! Bây giờ bà khỏe lại rồi, cháu còn không chưa kết toán lương cho Quán Quán đúng không? Quán Quán cũng không phải người nhà chúng ta, con bé không có nghĩa vụ lao động không công cho chúng ta.”
Lục Hàn Đình im lặng vài giây, sau đó đứng dậy ởi ra ngoài.
Hạ Tịch Quán đi trên sân cỏ, lúc này phía sau truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, một bàn tay to vươn tới, kéo lại cổ tay trắng mảnh khảnh của cô.
Hạ Tịch Quán dừng bước lại, xoay người sang chỗ khác, khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình phóng đại vô hạn trong tầm mắt cô, anh đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt âm trầm không vui.
“Có lời gì cứ nói, buông tôi ra!” Hạ Tịch Quán dùng sức rút cổ tay trắng mình về.
Thế nhưng không thành công, bởi vì Lục Hàn Đình thật siết cô rất chặt: “Cô thật sự phải đi?”
“Bà nội đã khỏe hơn rồi, tôi cũng không cần ở lại nữa.”
Lục Hàn Đình nhìn khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của cô, ngoại trừ bà nội thì không còn thứ gì khác nữa ư, sẽ không có ai khiến cô lưu luyến ư?
Lục Hàn Đình lấy ra thẻ đen, đặt trong lòng bàn tay trắng nõn của cô: “Đây là thù lao cho cô, cô nên có, cầm đi đi.”
Hạ Tịch Quán hạ mắt nhìn chiếc thẻ đen này, trước đây Lục tiên sinh của cô cũng từng đưa cô tắm thẻ đen: “Tấm thẻ này tôi không cần, cầm thẻ lấy tiền cũng không thuận tiện, tôi ở đây chỉ vài ngày, anh cứ trả tôi một ngàn tệ đi! Chờ anh có tiền mặt, đưa tiền mặt cho tôi là được.”
Hạ Tịch Quán trả lại thẻ đen cho anh, xoay người rời khỏi nơi này.
Lục Hàn Đình cứng đờ tại chỗ, nhìn bóng người nhỏ nhắn kia dần biến mắt nơi đáy mắt mình, cô sớm muộn gì cũng phải đi, vì cô cũng không phải là gì của anh, cô cũng không nguyện ý ở cùng anh, nhưng anh không ngờ đến cô lại đi nhanh như vậy, làm cho anh bắt ngờ không kịp trở tay.
Là một thế hệ đứng đầu thương giới, từng trải qua bao sóng gió trên đời, đối với Lục Hàn Đình mà nói, anh chắc là muốn chơi đùa với cô, cùng lắm chỉ là một cuộc vui đùa thoáng qua, hai người không chưa đạt được thỏa thuận, cô đi cũng là nhạn bay không dấu, anh hẳn là nên tiếp tục qua cuộc sống của anh, nhưng là…
Nhưng là vì sao tim của anh đột nhiên trống rỗng, vừa đau vừa khó chịu như thế?
Lục Hàn Đình nhấc chân, một cước đạp vào thùng rác, thùng rác phát tiếng “lộc cộc” rất lớn.
Anh hạ mí mắt, thở dốc từng ngụm từng ngụm, chỉ có như vậy anh mới phát giác được mình có thể hít thở.
Hạ Tịch Quán trực tiếp đi học, đến cổng chính Đại học A, cô nhìn thấy rất nhiều bạn học tụ lại ở đó, dường như đang chờ người nào.
Chương 572: Cô Có Dám Nhận Lời Khiêu Chiến Của Tôi Không?
“Quán Quán, cậu tới rồi, chúng tớ đợi cậu mãi!” Phạm Điềm phát hiện Hạ Tịch Quán đầu tiên, cô ấy nhanh chóng dẫn theo mọi người chạy tới.
Hạ Tịch Quán nhìn Phạm Điềm: “Điềm Điềm, đã xảy ra chuyện gì, các cậu đều đang đợi tớ à?”
“Đúng vậy Quán Quán, nói cho cậu biết một tin xấu, hôm nay viện khoa học đã trao quyền cho cấp dưới thông báo, nói cuộc thi liên hợp năm nay các trường không vào được Top 5 trường đại học sẽ bị hủy bỏ tư cách được viện khoa học tuyển chọn!”
Cái gì?
Đôi mắt sáng trong của Hạ Tịch Quán hơi co lại, bao năm qua viện khoa học cũng sẽ tiến hành phỏng vấn khảo hạch ở các trường đại học Y ở Đế Đô, cô muốn vào viện khoa học, nên mới tới Đại học A.
Vậy mà thật không ngờ năm nay viện khoa học đột nhiên cải biến quy tắc khi xưa, đây là khiến cô không kịp trở tay.
“Điềm Điềm, trường chúng ta năm ngoái ở cuộc thi liên hợp đứng hạng thứ máy?” Hạ Tịch Quán hỏi.
Phạm Điềm ngượng ngùng thè lưỡi: “Trường ta toàn đứng chót à, chắc là thứ mười đó…”
“Năm ngoái rất ít người Đại học A chúng ta trúng tuyển vào viện khoa học, nhưng dầu gì cũng là có cơ hội, hiện tại năm nay viện khoa học làm như vậy, cảm giác như trực tiếp loại bỏ Đại học A chúng ta luôn rồi.”
“Thông báo này sao thình lình như vậy, chúng ta hôm qua mới vừa giành giải quán quân trận bóng rổ xong, tớ nghỉ là có người cố ý chơi chúng tal”
Hạ Tịch Quán nhíu hàng mày thanh tú, suy đoán này vô cùng hợp lý, nhưng là có thể động tay chân với viện khoa học, vậy đối phương khẳng định không phải người bình thường.
Hạ Tịch Quán đột nhiên nghĩ đến một người, Lệ Yên Nhiên!
Lúc này phía trước một nhóm người đi tới, là sinh viên Đại học T, trong đó được vây ở phía trước chính là Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên dẫn theo người của Đại học T chạm mặt Hạ Tịch Quán.
Lệ Yên Nhiên nhìn Hạ Tịch Quán, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta treo ý cười ngọt ngào: “Hạ Tịch Quán, Đại học A các cô tụm lại ở đây làm cái gì, có chuyện gì xảy ra hả?”
Đám sinh viên Đại học T nhanh chóng phụ họa, “Aizz Yên Nhiên, cậu chưa biết à, sáng sớm hôm nay viện khoa học phát thông báo, nói trường đại học nào không vào được Top 5 trường cao đẳng sẽ bị xoá tên khỏi danh sách tuyển chọn đó.”
“Đại học A còn chưa đến hạng 10 nữa, nói cách khác bọn họ bị pass rồi.”
“Đêm qua có đám người cầm giải quán quân ở trận bóng, vui vẻ lắm cơ, sao hôm nay đã bị đánh về nguyên hình thế này, có bản lĩnh lần này vọt vào Top 5 kì thi liên hợp đi.”
“Các cậu đề cao Đại học A quá đấy, bọn họ có thể đi vào Top 5 thì tên tớ viết ngược lại!”
Ngày hôm qua Đại học T ở trên sân thi đấu thất lợi, lại còn thêm tai tiếng do Triệu Vĩ đánh người, gần như lập tức khiến danh dự Đại học T từ thiên đàng ngả xuống, nhưng thông báo hôm nay của viện khoa học vừa ra, lại thêm kì thi liên hợp sắp tới, người Đại học T nhanh chóng tìm về quyền làm chủ của mình và tự tin, bây giờ hung hăng khinh bỉ Đại học A.
Đám người Đại học A mặt đỏ tới mang tai, cùng nhau tức giận: “Chúng mày đang khia ai đấy, có tin tao đánh mày không?”
Hai phe giằng co, mùi thuốc súng tràn ngập, cuộc diện sắp sửa mắt khống ché.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đứng ra, đôi mắt trong vắt của cô quét lên người Lệ Yên Nhiên: “Lệ Yên Nhiên, nghe nói cô chẳng những là hoa khôi Đại học T, mà còn là càng là học bá(*) của Đại học T, năm ngoái giành giải Nhất trong cuộc thi liên khảo.”
(2) Học bá: Học sinh chăm chỉ, thành tích học tập tốt.
Lệ Yên Nhiên lộ ra vẻ đắc ý: “Đúng vậy, xem ra cô rất quan tâm tôi nha, là con gái nên đọc thêm nhiều sách, chứ đừng nên cả ngày trang điểm lộng lẫy, tâm tư lại không đứng đắn, hiện tại sắp thi liên hợp, có vài cái đuôi sẽ lộ ra ngoài, nếu như là kẻ ngu, đến lúc đó sẽ mất mặt lắm đấy.”
Hạ Tịch Quán cũng cười, cả ngày trang điểm lộng lẫy, tâm tư lại không đứng đắn không biết là ai ấy nhi!
“Lệ Yên Nhiên, lần thi liên hợp này, tôi chính thức khiêu chiến cô, cô có dám nhận lời khiêu chiến của tôi không?”
Chương 573: Chúng Ta Gặp Nhau Ở Kì Thi Liên Hợp
Hạ Tịch Quán vừa dứt lời, mọi người hít một hơi lạnh, cái gì, cô lại công khai khiêu chiến học bá aka hoa khôi Đại học T Lệ Yên Nhiên ư?
Lệ Yên Nhiên chẳng những nhân khí cao, danh tiếng tốt, cô ta cũng rất âm thầm nỗ lực, mỗi một lần cô ta đưa ra đáp án đều rất đẹp mắt, cô ta là cục cưng của phó giáo sư Chu, được đặt kỳ vọng rất cao, vẫn chưa có ai dám khiêu chiến cô ta.
Hiện tại Hạ Tịch Quán mới đến, là “hàng” bị Đại học T trả lại không nói, còn vào Đại học A xếp dưới đáy, thế mà cô lại công khai khiêu chiến Lệ Yên Nhiên.
Một màn này thực sự khiến người ta mở rộng tầm mắt, mọi người nhao nhao khiếp sợ nhìn cô, cô lấy đâu ra tự tin?
Lệ Yên Nhiên bật cười: “Hạ Tịch Quán, cô nói thật à, cô thật sự muốn khiêu chiến tôi? Không bằng cô về nghĩ kỹ thêm một chút đi! Tôi cảm giác tôi thi với cô, thật sự như bắt nạt cô vậy.”
Lệ Yên Nhiên tràn đầy tự tin, ở kì thi liên hợp cô ta thực sự xem thường Hạ Tịch Quán, đây cũng không phải là so với khuôn mặt so với nhan sắc, mà là so với kiến thức tích lũy so với trí tuệ.
Ánh ban mai từng lớp từng lớp phủ lên ánh vàng óng đẹp đến lạ thường, Hạ Tịch Quán tắm trong ánh mặt trời, đồng tử trong vắt ung dung nhìn Lệ Yên Nhiên: “Lệ Yên Nhiên, nếu như cô không nghe rõ, vậy tôi lập lại lần nữa, tôi muốn ở kì thi liên hợp sắp tới khiêu chiến cô, cô dám ứng chiến không?”
Lệ Yên Nhiên bị khí phách bây giờ của Hạ Tịch Quán làm kinh hãi, cô ta hừ một tiếng: “Được, Hạ Tịch Quán, tôi ứng chiến, chúng tôi ở kì thi liên hợp so tài!”
“Được!” Hạ Tịch Quán gật đầu.
Phạm Điềm được Hạ Tịch Quán cỗ vũ, cô ấy tháy đến Hạ Tịch Quán cũng dám khiêu chiến Lệ Yên Nhiên rồi, vậy cô ấy có gì không dám nữa, cô ấy nhanh chóng đứng dậy: “Quán Quán, tớ sao có thể để cậu một mình chiến đấu được, hôm qua chúng ta đã nói, vinh nhục cùng hưởng, tớ mặc dù không thể khiêu chiến Lệ Yên Nhiên, thế nhưng lần thi liên hợp này, tớ muốn dốc hết toàn lực để Đại học A chúng ta lọt vào Top 5!”
Rất nhanh những người khác liền đứng dậy, nam sinh và nữ sinh, bọn họ người này nối tiếp người kia đứng cạnh Hạ Tịch Quán: “Tớ cũng gia nhập, nhớ năm đó tớ cũng là đạt thành tích đứng thứ mười hai toàn tỉnh vào Đại học A, hai năm qua tớ ném hết sách vở đi rồi, không biết bây giờ đọc sách có thấy lạ không nữa?”
“Tớ cũng gia nhập, thành tích tớ cũng không tốt, miễn cưỡng vào được Đại học A, trước đây tớ không nỗ lực học tập, không biết khi nghiêm túc học hành thì tớ đây có thể khiến chính mình giật mình không nữa!”
“Tớ cũng gia nhập, vì vinh dự Đại học A mà nỗ lực, góp được một điểm vào kì thi thì cũng là đã có góp sức!”
Mọi người nhao nhao đứng ra, tiếng nói vang dội mạnh mẽ, bọn họ muốn cùng Hạ Tịch Quán cùng nhau phấn đấu, không biết sau này khi bọn họ biết được Hạ Tịch Quán chính là thiên tài 15 tuổi đã có song bằng tiến sĩ, viết lại lịch sử toàn bộ y giới, bọn họ có thể tự chê cười bản thân mình quá ngây thơ hay không, dám cùng Đại học T liều mạng.
Đám người Đại học T đứng đối diện sắc mặt biến rồi lại biến, một màn như thế khiến bọn họ nhớ lại sự đoàn kết trên sân bóng rõ của Đại học A hôm qua, bọn họ lúc đó bạo phát ra tiềm lực kinh người, bọn họ bây giờ rốt cuộc lại xuất chiêu này ra rồi.
Đại học T đột nhiên hơi sợ, bọn họ sợ lịch sử sẽ tái diễn.
Lệ Yên Nhiên siết chặt quyền, cô ta không thẻ không thừa nhận Hạ Tịch Quán rất dễ dàng cảm hoá người khác, cô vào Đại học A, cũng không bị Đại học A thay đổi, mà là thay đổi toàn bộ Đại học A.
Đám sinh viên bên người cô kia, trước đây đều lăn lộn cuộc sống, đần độn ngu dốt, nhưng bây giờ đứng cạnh cô lại tỏa ra thần thái sáng láng, trên mặt đều là vẻ sáng rực.
Lệ Yên Nhiên ánh mắt lạnh đi: “Được lắm, chúng ta gặp nhau ở kì thi liên hợp!”
Lệ Yên Nhiên mang theo người Đại học T rời đi.
Chương 574: Lái Siêu Xe Chạy Đến Cổng Trường Cô Thầy
Ngô rất sớm đã tới, ông đứng một bên nên dĩ nhiên xem hết được cảnh vừa rồi, bây giờ thấy đám sinh viên bên cạnh Hạ Tịch Quán kia, tươi cười rạng rỡ, tràn đầy ý chí chiến đấu, ai nấy đều sôi nỗi, thầy Ngô hài lòng hừ hừ, thế mới đúng chứ, đây mới là thanh xuân .
Đây là ngày thoải mái nhất của thầy Ngô từ trước tới nay, ông chắp hai tay đứng phía sau đám sinh viên Đại học A lớn thị sát một vòng, trước đây có gọi thế nào thì đám sinh viên kia cũng không tỉnh dậy lại đang ngồi ngay ngắn, bắt đầu nghe thầy giáo giảng bài rồi, mặc dù có rất nhiều em nghe không hiểu, âm thầm chửi thề, nhưng ngay sau đó liền cầm bút lên, mượn vở bạn ngồi cùng bàn điên cuồng học bù.
Muốn nhảy lên trời là không có khả năng, thế nhưng chính bọn nó nói, nhiều thêm một điểm chính là được thêm một điểm, mấy bạn học trước kia sách vở trắng hoắc cũng phải ra sức hơn nhiều.
Thầy Ngô dạo hết một vòng rồi về tới phòng làm việc của mình, ông soi gương một chút, liền ngạc nhiên phát hiện trên cái đầu hói kia của mình vậy mà mọc ra một sợi tóc.
Trời ạ.
Tóc ông mọc rồi!
Chớp mắt đã đến xế chiều, đã tới giờ tan học, nhưng lớp Trung y 2 không nhúc nhích.
“Quán Quán, cho tớ mượn vở cậu về nha? Tớ bảo người hầu trong nhà cùng nhau thay tớ chép mấy phần, mai phát cho mấy bạn khác học.”
“Mẹ nó, cậu đây là muốn mang theo người hầu nhà cậu cùng nhau học à.”
“Bố mẹ tớ đã sớm vứt tớ luôn rồi, đêm nay tớ mang một phần bài thi về nhà, tớ đoán bố mẹ tớ nhất định sẽ sờ đầu của tớ quan tâm hỏi, con trai à, con không sao chứ ha ha ha.”
Lớp học tràn đầy tiếng cười nói, Hạ Tịch Quán cũng cong lên môi đỏ mọng, cô cầm bút, đang ở chép thêm một phần bài cặn kẽ dễ hiểu hơn, việc này đối với một thiên tài học bà mà nói là vô cùng đơn giản.
Đề thi liên hợp mấy năm qua đều nằm trong đầu cô, cô đại khái đoán được ma trận của đề rồi, cô chuẩn bị làm bài thi mẫu cho mọi người làm thử.
Lúc này di động của cô vang lên, điện thoại tới, là Lục Tử Tiễn gọi.
Hạ tịch Quán ấn phím nhận: “Alo, Lục Tử Tiễn.”
“Quán Quán, bây giờ tôi đang ở cổng trường em, em ra ngoài một chút nhé.”
Lục Tử Tiễn tới!
Bây giờ anh đang cổng trường chờ côi Hạ Tịch Quán nhanh chóng cầm di động lên chạy ra ngoài, rất nhanh cô thấy được dáng người cao lớn thanh lạnh kia của Lục Tử Tiễn ở ngoài cổng trường, anh tựa vào thân xe Maybach màu bạc, đang ở yên lặng đợi cô.
Chiếc xe sang limited Maybach này rất có khí chất, nhất là sắc bạc càng lộ vẻ cao cấp, chiếc xe này rất hợp với tài khí trên người Lục Tử Tiễn, xe như chủ.
Bây giờ là lúc tan học, sinh viên Đại học T đã ra về, bọn họ đều đang hò hét thét, “Trời ạ các cậu mau nhìn, người kia là ai thế!”
“Là học trưởng Tử Tiễn, là kiêu ngạo của Đại học T chúng ta!”
“Học trưởng Tử Tiễn một trong hai truyền kỳ của Đại học T chúng ta đấy!”
“Một truyền kỳ khác của Đại học T hình như là người 15 tuổi đã đạt hai bằng tiến sĩ, nhưng nghe nói hồ sơ tư liệu về người này bị niêm phong rồi, khá thần bí!”
“Năm đó các đại trường đại học ở Đế Đô trăm hoa đua nở, thịnh vượng phồn vinh, đều cạnh tranh đệ nhất bảo tọa, Đại học T nhờ có học trưởng Tử Tiễn và vị thiên tài 15 tuổi đạt hai bằng tiến sĩ kia mà trong chốc lát vang danh, oanh động toàn bộ y giới, từ đó về sau Đại học T cũng bước lên đỉnh cao, chưa bao giờ bị vượt qua.”
“Học trưởng Tử Tiễn thật sự đẹp trai quá đi, thật đúng không hỗ là công tử nổi danh nhát Đề Đô.
“Học trưởng Tử Tiễn tới tìm ai vậy nhỉ, không biết có phải tìm nữ sinh không nữa, vậy cô gái đó nhất định hạnh phúc chết đi được!”
Lúc này Lệ Yên Nhiên cũng đi ra, cô ta liếc mắt liền thấy được Lục Tử Tiễn.
Chương 575: Điều Tra Rõ Hết Tất Cả Thấy
Lục Tử Tiễn, Lệ Yên Nhiên khẽ ngưng trệ, cô ta không ngờ gặp được Lục Tử Tiễn ở đây.
Lục Tử Tiễn là Nhị thiếu Lục gia, nhưng anh rất ít dính vào hào quang của Lục gia, chính xuất thân anh đã là thiên chỉ kiêu tử, tính tình trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, từ nhỏ đã không kè cặp bên một cô gái nào, nên Lệ Yên Nhiên không quá thân quen với anh.
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng lấy ra di động, nhắn tin cho thiên kim đại tiêu thư của Dạ gia Dạ Minh Châu: “Minh Châu, crush của cậu đến Đại học T kìa.”
“Ting” một tiếng, Dạ Minh Châu lập tức nhắn lại: “Lục Tử Tiễn đến Đại học T? Yên Nhiên, mau quay video cho tớ xem.”
Lệ Yên Nhiên mở Wechat ra, quay video gửi cho Dạ Minh Châu, chợt có bóng người nhỏ nhắn đi đến: “Lục Tử Tiễn.”
Lệ Yên Nhiên tay chợt dừng lại, nhanh chóng ngẳng đầu, cô ta thấy Hạ Tịch Quán đi tới cạnh Lục Tử Tiễn.
Lục Tử Tiễn nhanh chóng đứng thẳng người, trên anh khuôn mặt đẹp trai trong trẻo nhưng lạnh lùng lộ ra ý cười nhàn nhạt: “Quán Quán, em đến rồi?”
Toàn trường hít vào, không thể tin nhìn một màn này.
“Mẹ nó, học trưởng Tử Tiễn lái siêu xe chạy đến Đại học A, là tới tìm Hạ Tịch Quán!”
“Hạ Tịch Quán có quan hệ gì với học trưởng Tử Tiễn chứ?”
“Các cậu nhìn kìa, học trưởng Tử Tiễn cười kìa, thì ra một công tử lạnh lùng như thế cũng sẽ cười, anh ấy cười dịu dàng quá đi mắt, sao anh ấy có cười với Hạ Tịch Quán chứ?”
“Tớ muốn nhập vào xác Hạ Tịch Quán!”
Lệ Yên Nhiên tưởng rằng Lục Tử Tiễn chạy đến Đại học T, dù sao Đại học T là trường cũ của anh, nhưng cô ta nào ngờ được anh lại chạy đến Đại học A, còn tìm Hạ Tịch Quán.
Lệ Yên Nhiên nhìn dáng người lạnh lùng kia của Lục Tử Tiến, anh đối với mỗi người đều rất thờ ơ, nhất là đối với đám con gái thích anh, ai cũng biết ánh mắt anh rất cao, đến nay còn chưa từng đặt ai vào mắt.
Thế nhưng, hiện tại anh lại cười âm áp với Hạ Tịch Quán như vậy.
Trước có Lục Hàn Đình, sau có Lục Tử Tiễn, Lệ Yên Nhiên là thật sự không ngờ con ả Hạ Tịch Quán này vậy mà lại dây dưa được với hai vị thiên chỉ kiêu tử Lục gia này.
Lệ Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, sau đó quay video Lục Tử Tiễn cùng Hạ Tịch Quán đứng chung một chỗ, trực tiếp gởi cho Dạ Minh Châu.
Dạ Minh Châu từ nhỏ đã thích Lục Tử Tiễn, hàng năm ở tiệc sinh nhật đều tuyên bố tâm nguyện lớn nhất của mình chính là gả cho Lục Tử Tiễn, thế thì có kịch vui để xem rồi.
Hạ Tịch Quán còn không biết chuyện gì, đôi mắt trong vắt của cô nhìn Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, sao anh lại đến tận cổng trường tìm tôi, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Lục Tử Tiễn nhìn gương mặt nhỏ xinh của cô, lắc đầu: “Đừng lo, không có gì xảy ra cả, tôi đến tạm biệt với em, tôi muốn rời Đề Đô đến Hải Thành vài ngày.”
“Đến Hải Thành?”
Đúng vậy, anh muốn đến Hải Thành, muốn lấy lại tín vật đính hôn năm đó mẹ cô lưu lại, anh muốn điều tra rõ hết tất cả mọi việc.
Nhưng Lục Tử Tiễn cũng không nói chỉ tiết cho cô biết: “Ừ, tôi đến Hải Thành xử lý chút chuyện, vài ngày sau sẽ trở lại.”
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Vậy anh đi đi.”
Lục Tử Tiễn nhìn thoáng qua sau lưng cô A lớn: “Sao em lại vào Đại học A, nhưng với em mà nói, Đại học A hay Đại học T với em cũng không có ý nghĩa gì, Quán Quán, tôi đi đây.”
Hạ Tịch Quán vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé: “Tạm biệt.”
Lục Tử Tiễn lên Maybach màu bạc, khi chiếc xe lướt đi, anh xuyên qua kính chiếu hậu nhìn bóng người bé nhỏ kia của Hạ Tịch Quán, anh biết, chờ anh từ Hải Thành trở về một khắc kia trở đi, quan hệ giữa anh và cô sẽ không như xưa nữa.